Tải bản đầy đủ (.pdf) (27 trang)

Tài liệu Cái Bang Thập Ác - Hồi 4: Oan nghiệt như núi chồng lên mãi - Thù hận tựa sông chẳng chảy lui ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (242.35 KB, 27 trang )


Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



64


Hi 4
Oan nghit nh núi chng lên mãi
Thù hn ta sông chng chy lui


Vng trng treo l lng gia không gian nh mt cái đa dát bc sáng rc to mt v
hoang vu có pha mt chút lnh lùng rn ngi.
Phàn Nht Chi đã vt quá mt cánh rng chp chùng nhng loi cây trm tui đn
lng chng ngn núi Ma Thiên Lnh nh li c hn bí n ca T Không Thiên.
Lúc mi nghe câu nói ca y chàng còn hi kinh ngc nhng ch mt thoáng sau
chàng đã đoán ra có l T Di Khánh là s đit ca T Không Thiên đã gp nhau và mun
đòi li chic qut có chép bài Cái Bang Di Công ca môn phái y. Ði vi chàng, điu này
hoàn toàn hp lý vì chàng không phi là ngi ca Cái Bang, theo quy c giang h,
chàng không có quyn chim đot Cái Bang Di Công nu không có s đng ý truyn th
ca chng môn nhân. V chng, dù chàng không c ý nhng chàng đã gi chic qut
này gn mt tun l
, yu quyt Cái Bang Di Công đã in sâu vào trong ký c chàng thì
vic tr li qut b phin cng chng có hi gì cho chàng.
Tuy Phàn Nht Chi trng thành trong mt gia đình võ bin, thân ph chàng làm
ngh bo tiêu sut ngày ch ham mê luyn tp võ ngh nhng trái ngc vi thân ph,


chàng li say sa đèn sách t lúc nh, đã đc qua t th ng kinh và bách gia ch t nên
chàng rt trng đo đc, thêm na chàng b
m sinh là ngi thun phác đôn hu, cha h
trm cp ca ai bt c vt nh nào nên chàng vn vui v tr chic qut cho T Di Khánh,
hung gì T Không Thiên là ngi chàng cm mn t lúc gp ln đu. Cái Bang thiu
ch T Không Thiên vì chàng mà b nht chung di Vô nh La, l nào chàng li có th
manh tâm chim đot Cái Bang Di Công ca ngi ta đc?
Ngn Ma Thiên Lnh có l là ng
n núi hoang dã nht Trung Nguyên.
Thp thoáng xa xa có ánh la bp bùng nh sau bi cây rm. Chc đó là ni T
Không Thiên c hn vi chàng, chàng c vn ht sc bình sinh phi hành v hng đó.
Thì ra không phi T Không Thiên mà ch có mt mình Ðinh Chu Dip ngi co ro
gia mt bãi đt trng tri trc mt ngn la ln do nàng luôn tay ném cành khô vào.
Gng mt Ðinh Chu Dip t l thp thoáng bên cnh đng la sáng to thành mt
v đp khá man di vì nàng ch mc mt b y phc trng toát và khá mng manh.

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



65
S tht l vi T Không Thiên vì cnh nam n gp nhau ni hoang vng th này,
Phàn Nht Chi đng hng mt ting nh.
Ðinh Chu Dip ct ting hi lin:
– Phi chng là Phàn công t đn đó không?
Chàng đáp:
– Chính ti h, hi phu quân ca cô nng ti cha?

Ðinh Chu Dip nga cái c cao trng ngn ci lúng ling:
– Phu quân nào? Công t bit tôi làm gì có phu quân?
Ánh mt nàng có chiu l li khin Phàn Nht Chi càng cn trng li nói:
– Xin cô nng đng đùa gin ti h. Th phi chng T Không Thiên thiu gia là
phu quân ca cô nng ?
Ðinh Chu Dip vn lic xéo chàng:
– Ai bo công t T Không Thiên là phu quân ca ta? Công t mun xem du Th
Cung Sa ca ta không?
Nàng đnh trt vai áo xung cho chàng xem du n Th Cung Sa đ chng t mình
vn còn trinh n nhng chàng s hãi xua tay:
– Không cn, ti h đâu dám tra xét cô nng. y là vì đêm hôm qua gp  Ðn
Hành quán, cô nng đã gi T Không Thiên là phu quân
Ðinh Chu Dip ct ngang:
– Công t nghe lm ri. Ch có T Không Thiên t ý gi ta là “phu nhân” thôi ch
đi nào ta gi ai là phu quân bao gi?
Có l chàng nh lm tht cng nên, nhng đêm nay chàng ln li lên đây đâu phi vì
vic Ðinh Chu Dip gi ai là phu quân hay không phu quân.
Chàng đi hng câu chuyn:
– Xin hi T Không Thiên đã đn đây cha?
Ðinh Chu Dip du ging:
– Phi cho công t hi vy ngay t đu thì hay quá. Công t có đc thi th, chc
phi bit đc Khng Phu T rt quan trng chuyn “chính danh”. Xin tr li: T Không
Thiên không đn đây hôm nay.
Phàn Nht Chi git mình:
– Cô nng th này th này là sao Hôm qua chính T Không Thiên c hn
vi ti h  đây đêm nay.
Ðinh Chu Dip nhún vai:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh


VietKiem.Com VN th quán



66
– Không hiu vic c hn vi công t ra sao, nhng sáng nay T Không Thiên và
T Di Khánh đã đui theo tên Mu Quán Tinh ra Trng Vin đo ri. Cái tên Mu
Quán Tinh? Có liên quan gì đn h Mu  Yên Kinh không?
– H Mu này vn không  Yên Kinh nhng ta có nghe T Không Thiên và T Di
Khánh nói chuyn hn nm trc y t chc đt tri Tam Dng tiêu cc sau khi xúi gic
con gái là Mu Quán Hoa cp Càn Khôn Yu Quyt trn ra đo Trng Vi
n.
Chàng chn đng vì hai tên “Mu Quán Tinh” và “Mu Quán Hoa.” Chc chn hai
tên này có quan h đn h Mu mà T Di Khánh trc khi gi cht đã vit lên chic qut
b phin Cái Bang Di Công ca y. Ti sao y lãi phi gi cht đ trn ra Trng Vin
đo? Ðiu này nu không gp y thì không ai có th gii đáp cho chàng đc. Chàng hi
tip:
– C sao cô nng không theo T Không Thiên ra Trng Viên đo?
Ðinh chu Dip mm ci:
– Vì ta có ý đi công t. Ta bit công t cng mun ra Trng Vin đo lm phi
không?
Ngi n nhân này có c tt n nói rt trng trn thng thn. Ði vi loi ngi này
không gì hn là c thành tht, chàng đáp:
– Vâng, ti h rt mun gp Cái Bang thiu ch T Di Khánh.
Ðinh Chu Dip vui v:
– Th thì chúng ta cùng đn Trng Vin đo nhé!
Phàn Nht Chi t chi:
– Xin cô nng ch đng giúp ti h là đc ri. Ti h có th đi mt mình đc.
Ðinh Chu Dip bt ci:

– Công t s đi cùng ta ? Hay công t vn hc câu: “Nam n th th “
Chàng ct li:
– Ta ra Tng Vin đo là vic riêng, đâu dám phin ti cô nng.
– Sao gi là phin? Ta cng có c hn vi T Không Thiên  đó. Thôi công t hãy
v thu xp hành lý, ngày mai ta lên đng.
– Ti h đâu có hàng lý gì mà cn thu xp? Nhng nhng
– Công t mun nói đn bn huynh đ Lng Long Thn Châu ch gì? Hoc công
t mun t giã h?
– Cng không! Ti h vi Lng Long Thn Châu bèo nc tng phùng, mun 
thì , mun đi thì đi, đâu có giao c gì mà phi t gi?
Ðinh Chu Dip hi ci mm, di ánh nng đang tt dn dng nh mt nàng có
hi ng đ:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



67
– Th thì đêm nay chúng ta thc trng  đây cng đc, phi không Phàn công t?
Sông Dng T nc chy xit.
C hai đi b trên ba dm mi gp mt bn đò vng ngi qua li. Ðinh Chu Dip
dn dò Phàn Nht Chi:
– Công t là ngi l  vùng này, tôi s rng có chuyn bt thng đang đi chúng
ta đây. Công t hãy t tâm.
– Vâng, cm t nng t, hy vng ta không làm gì tht th.
C hai va đi đáp va bc xung bn đò trn trt.
Mi đò cng va đâm sát vào b.

