Tải bản đầy đủ (.pdf) (135 trang)

Truyện dài - Cửa sổ phía đông: Phần 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.09 MB, 135 trang )


Một ngày, tơi bỗng mong
mình mất... vài trí nhớ.
Tưởng tượng minh trở thành
một khối trống, nhưng mạnh
mẽ tuyệt đối vi chẳng chứa
đựng ám ảnh sợ hãi hay ký
ức không vui nào, tôi viết
quyển sách này.
Một cuốn sách cho những
người muốn qn, cần qn.
Nhưng có phải lãng qn
ln là liều thuốc chữa
thương tốt nhất?

NGUYỄN
THỊ
K IM H Ò A


cửa sổ
phía đơng


BỀ U GHI B ỂN MỤC TRƯỚC XUẤT b ả n d o t h ư v iệ n KHTH TP.HCM THựC h ể n
General Sciences Libraiy Cataloging-in-Publicatìon Data
Nguj'ễnThị Kimnịa
Của sổ phía Đơng / Nguyễn Thị Kim Hồa. - In tần ứiứ 1. - TP. riồ C3ư M inh: Trẻ, 2018.
240tr.í0cm .-(V ỉnhọcm Ồ 20).
1. Tmyện dài 1 V ỉa học Việt Nam - T lếkỷ 21. L Ts.
1. Hction. 2. Viemamese literature - 21st century.


895^2234-d d c 23
NS73-IĨ68

8934974157557


ngu y ễn t h ị kim h ò a

ỉỉ

cửa sổ
phía đơng
Truyện dài

ocsco^
THUT VỈỆM
r y : 1Ạ >\

N H À XUẤT B Ă N T RẺ



"Chúng ta không thể
thay đổi được quá khứ,
nhưng chúng ta có th ể
sắp xếp lại tương lai"
D ALAI LA M A




M ột th ư viện dài h u n h ú t. N hững dãy kệ sách d ín h
liền xốy trơ n ốc dưới á n h đèn đỏ bầm . Câm lặng.
Âm u.
Lướt th eo n h ữ n g h à n g kệ là m ộ t đốm sáng. T rong
không gian th iế u sáng, nó lập lịe giống h ệ t m ộ t n gọn
lửa m a trơ i trắng.
Bóng m a lượn m ấy vòng th e o dãy giá sách rồ i
dừng lại. Q uầng sáng leo lé t kê sá t vào m ộ t gáy sách.
Q ụyển sách trư ợ t khỏi kệ, lậ t n h a n h trê n m ặ t sàn.

c ử a sổ p h í a

đơng

7


Trắng. H oàn to àn trắng. N hữ ng tra n g giấy k h ơng
cịn m ộ t v ế t chữ. T rắng xóa v ụ t bay lên. Ám đặc h ế t
xung quanh.
- Em ngủ à?
Phan mở choàng m ắt.
G hế bên, Ali đang cười. Tay đ á n h vô lăng trá n h
hai chú dê n o n rửng m ỡ lao ra giữa đường.
Giấc m ơ vẫn ong ong tro n g đầu P han. Q uyển sách
không chữ cứ n h ư d án dín h trê n kín h xe. N hững dãy
kệ xốy trơ n ốc chập chờn trước m ặt.
- Trong này chỉ có cơng chúa ngủ gục thơi, các cậu.
Khơng việc gì phải chạy ra xem đâu!
Ali vui vẻ thò đầu h é t với hai an h chàng liều m ạng

vừa cong chân phóng về bầy dê đ ang “be be” rộ n ràng
bên đám ruộng khô đối diện.
Phan lắc lắc đầu cho giấc mơ rớ t xuống. Người m ỏi
nhừ. Câu đùa Ali lư ốt n h a n h qua v à n h tai, p h ấ t được
m ộ t sợi tóc m ai cơ rồi bay h ế t ra ngồi ơ k ín h mở.
H ình n h ư P han chỉ m ới vừa chợp m ắt.
Bên đường, gió đang chồng th à n h từ n g lớp trê n
m ấy vòm cầy neem th ư a th ớ t. N hữ ng chùm trái vàng
cưỡi lên chúng, lắc lư, p h ấ n khích n h ư lũ trẻ chơi
th ú nhún.
Đầu óc cứ m ụ m ị k hó chịu, P h an ngửa h ế t m ặt ra

