Tải bản đầy đủ (.doc) (14 trang)

Tài liệu Thuật "Tự kỷ ám thị" pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (167.68 KB, 14 trang )

Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Thuật "Tự kỷ ám thị"
« on: Nov 26, 2003, 08:04:14 PM »
Thuật ngữ “ám thị” được dùng để diễn tả sựbiến đổi trong hành vi của
chúng ta gây nên bởi một thông báo gửi đến tâm trí. Mức độ của biến
đổi đó phụ thuộc vào sự khêu gợi trực tiếp của thông báo đối với các
cảm giác của chúng ta.
Ám thị có thể được định nghĩa là bất cứ một kinh nghiệm nào khơi
dậy cảm giác (feelings) hay cảm xúc (emotions) của chúng ta. Ám thị
có thể là một từ ngữ, một câu văn được viết hay đọc lên. Nó có thể là
một vật thể chúng ta trông thấy hay một biến cố chúng ta gặp phải.
Tự kỷ ám thị là một ám thị chúng ta tự gây ra cho mình.
Nếu bạn định sử dụng thuật tự kỷ ám thị, hãy bắt đầu bằng cách:
1. Định rõ trong đầu những gì bạn muốn làm, hoặc muốn trở thành.
Thiết lập câu nói xác định mạnh nhất và đơn giản nhất thể hiện được
ước muốn của bạn và viết nó ra giấy để bạn không thể quên.
Không nên thỏa mãn khi điều bạn viết ra chưa nói lên đúng hoàn toàn
những gì bạn muốn đưa vào thực hiện.
2. Hãy cẩn thận xem xét vì những lý do nào mà cho đến nay bạn vẫn
chưa thực hiện được dự tính của mình. Những cảm giác quen thuộc
nào đã cản trở bạn hoặc đưa bạn đi theo phương hướng hoạt động
khác với mục đích bạn đang theo đuổi?
3. Bây giờ bạn hãy tự hỏi một cách thành thật xem: sự thỏa mãn của
chiều hướng hoạt động bạn muốn theo đuổi trong tương lai có thể so
sánh được, trong trí tưởng tượng, với sự thỏa mãn do thói quen cũ
mang lại hay không?
4. Nếu không, hãy khơi lên trong tâm trí và óc tưởng tượng của bạn
tất cả những khả năng hứng thú, sung sướng và tự trọng mà bạn có
thể thấy được trong kế hoạch hoạt động mới.
Hãy hình dung bạn cư xử một cách hoàn toàn mới mẻ trong mọi hoàn
cảnh, dưới mọi trạng thái tâm lý. Cứ tiếp tục tưởng tượng như vậy


cho đến khi bạn thấy hài lòng rằng bạn đã có thể cảm thấy hạnh phúc
khi thực hiện các tự kỷ ám thị đó hơn là phải làm theo điều bạn vẫn
làm từ trước đến nay.
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Khi bạn chắc chắn đã thực hiện xong bước trên, không được đi sớm
hơn, bạn có thể yên chí bắt đầu thi hành một kế hoạch ám thị vững
chắc. Còn nếu bạn không thể hình dung được như vậy thì bạn hãy bỏ
đề nghị hiện tại và đi tìm một đề nghị ám thị khác thỏa mãn được điều
kiện tôi đã đưa ra - một đề nghị gần với khả năng và ước muốn thật
sự của bạn hơn.
Khi bạn đã đảm nhiệm được tất cả các bước trên, bạn co` thể sẽ thấy
răng cần phải sửa đổi lại câu văn ám thị đã chuẩn bị từ đầu. không sao
cả. Hãy trở lại từ đầu, sửa lại những chỗ cần sửa cho đến khi bạn có
một câu thật hoàn chỉnh; sau đó biến nó thành một khẳng định cá
nhân rõ ràng bằng một câu bắt đầu là, “Tôi có thể và tôi sẽ thực
hiện … gì gì đó”
Dành ra vài phút trước khi rời giường buổi sáng và vài phút trước khi đi
ngủ buổi tối để yên lặng, thư giãn, không có một nỗ lực tinh thần nào
cả, hãy để cho ý nghĩ của bạn bám vào lời ám thị đã viết ra. Hãy để
cho trí tưởng tượng gợi lên những hình ảnh của bạn đang thực hiền
điều bạn muốn. Rồi thì lặp lại một cách chậm rãi, cẩn thận từng chữ
của câu văn ám thị. Sau đó, phải quên tất cả những gì bạn đã tưởng
tượng và quyết tâm cho đến khoảng thời gian tự rèn luyện kế tiếp
( yếu tố quên đi này rất quan trọng vì nhiều người làm hỏng hiệu quả
của tự kỷ ám thị bằng cách thúc đẩy quá trình thật nóng vội, dùng đến
ý chí và nỗ lực của ý thức để hỗ trợ cho điều họ tự kỷ ám thị)
Nguyễn Hoàng An biên sọan theo Peter Fletcher (?!) (*)
Sức mạnh của ám thị
Xưa kia, nhà bác học kiệt xuất thời trung cổ Avixena đã từng nói rằng
trong số các loại thuốc và dụng cụ y học thì mạnh nhất là con dao, cỏ

