Tải bản đầy đủ (.docx) (18 trang)

Cuoc Doi Cap 3 Truong Pho Thong Trung Hoc Dan LapLE QUY DON Lop D Khoa 2005 2008

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (176.15 KB, 18 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

TÂM SỰ VỚI TÔI


Trà my ơi. Vậy là chỉ còn 2 hoặc 3 tuần nữa chúng ta phải xa lớp xa trờng
xa những ngời bạn yêu quý làm cho tâm trạng của bao ngời học trò sắp rời
ghế nhà trờng xao xuyến và nuối tiếc những thời gian và tháng ngày qua.
Mới đó thơi chúng ta vừa mới bớc vào trờng mới bạn mới bớ ngỡ lắm, vui
chơi đùa nghịch nh đứa trẻ con vậy, 1 tâm trạng náo nức, bồi hồi vì gặp đợc
các bạn mới. Vậy mà giờ đây chỉ cịn có tích tắc nữa là phải xa rồi, mau thật
đấy?. Nó giống nh 1 giấc ngũ tra ấy nhỉ. Lg chỉ muốn có 1 ớc mơ nho nhỏ là:
"Thời gian đợc quay trở lại và ngừng chạy để đợc vui đùa bên bạn bè". Nhng
dù có ớc mấy nó cũng chỉ là h vơ mà thơi, thời gian có đợi chờ ai đâu.


Thời gian như dịng nước chảy
Mà nước chảy thì có bao giờ dừng
Để cho học sinh những kỷ niệm
Được sống bên bao người bạn cũ
Thật êm đềm vui vẻ thoải mái


Chỉ tiếc 1 điều thời gian khơng dừng
Nó cứ chạy như cơn gió thổi qua
Khơng đợi chờ một ai cả


Tâm tình hịa lẫn với mùa xn
Mếm u trơng cảnh trăng tuần
Chắt chót dòng thơ ghi chép lại
Tựa hồ đêm vắng tiếng ai ngân


Chi đua nhảy nhót xung cánh phượng
Hoa nở đua nhau thú vơ ngần


Lũng với tấm lũng chung thủy mói


Cành hoa khộo giữ nỡ giữa tuần
Lúc mới bớc vào cấp 3, Lg không thể tin rằng mình lại có đợc 1 tình bạn
thiêng liêng mà cao quý nh vậy?. Có thể nói ai cho Lg đá quý hay làm tổng
thống nớc nào đi nữa hoặc làm tỷ phú thế giới đổi bằng tình bạn của My và
Lg thì Lg sẽ khẳng định chắc chắn 1 điều: " Cho dù Lg có chết Lg cũng
khơng đổi tình bạn này đâu ". Vì Lg đã có 1 tình bạn đáng quý hơn mọi thứ
trên đời này và Lg sẽ trân trọng nó cho đến khi nào Lg lìa khỏi thế giới này
Lg vẫn mang nó đi theo và khơng để cho nó tuột khỏi tay Lg đâu.


Tuy rằng tình bạn của chúng ta chỉ mới biết nhau qua những ngày gần
cuối của năm học cũng nh cuối cấp của 1 đời học sinh nhng nó càng cao quý
và lãng mạn hơn. Đối với Lg mà nói Lg sẽ không bao giờ quên và mãi mãi
không bao giờ quên sau này đi nữa vì nó đã in sâu vào tâm trí, trong lịng,
tậm chí cả trong trái tim của Lg rồi. Tiếc là chúng ta cũng đã có lần ngồi
cạnh nhau nhng lúc đó Lg cha hiểu và nắm chắc tình bạn của mình nh thế
này?. Nếu biết trớc nh thế này chắc có lẽ Lg và My sẽ trở thành đơi bạn cùng
nhau vợt qua mọi khó khăn gian khổ và cùng giải bày cho nhau những cái sai
trong những bài học của nhau nhỉ ?. Nếu biết trớc nh thế này thì tốt biết mấy
mất thơi nhng Lg đã bỏ lỡ 1 tình bạn trong năm học lớp 11 rồi tiếc thật đấy
không chỉ lớp 11 mà cả năm vào lớp 10 nữa cơ. Gía nh ai đó cho Lg 3 điều
-ớc thì điều đầu tiên Lg -ớc đó là:


"Mong sao cha mẹ mạnh khỏe, sống lâu trăm tuổi, khơng có bệnh tật gì
cả để cho Lg có thể chăm sóc cho cha mẹ đợc lâu hơn nữa".


Điều 2 là: "Đợc trở lại năm học 11 đợc ngồi gần My nh trớc đây và Lg
sẽ không ngồi chổ khác đâu cứ thế ngồi cho hết cấp 3 thì mới thơi".


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

đó với t cách của 1 ngời tổ trởng là nhắc nhở tổ viên mình đừng nói chuyện
nữa nhng My lại khơng nghe lời của Lg nói My cứ bỏ ngồi tai. Nhng khơng


biết sau này bằng cách nào My mới nhận ra lời nói của Lg là đúng thì Lg
khơng muốn nhắc nhở nữa, Lg cịn nhớ sau đó My đem cho Lg 1 tờ giấy
giống nh tờ kiểm tra mà chính tay My đã viết bằng tất cả tấm lịng của mình
qua 1 quyển sách My đã đa cho Lg. Sau đó cả 1 tuần trịn Lg cứ đọc đi đọc
lại những lời mà My viết, quả thật Lg đã khóc khi đọc đợc những lời My viết
đó để rồi Lg lại đem đốt nó mất rồi, nghe đợc lời này các bạn đừng có giận
Lg nhé vì lúc đó Lg định giữ lại nhng ý chí của Lg cha vững nên cha thắng
nổi nên Lg đã đem đốt nó mất rồi, tiếc thật nếu mà để lại làm kỷ niệm của 1
thời học sinh thì tốt quá. Bây giờ nghĩ lại Lg lại tự trách mình là tại sao lúc
đó Lg lại đem đốt những lời từ tận đáy lịng của My nói với Lg cứ nghĩ lại hổ
thẹn mất thôi.


Lg lại nhớ ra chuyện nữa là hôm 20-11 ngày lễ các thầy cô giáo Lg đi
đến nhà Thuận rồi đến nhà Tùng sau đó đi nhởi. Rồi đến khoảng chừng 18h
30' đến nhà kêu My đi nhng My khơng đi tiếc thật đó hề. Lần đầu tiên Lg
biết nhà của My nhng Lg khơng nhớ rỏ vì lúc đó là buổi tối nên Lg khơng
nhớ rỏ mà, nếu Lg biết nhà của My vào buổi ngày thì hay biết mấy.


Lg nhớ ra 1 chuyện nữa tề đó là lúc Lg đeo chiếc nhẫn cũng vơ tình Lg
thấy hay hay nên đeo cho hay vậy thôi.


Thế là My thấy sau đó My nói với Lg: "My đi tìm nó nhng khơng thấy".
Lúc đó Lg thấy lời nói của My nh 1 chuyện gì xẩy ra với Lg.


