Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (250.56 KB, 20 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Tủi hổ là bệnh của tâm hồn, là sự đau đớn nhất
của bản thân, làm cá nhân thất bại trong việc
đương đầu với thử thách.
Sự tủi hổ là vết thương từ bên trong, chia cắt
cá nhân khỏi chính chúng ta và khỏi người
khác.
Sự tủi hổ đã phủ nhận toàn bộ cuộc sống tâm
Theo Gershen Kaufman:
Sự tủi hổ là sự suy nhược, xa lánh, ngờ vực
bản thân, sự tự cô lập, hoang tưởng và rối
loạn tinh thần, theo chủ nghĩa hoàn hảo,
mặc cảm thấp kém…
Tủi hổ là một loại tự sát, sự tê liệt tinh thần
khiến sống mà như chết.
Tủi hổ khống chế mọi mối quan hệ trong
Tủi hổ là trái tim bị tổn thương và khác xa
cảm giác phạm tội
Phạm tội nói tơi đã làm điều gì sai, sự tủi hổ
nói có điều gì đó khơng ổn với tơi.
Tội phạm nói tơi đã phạm sai lầm, tủi hổ nói
tơi là một sai lầm.
Tội phạm nói những gì tơi đã làm khơng tốt,
tủi hổ nói tơi khơng tốt.
Các cách ruồng bỏ của cha me
Thực sự vứt bỏ theo nghĩa đen
Cha me không làm chủ được cảm xúc dẫn đến
thất bại trong việc chấp nhận sự biểu lộ cảm xúc
của con cái.
Thất bại trong việc đáp ứng nhu cầu phát triển
cần thiết của trẻ.
Lạm dụng, sỉ nhục trẻ về thể chất, sinh lý, cảm
xúc và tâm thần.
Dùng con cái để thực hiện nhu cầu của mình
Dùng con cái để chăm lo cho hôn nhân của
mình.
Giấu kín và phủ nhận những bí mật đáng xấu hổ
với người ngoài nên con cái phải che giấu các bí
mật đó để giữ cân bằng gia đình.
Không cho con cái đầy đủ thời gian, sự quan
tâm và chỉ bảo.
Trẻ con được xem là ngoan khi chúng
suy nghĩ và cư xử theo cách chúng
được dạy.
Trẻ con được cho là có đạo đức khi
chúng nghe lời, quan tâm đến người
khác.
Đứa trẻ càng tuân lệnh càng là một
Cảm giác kính trọng sinh ra tình yêu thương
Sự phản đối có thể bị tiêu diệt bằng cách
ngăn cấm nó.
Cha mẹ đáng được tơn trọng bởi họ là cha mẹ
Trẻ con không đáng được tơn trọng đơn giản
vì chúng la trẻ con.
Sự vâng lời sẽ khiến đứa trẻ mạnh mẽ
Mức tự trong quá cao sẽ có hại
Đáp ứng nhu cầu, đòi hỏi của trẻ là sai lầm
Nghiêm khắc và lạnh lùng với trẻ là cho trẻ
một hành trang tốt vào đời.
Giả vờ biết ơn thì tốt hon là vô ơn thực sự.
Cách bạn cư xử quan trọng hơn bản chất thật của
bạn.
Cha me không thể nào sống được khi bị xúc
phạm.
Nhu cầu thể xác là thứ gì đó rất dơ bẩn và kinh
tởm.
Những cảm xúc mạnh mẽ sẽ có hại
Cha me là người không phạm lỗi và không bị suy
xét.
Cha me luôn đúng
Mọi điều cha me nói đều đúng, mọi việc cha
me làm đều tốt. Đó chính là cơ sở cho sự đồng
nhất hóa cuối cùng phù hợp với mẫu người
cha hay me cùng giới với trẻ.
Như vậy là những niềm tin sai lạc ở trên lại
được trẻ lĩnh hội để truyền đến đời sau và giáo
dục độc hại được lưu giữ từ đời này sang đời
khác và như vậy tâm lý tủi hổ có tính di truyền
về mặt xã hội.
