Tải bản đầy đủ (.pdf) (47 trang)

TVE tb cai dung cua thanh nhan TG nguyenduycan

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (377.31 KB, 47 trang )

www.thuvien-ebook.com

CáiDũngCủaThánhNhân
ThuGiangNguyễnDuyCần

Nguồn: />
MụcLục
Chương1:CáiDũngCủaThánhNhân
Chương2:SúcTíchKhíLực
–-Phầnlýthuyết:
––A.Côngphudưỡngkhí…
––B.Phầnthựcdụng:
––I.KiểmSoátNhữngXúcĐộngVềTìnhCảm:
–––1.ThổLộChânTình:
–––2.HiếuDanh:
–––3.NóngNảy:
––II.KiểmSoátNhữngXúcĐộngVềCảmGiác:
Chương3:SúcTíchKhíLực
Chương4:LễĐộ
Chương5:ẢnhHưởngCủaHoànCảnh
–A.ẢnhHưởngCủaHoànCảnh
–B.TiếtĐiệuĐiềuHòa
Chương6:PhòngSựBấtNgờ
Chương7:TinhThầnĐộcLập
Chương8:TráchNhiệm
Chương9:ÁmThị
Chương10:ĐừngNóiSai
Chương11:TríTưởngTượng
Chương12:CáchPhánĐoánVềSựĐời
Chương13:KếtLuận



Chương1:CáiDũngCủaThánhNhân
Đứchạnhconngười,dẫucónhiềuthứbựcnào,cũngkhôngngoàihailoại:tưđứcvà
cônghạnh.
Tưđứclànhữngđứctánhănchịuvềnhâncáchriêngcủatừngcánhânnhư:nhẫnnại,
canđảm,quảquyết,điềmđạm,…
Cônghạnhlànhữnghạnhtốtcủacánhânđốivớingườichungquanh,như:chamẹ,
anhem,bàcon,vợchồng,bầubạnvàxahơnnữa,vớichủngtộcvànhânloại.
Ởđây,tôixinbànvềcáctưđứcđầutiênmàcũnglàcứucánhcủatấtcảnhữngtưđức
khác,tưđứclàcáitưđứccănbảnđưaconngườilêntớibựcchínhân:tínhĐiềmĐạm.
Bấtkỳlàtôngiáohayluânlýnào,nếubànđếnchỗcùngcựccủanhâncách,đềulấy
tínhĐiềmĐạmlàmcănbản.
Phật,bànvề“Tâmvôquáingại”,Lão,nóivề“Vôviđiềmtĩnh”.Nholuậnđến“hạo
nhiênchíkhí”
Toànchỉvàomộtđứctánhđãnóitrên:ĐiềmĐạm.
ĐiềmĐạmlàgì?
Điềmđạm,tứclàcáitính“nhưnhưbấtđộng”,thảnnhiênbìnhtĩnh,“khôngthểcho
ngoạivậtđộngđếntâmcủamình”.Ngườiđiềmđạm,tứclàngườiđãlàmchủđượcTình
dục và ý chí của mình. Nói một cách khác, người điềm đạm, tức là người “chủ động”,
không“bịđộng”vìnhữngvậtkhôngtheomìnhnữa.
“…KhổngTửbịvâyởđấtKhuông,khôngcònphươngthếnàothoátrađược,bènlấy
đờn,đờnvàca.TửLộhỏi:“PhuTửlàmsaovuiđượcthế?…”KhổngTửnói:“Ngươilại
đây,tanóichomànghe…Tađãlàmhếtsứcta,đểtránhcáichuyệnnày,thếmàkhông
được,đókhôngphảicòntạitanữa,màlàtạiTrời.XưaNghiêu,Thuấnkhôngbịsựcùng
nhưtangàynayđây,chẳngphảidonơicáitàithậntrọngcủacácôngấyhơntamàđược,
mà là tại cái Mạng của họ không như của ta. Kiệt, Trụ không phải tại họ tài ba ít hơn
Nghiêu, Thuấn mà họ bị hại, chỉ vì cái Mạng của họ không giống hai người kia…Lặn
xuốngđáybiển,màkhôngbiếtsợgiaolong,đólàDũngcủangườichàilưới.Vàorừngmà
khôngbiếtsợhổbáo,đólàcáiDũngcủangườithợsăn.Thấygươmbénmàkhôngbiếtsợ,
xemtửsanh,ấylàcáiDũngcủangườiliệtsĩ.BiếtđượcchỗcùngthônglàThời,Mạngvà

bất cứ là ở vào cảnh nguy hiểm nào cũng không biết sợ, đó là cái Dũng của Thánh
nhân…”
CáiDũngcủaThánhnhân,tứclàchỗcùngcựccủaĐiềmđạm.
Tíchxưa,theothầnthoạiNhật
Cácvịthầnởtrêncõitrời,cómộtkhicùngtranhnhauquyềnbáchủthếgian.Bấtkỳ
làvịnào,cũngđềuchomìnhlàquyềnlựctrênhếttấtcảTrờiĐất.Cácvịthầnmớinhất
địnhbầucửmộtngườilàmtrọngtàitrongcuộcthichọi,coiaiđượclàmbáchủ.Vịtrọng
tàinàycótríphánđoánvàtínhngaythẳngđặcbiệt,lạicũnglàngườicaotuổihơnhết.
Trongcácvịthần,mộtvịbướcranói:


Cácngàihãyxemđây,sẽthấyrõsứcmạnhphithườngcủatôinhưthếnào.
Tứcthời,mộtánhsángchớplạnhxương,liềntheođó,tiếngsấmnổvang,làmrung
độngcảkhôngtrung,dườngnhưcảthếgianđềurungrinhsắpđổ.Cácvịthầnđềutáimặt.
Lúcbấygiờ,khôngcònmộtaicòndámnghĩlàmìnhlàngườibấtkhảxâmphạmnữa.
VịthầnBãotố,bướcranói:
Sứcmạnhcủatôi,cònghêgớmhơnnữa.Hãyxemdướikia,cánhđồngmênhmông
lặnglẽ…
Nóivừadứtlời,bỗngmặtnướcbiểndânglên…Banđầutừtừ…kếđósóngnổigió
tung…Nướccàngdâng,giócànglớn,sóngcàngto…cuồncuộnầmầm…chỉthấycòncó
mộtvùngnướcmênhmôngtrắngdã…Nhữngngọnnúicao,sóngđánhlấnriết,khôngcòn
thấymặt…Sóngcànglúccàngcao,giócànglúccànglớn…hămhechìmngậpđếncõi
trời…Cácvịthầnthấtsắc,cầukhẩnxintha…ThầnBãotốvẫytaymộtcái:sónglặn,gió
êm…bấygiờnướcbiểnlaoxao,sóngchạylăntăntrênbãicát.
Cácvịthầnvừatỉnhtríhoànhồn,thìnghecómộtgiọnglảnhlótcấtlên:
“Sứcmạnhkhôngphảiởnơisựphôtrươngcủasứcbạotàn,vìnóchỉcópháhoạimà
khôngtạolập. Sức mạnh ở cái thuật khuất phục con người và giữ gìn họ ở trong khuất
phụcấybằngýmuốncủahọ.Ngườitacảmvìsựdịudàngmàchịukhuấtphụcchớkhông
phảivìbịkhủngkhiếpmàchịukhuấtphục”.
Dứtlời,vịthầnÂmnhạclấyốngtiêu…thổilênmộthơi,nhẹnhàngêmáinhưthếnào

màhếtthảycácvịthầnmêmẩntâmthần,nhưngây,nhưdại…Tấtcảđềunhưbịsứcâm
nhạclôicuốnvàogiấcngủthôimiên.
Nhưngcómộtvịthần…tháiđộhuyềnbí,dườngnhưthảnnhiênbấtđộng.
Vịnàykhôngthấysấmsétmàchoámắt.
Sóngbủa,nướcdângcũngkhôngkhiếngươngmặttrầmtĩnhcủaôngthayđổi.
Màtiếngnhạcdudương,thâmtrầm,huyềnhảokiacũngkhôngcảmđộnglòngông
chútnàocả.
Vịtrọngtàidayquahỏi:
-Ngàicóphảibịmù,điếcgìkhông?
-Không.Tôithấyvàtôinghe.
-TạisaoNgàikhôngđộnglòng.Sấmnổ,nướcdângkhônglàmchoquảtimNgàidao
độnglênsao?Nhạcthần,tiêuthánhkhônglàmchotâmhồnNgàixaoxuyếnsao?
-Ngàilầm!Quảtimtôicũngđập,tâmhồntôicũngxao.
-NhưngsaogươngmặtNgài,tôikhôngthấylộvẻlosợhayvuisướnggìcả?
-Không.Tôilà“ĐiềmĐạm”.Tôilàkẻhuấnluyệncảmgiáctôi,tôilàkẻđãlàmchủ
cảmgiáctôirồi.CòncácNgài,cácNgàichỉlànhữngngườilàmtôimọinóvìchínhcác
Ngàiđãkhôngthểchếtrịnó.
-Cóíchgìlođichếtrịsựvậtquanhmình,tronglúcmà,mộttiếngnhạctiêutaocũng
đủlàmchocáitaycầmsấmsétkiaphảirụngrờinhưrũliệt…


-Cònnóiđếnuylựcnỗigì,kẻcótàiảohoặcngườikia,khithấynướcdâng,nghesấm
nổ,cũngvẫnlaonhaolosợnhưai…
Cácvịthần,cúimặtlàmthinh.
Vịtrọngtàinóitiếp:
-Quyềnbáchủ,làngườinày.Sứcmạnhthật,nơitâmhồnđiềmtĩnhcủangườinày!
Hơncảsựđiềukhiểnsựvật,ngườinàyđãkhéoléobiếtđiềukhiểntìnhdụccủamình.
Bấtkỳlàmộtthếlựcnào,nếucònbịmộtthếlựckhácđánhngã,khôngcòngọiđặng
làsứcmạnhnữa.Ngườinàykhôngphôtrươngnhữngthếlựcvôíchnhưthế,rõngườicó
sứcmạnhtrênhết.Bấtkỳlànhữngámthịnhữngdẫndụnào,cũngkhônglàmnaonúng

tâmhồnngườinàyđặng.Tráilại,ngườinàyđãthấyhết,vàđãkhéolợidụngcảthảyđể
làmtôimọichomình.Nếucácanhem,tincậynơisựphêpháncủatôi,thìtôixinnóithật:
“VịthầnĐiềmĐạmnàylàchúatểcủachúngtacảthảy”.
Từđấyđếnnay,câuphêphánấyvẫnkhôngsaigiá.
Phải,sựđiềmđạmlàchúatểcủachúngtacảthảy.Đạohạnhconngườiđiđếnđó,là
đãtớichỗcùngcựccủanhâncáchconngườirồi.
Trót một nền học thuật của Lão Trang, không ngoài cái ý đem con người đến cõi
“điềmđạmchicực”.Cáiđósâuxa,caothượngquá,chưaphảichỗnóicủatôihômnay.
Tôiđãdànhsẵnchonómộtnơikhác.
Muốnlênchỗcao,phảikhởitừchỗthấp.Muốnđượcmộttinhthầnbấtuý,điềmđạm
nhưcácbựcThánhnhân,trướchếtphảibiếtnhữngnguyênnhânkhiếnlòngtahaychao
động,sợsệt…Sợ,khôngphảilàmộtchứngbịnhnany.Phảicóchí,vàkiêntâmthìlàmgì
khôngđạtđượcýnguyện.
Sauđây,tôisẽbànđếnnhữngphươngpháp,từthấplêncao,đểchomỗimộtngườicủa
chúngtađềuđiđếnđượccáitinhthầnđạidũngấy.