Năm lớp 11: Lg có ý định chuyển sang lớp khác học nhng không thành,
quả thật đó là 1 điều đúng đắn. My đã khuyên Lg ở lại nhng Lg lại có quyết
tâm đi khỏi lớp này để học tốt hơn Lg còn nhớ "Nếu ai cho My điều ớc thì
My ớc là lớp ta học tốt hơn phải không nào ? ". Lg nhớ khơng sai đấy chứ?.
Có lẽ là My qn hết rồi nhng đối với Lg mà nói thì Lg sẽ khơng bao giờ và
mãi mãi không quên đợc đâu, thiếu chút nữa Lg có lẽ khơng tìm thấy đợc 1


tình bạn đáng quý hơn mọi thứ ở trên đời này mà Lg biết, cho dù Lg có học
giỏi đến nhường nào thỡ Lg cũng phải cần cú 1 tỡnh bạn phải khụng ?.
Nhưng tỡnh bạn của 2 năm cuối khụng bằng cả 3 năm học hầy ?. Lại phải núi
lại thiếu chỳt nữa Lg đó phụ đi tấm lũng của người bạn tốt của Lg mà Lg bao
giờ mới biết đến cú lẽ sẽ khụng thể tỡm thấy 1 tỡnh bạn cao quý như vậy đõu.
Thật may là ụng trời cú mắt khụng cho Lg đi khỏi lớp này khụng chi thỡ đi
khỏi lớp này mà sau này Lg nhận ra là Lg sai thỡ cú lẽ lg sẽ rất đau khổ lắm.
Cảm ơn My đó động viờn Lg trong những ngày đú nhộ. Lg sẽ khụng bao giờ
quờn được những lời mà My núi lỳc đú đõu, thật lũng Lg đó mất hiết lũng tin
ở lớp này nờn Lg mới muốn chuyển lớp đú thụi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

giải cho chính đáng. Lg thật khơng vui khi nghe tin cơ báo My bị bệnh gì đó.
Lớp này cũng đáng trách thật vì My khơng đi học thể dục mà thấy My
không xứng đáng với danh hiệu “Học sinh tiên tiến” gì cả. Lg lúc đó muốn
nói to với cả lớp là:


“ Mọi người hiểu nổi gì mỗi khi ai đó cùng cảnh ngộ của My thì mọi
người sẽ biết làm gì và làm như thế nào ?, thử đặt mình trong hồn cảnh đó
thử xem rồi sẽ biết ngay mọi người nói mình như thế nào đi?. Vậy thì ai đã
cộng điểm cho lớp chúng ta nào?, ai đã cứ suốt buổi lại lên để lấy sổ đầu bài
và đem cho các thầy cô ký nào?. Ai vậy khơng phải là My sao. Mọi người
thử làm việc đó thì sẽ biết được ngay, làm khơng hồn thành thì cơ nói là
làm khơng trịn với tư cách 1 thư ký lớp chứ ”.


Lg đã đặt mình trong hồn cảnh đó nên Lg hiểu và càng thấy My xứng
đáng với danh hiệu “ Học sinh tiên tiến” là hợp lý cho dù My có nghĩ nhiều
buổi học thể dục đi nữa, nếu không đạt danh hiệu “Học sinh tiên tiến” vì
điểm thể dục khơng cao có lẽ Lg sẽ lên xin thầy cho My đủ điểm dù nó
khơng cao chỉ cần 5.0 thôi cũng đã được rồi.



Nhưng càng về cuối năm học, nhất là 2 tháng cuối năm học 12 này thì
tình bạn của My và Lg lại càng ngày càng sâu nặng thêm phải không hầy?.
Vì chỉ 1 câu hỏi vu vơ của My mà làm cho tình bạn của chúng ta đã được tỏa
lên trong lớp này giống như ngọn lửa bé đang cháy thì gặp cơn gió thổi thế
là nó đã chảy rực và mạnh. My và Lg đã viết thư cho nhau qua mấy dịng
chử trong trang giấy nhỏ, tuy nó chỉ là những trang giấy nhỏ để My và Lg
cùng viết ra để cho Lg và My đọc nên nó càng quý trọng phải không?. Cho
dù Lg chết Lg cũng không thể đốt nó lần thứ 2 nữa đâu. Lg sẽ giử lại làm kỷ
niệm của 2 tháng cuối của lớp 12 của My viết cho Lg, chỉ mấy dòng chử mà
My và Lg đã hiểu và thông cảm nhiều cho nhau phải không?. Chỉ tiếc 1 điều
khi nhận ra được tình bạn thì lại khơng ngồi gần nhau, khi ngồi gần nhau thì
lại khơng nhận ra được tình bạn của nhau.


Lg đã đọc và suy nghĩ nhiều điều mà My nói rồi, My cũng biết khơng Lg
rất trân trọng My và cũng rất quý My nữa đó. Ở trong lớp này người Lg
khâm phục nhất là My đó, thấy My lúc nào cũng vui vẻ mỗi khi vui, Lg
thích sự vui vẻ của My đó. Trong lớp này mỗi khi ai hỏi Lg người mà Lg
khâm phục nhất nhất và có nhiều kỷ niệm nhất và muốn nói đầu tiên khơng
ai khác là My đó, My àh. Vì đó là người bạn tốt nhất trên đời của Lg.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Vậy là thời gian càng rút ngắn, ngắn dần nên thấy buồn, My ơi, My biết
khơng?. Khơng chỉ My tìm được người bạn tâm sự mà cịn có cả Lg nữa,
chuổi ngày vừa qua Lg sẽ không bao giờ quên được cho dù Lg đi sang thế
giới bên kia, không cịn sống ở thế gian này nữa.


Có thể khơng thể hiểu được cảm xúc của Lg bây giờ đâu, khó có thể diễn
tả bằng lời được My ơi. Học cho dù có miệt đến nhường nào nếu biết có My
cùng học thì Lg sẽ khơng sao đâu để thực hiện những ước mơ của 2 chúng ta
đã vạch ra mà. Giữa 2 chúng ta tuy không chung 1 hướng nhưng tình bạn
của My và Lg sẽ cùng chung 1 trái tim, nó sẽ cùng chung nhịp đập. My ln


nhớ rằng:


“ 1 trong những người bạn mà My biết và My đã làm bạn mà My có, Lg
đã từng và sẽ mãi mãi là người bạn của My”.


My nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, đừng có đau ốm gì cả nhé Lg sẽ buồn lắm
đó. Lg đã làm theo lời My nói rồi.


Lại phải nói 1 điều là Lg chưa có người u đâu, u làm gì cho sớm phải
khơng My?. Khi nào có cơng việc và ni đủ gia đình thì mới nghĩ đến
chuyện lập gia đình, mà My cứ sống tươi đẹp hơn, sống vui vẻ hơn hiện tại
nhé mỗi lúc buồn hãy tâm sự cúng với Lg, Lg sẽ chia sẽ nổi buồn cùng My
được không?.


My đã nói với Lg rằng: ”Lg có thể cười lên đi nhưng đừng bao giờ khóc
nhé”.


Có lẽ lời đó là nguồn động viên thật quý hơn máu của 1 con người. Lg
cũng rất vui vì đã gặp và quen được 1 người bạn như My, thời gian còn rất ít
đi, càng ít đi càng quan trọng nhiều hơn. Lg sẽ trân trọng những phút giây
được học và được gặp My.


Lg giờ đây chỉ có thể nói rằng: “Học tốt hơn hiện tại và vui với người bạn
của Lg”.


My ơi. Trong 2 chúng ta ai cũng có ước mơ khác nhau phải không ?. Nổi
buồn niềm vui chúng ta có thể chia sẽ cho nhau. Dù khơng giúp gì được cho
nhau nhưng chỉ cần có người tâm sự hiểu và thơng cảm thì nổi buồn sẽ tan
biến, niềm vui lại được tăng lên gấp bội.



