Tải bản đầy đủ (.ppt) (48 trang)

Tiet 76 thuoc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (698.79 KB, 48 trang )


Tiết 76,77: Đọc văn

THUỐC
Lỗ Tấn


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
Lỗ Tấn (1881-1936)

Tên thật: Chu Chương Thọ sau đổi
thành Chu Thụ Nhân
- Quê: Phủ Thiệu Hưng- tỉnh Chiết
Giang, miền Đơng Nam Trung
Quốc
- Ơng sinh ra trong một gia đình
quan lại sa sút.

- Năm 13 tuổi, ơng mồ cơi cha.
Đó là một bất hạnh lớn=> quyết
tâm học nghề thuốc

Lỗ Tấn (1881-1936)


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
-Tuổi



trẻ của Lỗ Tấn đã nhiều
lần đổi nghệ để tìm một con
đường cống hiến cho dân tộc:
từ làm nghề: hàng hải=> khai
mỏ đến => nghề y, cuối cùng
làm văn nghệ để thức tỉnh
quốc dân đồng bào.
=> Con đường gian nan để chọn
ngành nghề của Lỗ Tấn vừa mang
đậm dấu ấn lịch sử Trung Hoa
thời cận hiện đại, vừa nói lên tâm
huyết của một người con ưu tú
của dân tộc.


Lỗ Tấn và vợ con


Q trình đổi nghề và mục đích

Hàng
hải

Mở
mang
tầm
mắt

Khai

mỏ

Làm
giàu
cho Tổ
Quốc

Nghề
y

Văn
nghệ

Chữa bệnh
thể xác cho
quốc dân.

Chữa bệnh
tinh thần
cho quốc
dân

=>Tất cả sự đổi thay ấy đều là sự lựa chọn có ý thức của lỗ Tấn với
mong muốn cứu nước, cứu dân.


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
-Cuộc đời của Lỗ Tấn trải qua nhiều biến cố lịch sử trọng

đại:
+ Dư âm của cuộc cách mạng Tân Hợi 1911

Tác động trực
tiếp đến tư
tưởng của Lỗ
Tấn

+ Khơng khí sục sơi của phong trào Ngũ Tứ 1919
+ Sự ra đời của Đảng Cộng Sản Trung Quốc 1921

Ông là nhà văn Cách mạng lỗi lạc của Trung Quốc thế kỉ XX. "Trước Lỗ
Tấn chưa hề có Lỗ Tấn, sau Lỗ Tấn có vơ vàn Lỗ Tấn" (Quách Mạt Nhược).
- Tháng 10 năm 1927, ông rời Quảng Châu tới Thượng Hải. Ông mất ngày 19 tháng 10
năm 1936.
- Năm 1981, Lỗ Tấn được công nhận là danh nhân văn hóa thế giới


Nhà lưu niệm ở Thiệu Hưng.

Nhà lưu niệm ở Bắc Kinh.


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
b. Sự nghiệp:
-Những tác phẩm chính:
+ Tập truyện ngắn: AQ chính truyện (kiệt tác của văn học hiện đại Trung Quốc và thế
giới), Gào thét( 14 truyện), Bàng hoàng( 11 truyện), Truyện cũ viết theo lối mới

+ Các tập tạp văn: Nấm mồ, Cỏ dại, Gió nóng, Hai lịng…=> mang tính phê phán,
tính chiến đấu cao

- Mục đích viết văn: Dùng ngịi bút để phanh phui các căn bệnh tinh thần của
quốc dân và lưu ý mọi người tìm phương thuốc chạy chữa.
- Ông đã dũng cảm chỉ cho họ thấy những bước đi sai nhịp trên con đường hành
quân tiến vào tương lai.


Kiệt tác khơng chỉ của Văn họcTrung Quốc mà cịn là kiệt tác của Văn học thế giới



I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
b. Sự nghiệp:

- Quan điểm sáng tác của Lỗ Tấn được thể hiện nhất qn
trong tồn bộn sáng tác của ơng: phê phán những căn bệnh tinh
thần khiến cho quốc dân mê muội, tự thoả mãn "ngủ say trong
một cái nhà hộp bằng sắt khơng có cửa sổ".