Chương2:SúcTíchKhíLực



Phầnlýthuyết:


Nguyênnhânthứnhất,khiếnchotacótánhhaysợ,làthiếusứckhoẻ.

Sứckhoẻ,khôngphảilàsứcmạnhcủagâncốt,mặcdầusứcmạnhcủagâncốtlà
hiệntượngcủasứckhoẻ.Taphảikhéophânbiệtchỗđó.
Thậtvậy,cónhiềungườitolớnvạmvỡ,nhấtthờicóthểváccảtrămcân,không
thấymệt,thếmàgặpchútnghịchcảnhlàđủthấyconngườicủahọrụngrời,chánnản…

Họnhátnhưcheo.Gâncốthọtolớnmạnhdạn,nhưngmàkhílựchọrấtkémcỏisasút.
Sứckhoẻởnơisựkhéoléotudưỡngkhílực,chớkhôngphảichỉnơisựđiêuluyện
thânthểmàthôi.
Napoleonđâuphảilàmộtngườitolớn,mạnhmẽ,nhưngkhílựccủaôngdồidào,
cókhiđánhtrậnsuốtngàynàyquangàykia,thứcsuốtđêmkiaquađêmnọ,thếmàtinh
thần ông vẫn minh mẫn hoạt bát luôn, không ai sánh kịp. Sức làm việc của ông là một
chuyệnphiphàm.Lànhờđâu?Nhờôngkhéotudưỡngkhílực.
CácbạnhẳncũngcónghenóiđếnkhoahọckhícôngcủangườiTrungHoavàẤn
Độ.Cónhiềunhàluyệnkhí,nhỏthó,sứcmạnhvềgâncốtcũngtầmthường,nhưngmột
cái đấm hay một cái ngó của họ, cũng đủ làm cho cái người của mình đảo điên ngơ
ngẩn…Ấylànhờkhílựccủahọhếtsứcđầyđủdồidào.
Tạisaokhílựccủakhílựclạikhácnhau?Khílựcởdướiquyềnkiểmsátcủacái
Thần,màsứclựcthìởdướiquyềnkiểmtracủacáiKhí.
Đấylàchỗmậtphápcủakhoahọckhícông,chưaphảichỗtôinóiởđây.
Khílựcmàmôigiớigiữathầnminhvàxácthịt.Khílựckhôngkhácnàodầuxăng,
thể chất như cái xe, còn thần minh như người cầm lái vậy. Không khí lực thì thân thể
khôngbaogiờtuânlệnhnổiýchícủathầnminh.
Hiếmkẻnói:“Tôiđâucómuốnsợ…Tôiđãhiểukhôngcógìphảisợcả.Thếsao
quảtimtôiđậpmạnh,rồicáisợởđâunótrànvàolấncảhồntôi…“.Đólàtạitathiếukhí
lực.
Tíchtụkhílực,ngoàinhữngphươngphápkhícôngđểtănggianó,cũngcónhiều
cáchgiữgìnchonóđừngtảnmátvôích.
Giữgìnchonóđừngtảnmát,làphươngpháptiêucực.Còntậpluyệnkhícônglà
phương pháp tích cực. Ở đây, tôi chỉ bàn qua phương pháp tiêu cực. Tuy là tiêu cực,
nhưngcũngphảidụngcôngnhưphươngpháptíchcực,khicònkhókhănhơncảtrămlần
nhưtasẽthấysauđây:
Tómlại,cóhaicáchđểsúctíchkhílực.
1.Côngphudưỡngkhí.
2.Côngphuluyệnkhí.
Mộtcáitiêucực,mộtcáitíchcực,mộtcáithuộcÂm,mộtcáithuộcDương,taphải

chonóđiliềnvớinhaumộtcáchđiềuhòamớimongcóđượcsựthăngbằngcủasứckhoẻ.


Ởđây,tôimuốncácbạnđểýđếncôngphudưỡngkhítrướchết,vìnhưcácbạnđã
biết,vềphươngdiệntiềnbạc,nếumuốngiàucó,trướcphảilocầnkiệm,rồisaumớilo
làmthêmtiền.Vềphươngdiệnsúctíchkhílựccũngnhưthế.


A.Côngphudưỡngkhí…


Vậtchấtvàtinhthầnquanhệvớinhaurấtmậtthiết.Mộtthểchấtbạcnhượckhông
cóđượcmộttinhthầndũngmãnh.Cáiđó,làmộtđiềuhếtsứchiểnnhiên.
Nguyênnhânlàmchotahaotánkhílực,làsựnáođộngvôích.Tanênphânbiệt
chokỹnáođộngvàhoạtđộng.Phàmmuốnthihànhmộtđiềugì,taphảiquansátcửđộng
ta,đừngchonócónhữngphungphívôích.
Sốngphảihoạtđộng,nhưngkhôngnênnáođộngchútnàocả.
Quaymáyxehơilàđểmàchạyđimộtchỗnàonhấtđịnh.Tớinơirồi,vôýlại
khôngtắtmáy,đểhaoxăngvôích.Đểmáychạyvôíchtronglúcxenghỉ,đólànáođộng;
đểmáychạytronglúcxeđi,đólàhoạtđộng.
Mộtcáiđộngvôích,vàmộtcáiđộnghữuích,đólàchỗphânbiệtnáođộngvà
hoạtđộng.
Trong đời ta, cần phải kiểm tra và trừ khử một cách gắt gao những náo động,
nhữngphungphívôlốikhílựcta,nếutamuốnđiđếnmộttinhthầnthanhthảnvàtựchủ.
Mỗimộtcửđộngvôích,nhưlahét,cườicợt,nhảynhót,runvai,rútcổ,ratayra
chân,nóngnảy,vụtchạc…toànlànhữngcửđộngvôích,chỉđểlàmtiêuhaokhílực,chớ
khôngbổdụngvàođâucả.Tanênbiết,bấtkỳmộtcửđộngnào,dầuyếuhaymạnh,cũng
đềulàmchokhílựctiêuhao.
Vậytaphảihếtsứctiếtkiệmnhữngkhílựchaotổnvôlốiấy,bònmótnónhưbòn
vàng.

…Ởmộtxứkia,rấtxa…cómộtngọnnúirấtcao.Trênmiềnnúi,cónhữngđường
suốichảyrấttrongbanđêmcũngcònthấynhấpnhôánhsángdướiđáy…Cáitrạngthái
đặcbiệtấy,làmchohaingườilữkháchđilạcvàokhuvựcấy,đểý.
Muốnkhámphácáitrạngtháihuyềnbíấy,mấyngườinàylấytaymòdướiđáyvà
bốclênmộtbụmcátđểxem.
Mộtngườilalên:
-Ý…vàngđâyanh.
-Phải,vàng.
-Rồi,anhsaunày,vẫnngồilẳnglặngsuynghĩ.
Anhtrước,thìlohốtlênđổxuống,chơimộthồichođã,đứngdậy,chùitayvàthở
ra,than:
-“Thậtvậy,đấylàchấtvàng.Nhưngmà,nócólợigìchomình.Anhkhôngthấy,


vàngởđấy,chỉlànhữngcáimạtrấtnhỏ,cóthấmvàođâumàđểýtớinóchotốncôngvô
ích”.
Anhngồisuynghĩtrảlời:
-Không.Mìnhphảithủngthỉnhmàbòntừchút,rồihiệplạimớinênmộtthỏichớ.
-Thôianh!Tôikhôngphảiđemcáiđờicủatôichônnơichốnhoangsơncùngthuỷ
cốcnày.Tôimuốnlàmgiàumộtcáchnhanhchóngkìa.Ngườitaquyếtchắcvớitôirằngở
ngoàinhữngmiềnbiểnkiacórấtnhiềugiốngthúlạ,danórấtquí.Anhcũngdưbiếttôilà
mộttaythiệnxạ,báphátbátrúng.Tôisẽbắtđầuđivàoconđườngtôiđãnói.
-Tôicũngbiếtnhưanhvậy.Nhưngmà,tôicũngbiếtcáiphầnsốdànhsẵncho
nhữngthợsănmạohiểmvàkhinhsuất,lơđễnhđivàochỗđầynguyhiểmmàkhôngdè
trước.Anhnênbiết,nơiđấylàmộtchỗđồnghoangcỏcháy:khôngcómộtcáisuối,có
mộtbóngcây.Vìdầuanhcóthểthâuthậpđặngrấtnhiềutấmdaquígiáđếnthiênkimvạn
lượngđinữa,trướckhianhbịsựđói,khátnóvậtngãanh,anhliệucóthểmộtmìnhchởcả
khotàngấyđivềtớiquêhươngxứsởanhkhông?
-Tôiđây,cũnglàmộttaythiệnxạnhưanh.Tôiđây,tôicũngbiếthammuốncách
làmgiàunhanhchóngnhưanh.Nhưngmà.Anhsẽthấy,tôivuilòngởlạiđây,đibòntừ

