Tải bản đầy đủ (.pdf) (20 trang)

BÀI THU HOẠCH DIỄN ÁN HỒ SƠ HÌNH SỰ MÃ SỐ HỒ SƠ LS.HS07/DA pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (303.98 KB, 20 trang )


1










BÀI THU HOẠCH DIỄN ÁN HỒ SƠ HÌNH SỰ
MÃ SỐ HỒ SƠ LS.HS07/DA
VỤ ÁN: TRẦN VIỆT HÙNG CƯỠNG ĐOẠT TÀI SẢN































2








I. TÓM TẮT NỘI DUNG VỤ ÁN:
Ngày 04/3/x Trần Việt Hùng trú tại Thôn 4, Nắc Con, Yên Lâm đi bệnh viện Hàm Yên
mổ ruột thừa. Ngày 09/3/x được ra viện, Hùng từ bệnh viện về nhà em gái là Trần Thị
Mạnh ở Km 53 Yên Phú, Hàm Yên nghỉ vì vết mổ còn đau. Khoản 16 giờ cùng ngày
Hùng đòi về nhà nhưng Mạnh không cho, Hùng nói với Mạnh là "Tao sốt ruột vì nghi vợ
là Nông Thị Chuyên có quan hệ ngoại tình với Lý Văn Chương người ở Thôn 3, Nắc
Con, Yên Lâm, Hàm Yên”. Sau đó, Hùng có nhờ Mạnh về xem sự việc như thế nào, lúc

này chỉ có Hùng và Mạnh ở nhà, Hướng là chồng Mạnh đi chơi bên nhà hàng xóm đến 18
giờ mới về, Mạnh bảo Hướng đi mượn xe máy để đưa cháu Quỳnh là con của Quang anh
trai Mạnh nhà ở Thôn Ngõa, Yên Lâm, luôn tiện kiểm tra cho Hùng luôn, sau khi Hướng
mượn xe về và trong lúc ăn cơm Hùng nói "Nếu có bắt được vợ tao và Chương quan hệ
ngoại tình, chúng mày cứ bắt giữ lại cho tao sau đó gọi tao về giải quyết".

Ăn cơm xong, Hướng chở Mạnh và cháu Quỳnh đi đến khoảng 20 giờ thì tới nhà Thể em
gái của Mạnh, Hướng và Mạnh gửi xe máy và cháu Quỳnh lại nhà Thể ở Thôn 3, Nắc
Con và đi bộ vào nhà Hùng ở Thôn 4, khi tới cổng nhà Hùng thấy trong nhà không có
ánh sáng, Hướng bảo Mạnh ngồi chờ ở cổng Hướng đi tìm Toàn là em trai Mạnh, khi đi
tìm Toàn, Hướng có ghé nhà Thể lấy một con dao nhọn, khoảng 30 phút sau Hướng,
Toàn quay lại và đi thẳng lên nhà Hùng còn Mạnh đứng trước cổng chờ, khi đến nhà
Hùng, Hướng gọi nghưng không thấy trả lời, Hướng đi ra phía cửa sổ không có cánh soi
đèn pin vào trong nhà thấy ri đô kéo kín xung quanh giường, dưới nền đất sát giường có
một đôi ủng và một đôi dép, Hướng bảo Toàn trèo qua lỗ hỏng cửa bếp vào trong nhà,
còn Hướng trèo qua cửa sổ đối diện với giường và nhảy xuống nền nhà, Hướng cầm đèn
pin soi và kéo ri đô thấy trên giường có 02 người nằm ngủ đắp chăn bông phủ đến mặt.
Hướng cầm chăn bông giật tung phát hiện Nông Thị Chuyên đang nằm ngủ cùng Lý Văn
Chương, Hướng quát "chúng mày nằm im không được chạy", lúc đó Chuyên bật ngồi dậy
hỏi "cái gì đấy" đồng thời chạy ra phía cửa bếp, mở cửa bếp chạy ra ngoài, Hướng đuổi
theo và hô "Mạnh ơi bắt lấy nó", Mạnh đuổi theo và bắt được Chuyên, Hướng quay lại
cùng Toàn khống chế Chương, lúc này Chương vẫn ngồi trên giường mặc quần đùi, áo
dài, Chương định lấy chiếc quần dài cuối giường mặc thì bị Hướng giằng lại, lúc giằng co
mũi dao nhọn Hướng cầm đâm vào chân trái của Chương gây chảy máu. Lúc này Mạnh
đưa được Chuyên vào trong nhà và bắt ngồi tại ghế, trên người Chuyên mặt quần lửng, áo

