Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

Nam vo tuu Tran Huy Phung

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.42 KB, 5 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Trần Huy Phụng</b>



Nam vô tửu



Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ dự án sách cho thiết bị di động
<i>Nguồn: />


Tạo ebook: Nguyễn Kim Vỹ.
<b>MỤC LỤC</b>


Nam vơ tửu


<b>Trần Huy Phụng </b>
Nam vơ tửu


(Hài kịch ngắn có mổi một màn)


Tiếng loa hậu trường : “Chào mừng xuân mới, xin hiến quý vị vở kịch ngắn NAM VÔ TỬU với 4
nhân vật chính, người tứ xứ ở cả 3 miền nhưng cùng làm trong một Xí nghiệp đang ăn nên làm ra.
Sau nhiều vụ quắc cần câu ở Xí nghiệp, 4 vị hình như chưa đã nên lại rủ nhau gày sòn gtất niên trong
quán rượu quen thuộc. ”


Màn từ từ kéo lên, 4 trự quần áo xốc xếch, ngồi trên chiếc chiếu trải giữa sân khấu, 1 trự tay trái
cầm chai rượu cỡ 1 lít, tay phải cầm ly cối có tay cầm, loại dùng uống bia,


Tiếng loa hậu trường : “Xin trân trọng giới thiệu : vị cầm chai tạm gọi là anh Hai, 3 vị còn lại theo
chiều quay kim đồng hồ tạm gọi là các anh Ba, Tư, Năm cho tiện. Vở kịch xin được bắt đầu …. “
Anh Hai :


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tất cả đều hét lên :
- Đồng ý…ý…ý…
Anh Hai :



- Bây giờ xin bắt đầu ,


Anh Hai uống một hơi cạn ly, từ tốn rót ly khác, trịnh trịnh trọng đưa cả chai và ly cho anh Ba lè nhè
:


- Nào… xin mời … Nam vô tửu …
Anh Ba cũng trịnh trọng đỡ chai và ly :


- Xin tiếp lời đại ca…Nam vô tửu như cờ vô phong …
Ba làm một hơi cạn ly


- đệ xin uống cho gió nổi ào ào…..


Ba rót ly khác nhưng chỉ cịn chút xíu liền quay vào hậu trường hét lên


- Chủ quán đâu… sao mới 2 ly đã cạn thế này , bộ cân đong gian dối hả ???
Chủ quán tất tả chạy ra :


- Xin quý khách thông cảm, từ sáng đến giờ quán tôi phục vụ liên tục mà vụ nào ly chén cũng bể
tan tành … tất niên mà.


- Khơng nói chuyện ly chén, mà nói chuyện rượu kia, đưa cả két ra đây…
- Dạ… dạ… két để bia nhạt thếch, đế phải để trong lu…


- Thế thì đưa cả lu ra đây
Chủ quán :


- Chúng mày đâu…, khiêng nốt cái lu Gị… Gị.. gì đó ra đây



Hai anh giúp việc khiêng cái lu tồ chảng bịt vải đỏ nơi miệng và kèm theo cái gáo nhựa.
Chủ quán :


- Xin mời quý khách… Bảo đảm hết lu này quý khách có thể lên tiên cảnh hát Kara với bày tiên
nữ, hoặc xuống âm ti thăm Bến Mê thưởng thức điệu hò …. Nhưng xin qúy khách đưa tiền trước !!!
Tất cả 4 vị đều móc bóp quăng ra :


- Được, tiền đây, lấy cho đủ… đừng có lấy thừa … lương tháng 13 của chúng tôi đấy!!!
Ba vục gáo nhựa vào lu, múc rót đầy tràn ly trịnh trọng đưa cả gáo và ly cho Tư. Tư nâng cao ly
ngắm nghía rồi lè nhè :


- Đệ xin cạn ly này… ờ ..ờ .. à .. à mà gì ấy nhỉ … Tư vỗ trán một cái ..ờ ờ, nhớ ra rồi… gió nổi,
phải gió nổi, đúng là gió nổi đùng đùng, cờ bay phần phật… gió nổi đùng đùng …


Tư nốc một hơi cạn sạch rồi vục ly rượu vào lu,


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Hai :


- Ê.. ê… thằng này bậy q, lơi người đi thì lấy ai ngồi lai rai với mày hở ???


- Xin lỗi, đệ biết anh Hai võ nghệ siêu phàm… tông phái “ Thừa Lâm Tự”. Anh Hai” ngồi tấn”
vững như bàn thạch, nên chỉ cờ và cán bay đi thơi… .


Tư đưa ly rượu sóng sánh cho Năm rồi cầm đũa chọc chọc vào các tô dĩa bỗng la lớn :
- Ê … này.. tất niên mà sao khơng có gà, chỉ tồn heo với bị thơi cà……


Năm làm một hơi hết ly, múc ly khác đưa cho Hai :


- Anh Tư không chịu đọc báo nên không “ thời sự “ chút nào !!! Cái con “ vi dút HTV5 ?? gì đó
nó chén sạch cả gà lẫn vịt rồi. Đầu tiên nó sơi hết gà của các nước trên thế giới… rồi nó mị sang ta


… Ở cái tỉnh Tiền Giang, An Giang , Hậu giang gì gì đó nó chén trụi khơng cịn một cái lông….
Hai cạn ly, không quên múc đầy ly rồi đưa cho Ba


- Chú năm nói đúng đấy. tớ xem báo cịn thấy nói nó chén hết gà rồi còn chén cả người nữa mới
tởn chứ…Đấy … đấy… cái thằng nhỏ tên gì.. ở tỉnh gì… đấy đã bị nó vồ rồi.


