Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (741.52 KB, 19 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Tập làm văn</b>
<b>Tập làm văn</b>
1. Đọc lại truyện <i><b>Ông Trạng thả diều ( SGK- 104)</b></i>
2. Tìm đoạn kết bài của truyện.
Thế rồi vua mở khoa thi. Chú bé thả diu Trng
nguyên. Ông Trạng khi Êy míi cã m ời ba tuổi. Đó là
Trạng nguyên trẻ nhất của n ớc Nam ta.
3. Thờm vo cuối truyện một lời đánh giá, nhận xét làm đoạn kt
bi.
M: Câu chuyện này giúp em thÊm thÝa h¬n lêi khuyên
của ng ời x a: Có chí thì nên . Ai nỗ lực v ơn lên, ng ời Êy <i>“</i> <i>”</i>
sẽ đạt đ ợc điều mình mong ớc.
<b>ThÕ råi vua më khoa thi. Chó bÐ </b>
<b> Câu chuyện này giúp em thấm thía hơn </b>
<b>lời khuyên của ng ời x a: Có chí thì nên . </b><i><b></b></i> <i><b></b></i>
<b>Kết bài 1</b>
<b>Kết bài 1</b> <b><sub>Kết bài 2</sub><sub>Kết bài 2</sub></b>
<b>Kết bài không mở rộng</b>
<b>Kết bài không më réng</b> <b>KÕt bµi më réng<sub>KÕt bµi më réng</sub></b>
<b>ChØ cho biết</b>
<b> kết cục của câu chuyện,</b>
<b>không bình luận gì thêm</b>
<b>Nêu ý nghĩa </b>
<b>hoặc đ a ra lời bình luận </b>
<b>về c©u chun</b>
<b> Thế rồi vua mở khoa thi. Chú </b>
<b>bé thả diều đỗ Trạng ngun. </b>
<b>Ơng Trạng khi ấy mới có m ời ba </b>
<b>tuổi. Đó là Trạng nguyên trẻ nhất </b>
<b>của n ớc Nam ta.</b>
<b> Câu chuyện này giúp em thấm thía </b>
<b>hơn lời khuyên của ng ời x a: Có chí </b><i><b></b></i>
<b>thì nên . Ai nỗ lực v ơn lên, ng ời ấy sẽ </b><i><b></b></i>
<b>Có hai cách kết bài:</b>
<b>1.</b> <b>Kết bài mở rộng: nêu ý nghĩa hoặc đ a </b>
<b>ra lời bình luận về câu chuyện.</b>
<b>2.</b> <b>Kết bài kh«ng më réng: </b> <b>chØ cho biÕt </b>
<b>kÕt cơc cđa</b> <b>c©u chun, không bình </b>
<b>luận gì thêm.</b>
Nếu dùng kết bài mở rộng để kết thúc câu
chuyện thì trong câu chuyện có cịn kết bài
khơng mở rộng khơng? Vì sao?
1
1.. Sau đây là một số Sau đây là một số
kết bài cđa trun
kÕt bµi cđa trun <sub> </sub>
biết đó là những kt bi
theo cách nào?
Kt bài 1: Lúc sực nhớ đến cuộc thi, ngẩng đầu lên, thỏ thấy rùa đã
<b>gần tới đích, bèn vắt chân lên cổ mà chạy. Nh ng muộn mất rồi. Rùa </b>
<b>đã tới đích tr ớc nó.</b>
Kết bài 2:<b> Câu chuyện </b>Rùa và thỏ<b> là lời nhắc nhở nghiêm khắc đối với </b>
<b>những ai hay ỷ vào sức mình mà chủ quan, biếng nhác.</b>
KÕt bµi 3: Đó là toàn bộ câu chuyện chú thỏ hợm hĩnh phải nếm mùi
<b>thất bại tr ớc anh rùa có quyết tâm cao.</b>
Kết bài 4:<b> Nghe xong câu chuyện cô giáo kể, ai cũng tự nhủ: không </b>
<b>bao giờ đ ợc lơ là trong học tập và rèn luyện bản th©n.</b>
Kết bài 5: Cho đến bây giờ, mỗi khi nhớ lại chuyện chạy thi với rùa, tôi
<b>vẫn đỏ mặt vì xấu hổ. Mong sao đừng ai mắc bệnh chủ quan, hợm </b>
<b>hĩnh nh tôi ngày nào.</b>
<b>Kết bài 1<sub>Kết bài 1</sub></b>
<b>KÕt bµi 3<sub>KÕt bµi 3</sub></b>
<b>KÕt bµi 4<sub>KÕt bµi 4</sub></b>
<b>KÕt bµi 2<sub>Kết bài 2</sub></b>
<b>Kết bài không mở rộng</b>
<b>Kết bài mở rộng</b>
<b>Kết bµi më réng</b>
<b>a</b>
<b>a) Mét ng êi chÝnh trùc (SGK- ) Mét ng êi chÝnh trùc (SGK- </b>
<b>38)</b>
<b>38)</b>
<b>b) </b>
<b>b) Nỗi dằn vặt của an- đrây- ca (SGK- 55)Nỗi dằn vặt của an- đrây- ca (SGK- 55)</b>
2. Tỡm phn kết bài của các truyện sau. Cho biết đó là
<b>Tên truyện</b> <b>Kết bài</b> <b>Kiểu kết bài</b>
<b>Một ng ời chính </b>
<b>trực</b> <b>Tô Hiến Thành tâu: Nếu Thái hậu hỏi ng ời hầu hạ giỏi thì thần xin cử Vũ </b><i><b></b></i>
<b>Tán Đ ờng, còn hỏi ng ời tài ba giúp n </b>
<b>ớc, thần xin cử Trần Trung Tá</b><i><b></b></i>
<b>Kết bài không mở rộng</b>
<b>Nỗi dằn vặt của </b>
<b>An- rõy- ca</b> <b>Nh ng An- đrây- ca khơng nghĩ nh vậy. Cả đêm đó, em ngồi nức nở d ới </b>
<b>gốc cây táo do tay ông vun trồng. </b>
<b>Mãi sau này, khi đã lớn, em vẫn luôn </b>
<b>tự dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về </b>
<b>kịp thì ơng cịn sống thêm đ ợc ít </b>
<b>năm nữa!“</b>
3. ViÕt kÕt bµi cđa trun <b>Mét ng ời chính </b>
<b>trực</b> <sub>hoặc</sub> <b>Nỗi dằn vặt của An- đrây- ca</b>
theo cách kết bài mở rộng.