3

phông cộc tay. Mạnh lấy giấy bút yêu cầu Chuyên viết tường trình về việc quan hệ ngoại
tình với Lý Văn Chương. Chương vẫn ngồi trên giường và đã được bật điện sáng, Hướng

bảo Mạnh đi gọi người về làm chứng còn Hướng và Toàn ở lại khống chế Chương và
Chuyên, khoảng 20 phút sau Mạnh cùng Thể quay lại, sau đó thấy ông Trần Văn Phú (bố
của Mạnh), Đặng Văn Bụ và Bàn Văn Dần đến, Hướng bảo anh Bụ lập biên bản về việc
ngoại tình giữa Chuyên và Chương nhưng anh Bụ không biết lập biên bản, Hướng nói
với mọi người là phải ra đón anh Quang vào để lập biên bản. Hướng để con dao nhọn trên
hòm gian nhà Hùng rồi lấy xe máy đi đón Quang ở Thôn Ngõa, Yên Lâm. Khi tới nhà
Quang, Hướng nói lại việc ngoại tình của Chương và Chuyên, sau đó Quang cùng lấy xe
máy đi vào nhà Hùng, vào đến nhà Hùng Quang lấy giấy bút ra lập biên bản, khi lập biên
bản xong mọi người ký vào biên bản và đưa cho Toàn cầm. Hướng nói với mọi người ra
đón anh Hùngg vào giải quyết sau đó Hướng đi đón anh Hùng thì Mạnh nói "mọi người
mệt rồi, tạm thời trói hai người lại chờ anh Hùng về giải quyết", Sau đó Toàn đi lấy được
một đoạn dây, loại dây Nilon sắc, rắn trắng dài hơn 1 mét đến, chị Mạnh cầm dây trói
khủy tay Chuyên và Chương vào cột nhà (mỗi người được trói vào một cột), trong lúc
trói Chương phản ứng, Mạnh lấy dao ghí vào cổ Chương buộc chấp hành.

Khoảng 23 giờ ngày 09/3/x Hướng chở Hùng về tới, khi vào trong nhà Hùng ngồi xuống
ghế nói với Chuyên vài câu, sau đó quay sang hỏi Chương thấy Chương nói đỗ lỗi cho
Chuyên nên Hùng tát Chương ba cái vào mặt, Hùng yêu cầu Chương và Chuyên tự cởi
truồng nhưng Chương và Chuyên không chịu, Hùng tự tay cởi quần dài và quần lót của
Chuyên ra, sau đó quay sang cởi quần đùi của Chương. Để Chương và Chuyên cởi truồng
trước mặt nhiều người. Thấy sự việc như vậy, mọi người có mặt vào can ngăn nhưng
Hùng không nghe. Hùng tiếp tục hỏi Chương và Chuyên về việc ngoại tình, trong lúc vừa
hỏi Hùng vừa đánh, vừa tát Chương nhiều lần vào mặt và bóp cổ, mọi người vào can
ngăn không cho Hùng đánh Chương. Khoảng 30 phút sau khi Hùng về nhà Hùng nói với
Chương “Mày cưỡi vợ tao rồi, tao phải phạt mày 15 triệu để tao mua một con xe tao
cưỡi” nói xong Hùng dùng kéo dí vào cổ Chương , Chương sợ nên đồng ý viết giấy trong
lúc vẫn bị trói. Khi viết xong Chương đưa cho Hùng nhưng Hùng không xem được chữ
của Chương viết. Lúc đó khoảng 5 giờ sáng ngày 10/3/x Chuyên xin đi ngoài vệ sinh
được Mạnh cởi trói đưa đi vệ sinh khi quay lại Hùng yêu cầu trói lại như cũ, lúc đó có
ông Phú có mặt ở đó yêu cầu không trói Chuyên nữa, ông Phú giằng lấy dây trói từ tay

