Ai Khổ Vì Ai
2
Ba Tháng Tạ Từ.. 2
Bạc Liêu Hồi Cổ.. 3
Chạnh Lòng.. 3
Đoản Xuân Ca.. 4
Giận Hờn.. 4
Gợi Nhớ Q Hương.. 5
Hành Trình Trên Đất Phù Sa.. 5
Hình Bóng Quê Nhà.. 6
Hương Tóc Mạ Non.. 6
Lưu Bút Ngày Xanh.. 7
Mười Năm Tái Ngộ.. 8
Nhật Ký Đời Tôi
9
Nỗi Buồn Hoa Phượng.. 9
Tâm Sự Đời Tôi
10
Vầng Trán Suy Tư.. 10
Xin Trả Lại Thời Gian.. 11
Yêu Dấu Hà Tiên.. 11
::: Thanh Sơn :::
Ai Khổ Vì Ai
Anh biết chăng anh, em khổ vì ai, em khóc vì ai.
Ngày vui đã tan, nhân tình thế thái
chỉ cịn lại đống tro tàn.
Em muốn kêu lên cho thấu tận trời cao xanh
Rằng tình u em sao giống đời đóa phù dung
Sớm nở tối tàn, xót thương vơ vàn
chưa thắm vội lìa tan.
ĐK:
Thuở xưa ngày đầu của nhau, hai đứa vang câu tình ca.
Ngày đầu của nhau, anh đón đưa em về nhà
Trăng nước hiền hịa, ngày đầu của nhau
hương sắc tình u đậm đà.
Ngày nay mình đành bỏ nhau, canh vắng bơ vơ sầu đau.
Mình đành bỏ nhau, quên phút ta yêu lần đầu.
Trăng nước bạc màu, người đành bỏ người
như sương khói sau chuyến tàu.
Em biết chăng em, anh ngủ nào yên anh thức nào yên.
Nhiều khi cố quên nhưng chỉ thêm chuốc vào lòng
những ưu phiền.
Âu yếm hơm qua khơng xóa được buồn hôm nay.
Người đời phụ nhau khi đã cạn chén tình say.
Để lại thương sầu, trót u nhau rồi
sao nỡ đành làm khổ nhau.
::: Thanh Sơn :::
Ba Tháng Tạ Từ
Người ơi thắm thoát niên học hết rồi.
Chúc nhau cạn lời giây phút ly bôi.
Ngày mai tan trường mình khơng chung lối.
Thương nhau nhiều biết gửi về mô.
Kỷ niệm cũ tan vào hư vô.
Cầm tay bốn mắt thương cảm nỗi sầu.
Tiễn đưa bùi ngùi phút cuối như nhau.
Đời không bao giờ hợp nhau mãi mãi.
Thương yêu rồi nỡ đành biệt nhau.
Để nhung nhớ muôn vạn ngày sau.
Thôi nhé, từ đây cách xa trong đời.
Vẫn buồn theo tháng ngày trôi.
Nụ cười khô héo trên môi.
Mỗi lần, thấy phượng nở tim xao xuyến.
Bạn bè đâu chỉ ta một mình.
Nỗi buồn này đành câm nín.
Rồi đây, có những khi buồn não lịng.
Cố nhân biền biệt có nhớ nhau khơng.
Ngồi kia hoa phượng rụng rơi tơi tả.
Dư âm làm sống lại đời ta.
Dù ngăn cách nhớ hoài ngày qua
::: Thanh Sơn :::
Bạc Liêu Hoài Cổ
Nghe tiếng đàn ai rao sáu câu
Như sống lại hồn Cao Văn Lầu
Về Bạc Liêu danh tiếng ơn lại
Một thời để nhớ ngày đó xa rồi.
Bên nước mặng biển cho muối nhiều
Bên nước ngọt phù sa vun bồi
Bạc Liêu đưa ta tới cánh đồng
Cị bay thẳng cánh nhìn mõi mắt người
Bạc Liêu giấc mơ tình yêu
Dân gian ca rằng: "Bạc Liêu là xứ cơ cầu
Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu
Nghe danh Công Tử Bạc Liêu
Ðốt tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu!"
Cho nhắn gởi Bạc Liêu mấy lời
Sơng có cạn tình khơng đổi dời
Dù đi xa trăm hướng
Ai người có nỗi ngồi hương
Bạc Liêu thương q ... hình bóng q nhà ...
