Tải bản đầy đủ (.pdf) (47 trang)

PHƯƠNG PHÁP BIẾN PHÂN TRỰC TIẾP TRONG PHƯƠNG TRÌNH ĐẠO HÀM RIÊNG PHI TUYẾT LUẬN VĂN TOÁN HỌC

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (704.6 KB, 47 trang )

 

ĐI HC QUC GIA THÀNH PH H CHÍ MINH
TRƯNG ĐI HC KHOA HC T NHIÊN
KHOA TOÁN-TIN HC
————oOo————
Tiu lun tt nghip
Chuyên ngành Gii Tích 

PHƯƠNG PHÁP BIN PHÂN TRC
TIP TRONG PHƯƠNG TRÌNH ĐO
HÀM RIÊNG PHI TUYN

SINH VIÊN THC HIN : NGUYN QUANG HUY
GING VIÊN HƯNG DN : GS.TS DƯƠNG MINH ĐC
GING VIÊN PHN BIN : GS.TS ĐNG ĐC TRNG

THÀNH PH H CHÍ MINH
2012


 

ii 

LI CM ƠN
Li đu, tôi xin dành li cm ơn đn các thy, cô khoa Toán hc đã ging dy cho
tôi sut bn năm đi hc. Đc bit là các thy Đng Đc Trng, Huỳnh Quang Vũ,
Nguyn Thành Long đã dành cho tôi nhiu s quan tâm. Và li cm ơn sâu sc nht
xin đưc gi đn GS. Dương Minh Đc, ngưi thy đã dy tôi t ngày hc đu tiên,
đã truyn cho tôi nim yêu Toán, hưng dn tôi t nhng bưc đu tiên trong hc


và nghiên cu Toán. Cm ơn thy vì đã b nhiu thi gian đ hưng dn tôi hoàn
thành tiu lun tt nghip này.
Tôi xin gi li cm ơn chân thành đn GS. Đng Đc Trng, ngưi thy luôn giúp
đ, đng viên tôi và đã nhn li làm phn bin cho tiu lun.
Sau cùng, tôi mun cm ơn gia đình và nhng ngưi bn đã bên tôi, ng h, giúp
đ tôi mt này, mt khác trong hc tp và cuc sng.

Thành ph H Chí Minh ngày 2 tháng 7 năm 2012
Nguyn Quang Huy.


 

iii 

LI GII THIU
Phương trình đo hàm riêng là mt chuyên ngành đã và đang phát trin mnh
m, đóng vai trò quan trng v mt lý thuyt cũng như ng dng. Xét v mt cu
trúc, các phương trình đo hàm riêng tuyn tính đã đưc nghiên cu khá kĩ lưng.
Tuy nhiên, s hiu bit ca chúng ta v các bài toán phi tuyn còn rt hn ch. Đi
vi các phương trình phi tuyn, da vào đc đim ca mi lp phương trình, ngưi
ta đưa ra mt phương pháp hu hiu đc trưng đ gii chúng. Trong s đó,  phương 
pháp bin phân  là
 là mt công c mnh, đt đưc nhiu kt qu sâu sc. Mc đích ca
tiu lun này là trình bày v mt phương pháp c th trong phép tính bin phân, đó
là  phương pháp bin phân trc tip. C th, các ni dung chính ca tiu lun đưc
b cc như sau:
•   M đu v phương pháp bin

phân trc tip: trong phn này

này,, tác gi trình bày
v ý tưng chính ca phương pháp bin phân trc tip: đưa mt bài toán gii
phương trình v mt bài toán cc tr. Sau đó, đưa ra "cu trúc bin phân" cho
mt lp rng các bài toán thưng gp và sau cùng là các ví d minh ha.

•  Các

đnh lý tn ti cc tiu và ng dng: trong phn này, tác gi trình bày
hai đnh lý v s tn ti cc tiu ca phim hàm. Sau đó, áp dng các đnh lý
này đ gii các bài toán như sau: phương trình elliptic suy bin, bài toán phân
hoch cc tiu siêu mt, bài toán siêu mt cc tiu trong đa tp Riemann, bài
toán giá tr riêng th nht ca toán t p-Laplace, bài toán biên elliptic na
tuyn tính.

Ni dung chính ca tiu lun đưc trình bày da vào các tài liu [Ev97
liu  [Ev97]] và [St96
và [St96]]
đc bit là [St96]
[St96],, mt quyn
quyn sách chuyên
chuyên kho ni ting v phép tính bin phân ca
tác gi Michael Struwe. Công vic ch yu ca tác gi tiu lun là đc hiu, trình
bày chi tit mt s kt qu, chng minh trong chương 1, quyn
quyn [[St96]
St96].. Qua tiu lun
này,, tác gi hc đưc mt s kĩ thut
này
thut cơ bn ca phương pháp bin phân trc tip
trong phương trình đo hàm riêng, c th là đưa mt mt phương trình v dng bin
phân, sau đó áp dng các đnh lý tn ti cc tiu đ chng minh s tn ti nghim;



 

iv 

ngoài ra còn có kĩ thut áp đt ràng buc đ đưa v trưng hp mu mc. Dù đã rt
c gng trong quá trình đc hiu cũng như trong khâu trình bày nhưng tiu lun hn
vn còn nhng sai sót không tránh khi. Tác gi mong nhn đưc s nhn xét, đóng
góp t các thy và các bn đ tiu lun này đưc hoàn thiên hơn.


 

Mc lc
1 Kin
Kin th
thcc chu
chun
n b
 
1.
1.11 Không
Không gian
gian Sobol
Sobolev
ev  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
1.2 Phép tính
tính vi
vi phân tron

trongg không
không gian đnh
đnh chu
chun
n   . . . . . . . . . . . .

2
2
4

2 M đu v
v phương
phương pháp
pháp bin
bin phân
phân trc
trc tip
 
2.
2.11 Ý tư
tưn
ngg cơ bn
bn   . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
2.2 Bin phân cp
cp mt,
mt, phương
phương trình Euler-Lagran
Euler-Lagrange
ge   . . . . . . . . . . .