Sau khi làm nghĩa vụ cạn ly và đưa ly đầy cho Tư, Ba góp chuyện :


- Chuyện anh Hai và chú Năm chỉ là chuyện nhỏ. Cái con vi dút gì 5 ấy chỉ vồ con nít thơi. Bây
giờ ấy à … cái con “ HTV Ét ? “ mới là đáng sợ. Mỗi năm nó sơi tái hàng triệu người cả già lẫn trẻ
trên khắp thế giới. Đúng là lồi ác ơn, trẻ khơng tha, già khơng thương, cóc nhái ễnh ương chén
tuốt !!!


Tư vừa nốc cạn ly vừa xua tay :


- Mấy cái vụ ấy Diễm xưa rồi. Báo Lao động vừa loan tin có ơng bác sĩ nào ở Chợ Quán ấy, chỉ
với bài thuốc hai vị, giá mỗi thang chỉ bằng giá 2 mớ rau muống, thế mà chữa khối người khỏi bệnh
ung thư ! Những bệnh nhân này khỏi rồi đang tới tấp viết thư cảm ơn quá trời luôn.


- Ờ..ờ .. tin có giá đấy. Ơng bác sĩ này chắc được thưởng to lắm, nhậu cả năm không hết tiền.
- Thưởng cái cóc khơ gì. Ổng viết đơn lên bộ đề nghị về xem xét gì đó đã 5 năm nay mà bộ vẫn im
re.


- Ờ hé, kỳ thật, bộ toàn những tiến sĩ, trạng nguyên mà cái vụ này lại tịt ngắc. Chí ít cũng cho mợi
người biết cái bệnh viện một năm nhận bao nhiêu người ung thư, bao nhiêu người về với vợ con, bao
nhiêu người về với ông Bành tổ, trong đó riêng cái ơng kia đã chữa trị bao nhiêu người. Bọn dân đen
biết tin này sẽ đỡ bao nhiêu tiền cúng cho ông đồng bà cốt, có bệnh thì vái tứ phương mà


Anh Tư tợp một hơi , vục ly vào lu múc ly khác đưa cho anh Năm :



</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

ở Hà nội người ta mới làm 1 cửa, nghĩa là chỉ đi 1 lần là xong. Dân đen mình khỏe chưa ?


Anh Năm lúc này đã mắt mờ, tay run, dốc ngược ly rượu tràn khắp cả mặt, ướt cả áo rồi đưa cái ly
không cho anh Hai nấc .. nấc…


- Tưởng gì chứ chuyện ấy có gì mà đáng nói. Kính anh Hai… cái chuyện cửa ấy mà, nhà em chả
cần gì cửa hết … Mới rồi vợ em bảo em đi xin cái quyển sổ đỏ… em móc phơn ra, alơ cho cái “
thằng Chủ tịch “. Nó cho người mang đến cả hai quyển sổ lận…


Hai thắc mắc :


- Bộ chú mày có nhiều nhà hay sao mà lắm sổ thế ???


- Đâu có. Nhà em chỉ có cái trệt 1 phịng trên dưới hai chục mét vuông thôi
Tư đỡ cái ly từ tay anh Hai, dốc ngược cái ly không rồi đưa lại cho Tư vừa nói :
- Có mỗi cái lều tý hin mà sao 2 sổ lận ??? bộ 1 đỏ, 1 đen chắc ???


Năm vùng dậy, giành cái ly không từ tay Tư sừng sộ :


- Này này. Đừng có lên giọng anh Tư mà trù ẻo người ta nhé, bộ không biết sổ đỏ là chủ quyền
nhà, sổ đen là chủ quyền mồ hả. Năm mới nó đang gõ cửa mà nói cái điệu ấy là khơng xong với tơi
đâu !!!


Anh Hai vội túm quần kéo Năm ngồi xuống


- Ấy chớ chớ … anh can các chú. Đang vui vẻ tống cựu nghinh tân mà làm mất trật tự cơng an nó
đến nó giải tán thì biết đi đâu giải quyết hết cái lu này


Ba tự vục ly vào lu múc uống một hơi rồi khà một cái rõ dài :



- Anh Hai yên tâm đi, cái thằng công an phường này nó đang hỏi con gái em đấy…
Hai trợn tròn mắt :


- Tưởng chú mày có mỗi đứa con gái đã gả chồng từ thời Tào Tháo cịn ngồi trên thuyền ở bến
Xích Bích, bây giờ nó đã có con đùm, con đuề rồi, mày lấy đâu mà gả nữa hả ?


- Bộ anh Hai quên em là cha nó mà, em muốn gả lại nó lúc nao sao mà chẳng được .!!!
Tư vẫn còn hậm hực :


- Thôi thôi tôi can, tiếp tục múc rượu đi. Rượu vào thì lời ra, nếu khơng ba hoa cũng là nói phét
Ba chồm dạy, vớ cái chai không


- Thằng này láo, dám vuốt râu hùm!!! Mày bảo ai nói phét hả ???


Cái chai bay vụt qua đầu Tư, độp mạnh vào tường, miểng văng ra tiện đứt dây phông, màn hạ cái
rụp.


Trần huy Phụng
Thày giáo nghỉ hưu


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

ĐT : 01 275 212 045


Email : :


Lời cuối: Cám ơn bạn đã theo dõi hết cuốn truyện.
Nguồn:


Phát hành: Nguyễn Kim Vỹ.


Nguồn: Tác giả/ VNthuquan - Thư viện Online


Được bạn: Ct.Ly đưa lên


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×