Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

KI NIEN KHO QUEN TRONG NGHE DAY HOC

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (82.79 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Họ và tên: Mai Thị Thắng</b>
<b>Ngày sinh: 11/10/1975</b>


<b>Giáo viên trường TH Thuận Phú 2 – Đồng Phú- Bình Phước</b>


<b>CÂU CHUYỆN DỰ THI GIÁO VIÊN CHỦ NHIỆM GIỎI</b>



<b> Trong chúng ta , ai cũng có những kỉ niệm đã đi sâu vào trong tâm trí khơng bao giờ </b>
qn. Những kỉ niệm trong công việc, với đồng nghiệp và với học sinh..


Cũng như tôi, mỗi khi nhắc tới những kỉ niệm trong nghề dạy học của mình là lịng
tơi trào dâng bao cảm xúc.Tất cả hình ảnh, lời nói cùng với những khn mặt thân quen
của học trò cũ cách đây 17 năm ,lại ùa về hiện ra trước mắt tôi. Để lại cho tôi “Một kỉ
niệm không thể nào quên”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

huống xảy ra mà sự cứng rắn trong tôi lúc này chạy đi đâu mất. Tự nhiên hai hàng nước
mắt của tôi ào ào tuôn xuống. Tôi không thể nào ngăn được, càng gạt đi , nó càng trào
ra. Tơi qn bẳng đi là mình đang đứng trước học sinh. Biết khơng thể nào kìm chế được
nên tôi vội bước ra sau tấm bảng lớp khóc nấc lên. Một lúc sau, lấy lại bình tĩnh, tơi trở
vào lớp, làm như khơng có chuyện gì xảy ra , mặc dù tơi thấy các em rất căng thẳng, hồi
hộp chờ đợi xem tôi sẽ xử phạt em Thơng như thế nào. Cịn tơi mang nặng tâm trạng
tức giận xen lẫn sự buồn tủi nhưng tôi phải cố dấu đi sau vẻ mặt bình thản của mình. Tơi
u cầu cả lớp lấy tập vở ra và tiếp tục học bài như thường lệ chỉ có điều, tiết học cứ thế
trơi qua không sôi nổi như mọi khi. Kết thúc buổi học, tôi và học sinh cùng đi bộ ra về.
Tôi cố ý đi sát bên em Thông nhẹ nhàng nói với em: “Cơ rất buồn vì lời nói và hành
động vừa rồi của em. Em thấy việc làm của em như vậy có đúng khơng?”. Nghe tơi hỏi,
em nói nhỏ vừa đủ cho tơi và em nghe: “ Thưa cô không đúng ạ”. Tôi lại nhẹ nhàng
phân tích từng li từng tí và động viên để em thấy rõ việc làm không tốt của mình . Sau
cùng tơi nói với em: “ Cô không giận em đâu, cô chỉ mong em cố gắng học tốt và hứa
với cô từ nay trở đi không để xảy ra những hành động không tốt như vậy nữa. Cô tin là
em sẽ làm được điều đấy.” Tơi vừa nói xong thì em ngập ngừng thỏ thẻ : “ Em ..em biết


lỗi rồi, em..em xin lỗi cơ” . Chao ơi! Lời nói “xin lỗi” của em sao ngọt ngào, dễ thương
quá. Tôi cảm thấy như tất cả những nỗi tức giận, buồn tủi đã đè nặng lên tâm trí tơi lúc
nãy bổng chốc tan biến đi đâu mất. Tôi vui , vui lắm khơng có gì có thể tả nổi tâm trạng
tơi lúc đó. Phải chăng đây là điều mà tôi đang chờ đợi ở em. Lời xin lỗi ngọt ngào của
em thức tỉnh tâm trí tơi. Tơi thầm cảm ơn em đã cho tôi một bài học. Giá như ngay từ
lúc đầu, tôi đừng buông lời gắt gỏng và có cử chỉ khiếm nhã với em mà nhẹ nhàng phân
tích những điểm chưa tốt để em thấy sửa chữa thì đâu xảy ra một hành động “bột phá”
không tốt của em như vậy. Em đâu phải là đứa trẻ không biết nghe lời. Chẳng phải bên
tôi, em đang là một học sinh ngoan và lễ phép đó sao. Vậy mà trong đầu tơi đã nghĩ em
là một học trị ngỗ nghịch, cá biệt , cứng đầu và chắc chắn chẳng nghe lời. Tơi nói nhỏ
chỉ để mình tơi và em nghe : “ Cơ xin lỗi em, chính vì những lời nói gay gắt và cử chỉ
khiếm nhã của cô đã thúc đẩy hành động và lời nói khơng tốt trong em trỗi dậy. Xin lỗi
em vì cơ đã nghĩ khơng tốt về em”. Em nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn sự hối
hận và nói: “ Em hứa với cơ từ nay trở đi sẽ cố gắng học thật tốt và luôn nghe lời
cô.” .Tôi nắm tay em gật đầu cười mản nguyện : “ Đúng rồi, cô trị mình sẽ cùng phấn
đấu nhé.”


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Thế đấy, câu chuyện của tôi kể đã xảy ra rất lâu nhưng chính em Thơng đã cho tơi
một bài học đầu tiên trong nghề dạy học của mình “ <i>Khi ta trao yêu thương sẽ nhận lại </i>
<i>yêu thương”</i>. Sự bao dung, lịng nhân ái của người thầy ln có sức mạnh to lớn để giáo
dục và cảm hóa học sinh.


</div>

<!--links-->

×