Tải bản đầy đủ (.doc) (16 trang)

Tài liệu Tầm Tần Ký 123 pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (80.42 KB, 16 trang )

Tầm Tần Ký
Hồi 123
Thù trong giặc ngoài
Hạng Thiếu Long giật mình, thầm nghĩ một kẻ thâm trầm như Đồ Tiên
mà cũng kêu hỏng bét, chuyện này chắc chẳng chơi, vội vàng hỏi cho
ra lẽ.
Đồ Tiên nói, „Lệnh cửu đêm qua đến tướng phủ tìm Lã Bất Vi, bàn bạc
trên hai canh giờ, sau đó Lã Bất Vi bảo Lã Hùng và tại hạ sai người
theo dõi động tĩnh của huynh, lại còn nổi trận lôi đình, mắng huynh
một trận, bảo huynh không biết nặng nhẹ, đã đề cử Từ Tiên làm tả thừa
tướng, xem ra lệnh cửu tất đã nói những lời không tốt gì về huynh."
Lần này đến lượt Hạng Thiếu Long tái mặt, vội vàng sai người mời
nhạc phụ Ô ứng Nguyên và Ðằng Dực đến, kể ra chuyện này.
Ô ứng Nguyên vỗ bàn quát lớn, „Tên nghịch tử này dám bán đứng cả
gia tộc, ta phải dùng gia pháp xử tử y mới được.
Sắc mặt Ðằng Dực cũng trở nên rất khó coi, nếu Lã Bất Vi có lòng
muốn đối phó với bọn họ, quả thật đây là một chuyện đau đầu.
Đồ Tiên nói, „Không biết Ðình Uy thiếu gia đã nói lời gì với Lã Bất
Vi? Nếu Lã Bất Vi biết được cả câu chuyện này lẽ ra phải né tránh ta
mới phải, thậm chí lập tức xử tử ta, chứ không sai ta làm việc như lúc
này."
Ô ứng Nguyên bỗng nhiên trở nên như già đến gần mười năm, chép
miệng than, „May mà ta đã sớm đề phòng y, bảo Lã Bất Vi là kẻ bề
ngoài xem ra có vẻ rộng lượng nhưng kỳ thực tị hiềm người tài, không
đáng tin. Giờ đây Thiếu Long được đại vương, vương hậu sủng ái, e
rằng đã khiến cho y đố ky, cho nên tất phải sớm đề phòng, tìm sẵn
đường rút lui.
Còn về tình tiết vẫn chưa nói với bọn chúng."
Ðằng Dực trầm giọng nói, „Tại hạ thấy Ðình Uy thiếu gia vẫn chưa có
gan lớn như thế, chuyện này có lẽ được trưởng bối khác trong tộc ủng
hộ, nên trước khi điều tra rõ ràng, xin đừng khinh cử vọng động."


Đồ Tiên gật đầu nói, „Ðằng huynh nói đúng, nếu xử tội Ðình Uy thiếu
gia, tất sẽ kinh động đến Lã Bất Vi, nếu thế y sẽ biết ngay đã có nội
gian."
Ô ứng Nguyên lại thở dài, đôi mắt nhòa lệ, Ô Ðình Uy rốt cuộc vẫn là
cốt nhục do y sinh ra, nên rất đau lòng.
Đồ Tiên tiếp tục nói, „Với một kẻ tinh minh như Lã Bất Vi, thấy Thiếu
Long huynh đi sứ không thành trở về thì lập tức thoái ẩn nơi mục
trường, tất đoán được đã bị huynh nhìn thấu âm mưu. Chuyện này nếu
tiết lộ ra, đối với y có ảnh hưởng rất lớn, y tuyệt không tha cho các
người."
Ô ứng Nguyên đưa tay lau nước mắt, lạnh lùng hừ một tiếng, „Giờ đây
triều đình nước Tần trên dưới đều có cái nhìn khác với Thiếu Long,
mục trường của Ô gia chúng ta cũng có tiếng tăm, y có thể làm gì được
chúng ta?"
Đồ Tiên nói, „Gần đây Lã Bất Vi đã chiêu nạp được một tay kiếm thủ
nổi tiếng, cũng là người Vệ như Liên Tấn, nghe nói hai kẻ này có quan
hệ sư huynh đệ. Kẻ này tên gọi Quản Trung Tà, vạm vỡ như Thiếu
Long và Ðằng Dực, khí lực hơn hẳn Mao Ngụy Mâu, kiếm pháp hay ky
thuật đều hơn hẳn y, có thể một địch trăm. Người này lại thâm thầm đa
trí, giờ đây đã trở thành tâm phúc của Lã Bất Vi, phụ trách huấn luyện
gia tướng cho y, khiến cho thực lực của Lã Bất Vi tăng thêm gấp bội,
tuyệt không thể xem thường kẻ này."
Ðằng Dực và Hạng Thiếu Long đều cảm thấy lo lắng, nếu kẻ này còn
lợi hại hơn cả Mao Ngụy Mâu, e rằng bọn họ đều không phải là đối thủ
của y.
Ngày ấy sở dĩ có thể giết chết được Mao Ngụy Mâu là vì trước tiên
phải dùng kế bắn y một mũi tên, nếu không cũng không thể phân rõ
được thắng thu a.
Ô ứng Nguyên nói, „Ðồ quản gia có giao thủ cùng y chưa?"
Đồ Tiên cười gượng nói, „Cũng đã từng đấu với y, tuy chưa phân thắng

