Tải bản đầy đủ (.pdf) (14 trang)

Tiên cô bảo kiếm - tập 30

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (95.59 KB, 14 trang )

Nguồn: 4vn.net
Việt Kiếm © 2001 - 2003


393
tháng 6 năm 2003
393
Tiên Cô Bảo Kiếm
Nguyên tác: Cổ Long
Hồi Thứ Ba Mươi
VIỆN BINH



ả bọn nghe Cam Huyền Thông chỉ tay la lên, thì đưa mắt nhìn.
Phi Hồng Dực Só nói ngay:
– Lại có ngươi đến!
Quả nhiên đúng vậy, từ dốc núi có ánh đèn lồng tiến đến.
Cam Huyền Thông kinh ngạc nói:
– Cứ nhìn ánh đèn, tợ hồ như không chỉ một chiếc mà thôi.
Thần Điêu Đầu Hói nói:
– Người này có lẽ chính là người đứng đầu tặc đảng này.
Phi Hồng Dực Só cười nói:
– Mạnh đạo huynh tợ hồ như có tài tiên tri nhỉ!
– Ừm, huynh đệ tuy chỉ phán đoán nhưng mười phần hết tám chín là đúng.
– Ái, ra vậy, bần đạo muốn nghe cho rõ hơn.
Thần Điêu Đầu Hói vuốt chòm râu sơn dương lưa thưa nói:
– Cứ theo lẽ thường tình suy đoán thời, kẻ dạ hành trên giang hồ khi nào lại đốt
đèn mà đi? Người này đến đây không chỉ đốt đèn, mà còn đốt nhiều đèn, đủ thấy phải
người có thân phận cực cao. Muốn làm vậy chứng tỏ uy phong bản lónh của mình khác
với chúng nhân, thử hỏi không phải là người đứng đầu hắc đảng thì ai vào đây?


Phi Hồng Dực Só bất giác gật đầu nói:
– Xem ra Mạnh đạo huynh có tài quân sư...
Bên ngoài động, những ánh đèn kia đã đến gần.
Bây giờ đã có thể thấy đối phương, người đi đầu tiên không ai khác chính là
Lang Sơn Nhất Bái Sách Nghò Phu.
Tiếp liền theo lão là hai thanh y thiếu nữ tuổi chừng mười sáu mười bảy, tướng
mạo xinh đẹp mỹ lệ, tay đều nắm đèn lồng sóng vai mà đi.
Liền đó là một thư sinh khôi ngô tuấn tú, mắt ngọc môi son, mày rậm mắt sáng,
thân vận thanh y trường bào, lưng thắt đai ngọc, vai mang kiếm tua trắng bạc, Trên tay
chiếc quạt lông phe phẩy càng tăng thêm vẻ khí khái nho nhã, chân thả từng bước
chậm rãi khoan thai, khiến người ta nhìn không khỏi bội phục.
Nhưng, nhìn thư sinh này thì ngược lại khiến bọn Thần Điêu Đầu Hói bốn người
đều ngớ người. Bọn họ nguyên tưởng người vừa đến này đứng đầu hắc đảng, thì phải là
C
Nguồn: 4vn.net
Việt Kiếm © 2001 - 2003


394
tháng 6 năm 2003
394
Tiên Cô Bảo Kiếm
Nguyên tác: Cổ Long
một nhân vật danh chấn võ lâm, đứng đầu hắc đạo mới phải.
Chẳng ngờ người này bất quá cũng chỉ là một thư sinh tuổi chừng ba mươi, cốt
cách đoan chính hoà nhã, cử chỉ ung dung, không toát lên một chút nào là tà khí.
Cam Huyền Thông không nén nổi hiếu kỳ thấp giọng hỏi:
– Nhò vò đạo huynh có biết người này là ai không?
Thần Điêu Đầu Hói và Phi Hồng Dực Só đều lắc đầu.
Bọn họ ba người hành cước giang hồ mấy mươi năm, đáp khắp dải Giang Nam

