Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (72.08 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Soạn văn 12 bài: Bác ơi</b>
<b>I. Tác giả & tác phẩm</b>
<b>1. Tác phẩm</b>
Ngày 02/09/1969, Bác Hồ từ trần, để lại niềm tiếc thương vô hạn cho cả dân
tộc Việt Nam. Trong hoàn cảnh ấy, Tố Hữu đã sáng tác bài thơ Bác ơi.
<b>II. Hướng dẫn soạn bài</b>
<b>Câu 1 (trang 169 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):</b>
Bốn câu thơ đầu: nỗi đau xót lớn lao trước sự kiện Bác qua đời:
- Lịng người:
+ Xót xa, đau đớn: chạy về,lần theo lối sỏi quen thuộc, bơ vơ đứng nhìn lên
thang gác.
+ Bàng hồng khơng tin vào sự thật: “Bác đã đi rồi sao Bác ơi”.
- Cảnh vật:
+ Hoang vắng, lạnh lẽo, ngơ ngác.
+ Thừa thãi, cơ đơn, khơng cịn bóng dáng Người.
+ Khơng gian thiên nhiên và con người như có người đồng điệu “Đời tn
nước mắt / trời tn mưa” → cũng khóc thương trước sự ra đi của Bác.
<b>Câu 2 (trang 169 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):</b>
Sáu câu thơ giữa bài tập trung thể hiện hình tượng Bác Hồ:
- Lí tưởng, lẽ sống: cả cuộc đời Bác đã hi sinh, phấn đấu để đất nước độc lập,
đồng bào được tự do, hạnh phúc:
<i>“Bác sống như trời đất của ta</i>
<i>....</i>
<i>Áo để em thơ lụa tặng già”</i>
“Nâng niu tất cả chỉ quên mình”
- Tình thương của bác gắn liền với tinh thần thương người, thương đời,
thương nước, qn mình:
<i>“Bác ơi, tim Bác mênh mơng thế</i>
<i>Ơm cả non sông trọn kiếp người”</i>