Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Truyen doc lop 1 tu tuan 18

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (36.73 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

TuÇn 18


<b>Chuột nhà và chuột đồng</b>



Tranh 1: Một ngày nắng ráo, Chuột nhà về quê thăm Chuột ng. Gp Chut
ng, nú lin hi:


- Dạo này bác sống thế nào? Đa thử thức ăn hàng ngày của bác ra đây tôi xem
nào.


Chut ng chui vo gúc hang bê ra nào là những thân cây đã khô queo, nào là
những củ, quả vẹo vọ. Chuột đồng đã khó nhọc kiếm chúng trên những cánh
đồng làng. Chuột nhà chê:


- Thế mà cũng gọi là thức ăn à, ở thành phố thức ăn sạch sẽ, ngon lành mà lại dễ
kiếm. Thôi bác lên thành phố với em đi, no đói có nhau.


Nghe bùi tai, Chuột đồng b quờ lờn thnh ph.


Tranh 2: Tối đầu tiên đi kiếm ăn, Chuột nhà phân công:


- Em chạy vào nhà khuân thức ăn ra, còn bác thì tha về hang nhÐ.


Vừa đi đợc một lát, Chuột nhà đã hớt hải quay lại. Một con mèo đang rợt theo.
Hai con vội chui tọt vào hang.


Chuột nhà an ủi Chuột ng:


- Thua keo này bày keo khác. Ta sẽ đi lối khác kiếm ăn.


Tranh 3: Ln ny chỳng mũ đến kho thực phẩm. Vừa lúc ấy, chủ nhà mở kho để


lấy hàng. Một con chó dữ dằn cứ nhằm vào hai chị em chuột mà sủa. Chúng
đành phải rút về hang với cái bụng đói meo.


Tranh 4: Sáng hơm sau, Chuột đồng thu xếp hành lí, vội chia tay Chuột nhà. Nó
nói:


- Thơi, thà về nhà cũ gặm mấy thứ xồng xĩnh do chính tay mình làm ra cịn hơn
ở đây thức ăn thì có vẻ ngon đấy nhng khơng phải của mình. Lúc nào cũng phi
lo lng, phũng. S lm!


<b>Tuần 20</b>


<b>Anh chàng ngốc và con ngỗng vàng</b>


Tranh 1: Nhà kia có anh con ót rÊt ngèc nghÕch. Mäi ngêi gäi anh lµ Ngèc. Một
lần vào rừng, Ngốc gặp cụ già. Cụ xin Ngốc nhờng thức ăn cho mình. Ngốc liền
mời cụ ¨n ngay, ¨n xong, cô nãi:


- Con là ngời rất tốt. Con xứng đáng nhận đợc một món quà quý từ sau cái cây
kia.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tranh 2: Trên đờng, anh tạt vào quán trọ. Ba cô con gái ông chủ đều muốn có
những chiếc lông ngỗng bằng vàng. Nhng khi họ đến rút lơng ngỗng thì tay bị
dính ngay vào ngỗng, khơng ra đợc.


Ngỗng tiếp tục lên đờng. Anh khơng biết có 3 cơ gái vẫn đang lẽo đẽo theo sau.
Dọc đờng, có một ngời đàn ông định kéo giúp các cô nhng tay ông bị dính vào
ln. Rồi có hai ngời nơng dân vác cuốc cũng giơ tay ra cứu ngời đàn ông nhng
họ cũng bị dính tiếp.



Thế là cả đồn bảy ngời kéo lên Kinh đô.


Tranh 3: Vừa lúc ở Kinh đơ có chuyện lạ: Cơng chúa chẳng cời, chẳng nói và
vua đã treo giải: ai làm cho công chúa cời thì sẽ đợc cới nàng làm vợ.


Tranh 4: C«ng chúa nhìn thấy đoàn bảy ngời cùng con ngỗng đang đi lếch thếch
thì buồn cời quá. Nàng cất tiếng cêi s»ng sỈc.


Ngốc đợc giải. Anh đợc cới cơng chúa xinh p lm v.
Tun 22:


Ngỗng và Tép


Tranh 1: Mt hơm nhà khách nọ có khách, chợ thì xa, trong nhà lại chẳng cịn
thức ăn ngon gì để đãi khách. Thấy vậy ngời vợ bèn bàn với chồng: “ Mình ơi,
thơi thì chẳng mấy khi bác ấy lại ghé qua nhà mình chơi, hay là mình thịt đi một
con ngỗng để đãi bác ấy, để lại một con nuôi cũng đợc.


