Tải bản đầy đủ (.pdf) (30 trang)

Tài liệu Ân Thù Kiếm Lục docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (361.13 KB, 30 trang )

Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

HI 15
T CH T NHIÊN
Phng Bu Nhi nh li trc đây, trong lòng sn cc, hn đã gp ba lão
kht cái, vì tham lam châu báu, nên b Mc Lang Quân đánh đui, chy tht
điên bát đo, hn đâm ra có thành kin không đp đi vi bn Cái Bang, hn
cho rng h là nhng k tham lam, hèn khip, s cht nhng sau đó, hn bit
đc đn chuyn tên đánh xe đã giúp cho H Bt Su đc vic, hn đã thay
đi thành kin, nhn xét rng phàm trong bang hi, môn phái nào cng th,
cng có k tt ngi xu, không th đng đu nht lot đc.
Hn trm ngi kht cái trên thuyn kia, có v hi h rõ rt, h hi h nên
h ngc giòng chèo gp chng cn đi con nc thun mà đi, bi hi h nên
ngi nào cng khn trng ra mt.
Hn thm ngh:
- Hay là trong Cái Bang có bin c quan trng lm?
Hn t lm nhm ý ngha đó, c tng là ch có mi mt mình hn mc kích
cnh trng ca bn Cái Bang, nhng t sau lng hn nghe có ting nói vang lên,
va đ cho mt mình hn nghe:
- úng vy! Trong Cái Bang, mt bin c va phát sanh, ngi có mun bit
bin c đó chng?
Không cn nhìn li, Phng Bu Nhi nghe âm thinh cng đoán ra ngi.
Chính Cm Y Hu Châu Phng tht lên câu đó.
Tuy không đc hc võ, song Phng Bu Nhi sanh trong gia đình võ, t
ông ngoi, m, cha, ngi nào cng luyn v công, mt tng thy biu din, tai
tng nghe phê đoán môn võ công cùng nh nhân vt trên giang h, hn có th
nhn thc đi khái v giá tr mt con ngi trong v lâm, gi đây thy Châu
Phng đn sát bên mình hn, mà hn chng hay bit gì c, hn git mình, t
nhiên hn có phn nào kinh hong v con ngi k d đó.
Nhng Châu Phng tht xong, li ngng mt lên nn tri ri vut nh chòm
râu mt lúc, đim pht n ci, tip ni:


- Ngi trong Cái Bang bình nht thì tn mác khp bn phng, nh ni nào
cng có mt h, nên tin tc trên khp sông h, h đu có sm hn bt c môn
phái nào. Gi s, ai mun tìm tung tích ca mt ngi, c hi h, h luôn luôn
có sn nhng tin tc hu ích cung cp cho.
Lão tht nh vy, cái dáng ca lão thì chng khác nào lão t tht vi mình
nhng Phng Bu Nhi nghe ri, hn có cm tng là lão thc tnh hn. Tuy
nhiên, hn l đi, ch hi li:
www.vuilen.com
380
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Tôi thì mun đi xem bin c gì đã xãy ra trong Cái Bang, nhng lão gia có
thích đi xem chung chng?
Châu Phng ci nht:
- Ta quen sng phiêu bt góc bin ven tri, có cnh nhit náo nào li chng
thích xem? Bi thích nhit náo, nên còn luôn luôn bôn tu tìm nhit náo mà
xem!
Phng Bu Nhi suy ngh mt chút vt tht:
- Tôi mun đi theo lão gia!
Châu Phng mm ci:
- Ngi chu ni gian kh ca cuc sng phiêu lãng khp sông h chng!
Phng Bu Nhi không do d cao ging đáp.
- Tôi có đ can đm chu đng mi th thách trên trng đi!
t nhiên, mt ging nói vang lên tip ni câu ca chàng:
- Chu không ni đâu!.... Chng th nào chu ni!....
Chính Ngu Thit Oa va xut hin va tht lên câu đó!
Châu Phng trm ging:
- Chng hn nh chuyn gì, mà ngi cho là không chu đng ni?
Ngu Thit Oa nhn nhó mt:
- Tôi... chng phút giây nào tôi quên đc Khng cô nng chng phút

