Tải bản đầy đủ (.pdf) (232 trang)

Ebook tuong menh khao luan vu tai luc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.43 MB, 232 trang )


MỤCLỤC

DẪN
PHẦNMỘT.TỬSINHHỮUMỆNHPHÚQTẠITHIÊN
NHỮNGCÂUCHUYỆNĐỂCHỨNGMINHHAICHỮTRIMỆNH
THUỞTRỜIĐẤTNỔICƠNGIĨBỤI
QUANHỆTƯỚNGSỐGIỮATẬPTHỂVÀCÁNHÂN
TƯỚNGTẬPTHỂỨNGVÀOVIỆCTHIÊNĐƠCỦACHÍNHPHỦ
KHÁNGCHIẾN
TRINHÂNTHIÊNNHIỆM-BIẾTNGƯỜIĐỂDÙNGNGƯỜI
TỤCNHÃNVÀTƯỚNGNHÃNVỚICÁITHÚXEMTƯỚNG
Q,TIỆN,CỐTCÁCH,KHÍCHẤT
BÀNVỀTHẦNKHÍ-KHÍSẮC
DÁNGDẤPVÀPHONGTHÁI
THÀNHBẠIỞCHỖQUYẾTĐỐNHAYDODỰ
KHÍ TRONG SÁNG NHƯNG HÌNH YẾU ĐUỐI: TÀI CAO MÀ
MỆNHBẠC
TINH THẦN MẠNH, XƯƠNG CỐT KHỎE, QÚY PHÚ THỌ
KHANGNINH
MẶTSÁNGNHƯNGỌC
THANHTƯỚNG(Xemtướngtiếngnói)
TƯỚNGBẤTĐẮCKỲTỬ
CÁIMŨIVÀĐỜINGƯỜI
TỨĐỘC-NGŨNHẠC-NGŨQUAN
LỤCPHỦ-THẬPNHỊCUNG
VÀITÍCHCHUYỆNXƯA
TƯỚNGANHHÙNG
TƯỚNGKẺÁC
LUẬNVỀLÝTHUYẾTTƯỚNGDOTÂMSINH
HÌNHTƯỚNGCẦMTHÚCỦACONNGƯỜI


TƯỚNG VÀO BỘ: NGŨ ĐOẢN, NGŨ TRƯỜNG, NGŨ LỘ, NGŨ
TIỂU,LỤCĐẠI...
QUANNHÂNBÁTTƯỚNGPHÁP
LUẬN VỀ HÌNH HỮU DƯ THẦN BẤT TÚC VÀ HÌNH BẤT TÚC
THẦNHỮUDƯ
THƯỢNGTRƯỜNGHẠĐOẢN-THƯỢNGĐOẢNHẠTRƯỜNG
ÂMDƯƠNGTHIÊNĐỊA
LUẬNVỀTRÁNVÀĐẦU
TAIVÀMIỆNG
NHỮNGNẾPRĂNỞTRÊNMẶT


ĐIĐỨNG,ĂNNGỦ,NẰMNGỒIĐỀUCĨTƯỚNGLÝ
NHẤTQUANTHÀNHTHẬPNIÊNQHIỂN
MITƯỚNG
NHÃNTƯỚNG
NHĨTƯỚNG
TỊTƯỚNG(Tướngmũi)
KHẨUTƯỚNG(Tướngmiệng)
TƯỚNGCỔ,VAI,LƯNG,NGỰC,BỤNGVÀTAYCHÂN
LUẬNVỀDỊTƯỚNGVÀPHÁTƯỚNG
HỎIƠNGHƯHƯTỬ
LUẬNVỀHÌNHCỤCNGŨHÀNH
KHÍSẮC
THÊMMỘTCÂUCHUYỆNVỀKHÍSẮC
TƯỚNG LỤC ÁC, LỤC TIỆN, THẬP SÁT, THẬP ĐẠI THIÊN LA
CỬUĐẠIKHƠNGVONG
TAMHÀNVÀTỨTHẬPNHẤTKỴ
PHẦNHAI.NỮNHÂNVÀTƯỚNGMỆNH
LUẬNVỀHỒNGNHANBẠCMỆNH

NỮMỆNH,NỮTƯỚNG,TỐIKỴĐỚIĐÀOHOA
GIĨĐÁNHĐỊĐƯA
LUẬNVỀ72TƯỚNGDÂMCỦAVIÊNLIỄUTRANG
LUẬNVỀĐATRN
TƯỚNGPHÁPCỔĐỐIVỚITƯỚNGPHỤNỮ
NĨI VỀ TƯỚNG BÊN TRONG VÀ ÁM PHÁ TƯỚNG CỦA PHỤ
NỮ.
XEMKHÍSẮCPHỤNỮ
BÀNTHÊMVỀPHÉPPHỐIHỢPCỦATHUẬTCOITƯỚNG.
PHẦNBA.TINHHOACỦATƯỚNGPHÁP
PHÚ




L I NĨI Đ U

Thếgianviệcnhưýthìít,việcbấtnhưýlạinhiều,ngườiđắcchíchẳngcó
baonhiêu,màngườibấtđắcchíthìhằnghàsasố.
Ngànxưanhưthế,ngàynaycũngvậy.
BấtluậnlàphươngĐơnghayphươngTây.
Tạisao?
Đó là một câu hỏi gắn liền với đời sống nhân loại ngay từ khi loài người
nhậnthấysựthọyểucủamỗisinhmệnh.Nólạicànggâythắcmắchơnkhi
conngườisốngtụthànhxãhộivànhậnthấylẽcùngthơngtrongđờisống.
Phảichăngcùngthơngthọyểulàdosựanbàicủađấngtốilinhtrời,phật,
thượngđếnhưcáctínngưỡngtơngiáolậpluận.
Hoặcngượchẳnlạitheotriếtlýnhânvăn(humanisme),khoahọc,phương
pháphọc(Descartes),ýchíquyềnlực(volontédepuissance)-Nietszchevà
MácXít-tấtcảlàdoconngườiđịnh.

Vũtrụchungquanhtakhơngchốnglạitamàcũngkhơngbanânhuệchota.
Nóquaycuồng,đảolộn,khơnghềcómưuđịnhgìcả.Trongquaycuồngđảo
lộn,chínhconngườitựđiềukhiển,tựcaiquản,vượtmọitrởngạiđểchiến
thắng.
Alain gọi là “Ulysse nageant” (Ulysse, một nhân vật tượng trưng cho sự
chiếnđấucủaconngườitrongsửcacủaHomer,tácgiảcổxưathờikỳvăn
minh Hy Lạp. Sức mạnh thiên nhiên biển cả sóng lớn đã khơng cản được
Ulysseđếnchỗơngđịnhtrốn).
Đọc bộ “Comédie humaine” của văn hào Honoré de Balzac, ta thấy rất
nhiềunhânvậttươngtự:Vautrin,tênđầutrộmđicướpsautrởthànhtổng
giámđốccơngan,Rastignac,tênđiếmđànglàmthủtướngPháp,trongkhi
nhữngngườinhưLouisLambert,Rabourdintàigiỏi,đứcđộlạingậmđắng
nuốtcay,thấtbạiêtrề.KhơngphảiBalzacđãtưởngtượngmàơngđãkểlại
tồnchuyệnthựccủaParisthờiấy,thờicựcthịnhchochủnghĩahãnhtiến
ăn may. Có biết bao nhiêu Ulysse chiến đấu nhưng khơng chống lại bọn
“arriviste”nghĩalàbọncóthờivận,tốtsố,mayhơnkhơn.
Léninetừngnói:“Tuyệtvọngđưadẫnngườitađếntínngưỡng”.(Pertede
l'esperanceconduitàlacroyance).Nếuơngnghĩđếnviênđạncủakẻámsát
ơngchỉđilệchmộtchútthơikhơngtrúngvaimàtrúngđầuơng,chắcơngsẽ
giậtmìnhvớisựkỳlạcủasốmệnh.
Hitlertuyệtđốitinvàoýchíquyềnlực.Cácsửgiađãđưanhiềubằngcớcho
thấynhàlãnhtụquốcxãlnlnlolắngtớisốmệnh.
TụcngữTrungQuốccócâu:“Vịsinhnhân,tiêntạomệnh”.
Sốmệnhđượctạothànhlúcconngườichưachuirakhỏibụngmẹ.
Tìmhiểusốmệnhlàmụctiêucủakhoahọctướngmệnhđểgiảithíchnhững