8

nguyễn

t hị

kim

hỏa


cửa xe. Gió như chực sẵn, vồ tới, trù m lên Phan n ụ
h ô n rát bỏng. Bụi cát và n ắ n g h ù a th eo . Chưa kịp
tỉn h táo, m ắt Phan đã th ố n lên, rịng rịng chảy nước.
Trong tích tắc, P h an th ấ y k h o ả n g k h ơ n g xung
qu anh xoay trịn.
Nắng. Bụi cát. Gió. Thú n h ú n . N eem . Trong xe.
Ngửa m ặt. H oàn to àn k h ông báo trước, qu en thuộc

n h áng lên. Phan đã từ n g ngồi tro n g xe th ế này. Từng
ngửa m ặt khỏi kín h cửa. N ắng, gió và b ụi cát từng
trù m lấy cô.
“Déjà vu chết tiệt!”
Rủa thầm . R ụt n h a n h vào ghế, P h a n vối tay qua
b ảng điều khiển.
Bản M em ory vang lên. Giọng Barbra Streisand cao
v ú t xé to ang đợ t sóng ảo giác chực cuộn.
Chìm sâu vào lịng ghế, P h an th ả m in h rơi giữa
lòng giếng th ă m th ẳm , trố n g rỗng. Tiếng p ian o tí
tách nhỏ xuống giếng. Níu lấy chúng, P han ngoi khỏi
cơn déjà vu vừa đến.
- Chủ tra n g trại, sáu m ươi tuổi. M uốn xóa ký ức
về con gái đã m ất... Em kh ô n g sao chứ?
Trên m iệng giếng, P h a n dối đ ầu ngay với chuỗi
âm th an h .
H oảng sợ, P han n h ậ n ra m ìn h k h ơ n g h iểu chúng
lắm . N hư tro n g trị chơi đuổi h ìn h g hép chữ, ý ng h ĩa

c ửa

sổ

phía

đơng

9



chúng đóng k h ung tro n g nhữ ng ô chữ n h ậ t chạy qua
P han với tốc độ chóng m ặt.
Gió tạ t rào m ộ t nắm cát lên kính trước xe. N hững
ơ chữ n h ậ t đứng khự ng lại, lắp íia lịa vào các m ẩu âm
th a n h tướng thích. Ali đang nói về b ện h n h â n sắp
tới, nhiệm vụ của họ và a n h đang cần cơ xác đ ịnh
tìn h trạ n g cơ h iện tại.
- Em ổn!
Trí nhớ và p h ả n xạ b ậ t th à n h tiếng. K hông phải
Phan. P han k h ông ổn ch ú t nào hết.
Theo tài liệu, déjà vu chỉ làm lẫn lộn giữa thực tại
và ký ức bởi ảo giác quen thuộc. N hưng Ph an h ìn h
nh ư vừa trả i qua m ộ t đoạn m ất trí n h ớ n gơn ngữ
ngắn. V ốn từ, lẫn k h ả n ă n g nghe, h iểu tiế n g A nh
h o à n to à n m ấ t sạch.
P h a n cần đ ế n tra n g trạ i b ệ n h n h â n số n g th ậ t
n h a n h , ở đó chắc có wifi. Đ iện th o ạ i Ali b ậ n gắn
trước m ặt a n h với nhữ ng mũi tê n và giọng chỉ đường
của google m ap.
M ột bản g quảng cáo gói cước viễn th ô n g h iện lên
xa xa. Bốn ả gái m ơi so n đỏ chói chụm đầu vào n h a u
qu ét điện thoại, liêng liếc P han cười k h iêu khích. Lẽ
ra gió n ê n cào cho các ả láu cá vài n h á t trê n m ặt.
N ém ra băng sau chiếc điện th o ại với đ ám vạch
sóng 3G ẽo u ộ t h ơ n cỏ m ùa h ạ n làm tre o cứng ngắc