miếngvàngvụn,nhấtđịnhkhôngđemtấmthânnàyxôngphatrongcuộcnguyhiểm,mà
tôibiếttrước,sẽđemlạichotatoànlànhữngđiềubấtlợi.
-Anhlàmộtngườinhátgan.
-Không,tôilàtínđồcủaĐiềmĐạm,tôibiếtsuynghĩsâuxa.
-Còntôi,tôilàmộtngườicanđảm,tôikhôngcầnsuynghĩđắnđogìcả.
-Anhlầm.Anhchỉlàmộtngườinhiệthứngnhấtthời,nghĩalàmộtngườitáobạo
màthôi.
-Vậy,thìanhkhôngchịutheotôiphảikhông?Anhsẽhốihậnkhithấytôisaunày
dẫyđầycủaquí.
-Thanôi!Tôivẫnsợsẽkhôngcònthấyđượcmặtnhaunữa,vìtôiđãthấytrước,
anhđãlănmìnhvàohốsâuvựcthẳm…
Ởlạimộtmình,saukhiđãhếtsứctrầmtưmặctưởng,anhđứngdậy,mộtcáchquả
quyết,tựbảo:“Thôi!Bâygiờlàtớithờikỳhànhđộng”.Anhđốncây,bẻlávềlàmmộtcái
chòi tạm, và kiếm những cách để nuôi sống bằng hoa quả… Anh đan rổ và rây để đãi
vàng.Mỗingàyanhlàmviệcmộtcáchnhẫnnại,từsớmtớitrưa,từtrưatớichiều…không
chútsờnlòng.
Naymộtchút,maimộtchút…vàcứmãithế.Vàngcủaanhgóplại,vừađủcho
anhmangđi,anhmớilầnmòtrởvềquêcũ.
Bangàyròngrã,sớmđitốinghỉ,anhđigầntớivenbiển.Bỗngxaxa,anhthấy
dạngmộtvậtsùsù…Phátnghi,anhlầnđến…thìramộtđốngxươngngườigiữanhững
tấmdathúlạ.Nhìnkỹnhữngmảnháoquần,cungtên,quảquyếtlàcủangườibạncũ.
Cólẽanhđãkhôngthểchịunổivớinhữnggiàyvòthốngkhổcủađói,khát,nóng,
lạnh,vớinhữngtrườnghợpcừuthùnóvâyquanhanh,nórìnhrậptừngchặngđườngrong
ruổicủaanh,nhữngcáimàngườibạnđiềmtĩnhcủaanhtrướckia,đãsuynghĩbiếttrước.


Tráilạingườibạncủaanh,ngàynayđãnghiễmnhiênlàmộtanhgiàucóhằngvạn,
thếlựcrấttotátlàthếnào,chỉvìkhéođiềmtĩnh,nhẫnnại,khéothựchànhnhữngnguyên
tắcanhđãdựđịnh:Súctíchvàsứcmạnh.
Rờira,mỗimộtmiếngvụn,khôngđángkểlàgì;nhưngnếuhiệplạimuônvàn

miếngấy,nólàmộtthếlực,mộtsứcmạnhkhôngcònailàdámxemthường…
Nhàdưỡngkhí,họthuthậpkhílực,khôngkhácnàoanhbònvàngnày.
Mỗimộtcửđộngvôích,mỗimộtdụcvọngthừathãilàmỗimộtsứcmạnhtiêu
hao.
Khôngđiềmtĩnh,thìkhôngbaogiờsuynghĩsâuxachođặng,trướckhihànhđộng
chocókếtquảmỹmãn.
Súctíchnhữngkhílựctảnmátđóđâyvôích,làmộtyếutốchắcchắncủaThành
Công.
Nhưng không phải là bất kỳ ai cũng làm được, không phải bất kỳ ai cũng biết
khámpháđượcnhữngkhílựcấy,vìhọkhôngbiếtphânbiệtnhữngđặctínhcủanólàgì.
Cáiđặcquyềnấy,chỉcónhữngtínđồcủaĐiềmĐạmlàgiữđượcmàthôi,vàcũng
nhờsựĐiềmĐạmấy,họmớigiữđượcđặcquyềnấy.
Khôngđiềmtĩnh,thìkhôngthểcóđượcsựxétđoánđúngđắnđược.
Khôngđiềmtĩnh,thìkhôngthểxuađuổiđượcnhữngdụcvọng,nhữnghứahẹn,
nhữnghyvọngảohuyềncủabảnngã.
Khôngđiềmtĩnhthìkhólàmchoimlặngcáitiếngkêuvancủavậtdục,cáitựđắc,
nghĩalàcủatấmlòngháothắngvànhiệthứngcấpthờinóxôđẩytavàonhữnghànhđộng
philý,ngukhờ,lơđễnh.


B.Phầnthựcdụng:


Dướiđâylànhữngphươngphápgiảndịđểsúctíchkhílực.

Muốnchocácbạndễnhớvàdễnhậnđượcnhữngmạchlạccủamấyphươngpháp
dướiđây,tôixintómlạiđạikháinhữngđiềuđãnóitrên.
Trongđờita,cóhailốihànhđộng:hoạtđộngvànáođộng:haynóimộtcáchkhác:
hànhđộngcóýthứcvàhànhđộngvôýthức.
Mộtđằng,làýthức,phêphán,lýluận;mộtđằnglàvôýthứcvànáođộngnhất

thờikhôngphảisuynghĩgìcả.
NgườiĐiềmđạm,tứclàngườitựchủ,ngườibiếtlấyýthứcmàkiểmsoát,điều
khiểnnhữngcửđộngvôýthứccủamình.
Vậy,bắtđầu,phảikiểmsoáttừnghànhvivụnvặtmàvôtâmcủamình,đểchocái
Thầncủamìnhthườnglàmchủđượccáikhílựcvàcáithânthểcủamình.
Bấylâunay,tavẫnhànhđộngvôtâm,thahồchodụcvọngmuốnlàmgìthìlàm.


Cóviệctabiếtlàphải,nhưngdụcvọngtakhôngnghe,tacũngtuântheomàlàmsaivới
cáiquyếtđịnhtrướckiacủata.Tađãvôtình,đểchonólàmchủtamộtlần.
Một lần khác, cũng thế… và nhiều lần như vậy… ta cũng tưởng đó là một vài
chuyệnnhỏ,nênbỏqua.Nhưngmàkhông.Sởdĩnướcloạn,nhànguythườngkhôngphải
là tại quy luật không nghiêm hay sao? Chuyện gì cũng dễ dãi, bỏ qua, tha thứ… Dung
túng,làlàmmồichosựnghịchloạnsaunày.Chadạyconmàkhôngnghiêm,thầydạytrò
màkhôngnghiêm,vuaxửtôimàkhôngnghiêm…làđãđivàoconđườngdiệtvongcủa
thếlựcvàtrậttựrồivậy.Tớikhihữusự,vuabịlờn,chabịkhi,thầybịkhinh…cònđâulà
kỷluật,làuythếcủakẻcầmquyền.Thầnminhcủatađốivớicơthểcủatacũngmộtthể.
Tanênbiết,mỗimộttếbàotrongcơthểtakhôngkhácnàomỗicánhântrongmột
xãhộicótổchứchẳnhoi.NócómộttríthứcriêngbiếttuântheoÝchícủaThầnminh.
CácbạncónghenóiphươngpháptựkỷámthịcủaCouékhông?Cũnglàlợidụng
cái ý thức của các tế bào và tạng phủ trong cơ thể ta, để gây tạo sức khoẻ bằng sự sai
khiếncủaThầnminh.
NhữngnhàtuFakirbênẤnĐộ,nhữngnhànộicôngcủaTrungHoa,cóthểsai
khiến tạng phủ họ đến ngưng hơi thở, ngưng máu chảy… cũng như làm nhiều điều mà
người phương Tây không thể hiểu nổi, vì đã chấp cả sinh lý, như chôn sống trăm ngày
dướinướcmàkhôngchết…Cáiđókhôngphảilàhoangđường.Nólàsựthật,vàđãcó
lắmnhàbáchọcÂuTâychứngnhận.
G.SouliédeMorantnói:“Mỗitếbàocóvừađủtríthứcđểlàmviệctheotráchvị
củanó.Mỗimộtnhómtếbào,mỗimộttạngphủ,cũngcómộttríthức,hiểubiếtvàphản
ứngriêng,đểlàmviệctheophậnsựcủanóđốivớitoàncơthể.Cáctríthứcấy,chịudưới

quyềnsaisửcủamộtÝthứcchung,làThầnminhhayÝchí”.
NhữngnhàkhísĩTrungHoa,ẤnĐộsaikhiếntạngphủ,nóichuyệnvớitạngphủ
họ,nhưchủnóichuyệnvớitớ.HọtậpchotạngphủhọquenvớikỷluậtcủaÝchí.
Vậy,chớtakhôngthấynhiềungườikhôngđaugìcả,thếmàthầythuốcbảođau,là
họđaungaytheolờidẫndụcủanhàysĩsao?Cáigìlàmchohọđauđó?Trítưởngtượng
củahọ…Trítưởngtượngmàđeođuổimãi,biếnthànhýđịnh.Ýđịnhtứclàýthức.
TheoTâyÂu,ngườitachotạngphủtrongcơthểtalàvôýthức.Nhưngmàngười
ÁĐônglạikhác.Họchocơthểcủatacũngcóýthức,nhưngchỉlàmộtýthứcthuộcvề
thiêntínhrấtthôsơ.Trừtạngtâmra,cáctạngphủkhácđềulànhữngnhómtếbàocómột
tríthứcđầnđộnmàtạngganlàđầnđộnnhất.Chonên,trongcáctạng,chỉcótạngtâmlà
dễsaikhiến,vìkhônngoan,lanhlợihơnhết.
Nếuthườngngày,takhôngquentậpluyệnchotạngphủtaquenvớikỷluật,vớisự
tuântheomệnhlệnhcủaThầnminh,thìkhihữusự,nókhôngnghetheota.Cáiđólàlẽcố
nhiên.
Talàmộtnhàkỵmã.Hằngngày,conngựatacưỡi,tabảonóđibênđông,nócứ
chạybêntây.Tacũngvẫnbỏquakhôngthể…Cứnhưthếmãi…Đếnngàyngộchiến,ta
bảonóchạytheoýta,nókhôngnghe…cáiđócũngkhôngtráchnóchođược.
Controngnhà,nómuốngìđượcnấy,thahồlàmgìthìlàm,thìkhicầnphảinghe
theomệnhlệnhcủamình,nókhôngnghetheo,đócũngkhôngcógìlàlạnữa.


