Tải bản đầy đủ (.doc) (13 trang)

D:hành trình đau thương của những cô gái...doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (183.58 KB, 13 trang )

Hành trình đau thương của những
cô gái “sập bẫy” buôn người

Thứ tư, 31/03/2010 09:21

Nạn buôn bán phụ nữ tại Việt Nam đã và
đang diễn biến hết sức phức tạp. Loại tội
phạm này xuất hiện trong khoảng 15 năm trở
lại đây, đã gây ra nhiều hậu quả nghiêm
trọng cho các nạn nhân, gia đình và xã hội.
Những năm đầu, nạn buôn bán phụ nữ chỉ
xảy ra ở một vài địa phương, nhưng nay đã
lan rộng ra nhiều khu vực từ nông thôn đến
thành thị và cả miền núi. Thông thường, các
đối tượng thường tìm đến các cô gái có
hoàn cảnh khó khăn ở vùng nông thôn hoặc
qua người quen để dụ dỗ, hứa tìm giúp việc
làm ở thành phố hoặc tại nước ngoài nhưng
thực chất là đem bán vào các động chứa.
Thời gian qua, lực lượng công an cả nước
đã điều tra, khởi tố hàng trăm vụ án về buôn
bán phụ nữ, bắt giữ hàng ngàn đối tượng,
giải thoát cho hàng chục ngàn phụ nữ, trẻ
em thoát khỏi cảnh “nô lệ tình dục”. Tuy
nhiên, nạn buôn bán phụ nữ vẫn khó kiểm
soát và số nạn nhân của bọn buôn người
vẫn ngày một tăng…
Các cô gái bị tạm giữ đang làm việc với cơ
quan điều tra
“KHU ĐÈN ĐỎ” TRÊN ĐẤT LẠ!
“Khu đèn đỏ” tại làng Svaypak (Phnôm Pênh,


Campuchia) có khoảng 20 nhà chứa, với trên
300 phụ nữ, trẻ em gái Việt Nam hành nghề
mại dâm, trong đó phần lớn đều dưới 18 tuổi.
Hầu hết các cô gái đều xuất thân từ các tỉnh
thuộc đồng bằng sông Cửu Long như Cần Thơ,
An Giang, Đồng Tháp, Kiên Giang... Nỗi kinh
hoàng về chốn ăn chơi trụy lạc này sẽ ám ảnh
họ suốt cuộc đời.

Bất cứ cô gái Việt Nam nào đang hành nghề tại
“khu đèn đỏ” này cũng đều bị dụ dỗ, sa vào tay
những kẻ buôn người. Bọn chúng thường tìm
đến các cô gái trẻ có hoàn cảnh khó khăn ở
thôn quê hoặc thông qua người quen để dụ dỗ,
hứa tìm giúp việc làm ở thành phố, sau đó bán
ra nước ngoài. Lợi dụng chính sách thông
thoáng trong công tác quản lý xuất nhập cảnh,
xuất khẩu lao động, kết hôn và cho nhận con
nuôi; bọn buôn người thường dùng thủ đoạn
đẩy phụ nữ, trẻ em hoặc gia đình họ vào con
đường sa ngã, sau đó bắt buộc họ làm theo ý
chúng. Xu hướng phạm tội có tổ chức ngày
càng thể hiện rõ qua việc cấu kết, móc nối giữa
các đối tượng có tiền án, tiền sự, chủ chứa,
môi giới mại dâm trong và ngoài nước.
Chỉ vì cảm kích “lòng tốt” của người hàng xóm
tên Hoa, Nguyễn Phương T. (SN 1992, quê
Cần Thơ) đã bị sa vào “tổ quỷ”. Người phụ nữ
này đã bỏ ra 4 triệu đồng cho gia đình T. mượn
để sửa lại cái nhà rách nát suốt 10 năm, mà

