Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.86 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Mở bài : " Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" Câu ca của ng` xưa đã làm xúc
động trái tim bao ng` con, gợi nhớ về h/ả ng` mẹ thân thương. Tôi cũng vậy.
Nếu ai hỏi : " Bạn yêu ai nhất trên đời này ?", tôi sẽ ko ngần ngại trả lời
ngay: " Mẹ ! H/ả mẹ luôn sống mãi trong tôi ."
Thân bài : Mẹ đã vất vả 9 tháng 10 ngày để sinh ra tơi, vs bao u thương,
lo lắng . Đó là cơng sinh thành ko gì có thể sánh nổi . Mẹ vất vả , hi sinh để
nuôi chị em tơi lớn khơn. Mẹ tơi nay đã ngồi 40 nhưng dáng vẻ cịn trẻ trung
lắm. Khn mặt trái xoan, đơi mắt mẹ hiền từ khiến ai gặp gỡ cũng mến. Mọi
ng` đều nói hồi cịn trẻ mẹ tơi rất xinh.Cịn bây h dấu vết thời gian đã hằn in
những nếp nhăn trên khơn mặt mẹ, song ko vì thế mà làm mất đi vẻ duyen
dáng, mặn mà ở người phụ nữ Hà Thành .( tách đoạn) Công việc chính của
mẹ tơi là nội trợ, nghe có vẻ dễ nhưng nó địi hỏi sự đảm đang, khéo léo, tỉ
mỉ. Bắt đầu 1 ngày mới của mẹ là đi chợ sớm, chọn những thức ăn tươi ngon
nhất để nấu bữa ăn ngon cho cả nhà. Mẹ luôn chú ý tới từng khẩu vị của mỗi
ng`, bố tơi thích đấm nhưng chị em tơi lại ko thích nên bữa ăn nào mẹ cũng
làm 2 bát nước chấm riêng. Mẹ tơi ln hết lịng chăm ko cho từng thành
viên trong gia đình. Những ngày nắng nóng, mẹ vào bếp mồ hôi nhẽ nhại
nhưng khi thấy mọi ng` ăn ngon miệng thì mọi mệt nhọc của mẹ đều tan
biến. Mẹ có tài nấu nướng, bằng chứng là mẹ tơi nấu gì cũng ngon nên cả
nhà ai cũng rất dễ bị tăng cân. Mẹ chiều chuộng chị em tôi lắm! Hễ thấy chị
em tôi thích ăn gì là mẹ nấu cho ngay. Thương mẹ, thỉnh thoảng khi học bài
xong tôi thường giúp mẹ lam những việc vặt như phơi quần áo,rửa bát.... Tuy
vậy nhưng tôi đã từng mắc lỗi vs mẹ. Tôi rất lười học và làm bài .Chính vì thế
nên tơi học rất kém .Mẹ dã nhiều lần nhắc tôi nhưng vẫn chứng nào tật ấy.
Lúc này tôi chỉ quan tâm tới những trị chơi vơ bổ mà qn đi những lời mẹ
dặn. Rồi 1 hôm khi tôi mang về 1 bài kiểm tra điểm 3. Mẹ ko nói gì, lẳng lặng
bỏ vào phịng nhưng qua ánh mắt mẹ tơi biết mẹ đang buồn. Tơi rất hối hận.
Từ đó tơi luôn tự nhủ rằng sẽ ko làm mẹ phải buồn nữa. (tách đoạn) Trông