Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (43.5 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Lịng u thương, nó có sẵn trong tâm hồn của con người từ khi sinh ra khỏi lịng</b>
<b>mẹ, nó là một đức tốt đẹp của mn lồi. Lịng u thương, là nhân cách sống của</b>
<b>con người. Được thể hiện bằng những hành động sống rất chân thật của mọi người</b>
<b>cư xử, đối xử với nhau trong cuộc sống hàng ngày, biết tơn trọng sự sống, của</b>
<b>mình, của người, và của mn lồi vật. Lịng u thương, rất quan trọng đối với</b>
<b>cuộc sống của con người, nó là vật quý giá vô cùng, dù là đá kim cương, vàng bạc</b>
<b>châu báu, hay lắm của nhiều tiền, không thể đem so sánh đánh đổi được, mà phải</b>
<b>bằng cả trái tim, bằng cả tâm hồn chân thật. Lịng u thương ln tỏa sáng, nó có</b>
<b>sức mạnh phi thường, nó xuất phát từ sâu thẳm của trái tim biết yêu thương, biến</b>
<b>mình dám trở thành con người dũng cảm, làm nên những kỳ tích tinh thần yêu</b>
<b>thương cao thượng, vĩ đại cho đời.</b>
<b>Vì lịng u thương người, mà anh Nguyễn Bá Ngọc đã quên mình dám băng qua lửa</b>
<b>đạn, dũng cảm hy sinh, lấy thân mình che chở cứu em bé nhỏ thốt chết dưới làn</b>
<b>bom đạn.</b>
<b>Vì lịng u thương bạn, chị Phan Thị Tứ đã xả thân cõng bạn bị tật nguyền mười</b>
<b>năm trời đến trường đi học.</b>
<b>Vì lịng u thương các em nhỏ chưa biết chữ, cô giáo Tày đã trèo đèo, lội suối,</b>
<b>băng rừng, đến các vùng sâu sa dạy các em nhỏ học chữ.</b>
<b>Vì lịng u thương con cái, cha mẹ đã thắt lưng, buột bụng, thức khyua, dạy sớm,</b>
<b>chăm sóc, nâng niu, ni nấng, dạy dỗ các con khơn lớn trưởng thành.</b>
<b>Vì lịng u thương q hương, tổ quốc, trước hai hàng lê họng súng của quân giặc</b>
<b>cướp nước, chị Sáu kiên cường, hiên ngang, bất khuất, nghẩng cao đầu, mỉm cười</b>
<b>hồn nhiên, trong sáng, chị đã hy sinh anh dũng, coi cái chết nhẹ tựa bông hồng.</b>
<b>Vì lịng u thương tổ quốc, q hương, bao anh hùng liệt sĩ vô danh của đất nước,</b>
<b>Vâng! thật cảm động, tự hào, vơ vàn biết ơn tất cả những người con của đất nước</b>
<b>Việt Nam, họ đã ban tặng, để lại những tấm lòng yêu thương cao cả tuyệt vời, cho</b>
<b>con cháu, và những thế hệ mai sau.</b>
<b>Ngày nay, chúng ta sống trong nền độc lập tự do, đất nước khơng có chiến tranh là</b>
<b>nhờ biết bao công lao các anh hùng liệt sĩ.</b>
<b>Vì thế, hơm nay chúng ta phải biết thực hiện và ni dưỡng lịng u thương bằng</b>
<b>con đường, học đạo đức nhân bản nhân quả của Đạo Phật.</b>
<b>Đạo đức nhân bản nhân quả của Đạo Phật, có pháp hành dạy con người biết thực</b>
<b>hiện và nuôi dưỡng lòng yêu thương, theo đúng nghĩa nhân bản của lòng yêu</b>
<b>thương. Lòng yêu thương con người với con người, lòng yêu thương con người với</b>
<b>các lồi vật, và lịng u thương con người với thiên nhiên, lịng u thương ấy nó</b>
<b>rất bình đẳng, tự nhiên, trong sáng của lồi người, đó là lịng u thương sự sống</b>
<b>của mn lồi.</b>
<b> Từ lòng yêu thương sự sống ấy được thực hiện như thế nào?</b>
<b>biết sống với lòng yêu thương tơn trọng sự sống, biết kính trên nhường dưới, biết</b>
<b>đùm bọc giúp đỡ nhau, biết chia sẻ, biết ban tặng những lời nói ơn tồn nhã nhặn, để</b>
