Tải bản đầy đủ (.pdf) (6 trang)

Tài liệu Hồi 6 Gặp thời may, Nhơn Quý cưới vợ Vì lánh nạn, tiểu thơ gá duyên doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (90.45 KB, 6 trang )


Tit Nhn Quý Chinh ông
Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


23


Hi 6
Gp thi may, Nhn Quý ci v
Vì lánh nn, tiu th gá duyên


Nói v Nguyn nh mu mang Kim Huê chy trn, đi cha đc my dm đã mi
mt quá chng, khá thng cho tiu th, đào t liu yu, cha tng ra khi khuê môn,
nay đng b xông pha nên hai chân đau rát, mt mi đ phng. Ráng chy mt hi na,
Kim Huê kêu nh mu mà nói rng:
– Ta đi không đng, xin hãy tm ngh cho bt mi đã.
Nh mu ngó trc mà nói:
– May lm, trc mt có miu ông Cô kia, hãy chy ráng ti đó s ngh.
Hai ngi cùng ráng đi mt hi na. Lúc y Nhn Quý ngh trong miu sp ra đi,
xy thy hai ngi đàn bà xm xm chy đn thì ngh thm rng: “Có khi ngi nhà Liu
viên ngoi theo bt ta đây.”
Nói ri chy tr vô miu chui xung di gm thn tng mà nm.
Khi y Liêu Kim Huê cùng Nguyn nh mu vào miu, thy bn phía không ai.
Nguyn nh mu mi nói vi tiu th rng:
– Tiu th có lòng t thit, thy Tit L nghèo nàn lnh lo, nên đng lòng thng
mà cho áo, chng dè lm phi cái hng y, đn ni lão gia ngó thy, tng tiu th có t
tình, nên mi ra ni nc này, nay tôi cùng tiu th đi lánh nn, song không có bà con
thân thích, thì bit trú vào đâu?


Kim Huê nói:
– Ti tôi làm cho nh mu cng phi cc, nh tôi có thác cng cam lòng, khá
thng cho Tit L là ngi vô can, cng vì tôi mà mang ha, không bit có trn khi
đng chng?
Hai ngi cùng nhau bàn bc, Nhn Quý  di bàn thn tng nghe đng rõ ràng
thì ngh thm rng: “Té ra tiu th thy ta c hàn thì thng xót mà cho áo nên ly đn
thân, mà ra cc kh nh vy, thôi đ ta ra ly t n ngi, du có thác na, ta c
ng đành
chu.”
Nói ri chui ra, qu trc mt tiu th mà nói rng:

Tit Nhn Quý Chinh ông
Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


24
– Tiu th thng k nghèo nàn mà cho áo, vì tôi không rõ, nên tôi mc ra ngoài đ
cho lão gia ngó thy mà làm ly đn tiu th, đu là ti tôi c, xin tiu th dung th.
Kim Huê thy Nhn Quý qu trc mt mình mà nói thì h thn mi phn. Nh
mu lin đ Nhn Quý dy mà hi rng:
– Quan nhn quê quán  đâu?
Nhn Quý tha:
– Tiu t  Tit gia trang, vì cha m mt sm, gia tài tan ht, nghèo kh vô cùng,
nên mi phi đem thân đi làm mn, không dè li làm đn ha này.
Nguyn má má nói:
– Vic này cng vì tiu th thng quan nhn lnh lo, nên mi sanh ra cc kh
chng này, nay không ch da nng, may gp quan nhn đây, xin đa bn ta v Sn
huyt tm  ít ngày, đi chng vic an, s đn n y, có đng cùng chng?
Nhn Quý tha:

– Tôi mang n tiu th rt ln, du khô xng nát tht cng cha đ báo đn, song
tôi nhà ca không có, ging chiu cng không, mt mình  ni hang h, tôi e tiu th
khó b chu đng. V k qua ngi li, lo cho ming th gian, xin tiu th xét li.
Nh mu nói:
– Quan nhn phân rt phi, song hin nay tiu th không chn nng thân, vy cng
phi tùy quyn mi đng.
Nói ri day li hi Kim Huê:
– Tiu th ngh th nào?
Kim Huê nói:
– Ta nay t c vô thân, cng phi tùng quyn nh vy, ri sau s tính.
Nh mu nói:
– Tit L s  ni hang h không đc phân bit, nên có ý ngi ngùng, đó cng là
lòng thit thà ca Tit L. Song ta coi Tit L ngày nay tuy bn hàn, nhng cng có ngày
xut đu l din. Vy ta mun ch trng đem vic chung thân ca tiu th mà ha cho y
thì có l an đng, tiu th ngh th nào?
Liu Kim Huê nghe nói thì ngh thm rng: “Ngay khi ta cho áo cng đã có ý này,
đây nh mu nhc đn thì rt hp tâm.”
Ngh ri cúi đu không nói, nh mu thy vy bit ý lin nói vi Nhn Quý rng:
– Quan nhn vì  chung trong hang không đoc phân bit, vy ta mun đem vic
chung thân ca tiu th mà ha vi quan nhn, chng hay ý quan nhn th nào?
Nhn Quý nghe nói hong kinh mà tha rng:

Tit Nhn Quý Chinh ông
Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


25
– Nh mu ch phán điu y, mà thêm nng ti cho tiu t. V tiu th là nhành
vàng lá ngc, còn tiu t là k nghèo nàn, vic y không nên, xin nh nng xét li.

Nh mu nói:
– Quan nhn nói sai, vic nhn duyên là do ni tri đnh, bn phú có k chi, xin
đng t chi na.
Nhn Quý không nghe, c khng khng mt mc mà t chi hoài. Nh mu thy
vy ni gin mà nói rng:
– Ngi thit là ngi táng tn lng tâm, tiu th ta vì ngi mà chút na thit
mng, nay trn ra đây không ch gi mình, mun đ  vi ngi, li toan b xua đui
thit không phi là lòng ngi!
Nhn Quý nói:
– Tôi thit không dám bng y, song nay nh nng trách quá li, vy thôi xin vâng
lnh.
Nh mu nói:
– Nay quan nhn đã theo y li, thì phi đem tiu th v San cc.
Nhn Quý vâng li, ri li gn tiu th mà nói rng:
– T đây v đn hang còn xa xôi lm, e tiu th đi không ni, vy tôi xin ra sc
cõng tiu th cho đ mi, tiu th ngh th nào?
Nh mu nói luôn rng:
– Tt lm! ng vy thì tt lm!
Còn Kim Huê thì ngh thm rng: “Nay ta đã gá ngha vi y, cng chng h gì mà
thn, v đng xa nh vy, ta đi b chc cng không xong.”
Khi y Nhn Quý cõng tiu th mà chy nh tên, nh mu không sao theo kp,
Nhn Quý lin cp nh mu qua tay t mà chy, giây phút đã đn hang.
Liu tiu th bc xung, đi ngay vào dn dp sch s, ri kêu nh mu mà nói
rng:
– Ta coi đây không có go, vy hãy đa tin cho ngi đi mua v dùng đ.
Nh mu ly ra mt lng bc đa cho Nhn Quý. Nhn Quý tip ly đi mua đ.
Nói v Vng Mu Sanh, nhn đi buôn bán v ngang qua thy hai ngi đàn bà 
đó thì ngh thm rng: “Ch hang này là ca Tit đ mình  đã lâu, nay sao li có hai
ngi đàn bà nào  đó?”
Còn đng suy ngh, bng đâu Nhn Quý đi ch v, anh em gp nhau mng r.

Mu Sanh hi:
– Hin đ v bao gi, và có hai ngi đàn bà nào đó?
Nhn Quý nói:

Tit Nhn Quý Chinh ông
Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


26
– Xin ca ca vào đây, ri tôi k chuyn cho mà nghe.
Mu Sanh lin quy gánh bc vào. Nhn Quý đ đ xung, lt đt kêu Kim Huê
mà nói rng:
– Ngi này là kt ngha anh em vi tôi, tiu th nên ra chào đi.
Kim Huê bc ra thi l ri Nhn Quý mi thut li các vic cho Mu Sanh nghe,
Mu Sanh mng r nói rng:
– Nay em thi vn đã thông, phc tinh ph giúp, hôm nay cng là ngày tt, phi
tính vic thành thân đi.
Nhn Quý nói:
– Ca ca ôi! Tôi nay không có mt vt chi thì làm sao mà tính đng.
Mu Sanh nói:
– Vic y không khó, đ ta v sm sa đem qua.
Nh mu nói:
– ây là hai lng bc, xin nh ngi mang v tri bin giùm.
Mu Sanh lãnh bc nói vi Nhn Quý rng:
–  ta v sa son, biu ni nhn tôi đem qua trc.
Nói ri ra đi. Mu Sanh v đn nhà, kêu v thut các chuyn. Mao Th nghe nói
mng r lt đt sa son đ đi trc, đn ni Nhn Quý ra đón vào. Mao th cùng tiu
th tng kin, chuyn vãn trong hi lâu, ri cùng nhau đi sa son sp đt.
Còn Mu Sanh đi mua đ v ghé nhà ly thêm ging, gh, mn, gi, chén, da đem