Ðinh Chu Dip kh nhún vai đã đng  gia lòng đò và tip theo nàng là Phàn Nht
Chi nhanh nhn nhy xung.
Con đò đy ra gia giòng. Ngoài Phàn Nht Chi, Ðinh Chu Dip và tên lái đò ngi
lng l  mi đó, không có mt ngi khách nào na.
Tên lái đò cm mt cái sào dài bng cm đò gia dòng nhìn thng vào mt Phàn
Nht Chi:
– Vn Kip S Tô T vng ra lnh cho các h đ b phin qut Cái Bang Di Công
li đây nu mun an toàn vào b.
Hn cm chèo thuyn tn công Phàn Nht Chi lin. Cp chèo đánh chéo qua li vun
vút nh cp côn đy chàng vào sát mn đò.
Tên lái đò không ng thân pháp ca Phàn Nht Chi li lanh l khác thng đn vy,
chàng ch lc l qua li theo yu quyt Cái Bang Di Công mà đã tránh ht các đng tn
công bt ng ca hn.
Ðinh Chu Dip thy Phàn Nht Chi b tn công lin tut kim chém tên lái đò:
– Huynh đ ta không đng gì đn cái gi là “Tô T vng” sao ngi li tn công
Phàn công t?
Tên lái đò bin chiêu, chèo bên t quay sang đi phó vi Ðinh Chu Dip đng thi
tr li:
– Tô T vng đang ch sn bên kia sông. Công t khôn hn nên trao qut b phin
cho ta s an toàn lên đng ngay.
Phàn Nht Chi hi:
– Tô T vng có liên quan gì đn qut b phin?
Tên lái đò ci ln:
– Tô T vng có cn gì đn chuyn y. Hãy c d qut b phin li đây cho ta!
Chèo hu trong tay hn không h chm dù hn đang đi đáp vi đi phng.

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán




68
Mt mình hn ung dung chng li Phàn Nht Chi và Ðinh Chu Dip mà xem ra hn
không h nao núng đ thy công lc thâm hu ca hn.
Ðt nhiên t cui dòng nc có mt chic thuyn chèo li nh bay. Gã lái đò ci
ln:
– T s Thch Kim đn ri! Nh v hãy b qut li đây thôi.
Chic thuyn thoáng chc đã cp sát đò ngang. Mt bóng ngi bay vút lên ri h
xung bên cnh gã lái đò:
– Hu s Kim huynh! Vng t truyn hãy thanh toán gp tên công t này.
Trên tay há tã s Thch Kim cm mt li kim ngn trông ging nh hình mt
câu liêm, đòn hn đánh ti ri móc ngc nhng vòng tròn nh.
Ðiu mà Phàn Nht Chi ly làm l là tên đc gi là hu s Kim huynh t nãy gi
không h đng lên, hn c ngi lì mt ch nhng chiêu pháp ca hn không phi là ít li
hi. Hai cái chèo trong tay hn càng đánh càng phát huy kình lc bây gi li thêm tên t
s Thch Kim thì tht là nguy khn.
Phàn Nht Chi và Ðinh Chu Dip c h đã  vào th tin không đc mà thoái
không xong vì bây gi đò đã ra gia dòng, nu không mun giao đu na cng không
bit chy v hng nào.
Ðt nhiên t s Thch Kim trn trng mt nhìn v 
cui dòng,  đó va có ting
khua nc xut hin. Mt chic thuyn tròn nh chic thúng lt ti bên trên ch có mt
ngi đc nht mà li là mt n t. Chic thuyn thúng tin vun vút li gn mau nh mt
mi tên. Bây gi Phàn Nht Chi mi nhìn rõ mt, n t rt tr, ch đ mi by, mi
tám tui thôi.
Nhìn thy m
t ngi n t tr tui y, t s Thch Kim có v hong ht:
– Tiu ch nhân Tu Chân sao li xut hin vào gi này?

Chic thúng va lt ti. N t đng thng trên thúng lm ngó t hu s ri hng
ging:
– Ban ngày ban mt mà làm trò n cp trên dòng sông ca ta sao?
N t vung tay ra, liên tip nhng ting “veo, veo” xé gió bay ti, t s Thch Kim
và tên lái đò hu s đu khoa v khí lên d. Mt lot phi tiêu ri lõm bõm xung mt
nc. Tu Chân sa sm nét mt:
– Ch v lng hành trên mt nc không có phép ca ta, nay li dám cng hình
pht, không s uy danh ca ph thân ta sao?
T S Thch Kim đáp:
– Tiu cô nng! Ðây là ti nhân ca Tô T vng, xin cho chúng ta t lo vic nhà
Tu chân ném cái nhìn sc nh dao sang Phàn Nht Chi ri b
u môi:
– Tiu t này mà là ti nhân ca Tô T vng?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



69
B n t tr tui gi là tiu t, Phàn Nht Chi sa sm nét mt nhng chàng cha kp
nói thì t s Thch Kim đã đáp:
– Nguyên Tô T vng có oán cu vi tên h Phàn này đã lâu. Nay theo vng
lnh, bn th h quyt bt h Phàn np tr li b phin qut mi nghe.
Tu Chân kinh ngc:
– B phin qut gì?
Tên t s bit mình đã l li đành đáp luôn:
– H Phàn đot đc b phin qut ca Cái Bang thiu ch đang ct trong ngi

N t nghe đn đó rú lên mt ting dài, thân pháp bng lên cao nh cánh chim ng
ri nhm Phàn Nht Chi đáp xung lin. Tay nàng vn ra mi ngón qup li nh mi
móng st đánh vào xng t bà trên vai Phàn Nht Chi. Chàng tràn ngi qua đ Tu
Chân đánh ht đáp xung lòng đò.
Chic đò nghiêng chao qua mt bên khin tên lái đò vi đp chèo xung dòng nc
ly li thng bng.
C hai tên t s và hu s đu có v e dè đi vi n t va xut hin nên không có
hành vi gì khác thng, mc cho Phàn Nht Chi đi phó.
Quyn pháp ca Tu Chân k d cha tng thy, nàng dng nh không có ch ý h
th chàng nên ch đánh vn toàn là h chiêu. Tuy vy uy lc ca quyn pháp bin o
cng đ dn Phàn Nht Chi ti tn cui đò, ch còn hai bc na là chàng đã lt xung
sông ri.
B ngang ca chic đò rt hp nên Phàn Nht Chi thi trin Cái Bang Di Công mt
cách lúng túng, chàng than thm trong bng nu c ko dài trn đu t phn bt li s v

chàng, chi bng phi khng ch tên hu s Kim Tro bt chèo đò cp b may ra có
đng thoát thân, ngh vy, chàng lin hú lên mt ting, thân pháp quay ba vòng nh
chong chóng vt ti bên hu s Kim Tro. Thân pháp cha ti nhng cc ca chàng đã
ti trc đá trúng liên tip hai đòn di huyt Thiên Tinh ca Kim Tro.
Kim Tro vòng cán chèo li gt cc ca chàng nhng đn đòn th ba hn đ không
kp, b ht vng xung sông. Thoáng chp mt, t s Thch Kim vn tay dài nh cánh
chim ng tóm ly c áo hu s Kim Tro kéo ngc hn khi hn va chm mt nc.
Ðng thi t s Thch Kim nói:
– Kim huynh ngi trên lng ta mà thi trin Th Ðc Thn Công buc y phi nh b
phin qut ra mau!
Hn ht mt cái, hu s Kim Tro đã ngi trên c hn vung hai mái chèo ra tn
công Phàn Nht Chi luôn.
Chàng đ ý hình nh hai chân ca hu s Kim Tro đã b ph b, ph pht hai vt
ng qun nh không có xng ct bên trong. Bây gi hu s Kim Tro đã ngi vng
vàng trên lng t s Thch Kim to thành mt đi th cao ln li hi, bên trên thì s

d
ng cp chèo còn bên di song câu kim cng li hi không kém.