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. Hồn cảnh sáng tác
-Cuối thế kỉ XIX, đầu thế kỉ XX
+ Nước Trung Quốc bị các nước đế quốc xâu xé: Nga, Anh, Pháp,

Đức, Nhật
+XHTrung Hoa => Nửa phong kiến, nửa thuộc địa
+ Nhân dân=> An phận chịu nhục

Đó là căn
bệnh đớn
hèn, tự thỏa
mãn, cản trở
nghiêm trọng
con đường
giải phóng
dân tộc

-Tác phẩm Thuốc ra đời vào ngày 25/4/1919, giữa lúc phong trào ngũ Tứ bùng nổ
- Tác phẩm như một lời cảnh tỉnh những ai đang cò ngơ ngác trước thời cuộc , chỉ ra
cho họ thấy rằng Trung Quốc đang như một con bệnh trầm kha=> cần phải tìm ra
phương thuốc chữa.


I. Tìm hiểu chung:
1. Tác giả:
2. Tác phẩm:
a. Hồn cảnh sáng tác
b. Nội dung, chủ đề:
- Căn bệnh đớn hèn của dân tộc Trung Hoa; nhân dân thì chìm đắm trong
mê muội, người cách mạng thì hồn tồn xa lạ với nhân dân.
- Phê phán quốc dân tính


I. Tìm hiểu chung:

1. Tác giả:
2. Tác phẩm:

II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt.


Chủ đề của tác phẩm

Bà Hoa
Thun

An ủi

Nghĩa địa

Gia đình ơng
Hoa bà Hoa
Thuyên- con trai
độc đinh mắc
bệnh lao
Bánh bao tẩm
máu người tử tù
Chết

An ủi

Bà Mẹ
Họ Hạ


Gia đình bà Tứ

Đám đơng
trong qn
trà nhà lão
Hoa

Hạ Du- người chiến
sĩ cách mạng

Chết chém


II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt
2. Đọc- hiểu chi tiết
2.1 Căn bệnh thể xác và phương thuốc chữa trị
a. Căn bệnh thế xác:

Word trang 303


“Một đêm thu gần về sáng, trăng lặn rồi, nhưng mặt trời vẫn chưa mọc. Tầng khơng xanh
thẳm. ngồi những giống đi ăn đêm, cịn thì ngủ say cả. lão Hoa bỗng ngồi dậy, đánh diêm,
thắp cái đèn nhầy nhụa những dầu là dầu. Ánh đèn trắng xanh khắp hai gian quán trà.
-Bố thằng Thuyên đi đấy à?
Đó là tiếng một người đàn bà đã có tuổi. Ở buồng phía trongbỗng nổi lên một cơn ho.
-Ừ
Lão vừa trả lời, vừa lắng tai nghe tiếng ho, vừa cài nút áo, rồi chìa tay ra, nói tiếp:
-Đưa đây tơi!

Bà Hoa moi dưới gối một lúc lâu, lấy ra một gói bạc đưa cho chồng. lão cầm lấy, run run bỏ
vào túi áo, lại cịn ấn xuống vào lần phía ngồi túi, rồi thắp cái ngọn đèn lồng, tắt ngọn đèn
con, đi vào buồng phía trong. Buồng phía trong có tiếng động lạch cạch tiếp theo là một cơn
ho. Đợi cơn ho dứt lão mới khẽ nói:
-Thun à! Con cứ nằm đấy! Cơng việc dọn hàng để mẹ con lo.
Khơng nghe con n gì, lão cho rằng nó đã n tâm nằm ngủ lại rồi, bèn mở cửa đi ra. ngoài
đường, trời tối om, và hết sức vắng. chỉ mặt đường xanh xám là trông thấy rõ. chiếc đèn lồng
chiếu thẳng vào hai chân lão bước đều đều. thỉnh thoảng lại gặp một vài con chó, nhưng
chẳng con nào buồn sủa.Trời lạnh hơn trong nhà nhiều, nhưng lão sảng khối, như bỗngdưng
mình trẻ lại, và ai cho phép thần thơng cải tử hồn sinh. Lão bước những bước thật dài. Trời
cũng sáng dần và đường cũng càng lâu càng rõ.”