điều:
TảovậnCamLavãnTháiCơng
ThạchSùngphúqPhạmĐancùng

BànhTổthọtrườngNhanTửđoản.
TạisaoCamLa,12tuổiđăngđànbáitướngcịnơngLãVọng90tuổimới
gặpChuVănVương?
TạisaoThạchSùng,châubáuđầynhà,cịnPhạmĐanchạyăntừngbữa?
TạisaoơngBànhTổsốnglâu,cịnthầyNhanHồichếtsớm?
Tạitrờicả?QuyềnphánxétdànhchoThượngĐế?
Khoatướngmệnhphủnhậnlýluậntạitrờitheocáinghĩachohaymnsự
tạitrờihoặchốcơngsaokhéotrêungươi,ýchỉvàomộtđấngtốilinhan
bài,conngườivơnăngkhơngthểbiếtvàcũngchẳnglàmgìđượcđốivớisự
anbàiđó.
Thuvàohaichữ“tạitrời”thơithìvẽvờibầyđặttướngsốlàviệclàmthêm
nhiễusự.
Thiênmệnhtheokhoatướngmệnhkhơngchấpnhậntrờinhưmộtđấngtối
linhmàtrờiđâylàsựkếthợpcủangũhành:kim,mộc,thủy,hoả,thổ,tức
nămchấttốcấutạothànhvũtrụ,vàâmdươngtứchaikhíchấtlàmchuyển
độngvũtrụ.
Bởivậy,đểtrảlờitạisao:
TảovậnCamLavãnTháiCơng

Khoatướngmệnhđãnóikếtgọnvàocâu:
Lụcnhânđơtạingũhànhtrung.
Sáungườiấyđềuởtrongsựvậnchuyểncủangũhành.
Giàusang,phúq,cơcực,bầntiện,cùngthơ,thọyểuđềudomệnhvậnvà
tướngcáchmàbiết.Tínhmệnhvậnđặttrênnguntắctốnsố,xemtướng
cáchđặttrênnguntắccơcấukiếntrúcvàmỹhọc,tuyệtđốikhơnglàdị
đoanmêtín.Nóchốnglạiquanniệmmêmuộithầnquyềnvàlàmgiầuthêm
chokhoahọcnhânvăn.
Nhàxãhộihọckhơngthểdùngbấtcứnguntắcnàocủakhoanàyđểgiải
nghĩanổitạisaoVươngHiểnVăn,bạnrấtthâncủavuaĐườngTháiTơntừ
lúc vua Đường Thái Tơn chưa chiếm được thiên hạ mà Văn lại chết trong

cảnhnghèokhổ?LúcĐườngTháiTơnvừachongườiđếnđónVươngHiển
VănvềtriềucùngcaitrịmndânthìngayđêmhơmấyVănbịbạobệnh
chết.MộtnhàtướngmệnhhọclúcbấygiờlàLýThuầnPhongđãxemtướng
choVươngHiểnVănmànóitrướccảchụcnămrằng:
-Tướngcáchơngtaiámvơsắc,mitánvơthái,mắttánvơthần,conngươi
đenvơquangnhấtđịnhkhơngthểcaosangđược.
TạiTrungQuốcvàonhữngnămđầucáchmạngTânHợi,aicũngđềubiết
cáitênTrươngtơnXươngxuấtthânlàmbồibàn,vănbậpbẹđơibachữ,võ


chẳngbiếtmiếngnào,binhthưđồtrậnlạicàngmùtịt,thếmàơngtađãmột
thờikỳlàmmưalàmgiótrênchínhtrườngmiềnBắc.KhiơnglàmTổngĐốc
tỉnh Sơn Đơng, gặp kỳ hạn hán, dân chúng theo tục lệ cổ, mời quan Tổng
ĐốcđếnLongVươngMiếulậpđàncầumưa.Trướcbànthờ,sớôngkhông
biết đọc, khấn ông không biết khấn. Bực mình, Trương Tơn Xương lấy tay
chỉmặttượngthầnmànói:“ĐM...khơngmưalàmbáchtínhkhổ...màycịn
đểnắngmãi,taosẽđậptanmiếunàychocoi”.
Các kỳ lão trong tỉnh ai nấy đều tốt mồ hơi bởi câu chửi của quan Tổng
Đốc,nhưngkhơngdámhérăng.Quabangàytrờivẫnkhơngmưa.Tổngđốc
TrươngTơnXươngliềnhạlệnhchotiểuđồnpháobinhđemđếnmườikhẩu
đạibácxếphàngtrướcnúiThiênPhậtbắnlêntrời.Quảnhiên,hơmsautrời
mưanhưtrútnước.
Tạisaongườinhưthếmàởngơivịnhấtphẩmtriềuđình?
Chỉcóthểgiảiđáp:“Tạimệnhtốt”.
TrươngTơnXươngsinhnămNhâmNgọ,thángNhâmDần,ngàyNhâmDần,
giờNhâmDần.BốnchữNhâmsáchgọibằngThiênNgunnhấtkhí.Hành
chiDầnngọhợpthànhhoảcục.Nhâmthuộcthủytrúngvàocáchthủyhỏa
kýtế.
ThờikỳXươnglàmbồibàn,thầysốđốnlàđạiqmệnh,Xươngcịnvái
thầysốxinđừnggiễucợt,cáithânbồibànlàmgìđạiqđạiphú.Đếnlúc

Trương Tơn Xương đắc ý, ơng giàu đến nỗi tiền của có bao nhiêu khơng
biết,quyềnthếđếnnỗiqnlínhcóbaonhiêukhơngbiết,chỗnàocũnglấy
vợđếnnỗicóbaonhiêuvợkhơngbiết.Cácthầysốđãphảilấytrườnghợp
họTrươnglàmđiểnhìnhđểđặtthànhcáchgọilàcách“Tambấttri”.
Trongthựctế,cuộcđờitacịngặpbiếtbaonhiêuchuyệnlạkhác,nếukhơng
đemkhoatướngmệnhhọcgiảithíchthìtakhơngcịncáchgìkhácđểhiểu
nổi những hiện tượng đó. Nào người giàu nhưng vất vả, người nghèo vẫn
phonglưu,trướcsangsauhèn,tiềnbần,hậuphúv.v..
QuỷCốcTửđặtracảhàngngàncáchkhácnhau,mỗicáchđểchỉmộthiện
tượngcủađờisốngconngười,từngtrườnghợpkhácnhau,từngngườikhác
nhau,tỉdụ:
a) Cách “Y cẩn kỵ ngưu” (mặc áo gấm cưỡi trâu) chỉ một số mệnh giầu
sangphúqkiểucáomượnoaihùm,cáigìcũnglàgiả.Áogấmphảicưỡi
ngựamớiđủbộ,saolạicưỡitrâu.
b)“Hànthuntạiliễu”(convesầutrờirétđậutrêncànhliễu)chỉmộtsố
phậncùngkhốnkhơngnơinươngtựa.Vesầulúctrờirétđãlàsắptànkiếp
rồimàcịnđậutrêncâyliễuthìkiếmđâuranơiẩnnấptránhmưa,tránh
gió.
c)“Vânđầuvọngnguyệt”(đứngdướimâychờtrăng)ýchỉmộtvậnhộiđen
tốitrướcmặtnhưngtươnglaivẫnnhiềuhyvọng.
Thiên hình vạn trạng kiếp sống đều hiện lên bằng hình ảnh rõ rệt tượng


trưngchotừngtướngcáchhaysốcách.
Khơngcócáihọcnàođisâuvàocõinhânsinhnhưtướngmệnhhọc.
Nghiêncứutướngmệnhhọc,trimệnhkhơngcónghĩalàtừbỏđấutranh,bó
tay,bấtđộng,chịusựanbài.Tráilại,cốtđểbiếtlẽcùngthơng,lúcnàonên
làm,lúcnàonênngừng,lúcnàocầnđộng,cầnbiến,lúcnàocầntĩnh,cần
thủ.Khơngxuẩnđộngnhưlũthiêuthân.Trimệnhđểtạochomìnhmộtthái
độthongdongđốivớiviệcđời,ứngphóvớinhữngbiếnđộng.

“Dụcngộbiếnnhivơsươnghồnh
Tuhướngthườngthờiniệmniệmthủđắcđịnh
Dụclâmtửnhivơthamluyến
Tuhướngsinhthờisựsựkhánđắckhinh”.
“Muốncholúcgặpcơnnguybiếnkhỏihốthoảng
Thìlúcbìnhthờitâmphảitĩnh,định
Muốncholúcchếtkhỏithamluyến
Thìlúcsốngphảixemthườngmọisự”.
Trimệnhđểxemthườngmọisự,coivinhnhụccùngmộtrễ,tửsinhcùngmột
gốc.Vậythìlogìsốngchết,sợgìbiếnđộng.
Trimệnhchínhlàmộttriếtlýnhânsinhrấtcao.
Trimệnhcũnglàmộtphươngphápđấutranhrấtsátvớithựctiễnvậy.