Mạnh, Hùng thấy vậy bực tức nên cầm rido kéo giật làm bóng điện sáng vụt tắt, lợi dụng
mất điện Chuyên bỏ chạy theo lối cửa bết ra sau nhà lấy quần treo sau nhà chạy lên đồi.
Thấy Chuyên bỏ chạy Hùng lấy tiếp đoạn dây Nilon dùng để làm dây căng cấy ruộng
buột thêm vào người Chương cho chắc chắn, đồng thời bắt Chương ngồi bệt xuống nền
đất trong nhà lúc đó khoảng 5 giờ 30 phút cùng ngày mọi người có mặt ở đó đã đi ra khỏi
nhà, Hùng liền đóng trái cửa bên trong còn lại trong nhà chỉ có Hùng và Chương, ngay
lúc đó có anh Lý Văn Tính trưởng thôn 3 Nắc Con đến yêu cầu Hùng mở cửa và cởi trói

4

cho Chương nhưng Hùng không nghe còn đe dọa (nếu ai mở cửa vào nhà sẽ giết chết
thằng Chương) đến khoảng 8 giờ cùng ngày có anh Chính Chủ tịch xã cùng anh Tính lại
đến yêu cầu Hùng mở cửa cởi trói cho Chương nhưng Hùng vẫn không nghe và vẫn đe
dọa như trên, đến khoảng 11 giờ cùng ngày Chương đồng ý đưa tài sản của mình cho
Hùng và nhờ gọi anh Trương Văn Hội trưởng thôn 4 Nắc Con đến lập biên bản thỏa
thuận, trong lúc lập biên bản Hùng vẫn đóng trái cửa.
Sau khi lập biên bản xong, Hùng mở cửa cho anh Hội cầm biên bản vào cho Chương ký
và tiếp tục đóng cửa đến 13 giờ cùng ngày Hùng yêu cầu mọi người ra nhà Chương lấy
tài sản gồm: 01 đài Radio caset (SHAPR 5454); 01 xe máy MINK quả cọ đã cũ; 483 kg
chít và 200.000 đồng tiền mặt. Hùng tính số tài sản trên thành tiền là 5.200.000 đồng. Số
nợ còn lại 9.800.000 đồng Hùng bắt Chương viết giấy nợ, đến khoảng 16 giờ ngày 10/3/x
sau khi đã thực hiện đầy đủ theo yêu cầu của Hùng, Hùng đã cởi trói cho Chương đồng
thời cho Chương mặt quần áo. Đến ngày 10/3/X vợ của Chương là Hoàn đón Chuyên về
nhà, về đến nhà thi thấy Hùng đã thả Chương và Chương đang bắt tay chào mọi người để
ra về. Đến 19h cùng ngày thì công an đến yêu cầu Hùng, Hướng và mọi người ra xã giải
quyết.

Ngày 24/9/x Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tuyên Quang truy tố bị can Trần Việt Hùng về
tội làm nhục người khác theo quy định tại điều 121 Bộ luật hình sự, Tội cướp tài sản theo
quy định tại điều 133 Bộ luật hình sự. Truy tố bị can Trần Thị Mạnh về tội bắt, giữ người

trái pháp luật theo quy định tại điều 123 Bộ luật hình sự.
Ngày 18 tháng 11 năm x, Tòa án nhân tỉnh Tuyên Quang đã ra quyết định đưa vụ án ra
xét xử.
II. KẾ HOẠCH XÉT HỎI:
2.1 Hỏi bị cáo Trần Việt Hùng
1. Anh cho biết tình trạng sức khỏe của anh hôm nay như thế nào rồi?
2. Anh cho biết hiện tại cuộc sống anh như thế nào? Con anh sống với ai? Hiện giờ
anh làm nghề gì? (Hỏi để nhằm tạo sự cảm thong của HĐXX về tình trạng gia đình bị
cáo).
3. Ngày 09/3/x anh ở đâu và làm gì?
4. Tại sao anh không về nhà ngay mà ở lại nhà của Mạnh? (Hỏi để tạo sự cảm thong của
HĐXX vì khi đó vết mổ của Mạnh chưa lành hẳn)