đn. Li có đem theo hai lng bc làm l mng.
Nhn Quý tip ly bc, cm n v chng Mu Sanh. Ri đó Mu Sanh thay áo đi
gánh nc, qu ci, còn nh mu thì dn dp c bàn, sp đt đâu đó, k tri va ti.
Nhn Quý thay đi y phc ra làm l tri đt, ti tr vào dn dp, v chng đi ngh.
T đó, Nhn Quý nh có 300 lng bc ca tiu th mà tiêu dùng, đc my tháng
đã gn ht, v
 chng ngi bàn lun v vic làm n. Nhn Quý nói:
– Thôi, đ mai ta làm vic này s có tin xài.
Ba sau Nhn Quý đi kim tre đem v. Kim Huê thy vy hi “Phu quan dùng tre
làm gì?” Nhn Quý nói:
– Phía bên kia núi nhiu chim nhn lm, ta tính sm cung tên đ bn nhn bán ly
tin.
Nhn Quý va làm xong bng thy hai con nhn bay qua. Nhn Quý lp tên, ch
nhn kêu, bn mt mi nhm yt hu lin sa xung (bn cách y gi là khai khu nhn).
Kim Huê thy mng r vô cùng.

Tit Nhn Quý Chinh ông
Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


27
T đó, mi ngày Nhn Quý đi bn nhn bán đc đ tin chi dng trong nhà. Ngày
kia Nhn Quý li đn chân núi đ bn, gp hai con nhn bay qua, va mun gi cung lên
bn, bng nghe ting ngi kêu tên mình mà nói rng: “Bn nh vy, cng cha gii, đ
ta bn nhn sng cho mà coi.”
Nhn Quý nghe kêu day li coi, thy mt ngi đu đi mão t sc, mình mc áo có
lãng y, oai phong lm li
t, tng mo đng đng. Nhn Quý không bit là ai, mi hi
rng:

– Phép bn nhn sng làm sao, bn cho ta coi th?
Tng y nói:
– i ca quên tiu đ ri sao?
Nhn Quý đng nhìn hoài cng không nh, mi hi:
– Vy ch ngoi là ai?
Tng y nói:
– Tiu đ là bn đng hc vi ca ca, tên là Châu Thanh đây mà.
Nhn Quý nghe nói mng r, ném cung tên chy li mà hi rng:
– Châu hin đ i, vy ch Châu hin đ đó sao? Anh em mi xa cách my nm mà
nhìn không bit, anh thit mau quên quá. Vy ch hin đ  đâu my nm nay?
Châu Thanh nói:
– Em my nm nay có ngi  Giang Nam rc làm giáo s, nay nghe huyn Long
Môn có treo bng chiêu binh nên em tính v đu quân. Còn ca ca võ ngh cao cng sao
chng đi đ lp công trng.
Nhn Quý lin thut nhng s nghèo kh cho Châu Thanh nghe và hi rng:
– Em v đây, thì ng  đâu?
Châu Thanh nói:
– Em  nhà ca k mu em tên là Uông má má, không ng anh li nghèo đn bc
này. Nay em mun anh cùng đi đu quân đ kin công lp nghip, chng bit ca ca ngh
th nào?
Nhn Quý nói:
– Em nói phi lm, song anh mc có v, mt là không tin chi dng, hai là khó chn
nng thân, thì anh còn đi sao đng?
Châu Thanh hi:
– Anh có v ri sao? Em mng cho, song em tng nam nhi chi chí, công danh là
vic trng. Nu anh chu cùng đi vi em, thì l phí khi lo và em còn d ít lng bc, xin
đ nhà cho ch tiêu dng.
Nhn Quý nói:

Tit Nhn Quý Chinh ông

Dch gi: Tô Chn
VietKiem.Com Ngun: NguoiBitMat


28
– Cám n hin đ ho tâm nh vy thì chc là đng.
Châu Thanh mng r, lin ly ba lng bc giao cho Nhn Quý và hn rng:
– Anh v sa son ngày mai s thng l.
Nhn Quý tip bc, t giã đi v.

×