Trongmộtnướccũngvậy,màbấtkỳlàtrongmộtxãhộinàocũngthế.
Nhấtlàtrongkỷluậtcủanhàbinh,nếuquânphápkhôngnghiêm,thìratrận,đánh
đâuthấtđó.Đấylàmộtđiềuhếtsứchiểnnhiên,khôngcầnphảichứngdẫn,aiaicũngđều
côngnhận.
Đừngkhinhthườngviệcnhỏ.Nhiềucáinhỏmớiracáilớn.
Bởivậy,trongnhữnghànhvivụnvặttrongđờihằngngàycủata,taphảikiểmtra
kỹlưỡng,vàphảidụngýthứcmàđiềukhiểnnó.Taphảitậpsaikhiếnnótừcáiăn,cái
ngủ,cáilàm…
Ví như ta muốn ăn đồ ngon. Ấy là cơ thể ta, dục vọng ta, nó muốn sự sung

sướng…Taphảilấylýmàsuy,vànếuthấykhôngcólợigìchoxácthịt,hãyralệnhcho
nóđừngăn.Và,dầucóthèmchomấy,tacũngkhôngđểchonóbỏquacáimệnhlệnhđầu
tiêncủata.Tađãthắngđượcnó.Nóđãbịthuavàtuânlệnhtheotarồi.
Cứmỗimộtcáinhỏnhặtnhưthế,tacứtậpchonóquensựvânglời,thìđếnkhi
việclớnkhôngbaogiờnódámcãi.
TakhôngưaanhX…Thấyanh,tựnhiêntaxâyquachỗkhác.Đólàcáidụcvọng
củatấmlòngtựđắccủatanókhiếntanhưthế.Tahãytựbảo:Hãycườivàbắttayanhấy,
vàđừngghétanhấynữa,vìđólàvôlý.Ngườita,aicũngcóýnghĩriêngcủahọ,không
quyềnnàotabắtbuộccảthảyphảicómộtýmuốnnhưta,mộttháiđộnhưta.Luậnnhư
thếvàchođólàphải,rồithìhãyquyếtđịnhkhôngnghelờicámdỗcủabảnngã,hãynắm
tayanhấy,vàvuivẻvớingườita.Tađãthắngdụcvọngta,vìnóphảichiềutheomệnh
lệnhcủata.
Ởnhà,muốnmởcửasổ,nhưngmìnhkhôngchịumùihoadạlý.Biếtnókhôngcó
hại,songvìnókhôngchiềusởthíchcủamình,nênmìnhkhôngchịumởcửa.Hãyđilại
cửa,mởra…vàhãyđứngđấy,đừngcóchiềuthịdụcủamìnhvànêntựbảo:“Vôlýmà
phảisợnó.Nóvẫndễchịukiamà”.
Cónhiềucáchđểđiêuluyệntinhthầntựchủấy.Cómộtanhhọctròkhoakhícông
hỏithầy:“Vậychớcôngphuđầutiêncủamộtnhàluyệnkhíphảinhưthếnào?”Ôngthầy
nói:“Anhhãynhấtđịnhdántemchothậtngayngắnvàluônluônnằmbêntaymặtbao
thư!”
Rồithôisao?
Bấynhiêuthôi.
Thấyhọctròmìnhngồingơngác,ôngthầynóithêm:
Thìcứlàmnhưthếđi.Tuylàmộtviệcrấtdễ,rấtthường…nhưngmàluônluôn
nhưthế,tấtanhphảithâubớtnhữngcửđộnghấptấp,vụtchạccủaanh.Anhtậpluônluôn
phảitrầmtĩnh,vàtuylàmộtchuyệnnhỏ,cáithầnminhanhvẫnlàmchủcáitayanhluôn.
Cứmỗimộthànhvi,bấtkỳlàhànhvinào,lớnnhỏcũngvậy,hãytập“dáncontemcho
ngay,vàluônluônbêntaymặt”.Tôikhôngcònphảinóigìthêmvớianhnữa.
Đừngđikiếmnhữngviệckhólàm,lớnlaođâukháclàmgì…Cứnhữngchuyện
vụnvặtnhỏnhítấymàlàm,đừngthấynhỏmàdễkhinh,vìchínhnhữnghạtcátấyhiệplại

thànhbãisamạc…


Nếunhữngcửđộnghằngngàymàđượcthihànhdướisựkiểmsoátcủaýthứcthì
tớikhigặpđạisự,nhưgặpphảisựkhủngkhiếpnguycơ,takhôngcònphảinóinhưanh
trướckia:“Tôivẫnkhôngmuốnsợ,vàtôibiếtkhôngcòngìphảisợ,thếmàsaoquảtim
đậpmạnh,mồhôitoáttrán…rồithìcáisợởđâunótrànvào…lẫncảtâmhồn…”.Trái
lại,lúcấy,nếutakhôngchịusợ,thìcơthểtakhôngdámcãita…Tavẫngiữđượcsựđiềm
tĩnhnhưthường.


I.KiểmSoátNhữngXúcĐộngVềTìnhCảm:


1.ThổLộChânTình:


Trongcáccửđộngvôýthứclàhaotổnkhílựchơnhết,chỉcósựthổlộchântình
lànêntrừkhửtrướcnhất.
Bấtkỳlàởvàotrườnghợpnào,tốthơntahãylặnglẽlàmthinh.Taphảigắngsức,
vìđólàmộtsứcmạnhkhôngphảidễgìkềmthúc.
Vínhưmỗimộtlờinói,mỗimộtcửđộng,mỗicáimúatay,múachânvôíchmà
kềmlạiđược,làthêmchomìnhkhílựcđó.
Đừnglãngphíkhílựccủatatrongnhưcâuchuyệnvụnvặt:bàntáncôngchuyện
hằngngày,làthêmchomìnhkhílựcđó.
Đừnglãngphíkhílựccủatatrongnhữngcâuchuyệnvụnvặt:bàntáncâuchuyện
hằngngày,phêbìnhngườikiakẻnọ…Đừngtưởngđólàmấtvẻgiaothiệp,chínhđólà
cáchbớtnhữngcửđộngvôíchchomìnhvàchongười.
Khinàocầnphảinói,thìhãynói.Nóimộtcáchcóýthức:lựalọctừnglời.Phải
thayvàonhữngcâungớngẩnbằngnhữngcâucóýnghĩa.Đừngcãilẫyvôíchvớiaicả.

Nếutabiếttrướcrằngkhôngcóíchgìchohaibên,thìhãylàmthinhvàđểchobênđịch
chophungphíkhílựccủahọ;cònta,tahãygiữgìncủngcốnólại.Nhấtlàđừngbaogiờ
vôtìnhđểchongườitabắtbuộcmìnhphảinói.
Trongkhinói,đừnghấptấp,vộivàng.Thủngthỉnhmànói.Nóichorõràng,quả
quyết.Trongngày,hãykiểmsoátvàthâurútlờinóilại.Đượcnhiềuchừngnàohaychừng
nấy.Đừnglẫnlộnsựnóinhiềuvànóiít.
Cóngườisuốtđờinóimãi,màvẫnnhưchưatừngcónói.Cókẻsuốtđờirấtítnói,
nhưngmànóirấtnhiều.
Khônglạ,mộtthánhnhân,dẫunóisuốtđời,cũngvẫncònlànóithiếu…Cònlắm
kẻ,mộtngàykhôngnóimộtlời,màhễnóiratoànlànhữnglờivôýnghĩa,hoặcđigieosự
ngờvực,sựtanrã,sựcừuthùgiữaconngười…Họchínhlàkẻnóirấtnhiều
Cũngđừngsavàotháiquá.Nhiềukẻtâmtrísâuhiểm,họthấyhạichokẻkhác,cũng
vẫnlàmthinh.Cáiđó,khôngphảihọthunhậpkhílực,màhọtiêutankhílựcbằngsựdày


vòcủaghenghét,giữaáctâm…Ởngoài,thấyhòahoãnnhưngnơitronglàmộtsứcphá
hoạighêgớmmàtakhôngngờ.Cáikhôngnóicủangườiđiềmđạmkhôngcóẩnmộtácý
gìcả.

2.HiếuDanh:


Nóinhiều,thườnglàdonơitấmlòngtựđắcnóxúitanhưthế.Takiếmđủcơhội,
đểtỏchochungquanhthấytalàgiỏi,làhayđểthoảmãncáilòngtựđắc,hiếudanhcủa
mình.Khôngphảinhữngsựpháchlối,thôkệchcủabọnđụngaicũngkhoekhoangmình
đâu!Mộtcáchtinhvi,tathừađủcơhộiđểkhenngườinày,tặngngườikianhưngrốtlại,
ngườiđượckhenấy,làbầubạn,anhem,họctròhoặcconcháuta.
Cứquansátkỹchungquanh,tasẽthấytrongcâuchuyệnhằngngày,ítcóaitránh
khỏicáitánhhiếudanhấy…Nhấtlàmình,phảikiểmsoátchokỹlờinói,nhứtđịnhđừng
đểnóphảisavàoxuhướngđó.


3.NóngNảy:


Bấtkỳlàởtrườnghợpnào,đừngbaogiờđểlộravẻnóngnảy,bựctức…Dẫuphải
đứngtrướcnhữngkhiêukhíchthậmtệ,hãygiữtháiđộtrầmtĩnh.Nêntựnhủ:“Nếutagiận
làtamắckế.Bởitakhôngvừaýhọ,nênhọmuốntrảthùtabằngcáchlàmchotabựctức,
đau đớn… Nhất định, ta không để cho ai lợi dụng và sai khiến ta như một con vật thụ
động”.
Trởlênlànhữngxúcđộngvôíchvềtìnhcảm.Taphảikiểmsoátnóchokỹ,vàtẩy
trừnó,đừngchonólộnvàocáchànhđộngcóýthứccủatahằngngày.
Trởxuốnglàbànđếncáchkiểmsoátnhữngxúcđộngvềcảmgiác.