Bắc, vùng vẫy khắp Hoàng Hà lưỡng ngạn, trong làng hắc bạch đạo những nhân vật có
tên tuổi, dù chưa một lần gặp, nhưng chi ít cũng phải nghe qua. Vậy mà với vò Thanh y
thư sinh này, mặt không biết, mà danh cũng chưa từng nghe nói đến!
Bọn họ nói chuyện với nhau, thì ngoài kia trong đám tám người ban đầu có một
người bước ra trước cúi đầu thi lễ nói lớn:
– Thuộc hạ Chúc Tường Phù, tham kiến Tổng hộ pháp.
Thì ra người này chính là Cửu Chỉ La Hán Chúc Tường Phù, pháp danh Quảng
Minh, lão dẫn đường cho bảy người kia đến đây trước.
Thanh y thư sinh qua ánh mắt như điện một vòng bảy người kia, cười nói:
– Chư vò hẳn chờ đã lâu!
Giọng nói cao thanh, tiếng cười gần gũi.
Bảy người kia liền chắp tay thi lễ, cúi người đồng thanh nói:
– Thuộc hạ tham kiến Tổng hộ pháp!
Cứ nhìn thần thái của bọn họ, cũng đủ thấy cung kính nể sợ vò Tổng hộ pháp này
như thế nào rồi.
Thanh y thư sinh gật đầu mỉm cười, rồi bước tới trước mặt đoàn người mới dừng
chân lại, hai thiếu nữ không chờ hạ lệnh, liền lui đứng sau lưng phân làm tả hữu thò
hầu.
Thanh y thư sinh đưa mắt quét nhìn động khẩu, lúc này Vô Trụ thiền sư vẫn
chống thiền trượng đứng uy nghi bất động, thư sinh lên tiếng hỏi:
– Lão hoà thượng này là ai?
Lang Sơn Nhất Bái Sách Nghò Phu đứng đầu bên phải liên đáp:
– Lão ta là Vô Trụ thiền sư, Đường chủ La Hán đường của Thiếu Lâm tự.
Thanh y thư sinh ừm một tiếng rất khẽ, nói:
– Nói vậy, bọn chúng đã thành công chiếm thạch động rồi?
Lang Sơn Nhất Bái cúi đầu đáp:
– Xem tình hình có lẽ...
Nguồn: 4vn.net
Việt Kiếm © 2001 - 2003



395
tháng 6 năm 2003
395
Tiên Cô Bảo Kiếm
Nguyên tác: Cổ Long
Không đợi gã đáp hết câu, Thanh y thư sinh nói tiếp:
– Không cần nói, ngươi đến hỏi Vô Trụ đại sư xem người của ta giữ động ở đây
còn sống hay chết?
Giọng nói trở nên lạnh lùng quyền uy khiến Lang Sơn Nhất Bái hơi run người,
dạ một tiếng rồi bước lên mấy bước, ôm quyền chào Vô Trụ thiền sư hỏi:
– Đại sư, Tổng hộ pháp chúng tôi muốn hỏi một câu, chư vò tấn công vào động,
không biết người của chúng tôi trấn giữ ở đây còn sống hay chết?
Vô Trụ đại sư từ đầu đến giờ chống trượng giữ động khẩu, bây giờ mới chắp một
tay trước ngực, khẻ niệm phật hiệu nói:
– A di đà phật, bần tăng chỉ trấn giữ động khẩu, mọi chuyện khác không rõ.
Lang Sơn Nhất Bái vẻ không vui nói:
– Đại sư là vò cao tăng đời này, sao lại đáp như vậy được?
Vô Trụ thiền sư nghiêm túc đáp:
– Bần tăng quả thật không biết.
Thanh y thư sinh lên tiếng hỏi:
– Thế nào? Lão ta không chòu nói?
Lang Sơn Nhất Bái vội vàng nghiêng mình đáp:
– Lão hòa thượng này thật cố chấp.
Thanh y thư sinh nói:
– Ngươi bảo lão ta tránh ra!
Một câu thật ngạo nghễ, rõ ràng thường ngày nhân vật này chuyên quyền sai
khiến ra lệnh cho hạ cấp, bất cứ người nào cũng râm rắp nghe theo, nhưng gã không
thử tưởng xem người đang trấn thủ động khẩu kia chẳng phải là nhân vật tầm thường,
há dễ nghe lệnh gã?

