Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Tài liệu Bài thi giao tiếp kinh doanh ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77 KB, 4 trang )

Trường: Đại học kinh tế công nghiệp Long An
Khoa: Tài chính Ngân hàng
Lớp: FI2
Tên: Phạm Thị Huyền Trâm
MSSV: 07FI0083
Đề tài: Kể lại chuyện đi học năm nhất tại trường, cho biết cảm nghỉ của bạn về
vấn đề này. Hãy đọc lại bài viết và dựa theo tiêu chuần 7C để tự đánh giá.
BÀI LÀM
Thời gian lặng lẽ trôi, nó đã lắp đầy kỉ niệm nhưng không thể chôn vùi ký ức
của tôi dưới mái trường đại học. Một năm vỏn vẹn trôi qua với biết bao buồn
vui xen lẫn.Có lẽ tôi bị cuốn theo dòng xoáy của cuộc đời, hòa mình vào từng
“giấc mơ” có bức tranh dệt nên hình ảnh một ngôi trường đại học thân thương,
chứa chan nhiều nỗi niềm khó tả.
Có thể nói, con người chúng ta ai ai cũng có ước mơ nhưng “ước mơ phải kèm
theo hành động, ước mơ không kèm theo hành động thì dù hi vọng có cánh cũng
không thể nào bay đến mục đích của ước mơ” và ước mơ của tôi đã được chấp
cánh, sau nhiều lần “vùi mài kinh sử” thì cánh cửa đại học đã hé mở chào đón
tôi với biết bao ngỡ ngàng và mới lạ. Đại học là một môi trường rộng lớn dành
cho những người ham học hỏi, có nhiệt huyết , môi trường ấy đòi hỏi chúng ta
phải có ý thức học tập cao, không ai có thể giúp mình bằng chính bản thân
mình. Phải chăng tương lai của tôi đang chờ và đợi tôi ở môi trường mới lạ nảy.
Sau những ngày đầu bỡ ngỡ, tôi dần trở nên thân quen không còn lạ lẫm nữa.
Trong ký ức tôi, ấn tượng đầu tiên là một ngôi trường quy mô, rộng lớn và có
một đội ngũ giảng viên chuyên nghiệp (cả cơ hữu và thỉnh giảng) có trình độ từ
thạc sĩ, tiến sĩ trở lên có nhiều kinh nghiệm giảng dạy và nghiên cứu khoa học.
Đặc biệt trường chú trọng mời những giảng viên thỉnh giảng có trình độ ngoại
ngữ giỏi để có thể cập nhật những kiến thức mới trên thế giới truyền đạt cho
sinh viên. Các giảng viên có một cách dạy phù hợp, hiểu tâm lý sinh viên và tôi
thật hãnh diện khi được làm việc với những thạc sĩ, tiến sĩ có trình độ cao. Tôi
rất có ấn tượng với cô Nga – cô hiện là giảng viên của trường Đại học Ngân
hàng và cũng là giảng viên dạy Anh văn lớp tôi. Trước khi gặp cô kiến thức về


Anh văn của tôi kém lắm, phát âm không chuẩn, từ vựng không phong phú, ngữ
pháp không vững, làm tôi vô cùng phân vân về môn này và đa số các ngành
nghề bây giờ không thể thiếu Anh văn. Việt Nam chúng ta đang gia nhập vào
nền kinh tế giao dịch thế giới “ WTO ” nên việc chuẩn xác về giao tiếp Anh văn
1
là rất cần thiết. Từ ngảy học cô tôi cảm thấy kiến thức Anh văn của mình vững
hơn, cách phát âm của tôi khá giống với người bản xứ. Tôi rất thích những bài
hát Anh văn mà cô dạy. “Âm nhạc là cuộc sống” học cũng vậy nếu có những nốt
nhạc biết nói kia thì chúng ta sẽ có hứng thú, có tinh thần học hơn.Môi trường
này đã làm tôi thay đổi rất nhiều, một cách nhìn nhận khác về cuộc sống, một
cách học khác và một tính cách cởi mở, năng động.Chính vì năng động hơn
trước nên tôi khá thành công về bộ môn Pháp luật của thầy Bình. Thầy rất hài
hước, vui tính nhưng cũng không kém phần nghiêm khắc, thầy dạy rất hay và
luôn tạo cho chúng tôi cảm giác thoải mái khi học tập. Thầy mở phiên tòa giả
cho chúng tôi xử án, lúc này không khí như bị đóng băng, ai cũng hồi hộp căng
thẳng xem đội nào sẽ giành thắng lợi, các bạn diễn xuất như các diễn viên
chuyên nghiệp. Chúng tôi hòa vào không khí ấy, đôi lúc cứ nghĩ mình là luật sư
đang bào chữa cho thân chủ mình. Nghĩ lại thật vui! Các bạn lớp tôi ai cũng
hòa đồng, vui vẻ và rất tích cực. Có lần thầy còn tổ chức trò chơi Kim Tự Tháp,
lớp tôi ai cũng hăng hái tham gia, nhiều câu hỏi hốc búa cuối cùng cũng được
phơi mình trên bảng bởi những câu trả lời quá tuyệt vời của chúng tôi.Chúng tôi
học hết sức, chơi hết mình. Mỗi chiều chủ nhật, chúng tôi đều họp nhóm, các
bạn hăng say đến nỗi mãi đến khi ông mặt trời dần dần lặn xuống chân trời phía
Tây, tiếng côn trùng bắt đầu rỉ rả lên khúc nhạc đồng quê thì cả bọn chia tay
nhau ai về nhà ấy.
Tôi dần trở nên thân quen với trường lớp hơn, những cái nhìn thân thương của
thầy và trò chan chứa những bài giảng thật hay rồi đến những buổi tan trường.
Chao ôi! Dòng người thật tấp nập.Tình yêu dưới mái trường này đã nảy nở từ
một năm qua trong tôi chăng? Tôi có thể ngồi hàng giờ mà không biết mệt mỏi
trong những buổi học trong lớp. Tất cả đều để lại trong tôi bao kí ức không thể