PHẦNMỘT.TỬSINHHỮUMỆNHPHÚQTẠI
THIÊN

BàitừcủaMơngChínhviết:
VănchươngcáithếnhưKhổngTửmàcịnkhốnáchởnướcSái,nướcTrần,
vũlựcsiêuquầnnhưLãVọngđànhngồicâucánơisơngVị.ThầyNhanHồi
chếtyểuđâuphảivìthầylàconngườihungbạo.Bọnđầutrộmđicướplại
sống lâu, chúng nào có lương thiện gì. Vua Nghiêu, vua Thuấn là những
đấngminhqnsinhralũconvơlại.ƠngCổTẩutâmtínhngangngượcthì
con cái tồn người hiếu thuận. Cam La 12 tuổi làm thừa tướng. Mãi Thần
năm mươi được công khanh. Án Anh thấp bé vua Tề phong cho chức tể
tướng.HànTíntróigàkhơngchặtlênngơivịthốngsúyHánTriều.Lúcchưa
gặp thời, cơm khơng đủ ngày 2 bữa, khi vận hanh thơng đoạt tam ấn Tề
Vương.TriệuXongnắmgiữhùngbinhnhiềunước,mộtsớmmộtchiềuhết
thờichếttrongbụirậm.LýQuảngtaykhơngđánhchếthổsuốtđờivơtước

lộc.PhùngĐườngtàianbangtếthếđếngiàvẫnchưacóchỗdungthân.
Thượngcổthánhhiền,chẳngaitrốnthốtvịngsốmệnhâmdương.
Conngườilúcsinhrahấpthụkhíâmkhídương,chịuảnhhưởngvậnchuyển
sinhkhắcchếhốmàthànhsốmệnhtướngcáchkhácnhau.
Số mệnh tướng cách khác nhau sinh ra chết sống, giàu nghèo sang hèn, bĩ
thái cùng thông, thọ yểu thông qua thiên bẩm, cơ hội kết cục càng thêm
mnhìnhmnvẻ.
Cổnhânsaungàn,vạnnămkinhnghiệmđãhạbútđặtđịnhnghĩadứtkhốt
chovấnđềbằngcâu:“Tửsinhhữumệnh,phúqtạithiên”.
Nhữnggiọtlệanhhùngxưanayphầnlớnliênhệđếntướngmệnh.Sinhthời
Khổng Minh thường hồi bão cái chí: “Ở đời khác thường, làm sự nghiệp
phithường,cùngthìtựtốtlấyta,đạtthìđemhạnhphúcchothiênhạ”.
Rút cuộc, sự nghiệp phi thường nửa đường đứt gánh, độc thiện kỳ thân
chẳng xong, kiêm thiên hạ cũng hão huyền. Mặc dầu ơng đã cố gắng hết
mìnhcúccungtậntụyđếnchếtmớithơi,cộngvớicáitàilượchơnngười,thế
màtâmtrạngGiaCátKhổngMinhlúcchếtthậtbiai.Gượngbệnhsaitảhữu
vựclênchiếcxenhỏratrạiđixemcácchỗđóngqn.Gióthuthổimạnh
lạnhbuốttớixương,mớithởdàithanrằng:
“Từđâytakhơngcịnđượcratrậnđánhgiặcnữa
Trờixanhthămthẳm,giậnnàybiếtbaogiờngi
Mnviệcchẳngquadosốvận
Ngườisaocưỡngđượclịngtrời”.
CáilýdogâyraCổkimđathiểuanhhùnglệlàtạianhhùngnandữmệnh
tranhhồnh(Anhhùngcũngkhóchốnglạisốmệnh).
Việc đời thiên hình vạn trạng, sớm thay chiều đổi khơng đi ra ngồi vịng


thiênsố.
Bởithế,cụTrạngTrìnhmớidạyngườisau:
“Khơncũngchết,dạicũngchết.Biếtthìsống”.

BiếtởđâycónghĩalàTrimệnh.



NHỮNGCÂUCHUYỆNĐỂCHỨNGMINHHAICHỮTRIMỆNH

ChuÁPhuđươngthờitrọngnhậmchứcTháithútỉnhHồNam,đếnnhờHứa
Phụxemtướngchomình.HứaPhụnói:
Banămnữaơngđượcphonghầu.
Támnămnữaơnglàtểtướng.
Mườinămnữathìơngchếtđói.
ChuÁPhucườimàrằng:
-Đãphúqtộtđỉnhnhưthếsaocịnchếtđói,xintiênsinhchỉdạychotơi
biếttạisao?
HứaPhụnói:
-Pháplệnh(haivếttừmũixuốngcằm)chạyvàomiệng,theotướngphápgọi
làrắnlaovàotrongmiệnglàtướngchếtđói.Ơngcótướngđó.
Quảnhiênchínhtrịbiếnđộng.ChuÁPhubịgiamcầm,nămngàykhơngăn
thổhuyếtmàchết.
HứaPhụxemtướngchoĐặngThơngbảopháplệnhnhậpkhẩuthếnàocũng
chếtđói.
VuaHánVănĐếkhơngchịu,phánrằng:
-ĐặngThơnglàtriềuthầncủatrẫm,phúqcủaĐặngThơngdotrẫmđịnh
đoạt,trẫmcóthểchoĐặngThơngcảnúiđồngđểđúctiền.
Về sau, Đặng Thơng chết đói trong nhà một nơng dân đúng như Hứa Phụ
tiênđốn.
VuaHánVănĐếgọiHứaPhụvàothưởngchochâubáurấtnhiều.
HứaPhụcoitướngBanSiêunói:
-Hàmén,đầuhổbaymàănthịtthựclàtướngvạnlýphonghầu.
Ít lâu sau, Ban Siêu bỏ văn theo võ, lập đại công uy chấn miền Tây Vực

đượcphonglàmĐịnhViễnHầu.
An Lộc Sơn lúc nhỏ nghèo hèn, đi ở hầu cho Trương Thủ Kh. Lúc rửa
chânchoKhbỗngngừngtaychămchúnhìn.Khhỏi:
-Màynhìngìthế?
LộcSơnthưa:
-Tạitơithấybànchântráingàicónốtruồilớn.
Khbảo:
-Đấylàcáitướngphấtcờkhởiloạncủatao.
AnLộcSơnváichủrồinói:
-Thưangàicảhaibànchântơiđềunhưvậy.
Khhếtsứcngạcnhiên.
Về sau An Lộc Sơn làm loạn đốt cháy kinh đơ nhà Đường, khiến Đường
MinhHồngphảibỏchạy.
ThầnPhóngẩncưnơithơndãđếnthămnhàtướnghọcunthâmTrầnHy
Di.


Phóngcảidạnglàmtiềuphu.TrầnHyDitrơngthấycườimàrằng:
-Tiênsinhtiềuphu,20nămnữatiênsinhlàbậcnhịphẩmnhânthần,thiên
hạaicũngbiếttiếng.
Đúng20nămsau,ThầnPhónglàmgiámnghịđạiphurồithăngchứcCơng
bộthượngthư.
ĐờiHậuHán,VươngMãngcótướnglạ,tráncaodơ,mắtđỏconngươivàng,
tiếngnóioangoang,quyềncao,mũilớn,miệngrộng.
CơngTơnĐềbảoVươngMãng:
-Đầuhổ,miệnghổ,tiếngnhưbeonếukhơngănnổingườitấtbịngườiăn.
VươngMãngcướpngơinhàHánkhơngđượcbaolâuthìbịgiết.
ƠngThánhThán,nhàphêbìnhvănhọcdanhtiếngđờiThanh.
Giaodurộng,bạnbènhiều,cónhữngtaytướngmệnhhọctàigiỏithườngăn
ngủtrongnhàThánhThán.CoitướngchoThánhThán,ngườinàocũngtỏra

thươngtiếc,mườingườixemthìcảmườingườiđềuphêtướngcáchThánh
Thánlàsẽbấtđắckỳtử,lúcchếtthâykhơngtồnvẹn.
Kếtcuộc,ThánhThánbịkếttộichémnganglưng.
TàoTháosaithíchkháchđiámsátLưuBị.ThíchkháchvàoyếtkiếnBịđể
bàykếdiệtTào.Bịrấthợpý,nóichuyệnthậttươngđắc.ChợtKhổngMinh
vào. Thích khách mặt biến sắc. Khổng Minh nhìn người khách lạ rồi ngồi
nlặng.Thíchkháchđitiểutiện.LưuBịbảoKhổngMinh:
-Đólàmộtkỳsĩ,cóthểgiúpchoơng.
KhổngMinhthởdàibảoLưuBị:
-Ngườiấysắcđộngthầnhuy,gianhìnhngoạilậutàtâmnộitàng.Tơichắc
hắnlàthíchkháchcủaTàoTháosaipháitớiđây.
LưuBịchongườiđuổitheobắtthìthíchkháchđãchạytrốnrồi.
Dương Q Phi lúc nhỏ chạy chơi ngồi đồng ruộng. Có thầy tướng họ
Trươngtrơngthấynói:
-Ngườiđạiphúqsaolạiởđây?
BạnhữuhọTrươnghỏi:
-Conbéqđếnbậctamphẩmkhơng?
Trươngđáp:
-Hơnthếnữa.
-Nhấtphẩm?
-Hơnnữa.
-ThếchắcphảilàHồnghậu?
-Cũngchưađúnghẳn.
DươngQPhilàmộttrongbốnngườiđẹpnhấtcủaTrungQuốc,từnglàm
rungchuyểncơnghiệpnhàĐường.