giây nào tôi chng nhìn nàng, nhìn thng không đc thì nhìn trm, nhng...
nàng thì... chng bao gi nhìn tôi đn na mt! Tôi không th chu ni vic đó,
tôi cho đó là mt điu gian kh ln lao.
Tng gì, ch cái gã ngc t ny ch bn tâm v đôi mt ca ngi đp!
Vng đôi mt đó gã s kh, kh hn mi ni kh trên đi, k c cái kh ca k
vong quc, vong gia...
Châu Phng bt ci ln:
- Nàng trn trung nm trong cánh tay ngi, ép sát ngi trong lòng ngi,
t nhiên nh li vic đó, nàng phi thn, phi tc, phi ti, nàng còn làm sao
dám nhìn thng vào mt ngi? Nàng càng tránh nhìn ngi, là nàng càng hu
ý đi vi ngi, ch nu nàng dám nhìn vào mt ngi, là nàng chng xem cái
vic nm trong lòng ngi, trn trung, không có mnh vi che ch kín, ra cái
quái gì c. Nh vy, là ngi hu hnh lm ri, sao li cho rng chu không
ni?
Ngu Thit Oa ngây ngi mt lúc, đon th dài:
www.vuilen.com
381
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Va ri, tha lúc vng v, chng có ai bên cnh, tôi kh nm chéo áo nàng,
kéo nh, nàng không bun nhìn li tôi, nàng ch ngng mt lên không t tht vi
nàng. Nàng tht:
ng tng lai muôn trùng, chí trai phi hào hùng, nu không là v nhân,
đng m mt gia nhân! Tôi nh rõ tng li nói ca nàng nhng chng hiu gì
c!
Phng Bu Nhi mm ci, cho rng Khng Phong dù là bc cân quc anh
hùng, song chung quy vn còn kt trong cái sáo nhi n thng tình, nàng có th
nói thng ý ngh, thay vì nói thng nàng li dùng li quanh co, nh vy mt gã
xun ngc là Ngu Thit Oa làm sao hiu đc?
Châu Phng ci hì hì:

- Hay lm! Hay lm! Ta thy nàng qu có tâm đa tt! úng là nàng b ngi
làm dao đng ý tình, nàng nói th chng khác nào an i ngi, ngày dài tháng
rng vi gì phi gp? Nàng khuyên ngi c lo to dng s nghip anh hùng,
nàng chung quy ri cng thuc v ngi.
Nu ngi chng đáng mt anh hùng, thì đng m vng gì đn nàng.
Ngu Thit Oa reo lên mt ting, ting reo vang nh ting sm, gã nhy tung
lên không, cao hn ba thc nhng ri gã cng cau mày hi:
- Mun tr thành bc anh hùng, thì phi làm nh th nào, lão gia có th ch
đim cho tôi chng?
Châu Phng mm ci:
- Trc ht hãy theo ta và đi ca ngi, đi đn mt ni...
Bng lão đi ging:
- i! Chúng ta đi thôi! Phi đi mi đc! i là có nhiu diu li!
Ngu Thit Hùng lúc đó mang b mt ru ru t trong nhà bc ra.
Châu Phng nhìn gã hi:
- Li có gì na ri đó, phi không? Trông gng mt đa đám kia ta nghi
quá!
Ngu Thit Hùng th dài:
- Lão bà ca tôi, chng nào tt y, li bt tôi phi nm di sàn ging. Mi
ln tôi leo lên, giành ch trên ging, là mi ln b nàng đp cho ngã xung đt.
Cái th lão gia đã dy tôi không còn áp dng đc na.
Châu Phng ci ln:
- c! c! ng ri lên, ta s dy thêm cho ngi mt th khác.
Lão kéo Ngu Thit Hùng đn ch xa xa, quanh tay đp chân mt lúc.
www.vuilen.com
382
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

Ngu Thit Hùng tuy cht phác, song hc rt mau thuc.
Châu Phng gt gt đu, ra v hài lòng tht:

- Ta dy ngi my cái th ny, ngi c áp dng có công hiu lm, vnh
vin lão bà ca ngi s tùng phc ngi!
Ngu Thit Hùng ci hì hì:
- Có nhiu phng pháp thn diu nh vy à? Lão gia tài quá, lão gia bit
nhiu điu hu ích quá?
Châu Phng li bo:
- Còn mt th, hay lm, ngi k tai đây, ta nói nh cho nghe!
Ngu Thit Hùng bc ti, nghnh tai sát ming Châu Phng - Lão thì
thm mt lúc, không rõ lão nói gì, Ngu Thit Hùng dn dn đ mt, đ mt
cánh khoái trá.
Sau cùng lão ci khúc khích:
- K quá! K quá lão gia! Làm vy thì...
Châu Phng trng mt:
- K cái gì? Các ngi là v chng vi nhau, co gì mà k? V chng thì
tránh sao khi cái vic đó ch? Không mun vy thì đng ly chng, còn ngi
na, nu cho là k thì đng ham v!
Ngu Thit Hùng ti nét mt cm n ri rít, ri quay mình chy bay vào
nhà.
Phng Bu Nhi và Ngu Thit Oa nhìn nhau, nhng chng ai hi ai mt
ting.
*** Sáng sm hôm sau, Phng Bu Nhi và Ngu Thit Oa đ ý quan sát
thn thái ca Tiêu t Thu, xem phng pháp ca Châu Phng có công hiu
chng.
Không rõ bình thng nàng có làm nh th không, ch hôm nay thì nàng
đm đang ra mt, nu nc, pha trà, dn trong dp ngoài xng đáng là mt nàng
dâu phc th nhà chng ht sc chu đáo.
ôi mày hi x xung, mt chng dám nhìn lên, chng nh có thn.
Dáng dp đi đng ca nàng cùng tr thành uyn chuyn, yu điu, mt hn
cái v cân quc anh hùng, mt hn cái v hng hách ngày nào.
Nàng hoàn toàn bin thành mt n nhân, đúng theo cái ngha ca s phân

đnh n và nam, n sanh ra đ b túc cho nam mà nam tìm cái bi b ni n,
nam cn n ng, n sn sàng cung ng cho nam trong mi cái cn...
Còn Ngu Thit Hùng, hn ra sao?
www.vuilen.com
383
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

Mt hn ngng cao, ngc hn n ti, ngc càng n thì bng càng thóp,
bng thóp ti ngc n hay thóp vì mt nguyên nhân nào, chng hn làm mt
vic gì đó nhc mt, thóp bng cho ngc phng đ th nhiu không khí, c th
nhiu?
Gng mt hn ti sáng, nh đóa hoa rng va n, lúc n li có ma mát,
nc ma tng thêm phn rng r. Gng mt đó đang đc mt nha sng
mi đm nhun, gã dng dng t đc.
Gã có quyn dng dng t đc ch!
Cái trn tuyn gã dàn ra t bao lâu ri, trn tuyn ch ghi toàn bi tích cho
gã, hôm nay chính gã thu dn chin trng, gã làm ch tình hình, gã có quyn
t đc vi k công ch?
i vi ai cng th, mau thng li đu mang li hài lòng, riêng gã thì có l
gã đã to nên mt k công, bi trên ch m tng ca gã, mà thành hi hu,
trong khung đi cht phác ca mt ng ph nghèo nàn đn đn.
Ngu Thit Oa cùng thích chí lây vi gã, anh c theo hi em:
- Nh đ à, Châu lão gia dy nh đ nhng gì đâu, nói cho ngu ca bit đi?
Nhng, Ngu Thit Hùng lc đu quy quy:
- Không đc! Ngàn muôn ln không đc! Tiu đ chng tit l đâu! Bí
mt mà! Lão gia thng ai thì dy cho ngi đó, phi gi làm ca báu ch!
Chng nhng gã thoái thác, không chu tit l, mà gã còn chy trn ni khác,
không đ cho Ngu Thit Oa hi dai.
Ri Châu Phng, Phng Bu Nhi và Ngu Thit Oa cáo lui, đoàn ngi
sa son lên đng.

