Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (867.35 KB, 37 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>TIẾT 102</b>
<b> TỰ HỌC CÓ HƯỚNG DẪN: </b>
<b>MỤC TIÊU BÀI HỌC</b>
<b> “Đi bộ ngao du”, “Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục”</b>
KIẾN THỨC:
- Trình bày được xuất xứ, bố cục, thể loại, phương thức biểu đạt, những nét chính khái
quát về tác giả, nội dung và nghệ thuật của hai đoạn trích “Đi bộ ngao du” và “Ơng
Giuốc - đanh mặc lễ phục”.
KĨ NĂNG:
- Chỉ ra bố cục, phát hiện luận điểm và các luận cứ cũng như cách lập luận ở văn bản
“Đi bộ ngao du”;
- Phân tích được diễn biến, ý nghĩa, tính chất hài kịch của hai lớp kịch trong văn bản
“Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
THÁI ĐỘ:
- Củng cố và rèn luyện thái độ nghiêm túc và ham mê học tập, vận dụng kiến thức đã
học vào thực tế cuộc sống;
<b> I/ Giới thiệu : </b>
<b> 1/ Tác giả :</b>
<b>2/ Tác phẩm :</b>
<b>1/ Các luận điểm chính :</b>
<b> a/ Luận điểm 1 : Đi bộ ngao du thì ta </b>
<b>được hồn tồn tự do.</b>
<b> Luận cứ : Muốn đi, muốn đứng tuỳ ý </b>
<b>được quan sát khắp nơi, khơng phụ thuộc </b>
<b>vào bất cứ ai, vào cái gì ( phu trạm, ngựa, </b>
<b>đường sá )</b>
<b>a/</b> <b>Luận điểm 2 : Đi bộ ngao du rất có ích </b>
<b>vì quan sát, học tập được nhiều kiến thức </b>
<b>trong thế giới tự nhiên bao la.</b>
<b> Luận cứ :</b>
<b> </b> <b>- Các nhà triết học, toán học lừng </b>
<b>danh : Ta-lét, Pla-tông, Pi-ta-go.</b>
<b> - Xem xét các tài nguyên phong phú.</b>
<b> - Tìm hiểu các sản vật nơng nghiệp và </b>
<b>cách trồng trọt chúng.</b>
<b> </b>
<b>c/ Luận điểm 3 : </b> <b>Đi bộ ngao du có tác </b>
<b>dụng tốt cho sức khoẻ, tinh thần.</b>
<b> Luận cứ : </b>
<b> </b> <b>- Đi bằng cỗ xe tốt mà mơ màng, </b>
<b>buồn bã, cáu kỉnh, đau khổ; còn đi bộ thì </b>
<b>vui vẻ, khoan khối.</b>
<b> </b>
<b>Trật tự sắp xếp </b>
<b>2/ Trật tự sắp xếp các luận điểm :</b>
<b>3/ Bài văn nghị luận sinh động :</b>
<b>Tác giả dùng “ta” khi lí luận chung. </b>
<b>Tác giả dùng “tơi” khi nói về những cảm </b>
<b>nhận riêng mang tính chất cá nhân. Có </b>
<b>khi “tôi” được thể hiện dưới dạng kể </b>
<b>chuyện về Ê-min ( gọi là em )</b><b> nhờ sự </b>
<i><b> </b></i>
<b>4/ Bóng dáng nhà văn:</b>
<b>- Ông là người giản dị ( bữa cơm đạm </b>
<b> - Ông là người yêu tự do.</b>
<b>5/ Ý nghĩa văn bản :</b>
<b> Từ những điều mà Đi bộ ngao du đem </b>
<b>lại như tri thức, sức khỏe, cảm giác thoải </b>