7
7
8

3 Các đnh
đnh lý tn
tn ti
ti cc tiu
tiu và
và ng
ng dng
dng
3.1 S tn
tn ti
ti cc
cc tiu
tiu ca phi
phim
m hàm
hàm   . . . . . . . . . . .
3.2 Phương
Phương trìn
trìnhh el
ellip
liptic
tic suy bin
bin   . . . . . . . . . . . . . .
3.3 Bài toán
toán phân
phân hoc

hochh cc tiu
tiu siêu
siêu mt
mt   . . . . . . . . .
3.4 Bài toán
toán siêu
siêu mt cc tiu
tiu tron
trongg đa tp
tp Riemann
Riemann   . . .
3.5 Mt kt
kt qu
qu tng
tng quát
quát v
v s na lliên
iên tc
tc dưi
dưi   . . . . .
3.6 Bài toán
toán giá
giá tr riên
riêngg th nht
nht ca toán
toán t p-La
p-Lapla
place
ce   .
3.7 Bài toán

toán biên
biên ellipt
elliptic
ic na
na tuyn
tuyn tính
tính   . . . . . . . . . .
Tài liu tham kho

 

1

 
.
.
.
.
.
.
.

11
. . . . . . . 11
. . . . . . . 16
. . . . . . . 20
. . . . . . . 24
. . . . . . . 31
. . . . . . . 36
. . . . . . . 38

43


 

Chương 1
Kin thc chun b
Trong chương này, ta trình bày các khái nim và kt qu quan trng s đưc s 
dng trong trong các phn tip theo ca tiu lun.

1.11 Kh
1.
Khôn
ôngg gi
gian
an So
Sobol
bolev
ev
Cho   Ω ⊂ RN  là mt tp m và cho   p ∈ R  vi   1 ≤  p  ≤ ∞.

Đnh nghĩa 1.1.  Ta đnh nghĩa không gian Sobolev   W 1

,p

(Ω)  b
 bii

W 1,p (Ω) =  { u ∈  L p (Ω) |uxi   ∈  L p (Ω) , i  = 1,...,N } .


 

(1.1)

Trong đó, ta kí hiu   . p  là chun thông thưng trong không gian   L p (Ω)   vi
1  ≤  p  ≤ ∞.

Đnh lý 1.1.   W 1

,p

(Ω)  vi chun 

  


u1,p   =

u p p +

1
p

nu   1  ≤  p < ∞

uxi  p p

i=1

và 


u1,∞  = max {u∞ , ux1 ∞ , ux2 ∞ ,..., uxN ∞}   nu   p  =  ∞

là không gian Banach.  W 1,p(Ω) phn x nu và ch nu   1 <
1  < p <  ∞. Hơn na,  W 1,2 (Ω)
là không gian Hilbert kh ly vi tích vô hưng sau đây 


(u, v )1,2  = (u, v )L2  +

2

(uxi , vxi )L2 .


i=1


 

1.1 Không gian Sobolev

3  

(Xem Mnh đ 9.1, [Br10]
[Br10]).
).

Đnh lý 1.2.  (Bt đng thc Poincaré)  Gi s   1  ≤  p < ∞   và   Ω  b chn. Khi đó 
tn ti mt hng s   C   =  C (Ω,

(Ω, p)  sao cho
(Ω)..
u p  ≤  C ∇u p ,   ∀u  ∈  W 01,p  (Ω)

Đc bit,   ∇u p  là mt chun trong   W 01,p  (Ω)  và nó tương đương vi chun   u1,p .

(Xem H qu 9.19, [Br10
[Br10]).
]).

Đnh lý 1.3.   Cho   f  là hàm trơn tng khúc trên   R   vi   f  ∈  L ∞(R). Khi đó nu 
u  ∈  W 1,p (Ω)  thì   f  ◦ u  ∈  W 1,p (Ω). Hơn na, kí hiu  L
 L  là tp các đim góc ca  f 
 f , ta có 
D(f   ◦
◦ u) =







f  (u)Du   nu   u ∈
/  L,

 

0


(Xem Đnh lý 7.8, [Tru83
[Tru83]).
]).

H qu 1.1.   Cho   u ∈  W 1

,p

nu   u ∈  L.

(Ω)  khi đó   |u| ∈  W 1,p (Ω)   và 
Du   nu   u >  0
 0,,

D(|u|) =

0

 

nu   u  = 0,

 0..
−Du   nu   u < 0

Đnh nghĩa 1.2.  Ta đnh nghĩa

(i)   H 1,p (Ω)  là đy đ hóa ca  { u ∈  C 1 (Ω) :  u1,p  <  ∞}  trong   W 1,p (Ω).
(ii)   W 01,p  (Ω)  là đy đ hóa ca   C c∞  (Ω)  trong   W 1,p (Ω).


Đnh lý 1.4.  (Meyers và Serrin)   Vi   1 ≤  p < ∞   thì   H 1

,p

(Ω) = W 
=  W 1,p (Ω).

Do kt qu này,
này, ta s s dng không phân bit  H 1,p (Ω) v
 vàà W 1,p (Ω) nu 1  ≤  p < ∞.
Đôi khi ta kí hiu   H 01,p  (Ω)  thay cho   W 01,p  (Ω). Vi   p   = 2, ta thưng kí hiu   H 1 (Ω)
thay cho  W 1,2 (Ω)  và   H 01 (Ω)  thay cho   W 01,p  (Ω).
Đnh lý sau đây đóng vai trò cc kì quan trng trong lý thuyt v không gian Sobolev
cũng như trong phương trình đo hàm riêng:


 

1.2 Phép tính vi phân trong không gian đnh chun

4

 Ω  m, b chn và thuc lp   C 1. Khi đó,
Đnh lý 1.5.   (Rellich-Kondrakov) Gi s  Ω

ta có các phép nhúng compact sau:
W 1,p (Ω)
(Ω)  → L q (Ω)
(Ω),, ∀q   ∈
 [1,, p∗ ),   nu  p

  p < N,
∈  [1

 

(1.2)

W 1,p (Ω)
(Ω)  → L q (Ω)
(Ω),, ∀q   ∈
 [ p, ∞),   nu   p  = N
 =  N,,
∈  [ p,

 

(1.3)

W 1,p (Ω)
(Ω)  → C 
 C (Ω)
(Ω),,   nu  p
  p > N,

 

(1.4)
(1.5)

  1  1   1

  =  − .
 p∗  p N 
Đc bit, phép nhúng   W 1,p (Ω)
).
(Ω)  → L p (Ω)  compact vi mi   p  (và mi   N ).

trong đó 

(Xem Đnh lý 9.16, [Br10
[Br10]).
]).