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



70
Lúc y Phàn Nht Chi đã b dn ti cui đò, không còn ch nào có th lui đc na.
Ðinh Chu Dip da lng vào vai chàng nói nh:
– Công t hãy tm đa qut b phin cho tôi gi vy. Ta tìm cách mau chóng lên b
đi thôi.
Không đi chàng đáp, nàng thò tay vào ngc chàng rút lin qut b phin vung ra
đánh vi t và hu s lin.
Qut rít lên nhng ting ghê rn và vi kình lc ca Ðinh Chu Dip hình nh nó ta
ra hàn khí lnh ngi.
Qut trong tay Ðinh Chu Dip múa tành nhng vòng tròn liên tip bin thành hàng
trm qut khác tn công ti tp đi phng, đy lùi hai s gi ca Tô T vng v phía
kia ca chic đò. T s Thch Kim phi lùi liên tip có đn nm sáu bc, ming kêu
lên:
– Cô nng bit Cái Bang Di Công ?
Nghe đi phng nói đúng tên pháp môn mình đang s dng, Ðinh Chu Dip ci
dòn:
– B
n cô nng là bng hu ca T Không thiu gia, l nào không bit Cái Bang Di
Công?
Qut trong tay nàng theo li nói càng phát huy công lc, đánh trên di sau trc

nh cùng mt lúc mà li không nhiên thy chiêu thc bin d ra sao c.
Tình hình có v bin đi chp nhoáng, bây gi Ðinh Chu Dip đang  th thng
phong áp đo t và hu s Tô T vng.
Qut trong tay nàng va tung lên mt th xoay tít trên không, t s Thch Kim
vn chic móc câu lên đnh gt ra bng qut lt ngc cán đánh chp nhoáng vào huyt
Nh Trung kêu “bp” mt ting ln. Thch Kiên lo đo ri s không đng vng trên
mt đò, gã bn thân lên cao hô to:
– Ta tm vào b thôi Kim huynh!
Chân ca t s Thch Kim đã chm vào ming chic thuyn thúng ca gã vn lng
l quanh đó.
Hu s Kim Tro qut chèo xung nc chèo lin, c hai phi hp vi nhau nhp
nhàng nh đã đc hi ý t trc. Ch trong chp mt chic thuyn thúng đã vt ra xa
nhm b hng ti.
Lúc y trên đò ch còn li tiu ch nhân Tu Chân, nàng đa ánh mt sc nh dao
nhìn Ðinh Chu Dip:
– Cô nng nên trao li qut b phin nu mun an toàn vào b.
Ðinh Chu Dip mt lnh nh tin, hi nhch môi ci:
– Cô nng đã thy Cái Bang Di Công ca ta va ri ch? Liu cô nng có đ sc
đot qut?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



71
Không đi Tu Chân tr li, nàng bt đu thi trin Cái Bang Di Công dn Tu Chân
vào cui đò. Qut trong tay nàng rít lên nhng hi dài ghê rn vun vút lên xung, vòng

qua đo li dy đc nh mt mng li không có mt qun ly đi phng.
Tu Chân buông ra mt chui ci, thân nh nàng xt qua đo li trên khoang đò
cht hp ri bng nhiên lao thng xung mt nc bin mt, nhng ch mt lát sau đã
thy nàng tri lên  phía xa, ln ting gi vng ti:
– Nh v đã b bao vây cht trên b. Hôm nay không đ li qut b phin ca Cái
Bang Ðc Cc T Ði, không thoát khi b sông này đâu!
Ri ch hp vài cái na, Tu Chân đã bin mt đâu đó di dòng nc lnh lùng.
Phàn Nht Chi th dài:
– Ðinh cô nng, chúng ta tính sao  chn này bây gi đây?
Ðinh Chu Dip mt vn lnh lùng:
– Còn tính sao na? Không vào hang cp sao bt đc cp con? Ta c vào b ri
tùy c ng bin.
Nàng tr qut vào ngc áo chàng ri ngi xung dùng tay làm chèo đy đò dn dn
hng vào phía b.
Chic đò chm chp trôi cho đn cui gi ty mi chm đn mt đt.
Ðinh Chu Dip phi thân lên trc nhng nàng va đt chân xung đã nghe mt
ging nói:
– Xin hu tip nh v anh hùng!
Tip li nói mt si roi qung vút ti nhm huyt Bách Hi ca nàng đp xung.
Ðinh Chu Dip lách vi ngi qua mt bên ri ri vn tro đnh chp si roi nhng roi
hình nh có mt t đng un cong lên bt hn ra xa.
Ðinh Chu Dip hi lin:
– Nhuyn tiên bí lc ca h Tiêu  Ðin Châu sao li đn đây?
Mt ging ci khng khc vng đn ri bóng ngi nh chp nhoáng phi thân đn.
– Ðinh cô nng tinh mt tht! Ti h là Tiêu Nh Ðc Nhuyn Tiên Tam Th
chính là  Ðin Châu đây!
Nhân vt va xut hin là mt trung niên bnh bao trong áo bào màu xanh lc có
thêu chng cht nhng đng kim tuyn vàng chóe, tay vung vy nhuyn tiên nh mt
con rn. Tiêu Nh Ðc nói luôn:
– Nghe chng môn nói cô nng đã cùng tình nhân đot Cái Bang Di Công ca

Cái Bang Nam Tông chy đn đây, nu có vic y xin cô nng đ qut b phin li ri
Tiêu ta s v Ðin Châu ngay.
– Chng môn thiu gia gp ca ca  đâu mà ca ca phi nhc công sang đn đây vy?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



72
Tiêu Nh Ðc nga mt ci:
– Ðinh cô nng! Có l nguyên y qut b phin Cái Bang Di Công này cô nng
cha rõ. Ti h là huynh đ kt ngha vi T Không Thiên thiu gia, nên theo đúng ngôi
v môn phái thiu gia phi truyn qut b phin cho ti h ch đâu phi cho cô nng?
Nay ti h nhân danh Cái Bang Nam Tông yêu cu cô nng trao li qut b phin, nu
không khó mà đi khi b sông này đ
ó.
Ðinh Chu Dip lnh lùng:
– Tiêu ca ca nói sao khó nghe quá. Tui tác ca Tiêu ca ca xp x T Không thiu
gia, nay thiu gia cha cht sao dám đòi qut truyn võ công? Nay không có mt thiu
gia  đây, bit th nào là nguyên y, v chng, ai bo bn cô nng đot qut bao gi?
Ðu nhuyn tiên đt nhiên bung ra mt lung gió rít cùng vi câu quát ca Tiêu
Nh Ðc:
– Cái này s chng minh cho cô nng bit nguyên y!
Nhuyn tiên trong tay h Tiêu v lng ào t nh hàng chc con rn cùng tn công
Ðinh Chu Dip.
Nàng vi xung tn lui li hai bc bt đu thi trin kim pháp đi đch.
Ch trong chp mt hai ngi đã qun ly nhau không còn phân bit rõ chiêu th ca

ai na.
Ðánh có trên nm mi hip trc mt Phàn Nht Chi ch còn là nhng ting gió rít
và thân nh loang loáng qua li, đt nhiên chàng nghe hi th ca Ðinh Chu Dip nng
n, chàng bit cô nng h Ðch đã yu th bèn hô ln:
– Ðinh cô nng hãy cm ly qut mà đi đch.
Chàng n qut vào tay trái Ðinh Chu Dip. Vt mt cái có bàn tay chp trúng đu
qut vút ti. Chàng tng Ðinh Chu Dip đã rút đc qut nhng lin sau đó mt ting
rú đau đn ca nàng, ngi nàng vng ra khi vòng chin, bên mép r ra máu ti. Ting
ci ca Tiêu Nh Ðc c
t lên:
– Ti h đã báo trc ri! Ðng cng li ti h, không tt đâu.
Phàn Nht Chi nhìn thy tay trái ca h Tiêu nm cht qut, thì ra ngi rút qut
trong tay chàng không phi là Ðinh Chu Dip mà là Tiêu Nh Ðc.
Ngi Ðinh Chu Dip lo đo ri qu hn xung trng bch nh t giy.
Chàng nhy hai bc đn bên nàng lo lng:
– Cô nng b trúng thng  đâu?
Ging Ðinh Chu Dip mt ht khí lc:
– Ðu nhuyn tiên đã đánh trúng huyt Hoàn Ct ca ta ri!
Qu nhiên huyt Hoàn Ct sau tai nàng đã sng to lên mt cc to bng nm tay đ
rc nh sp a máu, chàng tht sc:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



73
– Ta làm sao bây gi? Cô nng thy trong ngi th nào?

Không nghe Ðinh Chu Dip tr li. Nhìn xung Phàn Nht Chi thy nàng nm
thiêm thip đang hôn mê trong lúc Tiêu Nh Ðc xoay mình nhanh nh chp d khinh
công phi hành đi lin.
Phàn Nht Chi còn đang lúng túng cha bit xoay x ra sao vi tình trng thng
tích ca ngi bn đng bng chàng nghe có nhiu ting chân di đng. Mt thoáng sau
chung quanh chàng đã xut hin ba bn ngi, trong y chàng nhn ra mt tiu ch
 Tu
Chân đng uy nghi  gia. Nàng lc nhè nh hai bím tóc sau lng:
– Công t nên trao li qut b phin cho ta đi thôi!
Chàng gng ci:
– Tôi làm gì còn qut b phin mà trao cho cô nng? Tiêu Nh Ðc đã ly đi ri!
Tu Chân sng s:
– Nhuyn Tiên Tam Th y à? Hn đn đây t lúc nào vy?
– Nào tôi bit đc hn sang đây t lúc nào? Cô nng hãy tìm hn mà hi.
Tu Chân lic nhanh Ðinh Chu Dip đang nm hôn mê, nàng truyn:
– Hãy mang cô nng đây v cho thân ph ta quyt đnh, khi nào Phàn công t đem
qut b phin đn ta s trao đi.
Hai hng y n đng hai bên Tu Chân có l là th h ca nàng, vâng lnh ngay.
Nhng chàng phn đi:
– Ðinh cô nng đây không can h gì đn vic mt qut b phin. Xin đng gin cá
chém tht!
Cc pháp ca chàng đo ln quanh ngi Ðinh Chu Dip không cho hai hng y n
đn gn. Mt nàng ci gn:
– Tiu t cng đu này cha nghe uy danh ca Ðc Kip S Vng Tu Hng Mao
ca chúng ta ?
Nàng quay mt vòng đon đao đnh đy lùi Phàn Nht Chi ra xa.
Li đao va ti gn gót chân ca Phàn Nht Chi, chàng bin th xoay ngc đánh
mt đòn sm sét trúng c tay nàng lin. Hng y n rú lên va kinh ngc va đau đn
buông ri đao xung đt.
Tu Chân can thip lin.