::: Thanh Sơn :::
Lời: Thăng Long
Chạnh Lịng
Hơm qua anh đến nhà em
Qua cây cầu nhỏ là tới bến đị
Trước nhà phủ trắng hoa cau
Con chim nó đậu hát điệu quê hương
Lâu rồi vẫn nhớ vẫn thương
Nghe xao xuyến lạ dạt dào yêu thương
ĐK:
Nhà em mái lá đơn sơ
Trưa hè câu hát ầu ơ ví dầu
Nhà anh cách mấy nương dâu
Cây cau trước ngõ vườn trầu vây quanh
Mong cau trầu lớn thật nhanh
Để anh mang đến, xin hỏi cưới em
Hôm nay anh đến nhà em
Cha em ngủ võng mẹ em ngủ giường
Đâu rồi? Chẳng thấy em đâu?
Anh lên tiếng hỏi đâu rồi em đâu?
Em vừa mới bước sang sông
Anh như chết lặng nghe buồn mênh mông.
Em về hạnh phúc nhà chồng
Riêng anh ơm nỗi sầu thương tím lịng ... !!!
::: Thanh Sơn :::
Đoản Xuân Ca
Nghe Xuân sang thấy trong lịng mình chứa chan
Tiếng pháo vui vang đó đây ơi rộn ràng
Kìa mùa Xn đang đến trước thềm
Gần xa nhịp nhàng Xuân đến
Nghe bước chân tô đẹp thêm.
Xuân ơi Xuân vẫn muôn đời yêu mến Xuân
Nhấp chén vui ta chúc nhau ly rượu mừng
Ngày đầu năm hạnh phúc phát tài
Người người gặp nhiều duyên may
Xuân thắm tươi Xuân nồng say.
ĐK:
Ai xuôi ngược trên khắp nẻo quê hương
Nhớ quay về vui đón mùa Xn u thương
Lịng dạt dào hồn Xuân nao nao
Thật tuyệt vời mùa Xuân thanh cao
Ta chúc nhau những gì đẹp nhất lịng nhau.
Đôi uyên ương sánh vai nhịp nhàng thắm duyên
Dưới nắng Xn trơng bướm hoa đang tỏ tình
Cịn mùa Xuân đem vui đất trời
Còn nụ cười nở trên môi
Nhân thế ơi mong đợi XUÂN...!!!
::: Thanh Sơn :::
Giận Hờn
Trả lại em yêu chiếc khăn ngày nào,
ngày còn bên nhau ái ân tràn đầy.
Trả lại em yêu những năm học trò,
những đêm hẹn hò, ngày ta có nhau.
Giận hờn chi em, nét mi đượm buồn.
Giận hờn chi em trút thêm muộn phiền.
Giận hờn cho nhau nỗi đau ngập lòng,
vắng xa thật rồi người ơi biết chăng.
(Điệp khúc):
Trả lại cho em, trả lại cho em,
lời nào yêu thương còn đọng trên mơi và tình ta đó
những đêm trăng tàn,
để lần sau cuối khi nhìn thấy nhau để ngày mai đó dun tình cách xa.
Tiếng u ban đầu còn đâu nữa em ?
Người đành xa ta, bỏ ta một mình,
để rồi ra đi cách xa ngàn trùng.
Kỷ niệm năm xưa sẽ tan như bọt bèo,
ái ân ngày nào giờ như giấc mơ.
::: Thanh Sơn :::
Gợi Nhớ Quê Hương
Quê em hai mùa mưa nắng,
Hai thôn nghèo nối liền bờ đê,
Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè,
Như bức tranh gợi tình quê đậm đà.
Lời ru con tiếng võng đong đưa.
Ai chờ ai thương giịng nước u buồn.
Trăm năm ni tình khơn lớn
Q hương là sữa mẹ đợi con.
Ruộng lúa nương dâu chân quen đường mịn,
Ơi khói lam chiều tình quê dạt dào,
À à ơi câu hò ca dao, như lời mẹ ru từ lúc ban đầu.
Ơi hị ơi ví dầu thương những con đị bên hàng dừa xanh,
Thương nhiều chiếc áo bà ba,
Vai nặng gánh lúa lúc tan chợ chiều,
Bên mái tranh nghèo nghe bìm bịp kêo nước lớn nước rịng...
Sương đêm trăng rằm soi lúa
Âm thanh dầm giã gạo chày trôi,
Đẹp lắm quê hương thôn trăng tuyệt vời
Câu hát thay lời tình yêu ngọt bùi.
Dù xa xơi nhớ ngày trong nơi,
nghe tình q hương gọi mãi trong đời.
