Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (548.73 KB, 15 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>GV: LƯƠNG THỊ PHƯỢNG</b>
<b>Thùy mị, nết na</b>.
<b>Tư dung tốt đẹp.</b>
<b> * Khi lấy chồng:</b>
<b>* Khi chồng đi lính:</b>
<b>Giữ gìn khn phép…khơng để vợ chồng thất hịa.</b>
<b>Tiễn chồng…mong hai chữ bình n.</b>
<b>Ba năm cách biệt giữ gìn một tiết…</b>
<b>1. Nhân vật Vũ Nương:</b>
<b> * Khi chưa lấy chồng:</b>
<b>*Khi xa chồng, ở nhà với mẹ chồng:</b>
<b>Mẹ buồn </b><b> ngọt ngào an ủi.</b>
<b>Mẹ ốm </b><b> lo thuốc thang.</b>
<b>Mẹ mất </b><b> lo ma chay chu đáo.</b>
<b>*Khi bị chồng nghi oan:</b> <b><sub>Cố gắng phân trần để cởi bỏ mối nghi </sub></b>
<b>ngờ.</b>
<b>Đọc đoạn trích:</b>
<b> “ Đoạn rồi nàng tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang ngửa mặt lên </b>
<b>trời mà than rằng:</b>
<b>-Kẻ bạc mệnh này…mọi người phỉ nhổ.</b>
<b> Nói xong nàng gieo mình xuống sơng mà chết.”</b>
• <b>Bao nhiêu cơng sức, tâm sức chắt chiu để vun đắp gìn giữ cái gia đình </b>
<b>bé nhỏ đã trở nên hồn tồn vơ nghĩa, nàng đã tuyệt vọng, bơ vơ, khơng </b>
<b>lối thốt, nên phải tìm đến cái chết ...</b>
• <b> Thực chất là Vũ Nương đã bị bức tử, nhưng nàng đi đến cái chết </b>
<b>thật bình tĩnh : tắm gội chay sạch, ra bến Hoàng Giang ngửa mặt lên trời </b>
<b>mà than rằng ... </b>
<b>* Cái chết bi thảm của nàng.</b>
<b>Ng.nhân</b>
<b>Trương Sinh</b>
<b>-Nghe lời ngây thơ của con trẻ (về cái bóng).</b>
<b>-Nghi ngờ vợ thất tiết.</b>
<b>-Mắng nhiếc, đuổi nàng đi.</b>
<b>-Không chịu nghe lời phân trần,</b>
<b>khuyên ngăn…</b>
<b>Chế độ nam quyền, lễ giáo PK khắt khe </b>
<b>Chiến tranh PK</b>
<b>GT1</b>
<b>Trực</b>
<b> tiếp</b>
<b>Giá</b>
<b>n ti<sub>ếp</sub></b>
<b>2</b>
<b>Trương Sinh là hiện thân của chế độ nam quyền Phong kiến bất công, phi lý</b>
<b>2.Nhân vật Trương Sinh:</b>
<b>-Con nhà hào phú, ít học.</b>
<b>Là điểm thắt - mở nút của tấn bi kịch</b>
<b>Cái bóng</b>
<b>-Dỗ con.</b>
<b>-Cho khy nỗi nhớ chồng</b>
<b>-Là tình u thương dành cho</b>
<b> chồng con.</b>
<b>Là người đàn ơng lạ, bí ẩn </b>
<b>-Lần 1: Là bằng chứng cho sự </b>
<b>hư hỏng của vợ.</b>
<b>-Lần 2: Mở mắt cho chàng </b>
<b>tỉnh ngộ về tai họa do chàng </b>
<b>gây ra.</b>
<b>Với bé Đản</b>
<b>Với V</b>
<b>ũ Nư</b>
<b>ơng</b>
<b>Vớ</b>
<b>i T</b>
<b>NHỮNG YẾU TỐ KỲ ẢO</b>
<b>-Phan Lang nằm mộng…, thả rùa xanh.</b>
<b>-Phan Lang lạc vào động rùa của Linh </b>
<b>Phi (vợ vua biển Nam Hải), được Linh Phi </b>
<b>cứu sống, đãi yến tiệc và gặp Vũ Nương.</b>
<b>-Phan Lang được sống lại, về đưa tín vật </b>
<b>của Vũ Nương cho Trương Sinh, xin lập </b>
<b>đàn giải oan.</b>
<b>-Hình ảnh Vũ Nương hiện về, lúc ẩn lúc </b>
<b>NHỮNG CHI TIẾT THỰC</b>
<b>-Sơng Hồng Giang.</b>
<b>-Nhân vật Trần Thiêm Bình.</b>
<b>-Ải Chi Lăng.</b>
<b>-Quân Minh đánh nước ta (thời nhà Hồ), </b>
<b>nhiều người chạy ra bể, bị đắm thuyền.</b>
<b>-Tác phẩm là bản án đanh thép tố </b>
<b>cáo bản chất vô nhân đạo của </b>
<b>XHPK.</b>
<b>-Khẳng định và ngợi ca phẩm chất, </b>
<b>tâm hồn cao đẹp truyền thống của </b>
<b>người phụ nữ VN.</b>
<b>-Thái độ cảm thông chân thành của </b>
<b>nhà văn.</b>
<b>III.Tổng kết:</b>
<b>1.Nội dung.</b> <b>2.Nghệ thuật.</b>
<b>-Khai thác vốn văn học dân gian.</b>
<b>-Nghệ thuật kể chuyện đầy sáng tạo:</b>
<b>+Những nhân vật có tính cách rõ nét, </b>
<b>+Cách kể chuyện hấp dẫn, sử dụng </b>
<b>yếu tố truyền kỳ, xây dựng hình ảnh </b>
<b>“cái bóng” đầy dụng ý.</b>
<b>-Kết thúc tác phẩm bất ngờ, khơng </b>
<b>mịn sáo, hàm ý sâu sắc.</b>
<b>Với quan niệm cho rằng hạnh phúc khi đã tan vỡ không thể hàn gắn được,</b>
<b>truyện phê phán thói ghen tng mù quáng và ngợi ca vẻ đẹp truyền thống</b>
<b> của người phụ nữ Việt Nam</b>