Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (610.76 KB, 25 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
TỔ 1 AND TỔ 4
LỚP SƯ PHẠM SỬ 3B
<i><b>I. Điều kiện tự nhiên</b></i>
<i><b>II. Sơ lược các quốc gia sơ kì của Mianmar</b></i>
<i><b><sub>Quốc gia miền Trung của người Pyu</sub></b></i>
<i><b><sub>Ở miền Nam</sub></b></i>
<i><b>III. Sự phát triển bước đầu của vương quốc Mianmar </b></i>
<i><b>(1044-1531) – Giai đoạn Pagan</b></i>
<i><b>1. Thời kì hình thành và phát triển của vương triều Pagan </b></i>
<i><b>(1044-1287)</b></i>
<i><b>2. Sự tan rã của vương quốc Pagan</b></i>
<i><b>3. Mianmar trong thời kì phân liệt (1287-1531)</b></i>
<i><b>IV. Sự thống nhất và cường thịnh của Mianmar – </b></i>
<i><b>Giai đoạn vương triều Tongu (1531-1752):</b></i>
<i><b>V. Sự suy thoái của Mianmar</b></i>
Mianmar nằm ở phía
Tây bán đảo Trung Ấn,
có đường biên giới giáp
Ấn Độ, Trung Quốc.
Phía Đơng, Bắc và
Tây đều có những dãy
núi cao bao bọc.
<sub>Từ cuối thế kỉ VIII, người Trung Hoa bắt đầu tiếp </sub>
xúc với đất nước này, chúng ta chỉ biết qua đôi
điều từ Tân Đường thư.
<sub>Đến thế kỉ IX, vương quốc của người Pyu bị suy </sub>
sụp.
<b><sub>Ở miền Nam</sub></b>
<sub>Một số quốc gia của người Mơn đã được hình </sub>
thành ở ThaTơn, Pegu,… các quốc gia này chịu
<sub>Năm 832, người Pyu bị nước Nam Chiếu tấn </sub>
công, bắt đầu suy sụp rồi đi đến diệt vong. Trong
khi đó, ở miền Bắc người Miến lại nổi lên và lập
nên quốc gia Pagan, mở ra một giai đoạn mới
cho sự phát triển của Mianmar.
<sub>Mianmar ở giữa Ấn Độ và Trung Quốc nên chịu </sub>
ảnh hưởng rất lớn của Phật giáo thời kì đầu
<b>1. </b><i><b>Thời kì hình thành và phát triển của vương triều </b></i>
<i><b>Pagan (1044-1287)</b></i>
<sub>Khi di cư xuống miền Nam, người Miến đã chiếm </sub>
vùng thung lũng Kiocse và thành lập ở đây 11
“làng” gọi là “caruin”.
<sub>Các “caruin” như thế còn được hình thành ở vùng</sub>
<sub>Minbu (có 6 caruin) và dọc theo sơng Irawadi (có 2 </sub>
caruin). Như vậy có tất cả 19 “caruin”.
=> Từ 19 “caruin” ở ngã ba sơng, quốc gia Pagan hay
cịn gọi là Arimadda-napura đã được hình thành.
• <sub>Đến năm 1044, Anoratha đã lên làm vua, mở </sub>
đầu một giai đoạn mới cho lịch sử Mianmar.
Vương quốc Pagan trở thành vương quốc thống
nhất 3 miền.
• <sub>Năm 1077, khi Anoratha chết, đường biên giới </sub>
của Pagan mở mang thêm nhiều. Lãnh thổ
Pagan đã căn bản bao gồm lưu vực cả 3 sơng
Irawadi, Sittang và Salwin.
• <sub>Cũng vào thời gian này, Anoratha cũng đã bắt </sub>
• <sub>Nhiều chùa, tháp ở Pagan xây rất hoành tráng, </sub>
rất đẹp đến nay vẫn còn làm chứng tích của sự
cổ quý và cao sang của Pagan.
• <sub>Ngơi chùa Svegutgi hay Shwe – zigon đồ sộ chỉ </sub>
<i><b>2. Sự tan rã của vương quốc Pagan</b></i>
• <sub> Năm 1301, khi quân Nguyên rút về nước, Mianmar đã bị </sub>
phân chia thành nhiều vương quốc nhỏ đối địch nhau.