và lời nói. Đúng, không còn phải tranh cãi gì nữa vì con dao của nhà
phẫu thuật và các cây thuốc rất công hiệu trong việc đem trả lại cho
người ốm sức khỏe. Nhưng còn lời nói thì sao? Vì sao lời nói lại được
liệt vào hàng những phương tiện chữa bệnh hiệu quả nhất vậy?
Trước khi dẫn ra các bằng chứng khoa học cho điều này, tôi muốn
nhắc lại ở đây một truyện ngắn của nữ văn sĩ người Anh Agata Crixti.
Trong truyện không có tình tiết trinh thám. Chỉ có một người bị … lời
nói giết chết. Nội dung vắn tắt của câu chuyện ("Căn nhà nhỏ nơi thôn
dã") như sau. Sau một lần xích mích, cô Êlix bỏ chồng chưa cưới để đi
lấy một người mà cô hầu như không hiểu biết gì. Chẳng bao lâu cô đã
phải lấy làm tiếc về chuyện đã rồi. Nhiều điều trong hành vi của chồng
cô, Matin, quả thật lạ lùng, thậm chí có vẻ khả nghi nữa. Một lần, sau
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
khi tiễn chồng đi làm, cô vào vườn và gặp người thợ làm vườn ở đó.
Thường thì người này đến nhà cô vào thứ hai, còn bây giờ ông ta lại
đến vào ngày không hẹn trước để hỏi cô chủ xem phải làm gì vào tuần
sau. Sự thể là do ông ta đa gặp Matin ngoài phố và anh ta cho biết
chiều tối hôm nay sẽ cùng vợ lên đường đi du lịch.
Cô Êlix lo lắng đi đi lại lại hồi lâu trong vườn và bất ngờ cô nhìn thấy ở
gần một luống hoa cuốn sổ tay của chồng. Mở ra, cô đọc thấy dòng ghi
cuối cùng: "Êlix. Thứ tư, ngày 18 tháng sáu, 9 giờ tối"… Chính ngày
hôm nay! Matin định làm gì cô đây? Hoảng hốt, cô lao vào phòng làm
việc của chồng, mở ngăn kéo bàn viết của anh ta và vô cùng hoảng sợ
khi thấy trong đó là những đoạn cắt trong báo nói về phiên toà và
chân dung Matin. Anh ta bị buộc tội vì nhiều người vợ của anh ta bị
biến mất vô tăm tích không biết vì sao. Bị kết án một số năm tù khá
dài, kẻ can án đã trốn tù.
Êlix đang ở trong tay một kẻ giết người bị bệnh thao cuồng! Chạy trốn
bây giờ cũng chưa muộn… Nhưng ngay lúc đó người chồng xuất hiện.
Cố gắng che dấu nỗi hoảng sợ của mình, cô đem cà phê và bữa chiều

lại cho anh ta. Uống cạn tách cà phê Matin bảo:
- Bây giờ anh và em sẽ xuống tầng hầm, em sẽ giúp anh rửa ảnh.
Người vợ hiểu rằng hắn sẽ giết mình dưới đó.
- Đi thôi!
Và ngay lúc đó, như thường xảy ra nơi những người có ý chí vào những
thời điểm cực hạn của cuộc sống. Êlix trấn tĩnh và nói với vẻ bình thản:
- Hượm đã, em phải nói với anh một điều rất quan trọng. Em đã sống
với anh vài tháng nay rồi, vậy mà anh chưa biết gì về em cả. Em muốn
bộc bạch với anh đây: em đã lấy chồng hai lần rồi…
Nhận thấy một nỗi quan tâm rõ rệt hiện ra trong mắt chồng, Êlix nói
còn điềm tĩnh hơn nữa:
- Thế đấy, em đã đầu độc người chồng đầu tiên bằng cách bỏ thuốc
độc vào cà phê. Anh ta đã bảo hiểm cuộc sống của anh ta cho em mà…
Matin kinh sợ nhìn vợ.
- Em cũng đã giết người chồng thứ hai như thế.
Hai chân người chồng quỵ xuống, hắn ta ngã vào ghế bành.
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
- Trời ơi, - hắn ta lắp bắp, - vì thế mà cà phê lại có vị ngon như vậy!
Ngươi đã đầu độc ta sao, quân khốn nạn!
- Đúng, em đã đầu độc anh, - người vợ khẳng định một lần nữa. -
Thuốc độc đã có tác dụng rồi. Vài phút nữa thôi anh sẽ chết!
Quả nhiên, năm phút sau anh ta tắt thở, mặc dù trong tách cà phê
không có chút thuốc độc nào.
Thoạt nhìn, đoạn kết câu chuyện thật huyễn tưởng và xa sự thật. Làm
sao lại có thể giết chết một con người chỉ bằng lời nói được? Song
chúng ta sẽ không vội kêt luận. Chúng ta cũng nhớ lại một số sự kiện
không phải lấy ra từ tác phẩm văn học, mà rút ra từ thực tế.
Nhiều sinh viên y khoa biết câu chuyện như thế này. Một số người nhất
trí bỡn cợt một anh bạn. Khi gặp người bạn đó, ai cũng hỏi vì sao bộ
dạng anh ta thiểu não thế, vì sao nét mặt anh ta nhợt nhạt thế và đau

