Tải bản đầy đủ (.doc) (12 trang)

Truyện: "Tầm Tần Ký 251"

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (70.45 KB, 12 trang )

Tầm Tần Ký
Hồi 251
Gặp lại bạn cũ
Khi Hạng Thiếu Long tỉnh dậy đã đầu giờ mùi, lần này thì Tiêu Nguyệt
Ðàm đến gọi gã.
Hạng Thiếu Long giờ đã trở thành người có vai vế trong đoàn, sai
người đưa điểm tâm vào trong phòng, hai người vừa ăn vừa nói chuyện,
sau khi nghe Hạng Thiếu Long kể mọi chuyện xảy ra đêm qua cho Tiêu
Nguyệt Ðàm nghe, y lau mồ hôi trán nói, „May mà Lý Viên là người
nghĩa khí, nếu không đêm qua huynh đã xong đời. Có Lý Viên giúp đỡ
tình thế đã thay đổi. Dù cho huynh để lộ thân phận, người Tề cũng
không dám đụng tới, Lý Viên cũng sẽ không để cho người Tề làm như
thế."
Hạng Thiếu Long nói, „Có dò la được tin tức gì không?"
Tiêu Nguyệt Ðàm nói, „Mọi chuyện hết sức dễ dàng! Trâu Diễn vẫn
còn ở đây, giờ đây đang ở Tắc Hạ học cung, người Tề rất coi trọng ông
ta, nếu muốn để lộ thân phận, tốt nhất hãy thông qua ông ta, chỉ cần
ông ta bảo với Tề vương rằng nếu giết hại huynh sẽ gây ra họa, đảm
bảo dùng kiếm chĩa ngay yết hầu của Tề vương, y cũng không dám
đụng tới đầu ngón tay của huynh."
Hạng Thiếu Long cả mừng nói, „Ta phải gặp ông ta rồi mới quyết định
được, Tiêu huynh có cách nào sắp xếp hay không?
Tiêu Nguyệt Ðàm nói, „Không thành vấn đề, lát nữa ta sẽ đi gặp ông ta.
Trưa hôm nay Lã Bất Vi sẽ đến đây, ta sẽ sai người bí mật theo dõi
Trường Tuyền, khi lấy được tiền cũng chính là lúc y gặp xui xẻo."
Hạng Thiếu Long nói, „Ðừng làm cho y bị trọng thương, ta còn phải lợi
dụng y để dò la động tĩnh của Lã Bất Vi."
Tiêu Nguyệt Ðàm lạnh lùng gằn từng tiếng, „Kẻ này giết chỉ thêm bẩn
tay, Thiếu Long hãy yên tâm."
Rồi lại cười nói, „Có nhớ trong số người theo ta có kẻ tên là Trọng Tôn
Vô Ky không? Y chính là cháu họ Trọng Tôn Long, ta sẽ nhờ y theo