10

nguyễn


t hị

ki m hòa


m àn hình, Phan ước gì m ìn h đang cầm lái. Tưởng
tượng lao xe th ẳn g vào, húc ngã ngửa b ố n bộ m ặ t
đẹp n hở n nhơ lẫn dòng chữ đỏ “Siêu dung lượng. Siêu
lướt. Siêu m ượt.” làm P han giãn người ra đôi chút.
Cảm giác linh h o ạ t trở lại trê n các búi cơ. Các giác
qu an rời khỏi cơn tê liệt. M ũi Phan lập tức n ồ n g khê
m ùi nắng, m ùi gió, m ùi nhữ n g dải ru ộ n g chỉ trơ sớ
đ ấ t vón cục, n ứ t tốc.
- Vùng này h ạ n ghê nhỉ! - Ali n goặt xe vào b ó n g
cây duy n h ấ t b ên đường. - Tới đây thôi, ông ta nói
sẽ ra đón. c h ỗ đó xe hơi k hơng vào được.
Ali tắ t máy, bóng râm bé m ọ n giương cành, th ò
h ẳ n m ộ t đoạn m ỏng lé t lá qua cửa xe mở, n h ư th ể
m u ốn ké hơi m áy lạnh.
Phan n h ìn qua vai anh. Bên trá i họ, p h ía xa, n h ư
chực rớ t xuố n g m ặ t p h ẳ n g to à n n h ữ n g gam m àu
chết, có m ộ t khoảng x a n h h ìn h nắp xoong đ an g tre o
chênh vênh.
P han n h ậ n ra cơ b iết nó, nơi ở của người m u ố n
xóa ký ức.
Trang trạ i n ằm bao h ế t gò đ ấ t cao. M ột kỳ q uan
nô n g nghiệp h ẳ n hoi. Khi p h ủ khắp tra n g trạ i tu y ền
m àu x a n h m ư ớ t m ắ t của cây cỏ, tro n g lúc các th ả m
đ ấ t địa th ế th ấp h ơ n xung qu an h trắ n g chạch, xơ xác
dưới con nắ n g b ể đầu.


cừ a sổ

phía

đơng

11


- Ơ ng chủ có b à n tay của các Pơ Cham th ủ y lợi mà!
Người xuống đón Phan và Ali cười trắn g lóa gương
m ặt ngăm đen. M ắt cậu ta đậm , sâu lú t h ệ t m ắt Ali.
- Em tê n Chơn. Ơ ng chủ có cơng chuyện xuống
làng n ê n em đ ón a n h chị thay!
G iọng cậu ta k h á rổ n ràng, cùng tô n g với tiến g
nổ hào sản g của chiếc xe m áy k h ô n g đèn, k h ô n g
gương, k h ô n g chỗ để chân, trụ i lủi nh ư m ộ t con d ế
bị v ặ t cánh.
- Yên tâm đi. Xe này em chở chục bao cỏ cây còn
được.
N h a n h n h ẹ n c h ấ t h ai cái va li cao gần lú t m ặt ra
trước, a nh chàng chắc n ịch cam kết, ra hiệu cho P han
và Ali cùng ra yên sau. Không quên ga lăng p hủi giùm
P han m ớ sợi cỏ cịn vưóng.
Xe chồm chồm qua m ấy khúc qu a n h bờ ruộng.
K hoảng cách giữa P h an và tra n g trạ i r ú t dần xuống.
Càng vào gần kh o ản g xanh, gió càng đổi m ùi rõ
rệt. K hơng nghe hơi g ắt nóng, rá t cháy đâu nữa. Phần
p h ậ t b ên tai P han là n h ữ n g luồng th o ản g n h ẹ m ùi

thơ m của cây lá, m ùi m á t lộng hơi nước. N ắng rưới
trê n da P han n h ờ vậy cũng trở n ê n m ềm ngọt.
Lưng áo, m ái tóc q u ă n của cậu trai Chăm p hập p h ù
trước Phan có m ùi cỏ. Loại cỏ sữa th â n căng m ọng chỉ
cần bấm n hẹ sẽ th ấ y trà o ra d òng trắ n g đặc ngai ngái