Trong tay nàng bây gi s dng khúc yn nguyt lng đu côn sáng loáng quay
vùn vt tn công Phàn Nht Chi. Chàng nghe kình lc ca côn rít lên không dám khinh
thng vi vàng bc liên tip th Lng Ba b pháp lui li tránh.
Tu Chân va múa lng đu côn va truyn lnh cho hng y n th hai:
– Tà Tinh, đem cô nng y xung thuyn!

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



74
Hng y n b xc Ðinh Chu Dip lên chy vi xung bn nc đã có sn mt con
thuyn nh.
Phàn Nht Chi trông rõ tình hình y nhng chàng không sao thoát đc vòng km
ca lng đu côn trong tay Tu Chân, đành lên ting hi:
– Cô nng mang Ðinh Chu Dip đi đâu?
Côn trong tay Tu Chân hi chm li, nàng ci ha h:
– Phía tây bc b sông này có hòn đo nh. Ni y là đa gii ca thân ph ta Ðc
Kip S Vng Tu Hng Mao, mi công t quang lâm!
Dt li thân pháp nàng nh mt chic pháo thng thiên bn vt lên cao ri h xung
b nc, nàng nhún thêm mt ln na đã đt chân xung thuyn. Chic thuyn vn ra
xa tc thì mang luôn c Ðinh Chu Dip theo.
Phàn Nht Chi dm bc theo Tu Chân nhng mun mt ri, chic thuyn đã bn
ra gia dòng, chàng đ
ành phi ng ngn đng trông theo
Bui chiu trên bn vng xung mau l nh ngi ta th xung mt chic màn
mng. Khói nc lên nghi ngút gây gây lnh khin Phàn Nht Chi rùng mình. Chàng

chm chp quay ngi li vì dng nh chàng va ngi thy mt mùi hng l.
Mùi hng khin chàng tnh hn, chàng kêu lên:
– ! Nh v hip l đi đâu vào min này?
Thì ra qu có hai thanh niên thiu n song song ti ni.
Thanh niên ging nói rt ôn nhu hi:
– Các h có thy mt nng t mi đn vùng này chng?
– Nng t y tên gì?
Thiun đ li:
– Nng t h Ðinh, tên Chu Dip, khong trên tam thp.
Ðúng là Ðinh Chu Dip ri, chàng vui v:
– À! Nu th thì vãn sinh có gp, ch v quan h th nào vi Ðinh cô nng?
Thiun đáp:
– Ta chính là mui mui ca Ðinh t, còn đây là s huynh ca ta: Quan Thng
Cu.
Rõ ràng đây là đôi hip l, nu là mui mui ca Ðinh cô nng, tt nht chàng nên
nói tht:
– Ðinh cô nng b bn l mt bt ra Trng Vin đo ri. Mi đây thôi, có l cô
nng tìm mau vn kp.
Ngng mt lát, chàng hi tip:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



75
– Ch v có nghe đn tên Ðc Kip S Vng Tu Hng Mao?
Nãy gi thanh niên vn im lng nghe câu chuyn gia hai ngi, nay mi xen vào:

– Tu Hng Mao là đo ch Trng Vin đo, cách đây mi dm phía tây bc, sao
li có can h đn Ðinh t t?
Phàn Nht Chi trm ngâm:
– Ta cng ly làm l đó huynh đài à! Thân th ca lão đo ch này ra sao?
Quan Thng Cu tr li:
– Ta nghe tin  kinh s đn đãi đo ch Tu Hng Mao chim Trng Vin đo đã
hai đi, t xng “bit hu thiên đa,” có ý chng li triu Mãn tc nhng có lúc li ve vãn
bn quan li ngi Mãn, hành vi ca lão này đáng đ ta phi lu tâm đó vì di tay lão
bn anh hùng không phi là ít đâu Không nghe chàng nói gì, y tip:
– Hin nay th quân Mãn đang hùng cng nên lão gi v chu khut phc nhng
xem ra không phi thc tâm. Ðêm nay ta s đt nhp Trng Vin đo đ trc là cu
Ðinh t t, sau na là xem đng tnh ca lão ra sao.
Thiu n em ca Ðinh Chu Dip là Ðinh Chu Lâm tip li:
– Tt nhiên là tiu mui s theo s huynh ri.
Phàn Nht Chi xen vào:
– Nh v cho vãn sinh theo giúp mt tay nên chng?
Trng đêm y vn sáng vng vc soi rõ tng ngn lau xào xc bên b Dng T
Giang.
Ngi trên mt con thuyn nh, Phàn Nht Chi nhè nh đy mái chèo lt nh êm
trên mt nc.
Ðn khi vng trng đã lên đn đnh đu, trc mt ba ngi đã hin ra phía xa xa
m nht mt đo nh nh mt lng rùa v đi nhô lên gia bin nc. Phàn Nht Chi nói
nh:
– Sp ti Trng Vin ri đó, ch v nên cn thn.
Chàng càng nh tay chèo hn na cho thuyn lt êm ru vào mt bi lau rm rp.
Mi thuyn va li vào bi lau, c ba đã song song phi thân lên b, không bun buc
thuyn li.
Trên đo im lng không mt ting đng.
Nhng Phàn Nht Chi cht nhn ra ánh la lóe lên bên cnh cánh t, ánh la xt dài
nh mt đng nhp nháy ri tt ngm. Quan Thng Cu thì thm:

– Ai đt la làm gì vy?
Ging Ðinh Chu Lâm trm trm:
– La này nhiu màu xanh bic, có l là la luyn đan ca đo s nào đó?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



76
Riêng Phàn Nht Chi không nói, chàng âm thm phi hành v hng va phát ra ánh
la. Hai s huynh mui n bám sát theo.
Ni phát ra ánh la là mt gian nhà tng đp đt mái lá nm ch v gia khong
đt trng. Có l kin trúc ca nó c ý m nhng ca s rt ln nên ba ngi d dàng nhìn
thy quang cnh bên trong. Di ánh đèn du đ quch là bóng mt lão nhân đang lúi húi
trc mt lò la ln. Không hiu lão
điu ch gì mà la n liên tip bn ra nhng tia sáng
rc.
Ðt nhiên lão dng tay ngng đu lên:
– Có cao nhân nào giáng lâm đó?
Theo li nói thân nh ca lão đã vt ra ngoài. Di ánh trng trng nh sa, Phàn
Nht Chi nhìn thy mái tóc hung hung đ ca lão, lin bit đây là đo ch Tu Hng
Mao.
Tu Hng Mao nhìn thy vây chung mình là nhng khuôn mt l, sng st:
– Các hào kit là ai, đn Trng Vin đo có gì cn ch bo lão gia?
Quan Thng Cu nhy sát đn gn bên h Tu:
– Lnh n Tu Chân vô c bt gi t t Ðinh n hip ca ta, đo ch không có ý
kin gì ?