ốm vậy. Lúc đầu anh thanh niên còn bình tĩnh trả lời: anh ta khoẻ
mạnh, không có gì xảy ra hết. Nhưng khi đã có chục người hỏi như thế
thì anh ra không chịu đựng được nữa. Vẻ mặt anh ta trở nên nhợt nhạt
và hoảng hốt, anh ta đáp lại câu hỏi tiếp theo rằng đúng là anh ta thấy
khó chịu và anh ta sẽ về nhà ngay. Việc đùa này quả là khá ác độc,
nhưng nó chứng minh một cách trực quan và thuyết phục về sức mạnh
của lời nói con người.
Người ta gọi tác động đó là ám thị. Đặc biệt mẫn cảm với tác động này
là những người có hệ thần kinh yếu, dễ bị kích động. Chẳng hạn, dễ
dàng ám thị một người như thể cảm giác sợ hãi trước điều gì đó hoặc
ngược lại, gây hứng khởi trong tâm trạng và làm cho người đó trở nên
vui vẻ, phấn chấn.
Có thể nhớ lại cả những trường hợp khi lời nói (chỉ riêng lời nói thôi!)
đã chữa khỏi cho những người đau ốm ngay trước mắt mọi người. Vào
thế kỷ trước, một người lính Pháp giải ngũ đã nổi tiếng như một thầy
lang có phép màu. Khi có người bị liệt chân đến nhờ ông ta chữa, thầy
lang nhìn người đó dữ dội, rồi sau đó thét ra lệnh: "Đứng dậy!". Và
người bệnh liền vứt nạng và bắt đầu bước đi!
Tất nhiên, người lính này không phải chữa được tất cả các con bệnh,
nhưng đã có một số người trở về nhà khoẻ khoắn sau khi đến nhờ ông
ta. Tất cả những nhiều đó đều bị liệt chân liên quan đến hệ thần kinh
bị đau (những bệnh này gọi là những bệnh có nguồn gốc tâm thần).
Từ lâu, các nhà khoa học đã giải thích được những điều "huyền diệu"
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
như thế. Ai mà không biết rằng những tác động bên ngoài khác nhau
đều có thể gây ảnh hưởng to lớn đến hoạt động của các cơ quan trong
cơ thể. Chẳng hạn, lo sợ, đau khổ hay vui sướng đều gây ra sự tăng
hay giảm nhịp tim, làn da trở nên hồng hào hoặc có thể làm cho tóc
bạc rất nhanh v. v… Nhiều khi lời nói còn có tác động mạnh hơn nữa
đối với hệ thần kinh. Lời nói có khả năng ảnh hưởng rõ rệt đối với tâm

lý và như thế có nghĩa là đến hoạt động của toàn bộ cơ thể.
Còn đây là những ví dụ đơn giản nhất. Bạn nghe thấy từ "khế chua"
(Nguyên văn "quả nham lê"(N. D), và từ đó liền gây ra sự tiết nhiều
nước bọt - dường như bạn đã nhấm nháp thứ quả chua đó trong miệng
rồi. Hoặc có ai đó rất sợ chuột. Nếu khi có mặt người đó mà bất ngờ
kêu to: "Chuột!" thì người đó sẽ hoảng hết hồn vía mặc dù không nhìn
thấy con chuột nào.
Và cả tự kỷ ám thị cũng có thể gây ra tác động như thế, đôi khi
còn mạnh hơn nữa, đối với cơ thể. Dưới tác dụng của tự kỷ ám thị
có thể làm bệnh hay đau ốm. Điều đó xảy ra như thế nào? Một người
cả lo, dễ bị kích động, cảm thấy hơi mệt mỏi. Nhưng người đó lại nghĩ
ngay đến bệnh tật nghiêm trọng. Chẳng hạn, người đó bị khản tiếng vì
cảm, nhưng đã cảm thấy là mình đang mất giọng hoàn toàn, ý nghĩ đó
cứ dai dẳng theo đuổi con người cả nghĩ ấy, người đó dường như tự
thuyết phục mình rằng chẳng bao lâu nữa sẽ bị mất giọng. Và thực tế
người đó mất giọng. Cần nhấn mạnh rằng, trạng thái tinh thần và tình
cảm của con người giữ một vai trò to lớn trong tự kỷ ám thị. Nhiều
người đã nghe chuyện: bà cụ cất tiếng "trừ yểm" mụn cơm, thế là mụn
cơm biết mất liền. Thầy thuốc ở đây vừa là sự ám thị của bà lang, vừa
là sự tự kỷ ám thị, niềm tin rằng bà lão ấy có thể "trừ" được mụn cơm
đã giúp việc. Ở đây việc bà lão có buộc mụn cơm bằng dây hay bằng
tóc không đều chẳng có ý nghĩa gì. Cũng không quan trọng việc người
ta thầm thì tụng niệm về cái mụn cơm đó. Chính sự tự kỷ ám thị rằng
sau lời "yểm" đó mụn cơm sẽ biến đi đã đóng vai trò quyết định.
Các bác sĩ nhiều lần kiểm tra phương pháp chữa trị như thế: chẳng
hạn, họ bôi nước, nước quả, rượu vào mụn cơm rồi bảo người có mụn
cơm rằng đó là loại thuốc mới rất công hiệu đối với mụn cơm. Và điều
đó đã tác động đến nhiều người. Người ta tin vào thuốc, vào việc thuốc
sẽ chữa được bệnh, họ tin vào bác sĩ - và thế là các mụn cơm biến đi.
Nhiều khi, tự kỷ ám thị đã làm nên những điều thật sự kỳ diệu.