12

nguyẻn

t hị

kim

hòa


thơm . Trộn cùng đó là hăng hắc c hát hư ơng n h ự a từ
lá cỏ cây cứng n h ọ n nh ư m ũi kiếm . H ình n h ư cịn có
cả lâm châm dễ gây nhảy m ũi của đám có lơng hay
m ùi thơ m xốp của nhữ ng đ ụn cỏ k ế t bông.
Mới chỉ m ùi từ tra n g trạ i đã kích tư ở n g tượng
P h an h o ạ t động, liên tục th ự c h iện n h ữ n g đường
vẽ sắc nét.
Bạt ngàn dải đồng cỏ v ắt sau cổng còn đẹp hơn
m ọi n é t vẽ thực hay tưởng tượng. Gần chục đám đ ất
được trồ n g cỏ, chục vuông lụa x a n h đắp kề n h au , tạo
n ê n chiếc áo n õ n m ướt cho tra n g trại. Đường chỉ may
dọc m ép áo là m ấy h àn g dừa, điều lộn h ộ t, lê ki m a
và th êm vài loại cây ăn trái.

Giữa th iê n đường xanh, ngôi n h à của ch ủ n h â n
tra n g trạ i n hô lên. Hai tầng, k h ông b a n công, khô n g
sơn vách ngồi, khơng m ở cửa sổ. Xám n g o ét. Suôn
đuột. M ang dáng dấp cái ống khói chổng ngược, khối
k iến trú c quái dị h ệ t m iếng vá m ấ t cảm tìn h do tay
th ợ m ay chơi ngẳng nào đó đắp lên ngực trá i chiếc
áo tra n g trại. Đ úng ngay vị t r í tim .
Linh tín h nhắc Phan tố t h ơ n cứ đứ ng b ê n ngồi.
Ngơi n h à khơng tạo cho P han cảm giác a n to àn .
Kiến trú c p h ả n á n h tâm lý người xây dựng. C hủ n h â n
tra n g trại, ơng ta có vẻ là m ộ t người b ấ t ổn.
“Chắc cũng chỉ loại người này m ới m u ố n q u ên con

c ử a sổ

phía

đơng

13


m ình.” Ý ng h ĩ b ậ t ra, cùng lúc, ru ộ t P h an cồn lên cơn
x ó t k h ơ n g c ắt n ghĩa được.
Ali đã th eo Chơn xách h ế t va li vào tro n g . Từ cửa
chính, cái m iệ n g h á toác của con q u ái v ậ t m àu xi
m ăng, a n h đang đưa tay vẫy Phan.
- Vào đi, babie. A nh đốn chúng ta sẽ có n h iều
b ấ t ngờ ở đây.
P h an khô n g còn cách nào khác. Ali n h ấ t đ ịn h sẽ

không tin. A nh không đời nào chịu trở ra hay hủy
hợp đồng này chỉ vì m ộ t lin h cảm.
H ít sâu, chỉ tập tru n g ý n g h ĩ vào việc cần wifi để
vào đọc lại th ô n g tin về déjà vu, P han p h ă m p h ăm
bước về p h ía anh. Cịn kịp ghi n h ậ n ơ cửa sổ đóng
gần m ái. Với m àu sơn trắng, nó h ệ t cặp m ắ t b ị b ịt
k ín bằn g b ăng gạc, m ù lịa n h ìn x uốn g Phan.
Bệnh n h â n về n h à sau đó ba m ươi p h ú t.
N gười ô n g ta có m ùi rượu. Thật k h ơ n g th ể tin
được người ta có th ể nốc th ứ nóng xé h ọ n g ấy vào
giữa trư a nắng.
- Có đám cúng dưới làng họ mời. N gại quá. Bắt
cô cậu chờ!
B ắt tay Ali, ông ta cười h ề n h hệch. M ặ t k h ô n g
c h ú t b iểu h iện áy náy n h ư lờ i nói.
Linh cảm P h a n đã đúng, P han k h ơ n g có ấ n tư ợ n g
a n to àn với ông ta. K huôn m iệng chỉ c ần m ở đ ã p h ả