THUỞTRỜIĐẤTNỔICƠNGIĨBỤI


Trời đất nổi cơn gió bụi là động cơ chính để xoay chuyển vận mệnh con
người.
MộtnhàtríthứcrờiHoaLụcquaHươngCảngsaukhiĐảngcộngsảnTrung
Quốcnắmchínhquyềncólàmbàithơngũngơnsauđây:
“Danhsĩkimtrùythạch
Tướngqnhọctúhoa
Phunhâncánhhạhải
Tiểuthưdiệcđảosa
Bộtrưởngcamtisiển
Tàithầnnhẫnxuấtgia
Chỉnhânđàohọaloạn
Lnlạcđáothiênnha”.
Nghĩalà:
“Danhsĩđixaygạogiãthịt
Ơngtướngcầmkimchỉthêugốithêukhănlấytiền
Cácbàmệnhphụxuốngbiểnchởđị
Tiểuthưkhcácgánhnước,giặtth
Bộtrưởnglàmanhbánvéxeđiện
Phúơnglangthangđầuđườngxóchợ
Tấtcảchỉvìchạyloạn
Nênmớilênhđênhgócbiểnchântrời”.
Thếsựlànhưvậy.Tấtcảlàbiếndịch.Đờisốngconngườiđưađẩytrongcái
dịchđó.Độngbiến,cùng,thơng,sinh,tựhố,đúngthời,đắcvịlàcănbản
choxãhộinhânsinh.
Lýlẽcủatướngmệnhởđấymàra.
Nhữnghồncảnh:Bèodạthoatrơi,cúctàngặpmưa,cáaothốtlưới,hổvề
rừng,yếntiệchoađăngv.v...,nhấtnhấtcũngtừđấymàthành.
Cơngióbụi,triloạnlàgốcnguồncủakhísốvậnmệnhtạonênvinhhoa,toả
chiết,thấtbại,hungtai,hỉsựchokiếpngười.




QUANHỆTƯỚNGSỐGIỮATẬPTHỂVÀCÁNHÂN

Nóiđếntướnglývàsốlý,ngườitathườnggặpcâuhỏimóchọng:
-Ốidào,tướngvớisốchỉlắmchuyện.Thếcảcáitàuchìmởngồikhơithì
tấtcảngườitrêntàucùngmộtsốmộttướngchắc.Quảbomnguntửthảở
Hiroshimachếttrongmườiphútcảmấytrămngànthìtướngvớisốởđâu?
Móchọngnhưvậythậtcũngkhótrảlời.Nhưngnếucũngđemmộtcâuhỏi
móchọngkhácnémngượctrởlạirằng:
- Vậy ở Hiroshima chết cả trăm ngàn nhưng có một số người cùng chung
hồncảnhhệtnhưnhaumàthốtchếtthìkhoahọcgiảinghĩarasao?
Câu trên cũng chẳng dễ gì trả lời được. Nếu câu hỏi trước lôi người ta ra
khỏimànglướicủasốmệnhtướngcáchthìcâuhỏisaulạidungườitavào.
Vàcuộccãivãcứgiằngcomãikhơngphươngcáchgìchấmdứt.
Nhưng giữa khi đó thì bản thân số học và tướng pháp nảy sinh ra vấn đề:
“Tướngtậpthể”.Về“tướngsốđơng”nàycómộtlốigiảinghĩakhácnữalà
“vậnnước”.
TrongthờikỳTrungHoakhángchiếnchốngNhậtbản,có2vịlàLâmCanh
BạchnhàđốnsốnổidanhvàĐàoBánMainhàxemtướngkỳtàivốnbạn
chơirấtthânvớinhau,chonênhaivịđãcùngnhaucộngtácđểlàmnhững
thựcchứngđểmàgiảiđápvấnđề.Xemtướngđốnsốtậpthểđểđốnđịnh
thờicuộc.
MộthơmhọgặpnhautạiBảoqnTânCương,ĐàoBánMaihỏiLâmCanh
Bạchđãpháthiệnđượcrađiềugìmớilạsaukhixemsốchonhiềungười?
HọLâmnói:
-Vềcácyếunhântrongchínhphủthìchưathấycógìkháclạmớimẻ.Chỉ
riêngcósốcủaThịtrưởngTrùngKhánhlàNgơQuốcTrinhthìnămnaylà
nămđạibấtnhưý.ĐồngthờixemchođasốdânchúngTrùngKhánhthấy
trongmộttrămlásốcóđếncảbẩychụclásốrấtxấunămnay.

ĐàoBánMaimớicăncứvàolờinóicủabạn,mấyngàyhơmsauliền,ơng
tìm nơi cơng cộng lắm người đi lại mà sử dụng đến tài của mình. Trường
hợpnày,xemtướnggiảiquyếtvấnđềtươngđốidễdànghơnxemsố.Bởivì
dùgặpngườikhơngquen,dùhọkhơngmờivẫnđốnđượcnhưthường.Lạ
thay,khivậndụngnhãnlựcvớitướngphápranhìnthiênhạ,ĐàoBánMai
tiênsinhthấykhísắcnhữngngườiởđâyqnửalàtướngchếtbấtđắckỳtử
màthảmhoạsắpđếnrồi,chỉtrongvịng3tháng.SợrằngđấtTrùngKhánh
nàytainạnđếnnơi.Tronglúcchiếntranh,tainạnkhơngkhỏi2điều:bịln
hãmhoặcbịmáybaynémbom.ĐấtTrùngKhánhtínhtrênchiếnlượckhơng
thểnàobịlnhãmđược,chỉcịnlàvấnđềmáybaynémbom.
Đàotiênsinhnghĩrấthợplý.VìnếuTrùngKhánhbịgiặcchiếm,tấtnhiên
sốmạngcácyếunhânchínhphủítnhấtdịchmãphảiđộng,nghĩalàphảirời
đi,nhưngtheonhưLâmCanhBạchthìkhơng.


CịnsốmệnhcủaơngthịtrưởngNgơQuốcTrinhthìbấtqchỉlàsốmạng
mộtcánhânkhơngquanthiếtđếnđạicục.
CáiđángkểlàLâmCanhBạchxemthấynhiềusốxấurồiđếnĐàoBánMai
trơngthấynhiềutướngxấu.Haingườibànvớinhaumàlo.Nhưngaidám
nóichomọingườihaychuyệnlạkhólịngtinđượcấy.
Haiơngbànnhau:TấtnhiênnếucóthảmhọathìTrùngKhánhchỉcóthảm
họa bị máy bay oanh kích. Nói đến máy bay oanh kích thì hơi khó xảy ra
thảmhọatotátbởivìhệthốnghầmhốởTrùngKhánhrấtchắcchắn.Vậythì
tướngsốsaichăng?Khơngthểnhưthếđược.Cánhâncịncóthểsai,chứtập
thểlàmsaosai?Vảlại“tửvongkhísắc”ĐàoBánMaitiênsinhthấycàng
ngàycàngnặngthêmkhơnggiảmbớtchútnào.
Mốihồinghicứdàyvịmãi2nhàtướngsố.
Khơngbaolâusau,cáchcuộcgặpgỡcủahaivịtướngsốchừng38ngàythì
thảmhọalịchsửTrùngKhánhxảyđến.Hàngvạnngườichếtchẳngphảivì
dịchtễ,chẳngvìbomđạnmàvìchếtngạtởdướihệthốnghầmhố.Sốngười

chỉngấtxỉuđithơicũngbịvấtlênxeđichơntậpthể.
Tướngvàsốtậpthểnhưvậykhơngphảilàchuyệnngoangơn.
Đất nước chúng ta ngày nay nếu ai để ý ít nhiều tất sẽ thấy ngay trẻ con
thuộcthếhệngườiViệtlớpsaunàyđềuđẹpđẽsángsủahơnlớptrướcmặc
dầuchiếntranhmiênman,mặcdầurốiloạnkhơngngừng.Tướngtậpthểcủa
lũtrẻViệtđóbáohiệumộttươnglaitốtchogiangsơnViệtNam.



