Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Các tổ chức tài chính phi ngân hàng (P.2)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (102.19 KB, 4 trang )

Các tổ chức tài chính phi ngân hàng (P.2)
CÁC QUỸ TRỢ CẤP
Trong việc thực hiện chức năng trung gian tài chính chuyển đổi tài sản, các quỹ
trợ cấp đem lại cho công chúng một loại bảo vệ khác - thanh toán tiền thu nhập
hưu trí. Những người thuê nhân công, các liên hiệp hoặc các cá nhân có thể đề ra
những chương trình trợ cấp, các chương trình này thu nhận tiền vốn do các người
tham dự chương trình đó nộp vào. Tuy mục đích của tất cả các chương trình trợ
cấp là như nhau, các chương trình này có thể khác nhau theo một số đặc tính.
Thứ nhất là điều kiện để thuộc vào chương trình, tức là số thời gian mà một cá
nhân phải được ghi tên vào chương trình trợ cấp đó (do là một thành viên của một
liên hiệp hoặc do là một người làm thuê cho một công ty) trước khi được quyền
nhận trợ cấp. Nói chung các công ty đòi hỏi một người làm thuê làm việc 5 năm
cho công ty trước khi người đó được coi là đủ điều kiện thuộc về một chương trình
và có thể nhận các trợ cấp, nếu người làm thuê đó rời bỏ công ty đó trước khi đủ 5
năm, dù là tự ý ra đi hoặc bị thải hồi, tất cả quyền hưởng trợ cấp bị mất.
Thứ hai là phương pháp thanh toán: nếu các khoản trợ cấp được xác định bằng các
khoản đóng góp vào chương trình và các khoản thu nhập, thì sự trợ cấp này là một
chương trình đóng góp được định rõ; nếu các khoản tiền thanh toán thu nhập
tương lai (các khoản trợ cấp, được để ra từ trước), thì sự trợ cấp này là một
chương trình trợ cấp được định rõ. Đối với trường hợp một chương trình trợ cấp
được định rõ, có thêm một đặc tính nữa có liên hệ đến việc chương trình đó được
cấp vốn như thế nào. Do đặc tính này phức tạp hươn, chúng ta sẽ xem xét nó một
cách chi tiết hơn.
Một chương trình trợ cấp được định rõ, gọi là được cấp vốn đủ nếu các khoản
đóng góp vào chương trình này và các thu nhập chúng qua các năm đủ để thanh
toán các khoản trợ cấp được định rõ khi đến kỳ hạn thanh toán. Nếu các khoản
đóng góp và các khoản thu nhập không đủ, thì chương trình như vậy được gọi là
chương trình được cấp vốn thiếu. Ví dụ, nếu Jane Brown góp 100 đôla mỗi năm
vào một chương trình trợ cấp của cô ta và lãi suất là 10%, sau 10 năm các khoản
đóng góp của cô và các thu nhập do chúng mang lại sẽ đáng giá 1753 đôla. Nếu
món trợ cấp được định rõ này đối với chương trình trợ cấp của cô ta thanh toán


cho cô ta 1753 đôla hoặc ít hơn sau 10 năm, thì chương trình được cấp vốn đủ bởi
các đóng góp của cô ta và các thu nhập sẽ đủ cho cuộc thanh toán này. Nhưng nếu
khoản trợ cấp được định rõ này là 2000 đôla, thì chương trình gọi là được cấp vốn
thiếu bởi vì các đóng góp của cô ta và các thu nhập không đủ trang trải món tiền
trợ cấp đã định rõ 2000 đôla này.
Các chương trình trợ cấp riêng
Các chương trình trợ cấp riêng được quản lý bởi một ngân hàng, một công ty hoặc
bảo hiểm sinh mạng, hoặc một người quản lý quỹ trợ cấp. Trong các chương trình
trợ cấp do những người thuê nhân công đỡ đầu, các khoản đóng góp thường được
chia sẻ giữa người thuê và người làm thuê cho người đó. Một sự hấp dẫn về thuế
quan trọng đối với các chương trình này là ở chỗ những khoản đóng góp của
người làm thuê nhân công là những khoản khấu trừ thuế. Vì các khoản trợ cấp
được thanh toán do quỹ trợ cấp hàng năm có thể dự tính ở mức độ chính xác cao,
các quỹ trợ cấp đầu tư vào các chứng khoán dài hạn, với hơn 1/2 giá trị tài sản có
của họ là các trái khoán và các cổ phiếu.
Chương trình trợ cấp của nhiều công ty là cá chương trình được cấp vốn thiếu bởi
vì họ dự tính thanh toán hết nghĩa vụ trợ cấp của họ nhờ các thu nhập hiện hành
khi các khoản trợ cấp đến hạn thanh toán. Chừng nào các công ty còn có đủ thu
nhập, việc cấp vốn thiếu không gây ra vấn đề gì, nhưng việc này không luôn luôn
như vậy.
Do các khó khăn tiềm ẩn trong việc cấp vốn thiếu của công ty, do quản lý tồi, do
các thủ đoạn gian lận, và do những lạm dụng khác của các quỹ trợ cấp riêng gây
ra{ các qũy trợ cấp của những người lái xe tải là nổi tiếng), Quốc hội đã ban hành
Đạo luật về bảo đảm thu nhập hưu trí của những người làm công (the Employee
Retirement Income Security Act-ERISA) năm 1974. Đạo luật này đã thiết lập tiêu
chuẩn tối thiểu cho việc báo cáo và tiết lộ thông tin, đặt ra các quy tắc về điều kiện
để thuộc vào chương trình và mức độ của việc cấp vốn thiếu, và đã đặt các hạn chế
về các phương thức thực hành đầu tư.
ERISA cũng đã lập ra Công ty Bảo đảm Trợ cấp (được gọi là "Penny Benny",
công ty này thực hiện vai trò tương tự vai trò của FDIC. Nó bảo hiểm các khoản