::: Thanh Sơn :::
Hành Trình Trên Đất Phù Sa
Chim tung bay hót vang trong bình minh,
chân cơ đơn, áo phong sương hành trình
Từ Long An, Mộc Hóa, Mỹ Tho, xi về Gị Cơng, Tiền Giang
ngút ngàn như một tấm thảm lúa vàng
Thương em tôi ấ đơn sơ bà ba,
trên lưng trâu nước da nâu mặn mà
Hò hò ơi! Cây lúa tốt tươi thêm mùi phù sa
đẹp duyên tháp mười, quên đời tảo tần vui cười
Quýt Cái Bè nổi tiếng ngọt ngay, ai ăn rồi nhớ mãi miền Tây
Ngồ ngộ ghê, gái miền Tây má hây hây,
vơí các cơ đời ao thế hệ
Phù sa ơi đậm tình quê hương...
Qua Long Xuyên đến Vĩnh Long, Trà Vinh,
sơng q tơi thắm trong tim đậm tình
Phù sa ơi! ngây ngất bước chân, tôi về không nỡ
ở cũng chẳng đành, quê miền đất ngọt an lành
Quê hương tôi vẫn con sông bên Cửu Long,
dân quê tôi sống quanh năm bên ruộng đồng
Từ ngàn xưa, cây lúa đã ni dân mình no ấm
phù sa mát ngọt như dịng sữa mẹ mn đời
Đêm trăng thanh chiếu trên sông Cần Thơ,
vang xa xa thống câu ca hị lờ
Về Tây Đơ nhớ ghé Sóc Trăng nghe điêụ lâm thơn
dù kể hát mình nhưng tình cảm gần như mình
Nắng sớm về trái chín thật mau,
cơn mưa chiều tươí mát ruộng sâu
Phù sa ơi! bốn mùa cây trái đơm bông,
g bên trai tình q thắm nồng
Điệu dân ca ngọt ngào mênh mông
Sông quê ơi, nắng mưa bao ngàn xưa,
tôi không quên lũy tre xanh hàng dừa
Về Bạc Liêu nghe hát cải lương, sau đờn vọng cổ
Cà Mau cuối nẻo đôi lời gửi lại chữ tình.
::: Thanh Sơn :::
Hình Bóng Q Nhà
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng
Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê
Bao năm qua cách trở đường xa xi ngược bơn ba
Ơi kỷ niệm u, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều
Cịn nhớ nụ cười, câu ca mát rượi chứa chan lòng người
Đâu rồi ngày xưa, ai đón ai đưa nắng đượm chiều mưa
Quê hương ơi, ấm mãi đời tôi uống ngọt đôi môi
Thương quá là thương, tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn
À ơi, con nước lớn chảy xuôi
Đưa con thuyền chao nghiêng theo nhịp chèo bơi ai ngân nga câu hị
Hị ơi, gió đưa gió đẩy, về rẩy ăn cịng
Về sơng ăn cá, về sơng ăn cá, về đồng ăn cua
Từ lúc vào đời, chân quen đất nẻ sớm trưa chiều hè
Ôi đẹp làm sao, đêm sáng trăng cao gõ nhịp chày mau
Nghe quê hương tiếng gọi mời thương những ngày tha phương
Trong cõi đời ta, giữ bên lịng hình bóng q nhà…
::: Thanh Sơn :::
Hương Tóc Mạ Non
Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá.
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa
Hẹn hị nhau tình q hai đứa
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn
Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo
Tháng ngày tuổi đời trơi theo níu chân nhau, bạc thêm mái đầu
Cịn tìm đâu ngày xưa u dấu
Ðường về hai thơn cách xa, thống cơn gió chiều
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà.
ÐK:
Lịng chợt buồn mênh mông
Dáng xưa tan theo giấc mộng
Chắc người đã bước sang sơng
Ðang mùa lúa trổ địng địng
Làm sao em quên, những ngày khi mới quen tên
Bên gốc đa ven đường hai đứa ngồi tỏ tình yêu thương
Anh thương tóc em bay bay trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ
Nhớ từng nụ cười ngây thơ thắm duyên mơ
chiều nghiêng nắng đổ
Về quê em phù sa bát ngát
Tình mình dù ngăn cách sơng chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ em sao nghẹn lòng ...