TƯỚNG TẬP THỂ ỨNG VÀO VIỆC THIÊN ĐƠ CỦA CHÍNH PHỦ
KHÁNGCHIẾN

ỞHồngKhẩu,trướckhángchiến5tháng,tướnggiaĐàoBánMaigặpngười
bạnmờiăncơmtrưa.ƠngbạnnàybiếttàicủahọĐàonêntrướcđơnganh
em,ơngbạnucầutiênsinhxemtướngchotấtcảbọn.
Bữa tiệc có khoảng chừng bẩy tám chục người. Đào Bán Mai phát hiện
tướngcủahọđềuchungmộtđiểmgiốngnhaulàsắctướngcókhímờámvà
códấuhiệurờiđổichỗở.
Khísắcmờámlàcósự“bấtnhưý”,“tiểuphátài”.
Khísắcthiêndilàchỉtrongnộimộtthờigianngắntấtđổirờinơicưngụ.
Tướngthìthế,nhưngsựthựcthìkhólịngchứngminhq.Ainấyđềucó
cơngănviệclàmthìdạigìmàđiđâu.Ấyvậymớikỳ.NgheĐàotiênsinh
nói họ cười thầm. Nhưng họ cười chẳng bao lâu thì chiến tranh bùng nổ.
NhậtàoạtđổlênHồngKhẩu,tồnthểdânHồngKhẩu“khăngóigióđưa”
lênđườngtảncư.
Một nhà tướng số khác sau khi xem số và tướng cho các yếu nhân trong
chínhphủnhưTưởngGiớiThạch,ngTinhVệ,LâmXâmv.v...đãthira
mộtđiểmlạ.Trongcungthiêndicủaqbáncácyếunhânđóđềuthấydịch
mãnênquyếtđốnnhưsau:ChínhphủtấtphảirờiNamKinhvàđivềphía
Tây.QuảnhiênchínhphủmấythángsauchuyểnlênVũHánrồiđếnTrùng

Khánh.



TRINHÂNTHIÊNNHIỆM-BIẾTNGƯỜIĐỂDÙNGNGƯỜI

Họctướngphápđểxemaisẽchếtnon,chếtyểuhaythọbẩytámmươi,hoặc
aisẽgiàucónứtđốđổváchhaynghèorớtmồngtơi.Nhưngđấymớichỉlà
phầntìmhiểuvậnmạngmộtngười.
Nhưngtướngphápcịnđemlạichochúngtamộtđiềuhữuíchkháclàbiết
ngườiđểdùngngười,biếtngườilàmbạn,biếtngườiđểcùngmưutoanviệc
lớn.
NhữngđộcgiảnàođãđọcTamQuốcChíchắcchưaqncáitướngNgụy
Diên chói xương phản chủ mà Khổng Minh Gia Cát biết trước để phòng
trongcẩmnanggiaochoMãĐạixửtội.
Trong vở kịch của nhà đại văn hào Anh Shakespeare, vở César, có đoạn:
CésarnhìnthấyCassiusbènbảocậnthầncủaơngrằng:
-CácngươihãycanhchừngtênCassiuskia.Vócnógầyguộcvớiđơimắtvõ
vàngcủanhiềuđêmkhơngngủ.Tasợnhữngngườinhưhắn.Hắnđangmưu
toanhạitađó.
Từcổxưa,lịchsửnhiềulầnchứngminhrằng:Tấtcảthànhcơnghaythấtbại
qnửathuvàohaichữdùngngười.
HánCaoTổLưuBangsaukhithànhcơngrồi,mộthơmhộihọpquầnthần
lạimàhỏi:
-Cácngươicóbiếttạisaotừáovảichântrắngmàlênđượcngơithiêntử
chăng?
Quầnthầnnịnhhót,tánnhảmtánnhírằngngàigiỏi,ngàigandạ,ngàianh
minh,ngàiqntử.
Đểchotângbốchồilâu,LưuBangmớivuốtrâucườikhekhẽnói:
-Khơngphải,cácngườinóisaibét,saibét.

Đámquầnthầnthấynhữngcâunịnhcủamìnhtrậtlấtnênngườinàongười
nấyngồingẩnmặtra.
BấygiờLưuBangmớichậmrãiphánrằng:
-TatàiquyếtliệuqncơkhơngbằngTrươngLương,tàitínhtốnđơnđốc
qn ngũ khơng bằng Tiêu Hà, tài chỉ huy chiến sĩ xông pha chiến trường
khơng bằng Hàn Tín. Thế mà ta ngồi ở trên cao nhất chính là nhờ ta biết
ngườivàdùngngườiđúngchỗvậy!
Ơng Gia Cát Lượng khi còn nằm tại núi Ngọa Long đã viết ra thiên “Tri
Nhân”(biếtngười)trongtậpTướngUnnhưsau:
-Tínhngườithậtkhóhiểu.Dungmạobấtnhất,hànhđộngtrămngànlối.Kẻ
trơnghiềnlànhnhuthuậnmàvơđạo,kẻbềngồicungkínhmàtronglịng
trítrávơlễ.Kẻtrơngrấthùngdũngnhưnglạinhátsợ(kiểucáccụđồthường
nóilàgiàgi...nonhột,dọađánhngườirồikhơngdámđánh).Kẻcóvẻthật
tậnlựcmàrấtbấttrung.
Tuynhiên,biếtngườicũngcóbẩycách:


a)Đemđiềuphảilẽtráihỏihọđểbiếtchíhướng.
b)Lấylýluậndồnhọvàothếbíđểbiếtbiếnthái.
c)Lấymưutrítrịhọđểtrơngthấykiếnthức.
d)Nóichohọnhữngnỗikhókhănđểxétđứcdũng.
e)Chohọuốngrượusayđểdịtâmtính.
f)Đưahọvàolợilộcđểbiếttấmlịngliêmchính.
g)Hẹncơngviệcvớihọđểđochữtín.
Nhưthế,thuật“TriNhân”củaKhổngMinhxâydựngtrên2điểmcănbản:
1)Hìnhtướng(phảihọctướngphápđểkhỏilầmcáihìnhdángbênngồi).
2)Tâmtướng(cáchpháthiệntâmlýngườikháctrongkhoảngkhắc).
Đấy tướng pháp quan trọng như thế đó. Dù đi bn bán, hùn vốn làm kỹ
nghệhaymọicơngviệcchỉcóhaingườitrởlênmàchỉcóchútphảntướng
vàođấythơilàtấtcảhỏnghết.Nữalàlàmchínhtrị!

Xinđưavàitỷdụ:
a)Người”bégan”thìmụcchâu(conngươi)nhỏmàvàng.Tồnmắtđenvới
vàngkhơngrõrệtnólờmờ.Mũingắn,thânhìnhdàihơnchân,nóilaoxao
nhưngkhơngthực.Mặttrắngbệch,tínhtìnhtham,thíchthủlợi(xinnhớchỉ
cầnphạmvàomộttướngtrênđâycũngđủ).
b)Lơngmàythưa,xươngmặtdướilơngmàykhơnggịlênmàlõmxuống.
Haimắtđộtlộlạiđỏ.Trơngbấtcứviệcgìhoặcngướclênhoặcgầmxuống
khơngdámnhìnthẳng.Lưỡngquyềnnằmngang,qcaoépbêncáimũibất
tương xứng. Mũi vẹo, mũi khơng đầy đặn, mũi như móc câu. Trên lưỡng
quyềncónhữngvếtnhănđingược,sáchtướnggọilàvănloạnquyềnphálà
tướngcủanhữngtênphảntrắc.
c)Tướngngườihiếusắcthìthầncủa2mắtlúcnàocũnglờđờnhưsayrượu,
gọilàtnhãn.Nếusóngmắtlúcnàocũngrạtràogọilàdâmnhãn.Mắtvui
ưanhìnnhưngchứachấttínhcáchhỉhoantìnháigọilàđàohoanhãn.
d)Tướngloạingườigianđiêuthìmắtkhơngđaumàlúcnàocũngđỏ.Hai
mắt khuyết hãm. Nhưng nguy hiểm nhất là tướng mũi khoằm tựa mỏ diều
hâu,cóđiềulàcáimũiấythườnglàmchongườikháchaytinnghebởivìnó
cịnlàtướngbiểulộtài“khéochiềulịng”.