Hồi trước chiến tranh, nhiều người yêu thích sân khấu đều biết rõ nghệ
sĩ tài năng I. N. Pevxôp. Ở ngoài đời ông bị tật nói lắp, nhưng trên sân
khấu ông đã khắc phục được nhược điểm này. Bằng cách nào vậy?
Nghệ sĩ đã ám thị mình rằng trên sân khấu không phải ông, mà là một
người khác nói và diễn, đó là nhân vật của vở diễn, con người không
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
nói lắp. Và điều đó luôn luôn có tác dụng tốt.
Dưới tác động của tự kỷ ám thị, người ta có thể bị liệt chân tay, có thể
bị điếc và mù bất thình lình. Điều căn bản gây ra hiệu quả đó chính là
do, chẳng hạn, ở người bị mù thì không phải các tế bào thần kinh bị
hỏng, mà chỉ có hoạt động ở vùng não chỉ huy thị giác bị rối loạn thôi.
Ở vùng não đó, dưới tác động của tự kỷ ám thị đã phát triển một ổ ức
chế bền vững, tức là những tế bào thần kinh mà hoạt động bị gián
đoạn một thời gian khá lâu. Các tế nào đó thôi không nhận các tín hiệu
tới và trả lời chúng nữa. Vậy có thể chữa cho những bệnh nhân như
thế bằng cách áp dụng thôi miên và ám thị, hơn nữa, sự khỏi bệnh đến
ngay tức khắc và làm cho người không am hiểu phải sửng sốt.
Các bạn hãy nhớ lại những câu chuyện kể về các nhà tu hành khổ
hạnh và những kẻ cuồng tín tôn giáo, những chuyện đó chứng minh
rằng ở trạng thái phấn khích cực độ, họ mất sự thụ cảm với đau đớn
và họ chịu đựng sự tự hành xác và tra tấn kinh khủng… với sức bền bỉ
ghê gớm. Nguyên nhân ở đây là do con người đưa mình vào trạng thái
thôi miên bằng tự kỷ ám thị và thực tế đã ngừng cảm thấy đau đớn.
T.A
(st)
Một câu chuyện khác :
Cách đây mấy năm, tôi nhớ có đọc một mẩu chuyện ngắn về một
chàng thanh niên tên là William Henry Posters. Gia đình anh sống tại
một tỉnh lỵ khỉ ho cò gáy nào đó ở Lincolnshire .
Khi rời khỏi nhà trường, William, hay cái tên Bill mà bạn bè thân mật

đặt cho anh, tìm được một chân chạy việc văn phòng cho một hang
kinh doanh địa phương . Anh là một chàng trai thông minh, lanh lợi,
tính tình năng nổ, xốc vác, nên sau một thời gian đã có nhiều tiến bộ
khả quan. Nhưng rồi một vài năm trôi qua, tính cách đơn điệu của
công việc và nét buồn tẻ bao trùm của môi trường xung quanh đã bắt
đầu làm cho anh cảm thấy khó chịu.
Anh tỏ ra ham thích phiêu lưu mạo hiểm, có trí tưởng tượng sắc bén,
nhưng cuộc sống gò bó của thế giới nhỏ bé kia đã khiến cho anh phiền
long đến cực độ.
Vì thế, một bữa nọ, William đã rơi vào cơn cám dỗ. Chớp lấy một cơ
hội thuận tiện, anh đánh cắp két bạc của công ty và đón chuyến xe
đầu tiên đi Luân đôn, nhất quyết tìm đường trốn ra nước ngoài và tìm
một việc nào đó để kiếm sống.
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Tất cả đều diễn ra êm thấm đối với Bill cho đến khi anh ta tới thành
phố và bắt đầu tìm chỗ tạm trú . Và một điều kỳ lạ đã xảy ra. Anh
đang thả bộ dọc theo con đường Strand, sung sướng về tự do vừa đạt
được, thì chợt bắt gặp một tấm áp phích dán trên tường. Tờ áp phích
ghi là : “Bill Posters sẽ bị truy tố”.
Ngay tức khắc, chàng thanh niên đang trốn tránh pháp luật cảm thấy
hoảng hốt. Chân tay anh run lên, tim đập loạn xạ. Anh cảm thấy như
ai đó vừa thét lên tên anh, thét lớn đến nỗi tất cả các khách bộ hành
quanh đó đều nghe thấy. Nhưng anh tự lý luận trong đầu, và chỉ một
lúc sau đã khá trấn tĩnh lại, tiếp tục tiến bước.
Mười phút sau, anh thấy thêm một tờ thông báo khác giống y như tờ
vừa xem: “Bill Posters sẽ bị truy tố “ . Thế là một lần nữa anh cảm
thấy hoảng sợ và bối rối.
Anh tự nhiếc mình là một thằng điên, nhắc đi nhắc lại trong đầu rằng
sự trung tên Bill Posters bình thường kia, với những dòng chữ in trên
bản thông cáo, chẳng có ý nghĩa gì đối với anh cả.