5

5. Khi anh về đến nhà của mình thì có sự việc gì xảy ra?
6. Lúc ấy tình trạng sức khỏe của anh như thế nào? (Khi ấy Mạnh đi phải chống nạn)
7. Anh có biết mối quan hệ của vợ anh là bà Nông Thị Chuyên với ông Lý Văn Chương?
8. Khi anh về nhà Chương đã nói gì với anh?
9. Việc anh lấy tài sản của Chương nhằm mục đích gì?
10. Khi anh đề nghị lấy tài sản của Chương có ai chứng kiến không?
2.2 Hỏi Trần Thị Mạnh
1. Chị cho biết trước khi sự việc xảy ra chị và bị cáo Hùng có bàn bạc gì không?
2. Khi đến nhà bị cáo Hùng vào tối ngày 09/3/x chị thấy gì?
3. Khi sự việc xảy ra chị và anh Chương có trao đổi gì với nhau không?
2.3 Hỏi Phan Văn Hướng
1. Trước khi vào nhà bị cáo Hùng, anh có bàn bạc gì trước với anh Hùng hay không ?
2. Anh có thể cho biết đã thấy sự việc gì khi đến nhà anh Hùng ?
3. Anh cho biết vết thương trên người anh Chương là do đâu?
2.4 Hỏi bị hại Lý Văn Chương

1. Anh cho biết tình trạng hôn nhân, gia đình và nghề nghiệp?
2. Anh cho biết quan hệ của anh và bị cáo Hùng?
3. Giữa hai người từng có mâu thuẫn gì với nhau hay không>
4. Anh cho biết mối quan hệ của anh với Nông Thị Chuyên?
5. Anh có quan hệ tình dục với Nông Thị Chuyên hay không? Bao nhiêu lần?
6. Ai là người trói anh?
7. Vì sao bị cáo Hùng yêu cầu anh viết giấy nợ?
8. Ai là người nhờ Đảm về nhà anh lấy Chít?

6

9. Số tài sản mà bị cáo Hùng lấy của anh là bao nhiêu?
10. Anh cho biết thái độ của anh sau khi được Hùng cởi trói.
11. Có phải trên đường về nhà sau khi được cởi trói anh đã gặp anh Trương Đình Hội
và đã nói với anh Hội là : “côn g việc xong rồi” đúng không? (Bút lục 156,157)
12 Sau khi được thả anh có ra chính quyền trình báo không?
2.5 Hỏi bị hại Nông Thị Chuyên
1. Chị cho biết ngày 9/3/x tình trạng sức khỏe của anh Hùng chồng chị như thế nào?
2. Chị cho biết tại sao khi đến nhà Mạnh chị không ở lại chăm sóc sức khỏe cho chồng
chị mà lại đòi về nhà ngay?
3. Chị có thể cho biết mối quan hê của chị và Lý Văn Chương?
2. Chị có quan hệ tình dục với Lý Văn Chương không ? Khoảng bao nhiêu lần ?
3. Khoảng từ 19h đến 21h tối ngày 09/3/x chị làm gì?
4. Ai là người trói chị ?
5. Tại sao ngày 09/3/x chồng chị- bị cáo Hùng không có nhà ?
6. Chị có phải là người chủ động rủ Lý Văn Chương đến ngủ cùng nhà chị vào ngày
09/3/x phải không ?
7. Chị cho biết cuộc sống của chị hiện tại như thế nào ?
2.6 Hỏi nhân chứng Lý Văn Tinh
1. Ông cho biết là ông đang giữ chức vụ gì ?

2. Vì sao ông có mặt ở nhà bị cáo Hùng vào lúc 4h sáng ngày 09/3/x ?
3. Khi đó ông đã trao đổi gì với bị cáo Hùng ?
4. Tại nhà bị cáo Hùng khi bao gồm những ai ? (Ông Khoa, anh Chính, anh Hội là những
vị đại diện chính quyền địa phương)
5. Anh có trao đổi gì với anh Chương hay không (Tinh hỏi Chương là có cáng được yêu
cầu của Hùng hay không)

7

6. Ông có biết bị cáo Hùng lấy tài sản của ông Lý Văn Chương không ? giá trị bao nhiêu.
2.7 Hỏi nhân chứng Đặng Văn Bụ
1. Anh cho biết lý do vì sao anh đến nhà bị cáo Hùng ?
2. Anh cho biết khi Hùng về nhà đã nói gì với vọ mình và anh Chương ?
2. Anh có biết nguyên nhân vì sao bị cáo Hùng trói vợ mình và Lý Văn Chương ?
2.8 Hỏi nhân chứng Trần Văn Quang – anh ruột bị cáo Hùng
1. Anh cho biết mối quan hệ của mình với bị cáo Hùng ?
2. Anh có biết bị cáo Hùng bắt Chương nộp 15 triệu đồng nhằm mục đích gì không ?