Hp thì mng, tan thì bun, có nhng cuc chia ly nào vui đâu? Dù chia ly
tm thi, bi trong thi gian chia ly, có ai bit đc nhng bt ng xy ra cho
ngi  li, cho k ra đi? Trong cuc chia ly nào cng ly nc mt làm ru
tin, mc dù h có nhiu ru đ ung, ung cho say tít cung thang, quên đi s
phân k, đng nhìn thy k ra đi, cng nh đng thy ngi  li.
Ba hôm trc, ngôi nhà ca h Ngu nh hi xuân, ba hôm nay, ngôi nhà li
nng mùi tang tóc.
Ngu Thit Oa li ly gia ln na, Ngu Thit Lan thì v mng giang h vi
s tan v ca Thiên Phong Bang, Khng Phong đang đau bun trên ch tng.
Tiêu T Thu có chc an phn làm v Ngu Thit Hùng? Nu có k thn nhiên,
thì chính là Ngu Thit Hùng đang chp chn trong phúc hnh...
H đi đng thy, và phng tin là thuyn quái d ca Ngu Thit Oa.
Thuyn tách bn, thuyn xuôi giòng, bóng ngi đng trên b tin đa dn
dn m. Ngu Thit Oa nhìn mãi, nhìn mt lúc ri l v m màng, si si, ngây
www.vuilen.com
384
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

ngây, thân hình gã nh lùn xung vài tc, chiu cao thp xung thì chiu ngang
ln ra, hin ti gã nh mang mt cái gì nng tru, gã không chu đng ni sc
nng ca cái đó, nhng gã cng chng mun vt vt nng cho nh nhàng. Vt
càng nng, gã càng c mang, c chu đng.
Vt nng đó, phi chng là mt hình nh? Mt hình nh thì làm gì có th
cht mà gieo nng cho gã?...
Phng Bu Nhi v vai gã an i:
- Có bit ly tình nào sng khoái cho con ngi đâu? ng bun đau, hin đ!
Tình ly bit càng thâm, hng ru trùng phùng càng nng con ngi ta ly bit
đ to cái trùng phùng, nu chng mun hng trùng phùng thì chng có ai bày
trò bit ly làm chi!
Cht Ngu Thit Oa bt ci, ci vang di.

Phng Bu Nhi ly làm l:
- Ngi ci chi? Ta ch tng ngi nên khóc ch, khóc đc cái cay nng
ca ly bit mi vi đi, ti sao ngi ci? Ci chua chát đ tng cng cái
thm thía ca s chia tay?
Ngu Thit Oa du ting ci, hì hì tht:
- Chung quy ri, nàng cng lu ý đn tiu đ! Lúc tiu đ lên thuyn, nàng
lén nhìn theo, tiu đ thy rõ ánh thu ba chp chp ca nàng. i ca i! Ch mt
ánh mt đó thôi, cng đ đa tiu đ lên tn chín tng mây, tiu đ thy nàng
ngi trong áng mây kia, nàng đang vy tay chào tm bit!....
Gã ngng mt nhìn lên nh thc s có Khng Phong trong áng mây hng...
Bng, Châu Phng lôi c hai tr li thc t:
- Hai ngi nên nh, ln xut hành ny, các ngi nên cn thn cho lm, ta
nói th đ cho các ngi hiu rng, phi nhìn nhiu, gi ít nói, nhìn càng nhiu
càng hay, nói càng ít càng có li. Nhng, chng phi nhìn thng, nhìn sng, mà
ch nên nhìn bng ý đ tìm tòi quan sát, đ tránh bt nghi ng.
Phng Bu Nhi mm ci:
- T nhiên ri! Có mt phi nhìn, có ý phi dè dt, nhìn lúc không ai lu ý,
khi b phát hin ri phi chuyn hng ánh mt ch!
Châu Phng gt đu:
- Tri sanh đôi mt đ nhìn, nhng mun x dng đôi mt cng phi bit qua
phng pháp. ng tng, có cái gì sn là c hng dng ba bãi, ch chuc
ly phin ly, ch chng thu thp đc li gì đâu!
Cng nh li nói phi thì hng gia, thnh quc, nói quy thì chng dit, tc
vong.
Ri lão hi:
www.vuilen.com
385
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Giòng nc chy kia, ngi có trông thy chng?