My đã từng nói với lg rằng: “Cần My giúp gì thì Lg hãy nói và My khơng
thể đứng nhìn Lg như thế này được và 1 người bạn tốt không bao giờ bỏ rơi
bạn mình trong lúc khó khăn mà ”.


Vậy thì Lg có 1 điều khơng hiểu cần My giúp đây: “Những lúc My buồn
hãy tâm sự với Lg được không và hãy cùng nhau cố gắng vượt qua mọi thử
thách và cùng học 1 trường nhé được không”


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Vậy thì tại sao buổi học hơm ấy My khóc vì cha đã đập My, Lg đã tâm sự
cùng với My bằng cả một tấm lòng của một người bạn mà sao My chẳng
tâm sự với Lg gì cả vậy hay là My khơng tin tưởng gì đối với Lg hay sao.


Mà cũng trách cha của My ”Tại sao lại đánh My chứ ”. Cho dù Lg không
biết tại sao My đã làm gì sai mà cha My đã đập My chứ. Con cái sắp thi đến
nơi mà cha mẹ lại đánh đập con mình lỡ may có chuyện gì xẩy ra với con
mình thì sao. Nếu rứa thì cha mẹ sẽ là người có lỗi đó, chuyện thi cử sắp đến
thì cha mẹ hãy là nguồn động viên, an ủi và lo lắng cho con mình chứ. Tại
sao lại làm như vậy. Nếu ai đọc được thì có lẽ giận Lg lắm nhưng càng giận
Lg càng phải nói ra hết lời bằng tất cả tấm lịng của mình. Nếu Lg là cha mẹ
của ai đó mà con cái của mình sắp thi thì Lg sẽ lo lắng, tâm sự với con cái
bằng tất cả tấm lòng của 1 người cha đối với người con của mình.


Lg nói cho My biết nhé tại sao Lg lại thi Đại Học Vinh vì 3 lý do là Lg
khơng muốn rời xa cha mẹ sống 1 mình ở nơi khác, bỏ rơi cha mẹ của mình
lúc khó khăn để lo cho Lg học xa nhà mà không giúp gì được cho cha mẹ thì
Lg thấy có lỗi lắm vì trước đây cha mẹ đã khổ nhọc sinh ra Lg. Lg chưa tìm
cách để đền đáp gì cho cha mẹ thì bây giờ thời gian càng trơi cha mẹ càng
già càng yếu mà Lg lại ở xa nên thấy lo lắng bứt dứt nên Lg mới muốn học ở
gần nhà để tiện lo cho cha mẹ lúc già yếu như thế này.



Phù hợp với sức học của mình hơn vì Lg biết sức học của mình cịn yếu
chưa thể học được cao mà người ta nói :”Trèo càng cao ngã càng đau mà “.


Vì My đấy. My biết khơng vì Lg khơng muốn rời xa tình bạn của chúng ta
xa người bạn tốt nhất của Lg.


Sắp xa rồi phải không My. Không biết trên đường đời chúng ta có gặp lại
nhau nữa hay khơng?. Thì Lg lại nói chắc chắn 1 câu rằng chúng ta sẽ gặp
lại nhau, cho dù Lg có đi đâu và ở đâu Lg cũng không bao giờ quên 1 thời
gian My và Lg đã từng ngồi cùng nhau và nói chuyện với nhau thật nhiều.
My ơi nếu Lg đi xa đến tận chân trời chỉ cần 2 chúng ta cịn sống thì nhất
định trên đường đời vào 1 ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau. Chỉ cần My
gọi hay nhắn tin cho Lg, cho dù ở bất kỳ nơi đâu chỉ cần nhận được tin nhắn
của My thì Lg sẽ bay về để gặp My, gặp lại người bạn tốt trên đời của Lg.


Đúng là tình bạn khơng phân biệt giàu nghèo mà chỉ cần ai có cùng chung
1 tấm lịng với nhau thì tình bạn đó sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách
của cuộc sống.


My biết không nếu khơng có mấy dịng chữ tâm sự như lời động viên cua
My thì chắc có lẽ Lg khơng thể vượt lên chính mình qua mấy năm học đâu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Trước đây là Lg trách My vì Lg chưa có đủ dũng khí để làm bạn với My
nhưng bây giờ thì khác Mặc kệ người ta nói gì đi chăng nữa thì mặc kệ
người ta nói mà. Lg không quan tâm đâu My à.


<i>Tôi lại kể chuyện đây:</i>


Các bạn biết không Lg và My đã trở lại làm bạn thân rồi, Lg không nhớ
ngày cho lắm nhưng Lg sẽ nhớ ngày đã cùng My tâm sự. Lg cũng không


nghĩ được rằng mình lại tìm được 1 tình bạn vào những ngày tháng cuối cấp
của mình, 1 tình bạn thiêng liêng cao quý đẹp nhất sẽ trường tồn mãi mãi với
thời gian.


Lúc ra chơi My đã hỏi Lg 1 chuyện giống như 1 lời nói chân thành của
My muốn bộc bạch với ai đó: "Lg ơi? Làm thế nào để quên 1 cái gì nhỉ? ".
Lg đã trả lời với My rằng: "Đừng nghĩ về nó nữa và từ những cái đó để ta
vươn lên ?".


Thế là lúc vào học Lg đã viết 1 mảnh giấy nói về vấn đề trên và thế alf
tình bạn của chúng tơi bắt đầu từ đó. Ngày nào cũng vậy Lg và My đã liên
lạc với nhau qua mấy dòng chữ để giúp đở nhau. Tuy không ngồi 1 bàn
nhưng qua mấy dịng chữ ấy chúng tơi đã hiểu nhau hơn, thông cảm cho
nhau hơn,an ủi động viên nhau những lúc vui, lúc buồn. My đã tâm sự nổi
lòng của My cho Lg, My đã có 1 ước mơ đó là 1 ước mơ to lớn lắm đó:
"ƯỚC gì được trỏ lại ngồi chung 1 bàn như trước đây Lg nhỉ ? "
My đã động viên Lg rất nhiều đấy.hề hề.


Trước đây chúng tôi đã cùng ngồi 1 bàn nhưng lúc đó Lg chưa hiểu hết
tình bạn như thế nào?. Nưng bây giờ thì Lg đã hiểu ra rất nhiều rồi đấy hì hì
1 tình bạn sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn,nổi đau của cuộc sống.
Nếu khơng có Lg My sẽ khơng vượt qua mọi chuyện buồn vui và giờ đây
My đã tìm lại được niềm vui rồi đấy nhưng Lg không phủ nhận sự động viên
an ủi vè mặt tinh thần của My cho Lg,nhưng trước đây chúng tôi đã cùng
ngồi 1 bàn cùng nhau học rồi. Lg cịn nhớ My có cái giọng rất hay hay ấy
đối với ai chỉ đùa thui nhưng đối với Lg nó lại rất lạ lạ vì Lg chưa bao giờ
thấy My nói cái giọng đó mà.


À Lg thấy My rất nice mỗi khi thứ 7 My mặc áo đoàn và bỏ áo vào quần
quả thật rất nice đối với ai thấy thế nào thì mặc kệ nhưng dối với Lg thấy


My rất giống 1 cái gì đó mà Lg không thể diễn tả bằng lời ra hết được.