III. BÀI LUẬN CỨ BÀO CHỮA CHO BỊ CÁO TRẦN VIỆT HÙNG
CỘNG HOÀ XÃ HÔI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
ĐỘC LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC
♦
BÀI BÀO CHỮA
Kính thưa Hội đồng xét xử.
Kính thưa vị đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tuyên Quang
Kính thưa luật sư đồng nghiệp.
Kính thưa bà con tham dự phiên toà.
- Tôi Luật sư …………………., thuộc văn phòng luật sư A, Đoàn Luật sư
TPHCM. Theo yêu cầu của bị cáo TRần Việt Hùng và được sự đồng ý của Tòa,

tôi có mặt tại phiên tòa hôm nay để bào chữa cho bị cáo Hùng bị Viện KSND
Tỉnh Tuyên Quang truy tố về tội làm nhục người khác theo quy định tại khoản 2
Điều 121 Bộ luật hình và tội Cướp tài sản theo quy định tại khoản 1 điều 133
BLHS.



8

Kính thưa Hội đồng xét xử !

Qua cáo trạng số 21/KSĐT của Viện trưởng Viện kiển sát nhân dân tỉnh Tuyên
Quang buộc tội bị cáo Trần Việt Hùng về 2 tội "Làm nhục người khác" theo quy
định tại điều 121 Bộ luật hình sự và tội "Cướp tài sản" quy định tại điều 133 Bộ
luật hình sự có phần còn phiến diện. Chúng ta cần phải phân tích một cách toàn
diện nguyên nhân chính dẫn đến sự việc phạm tội này. Theo tôi, vụ việc này
không phải hoàn toàn do lỗi của các bị cáo mà còn có lỗi rất lớn của người bị hại.
Việc chị Chuyên đã ngoại tình với anh Chương chính tại căn nhà của bị cáo Hùng
đã dẫn đến sự việc như trên, còn phần các bị cáo đã không làm chủ được bản thân
nên đã có hành động thiếu đúng đắn. Vì lẽ đó, với vai trò là luật sư bào chữa cho
các bị cáo tại phiên tòa hôm nay, tôi xin trình bày quan điểm của mình để giúp
Hội đồng xét xử nhìn nhận một cách toàn diện về hành vi của các bị cáo.

Về “tội làm nhục người khác” của bị cáo Trần Việt Hùng

Đối với bất cứ một người đàn ông nào dù cho có sống ở thành thị và có học thức
cao đi nữa thì việc vợ anh ta ngoại tình có thể xem là hành động không thể chấp
nhận được, trong khi đó, bị cáo Hùng với trình độ văn hóa lớp 7, là một người
sống ở vùng núi xa xôi, hết mực thương yêu vợ, con thì làm sao có thể chịu được
việc làm tội lỗi của vợ mình. Với nhận thức hạn chế về pháp luật như Hùng, lại là