Nếu cha me làm tổn thương trẻ về thể chất, tình cảm, tình
dục thì đứa trẻ sẽ nhận lấy sự tủi hổ và tự biến mình thành
người đồng thuận để bảo vệ mọi quyền lực của cha me.
Nếu trẻ nhận ra sự không thỏa đáng của cha me sẽ khiến trẻ
lo âu không thể chịu nổi.
Không một đứa trẻ nào muốn tin rằng cha me chúng là sai,
không thỏa đáng vì trẻ bị phụ thuộc, không tự lo liệu được và
sợ hãi.
<i>Như vậy bằng cơ chế tự bảo vệ một cách vô thức (phòng vê </i>
<i>hay bản ngã chống đơ, freud), trẻ chấp nhận chui vào sự tủi </i>
hổ còn hơn là đương đầu với lo âu.
Một khi tính cách của trẻ bị sự tủi hổ hủy hoại thì trẻ sẽ
rất đau đớn. Trẻ phải phát triển một tính cách sai lệch
để sống sót.
Tính cách sai lệch tạo nên chiếc mặt nạ bảo vệ sự cô
đơn bên trong và lãng quên đi tính cách thật và sống
cùng sự đau đớn.
Sau nhiều năm sống giả tạo, trẻ đánh mất sự liên hệ với
bản chất thật của mình. Bản chất thật đó đã bị tê liệt.
Bản chất sai lệch che đậy khiến trẻ không thể nào phát
triển được lòng tự trọng.
Tất cả những cảm xúc thật của trẻ, những nhu cầu
chính đáng của trẻ, những sở thích của trẻ trở thành
biên giới của sự tủi hổ (nếu trẻ bước qua bên kia để
thỏa mãn thì xẽ nhận được sự lo âu, còn ở bên này
thì sẽ bị tủi hổ).
Như vậy trẻ phải chấp nhận sự tủi hổ để hình thành
tính cách sai lệch.
Qua thời gian đứa trẻ chỉ còn biết đến tính cách sai
lệch và không còn ý thức được những cảm xúc và
nhu cầu thật của mình.
Cho nên các ý muốn của trẻ chính là các ý
muốn của cha me được kéo dài ra( xuyên thế
hệ), nhu cầu của trẻ là nhu cầu của ông bà
truyền lại, …
Sự tủi hổ đã được chủ quan hóa và trở thành
đặc tình của trẻ.
Trẻ bị xô đẩy ra ngoài cảm xúc thật của trẻ,
<i>Compulsive behavior disoder: Sự rối loạn hành vi bị thúc </i>
<i>ép: chúng ta ăn như thế nào, ăn gì; chúng ta uống như thế </i>
nào, uống gì; công việc của chúng ta; sự nghỉ ngơi tiêu
khiển; sùng bái tôn giáo của chúng ta, …. Những hành vi
sinh hoạt đó được lấy làm mẫu và được thiết lập trong các
gia đinh.
<i>Rules for children rearing: các luật lệ nuôi dạy con cái: thể </i>
hiện những cách liên kết không dân chủ, nó đặc biệt tán
thành sự không bình đẳng của quyền lực, nó khuyến khích
việc phủ nhận cảm xúc và trừng phạt thể xác.
<i>Idealization of parents and family: sự lý tưởng hóa cha mẹ </i>
<i>va gia đình: Trẻ lý tưởng hóa cha me một cách bản năng vì </i>
nhu cầu sống sót.
<i>Shame: sự tủi hổ: người lớn bị ảnh hưởng bởi những vết </i>
thương của đứa trẻ đang ẩn nấp bên trong họ. Bản chất
thực bị căt đứt và bản chất sai lệch được tạo ra. Sự tủi hổ là
một vết thương về bản chất.
<i>Ideological totalism: Hệ tư tưởng chuyên quyền: Hệ tư </i>
tưởng chuyên quyền sẽ thu phuc những người bị giáo dục
độc hại và biến họ thực hiện cho mục đích cực đoan của họ
– Chủ nghĩa Đức Quốc xã.
<i>Social system: các hệ thống xã hội: Giáo dục độc hại trong </i>
gia đình sẽ ảnh hưởng tới hệ thống xã hội. Những hệ thống
xã hội này có thể được truyền qua nhiều thế hệ.