Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Tuyển tập thơ Tình của nhiều tác giả

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.87 KB, 6 trang )






BàI HáT MùA THU QUEN
- Trơng Nam Hơng-
Có một mảng mùa thu rơi xuống cỏ
Ôm guitar anh ngồi hát bên chiều
Bài hát ấy bây giờ em có nhớ
Hay quên rồi cái thuở chúng mình yêu
Thuở em giấu mùa thu sau bím tóc
Cứ đê mê hơng thoảng giữa môi mình
Thuở biêng biếc vòm cao đầy giọng hát
Có nghe chừng muôn lá đổ xung quanh
Thuở thơ viết cho em mùa thu đem giấu mất
Anh nh mây thất lạc, cuống lên tìm
Đâu ai nghĩ mùa thu yêu kẻ khác
Trời biến màu, xanh lắm, Thuỷ Tiên em
Biết chẳng thể níu mùa thu trở lại
Bài hát mùa thu ngời đã vội quên rồi
Khi đến tìm anh em có thấy
Một gã khờ ôm cỏ hát mồ côi
Nhng anh biết mùa thu không nói dối
Chiều công viên ngàn đợi lá rơi vàng
Nguyễn Trung Kiên ĐTVT1-K42 Đại học Bách Khoa Hà Nội
Em có đến tìm anh trong tiếc nuối
Để cùng ngồi chắp mảnh vỡ thời gian




CAM CHIN
Hàn Mặc Tử
Mấy độ trong vờn cam chín cả
Mấy lần em nhớ ngời trai mơ
Tra hè năm ấy mua cam ngọt
Nhng thấy cam xanh lại cáo từ
Năm ngoái trong vờn cam chín cả
Gốc đào em đợi chàng qua mua
Nhng con chim khách không về nữa
Chàng chẳng sang đâu , cam hết mùa
Cam héo, lòng em cũng héo hon
Đến nay em đã có chồng con
Tình cờ hôm ấy chàng quay lại
Cam trái mùa rồi, hết thứ ngon


ĐÂY THÔN Vĩ Dạ

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên
Vờn ai mớt quá, xanh nh ngọc
Lá trúc che ngang, mặt chữ điền
Gió theo lối gió, mây đờng mây
Dòng nớc buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay
Mơ khách đờng xa, khách đờng xa
áo em trắng quá, nhìn không ra
ở đây sơng khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?







HAI SAC HOA TI-GON
- TTKH-
Một mùa thu trớc, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ ngời đến với yêu đơng
Ngòi ấy thờng hay ngắm lạnh lùng
Dải đờng xa vút, bóng chiều phong
Và phơng trời thẳm, mờ sơng cát
Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng
Ngời ấy thờng hay vuốt tóc tôi
Thở dài những lúc thấy tôi vui
Bảo rằng hoa dáng nh tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Lúc ấy nào tôi đã hiểu gì
Màu hoa tan tác của sinh ly
Nên tôi cời đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dới trời đau khổ, chết yêu đơng
Ngời xa xôi quá, tôi buồn lắm
Trong một ngày vui, pháo nhuộm đờng
Từ ấy, thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ

Chồng tôi vẫn biết tôi thơng nhớ
Ngời ấy, cho nên vẫn hững hờ
Buồn quá, hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xa
Nhng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ nh màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời ngời đã bảo tôi
Một mùa thu trớc, rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ, rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Ngời ấy ngang sông đứng ngóng nhìn
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, ngời ấy có buồn không
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng

Lời thề cỏ may.
Tác giả : Phạm Công Trứ
Ngời su tầm : Đặng Văn Hùng

Làm sao quên đợc tuổi thơ
Tuổi vàng tuổi ngọc tuổi ngờ lời ai
*
* *
Thủa ấy tôi mới lên mời
Còn em lên bảy theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín bông may

Aó tôi đứt cúc mực rây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Bây giờ xinh đẹp là em
Em ra thành phố dần quên tháng ngày
Về quê ăn tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn em tôi quần bò
Gặp tôi em hỏi hững hờ
Anh cha lấy vợ còn chờ đợi ai
Em đi để lại chuỗi cời
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê

×