Lang Sơn Nhất Bái đành cúi dài dạ một tiếng nữa, rồi quay nói với Vô Trụ thiền
sư:
– Đã vậy xin đại sư tránh ra, để người nào biết chuyên ra trả lời!
Vô Trụ thiền sư giọng hơi run vì giận:
– Bần tăng sao phải tránh ra?
Lang Sơn Nhất Bái chỉ hỏi lại:
– Đại sư nhất đònh không chòu tránh ra sao?
– Bần tăng đảm nhiệm trấn thủ động khẩu, đương nhiên không thể tránh ra.
Lang Sơn Nhất Bái nét mặt sa sầm tức giận nói lớn:
– Vô Trụ đại sư, huynh đệ có ý tốt mới khuyên, đã có Tổng hộ pháp thân giá
Nguồn: 4vn.net
Việt Kiếm © 2001 - 2003


396
tháng 6 năm 2003
396
Tiên Cô Bảo Kiếm
Nguyên tác: Cổ Long
đến đây, đại sư như còn ngoan cố lấy sức mà chống cự, thì chẳng khác gì châu đá xe!
Vô Trụ thiền sư nghe vậy, dộng mạnh ngọn thiền trượng xuống nền đá đánh ầm
một tiếng, giọng vang lớn như tiếng chuông:
– Thiện tai! Thiện tai! Bần tăng chỉ biết trấn hộ động khẩu, không biết gì nữa!
Lang Sơn Nhất Bái cười lạnh nhạt nói:
– Đại sư còn không chòu tránh ra, huynh đệ quyết chẳng khách khí nữa!
Nói roi tung liền một chưởng vào giữa ngực Vô Trụ thiền sư.
Nhân vì trước mặt Tổng hộ pháp, cho nên đã ra chiêu phải tận lực, một chưởng
này chính là Đại Lực Kim Cương Chưởng với bảy tám thành công lực, chỉ thấy một đạo
vô hình kình khí, êm như không có tiếng động ập tới.
Vô Trụ thiền sư hoán ngọn thiền trượng sang tay trái, tay phải cũng liền phát

chưởng nghênh tiếp.
Binh một tiếng chấn động lớn.
Lang Sơn Nhất Bái đa mưu túc trí, một chưởng vừa tiếp, tay trái lại bồi thêm
một chưởng khác, chưởng liên hoàn năm chiêu đánh tới.
Vô Trụ thiền sư không ngờ đối phương ra tay nhanh và hiểm như vậy, tay trái
cũng vội buông trượng phát chưởng tiếp đấu đối phương. Năm chưởng nháy mắt qua đi,
Vô Trụ thiền sư đã cân lượng được đối phương, ôm quyên nói:
– Sách thí chủ như không chòu thoái lui, chớ trách bần tăng vô lễ!
Dứt lời, không đợi đối phương kòp ra tay, vù, vù, vù, hai tay liên hoàn đánh liền
ba quyền.
Ba chiêu này chính là tuyệt thủ trong La Hán quyền, quyền phong ào ạt như
cuồng lang đột khởi, khiến người ta nghe tiếng quyền không khỏi chấn động.
Lang Sơn Nhất Bái nhất thời không phòng bò, ba quyền của đại sư bức lão ta
thoái liền hai bộ. Thế nhưng, là nhân vật giang hồ lão luyện, nhanh chóng trầm ổn,
thoái là tiến ngay, xuất chưởng phản công đối phương.
Hai người nháy mắt quyền cước đấu nhau đến ác liệt, nhưng bọn họ tiến thoái
chỉ trong cự ly hai ba bộ là cùng, thỉ chung vẫn án ngữ ngay trước động khẩu.
Qua phút chốc, hai người đấu với nhau ngoài mười lăm chiêu, Lang Sơn Nhất
Bái tâm ý quyết đánh nhanh thắng nhanh, nhìn tình thế xem ra trận đấu còn kéo dài thì
lòng hơi nôn nóng, trầm giọng nói:
– Lão hòa thượng, ngươi tiếp thêm vài chưởng này!
Hữu thủ vung lên phát ra một cổ chưởng phong âm nhu yếu nhược, tả thủ theo
đó cũng liền tung một đạo vô hình kình phong.
Vô Trụ thiền sư vừa nhìn thấy đã nhận ra ngay chính là Thôi Tâm chưởng, lão
nhằm trọng trách trấn giữ động khẩu, đối phương người đông, ra tay còn nhân nhượng
Nguồn: 4vn.net
Việt Kiếm © 2001 - 2003