Thứ 2 ngày 05 tháng 05 năm 2008


Đây là 1 ngày vui của Lg,1 cuộc sống mới lại thật sự đã bắt đầu với
<i>Lg</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

ai khác đó là bạn của Lg Trà My. Người bạn đã động viên Lg rất nhiều trong
những ngày qua, Lg rất hổ thẹn với My vì My đã đặt niềm tin đối với Lg quá
nhiều nhưng Lg lại làm My thất vọng.


Đến trường thật sự cái mặt của Lg khơng muốn dấu vào đâu được
cả.Nhưng ý chí đã giúp Lg vượt qua mọi thứ đẽ cho mọi người bàn tán thì kệ
họ phải khơng nào?. Vào trong lớp Lg đã thấy My đến và ngồi đó rồi thì Lg
càng phải phấn đấu hơn nhiều. Lại đến chổ ngồi Lg đã suy nghĩ rất nhiều và
1 tâm trạng hồi hộp trước khi nghe cô dồng ý cho Lg chuyển chổ ngồi rồi.
Trống vào học Lg lấy dấy mình đã hứa đem cho My vào thứ 2 là bản
tâm sự của Lg trong những ngày vừa qua. Lg ra với mọi người để chào cờ
như mọi ngày,lần này khác hơn mọi ngày là Lg ngồi ở giữa và mọi người
biết không My đã lên và ngồi sau Lg đâý. Qủa thật Lg cũng không nghĩ
được như vậy.


Trong giờ chào cờ My đọc văn và sau đó My hỏi Lg rất nhiều điều:
" Có buồn khơng khi nghe tin thi thử khơng đậu ".


Lg đã khơng nói và chỉ viết dưới đất: "khóc cả buổi ".
Và My nói: "Tưởng thế là về cười cơ ".


Sau đó xong chào cờ Lg làm nhiệm vụ của Lg là đưa ghế vào, rồi vào lớp,
thế là chuyện chụp ảnh cả lớp mà cơ nói từ lâu đã diễn ra, chụp ảnh cả lớp


và lại suy nghĩ. Và thế là chuyện gì đến cũng đã đến khi nghe cô cho Lg
chuyễn chổ ngồi tim Lg đập thình thịch. Lúc đầu cơ cho Lg lên ngồi bàn 2
sau My nhưng sau đó chuyện mà Lg và My đã ước đã thành hiện thực. Lg đã
được ngồi chổ cạnh bên My và cả lớp đã òa lên nhưng Lg mặc kệ cả lớp. Lg
ngồi với 1 tâm trạng khác như hồi hộp và nhiều nữa Lg không thể diễn tả
thành lời được. Thế là Lg bắt đầu học với sự giúp đỡ của My, My đã đem
cho Lg 1 bài về tổ hợp và Lg làm,nhưng Lg làm sai mất rồi.


My đã nói với Lg rằng: "Học hành thế này thì thi cử thế nào?Hay là
xuống lại chổ ngồi cũ đi,lên đây là phải học ".


Lúc đó Lg cũng buồn lắm,lại 1 lần nữa Lg làm được 50%.
My hỏi Lg: "2 công thức về tổ hợp".


Lg nhớ được 1 nữa còn nữa kia sai có 1 tí nhưng đi thi sai 1 tí thì chết mất
các bạn biết đó ngồi chổ cũ Lg có học được đâu. Nào thì Thắng ngồi học thì
nói chuyện, nào thì Bảo Trung trong giờ học khơng ghi chép chỉ mày mò
chiêc điện thoại các trò chơi, nữa là dưới kia thì ồn quá làm sao Lg học được
chứ phải khơng nào, nếu ai đọc được thì hãy thử ở trong hồn cảnh của Lg
thì biết ngay.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

và Sử cũng có trong kỳ thi Tốt Nghiệp đó thơi. My biết mìn cịn yếu về 2
mơn đó nên đã học nhiều hai mơn đó hơn.


My cho Lg biết: "Tại sao My học được là vì Lg nhớ các cơng thức đó".
Trước đây Lg chưa hiểu lắm nhưng giờ đây Lg chợt nhớ rằng: "Mình qn
các cơng thức để học rồi".


Thế là Lg đã rút ra được 1 bài học quý báu nếu ngồi chổ củ Lg đã khơng
thể biết mình cịn hổng q nhiều như vậy nên Lg đã quết tâm học để thực


hiện ước mơ.


Lg nhớ Mẹ Lg đã thường nói rằng: "Để thời gian qua đi 1 cách lạ lùng mà
ta không biết học nắm chắc mọi thứ thì đó là thời gian chết ".


Cho nên bây giờ Lg đã hiểu được cái ý nghĩa của lời nói đó rồi.Thế là Lg
quyết tâm học quên cả ngủ đêm nữa cơ,bù lại được là Lg ngủ trưa 1 tí đã
giúp Lg thức được như vậy.


<b>Thứ 3 ngày 06 tháng 05 năm 2008</b>


Là 1 ngày mà Lg có lẽ khơng bao giờ qn được cho dù thân Lg
<i>có tan thành tro</i>


<i> Sáng dậy Lg khơng gọi điện cho My dậy học được vì lúc đó Lg ngũ dậy</i>
muộn q nên khơng thể gọi cho My được mà My nói 2h00 gọi My dậy học
với mà.À Lg còn nhớ ra rồi đúng như lời hẹn Lg 2h00 gọi cho My mà mãi
đến 2h10 My mới bắt máy cơ nhưng My lại ngũ tiếp.


Và nói với Lg: "sau 30' nữa gọi lại cho My".


Thế là 0' sau Lg gọi cho My lần này không hiểu tại sao My không bắt máy.
Rồi sáng Lg đi học như những ngày bình thường Lg đến và đưa xe đạp ra
ngồi chổ để xe sau đó vào thì Lg thấy My và 1 nụ cười xinh xinh hiện lên
trên khuôn mặt xinh xắn của My. Đáp lại lời cười đó Lg cũng đẫ cười rất tự
nhiên nhưng không to lắm chỉ là mĩn cười mà thôi thế là đủ rồi.


Lg vào trong lớp 1 tí thì My cũng vào lúc đó là vào muộn học ln,như đã
hứa với My Lg đã ghi lại đề văn và lịch sử cho My. My đã đọc rồi bỏ sau
quyển vở, rồi lấy toán ra làm và đem cho Lg quyển vở học sử để nhờ Lg ghi


cho My (với lời nhờ của 1 người bạn chân thành Lg không thể từ chối được
thế là Lg đã ghi cho My bài hơm qua chúng tơi học đó là khoảng thịi gian ra
chơi. Sau tiết 2, 3 còn ra chơi tiết 1 Lg đã ghi bài của Lg, vì My đã quên
đem cho Lg quyển vở học Sử hơm qua, cịn My thì làm Tốn và Lý. Nhưng
có 1 người bạn cứ lại trêu My (nếu Lg có võ thì Lg đã đứng dậy nói với bạn
đó:"Đừng có trêu bạn như vậy"). Nhưng các bạn biết đấy Lg thì nhỏ hơn bạn
đó mà bạn đó lại có võ nữa mà phải đấu với 1 người nho nhỏ như Lg thì quả
thật Lg là người yếu thế rồi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

Ra ngồi chổ lấy xe thì My nói: "Cầm cho My cái cặp 1 tí ?".