1.2 Phép tính vi phân trong không
không gian đnh chun
chun
(Xem chương 7, [Duc05
[Duc05]).
]).
Trong phn này, ta qui ưc   (E, , E ), (F, .F )  là các không gian đnh chun và
D  là mt tp m trong   E .

Đnh nghĩa 1.3.   Cho f  là
 là ánh x t   D
D  vào F ,  e  là mt vector trong  E  và
 và x  ∈  D .
Ta nói
(i)   f  có
  có đo hàm riêng theo hưng   e  ti   x  là

  ∂f 


(x)  nu và ch nu

∂e

f ((x + te)
te) − f 
f ((x)   ∂f 
 
=
(x).
lim
t→0
t
∂e

(ii)  f  kh vi theo hưng   ti  x  nu  f   có đo hàm riêng theo hưng theo mi hưng ti
x  và tn ti ánh x tuyn tính   Df 
Df ((x)  t   E   vào   F  sao
  sao cho
∂f 
(x) =  Df 
 Df ((x)(
)(ee),   ∀e  ∈  E .
∂e

(iii)   f  kh
  kh vi theo hưng trên   D  nu   f  kh
  kh vi theo hưng ti mi đim   x  ∈  D .
  kh vi Gâteaux   ti  x  nu   f  kh

(iv)   f  kh
  kh vi theo hưng ti   x  và  D
 Df 
f (x)  liên tc.

(v)   f  kh
  kh vi Gâteaux trên  D  nu   f  kh
  kh vi Gâteaux ti mi đim  x  ∈  D .


 

1.2 Phép tính vi phân trong không gian đnh chun



(vi)   f  kh
  kh vi Fréchet   ti   x  nu có mt ánh x   φ  t mt qu cu m   B (0
(0,, δ )  trong   E 
vào F  sao cho   B (x, δ )  ⊂  D ,   limh→0 φ(h) = 0  và
f (x + h) − f 
f ((x) =  D
 Df 
f (x)(
)(h
h) + h φ(h),   ∀h  ∈  B(0
 B (0,, δ ).

(vii)f  kh
  kh vi Fréchet trên  D  nu   f  kh

  kh vi Fréchet ti mi đim   x ∈  D .
(viii)   f   liên tc kh vi Fréchet trên   D   nu   f  kh vi Fréchet trên   D  và ánh x
x  → D
 Df 
f (x)  liên tc t   D
D  vào  L (E, F )
F ), không gian các ánh x tuyn tính liên tc t 
E   vào  F .

Đnh lý 1.6.   Cho   f, g  là 2 ánh x t   D   vào   F  và cho   α ∈ R. Gi s   f   và   g   kh 
vi Gâteaux (ln lưt Fréchet) ti mt đim  x
 x  ∈  D . Lúc đó  f 
 f  +
 + g  và  αf 
 αf  kh vi Gâteaux 
(ln lưt Fréchet) ti   x. Hơn na,
D(f   + g)(
)(x
x) =  Df 
 Df ((x) + Dg
+  Dg((x)  và    D(αf 
αf )(
)(x
x) =  αD
 αDf 
f (x).

  là mt ánh x t tp con   A  c
 ca
a   E   vào   R  và   a  là mt

Đnh nghĩa 1.4.   Cho   f  là
đim trong   A. Ta nói
(i) f  đt
 đ t cc tiu (ln lưt cc đi, cc tr) ti a nu f (
 f (x)  ≥  f (
 f (a) (ln lưt f (
 f (x) ≤  f (
 f (a),
f  đt
  đt cc đi hoc cc tiu ti   a) vi mi   x  ∈  A . Lúc đó   a đưc gi là mt cc tiu
(ln lưt cc đi, cc tr) ca   f  trên
  trên   A.
(ii)f  đt
  đt cc tiu đa phương (ln lưt cc đi đa phương, cc tr đa phương) ti   a
nu có mt s thc dương  r  sao cho  f 
 f ((x)  ≥  f 
 f ((a) (ln lưt  f (
 f (x)  ≤  f (
 f (a),  f  đt cc đi
đa phương hoc cc tiu đa phương ti   a) vi mi   x  ∈  A ∩ B (a, r). Lúc đó   a  đưc
gi là mt cc tiu đa phương (ln lưt cc đi đa phương , cc tr đa phương) ca
f  trên
  trên  A .
(iii) a là mt đim ti hn ca  f  nu
 nu  A m, f  kh
 kh vi theo hưng ti a v
 vàà Df 
 Df ((a)(
)(h
h) = 0

vi mi   h trong   E .
Đnh lý sau cho ta mt điu kin cn đ mt đim là đim cc tr.

Đnh lý 1.7.   Cho   f  là hàm s thc trên tp con m   D   ca   E  và
  và đt cc tr đa 
phương ti   a  ∈  D  và cho   h  là mt vector trong   E . Khi đó nu   f  kh
  kh vi theo hưng   h
ti   a  t thì 
hì   ∂f  (a) = 0.
∂h


 

1.2 Phép tính vi phân trong không gian đnh chun



Đnh lý sau là mt công c hu ích trong phương trình đo hàm riêng.

Đnh lý 1.8.  (Nhân t Lagrange)   Cho   Ω  là mt tp m trong không gian đnh 
chun   E   và   f, g  là hai hàm s liên tc kh vi Fréchet trên   Ω. Đt   M 
M    =   {x   ∈   Ω :
g (x) = 0}. Gi s có   a  ∈  M  sao cho   f (a)  là mt cc tr ca   f (M )   và   Dg
Dg((a)  không 

đng nht   0. Khi đó có mt s thc   λ  sao cho
Df ((a) =  λDg
Df 
 λDg((a).



 

Chương 2
M đu v phương pháp bin phân
trc tip
Trong chương m đu này
này,, ta trình bày mt s khái nim và ý tưng chính ca phương
pháp bin phân và đc bit là phương pháp bin phân trc tip.