TỤCNHÃNVÀTƯỚNGNHÃNVỚICÁITHÚXEMTƯỚNG

Đâylàmộtcâuchuyệnnghiêncứuvềtướngphụnữ.Trongcuộcsốnghàng
ngày,tathườngnóichữ“đẹp”.Chữđẹpđểchỉđồvật,phongcảnh,tháiđộ,
thờitiết.Nhưngchữđẹphaydùngđếnnhấtlàchữđẹpchỉđịnhngườiđàn
bà.Khinóivàotướngsố,ngườitakhơngthểápdụngnghĩachữđẹpthường
tình.Đẹpcủaconmắttụckhácvàđẹpcủaconmắttướngkhácxanhau.
Trước khi bàn đến cái đẹp của tướng nhãn, ta hãy nói qua cái đẹp của tục
nhãn.

Phânbiệtvẻđẹpmỹnhân,ngườiphươngĐơngchialàmhailoại:
a)Liễuyểumềmnhẹnhưthanhliễu.Uyểnchuyểncóthểbaybổnglênđược
nếugặpgió.
b)Đầyđặnmơnmởnnhưhoamẫuđơnđượmsươngmai.
ThựcrachẳngriêngngườiphươngĐơngphânbiệtnhưvậy.ỞphươngTây
cũngthế,đẹp“vamp”vàđẹpmảnhkhảnhnhưngườiAnh(beautéanglaisse).
Cácnhànhongàyxưađãthêudệtbằngchữnghĩanhữngcơnàngvócliễu
mìnhmaibằngnhữngcâu:
Ngọcthụlâmphong(câybằngngọcđứngtrướcgió)
Quỳnhlâmánhnguyệt(rừnghoaquỳnhmộtđêmtrăngsáng)
Thuvânthổhỏanguyệt(mâythunhảhoatrăng)
Xnphongphấtlýhoa(gióxnlàmlayđộnghoalý)
Cácơngnhànhokhácưavẻđẫyđà,đầyđặnthìnhảvăncatụngbằngnhững
câu:
Hảiđườnghàmthầnlộ(hoaHảiđườngngậmgiọtsương)
Đàolýánhchiêuhà(bơnghoađàobuổibìnhminh)
Nhấttiếubácmịsinh(nụcườinởtrămvẻdun)
Tavẫnnói:“Thấyngườiđẹpmàkhơngbiếtrằngđẹptứcthịlàhạngkhơng
cómắt”.
Tuynhiên,đẹplàmộtvấnđềkhơngdễdàngnhưtatưởng.Tahãynhìnvào
lịchsửhộihoạkểtừLéonarddeVincichođếnPicasso,quanniệmvềđẹpđã
biếnđổikhánhiều.Cịnriêngcáiđẹpđànbàthìtưtưởngcàngcao,vẻđẹp
càngtrởnênkhóđểtiếntớimứcđẹp.Ấylànóivàolĩnhvựctrừutượng.Kéo
lùi về thế tục thì ta nhìn thấy người đàn bà đẹp, đấy mới chỉ là bước đầu.
Bướcthứhaitangắmvàlẽdĩnhiên,mứcđịihỏicủatalêncaohơn,lúcbấy
giờtanghĩthêm:àđẹpthìđẹpthật,nhưngvơdun,đẹpmàvơdunlàcái
đẹpđầnđộn,lạnhnhạt.Bướcthứbaphêbìnhcủatasẽthuộcvềkhứugiác,
phàmđẹpthìphảithơm,thứthơmtựnhiênthânthểtiếtra.Trongtrườnghợp
nhờ vào thơm chế tạo thì kém rồi, chẳng khác gì nước dùng phở mang vị
ngọtmìchính.Cứnhưvậyđếnbướcthứtư,thứnămv.v...

Cịnnhưvẻđẹpđốivớiconmắtcoitướngthìđãđivàochỗhuyềnchídiệu,
đơilúcnóvượthẳn,tráihẳnconmắttục.


Nhìnxemtrongchốncaolâu,tửuqn,cơđầu,nhànhẩycóbiếtbaonhiêu
khnmặtđẹp.Nhìnxemphunhâncácơngtoơnglớncómấybàmàkhơng
xấunhưmachơnmavùi.Nhìnxemcácơngquyềnthếvợxấu,đilấyvợnhỏ
vàgầnnhưlàđịnhlệ,vợnhỏthườngđẹphơnvợlớn.Nóixongqbạnđặt
mộtcâuhỏi:Tạisaođẹpnhưsaobănglạiđilàmđĩlấylẽ?Xấunhưmamút
lạiđượcngơivịqphunhân?
Vàcâutrảlờilànhưthếnày:
- Đẹp của con mắt tục khác hẳn đẹp của con mắt tướng. Dù là “cây ngọc
đứngchỗgió”hay“xnphongphấtlýhoa”hay“hoahảiđườngngậmgiọt
sương” mà khơng đi kèm với cái đẹp về tướng nhãn thì cũng phải đứng
đườnglàmđĩnhưthường.
DùcóxấunhưChungVơDiệmthìChungVơDiệmvẫnlàmchánhcungcủa
VuaTề.Ănnhauởcáitướnglàthếđó.
Sáchtướngdạyrằng:“Mỹnhânthườngtáckỹ,mỹtrunghữuchíxú”(nghĩa
làngườiđẹpthườngđilàmđĩvìtrongvẻđẹpcócáigìcựcxấu).
MộtnhàtướngsốdanhtiếngtạiTrungHoakểlạichuyệndướiđây:
-MùaxnnămấytơiđidựbữatiệctạiCẩmHoaViênthếtnhânngàysinh
nhậtcủaNgơbộiPhu,mộtchínhkháchqnnhânquyềnthếkhuynhquốcở
BắcKinh.Họmờitơiđếncốtđểxemtướng.Bởivìhọmuốnthửmặcdầuhọ
rấttintướngsố,vìnếukhơngcótướngsốthìlàmsaodốtngunhưhọmàlại
làmtovậy.Nhưnghọvẫnhồnghichonênthườnghaythửtàithầytướngsố,
nếuthầytướngsốquảlàchântàithìđốnđúng,họsẽvuisướngnchí.
Kháchđếndựthậtđơngnhấtlàpháinữ.Đốivớitơidịpnàyrấtmay,tơicó
cơhộitốtđểthửlạitàihọcvềtướngpháp.
Taycầmcốcrượuđithathẩntronghoaviên,tơimỉmcườitrơngnhữngcon
“thiêuthân”đangvuivẻhạnhphúchếtsứcvơtưquamặtgiảtạomàtrong

đótơiđãnắmchắckẻnàosắpmấtcơnghiệp,kẻnàolừachồngdốivợ,kẻ
nào ăn cắp làm giàu, kẻ nào tàn ác giết người. Tướng pháp thật kỳ, nó có
phépthầnđểđưangườinàonắmđượcngunlýcủanóđirangồiđường
tục.
BỗngngườibạnlàĐàmtiênsinhđếnbáo:
-Nàybác,tạicănphịngphíaTâycómộtngườiđànbà,chừngtrungtuầnhơi
đẫyđà,dangămđen,bácthửcoixemtướngbàtathếnào?
Banđầutơinghĩngườinàychắcphảiđẹplắmnhưngtớinơimớihayđâychỉ
làmộtnhansắccựcbìnhthường.Lúcấytơicùngđivớimấyngườibạnrành
tướngsốnữa.ChúngtơingắmnghíachừngmườiphútthìơngbạnhọKha
củatơinói:
-Tướngcáchtốtlắm,nhấtphẩmphunhân.
ƠngbạnhọViêncườimàrằng:
-Đivàođâyđểđốntướngnhấtphẩmphunhânthìdễợtcịngì.
ƠnghọKhahơicáucãilại:


- Đành thế nhưng bác nên nhớ rằng cách nhất phẩm cũng chia làm nhiều
hạng,vớingườinàytơiđốnvàobậc“thượngthượng”,nhấtphẩmphunhân
củangườiđànbànàykhơngnênđemsobìvớinhữnghạngnhấtphẩmkhác.
TơiđồngývớiơngbạnhọKhavìngườiđànbàxấuxívềnhansắcquảlàcó
những tướng cực tốt như: mũi nở, lưỡng quyền rộng và đầy, hàm lớn mà
nặng,dángđiẩnnhẹ,tiếngnóiêmấm.
TơichưakịpphátbiểuthìơngbạnhọĐàmđãnói:
-Khatiênsinhđốnhaylắm.NgườiđànbàấychínhlàNgơBộiPhuphu
nhânđó.
Sauđấychúngtơibànvớinhau,chiaramỗingảđisăn“tướng”vàcùngđưa
raýkiếnlà:khơngcầnxemkỹtướng(tướngkỹnữ?)vàqtướngởchốn
nàyvìđươngnhiênởđâyloạitướngấychẳngthiếugì.
Phâncơngxongmỗingườiđimỗingả.