II.KiểmSoátNhữngXúcĐộngVềCảmGiác:


Tư tưởng của ta sở dĩ hoạt động, là nhờ những nhận thức của ngũ quan. Đem
nhữngcảmgiácấymàgiảiphẫu,lýluậnlàmộtđiềurấthaychosựtựchủcủatasaunày
vềnhữngxúcđộngdongoạigiớigâynên.
Tanênbiết:Hìnhtháicủangoạivậtthườnglàmchotinhthầnbêntrongtabiến
đổi.Đivàotrongquánnước,haymộtđềnthờ,mộtcơquanchánhquyền…khôngphải
tâmhồntacómộtcảmgiácnhưnhau.Váchsơn,bànghế,hìnhảnh,cáchbốtrícủamột
toàthánhhaymộtdinhthự…gâynơilòngtamộtcảmgiáctrangnghiêmtônkínhmàta
khôngthểcóđượckhibướcvàoquánnướctronglàng.
Nếusựbấtngờxuiđếnchotaphảichứngkiếnmộtcuộcánmạnghaytainạnghê


hồnnào,tựnhiêntaxoaymặtchỗkhác…Đólàmộtcửđộngkhôngởdướiquyềncủaý
thức.

Cáchănmặc,dángđiđứngcủangười,khiếntađốiđãivớihọ,cónhữngcửchỉ
nhưthếnày,hoặcnhưthếkia…Trờisẫm,khílạnhbênngoàilàmchotinhthầntauểoải,
buồnchán…Nhiềuvật,rờđến,khiếnchotakhóchịuhaysợsệt…Cóngườisợdacóc,
sâu,dế…mộtcáchhếtsứcvôýthức.
Khôngphảiđitìmnó,nhưngnếuphảigặpnó,thìhãytrấntĩnhlại,ngóngayvào
nóvàđừngsợnónữa.Dùnglýluậnmàthắngnhữngcáicửđộngvôýthứcđó.
Nếucósựnáonhiệtồnào,xechạyhaymáyrồ…làmchothầnkinhtakhóchịu…
đừngnhănmặt,nhíumàytỏvẻbựcbộikhóchịugìcả.Hãylẳnglặngnghetiếngcòinhà
máy.Haytiếngxechạyđi!Bạnsẽthấy,rồicũngkhôngcócáichilàkhóchịunữa.
Nếucómộthơinồng,hôihám,hãytìmcáchdờicáigốclàmchohôithốiấyđinơi
khác,nếutabiếtnócóhại;bằngkhông,thìđừngcósợnómàbịtmũi,nhănmày.Hãytự
nhủ:“Takhôngđểchocáivậtvônghĩanàylàmnáođộnglòngta”.
Ănuống,taưamónnày,chêmónkia.Nếumónăn ấy có ích cho ta, nhưng ta
khôngthích,hãycứănmónấyvàtựnói:“Tanhấtđịnhkhôngđểthịdụctaưamuốncái
điềutabiếtlàkhôngcóích.Takhôngmuốnđểdụcvọngtalàmchủlấytanữa.Đangkhi
một món ngon làm khích động làm cho ta thèm thuồng nhểu dãi, thế mà ta lại “thắng”
đượcnóngay,đâuphảilàmộtviệcdễdàng.Ănkiêngcữhoặcănchaytheocácthầytu
cũnglàmộtlốiđểtậpcáchtựchủlấythịdụccủamình”.
Toànlànhữngviệcnhỏnhặt…Tuyvậycácbạncũngnênbiết:Mộtcụcđá,một
giọtnướclànhỏnhưngnhiềucụcđá,nhiềugiọtnướcmớilàmnêntrườngsơnđạihải…
mộtbướclàvắn,nhưngnhiềubướchiệplại,thìngàndặmcũngkhôngxa…
LươngKhảiSiêu,luậnvềtựtrị,cónói:“Phàmxưađếnnay,nhữngngườithành
đượcnhữngviệcvĩđại,đềunhờthắngđượcmìnhmộtcáchmạnhmẽ”.NgườiTháiTây,
khôngcầnnóiđến;cổnhâncũngkhôngcầnnóiđến,hãynóiđếnnhữngkẻgầnđây.
“TăngVănChính.lúcthiếuthời,cótậthútthuốcvàdậytrễ.Sauđịnhtâmchừa
lấy.Banđầu,tậtấythườngquậtlạirấtmạnh,khóthểtrịđược,nhưngVănChínhxemnó
nhưkẻthù,quyếthạchođượcnómớinghe.Vềsau,VănChínhgiếtđượcgiặcHồngTú
Toàn,mộttayanhhùngcáithếhùngcứhơn10nămđấtKimLăng.Chínhcũnglàmộttinh
thầnấymàVănChínhđãgiếtđượccáitậtxấunóchiếmcứtâmhồnhơn10năm.
HồVănTrungkhiởtrongquân,mỗingàyđềuđọcThôngGiám10tờ.

TăngVănChínhkhitạiquânmỗingàyđềuviếtnhậtkývàimục,đọcthơvàibài,
đánhcờmộtbàn.
LýVănTrungmỗingàydậysớmviếttheoLanĐình100chữ.
Suốtđờihọ,lấyđólàmthườngthường,ngườithươngtìnhthấythế,háchẳngcho
rằngnhữngsựtiểutiếtấykhôngcóliênlạcgìđếnviệclớnsao?Nhưngcácngườiấyđâu
hiểu được rằng đặt ra các phép tắc có chừng mực, và làm theo đó luôn luôn một cách
khôngsaichạy,thậtlàmộtsựtotátđệnhấtcủaphẩmcáchconngười.Kẻkhéoquansát,
đềuxemxétnhữngmãnhlựctinhthầnconngườibằngcáchấy”.


Chương3:SúcTíchKhíLực
YoritomaTashichênhữngkẻtáobạo,phiếnđộngnhấtthời,nhữngkẻkhôngtựchủvà
cũngkhôngchịulokiểmsoát,ngựtrịnhữngcửchỉlốlăng của mình, là bọn người “tư
tưởngtrênbắpgân”.
“Tưtưởngtrênbắpgân”,nghĩalàgì?Vớinhữngngườiấy,khôngcầnphảichất
vấnlàmchichonhọc…Gươngmặthaydángđiệu.
Cái“bảnngã”,cáichỗthâmsâuhuyềnbícủahọ,chỉnhưmộtcái“thành”không
củngcố,khôngtườngluỹ,aimuốnravàocũngthongthả.Nhữngkẻnôngnỗi,lơđễnh,
khôngcầnquansátcũngcóthểhiểuđượcthâmtâmcủahọ.
Nhữngngườinhưthế,khôngthểđảmđươngsựlớn.Muốnlàmnênviệclớncần
phảicónhữngngườitrầmmặc:vuibuồn,mừnggiậnkhônghềbaogiờlộsắc.
Điềmtĩnhlàmộttrạngtháicủanộigiới…Bởitađiềmtĩnhnơitrong,nênbềngoài
dángđiệuvàcửchỉmớithấyđặngvẻimlặng.Cáiđó,làtinhthầnảnhhưởngvậtchất.
Nhưng,vậtchấtcũngảnhhưởnglạitinhthần:nhữngcửchỉđiềmđạm,nếukhéo
giữgìn,cũngkhiếnđượctâmhồntrầmtĩnh.
Trịđượcthânthể,cửđộngcủamình,làđãđiđượcmộtbướckhádàitrêncon
đườngđiềmđạm.
Đibanđêm,nhữngkẻnhátđườnghayhuýtgió,cahát,radángđiệuthảnnhiên…
rồithìcũngnhờđómàbớtsợ.
Lúctabuồnbựcchánnản,nếucứnằmỳmãimộtchỗmàthanthở,rồicũngsẽvì

đómàbuồnbực,chánnảnthêm.Tráilạinếutaphảnđộnglại,cahát,vuicười…tứcthời
nhữngcáichán,cáibuồncũngtheotiếngcườimàtiêumađihết.
Trongquânđội,ngườitacũngdùngmộtphươngphápấy.Muốnkhêugợisựtôn
kính và vâng lời theo mạng lệnh bề trên, người ta bày ra cách “chào cứng đơ và thẳng
cẳng”,đólàdùngcửđộngbềngoàiđểchiphốibềtrong.
Trongnhữngcuộchànhlễcủacáctôngiáo,nhữngcửđộngnhấtđịnhnhưquì,lạy,
đọc kinh, v.v… cũng đều do một nguyên tắc ấy mà ra. Thật vậy, những cử chỉ khiêm
nhườnggâychoconngườicómộttâmhồnkhuấtphục,sợsệt…Muốncóđứctinvàlòng
tônkính,hãybướcvàođềnthờhaychùamiễu,hãydựvàonhữngcuộccúnglễđi…thìrồi
tasẽcómộtđứctinnhưnhữngtínđồchânthánhcủacáctôngiáoấyvậy.Kẻnàocóđạo
màítđinhàthờ,khôngbaolâusẽkhôngcònđứctinvềđạocủamìnhnữa.Pascalnói:
“Hãyquỳgốivàđọckinhđi,rồithìđứctinsẽđếnchoanh”.
Vậyvớinhữngaimuốncómộttâmhồnđiềmđạm,hãytrướchếtgìngiữkỷcương
mộttháiđộtrầmtĩnh,thìrồisựtrầmtĩnhsẽđến,trànngậpnơilòngmìnhkhôngsaivậy.
Tạisaotakhônglođiêuluyệntinhthầntrầmtĩnhnơitrongtrước,lạilohuấnluyện
cửchỉtrầmtĩnhbênngoài.Cáiđókhôngcógìlạ.Ýchítrịcáihiệntượngcủacảmtìnhdễ
hơnlàngăncấmcảmtìnhấy.Giận,tacóthểtrịliềncáitaytađừngđánhđậpmộtcáchdễ
dànghơnlàtrịcáigiậnấyđừngchocónó.Rồithìsựđiềmtĩnhbềngoàiấy,nóảnhhưởng
lạitinhthầnbêntrongcủata.Nếutalàmbộgiậndữrồithì,mộtlúcnữa,tasẽgiậnngay