Thế là Lg khơng ngại gì cả Lg cầm vì Lg biết My còn phải mặc áo chống
nắng nữa mà. Sau đó như mọi lần cứ lấy xe ra trước là Lg lại đợi My mà. 1
cảnh xưa nay chưa từng xẩy ra với Lg chuẩn bị đến đó là ra về My muốn đi
ăn kem thế là Lg đồng ý.


Nhưng Lg cũng đã hỏi My: "Thế là trường học xong không đi học thêm à?"
Lg nhớ là lời nói đi ăn kem của My là trong buổi học, cũng có lần vào
chiều thứ 5 ngày mà Lg không nhớ rõ My cũng đã viết cho Lg mảnh giấy
ghi: "Lát nữa đi ăn kem đi".


Lg viết lại: "Ừ".


Nhưng hơm đó My cịn phải đi học,lần này thì khác lần trước đó, chúng tơi
đã đi tìm qn thập cẩm theo con đường Lê Mao. Lg không thân thuộc quán
ngon ở trên bưu điện nên My đã đưa Lg đi 1 quán trước đây My đã ăn ở đó
nhưng qn đó khơng mở thì My đã dừng xe lại và nghĩ tiếp.


<b>Thứ 4 ngày 07 tháng 05 năm 2008</b>



Vẫn như cũ Lg đi học như ngày bình thường, Lg thường đi học rồi mới
thấy My đến, lại như cũ My lại làm tốn lần này thì khác My làm toán đề
của vinh 3 cơ. My làm rất nhanh và Lg thì làm châm lắm. (Người ta nói
chậm mà chắc mà). Lg cũng đã đem đề văn và sử cho My rồi mà.


Đến giờ ly Lg thấy My chăm học ghê, Lg biết My học tốt rồi nên có đơi bài
khó thấy thầy giảng nên My chăm chú là phải thơi,có đơi chổ khó hiểu thì
My hỏi thầy điều đó là tất nhiên vì khơng hiểu chổ đoạn nào thì ta phải hỏi
cịn ai để chổ khơng hiếu ấy ở trong lịng phải khơng ?. hề.


<b>Thứ 5 ngày 08 tháng 05 năm 2008</b>


Lại vẫn như cũ Lg đi học như những ngày bình thường. Lg đến lớp rồi mới
thấy My đến,lại như cũ My làm toán của TRƯỜNG VINH II thi thử đại học
cơ. Lần này My chỉ đọc qua chứ chau làm. Lg cũng đem đề văn và sử cho
My.


My nói với Lg rằng: "Nhìn người thế này mà cũng quen nhiều người ghê
và có nhiều đề nữa chứ? ".


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

nhưng thầy không cho. Lúc ra về thấy My đạp xe rất nhanh, Lg thấy My có
vẻ buồn cái gì đó ấy nên Lg khơng đạp theo My để nói chuyện, Lg muốn
cho My được về sớm khẻo nắng.


Chiều hơm đó đi học thêm lúc nào Lg cũng đến rồi mới thấy My đi
học,học tốn cảm thấy khơng vui nhưng khi sáng học mơn english thì my
xin cơ cho My lên làm kể cả cô chưa cho My cũng đã lên làm rồi. My biết
không Lg rất khân phục tính ham học của My đấy đó nghen. Những lúc vui
nhất vẫn là đề thứ 2 cô đem cho 26 bạn thì My và Tùng đã lên làm sau đó Lg
và Thuận đã chọn các câu khác có đáp án khác với My và Tùng nhưng chỉ


có 1 câu đúng còn nữa là sai hết nên thấy vui mà nên thấy thế cô cũng cố
gắng giảng thấy dễ day,


<b>Thứ 6 ngày 09 tháng 05 năm 2008</b>


Lại như mọi ngày Lg đi học như những ngày bình thường Lg đến trường
thấy My đã đến rồi.


Lúc 15' Lg làm tốn cịn My làm lý thì phải, mà quả thật làm nhiều đề Lg
thấy rất hay.


Lúc dầu làm lý My hăng say lắm, cả tiết english nữa chứ cứ muốn lên làm
cơ, nhưng cơ có cảm giác dạy khơng vui như chiều hơm qua. Cho dù ít
người nhưng mà để dạy đở ồn hơn nhiều người.Sau đó có bạn mượn vở ghi
english của Lg. Lg mới hỏi My, Lg mới quyết định cho mượn hay khơng?
M nói với Lg rằng: "Khơng cho mượn".


Thì Lg nghe lời của My nên mới khơng cho bạn đó mượn mà, vì Lg muốn
nghe ý kiến của My trước khi làm chuyện gì mà?. Chuyển sang học văn thì
cơ luyện đề. My thấy chưa có đề về bình giảng nên My mới xin cơ ra đề về
phân tích bình giảng.


Lúc ra về My nói Lg rằng: "Chiều có muốn My đi học khơng?.Nếu muốn
thì phải mua sữa chua cơ?".


Làm gì biết quán nào ngon để mời My vào đây, vì chưa từng lên đây để ăn
mà,thế là chiều hơm đó Lg đi học khơng thấy My đi học, Lg cứ ngồi chờ chờ
mãi mà chẳng thấy đâu cả. Nên Lg cảm thấy buồn lắm, khơng có việc gì làm
nên Lg lại lấy sử ra đọc cho đỡ buồn.



<b>Thứ 7 ngày 10 tháng 05 năm 2008</b>
Qủa thật My và Lg có chuyện thì phải.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

khơng gọi được, lúc đó học mơn english, Lg làm đề của Lg; còn My làm đề
của My để xem thử tài năng, năng lực của mình như thế nào. Lúc đầu làm từ
câu 22 đến câu 40, Lg làm đúng 10 câu, lần thứ 2 làm từ câu 41 đến câu 50
thì Lg làm đúng có 6 câu.


Sang giờ tốn thì chẳng lo học mấy chỉ lo viết mấy dịng chữ ngất ngất
cho dỡ buồn, khơng hiểu taị sao đến tiết 5 thì Lg và My lại không thấy đau
nữa, hợp ghê.


Hôm qua đi học thấy thầy tý chưa ky sổ đầu bài thì My đã đem sổ đầu bài
cho thầy ký rồi, không chi hồi nữa cô lại trách My. À? Tại sao khi làm
chuyện gì đó My cũng muốn ăn sữa chua? Khơng có cách nào khác Lg đành
phải đồng ý. Lg còn phải nộp tiền ảnh cho My và Lg nữa chứ vì My cịn
thiếu 4 ngàn mà, cơ đem ảnh cho người nộp tiền rồi. Còn riêng Lg phải làm
lý thấy việc khơng quan trọng. Sau đó ra về Lg phải nộp sổ đầu bài cho My
rồi và My và Lg cùng đi ăn sữa chua theo đường mà Lg hay về, tuy có xa
nhưng Lg vẫn đi, chổ đó ở trong 1 nơi nào đó mà Lg khơng hay biết. đến nơi
đó My giống như 1 con khỉ vậy cứ lại chổ họ bán tìm cái gì đó. Lúc đầu thì
ăn sữa chua 4 cái sau đó ăn ổi 1 đĩa, rồi ăn bim bim nó làm từ khoai tây và
mực. Sau đó 1 đĩa xồi nữa cơ vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ.




<b>Thứ 2 ngày 12 tháng 05 năm 2008</b>


Lại như những ngày Lg lại đi học và lần này đến trước my với 1 tâm trạng
rất khác nhau.