Di ánh sáng rc ca vng trng vn không thy nét mt Tu Hng Mao biu l
cm ngh gì, lão ci khy:
– Lnh ái ta hành đng có bao gi cn hi ý kin ca ta mà ta có ý kin?
Các h hãy k đu đuôi câu chuyn cho ta nghe.
Va lúc y có ting chân hp tp chy li ri ting reo ci ca thiu n:
– Gia gia đng nghe li nói nhm ca tên tiu t y. Ð tiu n nói cho gia gia nghe.
Tu Chân đã đn bên cha, tóc nàng bím thành nhiu ln buông xung vai trông rt
ng nghnh, nàng vn gi ging nói nhí nhnh nh tr con:
– Gia gia có bit qut b phin Cái Bang Di Công không?
Tu Hng Mao hi rung đng:
– Ca Cái Bang Ðc Cc T Ði ?
– Chính phi, nhng nay đã qua tay mt cô nng tên Ðinh Chu Dip ri.
Tiu n có mn phép mi Ðinh cô nng ti đo ta du ngon đó.
Nét mt Tu Hng Mao thoáng mt nét gì đó hình nh rng r:
– Th ? Ðinh cô nng hin đang  đâu?
– Tiu n tm xp đt cho cô nng  Quan Hi đài, gia gia thy đc không?
Ch nghe mt ting nói mn:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



77
– Ðc lm! Ð ta đn thm cô nng!
Thân pháp ca Tu Hng Mao vt lên bn ra xa vt hn bn khách mi đn. Phàn
Nht Chi chuyn thân my cái bám sát theo lin nhng Tu Chân đã huy đng yn
nguyt lng đu côn chn chân chàng li:

– Tiu xú t! Ai cho theo gia gia ta đó?
Cô bé này đã t nhiên gi chàng bng tc hiu “Tiu Xú t” (chàng bé xu xí)
khin chàng va bun ci va hi gin.
Chàng nghiêng ngi dùng cc hu đá vùn vt liên hoàn đnh đánh ni yn nguyt
côn trên tay Tu Chân. Nhng ngn côn trong tay nàng bin hóa ht sc linh đng nên
cc pháp ca chàng đã tinh t mà vn không chm ti đc Tu Hng Mao đã vt thân
cách mt khong khá xa mà Phàn Nht Chi không sao thoát ni s kìm ch ca Tu
Chân, chàng nóng rut bám theo lão đo ch nên thi trin thêm my phn công lc na
c
đot v khí trong tay Tu Chân và thoát khi s km ta ca nàng đ theo Tu Hng
Mao đn Quan Hi đài. Dng nh cng đoán đc ý đnh ca chàng nên Tu Chân
cng thi th ht tuyt ngh điu khin yn nguyt lng đu côn linh đng khác thng
vây bc hn ly ngi chàng nh mt màn li dy.
Lúc y Quan Thng Cu cng nóng rut lm, cha bit làm sao bng nghe s
mui kêu lên:
– S huynh hãy thi trin Bích Lc Cung đ tiu mui đui theo Tu Hng Mao cho.
Li va dt, thân nh nàng đã lao vút đi theo bóng thp thoáng ca lão đo ch.
Ch còn li mt mình Phàn Nht Chi, chàng đnh dm khinh thân theo Ðinh Chu
Lâm, đt nhiên nghe ting rít l lùng t ming Quan Thng Cu nên dng ngi li.
Trong tình hình này ngi đáng quan tâm hn c
là Quan Thng Cu vì chàng bit võ
công kh d ca ch em Ðinh Chu Dip và Ðinh Chu Lâm, ít gì cng có th đi phó vi
Tu Hng Mao.
By gi đt nhiên Quan Thng Cu liên tip rít lên trong ming nhng ting nghe
nh có hàng trm con rn b đng , ngi y nm nga trên mt đt bng xoay tròn nh
mt cái chong chóng ri hú lên mt ting ln, y đng vt thng dy. Phàn Nht Chi tò
mò nhìn thng vào mt y: di ánh trng sc mt Quan Thng Cu đã bin đi khác
hn, t c tr lên toàn b gng mt y hình nh đã sng phù lên và đ gt nh mt trái
táo chín.
Tu Chân vn không dng côn pháp. Nàng ch hi chng li vì kinh ngc khi nghe

ming h Quan rít lên, nhng ting k l sau đó lng đu côn đi ra th công v bão
hn na.
Mi côn c
a Tu Chân đánh vt ti na chng bèn bin th lt ngc đu qut
ngang hông đi phng.
Phàn Nht Chi vn đng bên ngoài chm chú quan sát, chàng thy th này cng
không phi quái d gì lm và bình thng có l Quan Thng Cu đã tránh đc mt

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



78
cách d dàng. Nhng ln này dng nh y c ý không né tránh, đu côn đánh vào hông y
mt đòn. L lùng là âm thanh phát ra mt ting “bch” trng rng nh đánh vào bch
bông và ting Quan Thng cu ci nc n:
– Sng quá! Tiu cô nng gãi sng quá, gãi tip na đi tiu cô nng.
Tu Chân cng hi ngc nhiên nhng nàng vn đánh liên tip liên hoàn gn mt
chc đng côn na. Ðng nào cng trúng ngi Quan Thng Cu nghe “bch, bch”
liên tip. Quan Thng Cu nhy nhót reo lên:
– Tuyt tuyt! Nhng cô nng đánh nh quá, đánh mnh na lên. Bích Lc Cung
qu là sng đn tuyt trn đi.
Thì ra y nghe li s mui đang thi trin Bích Lc Cung nên yn nguyt lng đu
côn ca Tu Chân đánh trúng liên tip vào ngi y mà chng h hn gì c.
Tu Chân đã ht sc kinh ngc dng li còn p úng:
– Ngi ngi tiu t dùng trò ma qu gì th?
Quan Thng Cu lc vai phi thân đn gn Phàn Nht Chi:

– Ta đn Quan Hi đài thôi ch huynh đài!
Nhng cô nng nào đã chu buông tha, nàng khinh thân là là lt theo Quan
Thng Cu, gn ging:
– Tiu t! Bn cô nng cha đng ý, làm sao đi khi đây đc?
Nàng đa ngang yn nguyt côn lên ming, thì ra côn ca nàng còn là ng sáo na.
Nhng rõ ràng không phi là nàng yêu âm nhc vì ting sáo t côn thoát ra ch có mt âm
sc lanh lnh rn tai, ngân vang trong đêm ti, cui đo cng đã nghe thy.
C hai, Phàn Nht Chi và Quan Thng Cu va nghe dt ting sáo but tai đó thì
đã có ting chân nhiu ngi nh nhàng chy ti.
Chung quanh hai ngi xut hin c chng có đn mi thiu n na, ngi nào
cng ch
đ mi sáu, mi by tui nh Tu Chân và cùng mc mt màu áo hng ni
bt di ánh trng. Tu Chân vui v ra lnh:
– Các em hãy bt hai tiu t này cho ta!
Nghe mt thiu n gi mình là tiu t, Phàn Nht Chi kh “h” mt ting, thân vt
lên cao, khi h thân xung, cc pháp ca chàng quay mt vòng. Tt c gn mi thiu
n hng y mi xut hin đu b đim trúng huyt vai bng gót chân ca chàng. Tu Chân
lùi mt bc, là ngi duy nht tránh đc đòn, kinh ngc kêu lên:
– Tiu t thân pháp tuyt diu đy. Các em tn công đi!
Tt c đu s dng v khí ging nh tiu ch, ngha là đu quay vùn vt yn nguyt
lng đu côn. Phàn Nht Chi và Quan Thng Cu b vây vào gia. Chàng đa mt lic
nhìn h Quan thy mt y đã không còn đ na mà chuyn sang tái. Chàng hi:
– Liu huynh đài t thoát ra khi vòng vây này đc không?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán




79
Câu đáp ca y khin chàng sng st, không phi vì ý ngha mà vì hi th đt qung:
– Tôi tôi s dng Bích Lc Cung gn kit sc ri huynh đài
mang tôi thoát vi!
Phàn Nht Chi quan sát y k hn mi thy m hôi đã rn ra t đm c trán y Va
lúc y mt đng côn đp ti vai h Quan. Phàn Nht Chi dùng ch công búng “tách”
mt ting đy côn ra xa ri nói mau:
– Ta đi thôi!
Chàng xoay ngi b xc Quan Thng Cu lên. Ngi y mm nhn nh mt bình
bông khin chàng hi kinh hong:
– Sao huynh đài nh b thoát khí th?
Quan Thng Cu p úng:
– Ðó là di hi ca Bích Lc Cung, huynh đài cn thn!
Cùng vi ting kêu ca y, chàng nghe có ting gió rít. Lon côn đp ti tp vào
ngi chàng. Chàng hú lên mt ting, ngi vt lên nh pháo thng thiên, hai chân đo
ln quét mt vòng rng đánh bt các đu côn bt ra ri nhân đà chàng b Quan Thng
Cu vt ra xa. Ch loáng mt Phàn Nht Chi đã cách bn n hng y có đn nm sáu
trng. Tu Chân la lên:
– Các em đui theo, ch đ hai tên tiu t đn Quan Hi đài.
Quan Hi đài nm  hng nào trên đo Nht Chi cng cha bit. Nhìn ht tm mt
cng cha thy bóng Chu Dip và Chu Lâm đâu c. K c Tu
Hng Mao cng không
thy.
Mt đám mây đen va che khut mt trng khin bóng ti chp xung đo Phàn
Nht Chi đành b Quan Thng Cu phi hành theo hng trc mt. Chàng thi trin ht
tuyt k phi hành nên ch chc lát đã b xa bn thiu n áo hng.
Bên t ca chàng thp thoáng my bóng nhà cong vút nh đu đao ca các mái chùa
trên đt Trung Nguyên. Dng nh tri mu
n ni gió và đe da sp ma vì chàng nghe

trong gió có cha hi nc lành lnh.
Bây gi đang là tháng tiu xuân (tc tháng mi âm lch) nên ma bt thng là
phi.
Va đnh bng tìm mt ch trú ma, Phàn Nht Chi đã nghe có ting lp bp ca
git ma trên lá cây. Không chn ch đc na, chàng b Thng Cu phóng nhanh v
hng mt mái nhà gn nht. Ngi c
a Quan Thng Cu càng lúc càng mm nhn
nng tru khin chàng đã thy vng víu.
Bc chân lên thm nhà, chàng vi đt Quan Thng Cu xung:
– Huynh đ thy trong ngi ra sao?
Thng Cu th dài:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