Miền Bắc là vương quốc của người Shan, miền Trung là
vương quốc người Ava rồi đến Tongu và các vương quốc
khác của người Mơn.
• <sub>Pagan chỉ còn là một tiểu quốc, các vương quốc này ln </sub>
xung đột, thơn tính lẫn nhau.
• <sub>Ở thời kì này một số vùng chùa vẫn còn được xây dựng </sub>
như chùa Shwemaudao ở Pegu, Shwe Dagon ở Rangoon.
Đây là những di tích văn hóa nổi tiếng ở Mianmar hiện nay.
• <sub>Ở thời kì này do loạn lạc nên người dân thường ẩn náu và </sub>
• <sub>Vào thời Pagan, Tongu chỉ là một làng nhỏ. Sau khi </sub>
triều Pagan sụp đổ, nạn dân người Miến đổ dồn về
Taungoo. Một tiểu quốc nhỏ của người Miến được
thành lập vào khoảng giữa thế kỉ XIV, trung tâm là
Tongu. Vương quốc này trở thành trung tâm mới của
người Miến.
• <sub>Biến cố thế kỉ XV, qua đời thứ tư của Tongu là </sub>
Mingyinyo (còn viết là Minkynio 1486-1531) đã lãnh
đạo đất nước xuất sắc, phát triển mạnh mẽ nông
nghiệp, mở rộng lãnh thổ đến tận sông Sittang vào
năm 1510.
• <sub>Khi người Shan xâm chiếm Ava năm 1527, một </sub>
lần nữa nạn dân Miến lại đổ về Taungoo, góp
phần làm Taungoo mạnh hơn.
• <sub>Đến đời vua Tabinshwehti, Tongu đã thống nhất </sub>
được phần lớn lãnh thổ Mianmar và tiến quân về
phía Nam tới đồng bằng Ayeyarwady và chiếm
kinh đơ của người Mơn Hamthawady ở Pegu.
• <sub>Tabinshwehti xưng là vua của toàn cõi Mianmar </sub>
và rời đô về Pegu.
• <sub>Từ cuối thế kỉ XVII, người Môn đã nhiều lần nổi </sub>
dậy chống triều đình. Nhân đó Ayuthaya cũng
đem quân tấn cơng Mianmar.
• <sub>Năm 1740, người Mơn nổi dậy, tự lập thủ lĩnh của </sub>
mình là Bi-uy-a-Đa-la làm vua, chiếm lấy miền
Nam và miền Trung Miến.
• <sub>Cuộc chiến tranh rất ác liệt giữa hai phe diễn ra </sub>
từ năm 1752-1755 thì căn bản chấm dứt. Nhân
dịp này vua Mianmar đã đổi tên nơi có chùa
Shwe Dagon thành Rangoon nổi tiếng nghĩa là kết
thúc chiến tranh.
• <sub>Alaugpaya lên ngơi, lập vương triều Konbaungset </sub>
trị vì ở Mianmar (1750-1885) nhưng những mâu
thuận tồn tại bước vào giai đoạn trầm trọng.
• <sub>Chiến tranh với các nước láng giềng kéo dài từ </sub>
• <sub>Sau khi đánh bại nhà Thanh, Mianmar đem quân đánh </sub>
Ayuthaya giết vua và đốt phá kinh đô Thái. Năm sau,
Thái nổi dậy và đánh bại Mianmar. Đất Chiang Mai sáp
nhập vào đất Siam.
• <sub>Khơng được bao lâu thì tranh chấp giữa Ấn Độ và Arakan </sub>
nổ ra. Mianmar cho quân đánh Arakan, dân vùng Arakan
chạy sang Ấn Độ.
• <sub>Năm 1795, một phái bộ Anh được cử sang Ấn Độ để dàn </sub>
xếp việc người vùng Arakan chạy sang Ấn Độ nhưng
khơng có kết quả. Năm 1823, Mianmar tấn công sang Ấn
Độ rồi lại rút về. Sau đó liên quân Anh - Ấn sang đánh
Mianmar. Bị thiệt hại nặng Mianmar phải chịu bồi
thường và cắt nhường 2 tỉnh miền Nam.