Lúc chào cờ như tuần trước My lại ngồi sau Lg, nhưng lần này thì khác vì
đây là lần chào cờ cuối cùng mà Lg đã chứng kiến buồn quá mất thơi. Lần
này thì cũng rất khác hẳn hơn như những ngày bình thường khác My cầm
điện thoại ra để ghi lại cuộc chào cờ cuối này với mọi người thấy My là
người gì gì đó mà Lg khơng nghe rỏ nhưng mọi người chưa hiểu ra hết nên
chưa hiểu?. Khi nào những người bạn sẽ hiểu ra thôi. Lúc thầy hiệu trưởng
đang nói My cũng ghi âm lại nhưng khơng phải ghi âm lại điều thầy nói mà
ghi lại những gì gần chổ My ngồi nói chuyện, Lg hiểu nên Lg biết tâm trạng
của My lúc đó. Sau đó có ai hỏi My về Lg. My đã trả lời với bạn đó. Khơng
hiểu tại sao người đó lại hỏi tên của Lg. Lg cũng không biết nữa. Lúc chào
cờ xong Lg làm nhiệm vụ bưng ghế vào còn My thì đi lấy sổ đầu bài. Lúc
My chưa vào Lg nghe trong lớp mấy người bạn bàn tán chuyện My ghi âm.
Ơi mấy bạn đó có biết gì đâu mỗi tâm trang của người sắp rời xa ghế nhà
trường."Mà quả thật thấy My mặc áo dài Lg công nhận rất đẹp đó?".


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

Lúc học lý My nói với Lg: "Khơng muốn sống nữa chỉ muốn chết thôi ?
Không muốn về nhà"


My và hỏi Lg: "Có đi khơng ?.”
Sau đó lại nói: "Đừng có đi nữa".


Lg nói: "Có đi" (vì có thể Lg đi là để can ngăn để cho My bình tĩnh lại.)
Lúc học sử My nói với Lg: "Hồi nữa về trước đi nha".


Lg hơi buồn 1 tí nhưng khơng sao, có thể My đang buồn mà.Thế là lúc ra
về Lg không đợi My cùng về mà về thẳng 1 mạch vì Lg muốn để cho My
thoải mái suy nghĩ. Lg biết My đang buồn nhưng Lg có nói thế nào My cũng
khơng vui lên Lg đã để cho My thực hiện lời nói đi suy nghĩ. Ai ngờ Lg về
đến nhà buồn ngũ thế là lên gường đi ngũ, ngũ 1 tí thế là có ai gọi cho Lg


biểu: "Em có biết My ở đâu khơng ?".


Lg nói: "Em khơng biết,Anh thử gọi cho My thử?"


Thế là sau đó Lg gọi cho My nhưng gọi nhiều lần khơng thấy My bất máy,
Lg ngũ nhưng không ngủ được thấy buồn chồn nên Lg đã gọi cho gia đình
của My.


Lg gặp cha của My nói: "Chào bác. Rồi hỏi thăm sức khỏe của bác,rồi mới
nói cho cháu gặp My tí"


Bác nói: "Cháu là ai?My đi học chưa về,tan trường lúc nào vậy sao mà
chưa thấy My về".


Nghe bác nói vậy Lg thấy lo hơn lại nghĩ đến chuyên khi sáng,nên mặc dù
trời mưa Lg đi với 1 trái tim đập mạnh và lo lắng,kể cả ăn cơm Lg cũng
chưa ăn. Rồi đi gần đến cầu BẾN THỦY thì thấy My.


Lg rẻ vào 1 nơi nào đó rồi gọi cho bác: "Cháu thấy My rồi, nhưng bác phải
hứa là khơng đập My thì cháu mới nói, vì sắp thi cử ai lại đập con của mình
chứ?"


Rồi sau đó Lg đã đến nhà của My lúc đó là trịn 13h00 là lúc đó My chưa
về, Lg thấy bác đang ngồi rồi thấy Lg gọi bác thì bác ra mở cửa. Thế là Lg
vào nói chuyện với bác để bác mặt khác động viên bác về tinh thần kẻo hồi
nữa lại về đâp My thì chết. Nói chuyện được 30' thì My về, nhưng Lg khơng
nói nhiều chỉ đến để lắng nghe bác nói, bác nói giống như 1 người cha đang
nói với 1 người con bằng tất cả tấm lịng của mình. Thì bác đi làm thì Lg
cũng về vì cịn lo học nữa mà. My nói Lg ở lại nhưng còn chuyện học của
Lg nên Lg không thể ở lại.



Thứ 3 ngày 13 tháng 05 năm 2008
<i> </i>


<i> Đó là một ngày mà tơi khơng thể và không bao giờ quyên được</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

ấy .Lg cũng không biết Lg sai ở đâu? Qủa thật My làm cho Lg bối rối quá
mất thôi.


Lúc đi học Lg thấy lo lắng hồi nữa My sẽ hội tội Lg chuyện gì hay giống
như nổi trận linh đình thì chết, Lg đến trước My mà. Lg vào trong lớp Lg ôn
lại bài những kiến thức cơ bản. Rồi thấy My đến lớp.


Lg có cảm giác My sẽ hỏi Lg nhưng không ngờ MY không hỏi tội Lg.
Mà hỏi Lg về chuyện hôm qua:"Đến nhà MY nói chuyện với cha của MY
như thế nào?Có phải Lg nói với cha của MY nói đừng đánh MY có phải
khơng? ".


Lg trả lời: "Chuyện lung tung để hồi nữa ra chơi nói".


Thế là My véo Lg 1 cái đau ơi là đau.Thế là học văn My làm nhanh hơn
Lg,Lg làm chậm lắm.My thấy miệt mà lại viết xong 4 trang cịn Lg chỉ viết
có 3 trang thôi.


Ra chơi tiết 1 Lg định làm tiếp thì My nói:
"Nghĩ cái đã, tí nữa viết tiếp ".


Thế là Lg nghĩ, rồi Lg nhớ ra là tiêt 1 My nói với Lg là: "Hồi nữa về
nhà My ăn cơm. Mẹ My nói".



Qủa thật Lg rất bất ngờ,Lg cũng biết sẽ có một ngày như thế này nhưng
khơng ngờ lại sớm thế, Lg rất vui. Ôi sướng quá mất thôi.


Ra chơi tiết 2 My ra đề cho Lg làm mấy bài đầu Lg làm nhanh vì chỉ là tổ
hợp,cịn sau đó My ra đề cho Lg làm về chỉnh hợp, Lg vằ làm nhưng có kết
quả sai vì Lg lúc giải đơi chổ sai. Có đơi bài Lg không làm được My giảng
cho Lg.


Rồi sau đó My nói với Lg: "Khơng làm được thì đừng đến nhà My ăn".
Lg trả lời: "Khơng đến thì thơi ? ".


Qủa thật nếu Lg đốn khơng nhầm My có lẽ buồn lắm,rồi giờ tốn My ra
đề cho Lg làm bài tổ hợp rồi Lg giải cũng ra nhưng đến bài sau thì Lg lại
giải sai sau này Lg mới biết .Thế là Lg vướng ở đó.


Rồi My nói: "Bỏ cuộc à ? ".


Lg trả lời ngay: "Lg không bỏ cuộc bao giờ đâu?"


Nhưng cứ làm đi làm lại tôi cứ sai ở chổ Lg đã sai lần trước vừa làm Lg
vừa ghi bài trên bảng quả thật lấy tâm trạng đâu mà giải chứ.