2.1 Ý tưng cơ bn
Gi s rng ta đang làm vic trên mt không gian Banach ( (E,
E, .),  M  là tp con m
ca   E  và
 và ta mun tìm li gii ca phương trình
F (
F (u) = 0,

 

(2.1)

trong đó   F  là mt ánh x t   M   vào  L(E, F )
F ), không gian các ánh x tuyn
tuyn tính t 
E   vào  F . Nu tn ti mt phim hàm   J  kh
  kh vi theo hưng trên   M  sao
  sao cho   DJ 
DJ    =  F 

thì ta nói phương trình (2.1
(2.1)) có dng bin phân và gi (2.1
( 2.1)) là  phương trình EulerLagrange  liên
  liên kt vi phim hàm   J . Trong trưng hp này, ta vit phương trình 2.1
trình  2.1
li dưi dng
DJ ((u) = 0,
DJ 
 
(2.2)
tc là u  là nghim ca (2.1
(2.1)) khi và ch khi  u là đim ti hn (critical point) ca phim
hàm   J . Ta gi   β   ∈   R  là mt  giá tr ti hn (critical value)  c
 caa   J  nu
  nu tn ti   u ∈  E 
sao cho  D
 DJ 
J (u) = 0 và  J (
 J (u) =  β . Ngưc li, ta nói  β  là mt  giá tr chính qui (regular 
7


 

2.2 Bin phân cp mt, phương trình Euler-Lagrange



value). Như ta đã bit, nu  J  đt
 đt cc tiu (cc đi) đa phương ti u0 thì  DJ 

 DJ ((u0 ) = 0,

tc   u0  là mt nghim ca (2.1
(2.1).
). Như vy, ta có th đưa vic nghiên cu li gii ca
(2.1)
2.1) v vic nghiên cu s tn ti cc tiu (cc đi) ca phim hàm   J . Đây chính
là ni dung ca phương pháp bin phân trc tip. Phương pháp này hu hiu trong
vic chng minh s tn ti nghim "yu" ca nghim phương trình đo hàm riêng,
sau đó ta cn lý thuyt chính qui hóa, đ nu có th, chng minh nghim "yu" thu
đưc cũng là nghim "c đin" ca bài toán.

2.2 Bin phân cp mt, phư
phương
ơng trình Euler-Lag
Euler-Lagrang
rangee
Gi s  Ω
 Ω  là mt min m, b chn trong
trong   RN  vi biên  ∂ Ω trơn. Ta xét mt lp các bài
toán bin phân thưng gp sau đây. Cho trưc hàm
L  :



R

× R × Ω  → R

ta gi   L là hàm Lagrange. Ta s dùng các kí hiu sau

L = L
 =  L(( p, z, x) =  L(
 L ( p1 ,...,pN , z , x1 ,...,xN )



 




D p L  = (L p1 ,...,L pN )

 =  L z
Dz L  = L
Dx L  = (Lx1 ,...,LxN  )

By gi, ta xét các phim hàm có dng sau
J (w) =

 

 

L(Dw
Dw((x), w(x), x)dx

(2.3)




vi  w  : Ω → R  là hàm trơn, có giá tr trên biên đưc cho trưc:
w  = g
 =  g  trên  ∂ 
 ∂ Ω
Ω.

 

(2.4)

Gi s rng u  là mt hàm trơn tha (2.4
( 2.4)) và cc tiu  J  trong
 trong s các hàm  w  tha (2.4
(2.4).
).
Khi đó ta s chng minh rng   u là nghim ca mt phương trình đo hàm riêng phi


 

2.2 Bin phân cp mt, phương trình Euler-Lagrange



tuyn mà ta gi là phương trình Euler-Lagrange liên kt vi phim hàm   J . Ly   v  là
mt hàm trơn bt kì, i.e,   v  ∈  C c∞  (Ω). Xét hàm bin s thc sau
i(t) =  J (
 J (u + tv)
 tv ),


 

∀t  ∈ R.

Vì   u  là cc tiu ca   J   và   u + tv
 +  tv   =   g  trên   ∂ Ω  vi mi   t   ∈   R   nên   i  đt cc tiu ti
t  = 0, kéo theo   i (0) = 0. Ta tính c th

 
 




i (t) =

L pj (Du + tDv,u + t
 tv,
v, x)vxj   + Lz (Du,u,x
Du,u,x))vdx.

Ω  j =1

Vy,






i (0) =

L pj (Du,u,x
Du,u,x))vxj   + Lz (Du,u,x
Du,u,x))vdx
vdx =
 = 0.

Ω  j =1

Áp dng công thc tích phân tng phn, đ ý rng  v  có giá compact trong  Ω , ta thu
đưc

  









Du,u,x)) vdx
vdx =
 = 0.
Du,u,x))xj   + Lz (Du,u,x
(L pj (Du,u,x

 j =1


Đng thc trên đúng vi mi hàm  v  trơn nên ta suy ra  u  là nghim ca phương trình
đo hàm riêng có cu trúc divergence sau:






Du,u,x)) = 0.
Du,u,x))xj   + Lz (Du,u,x
(L pj (Du,u,x

 

(2.5)

 j =1

Đây chính là phương trình Euler-Lagrange mà ta cn tìm.
Ta nêu ra mt s ví d v phương trìnhN  dng bin phân. Trong các ví d sau, ta gi
s   Ω  là mt min m, b chn trong   R .

Ví d 2.1.  (Nguyên lý Dirichlet) Xét
 1 2
L( p, z, x) = | p
 p| .
2

Khi đó   L p   =  p i , Lz   = 0, vì vy phương trình Euler-Lagrange

Euler-Lagrange liên kt vi phim hàm
i

J (w) =

 

1
|Dw |2dx
Ω 2

chínhh là phương trình Laplace:
chín
Laplace:
∆u  = 0.

 

(2.6)


 

2.2 Bin phân cp mt, phương trình Euler-Lagrange

10  

Ví d 2.2.  (Nguyên lý Dirichlet m rng) Cho  ( (aa

i,j


(x))1≤i,j ≤N  là ma trn thc đi

xng vi mi   x ∈  Ω  và  f  là mt hàm thc trên   Ω. Đt
L( p, z, x) =

Khi đó,  L p   =
phim hàm
i




 j =1



 1

ai,j (x) pi p j  − zf .

2 ii,j,j =1


  


ai,j p j , Lz   =  − f , vì vy phương trình Euler-Lagrange liên kt vi



1
ai,j (x)uxi uxj   − ufdx
J (u) =
Ω 2 i,j =1





 

ai,j (x)(
)(u
uxi )xj   =  f.
 f .