<b>làm xoa dịu vơi đi những nỗi khổ đau, mất mát, của những con người bất hạnh,</b>
<b>những con người đang cần lòng yêu thương, thì cuộc đời này nó có ý nghĩa tươi</b>
<b>đẹp biết bao.</b>
<b>Dắt tay một cụ già qua đường là chúng ta đang thực hiện hành động lòng yêu</b>
<b>Mang thức ăn cho một con vật đang đói là chúng ta đang thực hiện hành động lịng</b>
<b>u thương. </b>
<b>Mỗi bước đi tránh khơng dẫm đạp lên ngọn cây, ngọn cỏ là chúng ta đang thực hiện</b>
<b>hành động lịng u thương.</b>
<b>Sống khơng có lịng u thương chỉ có tồn sự tị hiềm, ganh ghét thì sẽ đi vào bóng</b>
<b>đêm âm u trong những đêm dài khổ đau vơ tận.</b>
<b>Lịng u thương nó rất rộng sâu, bao la và vơ lượng.</b>
<b>Mọi người nói rất nhiều về lòng yêu thương, nhưng để thực hiện lòng yêu thương</b>
<b>thì thật là khó vơ cùng. Trong cuộc sống hiện tại ngày nay, nhìn vào nhân cách sống</b>
<b>cư xử của mọi người mới thấy mọi người đối xử với nhau thiếu hành động tơn trọng</b>
<b>lịng u thương. Vì thế lịng yêu thương ấy đã trở thành nhiều cấp độ khác nhau</b>
<b>trong cuộc sống hàng ngày.</b>
<b>Trong đời sống hàng ngày có rất nhiều việc mâu thuẫn, cạnh tranh, và xung đột.</b>
<b>Lòng u thương của mọi lồi nó khơng cịn giá trị bình đẳng, hồn nhiên, trong sáng</b>
<b>nữa, nó thay đổi theo bản ngã ích kỷ bon chen, hẹp hịi tính tốn, nhỏ mọn thơ tục cá</b>
<b>nhân của mọi lồi.</b>
<b>Phía trước nhà chúng tơi, gia đình có người mẹ già đã tám mươi chín tuổi, ở cùng</b>
<b>với người con trai, hai mẹ con thường xuyên cãi nhau, người mẹ luôn mồm chửi rủa</b>
<b>con cháu, người con bực tức kêu gào, xỉa xói, du đẩy người mẹ, khiến mọi người</b>
<b>trong gia đình sống lúc nào cũng ở trong tâm trạng bất an.</b>
<b>Hai bên cạnh nhà chúng tơi, có hai gia đình, một gia đình rất khá giả, có người vợ</b>
<b>Phía sau nhà chúng tơi, có người vợ phải chăm sóc người chồng, người con bị tàn</b>
<b>tật, người chồng tàn tật khơng biết thương vợ mà lại cịn suốt ngày chửi vợ, người</b>
<b>vợ không chịu nổi nên chửi lại riếc móc người chồng mày tao, con lọ, thằng kia to</b>
<b>tiếng làm ầm ĩ hàng phố.</b>
<b>Ơi! Thật xót xa cõi lịng. Con người sinh ra trong đời sống là để yêu thương nhau</b>
<b>chứ không phải đồ vật để sử dụng. Họ sống trong điên đảo vô minh, họ đã tự làm</b>
<b>khổ nhau, họ khơng biết thương bản thân mình, và đã đánh mất đi cái giá trị quí giá</b>
<b>nhất của chính mình, đó là lịng u thương tơn trọng sự sống.</b>
<b>Bản thân gia đình chúng tơi lúc trước cũng rất nhiều mâu thuẫn, xung đột, cũng chỉ</b>
<b>vì cái bản ngã ích kỷ, hẹp hòi, nhỏ mọn, bảo thủ của cá nhân mình, mà mình đã tự</b>
<b>làm khổ mình, làm khổ mọi người trong gia đình mà khơng biết. Sau thời gian tu học,</b>
<b>rèn luyện, và chau dồi trong nền đạo đức nhân bản nhân quả, bản thân gia đình</b>
<b>chúng tơi đã ý thức nhận ra, lịng u thương tơn trọng, bình đẳng sự sống nó có</b>
<b>giá trị rất sâu sắc đem lại sự bình yên, hạnh phúc trong tâm hồn con người.</b>
<b>kiến nhân quả để tư duy, để quán xét nên họ thản nhiên trước những hành động</b>