14

nguyẻn

t hị

kim

hòa


hơi m en nồ n g nặc. Giọng nói sang sảng, chứng tỏ

nỗ lực tỉn h táo. N hưng vẩn đỏ tro n g trò n g m ắt, á n h
n h ìn p hóng lung tu n g t ố cáo ông ta đang bị cơn say
điều khiển.
- Tồi... Tôi đã chuẩn bị chai nước n ho ngon. Để
lấy... cô cậu uống giải khát!
Vừa ngồi xuống, ông ta liền xô g h ế đứng dậy.
Khung xương ông ta thuộc loại khá to. c ổ lại ngắn,
th ịt vai dồ dề. N ên vừa chồm lên, đã tạo cảm giác
h ệ t con gấu th ìn h lìn h vươn người.
Con gấu lừ lừ rời kh ỏ i bàn. Bàn chân to sụ với
ngó n cái vểnh đầu, m óng đầy đ ấ t đen sì, n ệ n n h ư
giã chày x uống sàn nhà.
Q uay trở lại. K hật khừ, con gấu b ư ng cái k h ay
đựng m ộ t chai th ủ y tin h nước m àu hổ p hách và m ấy
chiếc ly chân cao.
Phan m u ố n th ó t tim n h ìn n h ữ ng m ó n đồ m ỏ n g
m an h chực nhào xuống đ ất theo dáng đi loạng choạng
của kẻ say. K hông giống con gấu xiếc luôn a n lòng
người xem dù vừa bư ng bê vừa đi trê n dây. T ốt ra
từ ơng ta chỉ có vẻ ơ th ờ m ặc kệ đổ vỡ đến vô trách
nh iệm . Chưa kể, rượu còn là sợi dây xiếc lu ô n chực
h ấ t té ai giẫm lên.
Loại “nưỏc n h o ” ơng ta nói cũng có hơi m en. D ù
m ê hoặc sắc hổ p h á c h cùng hư ơng th ơ m n ồ n g từ

c ử a sổ p h í a

đơng

15



d u n g dịch được ró t, P h a n v ẫ n k iê n q u y ết k h ô n g
đ ụng tới.
Ali ngược lại. A nh liên tục n h ấ p m ôi, còn so sán h
với vài loại rượu vang a n h từ n g uống.
Chuyện trò giữa a n h và chủ tra n g trạ i k h á rôm rả.
T uồng n h ư bỏ qu ên vai trò của Phan , người p h iên
dịch. H óa ra rào cản n g ô n ng ữ cũ n g bị h ơ i m en
k h u ấ t phục.
Hơi nực cười lẫn b ấ t m ãn, P h an k h o a n h tay quan
sá t h ai người đ à n ông. K hông t h ể kh ô n g tự hỏi: Với
p h á t âm ngoại ngữ và ngơ n ngữ h ìn h th ể cùng dở
đều, họ h iểu n h a u được bao nh iêu ? Cũng n h ư chừng
nào họ m ới n h ớ ra, v ẫ n còn m ộ t người n ữ a ngồi
c hung b àn?
H ắng giọng, P h an q uyết đ ịn h chen ngang:
- Xin lỗi, ơng có cần xem qua hợp đ ồng dịch vụ?
Tiếng P han văng ra khỏi câu chuyện đang k ể của
chủ tra n g trại.
H oàn to à n p h ớ t lờ, ô ng t a tiế p tục h o a chân m úa
tay về m ộ t trậ n bó n g tra n h giải ngoại h ạn g nào đó.
Ali th eo p he ông ta. K hông th ể nào k h ô n g n ghe
th ấ y P h an . N h ư n g k h ô n g b u ồ n đ á n h m ắ t san g ,
không b u ồ n hỏi P h a n n ó i gì, a n h say sưa nghe người
đối diện.