dõi động tĩnh của Trọng Tôn Long, trước nay y luôn bất mãn vị đường
thúc này, lại rất ngưỡng mộ Phụng Phi, chắc chắn sẽ giúp đỡ song nếu
Thiếu Long chịu để lộ thân phận, thì Trọng Tôn Long sẽ không dám
làm bừa. Nếu biết huynh có thể quay về nước Tần, ai dám mạo hiểm
đắc tội huynh. Cả ba nước tam Tấn đều muốn đối phương ra tay với
huynh, nhưng nếu muốn bất cứ một nước nào đứng ra giết huynh thì
đừng hòng."
Hạng Thiếu Long gật đầu đồng ý.
Ngày đó khi mình lưu lạc, tam Tấn tuy đồng lòng hợp sức để truy sát
mình, nhưng giờ đây nhuệ khí đã hết, lại phải cầu hòa với tiểu Bàn, cho
nên ai dám đối phó với Hạng Thiếu Long gã nữa. Ðiều hay nhất là
người Tề phải tỏ ra toàn lực ủng hộ gã để bảo vệ cho mối quan hệ tốt
đẹp giữa hai nước.
Ðối với người Tề mà nói, mục tiêu số một vẫn là nước Yên chứ không
phải nước Tần hay Hạng Thiếu Long.
Lại thêm có Lý Viên, Hạng Thiếu Long cảm thấy lúc nào cũng có thể
oai phong trở lại, không cần phải lẩn trốn như trước nữa.
Hạng Thiếu Long như trút đi được gánh nặng, nhưng cũng không nỡ
rời vai trò đang đóng cười nói, „Nước Sở là Lý Viên, nước Hàn là Hàn
Sấm, nước Tần là Lã Bất Vi, còn ba người của ba nước kia là ai?"
Tiêu Nguyệt Ðàm thản nhiên nói, „Nước Ngụy đương nhiên là bằng
hữu của huynh Long Dương quân, nước Triệu là Quách Khai, còn nước
Yên, thái tử Ðan đương nhiên là không dám thân chinh đến đây, mà là
đại tướng Từ Ấy Tắc của y, người này đã thăng quan, được Yên vương
Hỉ phong làm Dương Lạc quân."
Hạng Thiếu Long gượng cười, „Quả nhiên toàn là bè bạn cũ cả, thanh
lâu lớn nhất ở đây tên gì, hay là hãy đặt hai chiếu tiệc rồi mời tất cả đến
họp mặt vậy."
Tiêu Nguyệt Ðàm vui mừng nói, „Thiếu Long đã bắt đầu có thể nói
đùa."

Lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên, một ả tiểu tỳ vào báo, „Kim lão đại đến
muốn gặp Thẫm quản sự."
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên lắm, Tiêu Nguyệt Ðàm cười, „Kẻ này có
chút hào khí, không phải là đồ khốn kiếp, Thiếu Long hãy thử xem y có
chuyện gì."
Hạng Thiếu Long bỏ hạt quả vào dưới lưỡi, ra ngoài gặp Kim lão đại.
Tuy Kim lão đại đã từng gặp Hạng Thiếu Long ở Hàm Dương, nhưng
rõ ràng hoàn toàn không nhận ra gã. Nhất là giọng nói của Hạng Thiếu
Long đã hoàn toàn thay đổi, cho nên chẳng nghi ngờ gì cả.
Sau mấy lời chào hỏi, hai người phân vai chủ khách ngồi xuống, mấy ả
thị nữ dâng trà lên, Hạng Thiếu Long nói giọng lắp bắp, „Không biết
Kim lão đại tìm tiểu đệ có chuyện gì?"
Kim lão đại nói, „Ðương nhiên là chúc mừng Thẫm huynh đã ngồi lên
chức quản sự, nếu gã Trường Tuyền kia vẫn còn ngồi ở đây, tại hạ
đừng hòng bước vào đây nửa bước."
Hạng Thiếu Long không hề cảm thấy kỳ lạ bởi vì Trường Tuyền vốn là
người mà ai cũng ghét. Song Kim lão đại là người lão luyện theo lý sẽ
không đi thẳng vào đề như thế, nói như thế có lẽ đang dò la mình.
Mỉm cười nói, „Hy vọng rằng sau này Kim lão đại không vì Thẫm
Lương có mặt ở đây mà không thèm đến."
Kim lão đại hơi chồm người qua nói, „Giờ đây ở bên ngoài đang đồn
rằng, sau khi Phụng tiểu thư đến Lâm Tri sẽ thoái ẩn điền viên, không
biết chuyện này có thật hay không?"
Hạng Thiếu Long cười gượng, „Tại hạ làm sao trả lời được, phải chăng
Kim lão đại đang buộc tại hạ nói dối."
Kim lão đại vui mừng nói, „Tại hạ đã hiểu. Hôm nay đến đây chính là
muốn sắp xếp cho Tố Phương và Phụng tiểu thư gặp mặt nhau. Tố
Phương trước nay luôn ngưỡng mộ tài nghệ của Phụng tiểu thư."
Hạng Thiếu Long nói, „Ta tuy không thể thay đại tiểu thư làm chủ
nhưng chắc cũng không sao, Kim lão đại hãy nói thời gian gặp mặt!"