đồng bào người dân tộc thì rất khó tìm cho mình một hành động ứng xử đúng đắn
trong trường hợp đó. Khi biết được vợ mình đã ngoại tình với người khác tại căn
nhà của mình, nơi mà vợ Chồng đã bao năm đầu gối tay ấp, đồng thời với sự bất
chấp pháp luật của Chương (ngang ngược và thách thức) làm cho Hùng không thể
kiềm chế được hành vi của mình, chính hành vi đó đã dẫn đến dẫn đến phiên tòa
hôm nay. Về mặt khách quan, thì như vị đại diện Viện kiểm sát đã buộc tội, tuy
nhiên, về mặt chủ quan bị cáo Hùng không phải là người mong muốn việc phạm
tội xảy ra, anh ta không thể làm chủ được mình trong những giấy phút đau xót đó.
Trong lúc nằm viện vợ không chăm sóc, viện cớ này nọ rồi đưa tình nhân về ở với
mình, trong khi bỏ mặc chồng vết mổ chưa lành phải xin xuất viện về sớm. Trong
tình trạng ấy, tinh thần ấy Hùng không kiềm chế được bản thân (tinh thần bị kích
động mạnh), trước mặt mình cùng với nhân tình bị Chương xúc phạm dùng những
lời lẽ xốc xượt thì còn căm giận nào hơn. Đối với Chuyên, một người đã có chồng
con đúng ra Chuyên phải biết bổn phận và trách nhiệm của mình đối với chồng
con, phải giữ gìn tiết hạnh, phẩm giá của mình, đó là đạo lý, truyền thống tốt đẹp
của người phụ nữ, nhưng Chuyên hoàn toàn đánh mất nhân phẩm danh dự của
mình, chà đạp lên những đặt trưng cao quý của người phụ nữ. Trong lúc Hùng bị
bệnh lẽ ra Chuyên phải tận tình chăm sóc chồng, dành nhiều thời gian chăm lo
cho chồng và nuôi dạy tốt con cái, nhưng không Chuyên lại lợi dụng cơ hội này
để hẹn hò với tình nhân, chủ động viết thư cho Chương đến nhà để thỏa mãn sự
ham muốn của mình cùng với người tình (Chương), hành vi đó đã bị bắt quả tang
và tại phiên tòa hôm nay cô ta không thể chối cãi.

Bị hại Chương đã có vợ con nhưng lại có lối sống không lành mạnh trong sáng
thường xuyên lường gạt lấy vợ người khác, một con người đã từng vào tù ra

9

khám, khi đã bị bắt quả tang chẳng những không hối lỗi ăn năng mà còn có thái
độ ngang ngược, thách thức người khác, lớn tiếng chửi lại Hướng, "Tao ngũ với

chị dâu mầy chớ có ngũ với vợ mày đâu mà mầy ghen (BL số 70)". Những hành
vi của Chuyên và Chương đã làm cho Hùng bị “làm nhục” còn nhiều hơn gấp
nhiều lần việc Hùng cởi truồng hai bị hại. Khoản 1 Điều 121, Bộ Luật hình sự quy
định: “1. Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người khác,
thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng
đến hai năm”. Ở đây phải hiểu rằng việc xúc phạm “nghiêm trọng” nhân phẩm,
danh dự là việc người phạm tội cố tình chà đạp uy tín, danh dự của người bị hại
trong một môi trường tương đối lớn. Theo luật sư, hành vi của Hùng không cấu
thành “tội làm nhục người khác”, vì Hùng có cởi truồng Chuyên và Chương
nhưng là ở trong nhà, không cố ý “làm nhục” người khác. Hành vi đó chỉ để hả
cơn giận của Hùng trong tình trạng tức giận, tinh thần bị kích động mạnh. Và mới
suy nghĩ nông cạn của một người dân tộc thiểu số : “mầy cởi quần vợ tao cả chục
lần bây giờ tao cới quân tui bây một lần cho bỏ tức” thì có sao đâu Mặt khác,
hành vi của Chuyên và Chương lúc đó có thể nói không còn danh dự hay nhân
phẩm gì thì việc làm của Hùng không có ý nghĩa làm nhục. Từ đó, tôi đề nghị Hội
đồng xét xử tuyên Hùng không phạm tội theo Điều 121, Bộ Luật hình sự.

Về “tội cướp tài sản” của bị cáo Hùng:

Theo quy định tại khoản 1 Điều 133 BLHS thì hành vi cướp tài sản phải có hành vi
dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho
người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt
tài sản. Như vậy, dấu hiệu quan trọng để cấu thành hàng vi cướp tài sản là người
thực hiện hành vi phạm tội phải sử dụng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc
để nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên trong vụ này Bị cáo Hùng thật sự
không hề có ý cướp đoạt tài sản của Chương và cũng không muốn dùng vũ lực
đối với Chương, Hùng đánh (tát) Chương chỉ để hả cơn tứt giận của mình. Chính
hành vi của Chương đã xâm phạm trước đến danh dự nhân phẩm, phá hoại hạnh
phúc gia đình mình, cho nên trong lúc này Hùng có những thái độ đối với Chương
là không kiềm chế được. Việc Hùng buộc Chương bồi thường cho mình 15 triệu