phai nhòa. Tôi không quên những buổi trời mưa ướt áo, những buổi trể giờ rồi
lúng ta lúng túng làm cả lớp cười rồ lên. Tôi đỏ mặt mỗi khi thuyết trình và
cũng rất buồn mỗi lúc bị điểm kém. Tôi nhớ mãi đêm hội trại đầy ấn tượng, đây
là dịp để chúng tôi gặp gỡ và học tập lẫn nhau. Hội trại diễn ra trong hai ngày.
Ban ngày thì nhộn nhịp dựng lều và đêm đến thì đèn màu rực rỡ bên hàng chục
túp lều xinh xắn. Có đến hàng ngàn sinh viên, đủ các trò chơi: biểu diễn thời
trang, giao tiếp, ca hát diễn ra sôi nổi.Vui nhất là khi đốt lửa trại, đúng thời
khắc tiếng trống, tiếng kèn hòa nhịp cùng nhau tạo nên một âm thanh sôi động.
Lúc này chúng tôi vỗ tay thật lớn và hát thật to, ngọn lửa dường như cũng muốn
hòa vui cùng chúng tôi càng cháy mãnh liệt, chiếu sáng một vùng trời. Về
khuya chúng tôi quây quần trong trại vui chơi, các bạn ở trại khác qua giao lưu,
2
tồ chức nhiều trò chơi thật thú vị. Chúng tôi vui chơi quên cả sự mệt mỏi,ma lực
của “cơn buồn ngủ” đã bị chúng tôi đánh gục.
Bầu trời về đêm thật đẹp, nhiều ngôi sao lấp lánh, chúng tôi ngồi tụ lại với nhau
nói chuyện phím, lâu lâu cả bọn lại cười rồ lên. Ôi!!! Cái khoảnh khắc ấy thật
khó quên làm sao! Và thật bất ngờ, gần tới giờ vỡ trại thì mây ùn ùn kéo đến
phủ kín bầu trời. Một cơn gió mạnh thổi tới cuốn tung rác bụi, chúng tôi hối hả
chạy vào hàng hiên của trường để tránh cơn mưa bất chợt ập xuống. Chúng tôi
vừa bước tới hiên thì một luồng gió mạnh lướt qua, kèm theo lất phất những hạt
mưa, lúc sau mưa ồ ạt đổ xuống, gió hất nước vào hiên cùng với những hạt mưa
li ti làm quần áo của chúng tôi ướt hết, thế là cả bọn kéo nhau ra tắm mưa
Và một điều đáng tự hào là không phải trường đại học nào cũng tổ chức được
một sân chơi bổ ích như thế. Đây là điểm nổi bật mà chỉ có trường Long An quê
tôi có được, chính điều ấy đã thu hút nhiều bạn ở trường khác tham gia. Đêm
hội trại thắm đượm nghĩa tình, siết chặt tình bạn giữa chúng tôi, chứng tỏ sinh
viên chúng tôi giàu sáng tạo và có năng lực không chỉ trong học tập mà còn ở
góc độ văn hóa nghệ thuật. Đêm hội trại là dịp để mọi người thể hiện và phơi
bày quan điểm tích cực của mình và mang đậm dấu ấn cho sinh viên. Trường
còn tổ chức những hoạt động Đoàn rất bổ ích như: thanh niên tình nguyện,văn

nghệ, những buổi dã ngoại Những hoạt động ấy đã đánh vỡ tính ít nói trong
con người tôi từ trước tới giờ, tôi cảm thấy mọi người xung quanh thân thiện
hơn và tôi càng yêu cuộc sống này hơn.
Gió thổi lành lạnh, tôi cảm thấy lạnh buốt, gió thổi mây và mặt trời đi mất để lại
một màn đêm sâu thẳm. Lúc này tôi cảm thấy nhớ quá khứ vô cùng.Vạn vật
xung quanh tôi dường như có sự thay đổi lớn và tôi giờ đây cũng là sinh viên
năm hai nhưng những kỉ niệm trong tôi suốt năm học vừa qua không thể phai
nhòa. Nhìn lại những gì đã qua và nhìn lại hôm nay tuy có sự thay đổi nhưng đó
là sự vận động tích cực trong tôi. Tôi không mơ xa xôi, tôi trân trọng những gì
tôi có được, kỉ niệm ngày nào tôi sẽ nhớ mãi trong tim. Đại học Long An thân
yêu! Kỉ niệm êm đềm ơi cho tôi nhắn gởi “tôi khao khát được lặp lại kỉ niệm
trong tương lai và sẽ gắn chặt tôi hơn cho tới ngày ra trường”.
Mặt trời đã lên cao, ánh sáng chiếu muôn vạn vật mang theo ước mơ của tôi về
một tương lai tốt đẹp, thành đạt và hạnh phúc. Ngày đó sẽ đến và khi đạt đến
đỉnh vinh quang tôi sẽ quay đầu nhìn lại ngôi trường Đại học kinh tế công
nghiệp Long An - một bước thang đã đưa tôi lên đỉnh cao sáng chói.
3
Dựa vào nguyên tắc 7C:
1. A
2. A
3. A
4. A
5. A
6. A
7. A

4

×