II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt.
2. Đọc- hiểu chi tiết
2.1 Căn bệnh thể xác và phương thuốc chữa trị
a. Căn bệnh thế xác:
- Bệnh lao- căn bệnh phổ biến trong thời đại bấy giờ=> nguy
hiểm, truyền nhiễm, nan y của thời đại.
- Thằng Thuyên: Con trai độc đinh 10 đời nhà ông bà Hoa-> con
bệnh
- Triệu chứng: Ho dữ dội, mồ hôi trán nhỏ từng giọt, chiếc áo kép dính vào sống
lưng; hai xương vai gồ lên hình chữ bát in nổi
=> Tình trạng bệnh trầm trọng, nguy hiểm cần có thuốc chữa.


II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt, bố cục
2. Đọc- hiểu chi tiết

2.1 Căn bệnh thể xác và phương thuốc chữa trị
a. Căn bệnh thế xác:
b. Phương thuốc chữa trị:


“Một lát, lại thấy người lính đến. Đằng xa cũng thấy rõ miếng vải tròn màu trắng ở vạt áo trước
và vạt áo sau; khi họ lại gần trước mắt thì thấy cả đường viền màu đỏ thẫm trên chiếc áo dấu.
Tiếng chân bước ào ào. Trong nháy mắt bao nhiêu người đi qua. Những người tụm năm tụm ba
lúc nãy cũng dồn lại một chỗ, rồi xô nhào tới như nước thủy triều, gần đến ngã ba đường thì
đứng dừng lại, quây thành một nửa vòng tròn
Lão hoa cũng nhìn về phía đó, nhưng chỉ thấy lưng người mà thôi. Người nào, người nấy dướn
cổ ra như cổ vịt bị một bàn tay vơ hình nắm lấy xách tay lên.
Im lặng một lát. Bỗng hình như có tiếng động. Rồi cả đám xô đẩy nhau ào ào lùi về phía sau
đến chỗ lão đứng, chen lão xuýt nữa ngã.
-Này! Tiền trao cháo múc, đưa đây!.
-Một người quần áo đen ngòm đứng trước mặt lão, sắc mặt như hai lưỡi dao chọc thẳng vào làm
lão co rúm lại. Hắn xòe về phía lão một bàn tay to tướng, tay kia cầm một chiếc bánh bao
nhuốm máu, đỏ tươi, máu còn nhỏ từng giọt, từng giọt.
Lão vội vàng móc gói bạc trong túi ra, run run định đưa cho hắn, nhưng lại không dám đưa tay
cầm chiếc bánh. Hắn sốt ruột nói to:
-Sợ cái gì? Sao khơng cầm lấy?
Lão cịn trù trừ. Người mặc đồ đen giật lấy chiếc đèn lồng, xé toạc tờ giấy dán bên ngoài, bọc
chiếc bánh lại, nhét vào tay lão, tay kia giật lấy gói bạc, nắn nắn rồi quay đi, miệng càu nhàu:
-Cái lão này! Chữa bệnh cho ai đấy?”


“Lão hoa nghe hình như có người nào hỏi nhưng lão khơng trả lời. Lúc này, lão cịn để
hết tinh thần vào cái gói bánh như nâng niu đứa con của gia đình mười đời độc đinh,
khơng chú ý đến gì nữa. lão sẽ mang cái gói nàyvề nhà, đem sinh mệnh lại cho con lão,
và lão sung sướng biết bao!”


“Bà Hoa gọi con vào nhà trong, giữa nhà đặt sẵn một chiếc ghế đẩu. Thuyên ngồi xuống, bà
ta bưng một cái đĩa lại, trên đĩa có vật gì trịn trịn, đen thui, nói rất khẽ:
-Ăn đi con! Sẽ khỏi ngay!...
Thun càm lấy vật đen thui, nhìn một lúc, có cảm giác rất lạ khơng biết thế nào mà nói,
như đang cầm tính mệnh của mình trong tay. Y bẻ đôi ra, rất cẩn thận. một làn hơi trắng bốc
ra từ làn vỏ cháy sém. làn hơi tan dần, mới thấy hai nửa miếng bánh bao bằng bột mì trắng.
khơng bao lâu, chiếc bánh đã nằm gọn trong bụng, mùi vị như thế nàocũng đã quên rồi.
Trước mặt chỉ còntrơ lại chiếc đĩa không. lão hoa đứng một bên, bà hoa đứng một bên, trố
mắt nhìn con như muốn rót vào người con một cái gì , đồng thời cũng muốn lấy ra một cái
gì. thuyên nghe tim mình đạp mạnh không sao cầm nổi, đưa tay vuốt ngực. Lại một cơn ho.
- Thôi con đi ngủ một giấc, sẽ khỏi ngay!”