Phng Bu Nhi gt đu:
- Có ch, nó s s trc mt, tôi có đui mù đâu mà chng thy?
Châu Phng ci nh:
- Ngi thy nc chy, nhng trong giòng nc chy có trit lý gì, có diu
thú gì? Nó biu tng cho cái gì, có thc ng chúng ta nh th nào?
Phng Bu Nhi sng s, p úng:
- Nó... nó...
Châu Phng ci nh:
- Thi gian trôi qua, đi ngi trôi qua, có khác nào giòng nc trôi qua?
Ngi nhìn thi gian trôi, nhìn giòng đi trôi cng nh nhìn giòng nc trôi,
nhìn nhng chng thy chi ht. Ngi ch thy cái cht di đng, nhng nào thy
đc nguyên lý ca s di đng đó? Cho nên nhìn không thy là vy! Ngi nhìn
bng phàm nhãn, ngi cha có tâm nhãn, trí nhãn, nu nói xa hn ta có th
dùng hai ting tu nhãn!
Nhng dùng hai ting ny, thì ta li ri vào ca pht mt ri, mà ta thì cha
thy mình có cái hng nâu sng!
Phng Bu Nhi  lên mt ting:
- Lão gia lun chí lý!
Châu Phng buông gn:
- Nhìn giòng nc chy đi, nhìn trong ba khc. Thy đc gì, cho ta bit. Có
thc mc gì, c nêu vi ta.
Phng Bu Nhi gt đu:
- Tôi s nhìn!
Hn quay mt hng v dòng sông dài, dòng sông chy v vô tn, nc chy
xuôi, chy mãi không ngng, nc r hai bên mn thuyn, kêu róc rách ni bt
trng.
Ba khc thi gian trôi qua, con thuyn quái d cng trôi đi đon sông đã vt
đc my dm dài.
Châu Phng ct ting:
- Ta đã hi ngi v cái o diu ca giòng nc chy, ngi tìm đc gii

đáp cha?
Phng Bu Nhi th dài, ting th ca hn dài nh bng dòng sông, hn th
my hi, t t đáp:
www.vuilen.com
386
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Trc kia nc chy đi vi tôi ch là nc chy, chy đ đa thuyn xuôi,
chy đ đa lc bình, phù sa v mt ni nào đó, nc chy có gì l, đáng
chuyên tâm đ ngiên cu? Nhng gi đây, thì khác hn.
Nc chy đi vi tao nhân mc khách là ngun th lai láng, là t th cun
cun, nc chy là mt áng vn chng lu loát. i vi nhã s, nc chy là
mt khúc nhc êm đm, mt khúc nhc thanh tao, không đm v ô tc, vn
bn, mt khúc nhc lc k càng, không ngp ngng gng ép gò bó, không
sng sng, trái li mt khúc nhc thao thao...
Châu Phng mm ci:
- Ngi nhìn giòng nc vi con mt vn nhân, nhã s, gi s ngi là con
nhà võ, thì ngi s thy giòng nc chy bon bon kia, là giòng v hc liên
miên, bt đon. Nc chy càng xa đng, v hc càng tin dài, xa vô cùng dài
vô tn, giòng nc càng chy mau, càng chc ch, v hc càng luyn tp càng
kín đáo vng vàng. Ngi có ý thc đc điu ta va nói chng?
Phng Bu Nhi sáng mt lên:
- Phi! úng vy tin bi! Giòng nc kia, bao hàm cái trit lý vô thng
ca v hc, chúng ta nhìn nhng đt sóng nhp nhô kia, thot nhìn thì ging
nhau, nhng nhìn k thì mi đt sóng có hình thc riêng bit ca nó, nhng đt
sóng luôn luôn bin hóa, o diu không cùng!
Va o diu va phc tp đn đ mi đt sóng bin hóa ra không còn là hình
thc trc na. Giòng nc đó là v hc ca ngi áo trng, là kim thut ca
y, mà nhng đt sóng kia là nhng chiêu thc k bí o diu ca y, chiêu kim
đa ra mng tng nhau nh nhng đt sóng, nhng bin hóa phi phàm, nhìn