thật.
Ngườitathườngđểýthấyrằng,trìnhđộconngườicàngcaobaonhiêu,thìnhững
cửđộngvôýthứccủathiêntínhcànggiảmbấynhiêu.
Nhữngkẻchấtphác,ngâythơmàsựgiáodụcphómặcchotựnhiêntheothiên
tính,lànhữngkẻbuônglỏngtâmhồnmìnhchokháchquađường.
“Chếngựnhữngdángđiệuchocómựcthước,giữgìnlờinóichocókhuônthước,
ấylàtháiđộcủanhữngtâmhồncaothượng”.
Tómlại,bấtkỳlàởvàotrườnghợpnào,nếumuốntrầmtĩnh,trướchếthãylogiữ
gìnchosắcmặtvàdángđiệucómộttháiđộthảnnhiên.Chắcchắn,tasẽthắngđượcmối

cảmxúcnơilòngvàlầnlầntâmhồntrởnênyênlặng.
CáchTậpLuyện
Trướchết,taphảinhấtđịnhgiữgìnkỷcươngkhôngchomặtlộvẻkinhngạc,hay
bựcbộivìnhữngkhóchịudogiácquantanhậnthức.
Nghemộttiếngđộngtovàbấtngờ,đừnggiậtmìnhhaylahoảng,hãytrầmtĩnh
ngayvàimlặng.Thấycáigìlạ,dữ…đừngtỏdấungạcnhiênhaykinhkhủng.Đixemhát,
nhữnglúcnhiệthứng,đừnglalốiomsòm.Rủicóđụngchạm,hayténgã,cũngcứthản
nhiên,đừngnhănmàynhíumặt,tỏdấuđauthương.Đừngđểaitộinghiệpchomìnhcả.Đi
xe,nếuphảibịchờđợi,cứthảnnhiênđừngtỏvẻbựcmình.Bấtkỳlàởtrườnghợpkhó
chịunào,cũngphảikhéoléolợidụngnóđểluyệncửchỉđiềmtĩnhcủamình.
Đừngtưởnglàmnhưthếlàtỏranhunhược,cómộtcửchỉtiêucực,thụđộng.Trái
lại,ngườinhưthếlàngườidũngmãnhnhấtđời.
Đốivớinhữngxúcđộngvềtinhthần,cũngnênlấymộtcửchỉấymàđốiphó.Có
ainhụcmạmình,hoặclàmphậtlòngmình,hãyđiềmnhiên,đừngtỏdấukhóchịucả.Nếu
cầnphảitrảlời,hãyungdungtươitỉnhmàtrảlời,vắntắtvàthảnnhiên,đừngchosắcmặt
biếnđổitheomốicảmcủatâmtình.Bấtkỳlàmộtsựvậtnào,bấtkỳlàmộtngườinàohãy
tậpngóngaybằngcặpmắtlạnhlùng,quảquyết.
Phảnứngnhưthế,lâungàyrồithìtasẽthấy,chungquanh,ngườihayvật,không
cònảnhhưởnggìđốivớitanhưxưanữacả.Trìchíkiêntâm,mộtngàymộtchút,đừng
nảnlòng,đừnggiánđoạn…Mộtngàykia,khôngxađây,cácbạnsẽthấyđờimìnhthay
đổimớilạ…
AnhképhátA.DieudonnésaukhiđóngvaiNapoléon,anhthấycáingườicủaanh
đổikhác.Nhữngcửchỉ,nhữngdángđiệucủaNapoléon,màanhbắtchướclâungày,đã
thâm nhiễm vào cái người của anh, anh tưởng mình là đấng anh hùng cái thế kia và có
nhữngtínhnếtcanđảm,quảquyết,tinmình.


Chương4:LễĐộ
Đừngtưởnglầm,lễphépđặtralàđểlàmphiềnrộnđờingười.Mặcdầu,nókềmthúc
hànhvichúngta,vềmặtđiêuluyện.Điềmđạm,trongbướcđườngđầuphảicầnđếnnórất

nhiều.
TínđồcủaĐiềmĐạm,trướchết,phảilàmộtngườilễđộnhunhãhếtsức.Người
lễđộnhunhãđúngmựclàngườikhéotựtrịlấynhữngnáođộngnhấtthời,nhữngcửchỉ
nóng nảy, những lời nói vụt chạc.Dẫu giận tức đến đâu, lễ độ buộc ta phải thản nhiên
đừngtỏvẻthôtụccộccằn.Kẻthôlỗ,bấtkỳlàtrongtháiđộhaylờinói,làkẻcònsống
trongthiêntínhcủaloàivật,chưabiếttựchủ.
NgườixưasởdĩquáchútrọngvềLễ,làvìmuốngìngiữsựgiaodịchgiữaloài
người,đừngphảicósựxôxát.Lễ,làđểkiềmchếtựdục.Đờicàngvănminhchừngnào,
thìLễcàngtínhmậtvàđơngiảnhơnchừngnấy.
Tuỳtínhchấtcủaloàingười,ÂuhayÁđềucólốilễphépriêng.
NgườiÁĐông,vềlễ,lạinghiêmngặthơnÂuTâyrấtnhiều.Phảinhớ:ÁĐôngvà
ÂuTâyrấtkhácnhauvềtínhchấtvìmộtđằngháoTĩnh,mộtđằngháoĐộng.Đấylànói
chungvềdântộc.Bởi vậy, Lễ ở phương Đông, chủ về Tĩnh; Lễ ở phương Tây, chủ về
Động.
Xemngaytrongcáchthổlộchântình:ngườiphươngTâyhànhđộngtheotìnhcảm
tựnhiên;ngườiphươngĐôngcửchỉtrầmtĩnhdèdặt.Chacon,vợchồng,bầubạnxanhau
lâu ngày, gặp nhau vẫn không thấy bồn chồn rạo rực. Những cái xá dài, những lễ phép
phiềnphức,toànlànhữngcửđộngtựtrị,khôngchothổlộrangoài,tâmtìnhthườngchịu
ẩnhơnhiện.Cáiđó,khôngphảigiảdối,khôngphảilạtlẽo,khôngphảivôtình.Ấylàtự
trịvậy.
ÁoquầntheolễcủangườiÁĐôngthườngtrọngquầndàiáorộng.Cáiđócũngcó
cáilýcủanó.
Trongnhữngcánhtayáodàilụngthụng,quầnáothênhthang,ngườitanhưbịnhốt
trongmộtkhuônkhổhoạtđộng…Cửđộngconngườitrongbộáoấy,kểnhưbỏrồi:Giận
màđitớicũngkhókhăn,sợmàchạyluicũngkhôngtiện.Mộtcáchkiêntrìđểcóthờigiờ
suynghĩ…
Lễphéptuyđốivớikẻđiềmđạmlàmộtđiềutrởngạichotinhthầntựdo;nhưng
đốivớikẻchưađiềmđạm,kẻcònbịtìnhdụcvàíchkỷthốngtrịnơilòng,thìnólàmột
cươngkỷđầutiênrấtcầnthiết.
Lễphépđây,tôimuốnnóinhữngcáchnhãnhặn,điềmđạm,dùngđểkiềmthúc

nhữngcửchỉnáođộngcủatìnhdụcnhư:nóngnảy,vụtchạc,v.v…
Dầuxửvàocanhnàotráingượcđếnđâu,cũngkhônglễđộ,đómớithậtlàLễ,
Đừnghiểulầmvớinhữnglốixãgiaocủabọnngườixuviêmbôncạnh,cốtdùngnhững
câuthuậnlòngđẹpýnịnhhótbơmngọtnhau.Vớibọnngườiấygặpnhau,thìthahồlàlời
vàlời,nóivànói.Tráilạikẻnàokhôngbiếtquaqualợilợi,dàichuyệnnhiềulời,kẻấy,họ
cholàkémlịchsự.Hiểunhưthế,Lễlàthùđịchcủangườiđiềmđạm.Nhữngthóixãgiao
ấy,theotôi,khôngphảilàlễđộ,màlànhữngcửchỉcủabọnháodanhvụlợi,Lễcủabọn


“tôiđòi”.
DùngLễđểkiềmchếnáođộngcủatìnhdụclàmộtviệc,màdùngLễđểthoảmãn
lòngtưdụclạilàmộtviệckhác,rấttráingượcnhau.Taphảiđểýphânbiệtchokỹ.Không
thì,thayvìtìmđườnggiảithoát,talạisavàonôlệ.Đólàvìmìnhlẫnlộnmàđảongược
phươngtiệnlàmcứucánhvậy.
Ngườilễđộ,theotôi,làngườikhôngbaogiờvôlễvớiaicả,mặcdầungườitahết
sứckhiêmnhãvớimình.Ngườitathườngbảo:kẻbịnhụcmàkhôngbiếtthẹn,vàtrảthù,
làngườinhunhược.Chonênlắmkhi,tronglòngkhôngbấtbìnhmàcũngvẫnphảilàmra
dángbấtbình,kẻophảibịkẻkháckhinhmiệt.Chonênngườitamắngmình,mìnhphải
mắnglại,ngườitađánhmình,mìnhphảiđánhlại,đólàngườianhdũng.Taquênrằng:kẻ
mắngta,đánhta,làkẻkhôngtựchủ.Nếutamắngvàđánhlại,tasẽlàkẻnganghàngvới
hạngngườiấyhaysao?Đólàcáidũngcủakẻthấtphu.
Ngườiđiềmđạm,ởtrongtrườnghợpnày,vẫngiữgìnlễđộ,khôngvìngườita
nhụcmìnhmàchịukhuấtthânlàmkẻtiểunhânnhưhọ.Danhdựthậtởnơichângiátrị
củamình,khôngphảilàởnơilờikhentặngcủaconngười.
Chonênngườitakhenhaychê,khôngphảivìđómàgiátrịmìnhtănglênhay
giảmxuống.MarcAurélanói:“Cáchtrảthùhaynhấtlàđừngtựmìnhgiốngvớikẻdữ”.
Baconcũngnói:“Trảthùlàđứngnganghàngvớikẻnghịch,thalỗilàđứngtrênkẻấy”.
TheopháiThiềnmôn(Zen),ngườitathườngdùngnhữngcửđộngbấtnhãmộtrất
độtngột,đểthửlễđộhaymuốnnóichođúnghơn,đểthửsựđiềmtĩnhcủacácđệtửmới
nhậpmôn.