trợ cấp lên tới một giới hạn 2250 đôla một tháng một người nếu một công ty với
một chương trình trợ cấp thuộc loại cấp vốn thiếu đi đến chỗ phá sản hoặc khôgn
thể thanh toán các nghĩa vụ trợ cấp của mình vì những lý do khác. Penny Benny
thu của các chương trình trợ cấp các phí bảo hiểm để thanh toán cho sự bảo hiểm
này. Không may là Penny Benny người bảo hiểm các trợ cấp của một trong 3
người làm công, đang đụng phải những khó khăn tài chính nghiêm trọng, điều đó
có thể cần đến một sự bảo lãnh liên bang.
Các chương trình trợ cấp cộng đồng
Chương trình trợ cấp cộng đồng quan trọng nhất là bảo hiểm xã hội, nó bảo hiểm
cho hầu hết mọi cá nhân làm thuê cho giới tư nhân. Vốn thu được từ những người
lao động của FICA (đạo luật đóng góp bảo hiểm liên bang) được tính từ những séc
thanh toán và từ thuế theo bảng lương của các chủ thuê nhân công. Các khoản trợ
cấp bảo hiểm xã hội bao gồm tiền thu nhập hưu trí, tiền thanh toán y tế và trợ giúp
người tàn tật.
Khi Bảo hiểm xã hội được thành lập năm 1935, chính phủ liên bang đã dự định
cho nó hoạt động như một quỹ trợ cấp riêng. Tuy nhiên không giống như một
chương trình trợ cấp riêng, các khoản trợ cấp thanh toán không bị gắn vào những
đóng góp trong quá khứ của một người giam gia, do đó nói chung các khoản trợ
cấp này được thanh toán theo những đóng góp hiện hành. Hệ thống "trả khi có đủ
tiền" (pay - as - you - go) này đã dẫn đến một sự cấp vốn thiếu to lớn của quỹ Bảo
hiểm xã hội, ước tính trên 100 tỉ đôla.
Các vấn đề của hệ thống Bảo hiểm xã hội này có thể trở nên tồi tệ hơn trong tương
lại bởi vì số người Mỹ già đi ngày càng nhiều sẽ dẫn đến số người hưu trí lớn hơn
so với số người đang làm việc. Quốc hội vẫn đang vật lộn với các vấn đề của hệ
thống bảo hiểm xã hội từ nhiều năm nay và có tiến bộ trong việc tạo việc làm giảm
được vốn cấp thiếu là nhờ cách tăng các khoản đóng góp FICA và giới hạn các
khoản trợ cấp.
Các chính quyền tiểu bang và địa phương và chính phủ liên bang, giống như
những người chủ thuê tư, cũng đã đặt ra các chương trình trợ cấp cho những người
làm thuê cho họ. Các chương trình này hầu như tương tự về hoạt động như các

chương trình trợ cấp riêng và nắm giữ những tài sản có tương tự. Việc cấp vốn
thiếu của các chương trình cũng thường thấy và một số nhà đầu tư trái khoán địa
phương lo ngại rằng nó có thể dẫn đến những khó khăn tương lại về khả năng của
các chính quyền tiểu bang và địa phương trong việc thanh toán nợ của họ.

×