(TRÍCH HỒI 28 - “TAM QUỐC DIỄN NGHĨA”)
LA QUÁN TRUNG
I.VÀI NÉT VỀ LA QUÁN TRUNG:
1. CUỘC ĐỜI :
1.CUỘC ĐỜI:
- Sống vào giai đoạn cuối Nguyên – đầu Minh(1330 – 1400).
- Là người đi nhiều, chứng kiến và am hiểu sâu sắc xã hội
rối ren thời bấy giờ, có chí lớn nhưng thực hiện khơng
thành cơng.
- Về cuối đời, ơng sống mai danh ẩn tích. Từ năm 1364 thì
khơng cịn ai biết rõ tung tích của ơng nữa.
2.SỰ NGHIỆP:
Khơng thật đồ sộ, ngồi “Tam quốc diễn
nghĩa” ơng cịn sáng tác “Tấn Đường ngũ đại
sử diễn nghĩa”,”bình u truyện”, ”Tùy Đường
lưỡng triều chí truyện”.....
II. TIỂU THUYẾT CHƯƠNG HỒI:
1.Nguồn gốc:
Có từ rất sớm, phát triển vào thời Minh – Thanh(1368 – 1911)
2.Đặc điểm:
- Chia làm nhiều hồi theo trình tự thời gian.
- Tính cách nhân vật được thể hiện qua hành động ít, miêu tả
tâm lí.
- Mang đậm dấu ấn truyện kể.
- Thường mở đầu bằng câu thơ và kết thúc bằng câu”….hạ
hồi sau phân giải”.
- Nhân vật hoạt động trong địa bàn rộng lớn.
III. VỀ TIỂU THUYẾT ”TAM QUỐC DIỄN NGHĨA”
1. NGUỒN GỐC VÀ QUÁ TRÌNH HÌNH THÀNH:
- La Quán Trung căn cứ vào lịch sử, các truyện kể dân gian,
kịch dân gian để viết tiểu thuyết “Tam quốc” gồm 240 tiết.
- Đến thời Thanh, Mao Tơn Cương chỉnh lí, viết
các lời bình,…thành 120 hồi lưu truyền đến nay.
2. TĨM TẮT:(SGK)
Đọc tóm tắt(sgk)
3.TÓM TẮT:
LINH ĐỀ
ĐỔNG TRÁC
(CON GÁI LÀ ĐIÊU THUYỀN”)
(184)
CHUYÊN
QUYỀN
LÀM CHỦ TRUNG NGUN
(208)
VƯƠNG DỖN
TÀO
THÁO
LÃ BỐ
(CON NI ĐỔNG TRÁC)
ĐƯA QN XUỐNG PHÍA NAM
(TIÊU DiỆT LƯU BỊ + TÔN QUYỀN)
TÀO THÁO ĐẠI BẠI
Ở XÍCH BÍCH
LƯU BỊ CHIẾM KINH CHÂU
TÀO THÁO KHỞI BINH RỬA
HẬN
TÔN QUYỀN LÉN
CHIẾM KINH CHÂU
(GIẾT QUAN CÔNG)
LƯU BỊ TRẢ THÙ
(NHÀ THỤC)
HÌNH
THÀNH
THẾ
CHÂN THỤC
VẠC
NGỤY
NGƠ
LỤC TỐN DÙNG
KẾ HỎA CƠNG
ĐÁNH BẠI LƯU
BỊ Ở HÀO ĐÌNH
LƯU BỊ BỆNH CHẾT
(LƯU THIỆN KẾ VỊ)
KHỔNG MINH
CHẾT
NHÀ THỤC
SUY YẾU
KHỔNG
MINH
TÀO PHI CHÉT
(QUYỀN BINH RƠI
VÀO TAY TƯ MÃ Ý)
THỤC RƠI VÀO
TAY TƯ MÃ
CHIÊU(263)
TÀO THÁO BỆNH
CHẾT
TÀO PHI KẾ VỊ,
PHẾ VUA NHÀ
HÁN LÊN NGƠI
HỒNG ĐẾ
TƠN QUYỀN
CHẾT(TƠN
HẠO KẾ VỊ)
TƯ MÃ VIÊM TIÊU DIỆT NGÔ
(279)
TRUNG QUỐC THỐNG NHẤT
NHÀ TẤN
(280)
3 .GIÁ TRỊ TÁC PHẨM
a. Nội dung tư tưởng
- Tác phẩm miêu tả cuộc chiến tranh phức tạp giữa các tập
đồn phong kiến. Qua đó vạch trần bản chất tàn bạo giả dối
của giai cấp thống trị.