80
– Mi ln s dng Bích Lc Cung là tôi đu b thoát khí mt mi đn my ngày.
Ðây là đâu vy huynh đài?
Phàn Nht Chi không bit tr li sao, chàng nhìn lên tm hoành treo ngay trc ca
nhà, đáp:
– Huynh đài thy bn ch kia: “Bit Hu Thiên Ða” (Riêng cõi đt tri) tôi ng
rng đây là t tht ca Tu Hng Mao.
Quan Thng Cu đm đm nhìn hai cánh ca chm tr khép kín:
– Huynh đài th gõ ca xem.
Nht chi tin lên, chàng dùng tay gõ liên tip ba ting vào ca. Bên trong bt đng.
Chàng gõ tip ba ting na. Quan Thng Cu có v st rut, y lc vai nhy lên

thm ct ting:
– Xin ra mt ch nhân.
Trong nhà vn im lng.
Y gic lin:
– Chc không có ai, huynh đài th đy ca vào xem.
Phàn Nht Chi nghe li y đy nh cánh ca. Dng nh ca không gài bên trong
nên bt ra lin. Quan Thng Cu nhanh nhn l k, y lc vai hai ba cái đã lt vào trong
nhà, trc c Phàn Nht Chi. Ðt nhiên, chàng nghe có ting la:
– Ôi! Huynh đài!  
Ting kêu nh b tc nghn ri tip theo là ting thân ngi ngã vt xung đt Phàn
Nht Chi không thy gì c vì tri vn còn ti và bên trong nhà hoàn toàn không có mt
ánh đèn. Chàng hi:
– Huynh đài sao đó?
Không có ting đáp li.
S có bt trc, chàng rút bao kim gi lên che ch trc ngc, đ khí chm rãi bc
chân vào.
C cng ht th lc chàng cng nhìn thy l m trc mt có mt bàn th nh trên
y treo đc nht mt khung giy trng bch. Tri va ni mt ting sm. Ánh la tri
long ngong chp nhoáng lóe lên giúp chàng ghi vi quang cnh trong nhà. Quan
Thng Cu nm gc trc bàn th và thoang thong quanh đây có mùi hng hc. Chàng
vi b mi huyt đo ngi thp xung đt đa tay đt vào mi Quan Thng Cu. Hi
th y vn còn thoi thóp chng t y cha cht, chc ch mi trúng đng hng hôn mê mà
thôi.
Chàng ngi im nh vy mt lúc mi có mt ting sét rn na. Ánh sáng ca tri va
lóe lên chàng đã nhn rõ cnh vt trong phòng. Thì ra đây không phi là t tht ca Tu
Hng Mao mà có l là mt đin tr ca riêng lão vì chàng kp thy sâu trong bàn th là

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh


VietKiem.Com VN th quán



81
tm chân dung ln ca Thái Thng Lão Quân tay cm pht trn uy nghi nhìn thng v
phía trc.
Tri bt đu ma nng ht.
Sut đêm y ma nh thác đ nên chàng yên tâm ngi bó gi di nn nhà cho đn
sáng.
Khi ánh sáng m đc ca mt ngày bt đu cng là lúc ma ngt ht và dt hn.
C đêm chàng không chp mt đc nên ngi ht sc mt mi, nhìn lên bàn th
chàng đc đc bài “minh” (mt th vn dùng đ khuyên rn cnh gii) vit bng th
ch “L” nghiêm cn. Chc là bài “minh” ca giòng h Tu khuyên nên cn thn gi
mình, trau di đo đc nên chàng cha vi đc k.
Trên bàn th có mt hp g dài chm tr rt tinh vi sc so.
Chàng tò mò cm nhc lên. Hp nng chích và rên my ting nh ting thú vt b
thng khin chàng hi kinh hong vì s k d ca nó.
Va nhc hp khi mt bàn th bng nó kêu “tách” mt ting và cái np m toang.
Phàn Nht Chi ghé mt nhìn vào. Trong đó có mt cun giy ln bc mùi m mc. Ðinh
ninh đây có l là gia ph hoc ph h gì đó ca nhà h Tu, chàng đnh ct li vào hp
bng t trong cun giy ri ra mt chic trâm dài có đn gn hai gang tay. Rõ là chic
trâm ca ph n bng mt th kim loi quý sáng bóng ri hn xung nn nhà phát ra âm
thanh rt thánh thót Phàn Nht Chi cúi xung nht chic trâm và vô tình chàng lúng túng
làm rt chic hp.
Cun giy b vng ra xa và bung hn bày ra trc mt chàng mt lot các đ hình
chi chít rt quái d. Phàn Nht Chi không ngn ni tò mò: tng là gia ph riêng nhà h
Tu thì ra không phi. Nhìn qua các đ
hình ngi  mi t th va tn công va th th
thì hn đây phi là bí kíp võ công.

Phàn Nht Chi đt chic hp rng lên li bàn th và tri dài cun giy ra.
Ngoài các đ hình chàng đc không hiu mt ch nào vì toàn b đu đc vit bng
mt th ch ngon ngoèo k l mà cha bao gi chàng đc thy qua.
Cht thoát qua trí nh mt ý, chàng lt vi ngay đn trang mi ba. Mt con n
trin đ nh máu, to bng bàn tay tr con rõ ràng vit bn ch trin:
“T Chiêm n kí.”
! Thì ra đây tht là Càn Khôn Yu Quyt ca thân ph chàng ct du đã lâu và đã
gây ra cuc thm sát ca gia đình chàng.
Ti sao nó lu lc ti đây? H Tu có liên quan gì đn đêm thm sát thân ph chàng
 Giang Nam không?
Có ln chàng nghe nói Càn Khôn Yu Quyt đã lt tr li tay Tô T Kit và hn
mang qua Tây Trúc tìm Ðo V chân nhân ri?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



82
Chính mt chàng đã thy thoáng qua Càn Khôn Yu Quyt  T Chiêm vin trong
C Pht lâu.
Nh vy không l li có nhiu bn Càn Khôn Yu Quyt khác nhau? Nu qu th
bn nào mi tht s là bn chân truyn?
H Mu mà T Di Khánh cho bit chc cng có quan h ti Càn Khôn Yu Quyt
có đang  trên đo Trng Vin này không?
Bao nhiêu câu hi ri bi y khin Phàn Nht Chi không hiu đây có phi là bí kíp
võ công hay không nhng chàng vn cun li lng l nhét vào ngc áo chàng va nghe
mt ting đng nh ngoài ca. Ri mt ting hi:

– Tiu t làm gì trong bo đin đó?
Va lúc mt n nhân đi vào. N nhân mc mt áo bào xám, mt mi xu xí đn đ
k d. Vì nàng ta xu quá nên chàng không đoán đc tui ca nàng na. Chàng đáp:
– Vãn sinh trn ma tình c vào trong này, thì ra là bo đin ca cô nng?
Nàng ta ci khúc khích:
– Bo đin ca h Tu ch không phi ca riêng ta, không nhìn thy “minh vn”
trên kia sao? Tiu t là ai?
Phàn Nht Chi lúng túng, chàng không bit có nên nói tht hoàn cnh không nên
đáp lng l:
– “Minh vn” vãn sinh cha kp đc k, phi chng cô nng là lnh ái ca đo ch
Tu Hng Mao?
– H! Ta là Tu Minh, trng n ca Tu Hng Mao đây, ch “Minh” vit vi b
“Mch” ch không phi vi b “Nht” đâu đy nhé!
(Minh b Mch ngha là u ti khác vi b Nht là sáng sa)
– Cô nng chc là lnh t ca Tu Chân?
Thiun tr mt:
– Tiu t cng có bit tiu mui Chân Chân ca ta à? Quan h th nào?
– Vãn sinh ch mi hân hnh gp lnh mui bên b Dng T giang, tuy nhiên yn
nguyt lng đu côn ca lnh mui đã làm vãn sinh ngng m lm.
Tu Minh đc ý nga mt ci hng hc:
– Ðã thm gì vi Kim Thng Ðot nh ca ta?
Cô nng xu xí này có v t cao t đi lm đây. Loi ngi này thc ra không my
nguy him, chàng đy đa:
– Vãn sinh dám hi hôm nay lnh gia gia vng nhà?
Tu Minh va thy Quan Thng Cu nm phc trên mt đt nên không tr li câu
hi ca chàng, trn mt kinh ngc:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh


VietKiem.Com VN th quán



83
– Xác cht ca ai đây?
Chàng vi đáp:
– Bng hu ca vãn sinh vì trúng thng nên vãn sinh đem vào đây dng thng,
không ng va bc vào bo đin hình nh còn trúng đc nng hn nhiu, y đang hôn
mê ch cha cht đâu.
Tu Minh reo lên:
– Vy là trúng Ðc Kip phn ca gia gia ta đó!
– Cô nng có th gii?
Tu Minh lc đu:
– Ðc Kip phn ch có mình gia gia ta là gii đc mà thôi. Tiu t hãy tìm gia gia
ta mà cu cu ngi
Tu Minh cúi xung s vào mi Quan Thng Cu ri bt dy, mt có hi đi sc:
– L tht, l tht! Thng thng ngi trúng Ðc Kip phn hi th rt nng n
trong vài ngày là ng tng b hy hoi, sao tiu t này hi th và chân khí xem ra bình
thng?
Nàng quát lên đt ngt:
– Tiu t hãy nói tht, phi chng ngi là ngi ca Tô T vng Tô T Kit phái
ti đây?
Trong câu hi này có mt sát khí khin chàng s nàng h th Quan Thng Cu nên
nói ngay:
– Vãn sinh bn lnh bao nhiêu mà đòi làm th h ca Tô T vng?
– Tô T vng vn là ch c ca nhà ta  gn kinh đô Yên Kinh. T đi ni t ta đã
theo Tô T Hng chng quân Nguyên ri không hiu sao sau đó trc khi cht ngi bt
cha ta là Tu Hng Mao phi b Tô T vng v đây và gây thù kt oán vi h Tô T.
Ta rt tic vì thu bé ta vn thuc lòng bài t tuyt ca Tô T Hng đc tng ni ta đy

dng khí ca trang nam t:
K khu nht kim bt t nan
Tu th do tn thit thch can
Tráng khí to không ma chng t
Hùng tâm di tn vn trùng san
(Thân mang mt kim chng t nan,
Giòng Tu nh gm vn tr gan.
Ngha khí xua tan by ma chng,
Tâm hùng chuyn đng vn trùng san.)

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



84
Tu Minh đc bài th sang sng mt cách ht sc t nhiên khin Phàn Nht Chi tán
thng:
– Hay tuyt! Chc ni t cô nng có điu oan khut gì đó không nói đc?
Có l đc vut ve bi câu này nên Tu Minh đáp:
– Có l th! Tiu t hãy đc k bài “Minh” kia xem có n ý gì không?
Phàn Nht Chi nhìn lên bàn th mà lúc nãy chàng vô tâm không có thì gi đc bài
“Minh” trên y. Nghe li nói ca Tu Minh, chàng chm rãi đc “Nhà ta vn là tc Hi 
tn Tân Lng có mi hn vi quân Nguyên khi xua quân sang xâm ln Trung Nguyên.
Nay có Tô T vng khi ngha ta phn khích theo v. Rt tic bí kíp Càn Khôn Yu
Quyt bng ch Hi do ta dâng Tô T Hng không đc dùng. Ta khuyên các con hãy
mang bí kíp ri nhà vng. Ti vùng sông nc h tu ta s là bá ch. Hãy kính theo đy
Tu đi t vit bào “Minh” này vào nm nhâm dn, di vùng núi Thiên Sn.” Ðc xong

Phàn Nht Chi buông li:
– Thì ra ni t cô nng có mang v
đây bí kíp Càn Khôn Yu Quyt.
Chng hay cô nng đã tng tng lãm.
Tu Minh th dài:
– Rt tic. Bí kíp y vit bng ch Hi Cng, c giòng h ta mt gc ht ri nên
không có ai đc hiu c. Nó vn nm im trong bo hp kia.
Nàng ch lên cái hp chm tr đt trên nóc bàn th, thì ra chính nàng cng cha bit
chàng đã ly bí kíp ra khi đó ri.
Va lúc y, chàng và Tu Minh nghe có ting v khí chm nhau vng đn. Nhìn ra
ngoài ca thì ra là Ðinh Chu Dip và Tu Hng Mao đang va giao đu vi nhau va
tin li gn bo đin “Bit Hu Thiên Ða.” Tu Hng Mao s dng cp song chùy ánh
màu bc còn Chu Dip hai tay cm hai thanh đon kim mi cong. Xem thn thái ca
Ðinh Chu Dip có phn ung dung hn hn.
Tu Hng Mao đã lùi đn bc thm b
o đin, lão đánh liên hoàn bn đng chùy
chéo nhau nh đ bo v hu thân ri xoay ngi vt thng vào bo đin. Lão kinh ngc
khi thy Phàn Nht Chi và con gái:
– a! Minh nhi vào đây làm chi?
Không đi con gái tr li vì đng ch cng đã tin đn sau lng, đon kim quét
vt t hông lên đn yt hu lão. Thy thân ph b nguy, Tu Minh nhún thân nh mt cái
đã
đn gn, ch công búng “lách tách” my ting đánh bt li thép ca Chu Dip ra xa.
Tu Hng Mao hét lên:
– Ða ngay cho ta Ðc Kip phn!
Tu Minh lung cung hi:
– Gia gia đ  đâu?

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh


VietKiem.Com VN th quán



85
Tu Hng Mao “h” mt ting, thân pháp vng sát vào bàn th chp chic l đng
đt chính gia. Nhc l lên thy nh bng, lão tái mt:
– Ðc Kip phn ca ta trong này đâu ht ri?
Không có thì gi, lão búng cho np l vng hn ra ri qung luôn l đng vào ngi
Ðinh Chu Dip, ming quát tháo:
– Ai ly mt Ðc Kip phn ca lão gia?
Chic l đng nng n va bay ti, Ðinh Chu Dip quét đy nó ri xung đt vang
lên my ting ngân ln.
Tu Hng Mao thy Ðinh Chu Dip áp đo ti gn đâm ra lúng túng, lão luôn ming
gi Tu Minh:
– Ái n! Có đem theo Kim Thng Ðot nh không?
Không nói không rng, Tu Minh vung tay. Mt lung ánh sáng vàng nh t tay
nàng xt ra qun ly Ðinh Chu Dip. Trong chp mt, nàng lùi li mt bc hai tay vn
th th, Kim Thng Ðot nh ch là mt si dây màu vàng nhng không bit nó đc
ch to bng cht liu gì mà li có ting kêu “vo vo” nh ting gió rít luôn luôn đo ln
quanh ngi Ðinh Chu Dip.
Phàn Nht Chi đng gn Tu Minh hn, nhìn thy n lang h Ðinh sp b nguy
khn vì v khí ca Tu Minh, chàng bc ti mt bc, th pháp nhanh không th t
bm lin vào huyt Thái uyên trên c tay nàng, nói lin:
– Cô nng nh
 tay, đng áp bc nhau nh th.
Tu Minh thoáng kinh ngc vì không ng th pháp ca Phàn Nht Chi li có th
mau l đn th, huyt Thái uyên ca nàng đã b khng ch, nàng hi trm tay hu ngot
Kim Thng xung còn tay t đánh vào huyt Th Tam Lý ca chàng. Phàn Nht Chi

cng b bt ng vì phn ng mau l ngoài d đoán ca chàng, đành phi lt ngc cùi
ch
 thu tay v tránh t th ca Tu Minh. Trong lúc ra đòn và đ đòn, Kim Thng Ðot
nh ca Tu Minh vn tip tc rít lên “vo vo” áp sát vào ngi Ðinh Chu Dip.
Ðt nhiên, đu Kim Thng hi chúc xung. Ðinh Chu Dip mng r đánh xp cp
đon theo hình ch Nghê (nhu ch x) vi ý đnh cht đt Kim Thng. Nhng quái l
khin nàng không ng, đu Kim Thng nh có mt ngóc hn lên đp vào mt đòn trúng
ngay xng t bà ca Chu Dip khin nàng rú lên mt ting nh lo đo chu xung.
Tu Hng Mao d song chùy giáng xung lin nhng chiêu quyt t.
Chùy rít gió đnh đp v s Chu Dip, nhng Phàn Nht Chi đã nhanh nhn hn,
đang đng gn Tu Minh, chàng di b pháp hai vòng ti gn lão h Tu, ng tro nh
nm móng st m vào huyt Kiên Nhung trên b vai lão hét to:
– Buông chùy mau!
Huyt Kiên Nhung ca lão nhói lên nh b rn cn, lão cm chùy không vng đành
buông tay ra. Cái chùy nng n ri xung đt vang lên mt ting kêu chát chúa.