Đụngchạmnặngnềđếnbảnngãlàmộtcáchluyệntậpthửtháchtinhthầnđiềm
đạm,vìThiền,nghĩalànólàtĩnhngộchớkhôngphảilàrungủ.Nhữnglốichiềuchuộng
thịdụccủaconngười,nhưkhentặng,bưngbợ,nhữnglốixãgiaophiềnphứccủaxãhội
tạora,toànlànhữngcáchrungủtâmhồnbẩnchậtcủabảnngã.
CâuchuyệnnhàvõsĩtrứdanhTokiyorilúcmớivàoxinlàmđệtửcủapháiThiền
môn,bịôngthầymìnhbấtngờđánhchomộtbạttaimàkhôngbiếtgiậnlàmộtchứngcứ
củađiềutôiđãnóitrên.Tokiyori,mộttayđánhkiếmcódanh,sứcmạnhítngườiđịchnổi,
thếmàhờcơbịđánhphảimộtbạttai,vẫnthảnnhiênkhôngbiếtgiận,thậtlòngtựchủcủa
ôngđãđếnbực!Ôngtựthú:“Trướckiatôivẫntưởngtôilàngườiđạidũng,lúcmàtrong
taycầmmấyvạntinhbinhđánhNamdẹpBắc;trướctôikhôngcómộtngườinàodámcản
đường.Thếmàkhiphảibịđánhmộtbạttai,tôitrấntĩnhđượcngay,quảtimtôikhôngđập
mạnh,lòngtôiyênlặngnhưkhôngcóviệcgì,bấygiờ,tôimớicảmthấycáikhíđộhùng
dũngtrướckia,sánhvớibâygiờ,rấtcònnhunhược,hènthấpđếnbựcnào.Tựchủđược
cáilòngtựđạicủamìnhmớilàđạidũngđó”.


Chương5:ẢnhHưởngCủaHoànCảnh



A.ẢnhHưởngCủaHoànCảnh


Bảntánhloàingười,hambắtchướccáichimìnhtônkính.Nhữngđiềutramụcđích
chungquanhtalànhữngtấmgươngkhuyếnlệ,kíchthíchlònghâmmộ,phấnkhởicủata.
Khicònnhỏ,tađixemhát,thấyQuanCôngđánhcờ,HoaĐàmúatên…tôihếtsứccảm
phụccáitháiđộđiềmtĩnhcủaQuanCông,đếnlậpnguyệntrongtâm,vềsaukhôngchịu
rênkhóckhiphảibịvấpngãhaythươngtổn…Lớnlên,chungquanhtôi,trongphòngvăn,
thường hay treo những hình ảnh các bậc anh hùng dũng sĩ, những kẻ biết xem thường
nhữngnáođộngvôích,nhữngtìnhcảmnhỏnhencủabảnngã.

Tạochomìnhmộthoàncảnh,mộtkhôngkhíđầysứcmạnhthiêngliêng,giúpcho
mìnhrấtnhiềutrongbướcđườngđầutiêntrênconđườngsiêuthoát.Bởivậy,hãytránhxa
nhữngbạnác,nhữngkẻnhútnhát,rụtrè,nhữngkẻháothắng,nóngnảy,haynói,khoe
khoang;tráilại,tìmmàlàmbạnhaygầngũivớinhữngkẻđiềmđạm,quảquyết,cửchỉ
thuầnhậu,ônhoà.Lâungày,gầnmựcđengầnđènsáng.Nhấtđịnhxalánhnhữngbạnác,
cótínhvụtchạc,lẳnglơ,náođộngnhấtthời,laochaoliếnkhỉ.Nếuhoàncảnhbắtbuộc
phảisốngchung hay gần gũi với người ấy thì hãy xem họ như cái gương xấu phải giữ
mình.




B.TiếtĐiệuĐiềuHòa


Trongxãhộivănminhnày,ngườitathườnggọi“thờigiờlàtiềnbạc”,đólàmột
trongnhiềunguyênnhânlàmchotamấtcảsựđiềmtĩnh.
Khéotiênliệumộtcáchchuđáonhữngcôngviệclàmhằngngàycủata,địnhcho
mỗicôngviệcmộtthờigiờriêngvàthihànhtheođómộtcáchquảquyếtkhôngsaichạy,
ấylànhữngcửchỉđầutiênphảilonghĩhơnhết,nếutamuốnsốngtrongmộttiếtđiệuđiều
hoà…
Đượcvậytatrừđượcbanguyênnhâncủasựnáođộngvôích.
1.Trễnải,làmchotaphảihấptấp,hốihả,vụtchạc.
2.Quên,làmchotahốihận,bứcrứt.
3.Áynáyvìphảibậnnghĩvềnhữngđiềusẽlàmsaunày…
Khéotổchứcthờigiờlàmviệcnhưthế,đemlạirấtnhiềucáihaychosựđiềmtĩnh
củata.Thậtvậy,kẻnáođộngnhấtthờirấtghétsựkềmthúcấy.Họtưởnglàmvậylàbịnô
lệtrongthờigiờ.Tráilại,làmthếlàmìnhlàmchủlấynóvìmìnhkhôngđểnóbắtchẹt
mìnhđượcchútnàocả;mìnhkhôngvìnóphảibịhốihả,mấtcảsựđiềmtĩnhtrongcửchỉ,
trongtưtưởng…Khéotổchứcthờigiờ,giúptalàmviệcđượcthưthả,cótiếtđiệu,cóquy

tắc,khôngphảicósựnhọcnhằn.
Khôngphảibảotalàmmộtcáibiểudùngthờigiờlàmviệctrongmộtnămhaymột
tháng.Nếuvìcôngviệccủamìnhbắtbuộcmàkhôngthểnhấtđịnhtrướcđượctrongmột
tuần,thìcũngítra,phảilàmmộtcáibiểuchomỗingày.Trướckhiđingủ,hoặcsángsớm,
lúcmớithứcdậy,phảitiênliệuchomộtchươngtrìnhlàmviệctrongngày…Làmnhưthế,
khôngphảilàcôngviệcdễdànggì,bởinósẽgặprấtnhiềutrởngạiđủmọiphươngdiện,
trongvàngoài:tâmtínhlườibiếng,cẩuthảcủamìnhlàmột,sựquyếnrũcầucạnhcủakẻ
khácquấyrốimìnhlàhai…Bởivậy,taphảithậntrọngnhắcnhởlấymìnhvàđemhếtý
chímàthừahànhchươngtrìnhcủamìnhđãlậpsẵnđó.
Bạnhãythínghiệmtrongmộttháng,sẽthấyđờibạncótiếtđiệuđiềuhoà,tâm
tánhbạncóchiềuthưthảhơnxưarấtnhiềuvậy.


Chương6:PhòngSựBấtNgờ
Ngườixưanói:
“Khéogiữgìnlờinói,nhưngườita“chăntù”vậy”.Phải,lờinóicủatalànhững
tên tôi mọi, phải “cấm cố” nó cho kỹ càng. Thả nó ra, phải coi chừng: nó sẽ hại mình,
khôngphươngchốngđỡ.Tạinómàkẻđịchcủatabiếtđặngcơmậtcủalòngta,biếtđược
nhượcđiểmcủabảntánhtavànhânđó,bắttalàmtôilàmmọichohọ.Nếubiếtđặngchỗ
yếucủangườikhácrồi,thìlàmchủlấyhọmộtcáchrấtdễdàng.
Bởivậy,đừngtưởnglầm:điềmtĩnhlàmộtđứctánhđểxửvớiviệclớn.Bấtkỳlà
mộthànhđộngnhỏnàotrongđờimình,nhưlờinóivôtình,thốtratrongkhimừng,giận,
thương,vui…cũngphảikiểmsoátkỹlưỡng,đừngđểnólàmchomìnhmấtsựđiềmtĩnh
đi.Điềmtĩnhtrongtừngviệcnhỏrấtkhó,khóhơnlàtronglúcmìnhtựxửsựvớiviệclớn.
YoritomoTashicóthuậtmộtcâuchuyệnngộnghĩnhnhưvầy:
“Lao,mộttênđểtửrấtnhiệttâmđeođuổi theoconđườngtậnthiệncủaĐiềm
Đạm,nhưngchưavượtquakhỏigiaiđoạnháothắng,nóngnảy.Mộtbuổikiađếntìmtôi:
“SưphụconđãnghetheolờigiáohuấncủaSưphụvàhằngngàyluyệntập.Nayconcó
thểtựhàolàđãthànhthụcrồi.Conđãlàmchủlấyconrồi.Conhômnayđếnđây,báiyết
Sưphụ,làđểchoSưphụthấyrõnơiconcáikếtquảấy.

Nàycon,conhãycoichừng,đừngvộivàngmàsavàocáitậtháothắngtựphụ.
Connênbiếtrằng:Điềmđạmlàcáihạnhtốicao,siêuthoát.Muốnđượcnó,bấtkỳmộttrở
lựcnàohếtsứclớnlaohayhếtsứcnhỏnhặt.
ThưaSưphụ,conđãbiếtlẽấyrồi.Conbâygiờ,sẵnlòngchờđợiSưphụthửcon,
bấtkỳlàbằngcáchnào.
Conchắcchắnnhưvậy?Conchắcsẽthắngtấtcảmọicảmxúc,khôngchútnao
lòngphảichăng?
Conchắcnhưvậy,vàconchắcchắnrằng:bầutrờithămthẳmkiađổnáttrênđầu
con,cũngkhônglàmcholòngconnaonúngnữa.
Được!Vậyconhãylạingồitrênchiếukia,vàcứlẳnglặnglàmthinhmàđợithầy
thửcon.Thầysẽxemcoiconcóthểchịunổimộtcuộcthínghiệmghêgớmnàykhông!
TôibènkêuChâuLyvàovàdặnnhỏnóvàilời,làmchonótỏvẻkinhkhủng.Sau
đótôinóilớnlên:
Thôiconhãylạingồigầnbênsưhuynhcon.Sẵncơhộiconsẽhọcthêmmộtbài
họckhác.
“Lao,làconnhàgiàusangquyềnquí.Nómặcmộtbộđồquígiá,tayáodài,thêu
kimtuyến.Ngồixếpbằngchiếu,nhữngtàáotrảitrênmặtchiếurấtđẹp”.
ChâuLy,vânglệnhtôi,đingaylạibênmìnhLao,rồilàmbộnhưvôý,đạpđôi
giàydơlêntrênáodàicủaLao,vàngồiphịchlênđó.NhưngLao,khôngđợichonócókịp
thờigiờngồilêntrên,đãvộivàngđẩymạnhanhấynhàohớtrangoàixavànói:“Thằng
vôýthếnào!“.GươngmặtLaođãlộvẻgiậndữ.