<b>thiếu tơn trọng lịng u thương ấy đối với họ. Những lời chửi rủa mạ nhục, những</b>
<b>lời riếc móc, những lời nói xấu khen chê…khơng làm họ phiền lịng mà ngược lại họ</b>
<b>còn khởi lòng yêu thương những con người đang lăng nhục họ. Tri kiến giải thoát</b>
<b>giúp họ đem lại bảo vệ sự bình an, nó chống lại khi ác pháp tấn cơng. Tri kiến giải</b>
<b>thốt bắt nguồn từ lịng u thương chân thật của mình mà khơng một ác pháp nào</b>
<b>tấn công xâm chiếm được và làm xáo động tâm hồn của mình. Thế mới biết, lịng</b>
<b>u thương nó có giá trị cơng lăng chyển hóa thân tâm con người từ hạ liệt trở</b>
<b>Cuộc sống sẽ đổi thay bởi lòng yêu thương chân thật đấy các bạn ạ.</b>
<b>(Trong cuộc sống con người khơng có việc gì cao đẹp bằng lịng u thương sự</b>
<b>sống của mn lồi. Chính lịng u thương ấy sẽ giúp các bạn có một đời sống biết</b>
<b>chan hịa tình thương với mn lồi. Đừng vì sự sống, sự an vui của mình mà nỡ</b>
<b>tâm sống trên sự đau khổ của người khác, vật khác. Đừng vì sự sống, sự ăn uống,</b>
<b>vui chơi, giải trí của mình nỡ lịng để nước mắt của người khác, lồi vật khác phải</b>
<b>rơi, như vậy có được gọi là lịng u thương không? Nỡ tâm để nước mắt và xương</b>
<b>máu của loài vật khác phải đổ xuống, như vậy các bạn sống có cơng bằng khơng?</b>
<b>Cơng lý sự sống ở chỗ nào, thưa các bạn? )</b>
<b>Hàng ngày phải chứng kiến, đau xót nhìn mọi người giết hại và ăn thịt chúng sinh,</b>
<b>chúng tơi chỉ có biết thầm ước nguyện mọi người được gặp, được thông suốt nền</b>
<b>đạo đức nhân bản nhân quả của Đạo Phật.</b>
<b>Cách nhà chúng tôi khoảng hai mươi mét, có gia đình anh VT họ làm nghề giết mổ</b>
<b>gia cầm, mỗi ngày họ phải giết mổ tới khoảng năm mươi con vật các loại, máu chảy</b>
<b>lênh láng, tiếng kêu la, tiếng giãy giụa, ai oán, tức tưởi của các lồi vật, họ khơng</b>
<b>một chút nào động lịng thương xót, họ cịn vui đùa thích thú xem thường sự sống</b>
<b>của các lồi vật, họ chỉ biết có thật nhiều tiền. Họ đâu nào có biết.</b>
<b>Luật nhân quả sẽ xử phạt họ, họ sẽ bị trả quả phải làm kiếp gà, vịt ,ngan, ngỗng,tôm,</b>
<b>cua, cá… giết một mạng phải trả một trăm mạng, rồi lại bị con người cắt cổ nhổ lơng.</b>
<b>Họ thật là đáng thương, có phải khơng các bạn? Bởi họ phước kém chưa gặp được</b>
<b>nền đạo đức nhân bản nhân quả, chúng ta ước nguyện cho họ gặp được nền đạo</b>
<b>đức nhân bản nhân quả, họ được học, được chau dồi, tin chắc rằng họ sẽ bỏ nghề</b>
<b>giết mổ gia cầm, họ sẽ sẽ có ý thức nhận ra và họ sẽ yêu thương tất cả muôn lồi</b>
<b>Đạo Phật có một nền đạo đức nhân bản nhân quả tuyệt vời dạy lồi người, sống với</b>
<b>lịng u thương sự sống, tơn trọng, và bình đẳng. Chỉ có lịng u thương mà</b>
<b>chuyển hóa được nhân quả, từ quả khổ đau chuyển thành quả an vui, chấm dứt sinh</b>
<b>tử ln hồi, chỉ có lịng u thương mà đạo đức nhân bản nhân quả mới thực hiện</b>
<b>được trọn vẹn sống khơng làm khổ mình, khơng làm khổ người và khơng làm khổ</b>
<b>tất cả chúng sinh.</b>
<b>Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, Người nhìn thấy thấu suốt cái nguyên nhân sinh ra và cái</b>
<b>diệt vong của lồi người.</b>
<b>Vì lịng u thương sự sống của mn lồi.</b>