(2.7)

i,j =1

Ta thy (2.7
(2.7)) là phương trình tuyn tính cp hai dng divergence.
f    :   R   →   R, đnh nghĩa nguyên hàm ca nó bi
 Cho mt hàm trơn   f 

d
2.3.
f ((x)dx. Khi đó, phương trình Euler-Lagrange liên kt vi phim hàm

F ((z ) =   f 


 
z

0

J (w) =

 


là phương trình Poisson
Poisson phi tuyn
tuyn

1
F ((w)dx
|∇w|2 − F 
2

 =  f ((u).
−∆u  = f 

Ví d 2.4.   Đt
1

L( p, z, x) = (1 + | p
 p|2 ) 2 .


Khi đó, phim hàm Lagrange tương ng
J (w) =

 

1

(1 + |Dw |2 ) 2 dx



chính là din tích ca đ th hàm   w   : Ω   →   R. Và phương trình Euler-Lagrang
Euler-Lagrangee liên
kt là

  ux
  Du
= 0.
 
(2.8)
=
div
1
1
2
2




(1 + |Du| ) 2

 
i=1

i

(1 + |Du| ) 2



xi

Ta gi (2.8
(2.8)) là phương trình mt cc tiu. Biu thc  v trái ca ((2.8
2.8),
), theo đnh
nghĩa, là   n  ln  đ cong (curvature)  c
 ca
a   u. Vy mt cc tiu là mt có đ cong bng
0.


 

Chương 3
Các đnh lý tn ti cc tiu và ng
dng
3.11 S t
3.

tnn tti
i cc
cc tiu
tiu ca
ca pphi
him
m hàm
hàm
Trong phn này, ta nghiên cu s tn ti cc tiu đa phương ca các phim hàm
và đưa ra nhng điu kin đ đ mt phim hàm b chn dưi và đt đưc cc tiu
ca nó. Các kt qu này không đòi hi đn tính kh vi ca phim hàm cũng như 
nhng điu kin nghiêm ngt v cu trúc không gian nn ca các hàm chp nhn
đưc.

Đnh lý 3.1.   Cho   M  là mt không gian topo Hausdoff và gi s   E 
E    :   M   →
R

∪ {+∞}  tha mãn:

Vi mi   α  ∈ R, tp mc dưi 
K α   =  {u  ∈  M 
 M    :  E (u)  ≤  α }

 

(3.1)

à tp compact.


 


Khi đó   E  b
  b chn dưi trên   M  và đt đưc cc tiu ca nó trên   M .

(3.1)) đưc làm rõ bi các ví d đơn gin sau: hàm
Chú ý 3.1.  S cn thit ca (3.1
s   E (x) = x 2 nu   x ∈  [ −1, 1] \ {0},   = 1  nu  x =
 x  = 0  hay hàm   E (x) =  exp
 exp((x) trên   R là
nhng hàm b chn dưi nhưng không có giá tr nh nht. Đ ý vi trưng hp th 
11


 

3.1 S tn ti cc tiu ca phim hàm

12  

nht  K 14 = [− 12 , 0) ∪ (0,
(0,   12 ] không là tp compact, còn vi hàm th 2 thì  K e   = (−∞, 1]
cũng không là tp compact.
Chng minh.

1. Chng minh   E  b
 b chn dưi.
Nu   E  không
  không b chn dưi thì vi mi s t nhiên   n tn ti   un  ∈  M  sao cho

E (un ) ≤ −n.

Khi đó
un  ∈  K −n  ⊂  K 0 ,   ∀n  ∈ N.

Vy ta có dãy   (un)  ⊂  K 0  mà  K 0  compact nên tn ti dãy con   (un )  sao cho
k

unk   → u  ∈  K 0 .

Vì   E (u)   > E (u) − 1  nên   u   ∈   M \K E 
E (u)−1 . Mà   M \K E 
E (u)−1  là tp m nên tn ti   k0
sao cho
unk   ∈ M \K E
E  (u)−1 ,   ∀k  ≥  k 0

hay
E (unk )  > E (u) − 1,   ∀k  ≥  k0 .

Cho   k  → ∞ ta có  E 
 E ((u) =  −∞, vô lý.
2. Chng minh   E  đt min trên   M .
Đt  a  = inf M 
  sao cho
M  E   ∈ R, ly dãy   (vn )  trong   M  sao
lim E (vn ) =  a.

n→∞


C đnh mt   b > a thì tn ti   n0  sao cho
E (vn ) ≤  b,   ∀n > n0 ,

hay v n  ∈  K b ,   ∀n > n0 . Vì  K b  compact nên  (v
 ( vn ) có mt dãy con hi t v mt đim  v
trong  K b . Vi  c  bt kì ln hơn  a  thì dãy con nói trên s nm hn trong K c  t mt ch


 

3.1 S tn ti cc tiu ca phim hàm

13  

s nào đó tr đi nên  v  cũng là đim dính ca   K c , do đó nm trong  K c  (do  K c  đóng).
Vy
v  ∈
K c ,
 
(3.2)
c>a

suy ra



E (v )  ≤  c,   ∀c > a.

Vy   E (v)  ≤  a  và do đó   E (v) = a , ta có đpcm.


Nhn xét 3.1.
(i) Nu E  tha
 tha mãn đu kin (3.1
(3.1)) thì khi đó vi mi  β , tp K β   =  {u ∈  M 
 M    :  E (u)  > β }
m nên   E  na
  na liên tc dưi.
(ii) Đnh lý 3.1
lý 3.1 trên
 trên vn đúng vi điu kin gim nh hơn như sau: tn ti  β 0  sao cho
=   ∅  và   K β  compact   ∀β   ≤   β 0 . Tht vy, vi mi   β < α  := inf M  E   thì   K β   =   ∅,
K β0   
nên ta phi có   β 0  ≥  α . Nu   β 0   =  α  thì  E  đt cc tiu ti bt kì   u0  ∈  K α  = K 
 =  K β0   =
  ∅.

