Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Phan tich hinh tuong dau sung trang treo trong dong chi va hinh anh anh trang trong anh trang

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (27.87 KB, 3 trang )

Đề bài: Phân tích hình tượng “đầu súng trăng treo” trong “Đồng chí” và hình ảnh
ánh trăng trong “Ánh trăng”
Bài làm:
Ánh trăng ln hấp dẫn con người bởi sự bình dị và rất đỗi thân thương.
Cũng chính bởi vậy mà nó ln là cảm hứng vơ tận của những nhà thơ, nhà văn.
Ánh trăng sáng vằng vặc rọi chiếu vào tâm hồn thi sĩ những tình cảm ngọt ngào,
dung dị và mang những giá trị biểu tượng sâu sắc. Trong bài thơ Đồng chí của
Chính Hữu và Ánh trăng của Nguyễn Duy, hình ảnh vầng trăng cũng đi vào từng
dịng thơ một cách nhẹ nhàng và rất đỗi tự nhiên như thế.
" Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng, trăng treo"
Tình đồng chí chân thành, mộc mạc của những người lính ra đi vì lí tưởng chiến
đấu giành độc lập, dân tộc, từ những vùng đất nghèo khô cằn sỏi đá. Họ sống và
chiến đấu bên nhau, cùng nhau sẻ chia đắng cay, ngọt bùi. Giữa cạnh rừng hoang
vu đầy khó khăn nguy hiểm, tình đồng chí lại càng bền chặt và gắn kết hơn. Hình
ảnh đầu súng hướng về ánh trăng đậm chất hiện thực mà cũng rất đỗi trữ tình và
lãng mạn. Có nét gì đó thơ mộng nơi chiến trận hiểm nguy. Súng biểu tượng cho
hiện thực chiến tranh, cho bom đạn kẻ thù, chiến tranh vẫn đầy rẫy hiểm nguy
bủa giăng người chiến sĩ. Hình ảnh vầng trăng biểu tượng cho sự đẹp đẽ, đậm
chất thơ và khát vọng hòa bình. Giữa sự khắc nghiệt của hiện thực chiến tranh,
người chiến sĩ vẫn mở rộng tâm hồn mình đón nhận vẻ đẹp của ánh trăng, vẻ đẹp
của thiên nhiên. Dường như, trong trái tim mỗi người lính vẫn hướng về một ánh
trăng tròn viên mãn, ngày mà đất nước được độc lập, khi mà bầu trời được n
bình khơng cịn khói bụi của chiến tranh. Ánh trăng và đầu súng song hành với
nhau như tình đồng chí vậy, tạo nên sự hài hoà về chất chiến sĩ và thi sĩ trong
1


lịng người lính. Đó là một nét đẹp đầy mới mẻ. Trong gian khổ người lính vẫn
tìm thấy những vẻ đẹp bình dị nhất. Vầng trăng giờ đây trở thành khát vọng, lí


tưởng và niềm tin của người chiến sĩ để vững tâm thực hiện nhiệm vụ của mình.
Súng và trăng là tình đồng chí, là tình thân như hai mà một - cứng rắn mà dịu
dàng, thực tại và lãng mạn, ý chí và lí tưởng.
Đến với thơ Nguyễn Duy, vầng trăng cũng mang đầy dấu ấn và tính triết lí
sâu sắc. Vầng trăng đã gắn liền với tác giả trong suốt những năm tháng của cuộc
đời. Đó là vầng trăng cùng với những ngày tháng tuổi thơ êm đềm bên chị Hằng,
chú cuội, là vầng trăng của những đêm rằm Trung thu toả sáng một khoảng trời.
Vầng trăng cũng đã cùng tác giả bước qua những ngày tháng chiến tranh oanh
liệt, nơi chiến trận xa gia đình và người thân, ánh trăng thở thành người bạn tri kỉ
soi sáng mọi bước đường của cuộc chiến đấu gian khổ. Trăng trở nên đẹp đẽ và
gắn bó với tác giả biết bao. Vẻ đẹp của vầng trăng thiên nhiên đã gợi nên trong
tác giả những tình cảm gần gũi và ngọt ngào, trăng song hành với thiên nhiên và
con người một cách hồn nhiên, chẳng màng lo toan tính tốn. Cũng bởi vậy mà
trong lòng tác giả lúc này dành cho vầng trăng ấy một vị trí đặc biệt, một tình
cảm rất đáng trân trọng, ngỡ mãi mãi cũng chẳng thể nào phải dấu đi hình ảnh
ấy.
"Ngỡ khơng bao giờ qn
Cái vầng trăng tình nghĩa"
Nhưng, khi hồ bình lập lại, khi mà cuộc sống hiện đại với những đèn điện, với
những trang thiết bị tiện nghi hơn thì tình cảm ấy trong tác giả nhạt phai đi hay
thậm chí chìm vào quên lãng. Ánh trăng như một "người dưng" đã từng gặp gỡ.
Và có lẽ cũng bởi vậy, khi đèn điện tắt, cánh cửa sổ được mở ra chào đón ánh
sáng của vầng trăng tròn vành vạnh cũng là lúc tác giả giật mình thổn thức. Bao
nhiêu quá khứ nghĩa tình với vầng trăng dường như hiện ra trước mắt, tuổi thơ
2


ùa về, những năm tháng chiến đấu bên vầng trăng ùa về, người bạn tri kỉ trước
mắt ấy khiến tác giả bất ngờ, hoảng hốt và ân hận.
"Ngửa mặt lên nhìn mặt

Có cái gì rưng rưng
Như là sơng là bể
Như là sông là rừng"
Trăng vẫn cứ như vậy, âm thầm lặng lẽ dõi theo ta mỗi bước đường. Chẳng trách
móc nhưng vẫn khiến lòng người phải thổn thức nghĩ suy:
"Trăng cứ trịn vành vạnh
Kể chi người vơ hình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình"
Vầng trăng mang nhiều tầng nghĩa, chứa đựng những giá trị triết lí sâu sắc. Nó
khơng chỉ là một vầng trăng đơn thuần giữa bầu trời đêm mà gợi cho chúng ta về
đạo lí sống ở đời, hãy sống ân nghĩa thủy chung với quá khứ, đừn vì những thứ
mới mẻ mà vọi quên đi q khứ nghĩa tình.
Cả Chính Hữu và Nguyễn Duy đều viết về hình ảnh ánh trăng. Tuy cách
biểu đạt và tư tưởng có phần khác nhau nhưng đều ca ngợi những vẻ đẹp ẩn sau
vẻ bình dị của vầng trăng.

3



×