Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.55 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Nhân vật:</b>
1. Cô y tá (mặc đồng phục, chuẩn bị hộp cứu thương, băng cứu thương)
2. Mẹ Nam (Đội mũ bảo hiểm, đi xe máy)
3. Nam, Bảo (mang cặp)
4. Dũng, Cường đi chung xe đạp.
<b>CÂU CHUYỆN ĐÁNG NHỚ TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG </b>
<i>Tại cổng trường Tiểu học Đông Hà vào giờ tan trường : Nam & Bảo đeo khăn quàng đỏ, vai </i>
<i>mang cặp sách vẻ mặt hớn hở vừa đi vừa trị chuyện</i>
<b>Nam: Hơm nay bài tốn của mình được con 10 đó, ghê hơng? (Vừa nói, Nam vừa hớn hở mở </b>
<i>cặp lấy ra quyển vở có ghi điểm 10 cho Bảo xem) </i>
<b>Nam(nói tiếp): Mình về khoe với mẹ, nhất định mẹ sẽ rất vui. </b>
<i>Mẹ Nam lúc ấy vừa đi xe tới đón Nam, trên xe treo đầy đồ ăn mẹ vừa mua ở chợ. </i>
<b>Nam: Con chào mẹ ạ!</b>
<b>Bảo: Cháu chào cô ạ!</b>
<b>Mẹ: Uh, cô chào cháu! Mẹ chào con! Con ơi tranh thủ lên xe đi mẹ về nấu ăn nữa chứ trưa quá </b>
rồi!
<b>Nam chuẩn bị lên xe thì khựng lại hỏi mẹ</b>
<b>Nam: Mẹ ơi thế mũ bảo hiểm của con đâu rồi ạ?</b>
<b>Mẹ (giật mình): Ấy chết! Sáng nay vội đi, mẹ quên mất! Thôi, ngồi đại đi con, không sao đâu!</b>
<b>Nam: Nhưng con khơng có n tâm đâu! Hơm sau mẹ cứ để mũ con lên xe. Mẹ đừng lấy xuống</b>
nhé!
<b>Mẹ: Uh, mẹ biết rồi! Thôi chào bạn rồi về con!</b>
<i>Nam quay qua chào Bảo.</i>
<i>Hai mẹ con chuẩn bị nổ máy chạy đi thì khi đó từ trong cánh gà xuất hiện hai học sinh là </i>
<i>Cường và Dũng. Cả hai đi xe xe đạp chạy ù từ trong sân trường ra mà không quan sát, đâm </i>
<i>sầm vào xe mẹ con Nam khiến cả hai xe thất thế ngã ra đường. Mẹ vội vã chạy lại đỡ Nam lên.</i>
<b>Mẹ: Nam, con có sao khơng, con?</b>
<b>Nam (hồi lâu): Mẹ ơi con đau đầu quá!</b>
Mẹ hoảng hốt khi nhìn thấy vệt máu nhỏ chảy từ trên đầu Nam: Ôi, máu, đầu con chảy máu rồi
kìa. Cơ y tá ơi, cô y tá, con tôi chảy máu rồi!
Cường vội đứng dậy, đỡ xe lên, Dũng nhăn nhó vì đau đớn chưa đứng lên được. Lúc bấy giờ cô
y tá chạy ra:
<b>Cơ: Chết, các em có sao khơng?</b>
<i>Cơ quay sang Nam đang mếu máo, cô hoảng hốt thấy vệt máu trên đầu em</i>
<b>Dũng, Cường (lí nhí): Dạ tụi em không sao…</b>
<i>Lúc bấy giờ cô y tế mang hộp cứ thương chạy ra. Cơ đang xử lí vết thương cho Nam.</i>
<b>Cơ y tá: Nếu em Nam có mũ bảo hiểm, chắc không bị sao đâu chị ah!</b>
<b>Mẹ: Dạ do tơi qn mang, tơi cũng chủ quan nữa… Cháu có sao không co?</b>
<b>Cô y tá: Không nghiêm trọng lắm chị ah, cháu chỉ bị trầy xướt nhẹ thôi. Lần sau chị nhớ mang </b>
theo mũ bảo hiểm cho cháu nhé! Tuy đường ở nơng thơn nhưng mình cũng khơng lường trước
đc hết những gì có thể xảy ra đâu chị ah!
<b>Mẹ: Dạ cảm ơn hai cô, tôi biết rồi ah!</b>
<b>Cơ y tá (quay qua Dũng, Cường): Hai em có sao khơng?</b>
<b>Dũng, Cường (lí nhí): Dạ khơng sao cơ ah!</b>
<b>Cơ y tá (nghiêm khắc): Cô đã thấy các em đi xe từ trong sân trường ra, vừa đi ẩu vừa khơng </b>
quan sát. Cơ chạy ra nhắc thì đã khơng kịp rồi! May là bạn Nam bị nhẹ, nếu nghiêm trọng, các
em có chịu trách nhiệm nổi khơng?
<b>Cường, Dũng: Dạ, tụi em biết lỗi rồi cô ạ, tụi em sẽ không nghịch như vậy nữa, sẽ đi xe đàng </b>
hồng hơn ạ.
<b>Cơ y tá (sơ cứu xong): Thơi chị để cho cháu nằm đây nghỉ một lát rồi hẵng về. Tội, chắc cháu </b>
nó sợ lắm! (cơ quay sang Cường, Dũng) Cịn các em thì sao?
<b>Dũng: Dạ tụi em không sao ah! Để em chở bạn về cô nhé!</b>
<b>Cô y tá: Uh, vậy cũng được! Hai đưa ghi nhớ câu chuyện hôm nay nha!</b>
<b>Dũng, Cường (đồng thanh): Dạ!</b>