Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.6 KB, 2 trang )
Phan văn Trị (1830-1910)
Cối xay
Công danh trên thế đố ai tày,
Ra gạo cũng nhờ cái cối xay.
Một trận chi sờn cơn gió bụi,
Trăm vòng nào nại sức lung lay.
Mòn răng nợ chủ lòng mong trả,
Trặc họng khen ai khéo đặt bày.
Bao quản thớt trên mòn thớt dưới.
Hiềm vì còn giặc phải ra tay.
Quán nước
Trà khô đãi khách giải công lao,
Gây dựng cơ đồ tấm thảo mao.
Mấy cấp lên đài ra sửa nước,
Một tay chế bọt chẳng lo trào.
Lợi nhờ trăm họ khi nồng nực,
Ơn chịu muôn dân buổi khát khao.
Thương khách vãng lai đều thảy biết,
Một mình tri thức đủ anh hào.
Hạt lúa
Giã từ đồng ruộng dạo xa chơi.
Lớn nhỏ ai mà chẳng mượn hơi.
Cởi giáp vàng kia phơi chốn chốn,
Bày ra ngọc nọ rạng nơi nơi.
Ônh cha giúp nước đà bao thuở,
Giòng giống nuôi dân đã mấy đời.
Vì thế liều mình cơn nước lửa.
Ai mà có biết, hỡi ai ơi!