<b>Đức Phật tha thiết kêu gọi lồi người, hãy u thương sự sống của mn lồi, và</b>
<b>khun lồi người khơng nên giết hại và ăn thịt chúng sinh.</b>
<b>thân, khẩu, ý của mình, tập sống với lịng u thương chỉ biết nhìn lỗi mình, khơng</b>
<b>biết nhìn lỗi người, xa lìa, từ bỏ và đoạn diệt đi những tâm niệm ích kỷ, hẹp hịi, nhỏ</b>
<b>mọm mỗi khi nó khởi lên trong tâm hồn chúng ta, cho nên chúng ta phải luôn tác ý</b>
<b>khởi tâm, chỉ biết sống với tâm hồn yêu thương và tha thứ.</b>
<b>Lòng yêu thương nó chỉ có ba chữ thơi.</b>
<b> Nhưng nó có ý nghĩa rất rộng sâu, bao la và vô lượng. Lịng u thương là một đức</b>
<b>tính tốt đẹp của mn lồi, nó có sẵn trong tâm hồn con người chúng ta, lịng u</b>
<b>thương ấy phải được ni dưỡng trong nền đạo đức nhân bản nhân quả thì mới</b>
<b>đúng ý nghĩa của lịng u thương, nó cịn có ý nghĩa sâu sắc hơn rất nhiều khi</b>
<b>chúng ta biết ban tặng lòng u thương của mình cho người khác khơng phân biệt</b>
<b>thân, sơ để làm cho cuộc sống của mọi người ấm áp, hạnh phúc gần gũi nhau hơn.</b>
<b>Tóm lại, Lịng u thương là thơng điệp, là cầu nối liền nền hịa bình thế giới, nó đi</b>
<b>đến đâu thì mọi ác pháp đều bị rơi rụng tả tơi, nó là nguồn gốc đem lại sự an vui</b>
<b>hạnh phúc cho mọi người, mọi gia đình và tồn xã hội lồi người trên hành tinh này.</b>
<b>Thật vơ vàn cảm động và xúc động trước một tấm lòng yêu thương vô bờ bến của</b>
<b>một vị Thầy, những lời sách tấn, những lời kêu gọi tha thiết tràn đầy lòng yêu</b>
<b>thương, với một tình thương chân thật từ trong tâm hồn sâu thẳm, tiếng gọi mọi</b>
<b>người như người mẹ gọi các con thân thương của mình, đã làm rung chuyển tâm</b>
<b>hồn PC, mỗi khi nghĩ về Thầy PC không sao cầm nổi nước mắt cứ tự nhiên tuôn trào</b>
<b>ra, một cảm xúc sâu thẳm từ trong trái tim, cảm nhận được lòng yêu thương rộng</b>
<b>lớn của Người. Một Ông Cụ già 85 tuổi, ngày Cụ ăn chỉ có một bữa, đêm Cụ nghỉ</b>
<b>ngơi chỉ có một giờ đồng hồ, thời gian cịn lại Cụ hướng dẫn chỉ dạy dìu dắt các con</b>
<b>tu tập và Cụ miệt mài viết sách đạo đức để dựng lại nền đạo đức nhân bản nhân quả</b>
<b>của Đạo Phật cho lồi người. Cụ sống rất bình thường như bao con người, nhưng</b>
<b>lại rất phi thường, Người có một tấm lịng u thương rộng lớn vơ lượng vơ biên,</b>
<b>Người chỉ có một mực là đem lịng u thương ban tặng và tha thứ cho các con</b>
<b>Những buổi chiều tà mưa phủ trắng</b>
<b>Thầy cười tha thứ kẻ vong ân.</b>
<b>Rồi những buổi hồng hơn khi tắt nắng, Thầy nhìn ra cổng chùa như đang hướng về</b>
<b>một chân trời xa thẳm, nơi ấy có những đứa con mình đang sống, chúng sống ra</b>
<b>sao khi nền đạo đức nhân bản nhân quả mà các con chưa lắm vững, để đánh mất nó</b>
<b>đi, thì thật là thiệt thòi, tội cho các con sẽ phải trơi lăn trong dịng đời đầy ác pháp</b>
<b>khổ đau mn đời muôn kiếp. </b>
<b>Cố gắng lên hỡi các con !.</b>
<b>Những dịng chữ thầm kín chứa đựng đầy lịng u thương vơ bờ bến ấy, Thầy đã</b>
<b>lặng lẽ, âm thầm, khéo léo, bón mớm, reo trồng vào tâm hồn chúng con, chúng con</b>
<b>lớn khôn lên, và trưởng thành lên là nhờ vào từ những mầm sữa yêu thương chân</b>
<b>thật ấy</b>
<b> </b>