đồng là xuất phát từ lời đề nghị của Mạnh "bây giờ mày đến ngũ với vợ anh tao,
tại nhà anh tao thì mày nghĩ thế nào, giờ mày có gì làm mát nhà anh tao không",
và với suy nghĩ “Mày cưỡi vợ tao rồi, tao phải phạt mày 15 triệu để tao mua một
con xe tao cưỡi “ (Bút lục 126,127)ở đây chúng ta nên xem xét dước gốc độ pháp
lý là một giải pháp để hạn chế tối đa hậu quả hay là tội phạm, bỡi vì Hùng không
có sự cố ý và không biết hành vi này là phạm tội, Hùng chỉ nghĩ rằng đây là một
sự răn đe trừng phạt thích đáng đối với con người như Chương, nhằm cảnh cáo
Chương về hành vi sai trái đối với mình và Bị cáo Hùng chỉ muốn cầm giữ tài sản
của Chương để khi nào Chương có tiền sẽ chuộc về chứ Hùng hoàn toàn không có
ý định dùng vũ lực nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản của Chương (tất cả lời khai
của bị cáo Hùng đều thể hiện thống nhất vấn đề nói trên – Bút lục 47 - 62).

- Xét sâu hơn ở khía cạnh khác chúng ta thấy được rằng trong cách hiểu và suy
nghĩ của Hùng mà không chỉ có riêng một mình Hùng mà cón tất cả những người

10
có liên quan đến vụ án họ vẫn không thoát khỏi suy nghĩ cổ hủ lạc hậu của những
người dân tộc thiểu số, thiếu hiểu biết về pháp luật nên họ suy nghĩ rằng đây chỉ
là “phạt vạ” vì anh làm sai với tôi anh cưỡi vợ tôi thì anh phải bồi thường cho tôi.
Đơn giản thế thôi. Nên hình như mọi người liên quan điều đồng ý với việc phạt vạ
này, vấn đề ở chỗ họ cho rằng số tiền 15 triệu là hơi nhiều đối với Chương, riêng
bản thân Chương cũng đồng ý với việc “phạt vạ” nhưng lo là 15 triệu nhiều qua
không có tiền (bút lục 120,121,126,127,128) Còn hành vi dùng kéo đe dọa của
Hùng chỉ là sự bức xúc về việc ngoan cố của Chương, và chính vì hành vi này mà
ta thấy vô tình Hùng đã vướng vào tội “Cưỡng đoạt tài sản” quy định tại điều 135
BLHS. Nếu không có hành vi này chắt chăn Hùng đã không vướng vào vòng lào
lý này bởi việc đòi bồi thường danh dự và nhân phẩm là do sự thỏa thuận của
Hùng và Chương.
- Thêm một điều cần đáng nói trong vụ án này đó là trách nhiệm của các cá nhân có
trách nhiệm đại diện cho chính quyền tại địa phương. Có thể nói một phần nào họ

đã tiếp tay là tăng lên những sai phạm của Hùng đó là
o Hội (Trưởng thôn 4),
o Anh Tinh (Trưởng thôn 3)
o Anh Chính (chủ tịch xã)
o Ông Khoa (bí thư chi bộ)
- Những vị này là người của chính quyền, vậy nhưng sự việc xảy ra họ đã xử sự với
thái độ thờ ơ thiếu trách nhiệm, và còn làm biên bản tính giá trị giú Hùng, không
khuyên can và giải thích chính sách pháp luật cho Hùng hiểu làm cho Hùng ngộ
nhận rằng hành vi của hung là đúng. Hơn nữa khi xảy ra sự việc từ tối hôm trước
đến chiều hôm sau cũng không thấy bong dáng của công an xã đến can thiệp. Nếu
như chính saqch dân vận của chính quyến địa phương tốt đã không xảy ra hậu quả
đáng tiếc như thế này.
- Việc Viện kiểm sát truy tố Hùng tội cướp tài sản là không có cơ sở ở đây chỉ có
thể là hành vi cưỡng đoạt tài sản
. Với bản tính hiền lành của Hùng hết mực thương vợ, thương con, và là người có trách
nhiệm, đồng thời nhận ra được hành vi vi phạm pháp luật của mình Hùng đã thật thà khai
báo và thừa nhận tất cả hành vi của mình với cơ quan tiến hành tố tụng, mặc dù hành vi
của Chương và Chuyên đối với Hùng và xã hội là không thể chấp nhận được nhưng hành
vi của Hùng vẫn còn thể hiện tính nhân hậu, Hùng không đánh đập Chương và Chuyên
đến mức trọng thương hoặc gây thương tích mặc dù cả 2 trong hoàn cảnh không thể
chống cự lại được. Trong thâm tâm Hùng rất căm giậm Chương nhưng Hùng vẫn cho
Mạnh đút cơm cho Chương ăn, đồng thời Hùng cũng nhận ra được hành vi sai trái của
mình thành thật khai nhận xin cơ quan tiến hành tố tụng xem xét, để có điều kiện chăm
sóc con được tốt hơn.