bại, nhưng Đồ mỗ tự thấy vẫn còn kém y xa lắm, nếu không, không
nhớ chuyện này trong lòng."
Phải biết rằng trong số gia tướng của Lã phủ, Đồ Tiên trước nay là tay
kiếm thuật số một, nhưng nếu cả y cũng tự nhận vẫn còn kém xa tên
Quản Trung Tà ấy cũng có thể biết y lợi hại đến mức nào.
Ðằng Dực nói, „Lã Bất Vi có được kẻ ấy, không chừng sẽ giả vờ biểu
diễn kiếm thuật, ép Thiếu Long ra tay, sau đó lại mượn cớ lỡ tay giết
chết Thiếu Long. Người Tần tỷ võ trong yến tiệc là chuyện bình
thường, dẫu cho chuyện này đã xảy ra, e rằng đại vương cũng khó mà
trách y."
Ô ứng Nguyên thì rất có lòng tin với Hạng Thiếu Long, điều đó đương
nhiên bởi vì y không biết sự lợi hại của Mao Ngụy Mâu, cười lạnh lùng
nói, „Thiếu Long đâu có dễ dàng bị giết như thế? Nhưng từ rày về sau
cũng phải cẩn thận một chút."
Hạng Thiếu Long thầm nghĩ nếu một ngày chưa chính thức trở mặt với
Lã Bất Vi, có rất nhiều chuyện khó mà tránh được Chép miệng nói, „Lã
Bất Vi giờ đây chiêu nạp nhân tài các nơi, lại còn có những nhân vật
như thế nào nữa?"
Đồ Tiên nói, „Về văn có người tên gọi Mạc Ngạo, người này tài trí cực
cao, hiểu biết rộng rãi nhưng tâm thuật xấu xa, việc sai người giả thành
người của Dương Tuyền quân đột kích các người, có lẽ là do y nghĩ ra.
Y cũng rất giỏi về y dược, cái chết của tiên vương, có lẽ là cũng do độc
dược của y bào chế."
Ðằng Dực nhíu mày nói, „Chuyện này cả huynh mà cũng chẳng biết
sao?"
Đồ Tiên than rằng, „Mạc Ngạo lấy em gái của Lã Hùng, có thể coi là
thân tộc của Lã Bất Vi. Chuyện trọng đại này, ngoài người trong tộc
của y ra, cả một kẻ thân tín như ta đã theo y suốt mười mấy năm trời
cũng không biết, đến nay lại tìm cách trừ khử người của ta. Chao ôi!"
nói đến câu cuối cùng thì lộ ra vẻ đau khổ.

Ô ứng Nguyên nén không được nói, „Sao Đồ quản gia không bỏ đi
quách như Tiêu tiên sinh?"
"Hạng người vô tình vô nghĩa ấy, tại hạ cũng xem y có kết cuộc như
thế nào. May mà tại hạ còn có giá trị lợi dụng rất lớn cho y, chỉ cần y
một ngày không biết tại hạ đã biết tỏng được âm mưu của y, y vẫn chưa
đối phó với tại hạ, bề ngoài y cũng phải tỏ ra vẻ trọng tình trọng nghĩa."
Hạng Thiếu Long thở dài theo y rồi nói, „Vừa rồi Đồ huynh nói văn thì
có Mạc Ngạo, vậy võ thì còn có những ai?"
Đồ Tiên nói, „Còn có ba người nữa, tuy không bằng Quản Trung Tà,
nhưng cũng là những hảo thủ thuộc hàng nhất lưu hiếm có. Bọn chúng
là Lỗ Tàn, Châu Tử Hoàn và Lao ái."
Hạng Thiếu Long giật mình kêu lớn, „Lao ái!“
Ba người đều cả kinh nhìn gã.
Đồ Tiên ngạc nhiên nói, „Hạng huynh quen y sao? Y tuy là người Triệu
nhưng ba năm trước đã sớm rời Triệu đi khắp nới tìm cơ hội, sau này
lại đến nước Hàn dụ dỗ ái thiếp của Hàn Sấm, bị Hàn Sấm phái người
truy sát, nên buộc phải đến Hàm Dương. Theo lý, Thiếu Long không có
cơ hội gặp y mới phải."
Hạng Thiếu Long có lời mà khó nói, trong bộ phim Tần Thủy Hoàng,
Lao ái là một vai phản diện quan trọng, sau khi dụ dỗ được Chu Cơ,
thoát khỏi sự khống chế của Lã Bất Vi, nhúng tay đến việc triều chính,
âm mưu tạo phản.
Những chuyện này làm sao có thể nói cho bọn họ biết được. Rồi cười
gượng nói, „Không có gì! Chỉ vì tên người này thật kỳ lạ mà thôi!"
Cả ba người đều nhìn gã đầy hoài nghi.
Hạng Thiếu Long nói, „Nói thật lòng, không biết cớ gì ta nghe tên của
người này thì có cảm giác tim đập mạnh. Vậy y là người thế nào?"
Gã nói như thế, cả ba người kia ngược lại có thể chấp nhận được, ai
nấy trong lòng đều cảm thấy lạnh mình.
Ðằng Dực là kẻ chẳng sợ trời sợ đất, nhưng giờ đây đã có thê nhi, nên