Thế là My nói: "Có đơi lúc My giải quyết 2 vấn đề cùng 1 lúc.10 lần như
thế sẽ giải quyết 20 bài",.


Chao ôi nhanh quá trời.


Lúc ra về Lg đợi My cùng về ra ngoài nhà xe có 1 người bạn hỏi Lg:
"Lg và Trà My yêu nhau à ?".



</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Rồi sau đó đi được 1 tí My nói: "Thèm ăn thập cẩm quá Lg ơi?".


Thế là My và Lg cùng rẽ ào chợ dưới chổ đèn đỏ 1 tí, chổ họ bán ngơ My
thèm q nhưng mà biết làm sao được ngơ nhà Lg thì đang cịn non chưa ăn
được, thế là vào chợ rồi gặp cái rẽ đầu tiên rồi rẽ tay trái đi thẳng 1 tẹo rồi
thấy ngay cái quán đó, thế là ngồi ăn mỗi người 1 cốc vừa ăn vừa nói chuyện
vui vẻ, ăn xong thì ra.


Ra ngồi đàng My nói: "Đã ăn quả gì gì chưa? (mà tơi khơng nhớ)"
Lg nói: "Chưa nghe, chưa biết mà cũng chưa được ăn".


Về đến nhà của My đã thấy bác gái ở nhà chờ sẵn rồi,thế là Lg vào nhà với
tư cách là bạn của MY thôi.Đây là lần thứ 2 Lg vào nhà MY trong 2 ngày
liên tục.


Rồi bác gái biểu: "Ra rửa tay rồi ra ăn cơm".


thế là Lg và My cùng vào rửa, My rửa trước Lg rửa sau ở trên tầng 2, rồi
Lg và My cùng xuống và ngồi vào mâm,đây là lần đầu tiên lúc đi học Lg
không về nhà mà lại ăn cơm của nhà bạn,mà đặc biệt là nhà con gái. Lúc ăn
bác gái, Lg và My nói chuyện vui vẻ, rồi Lg gọi cho mẹ của Lg nhưng người
nói chuyện với mẹ Lg là My, nghe nhiều lần Lg nói cho mẹ nghe, nói
chuyện rất vui vẻ, ăn xong Lg lại ngồi chổ dành cho khách, đây là 1 bữa ăn
chỉ có bột mỳ nấu với thịt bình dã nhưng đối với Lg thì đó là 1 vinh dự rất
lớn lắm rồi. Thế là sau đó Lg và My cùng lên gác 3 tầng bên phải, Lg thấy
và đọc những dịng đó, mới vừa đọc xong thì My mở cửa phịng của My cho
Lg,vừa vào


My nói: "Khơng đọc hay sao,đọc rồi sao khơng gõ cửa?".



Qủa thật đối với Lg mà nói đây cũng là lần đầu tiên Lg vào phòng học của
bạn mà lại là con gái nữa cơ chứ?. Mới vào Lg thấy treo nhiều thứ như con
gì gì ở trên cửa sổ. Bức tranh về chúa dê xu rồi cịn nhiều tờ giấy nhỏ nói về
vấn đề khác nhau nào là văn là sử, địa lý, câu thơ,... trên bàn học có 2 chồng
sách 1 đại học, 1 tốt nghiệp bên kia cũng 1 hay 2 chồng sách vở gì đó. Rồi
My ra đề cho Lg làm lý trong sách bài tập thì khơng khó khăn gì vì chỉ vận
dụng cơng thức nhỏ là làm được, cịn bài sao Lg khơng giải được vì khó q
cịn My thì lên gường đi ngủ. Đề toán bài khi sáng và 1 bài giải hệ phương
trình, cịn lý đề khác thì là dễ bữa thứ 2 chúng tơi mới làm đó cho nên làm
nhanh. Thấy hơi buồn ngủ Lg không muồn đánh thức My dậy nên Lg tranh
thủ chợp mắt 1 tí ở trên bàn học. Ngủ được 1 tí rồi Lg ra ngồi chổ bên cạnh
phịng của My ra đó nhìn cảnh vật xung quanh thấy tồn nhà là nhà, cịn
dưới nhà của Lg thì thấy hơi ít nhà vì nhà nào cũng rộng mà, thấy gió mát
Lg ngồi lên lan can cho mát 1 hồi. Đến 13h40' Lg vào gọi My dậy đi học,
kêu mãi My mới dậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Rồi dậy,dậy xong lại soạn sách vở để đi học,thế là sau đó Lg và My cùng
xuống, My còn phải rửa mặt, chải đầu nữa chứ vì mới ngủ dậy xong, Lg đem
xe đạp của Lg và My ra ngồi, rồi chúng tơi đi học.


Đi đến vịng xuyến My nói với Lg: "My qn kính mất rồi?".


Dời ơi, chẳng lo gì cả vậy, đến trường muộn để xe xong My chạy thẳng 1
mạch vào lớp cịn Lg cứ đi thong thả vì đằng nào cũng muộn rồi mà. Vào
tiết sinh lúc đầu My lấy sinh ra đánh dấu câu mà thầy nói, còn Lg đã làm
xong cái bài mà Lg khi sáng chưa giải quyết xong, nhưng sau đó lớp ồn ào
quá My khơng chịu nổi nên My lấy tốn ra làm và nói với Lg:


"Đừng học sinh nữa,cái mơn học thuộc nên học ở nhà".



Thế là Lg vừa học toán vừa dánh dấu sinh câu mà thầy nói, Lg và My
làm các bài tốn, lúc đầu My chỉ ra cho Lg bài dễ thôi, nhưng sau My ra cho
Lg, Lg và My cùng làm coi ai làm bài nhanh hơn. Bắt đầu My làm nhanh
hơn Lg, nhưng có bài làm cách My của My, Lg làm cách của Lg. Cách của
Lg nhanh hơn. Lúc học sinh có bạn nào cứ nháy máy cho My ấy?. Lg mà
biết được của ai thì người đó coi chừng?. Chuyển sang học văn, cơ lần đầu
thì đọc bài của Hiền có lẽ là người bạn Lg khơng ưa. Lúc nào khơng có nháp
cứ xin Lg, khơng có cách nào khác cho đở bị quấy rầy Lg đã cho Hiền. Sau
đó cơ lại ra đề làm có đơi câu My biết thế là My đứng dậy phát biểu nhưng
mà hiểu hơi xa nhưng cũng đó là 1 cách hiểu. Sau đó cơ đọc các câu hỏi
giống như trắc nghiệm cho lớp, có thể rất vui My định ghi âm lại nhưng àm
hết mất rồi. Tiếc thật đó nhỉ?. Ơi chao ôi! Lg tưởng bài văn của My khi sáng
dài có thể đạt cao ai ngờ cũng bằng Lg. Nhưng có 1 vấn đề là Lg làm văn ý
ít hơi dài. Lúc ra về Lg và My cùng về sau đó tạm biệt nhau ở vịng xuyến


<b>Th 4 ng y 14 tháng 05 n m 2008ứ</b> <b>à</b> <b>ă</b>


Vẫn nh ngày bình thờng lg vẫn đi trên con đờng mà lg vẫn đi đó qua
bằng đơi chân và chiếc xe đạp nhỏ nhoi bé nhỏ của mình.