Xét trưng hp  β 0   > α, khi đó ta có th dùng li chng minh trên vi K 0  trong phn
1 đưc thay bi   K β0   và (3.2
(3.2)) đưc thay bi
v  ∈



K c .

a
Ta xét mt ví d c th như sau, xét hàm   E   : [0,
[0, ∞)  → R,
x

E (x) =



2

  nu   x  ∈  [0,
 [0 , 1],
1],
 [1 , ∞).
  nu   x  ∈  [1,

Rõ ràng   E  đt
  đt cc tiu ti   x   = 0, E (0)
(0) = 0. Tuy nhiên   K 2   =  { x   ∈   [0,
[0, ∞) :   E (x)   ≤
2}  = [0,
[0, ∞)  không compact. Th nhưng rõ ràng   K 1   = [0,
[0, 1]  compact, khác trng và
K β  compact vi mi   β   ≤
[0, β ]  nu   0 ≤  β  ≤  1 .
≤  1 , c th  K β   =  ∅  nu  β < 0  và   K β   = [0,
(iii) Nu   E  na
  na liên tc dưi và tn ti   β 0  sao cho   K β0   =
  ∅  và   K β0  compact thì   K β
compact  ∀ β   ≤ β 0 , và theo nhn xét (ii), kt lun ca Đnh lý 3.1
lý  3.1 vn
 vn còn đúng.
Đnh lý sau đây có rt nhu ng dng trong phương trình đo hàm riêng:



 

3.1 S tn ti cc tiu ca phim hàm

14

Đnh lý 3.2.   Gi s   V  là không gian Banach phn x vi chun   .   và   M   ⊂ V 
là mt tp đóng yu trong V. Gi s   E   :   M   →   R ∪ {+∞}  coercive và na liên tc 
dưi yu (theo dãy) trên   M , tc là các điu kin sau đưc tha:
(i)   E (u)  → ∞   khi   u → ∞ ,
(ii) Vi mi   u  ∈  M và dãy   un   u  yu trong   V ,   (un )  ⊂  M   thì 
E (u)  ≤  li
 lim
m inf 
inf E (un ).
n→∞

Khi đó   E  b
  b chn dưi trên   M  và đt cc tiu ca nó trên   M .
Chng minh.  Ta gi thit   E  không
  không đng nht   +∞.

1. Chng minh   E  b
 b chn dưi.
Nu   E  không
  không b chn dưi thì vi mi s t nhiên   n tn ti   un  ∈  M  sao cho
E (un ) ≤ −n.

Ta suy ra,

lim E (un ) =  −∞.

n→∞

Khi đó   (un )  b chn, vì nu ngưc li thì ta trích đưc mt dãy con  ( (uun )  sao cho
k

lim unk   =  ∞.

k→∞

theo gi thit   (i)  thì   E (un )  → ∞  mâu thun vi tính cht
k

lim E (un ) =  −∞.

n→∞

Vy (u
 ( un ) b chn, mà  V   phn x nên tn ti mt dã
dãyy con  ( (uun ) sao cho  u n    u ∈  V  .
Vì   M  đóng
  đóng yu nên   u ∈  M . Do   (ii)
ii)  ta có
k

E (u)  ≤  li
 lim
m in
inf 

f E (unk ) =  −∞,
k→∞

Do đó   E (u) = −∞, mâu thun vi gi thit   E   :  M   → R ∪ {+∞}.

k


 

3.1 S tn ti cc tiu ca phim hàm

15  

2. Chng minh   E  đt
  đt min trên   M .
Đt  a  = inf M 
  và dãy   (un )  trong  M  sao cho
M  E  và
lim E (un ) =  a.
n→∞

Tương t như chng minh  E  b
 b chn dưi, ta tìm đưc dãy con  ( (uun ) sao cho  un    u
trong   V . Mà   M  đóng
  đóng yu nên   u ∈  M  và theo   (ii)
ii)  thì
k

k


E (u) ≤  li
 lim
m in
inf 
f E (unk ) =  a.
k→∞

Vy   E (u) =  a, tc là  E  đt giá tr nh nht ti   u.
Nhn xét rng đnh lý trên vn đúng nu ta thay   (ii)
ii)  bi điu kin :Vi mi   u  ∈
M và mi dãy   (un)  ⊂  M ,   un    u yu trong  V  thì tn ti dãy con   (un )  tha
k

km
→∞
E (u) ≤  li
 lim
in
inf 
f E (unk ).

Ví d 3.1.  Mt ví d quan trng v hàm na liên tc dưi yu là hàm chun trong
V . Tht vy, nu  u n   u trong  V  thì

vi mi   f   ∈ V   , không gian đi ngu ca  V  , ta


|f, un | ≤ f un ,


Qua gii hn khi   n → ∞  ta suy ra
lim
m inf 
inf un .
|f, u| ≤ f  li
n→∞

Do đó
 lim inf 
inf un .
u   = sup |f, u| ≤  lim
f ≤1

n→∞

Tp li đóng ca không gian Banach là ví d quan trng v tp đóng yu.
Ta trình bày mt ng dng ca Đnh lý 3.2
lý  3.2 trong
 trong lý thuyt ti ưu. Trưc ht ta
có đnh nghĩa sau
  là mt tp con
Đnh nghĩa 3.1.   Cho   (V, .) là mt không gian đnh chun,   K  là
khác trng ca   V . Ta nói   K   là  gn k  nu điu kin sau đưc tha mãn: vi mi
x0  ∈  V  , tn ti   k0  ∈  K  sao
  sao cho
 :  k  ∈  K }.
k0 − x0  = min{k − x0  : k


 


3.2 Phương trình el liptic suy bin

16  

H qu sau cho ta đu kin đ đ mt tp là gn k:

H qu 3.1.   Mi tp li, đóng, khác trng trong
trong không gian Banach phn x là 
gn k.
Chng minh.  Gi s   V 
V  là không gian Banach phn x,  K  là
 là tp li, đóng, khác trng

trong   V . Cho   x0  ∈  V  , ta xét hàm   E   :  K   → R, xác đnh bi
f (x) =  x − x0 .

Theo Ví d 3.1
d  3.1 thì
 thì  f  na liên tc dưi yu,   K  đóng
  đóng yu. Mt khác, ta có

f ((x) =  x − x0  ≥  x − x0 ,   ∀x ∈  K.

nên  f 
 f ((x)  → ∞ nu   x → ∞ . Áp dng Đnh lý 3.2
lý  3.2 ta
 ta kt lun  f  có cc tiu trên  K ,
gi là   k0 . Khi đó
 :  k  ∈  K }.

k0 − x0  = min{k − x0  : k

Điu này chng t  K  là tp gn k.