tình cảm cũng khác.
Đồ Tiên trầm ngâm một lát rồi nói, „Lao ái là kẻ giỏi thuật công tâm,
hay nịnh bợ, lấy được lòng Lã Bất Vi. Thêm nữa y vốn là một nhân tài,
có tài chăn gối, rất nhiều đàn bà con gái gặp đến y đều như kiến thấy
đường. ở Hàm Dương, y là người được các cô nương ở chốn thanh lâu
hoan nghênh nhất." Ngừng một lát rồi nói tiếp, „Nghe nói y có khả
năng bẩm sinh, mỗi đêm có thể hưởng thụ mười nữ nhân mà không ngã
quy. Lã Bất Vi đã lợi dụng sở trường này của y, sai y quyến rũ thê thiếp
nhà người, dò thám tin tức. Hừ! Người này là kẻ vô tình vô nghĩa bẩm
sinh, không biết đã làm lỡ chung thân đại sự của biết bao gái nhà lành,
nếu chẳng phải có Lã Bất Vi bảo vệ cho y, thì sớm đã bị người ta giết
chết."
Cả bốn người đều im lặng.
Trong số những kẻ Lã Bất Vi chiêu nạp, có không ít những kỳ nhân dị
sĩ như vậy, nếu công nhiên đối kháng với y, quả thật không phải là
chuyện dễ dàng.
Ô ứng Nguyên thở dài nói, „Ðồ quản gia đến tìm chúng tôi như thế
này, không sợ Lã Bất Vi nghi ngờ hay sao?"
Đồ Tiên nói, „Lần này ta quả thật đến đây vì lệnh của y, mời Thiếu
Long ba ngày sau đến tướng phủ ở Hàm Dương dự yến. Còn về chuyện
vì sao y mời Thiếu Long, ta cũng không biết, xem ra chẳng phải
chuyện hay. Ô đại gia thì không được mời."
Hạng Thiếu Long nhớ lại chuyện Lã Bất Vi ép hôn mình, thở dài rồi
nói, „Binh đến thì tướng chống, nước dâng thì đắp đất, cứ đi rồi hẵng
hay. Chuyện này không thể tránh được nữa."
Ô ứng Nguyên nói, „Giặc ngoài tuy đáng sợ, nhưng giặc trong thì càng
đáng lo hơn. Nếu không quyết tâm thanh lý môn hộ, sau này chuyện
lớn sẽ hỏng, lúc đó hối hận cũng không kịp."
Đồ Tiên nói, „Ngàn vạn lần đừng khinh cử vọng động, càng không để
cho Ðình Uy thiếu gia biết chuyện này đã bại lộ Thậm chí cũng có thể

ngược lại lợi dụng y đưa tin giả để lừa gạt Lã Bất Vi." Rồi quay sang
Hạng Thiếu Long nói, „Lã Bất Vi là kẻ thủ đoạn nhất trong những
người mà ta đã từng gặp, ở Hàm Dương hiện giở kẻ có thể đọ sức cùng
y chỉ có một mình Hạng Thiếu Long. Ô gia các người thì có tên nội
gian Ðình Uy thiếu gia, trong tướng phủ có Đồ Tiên ta đây, chúng ta
hãy cứ phân cao thấp với y."
Hạng Thiếu Long quay lại vẻ mặt bình tĩnh, mỉm cười nói, „Chỉ cần
Hạng Thiếu Long này còn một hơi thở, cuối cùng cũng sẽ đòi lại món
nợ này cho Thiên công chúa và các vị huynh đệ bị giết chết."
Hạng Thiếu Long về đến hậu viên, Ô Ðình Phương, Triệu Chi, Kỷ Yên
Nhiên và tỷ muội họ Ðiền đang đùa giỡn.

×