không cần tính đến hạn trả nợ. Hơn nữa, bà
Hoa còn hứa sẽ tìm việc làm cho T. để có tiền
phụ giúp gia đình. Sau khoảng 4 giờ ngồi xe, T.
đã có mặt tại Bến xe miền Tây cùng bà Hoa.
Đây là lần đầu tiên cô xa nhà với mong ước sẽ
cố gắng làm lụng, có tiền để phụ ba mẹ nuôi
các em. Sau một ngày nghỉ ngơi tại một khách
sạn ở Q10, bà Hoa thông báo đã tìm được cho
T. một công việc bán hàng bên Campuchia.
Nghe nói vậy, T. không đồng ý và bày tỏ
nguyện vọng: “Con thích làm việc ở thành phố
thôi. Dì làm ơn tìm một việc khác cho con được
không?”. Bà Hoa cười xuề, lên lớp: “Mày ngu
lắm! Ở Campuchia bán hàng cho “Tây” không
à, lại có nhiều tiền boa nữa”. “Xếp đồ lẹ lên,
không trễ giờ mất?”, bà Hoa thúc giục. T.
gượng gạo làm theo. Bà Hoa đưa T. đi qua rất
nhiều tuyến đường khác nhau, kể cả xẻ ngang
cánh đồng khiến cô không thể nhớ lộ trình mình
đã đi. T. chỉ biết đi gần cả ngày trời mới tới biên
giới Campuchia.
Tại đây, bà Hoa dặn dò T.: “Con sẽ làm việc
cho ông Minh là người Việt gốc Hoa đang đậu
xe ở đằng kia nhé”. Dứt lời, bà Hoa đi thẳng về
phía hai người đàn ông đang đậu xe chờ sẵn.
Bà Hoa leo lên xe của người đàn ông có thân
hình gầy gò, nước da đen nhẻm. T. ngồi lên xe
của người còn lại. Sau hơn 3 giờ đồng hồ di
chuyển, chiếc xe dừng lại trước một căn nhà 3
tầng, người đàn ông cao lớn xuống xe, giục:

“Đến rồi, xuống đi”. T. bước xuống, mắt lóng
ngóng về phía sau để tìm bà Hoa. Như hiểu ý,
ông Minh quát: “Chờ cái gì, vào trong đi”. “Con
chờ dì Hoa”, T. thỏ thẻ. Ông Minh nói: “Bà ấy
về thành phố rồi”. T. lẳng lặng bước vào căn
nhà với một tâm trạng hết sức bất an. Cô được
xếp ngủ chung với hai cô gái Việt Nam khác
nhưng chẳng ai nói với ai một lời. Đêm đó, cô
thao thức không sao ngủ được và cảm thấy lo
sợ cho tương lai của mình. Dường như có một
bóng đen đang bao phủ cuộc đời cô. Trong đầu
T. luôn thắc mắc, không lẽ lần đầu tiên ra đời
kiếm sống lại phải đến một đất nước xa xôi như
thế này sao? Dì Hoa bảo sang đây bán hàng,
mà căn nhà lại hoàn toàn trống trải, không có
hàng hóa? Hay là ở đây mà bán hàng ở nơi
khác? Giấc ngủ chập chờn đã đến với T. sau
một ngày đi đường mệt mỏi.
Sáng hôm sau, khi đang loay hoay trong phòng
thì có người lên báo T. thay đồ để làm việc. Với
bộ đồ mới bà Hoa mua tặng trên người, T. chạy
xuống dưới thì có một người đàn ông đang chờ
sẵn. Vợ chồng ông Minh bước vào, nói với T.:
“Con dắt khách lên lầu rồi tiếp chu đáo nha”. T.
không hiểu ông chủ nói gì. Mãi đến khi bà chủ
kéo vào trong nói chuyện “đi khách” thì T. mới
biết mình đã bị lừa bán sang đây. Do nhất
quyết không chịu tiếp khách, T. đã bị một trận
đòn nhừ tử, mà có lẽ đến chết cô cũng không
thể quên. Sau đó, T. bị nhốt riêng lên trên sân

thượng và bị bỏ đói suốt hai ngày. Thỉnh
thoảng ông Minh lại cho người lên đấm đá T.
vài cái và hăm dọa: nếu không tiếp khách sẽ bị
bỏ đói đến chết. Quá hoảng sợ, T. đành chiều
theo ý của chủ nhà chứa.
Nhà chứa của ông Minh có khoảng 30 cô gái,
đa phần là người Việt Nam. Mỗi ngày, các cô
gái phải tiếp khoảng 300 khách. Riêng T. phải
tiếp từ 15 đến 20 khách/ngày. Dù tiếp khách
nhiều, nhưng bữa ăn của T. cùng các cô gái
khác ngày nào cũng chỉ cá và rau. Nhiều cô gái
thấy ngán không thể nuốt nổi cơm, nhưng vẫn
phải tiếp khách thường xuyên nên sức khỏe
ngày càng suy kiệt dần.
Vũ Thị Bạch Yến - một đối tượng tổ chức môi
giới hôn nhân
NHỮNG CUỘC ĐÀO THOÁT BẤT THÀNH
Trở thành “nô lệ tình dục” được khoảng sáu
tháng, T. đã nảy sinh ý định bỏ trốn. Nhưng mỗi
lần đào thoát cũng đều kết thúc bằng một trận
đòn dã man. Lần thứ nhất, lợi dụng lúc chủ nhà
chứa cho ra ngoài mua đồ, T. đã đánh liều bắt
xe ôm ra thẳng bến xe để chạy trốn. Khi T. ngồi
trong phòng chờ, tay đang cầm tấm vé thì gã
đàn ông có khuôn mặt dữ tợn quen thuộc xuất
hiện. Bị bắt về đến nhà mà T. vẫn không hiểu
tại sao gã chủ nhà chứa lại tìm thấy cô. Mãi sau
này T. mới biết người lái xe ôm đã báo lại sau
khi đã đưa cô ra bến xe. Một tháng sau, T. tiếp
tục lên kế hoạch cho lần chạy trốn thứ hai. Cô