Tác phẩm cho thấy cuộc sống loạn li, bi thảm của nhân dân
và thể hiện ước mơ của họ về sự xuất hiện những vị vua hiền
tướng giỏi.
-
b.Nghệ thuật
- Giá trị lịch sử, quân sự.
- Tài kể truyện đặc sắc của tác giả, đặc biệt là nghệ thuật
miêu tả các trận chiến đấu sinh động và hấp dẫn.
IV. TÌM HIỂU ĐOẠN TRÍCH “HỒI TRỐNG CỔ
THÀNH”
1.XUẤT XỨ:
- Em
Nửahãy
đầucho
hồibiết
28 (xuất
Chém
anh
xứSái
củaDương
đoạn trích?
em hịa giải; Hồi Cổ Thành tơi chúa đồn
viên)
2.PHÂN TÍCH:
Đọc
phân vai?
(Trương
Phi, Quan Cơng,Châu Thương,
Tơn
càn,
Cam
phu
nhân,
Mi
phu
nhân,
Sái
Đoạn
trích
có
những
nhân
vật
nào?
(người kể, Trương Phi, Quan Cơng, Cam và Mi
Dương,
phu
nhân,tên
Tơnlính)
Càn)
Hãy tóm tắt đoạn trích khoảng 5
đến 6 câu.
Nghe tin Quan Cơng đến, Trương Phi chẳng
nói chẳng rằng cầm mâu lên ngựa. Quan
Cơng mừng rỡ, tay khơng đến đón em, bỗng
Trương Phi trợn mắt qt, phóng xà mâu
đâm Quan Cơng. Quan Công phân trần, mọi
người khuyên can nhưng Trương Phi một
mực cho rằng Quan Công phản bội, đến đây
để bắt mình. Chỉ sau khi Quan Cơng chém
chết Sái Dương, Trương Phi mới chịu tin và
khóc, thụp lạy Quan Cơng.
Nhân vật chính trong đoạn trích này là
ai? Vì sao?
2. Phân tích:
a.Hình tượng nhân vật Trương Phi:
Tại sao Trương Phi chiếm Cổ Thành?
-Diện mạo: “mắt trợn tròn xoe”, “râu hùm
vểnh
ngược”.
-Lời nói:
“hị hét như sấm”, “hầm hầm qt”,”nổi
Hình
tượng
nhân
vật
Trương
Phi
được
miêu
Vì
quan
huyện
khơng
phải
là
người
tốt,
giận nói”, gọi Quan Cơng là “mày”.
tả khơng
như thế
(Diện
mạo,
nói, thực.
hành
chonào?
Trương
Phi
vaylời
lương
-Hành
động)động: “múa xà mâu chạy lại đâm Quan
--Vì“hăm
Trương
cần
Cơng”,
hở Phi
xơng
lại một
đâmchốn
Quannương
Cơng”,thân.
“thẳng cánh đánh trống”.
Qua đó em
Dũng
thấy
tướng,
Trương
tínhPhi
cách
là người
ngay thẳng,
như thế
nào?
cương trực và đơn giản.
Khi nghe Quan Cơng thanh minh,câu nói nào
của Quan Cơng đã làm cho Trương Phi bừng
bừng nổi giận? Vì sao?
“Hiền đệ ….há quên nghĩa vườn đào ru?”