Lần này thì khác 1 tí thấy my nói rất thích màu tím của cây hoa bằng
lăng Lg đi qua đoạn đờng trờng thi bên cạnh có cây hoa bằng lăng, Lg dừng
lại và bẻ 1 cành hoa nó có 2 bơng nhng mà Lg thấy 1 bông xấu quá nên bẻ,
Lg đi học với nhiều tâm trạng khác nhau khó diễn tả q. Vì lần đầu tiên Lg
tặng hoa cho 1 ngời, lại là bạn thân của Lg mà lại là con gái mới chết chứ.
Lúc Lg đến trờng lg lại đến trớc My, Lg vào ngồi 1 lúc thì mới thấy my đến


Thø 6 ngµy 16 tháng 05 năm 2008


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

<b> Thứ 7 ngày 17 tháng 05 năm 2008</b>



Ngày này sẽ đí vào lịch sử như 1 huy hồng đẹp đẽ ở mỗi trong
trang giấy,dệp nên câu chuyện về tình bạn TRẦN XUÂN LƯƠNG và
NGUYỄN THỊ TRÀ MY


Buổi sáng hơm nay có 1 ý nghĩa rất lớn đối với Lg. Lg thức dậy lúc 3h30
rồi ghi đề sử cho My, đây có lẽ là lần cuối Lg viết đề cho My cũng nên. Rồi
đến 4h00 sáng Lg gọi cho My để My cùng dậy học với Lg. Thế là gọi mãi
mà My cũng không chịu cầm máy hay là đang ngũ mơ giấc mơ tuyệt vời nên
không muốn thức dậy học, thế là Lg không gọi nữa.


Lg đi học với tâm trạng không lo về chuyên khi tối có người nào đó dọa
đập Lg, Lg chẳng sợ ai cả. Với món quà trên tay mà Lg đã gói nó hơm qua.
Đi trên con đường mà ngày nào Lg cũng đi, nhưng lần này thì khác với
một tâm trạng chuẩn bị xa trường xa lớp, xa những người bạn tốt của Lg mà
Lg không bao giờ quên. Và rồi đến đường TRƯỜNG THI chổ lần trước Lg
đã bẻ hoa bằng lăng Lg tặng cho My. Lần này Lg bẻ một cành rất đẹp nó có
5-7 bơng hoa và rất nhiều búp hoa đang chuẩn bị hé mở cánh hoa ra để tô
đẹp thêm cho cuộc sống mới.


Lg đi đến trường với 1 tâm trạng bồi hồi,hồi hộp vì đây là lần thứ 2 Lg
tặng quà cho con gái, cả 2 lần tặng cho bạn của Lg. Đến vào phòng lớp
những ngày khác Lg vẫn chưa thấy My đến. Lg vào chổ bên cạnh chổ ngồi
của Lg. Lg dã ngồi với My đúng chỉ có vẹn vẹn 2 tuần, 2 tuần trôi qua nhanh
quá mất thôi. Nhưng đối với Lg thì 2 tuần đó cũng là q đủ đẻ có thể học
tập tốt và hiểu người bạn của Lg hơn. Lg vào chổ đúng được 1 tí có người
bạn thấy Lg cầm hoa bằng lăng đến thì bạn đó lại định lấy của Lg nhưng Lg
quyết khơng cho. Và có mấy người bạn trong lớp đã nói với Lg làm Lg rất
bực.quả thật lịng Lg lúc đó muốn nói to:



"Lg thế đó, bạn làm gì được nào".


Nhưng chính lịng Lg khơng muốn nói lên những điều dó vì Lg đã đọc
được của ngạn ngữ của 1 nước nào đó có câu có thể nói rất hay và rất đúng
mực quả thật khơng có lời nào hay như thế:


"Trong cải cọ, ai mà biết im lặng là người có trí tuệ"


Rồi bạn của bạn đó cứ đem cho bạn đó đọc tin nhắn của Lg đã nhắn cho
bạn đó ngày hơm qua. Bạn đó đọc xong thì MY đến, bạn đó đập trên đầu của
Lg, Lg chẳng sợ gì cả vì lúc đó bên cạnh Lg cịn có mấy người bạn của Lg
nữa mà và lúc đó cịn có bạn thân nhất của Lg đã ở bên cạnh Lg rồi mà.
My hỏi Lg: "Có chuyện gì vậy".


Lg bảo My: "Khơng có chuyện gì đâu".


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Lúc đó MY nói: "Khơng nhận q đâu. Tặng làm gì? "


Lúc đó im lặng thơi, chẳng biết nói gì và 1 tâm trạng hơi buồn 1 tí. Đến giờ
15' thì phải nộp tiền phơ tơ, ảnh và tiền Đồn để lấy sổ Đồn. Lg nộp cho Lg
còn MY nộp cho MY.


Sau đó MY hỏi Lg: "Lg nộp tiền mấy ngàn sáu ngàn thì hãy lấy lại 2
ngàn nhé. Đừng có cho mấy bạn đó làm gì".


Lg đã bảo với My: "Lg nộp có 4 ngàn thơi".


Sau đó Lg đọc sổ Đồn của Lg. My đọc sổ Đồn của My. Sau đó MY nói
một câu: "Sao của Lg viết nhiều, mà của MY viết ít thế? ".



Lg trả lời: "Lg cũng khơng biết được nữa? ".


Sau đó 2 người đổi sổ Đoàn cho nhau để đọc, rồi sau đó My lại nói: "Lấy
sổ Đồn này làm gì ? ".


Lg lại bảo: " Để bước vào trường mới nộp lại cho họ ".


Sau đó MY lại nói: " Đồn làm gì đâu?chẳng tham gia cái nào cả tồn là
nộp tiền thơi à,(vì họ khơng có tổ chức và đơi khi có thì có ít).”


Lg thấy cũng có lý.Lg lại nói: "Vì nếu có hoạt động mà mình tham gia thì
tốt quá".


ngày 18 tháng o5 năm 2005


Sau đó My nói với Lg: "Khi sáng biết Lg gọi nhưng My không dậy
được ?".


Lg hỏi My 1 câu: "Mới có số mới à?"


MY nói với Lg: "Khơng vẫn số đó mà,có chun gì vậy?".


Lg lại nói với MY: "Khi tối có ai đã giả làm My ấy? rồi gọi cho Lg"
MY lại bảo: "Thế nói chuyện gì vậy, nói cho My đi?"


Lg nói nhỏ với lại lớp ồn quá nên My khơng nghe rỏ.lúc đó là bước vào
tiết english. My nói với Lg: "Lg viết ra giấy đi My muốn xem thế nào?".
Lg đã viết, vừa viết vừa ơn english, cịn My thì khi cơ cho các bạn lên làm
thì My giơ tay lên làm nhưng cơ không cho MY lên làm mà là cho người
khác lên làm, My buồn 1 tí. Lg đã viết xong rồi đem cho MY.



MY nói với Lg: "Chi mà nhiều ri rồi Lg sẽ được cộng tiền vào tài khoản
thơi"


Sau đó Lg nói: "Lg đã gọi điện tới nhà My".


My nói rằng: "Lg cũng khôn thật, biết gọi tới nhà của My cơ đấy?".


dân đó làm xong thì cơ chữa bài có 15 câu: Lg thì làm đúng có 4 câu hình
như My làm đúng có 1 hay 2 câu gì đó, không sao sẽ sữa sau, ra chơi tiết 1
Lg và My cùng làm lý, làm 1 bài rất hay đã giúp cho Lg hiểu rất nhiều điều:
"chỉ có làm bài tập mình mới giỏi được"


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18></div>

<!--links-->

×