Phầntơi,ngaytrongbốnmươilămphútđầu,tơiđãkhámphárasáungười
đànbà,lẽraphảilnlạclàmkỹnữnhưnghiệnthờithìđangởvậnnhấtthời
tơnq.Tìmhiểuxahơnnữa,tơithấyởđâyđasốlàkỹnữxuấtthânmàrất
íttướngcáchthựcthụlàphunhân,chỉhaohaogiốngphunhânmàthơi.Tơi
cịnthấynămngườinữa,tuyhiệntạilàphunhânnhưngkhơnglâu,chắclại
phảitrởvềlàmđiếm,conhát.Dĩnhiênởđâycũngcócảnhữngtướngcách
dâmloạn,ngoạitìnhgiếtchồng,sắptáigiávàchồngsắpchết,v.v.Chỉmột
buổidạhộinàythơimàchúngtơithuthậpbiếtbaonhiêukinhnghiệm.
Xemxongchúngtơivềhọpvớinhauvàphânralàmtámloại:
1)Qcáchsuốttừtấmbéđếnlớn.
2)Trướclàmkỹnữsaulàmphunhânnhấtthời.
3)Vĩnhviễnlàmphunhân.
4)Đãnhiềuđờichồng.
5)Sắptáigiá.
6)Dâmloạn.
7)Cócon.
8)Khơngcon.
Theo con số thống kê thì trong hơn bốn chục người, có tới 31 người là đĩ
điếmxuấtthân.ChúngtơighilạivàgiaoĐàmtiênsinhphốikiểmvớibàhọ
Trương,mộtngườigiaothiệprộngbiếtnhiều,hơnnữa,bàtacũngchínhlà
mộtkỹnữxuấtthân,bàhọTrươngrấttintướngsố,tínhthậtthà.
Quảnhiênkếhoạchcủachúngtơirấthồnhảo.BàhọTrươngchochúngtơi
nhữngtintứcđúngphongphóc.
Nhờbuổidạhộinày,chúngtơicơngnhậntướngphápmỹnhânthườngtác
kỹcủacổnhânlàrấtđúng.
Chúngtơichưakịpđưaralậpluận:mỹnhâncóbộmặtđẹp,nhưngbộmặt
đẹpkhơngnhấtđịnhlàphúctướng.Nhưngcũngkhơnglàáctướnghaybẩn
tướng.Vậytạisaolạiphảilnlạcvàonghềđĩđiếmcakỹ?Câuhỏinàyđưa



chúngtađếnđịnhlýmỹtrunghứachíxú.Trongvẻđẹpẩnchứamộtcáigì
cựcxấu.Nhưvậygọilàphátướng.
Phátướnglànhữnggì?
Tỉdụ:Mặtngườicongáiấyđẹpnhưngtiếngnóilạiồmồmnhưcáilệnh
vỡ.
-Thếthái,dungnhanngườiđànbàấythậtlàđiệumàđinhưngườiđànơng.
-Mặttrắngnhưngdathịttồnthânlạigợnđennhưcóghét
-Tayèoọtnhưkhơngcóxương.
-Thịtmềmnhưbơng.
-Tóccứngnhưrễtre.
-Danhámnhưcósạnbụi.
Hếtthảyđềulàphátướng.
Tướnglàmđĩcụthểnhấtlànhìnvàovầngtrán.
Tránhẹp,tránthấp,tránnhọn,tránlõm,tránrơ,tránlệch,thiênsươnghãm,
ấnđườngnhỏ.Phàmcongáitừ15đến22tuổiđivàovậncủacáitrán,nếu
cáitướngtránmàxấutấtchẳngtránhkhỏilnlạcvàonghềkỹnữ.
Thốtkhỏivậntrán,đivàovậnkhác,tốtthìsẽhồnlương,lấychồnglàmăn
tửtế.Ơngtrờiqiácthật,đánhdấucuộcđờingaytrêntránconngười,thế
màhồdễđãmấyainhìnthấy.
Khinhìnracảmthấymộtcáithúvơsongnhưngườiđượcmangchiếuu
kínhmàxemmacườiquỷkhóctrướcmặt.



Q,TIỆN,CỐTCÁCH,KHÍCHẤT

Mười năm đèn sách, mười năm ni khí chất là phép tu dưỡng của người
xưa.
Cốtcáchvàkhíchấtrấtquantrọngchođờingười.Anhhùnghàokiệt,chân
nhânqntửlànhữngngườicókhíchấttốt,cốtcách.Thànhcơng,cóđịavị

lànhữngngườicóhìnhtướnghiểnđạt.
Sanghèn(q-tiện)khơngphảichỉcăncứvàomũcaoáodài,quantobổng
hậumàcịnphảicăncứvàokhíchấtconngười.
CuốiđờiMinh,tổngđốchaitỉnhTơChâuvàLiêuĐơnglàHồngThừaĐào,
cóthầytướngxemđãphêrõràngvàotướngcáchcủaĐàongàyấythángấy
sẽchết.Nhưngđếnđúngngàyấy,thángấyHồngThừaĐàolạikhơngchết
khiếnvịthầytướnghếtsứcngạcnhiênkhơnghiểutạisao?
Đờisaumớikhámpháralýlẽ.Đàovốnlàconngườicódanhcóvịthờibấy
giờ.QnnhàThanhsangxâmlượcTrungQuốcbắtđượcHồngThừaĐào
chính vào ngày thầy tướng phê tận số. Bởi chưng, Hồng Thừa Đào tham
sốnghànggiặc,đilàmquanchogiặc,làmHángiannênkhơngbịgiặcgiết.
Đàotừbỏkhíchấtqđánglẽraphảicócủamộtvịnhấtphẩmnhânthầnđể
chấpnhậntaitiếngtitiệnthànhthửphátsinhbiếntướng.
-Nếucăncứvàoquyềnthế,danhvọngHồngThừaĐàolúcbấygiờMinh
triềucịnquađếnThanhtriềumàbảonhưvậylàqthìlầm.Chữqchứa
chấttrongnócáinghĩađẹptốt,đứchạnh.TrườnghợpHồngThừaĐàohàng
giặc,làmquanchogiặcphảigọilàTiệnchứkhơngthểnóirằngQ.
Cadaocócâu:
“Sáođóithìsáoănda
Phượnghồnglúcđóicứtgàcũngăn”.
PhượnghồngloạiHồngThừaĐàolàthế.
Cókẻhiểnđạtmàtitiệnhènhạthìngượclạicũngcónhữngngườiđóikhổ
màcaoq.TỉnhưVũHuấnđờiThanhngunlàlãoănmàyrồiđộtnhiên
ơngtatụtậptranhđấuthiếtlậptổchứcNghĩahọc,dạycácemnghèobiết
chữ,tạothànhphongtràođihọcrộnglớn.
Tuynhiên,riêngthânphậnơngtavẫnlàmộtlãoănmày.
Hìnhtướngtốtmàkhơngcókhíchấttốtvẫnkểlàbấttúc.
Sách tướng viết: “Cốt vi quân nhục vi thần, xương là vua thịt là bầy tơi”.
Xươngvớikhíchấtđiliềnvớinhauchonêntacóthểgọilàkhíchấthaycốt
khíhoặccốtchấtđềuđượccả.

