Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.08 KB, 3 trang )
III. Mối quan hệ giữa ngôn ngữ chung và lời nói cá nhân
Ghi nhớ (trang 35 sgk Ngữ Văn 11 Tập 1)
IV. Luyện tập
Câu 1 (trang 35 sgk Ngữ văn 11 Tập 1):
- Từ nách được Nguyễn Du sử dụng để chỉ chỗ tiếp giáp giữa hai bức tường
xây chắn chung quanh nhà (góc tường).
- Tác giả đã chuyển nghĩa từ nách từ việc chỉ một bộ phận trên cơ thể con
người sang chỉ một góc tường, đó là hình ảnh ẩn dụ. Nếu thay từ nách
tường bằng góc tường thì giá trị của câu thơ sẽ giảm đi rất nhiều.
Câu 2 (trang 36 sgk Ngữ văn 11 Tập 1):
- Trong câu thơ: Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại thì hai từ xuân vừa chỉ mùa
xuân, vừa chỉ tuổi xuân, sức sống của con người và nhu cầu tình cảm của tuổi
trẻ.
- Trong câu thơ: Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay, từ xuân trong từ cành
xuân chỉ vẻ đẹp của người con gái vẫn đang trong tuổi xuân thì.
- Từ xuân trong câu thơ Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân của Nguyễn
Khuyến chỉ chất men say nồng của rượu ngon, đồng thời nghĩa bóng chỉ sức
sống dạt dào, tình cảm bạn bè thắm thiết.
- Trong hai câu thơ của Hồ Chí Minh: Từ xuân thứ nhất có nghĩa gốc chỉ mùa
xuân. Từ xuân trong câu thứ hai chuyển nghĩa chỉ sức sống mới, tươi đẹp.
Câu 3 (trang 36 sgk Ngữ văn 11 Tập 1):
a. Hai câu thơ của Huy Cận: Trong hai câu thơ này, từ mặt trời được dùng với
nghĩa gốc chỉ một thiên thể trong vũ trụ. Nhưng tác giả đã kết hợp sử dụng với
biện pháp nhân hóa làm cho hình ảnh mặt trời trở nên gần gũi, sinh động.
b. Ở hai câu thơ của Tố Hữu: Từ mặt trời đã được chuyển nghĩa thành chân lí,
lí tưởng cách mạng.
c. Hai câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm:
- Từ mặt trời trong câu thơ đầu của Nguyễn Khoa Điềm dùng để chỉ mặt trời
theo nghĩa gốc.