Nhưng nghĩ như vậy cũng bằng thừa. Dù cho anh có chọn lối nào đi
chăng nữa, sớm muộn gì anh cũng phải gắp thông báo tố giác đó :
“Bill Posters sẽ bị truy tố”.
Chỉ sau vài giờ, Bill thấy không còn chịu được nữa. Anh tìm đến một
đồn cảnh sát, qui phục và thú nhận hết tội lỗi. Anh được áp giải trở về
nhà.
Trích trong sách (*)
Thêm một ví dụ thực hành về thuật "Tự kỷ ám thị"
Một thanh niên cảm thấy cần phải bỏ tật hút thuốc, quyết định dùng
phép tự kỷ ám thị, và bắt đầu lặp đi lặp lại trong đầu cầu : " Tôi có thể
bỏ thuốc". Trong suốt một tuần lễ, anh ta đã nói câu đó đến cả trăm
lần, nhưng rồi vẫn cứ hút thuốc đến ngợp khói như mọi khi .
Dĩ nhiên là như thế rồi, bởi vì trong thâm tâm, anh ta đâu có muốn bỏ
thuốc . Anh thấy cần phải bỏ thuốc, có lẽ bởi vì cô bạn thân nhất của
anh đang cằn nhằn anh về chuyện đó, nhưng lòng xác tín riêng tư
(private conviction) của anh cho rằng anh đã ham mê thói quen đó và
hơn thế nữa, anh thừa biết rằng anh đã từng bỏ thuốc đến ba lần trước
đây mà không thành công .
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Kết quả là, mặc dù anh đã lặp đi lặp lại dạng câu nói kia rất chu
đáo, nhưng óc lý luận của anh lại tiếp tục hạch sách câu phát
ngôn "Tôi có thể bỏ thuốc", và từ chối tính có thật của câu nói
đó Những gì anh thanh niên cho rằng anh phải làm, chỉ là những ý
tưởng trái ngược và xung đột nhau. Anh ta phải giải quyết mối xung
đột này và dành lấy cảm giác - ước muốn của anh - về phe với ý
định tiết chế bỏ thuốc lá rồi thì ám thị mới sẽ có tác dụng đưa anh
ra khỏi sự ràng buộc của thói quen .
Trích (*)
hn (st)
"Tự kỉ ám thị" một thuật ngữ có vẻ như rất trừu tượng và xa lạ,

nhưng khi biết được bản chất của nó, và ngẫm nghĩ một chút về những
sự việc xảy ra quanh ta, bạn có thể giật mình khi thấy nó đang diễn
ra, hiện diện ở trong bạn, những người xung quanh bạn; nó xuất hiện
trong những sự việc từ nhỏ nhất, đến những vấn đề chung của nhân
loại
Cần phải nói rằng sự tự kỷ ám thị đóng một vai trò to lớn
trong các trường hợp khỏi bệnh ở những "nơi thiêng". Khi quỳ
trước tượng thánh "nhiệm màu" hay lặp hụp nơi nguồn nước
"thánh", người bệnh không chỉ khao khát được khỏi bệnh mà
còn tin tưởng sâu sắc vào sức mạnh trời ban và như vậy đã tự
kỷ ám thị rằng nhất định sẽ khoẻ lại
Bên những chốn thiêng liêng
Trong cuốn sách "Trong thế giới bí ẩn và kỳ diệu", nhà văn phổ biến
khoa học nổi tiếng N. A. Rubakin có kể về các trường hợp chữa bệnh
trên mộ viên trợ tế Phrăngxoa đơ Pari. Con người ấy chết vào thế kỷ
18, mà vào thời đại ấy chẳng có ai nghi ngờ việc những điều kỳ diệu có
thể được thực hiện nhờ ý chí của thần thánh. Ngay khi sinh thời, người
ta đã gán cho viên trợ tế cái vinh quang của một vị "thánh". Ông ta có
thể làm nên những điều kỳ diệu, những người sùng đạo đã nói về ông
ta như thế.
Hy vọng được khỏi bệnh, "ý nghĩ" đó đã đưa cô thợ Mađơlen Bênhi ở
nhà máy sợi Pari đến với viên trợ tế. Cô đã đến nghĩa địa vào ngày
chôn "con người chí thánh". Đã từ lâu, Mađơlen bị liệt tay trái. Đó là
một bệnh thần kinh điển hình. Bênhi mắc chứng ixtêri, cô dễ bị kích
động vì những nguyên cớ không đâu, hay khóc, rất nhạy cảm. Và đây,
trước khi quan tài viên trợ tế được hạ xuống, Mađơlen toàn thân run
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
rẩy vì mong đợi đã tiến lại gần, cô cúi mình trên quan tài và chạm
cánh tay bất động của mình vào đó. Và điều kỳ diệu mà cô ta hết sức
mong chờ đã xảy ra: về đến nhà, người phụ nữ cảm thấy cánh tay tê