thao thức suốt nhiều đêm liền, một mình lên kế
hoạch thoát khỏi cái nơi “địa ngục trần gian”
này. Nửa đêm, khi mọi người say giấc, T. rón
rén cạy cửa và trốn ra ngoài. Sau khoảng 20
phút chạy bộ, cô đã đón được một chiếc xe du
lịch đang di chuyển hướng về cửa khẩu Mộc
Bài. Ngồi trên xe, T. vẫn không thôi sợ hãi, mồ
hôi chảy ra như tắm. Cô sợ sẽ lại bị bắt và phải
hứng chịu những trận đòn quá dã man.
Chiếc xe du lịch vẫn bon bon xuyên qua màn
đêm tĩnh mịch. Nhưng T. vẫn không sao chợp
mắt bởi phía sau vẫn có ánh đèn xe lấp lóe lúc
ẩn lúc hiện. Chiếc xe chạy được khoảng 10km
thì đột nhiên dừng lại. Mọi người trên xe tỉnh
dậy, mắt dáo dác nhìn quanh. Một người đàn
ông cao lớn bước lên xe, T. nhận ra ngay đó là
ông Minh. T. gần như muốn ngất xỉu khi nghĩ
đến những hình phạt sắp tới.
Sau khi bị bắt quay trở lại “tổ quỷ”, T. tiếp tục bị
“đầy ải thân xác” trong trạng thái đau nhức toàn
thân. Một đêm, lực lượng cảnh sát thực hiện
chiến dịch truy quét mạnh mẽ các điểm tệ nạn
xã hội, đặc biệt là mại dâm. Khi bóng dáng của
cảnh sát xuất hiện cũng là lúc các nhà chứa
đóng cửa kín mít và tổ chức cất giấu “phương
tiện làm ăn”. T. cùng các “đồng nghiệp” phải leo
lên sân thượng, chui vào hồ nước để tránh
không bị bắt. T. đã từng được nghe kể, cũng tại
con đường nổi tiếng về đêm này, năm ngoái
lực lượng cảnh sát bất ngờ truy quét tệ nạn mại

dâm với quy mô lớn. Họ nổ súng liên tục vào
cửa kính của các nhà chứa. Những tiếng súng
kinh hoàng ấy đã làm vài cô gái Việt Nam bị
mất mạng vì lạc đạn. Vì vậy, mong muốn thoát
khỏi nanh vuốt của những “con quỷ” đội lốt
người lại thôi thúc. Và T. tiếp tục hành động...
Các em được học nghề ở trung tâm
THOÁT KHỎI “ĐỘNG QUỶ”
Hầu hết các cô gái trở thành “nô lệ tình dục”
đều không hề biết rằng họ là “con mồi” nằm
trong kế hoạch định sẵn của bọn buôn người.
Thế nên khi các nạn nhân nhận ra thủ đoạn vô
nhân tính của bọn chúng thì đã quá muộn. Bản
thân họ không đủ sức trốn thoát khỏi nơi ô
nhục. Chỉ đến khi lực lượng chức năng xuất
hiện trấn áp hoặc may mắn tìm được những
người hiểu được thân phận, cảm thông được
nỗi thống khổ mà các cô gái phải trải qua, thì
họ mới mong thoát khỏi “động quỷ”...
Trong khi T. đang vùng vẫy để thoát khỏi sự
giam cầm của những kẻ buôn người thì một cô
bé khác mới 17 tuổi quê Đồng Tháp lại trở
thành “miếng mồi” ngon của bọn buôn người.
Nguyễn Thị Bé N. đã nghe theo lời “đường

×