<b>mái, nhà văn thể hiện tinh thần tự do dân </b>
<b>chủ - tự do tiến bộ của thời đại.</b>
<b>I/ Giới thiệu : </b>
<b> 1/ Tác giả :</b>
<b>2/ Tác phẩm :</b>
<b> </b> <b>Đoạn trích là </b>
<b>lớp kịch kết thúc </b>
<b>hồi 2 , trích vở kịch </b>
<b>5 hồi </b> <i><b>Trưởng giả </b></i>
<i><b>học làm sang .</b></i>
<b>Xem xét lời thoại, nhân </b>
<b>vật tham gia ở mỗi </b>
<b>cảnh và các động tác, âm </b>
<b>thanh trên sân khấu để </b>
<b>* Lớp kịch gồm 2 cảnh :</b>
<b>Cảnh trước</b>
<b>- Gồm lời thoại </b>
<b>của ơng </b>
<b>Gic-đanh và bác phó </b>
<b>may</b>
<b>Cảnh sau</b>
<b>- Gồm lời thoại </b>
<b>của ông </b>
<b>Giuôc-đanh và bốn tay </b>
<b>thợ phụ </b>
<b> nhộn nhịp </b>
<b>- Có 4 nhân vật </b>
<b>là ơng </b>
<b>Gic-đanh, gia nhân, </b>
<b>bác phó may và </b>
<b>một tay thợ phụ.</b>
<b>- Lời thoại kèm </b>
<b>theo cử chỉ, động </b>
<b>tác.</b>
<b>- Cảnh sau có </b>
<b><sub>Sơi động hơn.</sub></b>
<b> </b>
<b>1.</b> <b>Ơng Giuốc-Đanh và bác phó may :</b>
<b> - Ông Giuốc-Đanh phát hiện ra áo may </b>
<b>hoa ngược nhưng bác phó may đã bịa ra lí </b>
<b>lẽ những người q phái đều mặc như vậy </b>
<b>thì ơng ưng thuận ngay.</b>
<b> Tương tự, ở cảnh sau, </b>
<b>với tính cách học địi làm </b>
<b>sang, ơng Giuốc-Đanh lại </b>
<b>bị các tay thợ phụ lợi dụng </b>
<b>3/ Ông Giuốc-Đanh và tay thợ phụ :</b>
<b> Sau khi mặc lễ phục cho ông </b>
<b>Giuốc-Đanh xong, các tay thợ phụ dùng mánh </b>
<b>khoé nịnh hót để moi tiền ơng. Thấy ơng </b>
<b>mắc mưu, chúng cứ lấn tới, hết </b> <i><b>“ông </b></i>
<i><b>lớn”</b></i><b>, rồi “</b><i><b>cụ lớn” </b></i><b>rồi “</b><i><b>đức ông”.</b></i>
<b>Nhận xét về </b>
<b>nhân vật </b>
<b>ông </b>
<b>4/ Ông Giuốc-Đanh - nhân vật gây cười :</b>
<b>- Khán giả cười ông Giuốc-Đanh ngu </b>
<b>dốt, chỉ vì thói học đòi làm sang mà bị </b>
<b>bác phó may và mấy tay thợ phụ lợi dụng </b>
<b>để kiếm chác.</b>
<b>5/ Ý nghĩa văn bản :</b>
<b> Kể về việc ông Giuốc-Đanh muốn thay </b>
<b>đổi cách ăn mặc, tác giả phê phán thói </b>
<b>học địi làm sang của tầng lớp trưởng giả.</b>
<b>-> Mỗi chúng ta cần sống chân thành, </b>
<b>thực tế,không khoa trương, khoe mẽ.</b>
<b>- Đọc lại hai văn bản, nắm chắc nội dung và </b>
<b>nghệ thuật chủ yếu.</b>
<b>- Tập diễn lớp hài kịch “Ông Giuốc-đanh </b>
<b>mặc lễ phục” này giờ ngoại khóa.</b>
<b>- Soạn bài : Lựa chọn trật tự từ trong câu.</b>
<b> + Xem, trả lời các câu hỏi.</b>