liệt đó lại bắt đầu cử động được.
Niềm tin nhiệt thành vào khả năng lành bệnh kỳ diệu, niềm tin rằng
"thánh", cha Phrăngxoa, có thể thực hiện được điều đó đủ làm nên
công chuyện! Nếu như Mađơlen Bênhi cũng tin tưởng mạnh mẽ như
thế nhưng không phải vào viên trợ tế đạo cơ đốc ấy, mà vào một
người có "phép mầu" nào khác thì kết quả cũng vậy thôi. Chính cô ta
đã tự chữa cho mình.
Trong lịch sử tôn giáo có không ít chuyện kể về những trường hợp khỏi
bệnh nhờ chạm vào các thánh vật như những tượng thánh "có phép
màu", những bộ "thánh cốt". Khi kiểm tra người ta thấy không ít trong
số những điều "huyền diệu" như vậy chỉ là chuyện bịa đặt, nhưng cũng
có khi không phải như vậy - người ta thực tế đã khỏi bệnh. "Lẽ nào đó
lại không phải là điều kỳ diệu?" - những người tin đạo chất vấn. - Bệnh
đã kéo dài hàng năm, thế mà lại qua khỏi được tức thì sau khi chạm
vào thánh vật! Đó là gì nếu không phải là sức mạnh của thánh thần?
Trên thực tế, đã bao thế kỷ nay các chứng ixtêri bệnh hoạn là một kho
chứa thực sự cho những phỏng đoán về các "chước màu chữa khỏi
bệnh". Khoa học chưa biết được những nguyên nhân và cơ chế đích
thực trong hoạt động của các hiện tượng như thế. Nhưng cái mà hôm
qua còn là điều bí ẩn thì hôm nay không những được giải thích mà còn
được dùng để vũ trang cho y học. Ám thị, thôi miên đang được áp
dụng thành công để chữa bệnh ixtêri và những căn bệnh liên quan đến
nó.
Cần phải nói rằng sự tự kỷ ám thị đóng một vai trò to lớn trong các
trường hợp khỏi bệnh ở những "nơi thiêng". Khi quỳ trước tượng thánh
"nhiệm màu" hay lặp hụp nơi nguồn nước "thánh", người bệnh không
chỉ khao khát được khỏi bệnh mà còn tin tưởng sâu sắc vào sức mạnh
trời ban và như vậy đã tự kỷ ám thị rằng nhất định sẽ khoẻ lại. Ý nghĩ
liên tục không thôi về điều đó đã chuẩn bị trước cho tâm lý hướng tới
sự lành bệnh. Và "phép màu" đã xảy ra: các quá trình bệnh tật ở

những vùng nào đó nơi não bộ trở lại bình thường.
Các trường hợp khỏi bệnh ở những "nơi thiêng" trước hết hoàn toàn
không phải là thường xuyên, hơn nữa, chúng đâu phải luôn luôn làm
cho sức khoẻ người bệnh được bình phục hoàn toàn. Những trường hợp
khỏi bệnh cá biệt chìm ngập trong vô khối các chứng rối loạn thần
kinh, những rối loạn ấy không những không làm mất đi mà lại thu hút
thêm hàng ngàn kẻ sùng tín chưa được hưởng sự khỏi bệnh hay giảm
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
bệnh ở những "nơi thiêng". Bầu không khí thần bí tôn giáo có tác động
tai hại đến hệ thần kinh thậm chí của những người khoẻ mạnh, nói chi
đến những người có tâm lý không ổn định. Bằng cách làm suy nhược ý
chí và làm lý trí tê liệt, bầu không khí đó gia tăng sự phát triển các
bệnh tâm thần đôi khi rất nặng ở nhiều người mộ đạo.
Đôi khi lại còn có chuyện như sau. Tờ báo "Vilna Ukraina" ra ở Lvôp đã
kể về một trường hợp khỏi bệnh "kỳ diệu" này. Những kẻ trông coi
một giáo khu không đợi cho đến khi thượng đế ban cho họ một điều
huyền diệu nào đó mà quyết định tự tạo ra nó. Một kẻ sống trong giáo
khu tên là Antôn Gôchêliaka đã nhận làm diễn viên màn hề này. Y nằm
lên giường, còn những kẻ tổ chức ra trò đê nhục ấy bắt đầu tung tin
giữa đám người sùng đạo rằng hắn ta bị cây ngoài công trường khai
thác gỗ đè vào người. "Người ta thấy kẻ bất hạnh bị gẫy cả hai chân,
người đó nằm bất động. Các bác sĩ bất lực. Con người khốn khổ ấy sắp
phải về chầu trời. Cần phải cầu nguyện giúp anh ta. Chúng ta sẽ cầu
xin thượng đế chữa lành cho kẻ xấu số ấy". Sau đó "điều huyền diệu"
tự nó đã được hoàn tất. Các giáo dân trong vùng tụ tập tại nhà
Gôchêliaka, họ bắt đầu cầu nguyện. Vài phút sau, "người bị nạn" thấy
mình khoẻ hẳn lên. Sau đấy, người đó bỗng nhiên nhỏm dậy và bắt
đầu đi lại trong phòng, thậm chí không chút khập khiễng.
Những người mộ đạo sửng sốt. Điều màu nhiệm thế là đã xảy ra! Sau
này, kẻ "được chữa khỏi" đã công khai kể cho mọi người nghe về tấn

