Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Phân tích một số bài thơ để làm sáng tỏ chất nghệ sĩ độc đáo theo quan niệm của m goóc ki

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.47 KB, 2 trang )

Phân tích một số bài thơ để làm sáng tỏ chất nghệ sĩ độc đáo theo quan niệm
của M Goóc ki - Ngữ Văn 12
Bình chọn:

Không phải ai cầm bút cũng đều là nghệ sĩ. Các nhà thơ cũng vậy. Họ đều có thể viết được thơ nhưng
để làm được thơ đích thực, thơ có sức sống và có chỗ đứng trong lòng người đọc thì không phải ai
cũng làm được.



"Đất nước càng có nhiều nhân tài, đất nước càng hưng thịnh" - Mặc Tử. Anh (chị) hãy...



"Luôn luôn hi vọng, không bao giờ được tuyệt vọng. Đó là bản chất của người có tâm...



Anh (chị) hãy viết một bài văn nghị luận trình bày ý kiến của mình về ý nghĩa của câu...



Anh (chị) hãy vận dụng kiến thức trong lịch sử, trong cuộc sống hàng ngày để khẳng...

Xem thêm: Nghị luận xã hội lớp 12 Học trực tuyến Môn Văn học

"Con người vốn bản tính là nghệ sĩ - Goóc-ki có lần đã từng nói như vậy. Nhưng giữa nghệ sĩ
và người thường luôn có một khoảng cách, bề ngoài tưởng như mong manh, nhưng lại không
dễ gì vượt nổi. “Nghệ sĩ là con người biết khai thác những ấn tượng riêng - chủ quan - của
mình, tìm thấy trong những ấn tượng đó có giá trị khái quát và biết làm cho những ấn tượng ấy
có dược hình thái riêng”. Có lẽ một trong những cái khác biệt để tạo ra khoảng cách giữa nghệ


sĩ và người thường chính là ở chỗ đó. M.Goóc-ki thừa nhận điều này từ công việc sáng tạo của
nghệ sĩ và các tác phẩm của họ.
Không phải ai cầm bút cũng đều là nghệ sĩ. Các nhà thơ cũng vậy. Họ đều có thể viết được thơ
nhưng để làm được thơ đích thực, thơ có sức sống và có chỗ đứng trong lòng người đọc thì
không phải ai cũng làm được. Có những ấn tượng riêng, khai thác những ấn tượng riêng của
chính mình là công việc thường xuyên của các nhà thơ - một thứ “sản xuất đặc biệt và cụ thể”
(Xuân Diệu) . Nhà thơ không chỉ viết bằng trí tưởng tượng, cảm xúc mà còn viết bằng vốn
sống, vốn hiểu biết của bản thân - những cái đó có được là cả quá trình lăn lộn với cuộc đời,
quá trình tìm hiểu con người và hiểu rõ hơn chính bản thân mình.
Những ấn tượng riêng của nhà thơ thì chỉ con người họ mới có bởi học được những giác quan
nhạy bén, nhọn sắc, có khả năng nhìn thấy những điều mà mắt thường không thể thấy. Với các
nhà thơ cổ, chuẩn mực cho phép mọi so sánh là thiên nhiên: Nguyễn Du tả Từ Hải: “Râu hùm
hàm én mày ngài”, tả Thúy Vân: “Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang". Nhưng với Xuân
Diệu, ối riêng của nhà thơ lại là một chuẩn mực đều từ con người - con người ở phần sinh
động nhất. Có lẽ trước những hàng liễu ta chỉ có thể cảm nhận nó vì đẹp: mềm mại duyên dáng
gần với thiếu nữ phòng khuê, nhưng Xuân Diệu nhìn những hàng liễu với sự liên tưởng ở nhiều
chiều.
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng


(Đây mùa thu tới)
Liễu bỗng trở nên có hồn, có sự vận động bên trong - cùng một lúc ba hình ảnh: chịu tang, tóc
buồn, lệ ngàn hàng được “chuyên chở” chỉ bằng liễu. Cặp mắt và trí tưởng tượng phong phú
của Xuân Diệu đã đem đến cho người đọc cảm nhận khác nhau, đa dạng và thú vị. Đó là kết
quả của việc “khai thác những ấn tượng riêng” của bản thân nhà thơ nên nó khác với các nhà
thơ xưa khi tả liễu.
Đi vào thế giới của bài thơ Đây mùa thu tới ta còn bắt gặp những cảm quan riêng, rất độc đáo
của một thi sĩ đích thực. Đề tài mùa thu là một đề tài cổ điển, có tính chất truyền thống, đã
được các thi nhân dành không ít bút mực. Xuân Diệu là người đến sau. Vậy mà Đây mùa thu

tới vẫn sống với thời gian, sống bên cạnh các tác phẩm về mùa thu khác để cho văn học và
cuộc đời phong phú hơn, đẹp hơn. Nếu là người thường, chắc chắn khi viết về mùa thu sẽ
không khỏi lặp lại hoặc sao chép những gì đã có, nhưng với thi sĩ điều đó sẽ làm cho tác phẩm
của mình không có chỗ đứng trong lòng bạn đọc. Cũng những chất liệu ấy nhưng Xuân Diệu có
nhừng cảm nhận và cách nhìn mới - nhìn cuộc sống luôn trên đà vận động. Vì vậy mà khi nhà
thơ thốt lên:
Đây mùa thu tới, mùa thu tới
Với áo mơ phai - dệt lá vàng
Người đọc tưởng như nhà thơ đưa cả hồn mình ra để đón nhận, để giao hòa. “Đây mùa thu tới,
mùa thu tới" không chỉ là tiếng nói mà là tiếng reo vồn vã, vui vui của một người đón khách quý.
Tiếp nhận mùa thu với thái độ và tình cảm ấy rất khác so với thơ xửa. Điều quan trọng là “ấn
tượng riêng”, là những cảm nhận của nhà thơ về mùa thu mang nét mới của con người lần đầu
tiếp xúc với vạn vật và cuộc đời, nét tâm lý thường thấy ở trẻ thơ: nhìn cái gì cũng mới, cũng lạ,
đầy bí ẩn và kêu gọi những sự tìm tòi khám phá. Mùa thu với Xuân Diệu như một người bạn
mới nên có cái say mê hào hứng, hăm hở pha lẫn sự hồi hộp. Cũng viết về thu nhưng Nguyễn
Khuyến

Xem thêm tại: />


×