16

nguyẻn


thị

kim

hòa


T rong tíc h tắc m ộ t giây, P h a n n h ư th ấ y k h ó e
m iệng chủ tra n g trạ i nhếch cười, đắc ý. Bố cục kh ô n g
th ể rõ ràng hơn. Ông ta đang cười nhạo Phan, kẻ vừa
bị g iành m ất Ali.
Trào giận dữ, Phan tìm cách trả đũa ơng ta. N ơ-ron
giữ th ơ n g tin về bệnh n h â n lóe lên. Chớp ngay á n h
lóe, P han riế t giọng biến câu hỏi th à n h gọng kìm.
- Sao ơng lại m uốn xóa ký ức về con gái? Dù sao
cơ ấy cũng là con ơng!
T rận bóng đang tường th u ậ t ngừ ng p h ắ t.
Chủ tra n g trạ i (đúng nh ư dự đoán) trừ n g trừ n g
quay qua Phan. M ặt ông ta tái đi. D ấu h iệu cơn đau
bị kẹp trúng.
P han chưa kịp ân h ậ n vì tậ n dụng ưu t h ế người
chữa trị tâm lý để tấ n cơng th ì r ấ t n h a n h , m ặ t ôn g ta
chuyển sang bừng đỏ, cặp m ắt trừ n g lên, quai h àm
b ạ n h ra h ệ t con rắn hổ p h u n phì p hì cơn đ iên tiế t.
- Nó khơng phải con tơi. Nó là kẻ th ù đ ầu thai.
Sống chống đối tôi chưa hả. C hết đi, nó vẫn th eo tơi,
h à n h h ạ đầu óc. Đứa ngỗ ngược, th a m lam vơ độ đó.
Tơi cho nó tấ t cả m ọi th ứ tơi có. Cả tra n g trại, cả m ái
n h à này. N hư ng sao nó khơng b iết đủ? Sao n ó cứ gào

lên với người ngồi rằng nó th iế u th ố n ?
Thân m ìn h đồ sộ chồm h ẳ n qua m ặ t bàn. Cái b ó n g
m éo m ó tức giận của ơng ta n u ố t trộ n g b ó n g Phan.

DCS.CƠY34Ì
m ịữ v ilaiĩ to O Ậ i i

ửa sổ p h í a

đông

17


Lẽ ra P h a n đã khiếp hãi. N hư ng cơn ch án g h é t
q uen th u ộ c bỗng càn tới, bổ su n g sức m ạn h . Áy náy,
k inh sợ tro n g chớp m ắt chuyển h óa th à n h p h ấ n khích
độc ác. P han đã chọc được ông ta p h á t điên. Khi con
gấu lồng lộn m ấ t k iểm so át cũng là lúc đ á n h bẫy nó
th íc h hợp n h ấ t.
Tựa người th o ải m ái vào lưng ghế, bìn h th ản , Phan
ngó ơng ta, kẻ vừa bị đẩy từ vị trí chủ n h à xu ố n g cái
h ố b ệ n h n h â n . Theo đúng kiểu tay th ợ săn n h ìn con
th ú h u n g h ã n sụp bẫy.
- Tơi xin lỗi. N hư ng h ìn h n h ư đó m ới là suy n ghĩ
của ơng. Có thể, thự c sự, ở đây con gái ơng th ấ y th iếu
th ứ gì đó...
Rầm.
N ắm tay th ô kệch dộng m ạn h xuống m ặt bàn. Lần
th ứ hai, b ệ n h n h â n đứng p h ắ t dậy. N hư ng k h ô n g với

n ụ cười m ời m ọc ch àn h b à n h m ặ t m ũi n h ư ít p h ú t
trước. Lần này, tư t h ế ô ng ta rõ ràn g m u ố n b ó p cổ
Phan, n ế u k h ô n g có Ali.
Lật đ ậ t đứ ng th e o ông ta, a n h rố i rít xin lỗi. Bệnh
n h â n vẫn gườm gườm ngó Phan.
P han k h ơ n g th è m n h ìn ơng ta. Chỉ tập tru n g vào
n ă m ngó n ch ân m ìn h n h ím n h ịp x u ố n g s à n n h à .
C húng và P han, tay th ợ să n tà i ba, đ a n g cù n g đợi
con gấu sa lưới sắp cất tiế n g gào.

18

nguyẻn

t hị

kim

hòa


- Sáng m ai b ắ t đầu luôn chứ? Tơi m uốn tố n g nó
k hỏi đầu càng sớm càng tốt!
Âm th a n h nghe được kh iến Phan sững sờ.
Không p hải câu tức tố i đuổi Phan ra hay yêu cầu
hủ y dịch vụ. Ô ng ta k hông m ắc bẫy. Con gấu kh ổ n g
lồ đã nh ảy phốc dễ dàng khỏi m iệng h ố P h an cất
công đào.
Hợp đồng xóa ký ức vẫn phải tiếp tục. Phan vẫn
khơng th ể rời khỏi. Đột nhiên dòng chán ghét vụ t trào