hài kịch mà hắn ta đã sắm vai chính trước mắt "giáo hữu".
Người sùng tín có thể nói: "Lẽ nào điều đó lại bác bỏ được tôn giáo,
bác bỏ được niềm tin vào thường đế? Kẻ bịp bợm tự hắn phạm lỗi
trước chúa trời cơ mà". Đúng, tất nhiên những chuyện bày đặt về
chước màu tôn giáo vạch trần trước hết chính những kẻ bịp bợm. Song
chúng ta nói về chúng chỉ để không quên rằng: có thể chạm chán với
sự lừa bịp trắng trợn nhất mà những người đôi khi cả tin và bị loá mắt
vì tôn giáo đặt lòng tin vào.
Mà niềm tin mù quáng đâu phải vô hại. Niềm tin ấy đứng ngay bên sự
lầm lẫn nguy hiểm khác. Đó là niềm hy vọng rằng chỉ có thượng đế
chứ không phải ai khác là có thể chứa khỏi bệnh. Điều đó đã đem lại
biết bao tai hoạ cho các gia đình sùng tín
T.A
(st)
Tự kỷ ám thị - Chìa khóa của sự phi thường
Hà Thư
www.giadinh.net.vn
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Trong rất nhiều trường hợp, tự kỷ ám thị đã đem lại thành công cho con
người ngoài sức tưởng tượng, những việc mà bản thân họ nghĩ mình
không có khả năng làm được.
Người ta có thể sử dụng nó như một liệu pháp để ngăn chặn và
vượt qua bệnh tật. Thậm chí nó có thể đưa một con người cận kề
danh giới mong manh của sự sống và cái chết, từ sự suy sụp khi
nghĩ không còn khả năng cứu chữa trở lại với cuộc sống vui tươi.
Khám phá tiềm năng
Nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh – Giám đốc Trung tâm lý
học Đông phương, Hội nghiên cứu khoa học Đông Nam Á cho
biết, từ thời xa xưa, cho dù kiến thức của con người còn hạn hẹp
thì người ta đã biết được giá trị tác động của tinh thần lên vật

chất, cụ thể hơn là đối với cuộc sống và bản thân của con người.
Người ta tự nhủ với chính mình về một điều nào đó để tự khuyến
khích mình đạt được những khả năng mà bản thân trước đây
không có - hoạt động đó, người ta gọi là tự kỷ ám thị.
Từ cổ xưa người ta đã nói đến sự tương tác giữa ý thức và bản
thể. Ví như sự tương tác của những người học thiền, tu luyện tự
tạo cho mình sau khi viên tịch trở thành ngọc xá lỵ. Hoặc những
người tự cho mình có khả năng nào đó như đi trên than lửa cháy
rừng rực mà không bị bỏng hoặc đi trên các mũi giáo nhọn mà
không việc gì.
Ngoài sự rèn luyện (như người thiền) có thể ngồi dưới giá lạnh
rất lâu mà không bị cảm giác “rét cắt da cắt thịt” chi phối thì họ
còn có niềm tin mãnh liệt vào khả năng “siêu nhiên” của mình.
“Tự kỷ ám thị có phương pháp, có ý thức nhằm phục vụ mục đích
tốt sẽ đem lại những kết quả tốt”, nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ
Tuấn Anh nhấn mạnh, “Tuy nhiên, có những người hay liên tưởng
xấu khi gặp một ai đó bị tai nạn hoặc xui xẻo sẽ bị ám ảnh và dễ
dẫn đến trầm cảm, nặng hơn là hoang tưởng.Đặc biệt mẫn cảm
với tác động này là những người có hệ thần kinh yếu, dễ bị kích
động”.
Người có thần kinh yếu nếu bị ai đó nói “hôm nay trông sắc mặt
anh thế nào ấy, có chuyện gì không ổn phải không”, điều đầu
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
tiên nếu người đó không có vấn đề gì về tinh thần và sức khoẻ sẽ
là câu trả lời “không”.
Nhưng nếu có người cố tình trêu ghẹo, nói đi nói lại nhiều lần và
có nhiều người cùng tham gia nói vậy sẽ khiến họ không thể bình
tâm, tinh thần sẽ hốt hoảng, dẫn đến những hành vi sai lạc.

Trong các lễ hội của một số dân tộc trên thế giới, nhiều người

dùng que sắt xiên qua má, hoặc dùng móc sắt móc vào da thịt
mình để kéo xe mà không có cảm giác đau đớn. Hay trong cuộc
chiến tranh chống Mỹ của ta, một nữ dân quân đã vác những tải
đạn hàng trăm kilôgram mà một người bình thường với trọng
lượng nhỏ bé như vậy không thể làm nổi.
Theo nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh, đây là dạng tự kỷ ám
thị vô thức. Lúc đó trong chiến tranh, giữa cái sống và cái chết
đan xen, tinh thần chiến đấu bảo vệ tổ quốc đã khiến người con
gái đó nghĩ mình phải vác thật nhiều, thật nhanh để cung cấp
đạn cho đồng đội đã khiến cô vác được tải đạn gấp mấy trọng
lượng của mình.
Câu chuyện về một kẻ ăn trộm, khi bị đuổi bắt đã chui tọt vào
chuồng gà có cửa chuồng bé tí, hoặc nhảy vút qua bức tường cao
4 - 5m để thoát thân cũng thể hiện khả năng ám thị vô thức
trong hoàn cảnh bức bách, ngàn cân treo sợi tóc.
Khả năng chữa bệnh kỳ diệu
Khả năng phi thường của con người quả thật chưa thể khai thác,
phát huy hết, chính tự kỷ ám thị giúp phát huy được tiềm năng
con người. Nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh cho biết thêm,
có những dạng tự kỷ ám thị có ý thức và phương pháp, người ta
tập trung tư tưởng, ý nghĩ của mình bằng một câu nói, một vật
cụ thể nào đó và lặp đi lặp lại ước muốn của mình trong đầu.
Chính vì thế, tự kỷ ám thị có thể giúp con người chữa được bệnh
hiểm nghèo. Thậm chí người ta có thể làm thay đổi cấu trúc vật
lý và cơ địa của mình cho thích nghi với điều ý chí họ mong
muốn. Thời chiến tranh, nhiều thương binh đã được bác sĩ
khuyến khích sử dụng phương pháp tự kỷ ám thị để họ không có
cảm giác đau đớn khi bị phẫu thuật mà không có thuốc gây tê.
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
Tâm lý trị liệu là sự trị bệnh bằng tư tưởng, ý lực hay còn gọi là