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



86
Tu Hng Mao thoái lui hai bc, ln ging:
– Các đ t!
Ba ho hán xut hin lin phi thân vào bo đin vi ánh trng kim sáng lp lánh
trên tay. Phàn Nht Chi và Ðinh Chu Dip đã b dn đn sát bc chân dung Thái Thng
lão quân cui cùng trong bo din.
Tu Hng Mao ht đu nói vi ba ho hán:

– Vây chúng li đ ta đi tìm Ðc Kip phn!
Ba ho hán ta ra ba góc.
Nht Chi nói vi Chu Dip:
– Ta phi thoát khi đây thôi, cô nng đánh cánh t, ti h đánh mt hu.
Chàng tn công bên phi lin. Tu Minh bng kêu lên:
– Chân mui! Vào đây vi ta mau lên.
Tu Chân bc vào ca s bo đin vi đám n hng y ca nàng.
Hu chng ca Nht Chi đp vào gia ngc mt tên ho hán khin hn không kp
hoa kim lên đ, “ùm” d di, hn long chong lùi li ba bn bc, ming r máu.
Tu Hng Mao đang dom bc quay ra thy đ t ca mình đã b thng lin tc
gin dng bc:
– Tiu t gm tht! Ðng trách Ði Tà Công ca ta!
Lão còn mt chic chùy trên tay, va dt li lão thng cánh ném v phía Phàn Nht
Chi. Chàng bình tnh xòe rng bàn tay chp ly cán chùy ri nh nhàng đt xung đt:
– Vãn sinh không mun quyt đu, tiên sinh đng có ép!
Nhng Tu Hng Mao đã xung Bàng tn, lão múa mt bài quyn ming th ra khì
khì nh ting rn h mang, mi ngón tay lão vn ra đ au nh tt c máu trong ngi
đã dn ht lên đó. Lão tin đn gn Ðinh Chu Dip, thp tro đánh vùn vt quanh mình
nàng.
Ch trong mt lát, toàn thân ngi lão cng phng nh đc bm khí, mt mi đ
rn và quyn pháp cng đi hn, linh đng nh đc mt ai khác nhp vào đn c âm
thanh ging nói cng thay đi, lão rít lên the thé:
– Hãy coi Ði Tà Công ca nhà h Tu!
Chu Dip đang khng ch mt đi hán bên t ca nàng, va lúc chng và tro ca
Tu Hng Mao đánh ti, nàng tràn thân qua tránh, đy đi hán ra đ đòn. Tu Hng Mao
rú lên mt ting ln, tro pháp đánh nh gió bão trúng lin ngc đi hán. Lão đnh thu
quyn v nhng đã mun, nm ngón tay hu nh nm móc st đã đâm php vào gia
ngc đi phng lún sâu vào và ch nháy mt nm dòng máu a ra lan dn c vt áo
trc ca ngi đ t ca lão. Ði hán rú lên hi thì thào: “Lão s lão “ ri gc hn
xung. Bt giác Phàn Nht Chi kêu lên:


Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



87
– Phi chng Ði Tà Công quá đc ác nên Tô T vng không np?
Tu Hng Mao hi ng ngn nhìn xác ngi đ t ca mình cht nghe chàng nói
lin quc mt:
– Tiu t nói nhm gì th? Sao bit Tô T vng không thu np ta?
Tay hu ca lão t đm máu ti, lão quay ngot v phía Nht Chi, múa quyn
xông đn tn công chàng lin sau khi nói vi hai con gái:
– Minh nhi, Chân nhi, kìm ch n nhân này cho ta!
Phàn Nht Chi đã đoán bit phn nào nguyên y ti sao ni t h Tu đem Càn
Khôn Yu Quyt trong đó có phn Ði Tà Công v vi Tô T Hng li b vng t chi.
Chàng th li mt ln na bng cách khiêu khích Tu Hng Mao:
– Tiên sinh hãy xem Huyn Công kim ca vãn bi đây. Xem võ hc ca Hi
Cng có bng võ hc Trung Nguyên không?
Qu nhiên lão Tu Hng Mao nóng ny gm lên, quyn pháp càng mau l
đánh
xung đu chàng. Thân nh ca Phàn Nht Chi di chuyn theo b pháp Cái Bang Di
Công còn chiêu th li áp dng Huyn Công kim môn nên ht sc huyn o, không bit
chàng đã bin đi lúc nào và th vào ch chàng đng là mt đi hán th hai.
Hn cùng chung s phn vi tên trc. Nm ngón tay nh nm móc st  t th Tu
Hng Mao v mnh xung huyt Bách Hi ca h
n, cm sâu vào đn hai đt. Hn rng
lên nh con bò b chc tit, nm tia máu pht lên đ i vng c vào áo lão h Tu.

Cnh tng kinh d quá khin c ba ph n là Chu Dip, Tu Minh và Tu Chân đu
sng ngi. Tu Chân kinh hoàng p úng:
– Gia gia gia gia dùng tà thut gì th?
Tu Hng Mao gm gm nhìn con:
– Hà hà! Ði Tà Công trong Càn Khôn Yu Quyt ca ni t đó!
Tu Minh hi lin:
– Phi chng vì công lc ti đc ca môn thut này mà Tô T vng không dung
np ni h ta?
Tu Hng Mao gt đi:
– Tô T vng lòng d còn ti đc hn Ði Tà Công na! Ðc tr đc không phi
lúc nào cng đc đâu Minh nhi à, nhng thôi, hãy đi dp khác con s bit!
Lão hú lên mt ting dài, hu th và t th cùng vn ra mt lúc nhm vào Phàn
Nht Chi và Lúc này c hai tay mi ngón ca lão đm t máu ca hai ngi đ t
trông ghê rn nh hai bàn tay ca ác qu.
Phàn Nht Chi d song chng lên che ch cho mình và cho c Chu Dip, chàng
trm ging:

Cái Bang Thp Ác
Nguyên tác: Lng V Sinh

VietKiem.Com VN th quán



88
– Lão tiên sinh, bn ti h đn Trng Vin đo vi ch ý xin lão tiên sinh gii thoát
bng hu T Di Khánh và T Không Thiên ch không có ý tranh đot gì khác, xin lão
tiên sinh đng ép bn ti h phi xut chiêu quyt t!
Tu Hng Mao cha kp tr li, Tu Chân đã ré lên ci lanh lnh:
– Tiu t nói hay tht! T Di Khánh và Cái Bang Thp Ác T Không Thiên ta đã

gii thoát v ti Yên Kinh ri, gia gia ta làm sao bit đc?
Chu Dip chn đng:
– Cô nng nói sao. Cái Bang Thp Ác T Không Thiên v đn Yên Kinh ch
không phi b nht  Quan Hi đài ?
Tu Chân ci ln:
– ! Hn ca T Không Thiên hôm nay chc đang chu Pht t  tây phng, có
đâu  Quan Hi đài?
Chu Dip quát lên:
– Tiu cô nng ác đc tht! Coi này!
Tà áo nàng bay pht phi tt đn bên Tu Chân, tiu cô nng vung lin yên nguyt
lng đu côn đánh sot mt ting xé rách tà áo nàng lin, mt đanh li:
– Hôm nay nu ch v mun v tây phng tìm thm T Không Thiên cng d thôi,
đi t Tu Minh hãy qung Kim Thng Ðot nh trói bn này li đi!
Tu Minh vùng vng:
– Chuyn ngi ngi làm, chuyn ta ta làm, T Không Thiên là ai ta nào có bit?
Hình nh bit tính tình hai cô con gái, lão già can thip:
– Chân nhi, Minh nhi, bt bn này v Quan Hi đài cho ta!
Tu Minh dm chân mt cái, nàng lúng búng:
– Nhng nhng T Không Thiên là ai kia ch?
Tu Hng Mao gn ging:
– Im ming! Trói tiu t lin cho ta!
Phàn Nht Chi xut chiêu trc. Chàng lt thân ti, hu th xut mt h chiêu
nhm huyt T Bch trên mt Tu Hng Mao ri gi chuyn xung huyt C Liu nhng
thc chiêu  t th bm vào huyt Hp Cc trên tay Tu Minh. Tu Minh xut k bt ý b
bm trúng huyt kêu “á” mt ting chùn tay xung đnh thoái b tránh đòn thì hu th
ca chàng đã ngot v bin thành ch búng ba cái liên hoàn vào cán dây Kim Thng lin.
Tu Minh chn đng h khu hi li tay mt chút đã b t th ca chàng quay li đ
lin Kim Thng đot mt.
Các chiêu thc ca chàng theo Huyn Công kim môn nói thì chm nhng s thc
đng tác mau không th t, đn ni không ai thy th pháp ra sao c, ch tr Tu Minh

×