3.22 Ph
3.
Phư
ương
ơng ttrì
rình
nh el
elli
lipt
ptic
ic su
suyy bi
binn
Đnh lý 3.3.   Cho   Ω  là min b chn trong   R

n

,   p   ∈   [2,
[2, ∞)   và   q  là s mũ liên 

  1  1
 p q 
nghim yu   u  ∈  W 01,p  (Ω)  ca bài toán biên 

hp ca   p, tc là   +   = 1  và   f   ∈  W −1,q (Ω), đi ngu ca   W 01,p  (Ω). Khi đó tn ti 


 

−∇.(|∇u| p−2 ∇u) =  f   trong   Ω,

u  = 0  trên   ∂ Ω,

(3.3)

 

(3.4)

theo nghĩa u tha mãn phương trình:

 



(Ω)..
dx =
 = 0,   ∀ϕ ∈  C c∞  (Ω)
∇u|∇u| p−2 ∇ϕ − f ϕ dx



 

(3.5)



 

3.2 Phương trình el liptic suy bin

17  

Trưc ht ta chng minh b đ sau đây

B đ 3.1.   Đt
(Ω)..
|∇u| p dx,   ∀u  ∈  W 01,p  (Ω)

h(u) =


 
 

Khi đó   h liên tc kh vi Fréchet trên   V 
V    =  W 01,p  (Ω)  và
Dh((u)(
Dh
)(φ
φ) =  p

|∇u| p−2 ∇u.∇φdx,   ∀u, φ  ∈  V .



Chng minh.  C đnh   u  ∈  W 01,p  (Ω), ta chng minh   h kh vi Fréchet ti  u . Đt

T (
T (φ) =  p

 

|∇u| p−2 ∇u.∇φdx,   ∀φ  ∈  V .



Áp dng bt đng thc Holder ta có
T ((φ)| ≤  p
|T 

 


|∇u| p−1 |∇φ|dx  ≤  p u pL−p 1  φLp   ≤  p u pL−p 1  φV  .

Vy   T   ∈ L(
 L (V, R).
Dg((s) =  p |s| p−2 s, D 2g (s) =
Đt g(s) = | s| p ,   ∀s ∈ R, ta có g kh vi liên tc cp 2 trên R và Dg
 p(
 p( p − 1)|s| p−2 . Áp dng đnh lý Taylor cho   g  ta có
h(u + φ) − h(u) − T (
T (φ) =

 
  




|∇(u + φ)| p − |∇u| p − p|∇φ| p−2 ∇u.∇φ dx



 1

=



(1 − t) p(
 := I 
 p( p − 1)|∇(u + tφ
tφ))| p−2 |∇φ|2dtdx
dtdx :=
 I ((φ).

0

Áp dng bt đng thc Holder (vi các s mũ   p2   và  p  −p 2 ) ta có
|I (φ)| ≤   p( p − 1)

 

(|∇u| + |∇φ|) p−2 |∇φ|2 dx




≤   p( p − 1)|∇u| + |∇φ| pL−p 2  ∇φL2 p
2
.
≤   p( p − 1)|∇u| + |∇φ| pL−p 2  φV  

I (φ)

= 0. T đó, ta kt lun  h kh vi Fréchet ti  u v
 vàà Dh
 Dh((u)(
)(φ
φ) =
Suy ra rng limφ→0
φV  

T ((φ).


 

3.2 Phương trình el liptic suy bin

18  

Bây gi ta chng minh   Dh  liên tc trên   V . Tht vy, ly  u,
 u, v,φ  ∈  V   vi   φV    ≤  1 ,
áp dng bt đng thc Holder và công thc Taylor ta đưc
 v)) − |∇u| p−2 ∇u ∇φdx
|∇(u + v )| p−2 ∇(u + v


Dh((u + v)(
 v )(φ
φ) − Dh
Dh((u)(
)(φ
φ)|   =   p
|Dh

   
 
 


≤ p

||∇
∇(u + v )| p−2 ∇(u + v ) − |∇u| p−2 ∇u



 

  p
p−1

(|∇u| p−2 + |∇v | p−2)|∇v |

≤   C 1




≤   C 

|∇u|

p(p−2)
p−1

|∇v | p

p

1



dx

p−1
p

+ |∇v | p dx



trong đó   C 1 , C  là
 là các hng s thích hp, không ph thuc vào   u, v.
Li áp dng bt đng thc Holder vi các s mũ   pp−−12   và  p − 1  ta có

 


|∇u|

p(p−2)
p−1

|∇v |

p
p−1



p(p 12)
p−
Lp

  v 

≤ u



Vì vy,




p
p−1

p
L



p(p 12)
p−

p

p 1
 .
  ≤ uV     v V  

p(p−2)
p−1





p

p 1
Dh((u + v )(
)(φ
φ) − Dh
Dh((u)(
)(φ
φ)| ≤   C  uV     v V  

  + v  pV  
|Dh


≤   C  u pV  − 2v V    + v  pV  −1






p−1
p

=   C v V   u pV  − 2 + v  pV  −2 .

Điu này dn đn
Dh((u + v ) − Dh
Dh((u)W 
Dh

1,q







  ≤ C v V   u pV  − 2 + v  pV  −2 ,


Và do đó

lim (Dh
Dh((u + v ) − Dh
Dh((u)) = 0,
0,

v →0

tc là   Dh  liên tc ti  u  và do đó liên tc trên   W 01,p  (Ω).
Chng minh.  (Đnh lý 3.3
lý 3.3))

1. Đt   h như trong B đ 3.1
đ  3.1 thì
 thì   h  kh vi Fréchet trên   W 01,p  (Ω)  và
 p−2

Dh((u)(
Dh
)(φ
φ) =  T (
 T (φ) =  p

 

|∇u|



 

1,p

(Ω)..
∇u.∇φdx,   ∀φ  ∈  W 0   (Ω)

  p
p−1

p−1
p

dx

p−1
p


 

3.2 Phương trình el liptic suy bin

Đt

 
 

 1
E (u) =

 p

thì   E  kh
  kh vi Fréchet trên

19  

|∇u| p dx −


  W 01,p  (Ω)

DE (u)(
)(φ
φ) =

 





 và

fudx,   ∀u  ∈  W 01,p  (Ω)
(Ω),,

(∇u|∇u| p−2∇φ − f φ)dx,   ∀φ  ∈  W 01,p  (Ω)
(Ω)..


Vy bài toán (3.3
(3.3)-(
)-(3.4
3.4)) có dng bài toán bin phân.
2. Chng minh   E  coercive.
  coercive.
Do   Ω  m, b chn nên ta có th trang b trên   W 01,p  (Ω)  chun sau đây

  
|∇u| p dx

uW 01,p =

1
p

.