II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt, bố cục
2. Đọc- hiểu chi tiết
2.1 Căn bệnh thể xác và phương thuốc chữa trị
a. Căn bệnh thế xác:
b. Phương thuốc chữa trị:
-Phương thuốc: Bánh bao tẩm máu người vừa bị chết chém mà lão Hoa đã dốc
sạch tiền để mua ở pháp trường về.
=> Phương thuốc kì quái, quái đản thể hiện rõ bộ mặt ngu muội, u mê, lạc hậu của
người dân TQ
* Thái độ của các thành viên trong gia đình lão hoa đối với phương thuốc:
-> Đặt hết niềm hi vọng vào thuốc, niềm tin chân thành và ngây thơ


II. Đọc- hiểu văn bản
1. Đọc, tóm tắt.

2. Đọc- hiểu chi tiết
2.1 Căn bệnh thể xác và phương thuốc chữa trị
a. Căn bệnh thế xác:
b. Phương thuốc chữa trị:
* Thái độ của các thành viên trong gia đình lão hoa đối với phương thuốc:
=>Niềm hy vọng mong manh của người dân TQ đan xen vào trong tuyệt
vọng.
=> Bộ mặt u mê, ngu muội, lạc hậu đến cùng cực của người dân TQ>
nguyên nhân dẫn đến cái chết
* Hình tượng bánh bao tẩm máu người và ý nghĩa
- Là thuốc độc đưa con bệnh đến gần cái chết hơn, đưa con bệnh nhanh ra nghĩa địa.
=. Nhà văn phê phán cách chữa bệnh phản khoa học của nhân dân Trung hoa.


“Một lát, lại thấy người lính đến. Đằng xa cũng thấy rõ miếng vải tròn màu trắng ở vạt áo trước
và vạt áo sau; khi họ lại gần trước mắt thì thấy cả đường viền màu đỏ thẫm trên chiếc áo dấu.
Tiếng chân bước ào ào. Trong nháy mắt bao nhiêu người đi qua. Những người tụm năm tụm ba
lúc nãy cũng dồn lại một chỗ, rồi xô nhào tới như nước thủy triều, gần đến ngã ba đường thì
đứng dừng lại, quây thành một nửa vòng tròn
Lão hoa cũng nhìn về phía đó, nhưng chỉ thấy lưng người mà thôi. Người nào, người nấy dướn
cổ ra như cổ vịt bị một bàn tay vơ hình nắm lấy xách tay lên.
Im lặng một lát. Bỗng hình như có tiếng động. Rồi cả đám xô đẩy nhau ào ào lùi về phía sau
đến chỗ lão đứng, chen lão xuýt nữa ngã.
-Này! Tiền trao cháo múc, đưa đây!.
-Một người quần áo đen ngòm đứng trước mặt lão, sắc mặt như hai lưỡi dao chọc thẳng vào làm
lão co rúm lại. Hắn xòe về phía lão một bàn tay to tướng, tay kia cầm một chiếc bánh bao
nhuốm máu, đỏ tươi, máu còn nhỏ từng giọt, từng giọt.
Lão vội vàng móc gói bạc trong túi ra, run run định đưa cho hắn, nhưng lại không dám đưa tay
cầm chiếc bánh. Hắn sốt ruột nói to:
-Sợ cái gì? Sao khơng cầm lấy?

Lão cịn trù trừ. Người mặc đồ đen giật lấy chiếc đèn lồng, xé toạc tờ giấy dán bên ngoài, bọc
chiếc bánh lại, nhét vào tay lão, tay kia giật lấy gói bạc, nắn nắn rồi quay đi, miệng càu nhàu:
-Cái lão này! Chữa bệnh cho ai đấy?”


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×