lên thêm , sùng sục sôi trong Phan th à n h cơn giận.
Ngực trá i P han nh ư bị m ấy đầu m óng tay n h ọ n
bấm vào, rứ t từ n g m iếng th ịt. Điếng. Buốt. Trước khi
h iểu ra chuyện gì, Phan cảm th ấy bà n tay b ấu cạnh
b àn của m ìn h đang lơi đi. Xung q uanh Phan, ai đó
vừa giơ tay t ắ t h ế t á nh sáng.
Tối đen.
Khi tỉn h lại, P han đang nằ m trê n giường.
- Em tỉn h rồi.
Tiếng Ali lơ lửng đ âu đó trê n đầu nằm . Rồi gương
m ặt nam th ầ n x u ấ t hiện, trộ n lẫn lo lắng và m ừng rỡ.
- Làm a n h lo quá. Tự n h iê n em lại n g ấ t đi. Em
th ấy người m ệ t ở đâu sao?
N hữ ng ngó n tay Ali đ an n h ẹ vào tóc Phan. M ùi
ấm áp sực nức k h iến P han nghiêng đầu, áp h ẳ n m á
vào b à n tay to bản. H oàn to à n tỉn h táo trở lại.

cử a

sổ p h í a

đông

19


- Em không sao. Chắc bị say n ắ n g thơi.
Phan trấ n an anh.
Phan h ìn h nh ư vẫn còn tro n g căn n h à giữa tran g
trại.

Đúng m àu sơn trắng không lẫn vào đâu được từ hai
cửa sổ đóng chặt sát chân giường. Cảm giác ngột n gạt
của không gian. N ặng nề từ trầ n m ái, độ dày tường.
Nhưng h ìn h nh ư căn p h ò n g P h an đ an g nằm khác
lạ hơn.
Dưới á n h sáng trắ n g đ èn nê-ông, bề m ặ t bố n bức
tường bao q u a n h Phan cực kỳ sống động. N hữ ng tấm
áp phích, tra n h ả n h cỡ lớn chen lẫn n h a u lấp k ín cả
m àu sơn nguyên thủy.
Ảnh các b an n hạc t h ầ n tượng, tra n h ph o n g cảnh,
p o ste r phim kin h dị Zom bie,... Người tra n g trí bức
tường nh ư cố tìn h phô d iễn bộ sưu tậ p b ấ t chấp gu
hay trư ờng phái.
Phan th ích ấn tư ợ n g rố i rắm , lộn x ộ n từ các n ền
tường. ít ra nó đem cho k h ơ n g g ian p h ị n g c h ú t hơi
h ám sự sống. M ột tấm gư ơng lớn còn được chưng
đối diện giường, n h ư lời tu y ên b ố c hố n g đối các quy
tắc p h ong thủy.
Phá cách. Ngạo ngược. P h a n tin chắc m ìn h đ ốn
đúng người đã bài tr í phòng.

20

nguyẻn

t hị

kim

hòa



N hư đọc được chính xác nhữ ng gì vận h à n h tro n g
não Phan, giọng Ali độ t ng ộ t cất lên:
- Ô ng T rần đã cho a nh m ang em lên đây. Phịng
này vốn của con gái ơng ấy. Nhưng n ếu em th ấy ngại
sử dụng phò n g người quá cố th ì m ìn h có th ể đổi cho
n h au. A nh ở ngay phòng k ế bên...
Ali đá lông nheo vối Phan cười. Đề nghị rõ ràn g
vừa chân th à n h vừa ghẹo ý nghĩ tâ m lin h , m a cỏ
(nếu có) từ cô.
Đương n h iên Phan từ chối. Phan k hơn g ngại gì
việc chiếm kh ơ n g gian người chết, (dù vẫn r ấ t tô n
trọ n g yếu t ố tâm linh.
A nh chàng ca sĩ áo p h a n h ngực, p h ụ k iện qu ấn
q u a n h ngư ời n h ư bầy rắ n tro n g m ộ t p o s te r n h ắ c
th ê m P han về độ h ấp dẫn khơng dễ th ấy trê n các
m ặt tường.
Đây có lẽ là căn p hòng duy n h ấ t không cho cảm
giác m ộ t b u ồ n g giam trê n pháo đài h ìn h ố ng khói.
Trực giác kh ẳn g định v ớ i Phan. Hợp đồng xóa ký ức
vẫn tiếp tục. T rong thời gian lưu lại tra n g trạ i, đây
ch ín h xác là nơi duy n h ấ t Phan ở được.
- C húng ta phải ở đây bao lâu, Ali?
Câu h ỏi n ơ -ro n ký ức kịp chớp lưu trư ớc kh i P h an
n g ấ t b ậ t ra lại.
- Sẽ ở đây chứ cưng! - Ali sửa lời cô.

