Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.66 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Tả giàn bí</b>
Quê hương em vốn nổi tiếng với sự xanh mát của những lồi rau. Ở ven bờ
sơng, các bác nơng dân vẫn tận dụng khoảng đất phù sa ít ỏi mà con sông bồi
đắp để trồng cây, trồng rau xanh. Nổi bật trên bờ sơng là những giàn bí xanh
mươn mướt, mơn mởn khoe sức sống dưới bàn tay chăm bẵm cần cù của
những người dân quê em.
Khoảng đất ven sông đã được tận dụng để dựng nên những giàn bí xanh mươn
mướt. Bí thuộc loại thân leo, dù mảnh mai là thế nhưng rất dễ trồng. Chỉ cần
một khoảnh đất tơi xốp, cắm vào đấy bốn cành cây khơ là bí cứ thế vươn theo
mà lớn lên từng ngày. Từ những cành khơ ấy, chẳng mấy chốc bí đã leo đến
giàn. Giàn tre hình ơ quả trám đã bị cây bí che dần khuất lấp, ngày càng một
biếc rờn hơn dưới ánh nắng quê hương.
Thân bí mảnh mai, mềm mại. Từ thân cây mảnh dẻ ấy trổ đầy những cánh tay
xoăn tít bám chặt lấy những cành cây để mà cố sức vươn dậy. Thảng hoặc, có
những cánh tay hươ hươ trước gió như chưa tìm thấy điểm tựa, đang cố vẫy
chào cuộc đời. Cành tay nhìn trơng có vẻ yếu ớt, nhỏ xíu ấy thực chất chính là
sức mạnh to lớn mà cả cây bí nương tựa. Chúng cuốn chắc vào những cành khô
để ngọn cây cứ vươn ra mãi, để cây đứng vững trước mọi gió táp mưa sa mà
ông trời gây ra.
Những quả bí trưởng thành thon dài nom đẹp như một chiếc thuyền con. Quả bí
xanh nằm gọn trong tay người hái quả chính là thành quả của cả một quá trình
chăm sóc khơng ngừng của các bác nơng dân.
Cây bí là lồi cây vơ cùng quen thuộc với mỗi người trên mảnh đất quê hương
mình. Ai trong đời cũng đã từng hơn một lần được nếm vị ngọt thanh của canh
"Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn"
Câu ca dao khi xưa lại vang vọng trong trí óc. Cây bí khơng chỉ mang lại một
thức đồ ngon cho con người mà đằng sau đó, nó cịn nhắc nhở người ta về sự
đồn kết, yêu thương đùm bọc lẫn nha – bài học mà mỗi người con đất Việt đi
đâu cũng nhớ về.
<b>Tả giàn bầu</b>
Nhà bà ngoại em có một vườn cây nho nhỏ rất đẹp và rực rỡ. Khu vườn được
trồng rất nhiều loại cây và các loại hoa vừa đa dạng, vừa phong phú. Nhưng có
lẽ em u thích nhất là giàn bầu ở góc vườn.
"Râu tơm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.’’
Mỗi khi có thời gian rảnh em lại theo chân bà ra vườn chăm sóc giàn bầu, tưới
cây và bắt sâu cho chúng. Ngắm nhìn hình ảnh những bơng hoa màu vàng, màu
trắng điểm xuyết trong từng vòm lá, những trái bầu lắc lư đung đưa theo chiều
gió, em lại có thêm những xúc cảm mãnh liệt với thiên nhiên, quê hương mình.
Em rất yêu giàn bầu nhà bà em, em sẽ chăm sóc cho chúng thật tốt để giàn bầu
ln khỏe mạnh, tô điểm thêm cho khu vườn nhà bà em, tô điểm thêm cho sắc
<b>Tả giàn bầu</b>
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
Câu ca dao trên khiến em nhớ đến giàn bầu của chú ở quê. Năm học vừa qua,
em đạt kết quả học tập rất cao. Bố mẹ cho về quê chú chơi một tháng, em có
dịp quan sát giàn bầu xanh mát ấy.
Thân bầu không to, chỉ bằng ngón chân cái; thế mà chúng phát triển rất mạnh
mẽ. Từ bốn chiếc cột, bốn cây bầu mọc lên. Chúng quấn quanh cột và trườn lên
phía trên. Bên trên, giàn tre nứa hình ơ vng quả trám được gác lên các cột đã
ken đặc lá, dây leo cùng quả bầu.
Quả bầu treo lủng lẳng trên giàn trông rất dễ thương. Chúng giống những hũ
rượu của thiên nhiên. Chú thường nấu canh bầu với tép hoặc xúc trứng vịt. Em
ăn vào cảm thấy ngọt và mát.
Em thích giàn bầu của chú lắm. Chúng vừa cho bóng mát vừa cho quả ngon.