397

tháng 6 năm 2003
397
Tiên Cô Bảo Kiếm
Nguyên tác: Cổ Long
quyết không xong.
Nghó vậy trầm giọng quát lớn:
– A Di Đà Phật!
Rồi ngầm vận chân lực phát Bát Nhã Thiền Công, hai tay từ từ trước ngực đẩy
ra.
Nên biết, Bát Nhã Thiền Công là phật môn Vô thượng thiền công, đứng thứ ba
trong bảy mươi hai môn công phu của Thiếu Lâm tự, chỉ có những bậc trưởng lão mới
tu luyện được môn công phu này.
Vô Trụ thiền sư tuy mấy mươi năm tu luyện, nhưng vừa rồi thi triển Bát Nhã
Thiền Công trò thương cho Tống Văn Tuấn coi như là lần đầu tiên thi triển môn công
phu thặng thừa này, hiện tại đánh ra thành chưởng chính là Bát Nhã Thiền chưởng
cũng là lần đầu tiên thi thố chưởng pháp vô thượng của mình.
Bây giờ, một người thi triển Thôi tâm chưởng pháp chân lực mạnh nhất, một
người lại thi triển thặng thừa Phật môn công phu Bát Nhã Thiền chưởng, hai chưởng
tiếp nhau tự nhiên không phải là tầm thường.
Thế nhưng, chỉ nghe “bình” một tiếng chấn màng nhỉ, nhưng không một chút dư
phong tạt ra ngoài, thật là điều hiếm thấy. Nhân vì Thôi Tâm chưởng pháp kình lực âm
nhu yếu nhược như lông hồng, mà Bát Nhã Thiền chưởng vô hình kình khí, vô sắc vô
thanh, cho nên mới có hiện tượng như vậy.
Nhưng, chỉ nhìn cả Vô Trụ thiền sư và Lang Sơn Nhất Bái hai thân hình đều bò
dẩy bật lui sau mấy bước, chứng tỏ lực đạo ngầm bên trong mạnh đến chừng nào rồi.
Vô Trụ thiền sư tay chống thiền trượng trụ lập trên đất, tà áo cà sa vẫn còn lất
phất bay một lúc nữa mới ngưng.
Lang Sơn Nhất Bái cả người lảo đảo thoái lùi hai bước, khó lắm mới không để
ngã, ngực phập phòng thở gấp, rồi hoắc mồm hộc ra một búng máu tươi.
Cửu Chỉ La Hán thấy vậy hốt hoảng chạy nhanh đến đỡ lão ta.

Bên này bọn Thần Điêu Đầu Hói và Phi Hồng Dực Só cũng tranh nhau ra trước
cửa động thấp giọng hỏi:
– Đại sư không sao chứ, nhanh lui nghỉ dưỡng đi!
Vô Trụ thiền sư gật nhẹ đầu, từ từ thoái lui vào trong động điềm nhiên nói:
– Sách Nghò Phu thương thế còn nặng hơn, bần tăng chỉ cần nghỉ ngơi một chút
là nguyên khí trong người bần tăng hồi phục!
Nói rồi tay chống thiền trượng đi đến bên vách đá, ngồi xuống bàn tọa trên đất
nhắm mắt dưỡng thần khí. Cam Huyền Thông khi thấy Vô Trụ thiền sư thoái lui, thì
liền nhảy ra trước thay thế vào vò trí đại sư trấn thủ động khẩu.
Liền nghe một tiếng hú quái dò như tiếng cú săn đem, rồi nói:

×