cử a sổ p h í a


đơng

21


- Sao em có vẻ lo lắng vậy? Yên tâm . Việc sẽ xong
sớm thôi. Xong hợp đồng này, tụ i m ìn h đủ tiề n du
lịch k hắp th ế giới rồi.
Ali cúi xuống n gang ta i Phan. Gương m ặ t a n h rớ t
trê n tóc P han cùng lời th ì th ầm . Cảm giác n h ồ n n h ộ t
da đ ầu kh i được m ộ t chóp m ũi cọ vào. C huỗi âm
th a n h hứ a h ẹ n có m ùi dịu dàng, n h ư n g gây n ô n nao.
M ẩu ký ức sao chép từ đ â u b ấ t th ầ n v ụ t sáng.
M ột người đ àn ơng cọ m ũi lên tóc người yêu, hứa
h ẹ n . P h an đã từ n g th ấ y cản h này. Thậm chí từ n g
sắm vai nữ c h ính tro n g đoạn ph im k h ô n g rõ th ờ i
điểm này. M ọi cảm xúc trả i nghiệm đều qu en th u ộ c
đến chóng m ặt.
Déjà vu!
Q uá quan tâm b ệ n h n h â n mới, P han đ ã qu ên m ấ t
nó.
Hai lần déjà vu liên tụ c tro n g m ộ t ngày. C hẳng
lẽ đã đến lúc căn b ệ n h ch ết tiệ t n u ố t chửng P han?
Phan ráng chịu đự ng trố n g rỗng, b ậ t b ả n M em ory
tro n g đầu. Ali k h ô n g n ê n b iết P h an đ a n g m ắc h ộ i
chứng quái đản này. A nh sẽ lo ch ết m ất.
"Déjà vu là ảo giác, cảm thấy quen thuộc (như đã
từng thấy, từng trả i qua trong t r í n hớl trong m ột m ôi
trường, khung cành mới, chưa từng biết trước đó hoặc
khơng nhớ rõ lúc nào.


22

nguyẻn

thị

ki m

hòa


Đây có thể là những trả i nghiệm của m ột cảm giác
chắc chắn rằng đã từng chứng kiến hay đã sống qua
m ột hoàn cảnh đã xảy ra trước đây (m ột người cảm
thấy sự kiện đang xảy ra này đã từng xảy ra trong quá
khứ không lâuỊ, mặc dù không thề biết chắc chắn các
trường hợp linh cảm ấy đã xảy ra lúc nào."
(Theo WikipediaỊ
"Có khoảng 60% người nói rằng họ đã từng trả i qua
déjà vu, và những người trong độ tuổi từ 15 đến 25 chiếm
tỷ lệ cao nhất.
Có hơn bốn mươi giả thuyết về nguyên nhân gây ra
déjà vu. Các giả thuyết này đa dạng từ việc tái tạo cho
đến những trục trặc trong quá trình ghi nhớ của con
người.
Năm 1963, Robert Eưron, m ột bác s ĩ làm việc tại
bệnh viện cựu chiến binh Boston cho rằng déjà vu có thể
được gây ra bởi lỗi trong q trình não bộ xử lý thơng
tin và lưu trữ ký ức.

Theo ơng, bộ não có trách nhiệm đồng bộ hóa các sự
kiện bằng thùy thái dương, trước kh i m ỗi sự kiện được
gắn m ột dấu hiệu về thời gian để xác định chúng đã xảy
ra vào lúc nào. Nếu quá trình gắn dấu m ất quá nhiều
thời gian, não sẽ phân loại sự kiện mà nó đang đánh
dấu là ký ức - m ột thơng tin trong quá khứ."
"Déjà vu, thực tế là m ột hiện tượng rấ t khó đề tiến
hành nghiên cứu. Nó chi xảy ra trong m ột khoảng thời

c ử a số

phía

đơng

23


×