Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Hà nội 36 phố phường (1)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.81 KB, 2 trang )

Hà Nội 36 phố phường là tập bút kí nổi tiếng của nhà văn Thach Lam, tập hợp lại những bài viết
in trên báo sau khi ông qua đời do nhà xuất bản Văn học phát hành. Thạch Lam (1910-1942) tên
thật là Nguyễn Tường Lân sinh tại Hà Nội nhưng thời thơ ấu sống ở quê ngoại Cẩm Giàng, Hải
Dương. Ông là cây bút tiêu biểu thuộc nhóm Tự lực văn đoàn.

Nội dung tác phẩm Hà Nội 36 Phố Phường
Hà Nội 36 Phố Phường là tập sách viết chủ yếu về những món ăn và sự gắn bó giữa ẩm thực với
đời sống văn hóa xã hội của người Hà Nội thời bấy giờ. Sau này, đã có nhiều nghiên cứu, tạp văn
hay tùy bút viết về ẩm thực Hà Nội nhưng Hà Nội 36 Phố Phường vẫn có chỗ đứng của riêng
mình trên văn đàn Việt Nam và trong trái tim của những người yêu Hà Nội.Cuốn Hà Nội 36 Phố
Phường sẽ giúp ta hiểu rõ hơn về mảnh đất kinh kì thơng qua những nét đẹp của thủ đô ngàn năm
yêu dấu. Sách viết về những chuyện nhỏ và gần gũi trong đời sống dân sinh, thấp thoáng trong
đó vẫn là những số phận éo le hay tình yêu trong sáng của con người – một nét đặc trưng trong
những sáng tác của nhà văn trẻ.

Ẩm thực – niềm tự hào của Hà Nội
Những câu văn nhẹ nhàng, dung dị giúp ta mở ra cả một trời thương nhớ vùng đất thủ đô với biết
bao thức quà trân quý. Những món ngon giản dị mà thanh cao khiến ai đi xa cũng phải nhớ về.
Đó là bún sườn, bánh đậu, kẹo lạc thể hiện rõ phong vị của người Tràng An. Những thức ấy
khơng chỉ là món ăn thơng thường mà cịn được nhà văn đưa lên một tầm nghệ thuật. Vì quà tức
là người. Ẩm thực mỗi miền chính là cái minh họa xác đáng nhất cho phong cách sống và
thưởng thức cuộc sống của con người nơi ấy.Hay nhắc đến Hà Nội, người ta sẽ nhớ ngay đến
cốm làng Vòng xanh ngon và thoang thoảng trong miệng mùi thơm ngọt ngào của lúa non mới
gặt. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy, cái mùi thơm phức của lúa mới, của
hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non, và trong chất ngọt của cốm,
cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Thêm vào cái mùi hơi ngát của lá sen già, ướp lấy
từng hạt cốm một, còn giữ lại cái ấm áp của những ngày mùa hạ trên hồ.Chúng ta có thể nói rằng
trời sinh lá sen để bao bọc cốm, cũng như trời sinh cốm nằm ủ trong lá sen, chúng ta thấy hiện ra
từng lá cốm, sạch sẽ và tinh khiết, khơng có mảy may chút bụi nào. Hỡi các bà mua hàng! Chớ
có thọc tay mân mê thức quà thần tiên ấy, hãy nhẹ nhàng mà nâng đỡ, chút chiu mà vuốt ve …
Phải nên kính trọng cái lộc của Trời, cái khéo léo của người, và sự cố tiềm tàng và nhẫn nại của


thần lúa. Sự thưởng thức của các bà sẽ được trang nhã và đẹp đẽ hơn và cái vui cũng sẽ tươi sáng
hơn nhiều lắm.

Dấu vết Hà Nội cũ
Tác giả nhớ về con ngõ hẹp với những ngọn cỏ trên mảnh tường rêu phong. Hà Nội thay đổi đã
nhiều, và chính sự thay đổi bề ngoài ấy đã đem đến cho phố xá Hà Nội một vẻ mới riêng, dù hơi
đột ngột và lạ lùng. Những nhà cũ của ta có một lối kiến trúc riêng. Ở các phố Hà Nội hiện giờ,
thỉnh thoảng cũng cịn được một vài nhà. Giữa nhà, mảnh sân vng lộ thiên, có bể non bộ và cá
vàng, có dãy chậu lan, có bể đựng nước, và trên tường có câu đối chữ nho. Đôi khi đi qua, một


cánh cửa hé mở, chúng ta được thống nhìn vào; bóng một thiếu nữ nhẹ qua sân, hình dáng một
ơng cụ giàcúi mình trên cây cảnh.

Yêu con người Hà Nội
Tác giả dành những trang sau trong cuốn Hà Nội 36 Phố Phường để viết về những con người
bươn chải tại mảnh đất kinh kì. Đó là bà cụ bán xơi, là cô Dần hàng nước, những cảnh đời hiện
lên trong những mẩu truyện ngắn hết sức xúc động. Những người phụ nữ tảo tần, quanh năm
sống một cuộc đời lầm lũi, vất vả với gánh cơm áo gạo tiền đã góp phần tạo nên một Hà Nội thân
thương như thế. Cơ khơng đẹp, chỉ xinh thơi. Và tính cơ, cũng như tuổi cơ, cịn trẻ con lắm. Thấy
khách hàng nói một câu bơng đùa, cơ đã tưởng người đó chịng ghẹo mình, díu đơi lơng mày lại,
và ngoe nguẩy cái nhìn. Khách trơng thấy chỉ cười. Nhưng cơ cũng khơng giận ai lâu: chỉ một lát
cơ lại vui tính ngay.



×