NgụyDiênđờiTamQuốccócáixươngchồisaugáy,KhổngMinhcoicái
xươngđólàtướngtàigiỏinhưngphảntrắc.Cốtchấtthếnào,khíchấtnhư
thế.Cốtchấtxấu,khíchấttấthẹphịi,giantà,titiện.Cốtchấttốtđộlượng,
bao dung, sang trọng. Chỉ có tướng da, tướng thịt ngoại hình hiển đạt mà
khơngcócốttướnghiểnđạtthìsựhiểnđạtkhơnglâubền.Chỉcótướngda


tướngthịtngoạihìnhquyềncaochứctrọngmàcốtchấthènhạthìquyềncao
chứctrọngthậtchưavẹntồn.Tráilại,tướngdatướngthịtngoạihìnhcơhàn
bầnbạcmàcốtchấtcaoqthìthânphậntuythấpkémnhưngdanhđứcđộ
ítngườitheokịp.
Chonênphépxemtướngtrướcphảixemcốtcách.
Chươngtổngluậnsách“ThầnTướngTồnBiên”cóchéplờicủaThànhHồ
Tửgiảngnhưsau:
-Tướngmạothanhcổ,cửđộngcẩnthận,lễđộ,đànghồng,tínhtìnhtrầm
tĩnh, thanh thản, ăn nói đâu ra đấy, dõng dạc, tinh tế. Đấy là cốt chất của
chínhnhânqntử.
- Hình mạo cổ quái, cử chỉ âm độc, ăn nói đi đứng tà dâm, thường có sát
phạtchitâm.Đấylàcốtchấtcủaloạingườibấtthiện.
- Hình mạo tú lệ, cử động phong nhã, thơng minh sáng suốt, tính tình hịa
nhã,ưahọchỏituluyện.Đấylàcốtchấtcủathầntiên.
Nhữnglờitrênđây,ThànhHịaTửmuốnchongườiđọcthấyhìnhdungcủa
cốtchất.Đọckỹvàsuyngẫmsẽcóthểnhậnvàthấuđáođược.
ĐểchorõhơnxinxemlạilịchsửnướcnhàthờihaivịvuaThànhTháivà
DuyTân.Cảhaiơngchấpnhậntừbỏngơibáuchịuthânphậnkẻlưuđầy
chứkhơnglàmvuabùnhìnchobọnPhápthựcdân.Đấylàcốtchấtbậcminh
qn.ĐemsosánhvớivuaLêChiêuThốngsangkhóclócvớiThanhtriều
rướcvoivềdầymồ.Đấylàcốtchấtcủahơnqn.
Địavịcóthểngangnhaumàcốtchấtkhácnhauthìqtiệncũngkháchẳn.
Địavịcaothấp,hơnkémnhaunhưngcốtchấtkhácnhauthìqtiệnphải

đặtvàosựnghiệptiếngtăm,chứkhơngphảiđặtởmũcaoáodài.
Vấnđềcốtchấthaykhíchấtxongrồi.
Bâygiờnóivềhìnhtướngcủaxươngcốt.
Cốtviqn,nhụcvithần.
Xươnglàchủthể,thịtdalàkháchthể.
Xươngthịtcầnphảitươngxứng.Thịtnhiềuxươngnhỏkhơngđược.Thịtít
xươngthơkhơngđược.Tốikỵngườilúcnàocũngcoronhưrét,sáchtướng
gọilàcốthàn.Tướngcốthànthìnghèo,hènchếtnon.
Vềtướngxương,sáchKhâuNgọcQuảngviết:
-“Đốtxươngvínhưkimthạch,cầnvútcaolênchớngangngạnhra,trịntrịa
đừng thơ. Người mập nên béo lẳn không lộ thịt, người gầy nên vững chắc
khơngkhẳngkheolộxương.Xươngthịttươngxứngkhísắctươnghịalàtốt.
Cốthànxươngcoquắpphiyểutắcbần”.
Sách“ThơngTiênNgữ”viết:
-“Quyềncốt(xươnggịmá)cao,nởrộngvớingọctrẩm(xươngsauótgiữa
gáyvàđỉnhđầu)ulênlàlàmquantotrongtriềuđình”.
ƠngThànhHịatửnói:
-“Quyềncốtcaonhưngthơ,mặtmàynởnhưngthịtmỏnghoạnlộlaođao.


Dadầyxươngnặng,khítụclànơngphu.Xươngqlớnlàthợthuyền”.
Sách“CửuCốtCa”viết:
“Phonglongquangnhuậnkhíbộtbột
Tiênlậptriềubanchấpngọchốt”.
Phong long quang nhuận nghĩa là xương vững chắc, đầy đủ, cân đối, sáng
sủatrơngđẹpnhưmộttácphẩmđiêukhắc.Khíbộtbộtnghĩalàcịnthấynó
cólựcchưahết,chưatàn,trơngkhỏenhưcànhcây,thâncâyđượcchămnon
vunbón.
Cũngsách“CửuCốtCa”cónhữngcâu:
-Cóthịtkhơngxươngthìđihầu.

-Cóxươngkhơngthịtkhơngngơivị.
-Quyềncốtchạydàiđếntháidươngđượcdịplàlàmloạn.
-Sốngmũicaothẳnglêntránquancưthượngphẩm.
-Saugáyxươngnổinhưcáitrứnggà(ngọctrẩm)thơngminh,minhmẫn.
-Qcốtthiếuniênthịđếđình,
Vơqcốtgiảchungbạchđinh.
(Cóxươngqthànhcơngsớm,khơngcóthìsuốtđờilàmbạchđinh).
Cốttướnglấyđầulàmchủchonênxemtướngchỉcầnxemxươngsọ.Xương
đầuđãhỏngthìcácxươngkháckhơngđángkểnữa.
Vềsau,nhữnggianghồthuậtsĩlậpramộtlốixemtướngsờxươngdànhcho
nhữngngườimù.Đểthêmphầnquantrọng,họnắncảtừngxươngngóntay
ngónchân.Thậtrachỉcầnnắnxươngsọlàđủ.
Giếttướnggiặc,đámgiặcphảitan.Đầucũngnhươngtướnggiặccủathân
thể. Nhìn một người nếu thấy người đó đầu quả muỗm, nhỏ mà thiếu góc
cạnh,chẳngcầncoithêm,tacóthểhạngaymộtcâu:Tướngchungthânbần
khổ.



BÀNVỀTHẦNKHÍ-KHÍSẮC

ĐọcTamQuốcChídiễnnghĩa,ngườitathấycâuchuyệnnày:
“Tào Sảng nghe lời Hà Yến khơng dùng Tư Mã Ý. Từ khi Tư Mã Ý thác
bệnhthìTàoSảngvàHàYếnchủquankhơnglogìnữa.
SảngmỗingàycùngbọnHàYếnuốngrượu,dùnguyquyềnhốngháchđểđi
chimgái.Nhữngđồqbáutrongcung,nhữngthócgạocủadânđềucướp
bóclàmcủariêng.
ThấyđịavịchẳngtàicángìmàcónênHàYếnrấttintướngsố.HàYếnbiết
tiếng Quản Lộ ở Bình Nguyên tinh nghề thuật số cho mời đến bàn nghĩa
kinhdịch.LúcbấygiờcóĐặngDươngcùngngồiđấynhânmớihỏiQn

Lộrằng:
-Ơngthửbóichotơimộtquẻxemcólàmtớitamcơngđượckhơng?Tơilại
mộngthấyvàimươiconruồixanhđậutrênmũi,đólàđiềmgì?
Lộnói:
-NgàyxưaNgunKhảigiúpvuaThuấn,ChuCơnggiúpnhàChu,cùngcó
đức tốt mà được hưởng phúc, nay qn hầu ngơi cao quyền trọng nhưng
ngườimếnđứcthìítmàkẻsợoaithìnhiều,đókhơngphảilàlốicầuphúc.
Vảlạimũilàcáinúi,núicaomàkhơngđổ,khásợlắmthay!Xinqnhầu
bớtchỗnhiều,thêmchỗít,điềugìphilẽchớlàm.Nhưthếngơitamcơng
mớiđếntaymàđànnhặngxanhmớixuađiđược.
ĐặngDươnggiận,gắtrằng:
-Lờinóiláo,racáiqigì.
Quản Lộ cũng bực mình đứng dậy đi ra. Đặng Dương bảo với Hà Yến:
“Thằngấythậtlàđồcuồngsĩ”.
Lộvềnhàthuậtchocậunghe.Cậugiậtmìnhnói:
- Hà, Đặng là hai người đang quyền thế hống hách, sao mày dám nói trêu
chọcđếnhọ?
Lộnói:
-Tơicùngvớingườichếtnóichuyệncịnngạigìnữa?
CậuhỏitạisaothìLộnói:
-ĐặngDươnggânkhơngbóđượcxương,mạchkhơnggiữđượcthịt,ngồi
đứngngảnghiêng,hìnhnhưkhơngcóchântayđógọilàtướngquỷtao.Hà
Yến khơng tươi được sắc mặt, tinh thần bất định, dáng tựa cây khơ, đó là
tướngquỷu.Haingườinaymaitấtcóvạdiệt,mìnhcangìmàsợ.
QuảnhiênkhiTưMãÝvùngdậy,bắtchémcảHàlẫnĐặng.QuảnLộnóivề
Hà Yến tinh thần bất định, nói về Đặng Dương ngồi đứng ngả nghiêng là
xemvềkhísắc,thầnkhí.
Thầnkhí,khísắc,khívậnlànhữngđiềucănbảncủakhoaTướngMệnh.
Bộvịxươngcốtmuốntốtđẹpđếnđâumàthiếuthầnkhí,thiếukhísắccũng
làbỏ.



×