cái bin hóa không ai còn ghi nhn đc cái hình thc đu tiên rõ rt, và bng
vào bin hóa hin ti không ai tng đc cái bin hóa tng lai liên miên bt
tuyt, d đng, mãi mãi d đng...
Hn càng nói, càng thy hng thú mà nói, nh không bao gi nói đc ht ý.
Hn hng thú đn đ m rng đôi mt sáng ngi mà nói, thn thái cng rng r
nh đóa hoa đang n khoe màu.
Châu Phng hài lòng vô tng, luôn luôn gt đu, luôn luôn vut râu, ri
lão li hi:
- Vi mt nhát đao, ngi có th cht giòng nc đt thành dôi chng?
Phng Bu Nhi lc đu:
- ao chém nc, nc xuôi giòng, nc lin lc, nc tip tc chy, đt
làm sao đc?
Châu Phng gt gù:
- ng nói mt nhát đao, dù chém trm đao, ngàn đao ngi không hy vng
gì chém đt giòng nc. Cái đo lý nh th nào, ngi thu trit cha?
www.vuilen.com
387
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

Phng Bu Nhi git mình:
- Tôi... vic đó...
Bng đôi mt hn sáng rc lên, hn reo to:
- Tôi hiu ri! Giòng nc chy, có cái l sanh sanh bt dit bt đon, có cái
c chuyn tip trin miên, chng có gì làm đt đon, ngng tr. Nu luyn v
công, thao thao bt tuyt nh giòng nc, thì chc chn là phi tr thành vô đch
trong thiên h.
Châu Phng nghe cn gió mát thi qua, tâm t khoan khoái vô cùng:
- Phi! Bn ting sanh sanh bt dit do ngi va nói đó, đúng là đi hu ca
to hóa dành cho con ngi. Cái l sanh sanh bt dit đó, ngi cng thy đc
ni tinh tú đêm hin ngày m, ni cây c tiêu trng, ni nc chy liên miên,

ni nht nguyt vn hành, tun hoàn, bt dit, trong chu k, tuy mi vt có chu
k nhanh, chu k chm, nhng nht đnh đúng chu k. Và cái l tun hoàn đúng
chu k đó, là thiên c, là máy huyn vi ca to hóa. Bit đc l tun hoàn sanh
sanh bt dit, bit đc l chuyn tip nhim mu là thu trit đc tinh túy ca
v hc, ngi có th tr thành bc tôn s trong v hc vy!
Ngu Thit Oa có bit gì v nhng trit lý đó? Gã nghnh tai nghe, gã há
rng mm, m tôi đôi mt, ngây ngi, nhìn Phng Bu Nhi ri nhìn Châu
Phng.
Bng có ting đàn tình tang vang lên t mt sông vng đn đàn phát xut t
con thuyn nào đó, ch chng phi t trên b vng xung.
Ting đàn nghe êm du phi thng.
Châu Phng day li Ngu Thit Oa:
- Lái thuyn v phía có ting đàn đi!
Ngu Thit Oa ny chèo, b lái lin.
Thuyn ca hn càng lt ti, ting đàn nghe càng rõ hn, gia sông dài, có
gió lng, có nc reo hai bên mn thuyn, nhng âm thinh đó hòa vi điu đàn,
to nên mt khúc nhc o o huyn huyn đa ngi vào du dng phiêu
phng.
Phng Bu Nhi lng nghe ting đàn nc m màng đn xut thn, bng
hn git mình trc ting gi ca Châu Phng:
- Ngi đã lng nghe ting đàn lâu ri, ngi có phát hin ra trong ting đàn
có gì l chng?
Phng Bu Nhi lc đu, nhng cng đáp:
- Chng nh có khác âm điu ca cây đàn thng!
Châu Phng gt đu:
www.vuilen.com
388
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Ting đàn hàm n mt nim sát pht, có l ngi do đàn đang m tng