Kim lão đại nói, „Hay là sau giờ ngọ hôm nay! Tốt nhất là hai chúng ta
cũng có mặt."
Hạng Thiếu Long chột dạ biết chuyện này không đơn giản như thế, nếu
không cớ gì Kim lão đại phải có mặt nữa.
Thân phận của Kim lão đại và thân phận quản sự của mình lúc này
không hề bằng nhau.
Kim lão đại là chủ một đoàn hát, địa vị của Thạch Tố Phương tuy cao
vời, nhưng về danh nghĩa vẫn là người của y, mà Hạng Thiếu Long gã
chỉ là kẻ tôi tớ mà thôi.
Y bảo muốn mình có mặt chắc chỉ là lời khách sao thôi!
Hạng Thiếu Long nói, „Ðiều đó tại hạ hiểu, nhưng Kim lão đại hãy lộ
cho một ít huyền cơ, để tại hạ chuyển lời lại cho đại tiểu thư."
Kim lão đại gật đầu nói, „Vậy phiền ngài thông báo cho Phụng tiểu thư,
bảo rằng có người một lòng cầu thắng mà bất chấp thủ đoạn."
Hạng Thiếu Long nhớ đến nhu cốt mỹ nhân Lan Cung Viên vỡ lẽ ra
nói, „Tại hạ đã hiểu. Sẽ thông báo ngay cho đại tiểu thư.
Kim lão đại vui vẻ cáo từ.
Hạng Thiếu Long định bụng đi tìm Tiêu Nguyệt Ðàm nhưng y lại vừa
đi khỏi nên đi kiếm Phụng Phi.
Bọn Phụng Phi đang ở trong sảnh tập múa, Ðổng Thục Trinh và Chúc
Tú Chân đều có vẻ mệt mỏi.
Hạng Thiếu Long đoán nhất định Ðổng Thục Trinh sau khi rời khỏi
phòng gã thì đi tìm Chúc Tú Chân bàn bạc, nói không chừng đã làm
những trò giả phượng hư hoàng, cho nên giờ đây tiều tụy như thế.
Tiểu Bình Nhi thấy gã đến, cố ý tránh qua một góc, không nhìn đến gã!
Còn Tân Nguyệt thì lại vui vẻ, thái độ của những nàng vũ cơ khác đối
với gã đã thay đổi nhiều, rõ ràng trải qua chuyện đêm trước địa vị của
gã đã thay đổi nhiều.
Phụng Phi đang chỉ vẽ cho Vân Nương và các nhạc sư, thấy Hạng
Thiếu Long đến thì uyển chuyển bước về phía gã hạ giọng hỏi, „Kim

lão đại tìm ngươi có chuyện gì?"
Hạng Thiếu Long nói ra xong thì hỏi lại, „Hàn Sấm đến tìm tiểu thư có
chuyện gì?"
Gã liếc mắt nhìn, bọn Ðổng Thục Trinh cũng đều len lén theo dõi vẻ
mặt bọn họ.
Phụng Phi nói với vẻ không vui, „Ngươi quản ngày càng nhiều chuyện
đấy!"
Hạng Thiếu Long trong lòng bực bội lạnh lùng nói, „Có thể chấp nhận
để tại hạ quản hay không quyền quyết định đương nhiên ở trong tay của
đại tiểu thư, một câu nói của đại tiểu thư cũng đủ khiến cho tại hạ phải
ra đường."
Phụng Phi nhìn gã rồi nói bằng giọng mỉa mai, „Có những quí nhân
như Giải Tử Nguyên và Lý Viên chiếu cố, Thẫm đại gia đâu cần phải ở

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×