tự kỷ ám thị hoặc là “tự thôi miên”. Chúng ta biết rằng, tế bào
hay hệ miễn dịch của con người hoạt động không tự ý, nghĩa là
những hoạt động theo tín hiệu từ trung ương thần kinh.
Vì thế khi phải chiến đấu với bệnh tật, tự thôi miên bằng câu “tôi
lành bệnh, tôi mạnh khỏe” thần kinh trung ương sẽ đánh đi
những tín hiệu tốt, rất nhiều lần như thế, hệ miễn dịch sẽ “buộc”
phải hoạt động theo chiều hướng vãn hồi sức khỏe.
Trong trường hợp này, nếu án thị chuyên nhất có thể cơ thể sẽ
sản sinh chất endorphine một cách cục bộ nhằm xoa dịu khi cơn
bệnh hành hạ. Chất endorphine là dạng “morphin nội sinh” ai
cũng có. Nó có nhiệm vụ hóa giải mọi sự đau nhức, mỏi mệt như
một liều giảm đau, an thần.
Nhiều người yêu thích sân khấu đều biết rõ nghệ sĩ tài năng I. N.
Pevxôp (Nga). Ở ngoài đời ông bị tật nói lắp, nhưng trên sân
khấu ông đã khắc phục được nhược điểm này. Bằng cách nào
vậy? Nghệ sĩ đã ám thị mình rằng trên sân khấu không phải ông,
mà là một người khác nói và diễn, đó là nhân vật của vở diễn,
con người không nói lắp. Và điều đó luôn luôn có tác dụng tốt.
Dưới tác động của tự kỷ ám thị, người ta có thể chữa cho người bị
liệt chân tay, có thể bị điếc và mù bất thình lình. Điều căn bản
gây ra hiệu quả đó chính là do, chẳng hạn, ở người bị mù thì
không phải các tế bào thần kinh bị hỏng, mà chỉ có hoạt động ở
vùng não chỉ huy thị giác bị rối loạn thôi.
Ở vùng não đó, dưới tác động của tự kỷ ám thị đã phát triển một
ổ ức chế bền vững, tức là những tế bào thần kinh mà hoạt động
bị gián đoạn một thời gian khá lâu. Các tế nào đó thôi không
nhận các tín hiệu tới và trả lời chúng nữa. Vậy có thể chữa cho
những bệnh nhân như thế bằng cách áp dụng thôi miên và ám
thị, hơn nữa, sự khỏi bệnh đến ngay tức khắc và làm cho người
không am hiểu phải sửng sốt.

“Từ lâu, các nhà khoa học đã giải thích được những điều “huyền
diệu” như thế. Con người có thể làm được những điều kỳ diệu để
phát huy sức mạnh tiềm ẩn của mình phục vụ cho bản thân và
cuộc sống. Và một điều quan trọng, là hãy ám thị một cách thật
tích cực, bởi nếu làm ngược lại, con người sẽ nhận được những
Tài liệu nghiên cứu dưỡng sinh của nhóm ViNado- Tp HCM
kết quả xấu không mong muốn”, nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ
Tuấn Anh nói.
“Tự kỷ ám thị cũng có thể đem lại những hậu quả xấu nếu họ tự
kỷ sai – không phù hợp với tồn tại khách quan, kiểu như một
người luôn tự tưởng tượng mình có khả năng bay như chim,
cho đến một ngày quyết định bay từ trên tầng cao và kết cục là
phải trả giá đắt cho hành động đó.
Có người tưởng mình là vĩ nhân, cho mình là siêu nhân hay thần
nọ, thánh kia, đến mức độ hoang tưởng, mắc chứng tâm thần.
Cũng có người lúc nào cũng nghĩ mình yếu và bệnh tật thì sẽ
luôn mệt mỏi, không muốn làm gì và rất dễ mắc bệnh.
Cũng là tự kỷ ám thị nhưng người luôn buồn rầu hay lo nghĩ sẽ
dẫn đến trạng thái gầy mòn, tiều tụy và tóc bạc rất nhanh. Vì khi
đó, trung ương thần kinh liên tục đánh đi tín hiệu xấu khiến các
tế bào hoạt động theo chiều hướng xấu. Cho nên, một người
bệnh mà lúc nào cũng rên rỉ, buồn rầu, tuyệt vọng… thì hệ miễn
dịch cũng sẽ hoạt động theo chiều hướng bất lợi”.
(Nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh)
Hà Thư
Nguồn: www.giadinh.net.vn

×