Ngoài ra Đề nghị Hội đồng xét xử xem xét những tình tiết giảm nhẹ đã thỏa tại điểm đ,g,
h,k, p, khoản 1 Điều 46 Bộ luật hình sự, Điều 47 Bộ luật hình sự định tội cho bị cáo.

(i) Phạm tội lần đầu;


11
(ii) Bị cáo Hùng đã tự nguyện giao nộp cũng như những tài sản đã chiếm giữ của
Chương cho cơ quan có thẩm quyền ngay sau khi nhận ra được hành vi trái pháp luật
của mình, đồng thời thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải.
(iii) Hành vi vi phạm pháp luật và trái với đạo đức xã hội của Lý Văn Chương và Nông
Thị Chuyên. Chính hành vi của Chuyên và Chương đã diễn ra nhiều lần và công khai
nên đã làm cho bị cáo bị kích động mạnh về tinh thần, khi biết được vợ mình công
khai quan hệ với người khác. Và tất cả những điều đó đã dẫn đến hành vi không
lương trước được hậu quả như đã nói ở trên của bị cáo.
(iv) Trong suốt thời gian xảy ra vụ việc, Chương đã có những lời lẽ khiêu khích đối với bị
cáo Hùng, làm cho tinh thần của bị cáo Hùng vốn đã bị kích động lại càng trở nên
hung hăng và cạn nghĩ.
(v) Bị cáo là người có trình độ học vấn kém, không hiểu biết hết phát luật, do đó từ đầu
đến cuối, bị cáo hoàn toàn không biết cũng như không nhận thức được mức độ, hậu
quả của hành vi của mình.

Vì vậy Tôi đề nghị Hội đồng xét xử xem xét đối với các bị cáo:

Trần Việt hùng đã không phạm vào tội "Làm nhục người khác" theo quy định tại điều
121 Bộ luật hình sự và chuyển tội danh với tội "Cướp tài sản" tại điều 133 như Viện kiển
sát truy tố sang tội “cưỡng đoạt tài sản” quy định tại khoản 1 Điều 135 BLHS và Đề nghị
Hội đồng xét xử xem xét những tình tiết giảm nhẹ đã thỏa tại điểm đ,g, h,k, p, khoản 1
Điều 46 Bộ luật hình sự, Điều 47 Bộ luật hình sự định tội cho bị cáo.

Xin cám ơn HĐXX!

IV. PHẦN NHẬN XÉT DIỄN ÁN

1. Thẩm phán
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………

12
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………….……………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

…………………………………….
2. Hội thẩm nhân dân
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
…………………………………….………………………………………
……………………………………………………………………………

13
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………….……………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………….
3. Thư ký
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
4. Đại diện Viện Kiểm Sát
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………


14
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….
5. Luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của bị cáo
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
…………………………………………………….………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

15
……………………………………………………………………………
…………………………………….
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….
6. Luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của bị hại
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

16
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………….……………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………

7. Bị cáo:
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

17
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………….……………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
8. Bị hại:
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

18
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………….……………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
9. Người làm chứng:
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………….……………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

19
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………….……………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
10. Nhận xét chung về phiên tòa:
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………

20
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………….…………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………

……………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………
………………………………

×