Khi đó

 1
 p
E (u)   ≥  p uW 01,p − f W  1,q uW 01,p
1
1− p
=   u pW 1,p
.
 − f W  1,q uW 

1,p
0
0
 p








Vy   E (u) → ∞ khi   uW 01 → ∞ .
,p

3. Chng minh   E  na
 na liên tc dưi yu.
Gi s   un    u trong   H 01,p  (Ω), ta có

 




 p

 p

dx =
 =  uW 1,p ≤

|∇u| dx
0

li
lim
m in
inf 
f un W 1,p
n→∞

0



 p

= lim inf un  pW 1,p = lim
lim inf 
inf 
n→∞

và vì   f   ∈ W 0−1 ,q (Ω)  nên

 

fudx   = lim
fudx

n→∞




n→∞

0

|∇un | p dx,


 

 

f un dx.



Vy
 1
E (u) =
 p

 

 p

|∇u| dx −




1
lim in
inf 

≤   lim
n→∞  p
= lim inf 

fudx



 

|∇un | p dx −   lim

n→∞



1

n→∞


(un ).
= lim inf E  p
n→∞

 


|∇un | p dx −

  

 

f un dx



f un dx


  


 

3.3 Bài toán phân hoch cc tiu siêu mt

20  

Ta li có  W 01,p  (Ω) là không gian Banach phn x vi  p  ∈  (1,
 (1 , ∞) nên áp dng Đnh

lý 3.2
 3.2 thì
 thì tn ti mt cc tiu ca   E  và
 và đó cũng là nghim yu cn tìm.


3.33 Bà
3.
Bàii to
toán
án phâ
phânn ho
hoc
chh c
ccc ti
tiu
u ssiê
iêuu m
mtt
Cho min  Ω  ⊂ Rn , ta đnh nghĩa  B V 
V (Ω)
(Ω) -  không gian các hàm có bin phân b chn ,
là tp hp các hàm   u ∈  L 1 (Ω)  sao cho

 

|Du|  := sup



 

(g1 ,...,gn ) ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g |

u∇.gdx

.gdx : : g
 g  =



≤  1



<  ∞.

1.   BV 
BV (Ω)
(Ω)  là không gian vector con ca   L1(Ω)

i) Nu   u ∈  BV 
 B V (Ω)
(Ω)  và   α  ∈ R  thì
αu∇.gdx
.gdx : : g
 g  ∈  C 01(Ω; Rn ), |g | ≤  1

αu))|   = sup
|D(αu




 


  
 
 
 

=   |α| sup



=   |α|

u∇.gdx
.gdx : : g
 g  ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g|



≤  1

|Du|  <  ∞.



(Ω)  thì
ii) Nu  u, v  ∈  BV 
 B V (Ω)

 

|D (u + v )|   = sup






≤   sup



(u + v )∇.gdx
.gdx : : g
 g  ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g | ≤  1
u∇.gdx
.gdx : : g
 g  ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g| ≤  1

v ∇.gdx
.gdx : : g
 g  ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g | ≤  1

+ sup


=





     


|Dv |  <  ∞.

|Du| +





2.   BV 
BV (Ω)
(Ω)  là không gian đnh chun vi 



 

|Du|.

uBV    =  uL1 (Ω) +



Điu này suy ra t vic  L 1 (Ω)  là không gian đnh chun và chng minh   i), ii)
ii).
3. Ánh x   u → Ω |Du|  là na liên tc dưi trên   L1 (Ω).
Gi s   um  →  u  trong   L1 (Ω), vi mi   g  ∈  C 01 (Ω; Rn ), |g | ≤ 1  ta có

 


 

um ∇.gdx ≤



 

|Dum |,




 

3.3 Bài toán phân hoch cc tiu siêu mt

nên

 

um ∇.gdx ≤  lim
 lim inf 
inf 

li
lim
m in
inf 


n→∞

21

n→∞



Mt khác   um  →  u  trong   L1 (Ω)  nên

 

um ∇.gdx
.gdx =
 = lim

li
lim
m in
inf 

n→∞

Do đó

n→∞



 


n→∞

Vy

|Dum |.



 

um ∇.gdx
.gdx =
 =



 

u∇.gdx.



 

u∇.gdx ≤  li
 lim
m in
inf 





 



(Ω),, |g | ≤ 1
 1..
|Dum |,   ∀g  ∈  C 01 (Ω)

 

 

|Dum |.

 lim
m in
inf 

|Du| ≤  li
n→∞



4.   BV 
(Ω)  là không gian Banach .
BV (Ω)




Gi s   (um)  là dãy Cauchy trong   BV 
BV (Ω)
(Ω), khi đó   (um )  cũng là dãy Cauchy trong
L1 (Ω)  mà   L1 (Ω)  Banach nên tn ti   u  ∈  L 1 (Ω)  sao cho   um  hi

t v  u  trong   L1 (Ω).

i) Chng minh  u  ∈  BV 
 B V (Ω)
(Ω).
Ta kim tra Ω |Du|   <  ∞ . Trưc ht   (um )  Cauchy nên b chn, tc tn ti   M <  ∞
sao cho   um BV    < M,   ∀m ∈  N . Do 3) ta có

   

 

 lim
m in
inf 

|Du| ≤ li
n→∞



 


|Dum | < M <  ∞.



ii) Chng minh   um  →  u  trong  B V 
V (Ω)
(Ω). Cho    >  0 , tn ti  N 1  sao cho
 
|D(uk  − u j )|  < ,   ∀k,j > N 1 .
2


 
 

Vì   uk − u j   → uk  − u trong   L1 (Ω)  khi   j  → ∞ nên do 3), ta có
 lim
m in
inf 

|D(uk  − u)| ≤  li



 j →∞

 

 
|D(uk − u j )| ≤ ,   ∀k > N 1 .

2


Mà   (uk )  hi t v   u trong   L1(Ω)  nên tn ti   N 2  sao cho
 
uk  − uL1   < ,   ∀k > N 2 .
2

Đt  N 0  = max
 =  max{N 1 , N 2 }, ta đươc
uk  − uBV    < ,   ∀k > N 0 .

5. Vi  Ω  đ trơn thì phép nhúng  B V 
V (Ω)
(Ω)  → L 1(Ω)  là compact.


×