Tranh 2: Vợ chồng Ngỗng đang ăn ở ngồi sân, nghe thấy ơng bà chủ nói vậy thì
buồn lắm. Cả đêm hôm ấy hai vợ chồng không ngủ. Con nào cũng muốn chết
thay con kia, chúng cứ bàn nhau mãi. Nằm trong nhà, ngời khách không sao ngủ
đợc vì ơng là ngời đặc biệt, có khả năng nghe đợc tiếng nói của các con vật. Ơng
trằn trọc mãi vì thơng cho đơi Ngỗng biết q trọng tình cảm vợ chồng.


Tranh 3: Sáng hôm sau, ông khách dậy thật sớm. Ngồi cổng đang có ngời rao
bán Tép. Ông bèn gọi vợ bạn dậy mua Tép. Ông nói với chị là ông chỉ thèm ăn
Tép thôi. Chị vợ chiều khách liền mua mớ Tép đãi khách mà khơng giết Ngỗng
nữa.


Tranh 4: Vợ chồng Ngỗng thốt chết, từ đó Ngỗng khơng bao giờ ăn thịt Tép.



<b>Chó gµ trèng kh«n ngoan</b>


Một chú Gà Trống đang ngủ trên một cây rất cao. Có một con Cáo từ lâu đã rất
thèm ăn thịt Gà. Lần này nó quyết định la G n tht.


Cáo ta lân la lại gốc cây và nói:


- Ny anh G Trng, anh ó nghe đợc tin gì mới cha? từ ngày hơn nay, tất cả các
lồi sống trên Trái đất sẽ hịa thuận không làm hại đến nhau nữa. Anh nghe tôi,
xuống đây. Tôi quyết định không động đến anh đâu.


Gà đáp:


- Thế thì vui quá nhỉ?


G va núi, va ngú nghiêng xuống đất, đề phịng. Cáo tinh mắt, nhìn thấy liền
hỏi:


- Anh Gà Trống thân mến. Anh đang nhìn gì thế?
Gà Trống liền đáp tỉnh bơ:


- Có hai con chú sn ang chy n y!


Cáo nghe thấy vậy, mặt cắt không còn một giọt máu, cụp đuôi chạy thẳng.
Gà Trống thấy vậy liền gọi Cáo lại.


- Cu chy i đâu đấy? Chính cậu vừa nói là từ giờ các lồi vật khơng cịn xâu
xé nhau kia mà?



Cáo vừa chy, va núi cha thn:


- Nhng tôi sợ chúng cha biết tin hòa bình lại ăn thịt tôi thì sao?


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Ngày xa có một ơng vua rất thích nghe kể chuyện. Ơng ra lệnh cho cả vơng
quốc phải tìm ra đợc những ngời có tài kể chuyện và điều quan trọng là truyện
phải kể mãi, khơng có kết thúc. Ai làm đợc thì sẽ đợc trọng thởng, cịn nếu
khơng sẽ bị tống giam.


Đã bao nhiêu ngời lên kinh đô thử tài và rút cục, câu chuyện kể dẫu có hay và
hấp dẫn đến đâu cũng có kết thúc. Ngày kết thúc câu chuyện cũng là ngày ngời
kể chuyện sẽ bị tống giam vào ngục.


ở một làng kia có một anh nơng dân rất thơng minh. Đợc biết có một cuộc thi tài
kì quặc nh vậy, anh liền lên kinh đô và xin nhà vua cho thử tài. Anh liền bắt đầu
câu chuyện thế này:


Một con chuột bò từ hang vào kho lơng. Nó đào xuyên qua tờng kho đến đợc nơi
chứa các bao thóc. Con chuột liền tha thóc từ kho lơng về hang. Rồi nó lại từ
hang đến kho thóc và lại tha thóc về hang. Rồi nó lại….


Anh nông dân cứ kể nh thế mÃi. Nhà vua muốn nghỉ anh cũng không cho nghỉ vì
cha kể hết câu chun.


Cuối cùng nhà vua đành xin thơi kể thởng cho anh thật nhiều thứ để anh sớm trở
về quê.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×