Tôibèngiơtaylênbảo:“Thôi,khôngcầnphảithínghiệmthêmnữa,conđãhai
lầnphạmlỗi:thứnhất,conđãbịhoàncảnhtráinghịchbuộcconphảithốtralời;thứnhì,
conbịsựnónggiậnlôicuốnconvàlàmchủlấycon.
Đấylàhaicáilỗitrọngnhất,đốivớimộttínđồcủaĐiềmđạm.Nhưngcũngcòn
mộtcáilỗithứbanày,màconkhôngkhéotránh:conđểchongườita,xuấtkỳbấtýlàm
chaođộnglòngcon.Conkhôngbiếtphòngsựbấtngờ.
Thầybiếtdư:nếucóđaophủthủbướcvô,hămheconbằngngọngươmsắclẻm

củanó,cũngkhônglàmmấtđặngsựbìnhtĩnhcủacon.Nghebáocáomộtcáitinrấtdữ,
hoặcnghetrờisắptanvỡnhưtrobụi,chưaắtđãlàmchoconnaonúng.Khithầynóivới
con chờ đợi một cuộc thí nghiệm ghê gớm, là thầy dụng ý làm cho tâm trí con tưởng
tượngtrướcsẽgặpnhữngcuộcchấnđộngtotátnhưthế.Nhưngconđâucódè,lạibịphải
mộtsựcỏnconđángbuồncườinhưthếkia,nóđánhúplàmchomấtcảcôngphuđiềm
tĩnhcủaconđi.Từđâyconnênnhớkỹbàihọcnày”.
Điềmtĩnh,khôngphảichỉđểđốiphóvớinhữngviệclớntrongđờimàthôi.Trong
nhữngviệcnhỏtừcửchỉ,từdángđiệu,từnétmặtcũngphảikiểmsoátkiềmchế.Trong
những trường hợp to tát, ta thường dễ gìn giữ cử chỉ điềm tĩnh hơn là trong những câu
chuyện“vôcớ”hằngngày.
Luậnvềnhữngđạidũng,TôĐôngPhanói:“Bựcđạidũng…thìnhlìnhgặpnhững
việcphithườngcũngkhôngkinh;vôcớbịnhữngđiềungangtráicũngkhônggiận”(thốt
nhiêntâmchinhibấtkinh;vôcốgiachinhibấtnộ).Tráilại,kẻthấtphubịnhục,thìtay
tuốtgươmđứngdậy,vươnmìnhxốcđánh”(thấtphukiếmnhục,bạtkiếmnhikhởi,định
thânnhiđấu).Cáiđó,chưađủgọilà“dũng”!.
Haichữ“thốtnhiên”,và“vôcố”làhaichữthần,nhữngtínđồcủaĐiềmđạmcần
phảitụngniệmhànggiờhàngphútmớiđặng.
ĐọcsửthờiChiếnQuốc,ailàngườikhôngbiếtchuyệnYêuLyvàKhánhKỵ?Yêu
LycảmcáinghĩacủaHạpLưnênhứagiúpchođểlừagiếtKhánhKỵ…MộthômKhánh
Kỵngồiởmũithuyềnchỉhuybinhsĩ,thìYêuLy,đứngsaulưngcầmkíchmàhầu.Thừa
lúcthuậnchiều,đâmsuốtquabụngKhánhKỵ.KhánhKỵsứckhoẻnhưvoi,liềntrởtay
vớibắtYêuLy,xáchngượclên,dìmđầuxuốngnướcbalần!…Nhưngrồi,lạiẵmlênđể
tronglòng,cúinhìn,cườivàbảo:“Thiênhạlạicòncókẻdũngsĩnàycóganđâmtachớ”!
CáctướngsĩtoanđâmchếtYêuLy,nhưngKhánhKỵgạtđi,bảo:“Ngườinàylà
mộtbậcdũngsĩ.Trong một ngày, chớ nên để chết hai người dũng sĩ của thiên hạ. Các
ngườinênthahắnchohắnvềNgôđểtỏlòngtrung”.
KhánhKỵthaYêuLyrồirútngọngiáotrongbụngramàchết.
NgườitabảoYêuLylàdũngsĩ…Nhưngđâylàmộtsựsắptrướcrồi,chỉcótrần
tĩnhmàthihànhthôi.ĐâucóthểbìvớicáidũngcủaKhánhKỵthốtnhiênbịlòngphục
thùcủamìnhđểthathứđượccáikẻđãxúcphạmđếnsanhmạngmình…Thayvìnghiền

nát kẻ giết mình kia cho hả giận, Khánh Kỵ điềm tĩnh, nhận thấy mình chết đây không
phảitạiYêuLymàlàtạimìnhthấttrí.DìmđầuYêuLy3lầnxuốngnước,làmchotathấy
KhánhKỵđãphảibịmộtcơntranhchấpmãnhliệtnơilòng…Saucùng,KhánhKỵđã
thắngđượccáilòngtựáicủamình,cảcáithiêntínhtựvệcủamìnhnữa.Thậtđúngvới
câu:“Thắngnhơngiảhữulực,tựthắnggiảcường”.SựđiềmtĩnhcủaKhánhKỵởtrên


mấytầngmâyđốivớicáiđiềmtĩnhcủaYêuLy.ThảonàoYêuLykhôngcònmặtmũinào
sốngsót…
CửchỉấythuagìởcửchỉđiềmtĩnhvàđầynhânđạocủaJésuskhibịquânlính
đâm vói bên hông, lúc gần trút linh hồn lại còn cầu nguyện: “Xin Cha hãy tha tội cho
chúngnó.Chúngnókhônghiểucáiviệccủachúngnólàm”.
TôinóikhôngthuaJésusvìJésuslànhàđạohạnhhoàntoàn,cònKhánhKỵlà
mộttaytướnggiặc:sựđiềmtĩnhvàlòngthathứấylàmộtsự“thường”đốivớinhữngnhà
thượngvõhiếuthắng.


Chương7:TinhThầnĐộcLập
Trởlên,làbànvềcôngphuluyệntậpbênngoài,từđâynóivềcôngphuluyệntậpbên
trong,khókhănhơn,nhưnghiệunghiệmhơn.
Trước hết, cần phải tìm những nguyên nhân vì đâu ta có tính hay sợ, nghĩa là
khôngcóđặngmộttinhthầnđiềmđạm?
Nguyênnhâncủatínhhaysợtuynhiềunhưngnếuphảinóirachotộtlẽ,thìchỉcó
mộttiếngnóilàcùng:Bảnngã.
Bảnngã,làmộttiếnghếtsứctrừutượng.Muốnrõcáithựctrạngnó,tacầnphải
chúýđếnnhữnghiệntượngcủanónhưthếnào,mớitrôngtrừkhửnómộtcáchráoriết.
Đingayvàonguyênnhânduynhấtđó,đểkhámphá,đểtiêudiệtnó,đólàmộtcôngviệc
hếtsứckhókhăn,hếtsứcmạohiểm,cầnphảicómộttinhthầnquảcảmhơnngười,mộtsự
hiểubiếtthâmsâuvàrộngrãihơnngười;nghĩalànếukhôngphảilàngườicóthiêntưtột
chúng,ýchíphiphàm,tưởngcũngkhólòngmàđitớichốnđặng.Ởđây,tôichỉbànvề

phầnthiểncận,thôngthường,bấtkỳlàai,miễncóchí,cũngđitớiđược,mặcdầuchưa
đượchoàntoànsiêuthoát.
Sợ,cónhiềuđẳngcấp,cónhiềuphươngdiện.
Xinbànđếnphầnhạđẳngcủanótrướchết:Sợdưluận.
Hiệntượngnàycónhiềucáitrớtrêu. Tuy thuộc về phần hạ đẳng, nhưng đừng
tưởng nó tầm thường, lắm kẻ anh hùng oanh liệt, thường vào chốn tên bay đạn lạc như
chơi,thếmà,nếuphảinóichuyệnvớimộtngườiđànbà,họthấytronglònghồihộp,lo
sợ…
Họmấtcảsựđiềmtĩnh.
Nếuphảiđemnhữngbậcvĩnhântronglịchsửramàkểthìphảicảmộtquyểnsách
cũngchưađủ…Sợdưluận,làmộttâmbệnhhếtsứcnguyhiểmchosựpháttriểnnhân
cáchcủaconngười.
Pascalnói:“Dưluậnlàchúatểcủathếgian”.Nólàmộtsứcmạnhphithường,từ
bậctrênhếtthiênhạ,đếnngườidânthườngtrongđời,đềubịởdướiquyềnchỉhuycủanó.
Muốnkhen,sợchê,đólàsinhmạngthứhaicủaconngười.Lắmkẻthàchếthơn
sốngmàdưluậnchêbai.Thật,trongđời,nếugiảithoátđặngcáinôlệấy,làđãđiđặng
gầnphânnửaconđườnggiảithoátrồivậy.
Dưluận,rấtcóíchchonhữngkẻcònphảicầnmộtkiềmchế,mộtxiềngxíchđể
sốngđừngsangãtrụylạc,đừnglàmhạiđếnxãhộichungquanh.Nhưngnôlệnó,đếnmất
cảtinhthầnsángtạo,têliệtcảlòngtựtin,tựtrọng,thìnólàquânthùsốmộtphảilotrừ
khửmộtcáchkhẩncấpmớiđược.Quásợdưluậnbênngoài,saotakhôngquásợdưluận
bêntrong?Aibiếttabằngta?Aihiểutabằngta?Ngườiquântửsợmìnhhơnsợngười,sợ
dưluậncủamìnhhơnsợdưluậncủangười.
Nếutựmìnhcóđiềuđángkhinh,thìthiênhạdẫucótônsùngbấynhiêu,cũngvẫn
tựxemlàxấuhổ.Tựmìnhbiếtcóđiềuđángkhen,màthiênhạcóruồngbỏ,khinhmiệt
thếnào,cũngvẫntựxemlàquýtrọng.


×