đn mt cuc ác đu hoc đã qua ri hoc sp khai din, ting đàn nói lên mt
s gii b hoàn toàn, nh lâm đi đch. Nhng ting toong, toong biu hin rõ
rt cái chí ca con ngi đt ni mi đao kim, và mi đao kim tìm dòng máu
đch mà đâm vào.
Phng Bu Nhi ngng thn lng nghe, nghe đ nghim xác li phê đoán
ca Châu Phng, ch không nghe đ hòa mình vào cái du dng phiêu phng
ca điu đàn.
Nghe mt lúc hn th dài hi:
- Chc tin bi cng là mt tay có bit tài nhã thao cho nên lng nghe ting
đàn mà hiu đc tâm nim ca k do đàn?
Châu Phng cau mày trm ging:
- Ting đàn hàm n cái ý sát pht quá mnh, cái ý đó càng phút càng tng
trng điu đó chng t ngi do đàn đang b khích đng tt đ, lòng vô cùng
xao xuyn, nu c đàn tip hn giây đàn phi đt, vì điu đàn cng thng quá
chng. Ta suy ra ngi nào đó, đã thy rõ, lúc giao th, nm chc cái l tt bi.
Phng Bu Nhi tr mt:
- ã th sao y chng dng tay?
Châu Phng th dài:
- Hin ti, thì nim khích đng ni y đang cun cun dâng lên, y còn làm sao
c ch ni?
Phng Bu Nhi kêu lên:
- Nh vy thì làm sao? Làm sao?
Châu Phng mm ci:
- Còn làm sao? Ch còn có cách là ta vi ngi tip tr y mt tay, bi y là
mt nhã s. Tip tr y, là làm sao cho y dng tay, mà làm cho y dng tay là phi
làm cho đt giây đàn.
Lão ly mt chic sào ngn đa cho Phng Bu Nhi bo:
- Ngi cm chic sào ny đánh vào ct bum, nu ting đánh ca ngi
làm đt đon đc ting đàn thì y s ngng đàn lin.
Phng Bu Nhi vâng li.

Hn đánh tht mnh, tht mau, ting đánh vang lên cp cp nhng chng
làm sao cho ting đàn lon đc, chng nhng th ting đàn li hòa vi ting
đánh ca hn to thành mt âm diu đc bit Châu Phng cau mày, trm ging
tht:
www.vuilen.com
389
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

- Ngi đánh th có khác nào gic giã ngi do đàn nhanh ngón hn, cho
giây đàn nhanh chút. Dùng sào đánh vào ct bum nh ngi va đánh, là đa
y chóng vào ch hi, ch chng giúp y đc gì!
Phng Bu Nhi ngng đánh ri th dài:
- Tôi nghe ting đàn, thao thao nh giòng nc chy không h đt đon,
thc ra tôi vô phng nhiu lon ting đàn đc ri, nh tôi không phng
ngn chn giòng nc chy!
Lúc đó con thuyn ca Ngu Thit Oa đã đn sát b sông.
Thì ra, ngi do đàn không  trên b đã đành, mà cng chng  trên mt
chic thuyn nào c.
Trên mt mô đá, cách b sông không xa, chân mô đá chìm trong nc, mt
ngi vn áo vàng tóc xõa kín che đôi vai, chân không giày đang ngi do đàn.
àn là loi dao cm.
Châu Phng nhìn thoáng qua ngi đó, đon day li ging gii vi Phng
Bu Nhi.
- iu đàn liên miên bt tc, nhng ngh cho cùng, có ting đàn sau phát
sanh tip ni ting đàn trc mi gi đc cái l sanh sanh hóa hóa, có sanh có
hóa mi bt dit, nh ha đo, k đo, nh kim đo sanh sanh hóa hóa liên
miên bt tc, chng khác nào mt giòng nc, trng lu bt đon. Nhng tht
ra vn có ch s h nh thng. Ch vì mình cha nm vng huyn c cho nên
chng thy đc cái s h đó...
Lão dng li mt chút, đon tip:

- Khi giao đu thy đi phng có kim pháp cht ch thì mình cho rng hn
đã đt đn mc ti thng, nhng thc ra vn còn có ch s h đ mình tha
gian, công kích. Bng vào kt qu s thu trit huyn c thô nh ngi, ngi
không th dùng ting chm ca chic sào vi ct bum làm nhiu lon ting
đàn, ch ta thì làm đc, mc dù ta chng dám khoe khoang là mình thu trit
huyn c.
Lão vi tay, ly chic sào trong tay Phng Bu Nhi, tai lão lng nghe ting
đàn bt thình lình đp sào vào ct bum.
L thay, ting chm va vang lên, thì điu đàn cng va lon, ngi áo vàng
hú vng mt ting dài, vén vt áo đng lên ngng mt tri, ngây ngi xut
thn.
Phng Bu Nhi dù mun dù không, cng b Châu Phng hp dn mê man
qua các li ging gii v v hc, nhân giòng nc chy mà dn gii ting đàn
cm, hn nhìn nhn là bình sanh mi nghe đc nhng gì hn cha h tng
tng, hn b kích thích mnh, hn say sa vi nim kích thích đó, cha kp đ
ý đn ngi áo vàng.
www.vuilen.com
390
Tác Gi: C Long ÂN THÙ KIM LC Ngi Dch: Thng Lan

Châu Phng ging tip:
- Ting đàn chm ct bum, thô bo, cc lc, ting đàn du dng, nh ái t
nhiên hai loi âm thinh tng phn, không dung nhau, li nhân cái s h ca
đàn, dùng ting sào chm vào, trc chn thanh, bo chn nhã, ting đàn phi
đt bi quân t tránh tiu nhân, đúng vào cái lúc tiu nhân chen mình vào đnh
phá hoi.
Phng Bu Nhi vt đng lên gng mt sáng r, reo lên:
- Nh vy thì chng cn có v công hn ngi, ch cn thu trit đc huyn
c, thy rõ ch s h ca mi s vic trong cái l sanh sanh hóa hóa, bi mi
cuc chuyn tip nào nhanh đn đâu, liên tc đn đâu, cng có s h, cng có

gián đon, dù ch mt phn mi giây, phn trm giây, phn ngàn giây! Thy
đc s h đó ri, là thy cái l tt thng. Nhc thng cng là vy!
Châu Phng mm ci, gt đu:
- Phi đó!
Phng Bu Nhi vt m màng lm nhm:
- Gin d nh th, sao ngi đi chng ai lu ý, và hu nh mi ngi đu
b quên đn đ chuc ly nhc bi?
Châu Phng ci nht:
- Ngi đi chuyên luyn v công, ch có ai gia tâm nghiên cu v đo? V
công là tay sai ca v đo, gii v công cha hn là mt tông s, thu trit v
đo mi xng đáng là t nghip. V công dng lc, v đo dng ý, lc thì suy
gim nhng cái ý thì li vô cùng, lc còn thay đi cái ý khó di cho nên trên
giang h bit v công rt nhiu ngi, hiu v đo chng có my tay. Luyn v
công rt d, nghiên cu v công rt khó. Ngàn nm qua và có l ngàn nm đn,
thành tu v công k có hàng vn ngi, nhng lãnh hi v đo cha đm đ
đu tay!
Phng Bu Nhi th dài:
- Ngi xa nói nghe mt ngi nói hay còn hn hc mi nm kinh sách!
Hôm nay đc tin bi ging gii, tôi thc ng vô biên, sánh vi cái kt qu hc
tp thi gian cm nh tri vi vc.
Ngu Thit Oa ci hì hì tht:
- i ca mê nghe chuyn b phí mt cnh nhit náo đáng nhìn.
Hãy xem kìa.
Thì ra sau khi đng thng ngi lên, ngi vn áo vàng xut thn mt lúc,
vt chp chic đàn đp mnh vào mô đá.
Boong!
www.vuilen.com
391

×