::: Thanh Sơn :::
Lưu Bút Ngày Xanh
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi
Nhắc lại câu chuyện buồn
Trường cịn kia ơi mái đổ tường rêu
Nơi kỷ niệm êm ái
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ
Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường
Tiếng cười vạn tình thương
Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn trong tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng
Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ
Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò
Người em gái mến thương nơi chốn nào
Bao giờ mình gặp nhau
Có những lần hồng hôn rớt trên vai
Bước chân đi lịng nuối tiếc ai hồi
Nhặt hoa rơi mà khơng nói nên câu
Nhớ nhau vì đâu
Biết nói gì tình ta trót chia phơi
Khép tâm tư dành riêng mến một người
Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim
Biết đâu mà tìm
Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa khiến lịng tơi bùi ngùi
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh cài cành hoa tím
Hoa xưa đây nhưng bóng dáng anh đâu
Dịng nhật ký đã ghi nuốt tâm tình
Và đơi lúc nhớ nhau lưu bút cịn
Để lại chuyện buồn vui...
::: Thanh Sơn :::
Mười Năm Tái Ngộ
Suốt đêm không ngủ
Bên tách cà fê đen
Chúng ta ôn chuyện đời
Ngày mình cịn thơ
In như hình với bóng
Phút giây chưa hề rời
Xuân qua mấy lần
Chơn kín chuyện xa xưa
Tình cờ gắp nhau
Hai đứa cùng đơn vị
Không ngăn được nỗi mừng
Anh kể tôi nghe
Ngày anh mới ra trường
Xa cách nhau mấy năm rồi
Nhắc chuyện xưa thấy buồn
Thuở học trò ngồi chung lớp
Bây giờ chung chí hướng
Anh kể tơi nghe
Bọn mình lúc chia tay
Đếm mùa xn trơi
Giã từ ấu thơ
Mười năm cách biệt
Mười năm nhung nhớ
Thấy thương nhau phút này
Trắng đêm hai người
Chưa hết chuyện tâm tư
Tuyết sương rơi lạnh đầy
Mình vừa hàn huyên
Nghe tâm hồn xao xuyến
Muốn đêm nay thật dài
Bao nhiêu ân tình
Tiếp nối trọn hôm sau
Hẹn gặp lại nhau
Xa cách từ lâu rồi
Hơn hai mươi tuổi đời
Chưa hề dĩ văng
Một đêm trắng tâm sự
::: Thanh Sơn :::
Nhật Ký Đời Tôi
Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lịng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ cịn lại con số khơng
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong phút cuộc đời tương lai trả lời thôi
Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa
ĐK:
Thôi thế là thơi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
Thơi thế là thôi là thế rồi
Hiện tại ước mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được u
Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mịn tình nghĩa xưa
Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường
Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi
::: Thanh Sơn :::
Nỗi Buồn Hoa Phượng
Mỗi năm đến hè lịng man mác buồn,
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lịng,
biết ai cịn nhớ đến ân tình xưa
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu,
những chiều hẹn nhau hết rồi,
giờ như nước trôi qua cầu.
Giã biệt bạn lịng ơi! Thơi nay xa cách rồi
Kỷ niệm mình xin nhớ mãi,
buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc
Mối u hoài này ai có haỵ
Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn,
Cảm thông được nỗi vắng xa người thương.
Màu hoa phượng thắm như máu con tim,
mỗi lần hè thêm kỷ niệm
Người xưa biết đâu mà tìm
::: Thanh Sơn :::
Tâm Sự Đời Tôi
Khi vừa lớn lên, tôi đã vội yêu một người
Nên chưa hiểu đời, cuộc đời bạc trắng như vơi
Tình u thứ nhất đã đổi ngơi
Người yêu thứ nhất đã phụ tôi
Giấc mơ chung đời
Thường êm đẹp bên nhau cho đến ngàn sau
Khi vừa biết u, tơi ngỡ tình u là đẹp
Nên chẳng ngại ngùng, tình đầu trao hết cho nhau
Nụ hôn thứ nhất cho người yêu
Để người đem đến bao sầu đau
Trót thương nhau rồi
Đành ơm hận thương đau cho đến mn đời
ĐK:
Ai ơi tình cũ lỡ làng rồi
Người về nơi ấy có vui khơng
Để lịng tơi mãi nhớ thương mong
Lạnh lùng kiếp cô đơn mùa đông
Tương lai đừng nhắc đến làm gì
Thiệp hồng thơi nhé hết chung tên
Cuộc tình hai đứa đã vơ dun
Đường trần có riêng tơi tìm qn
Khơng cịn có nhau, thơi nhé gặp nhau càng buồn
Chôn vùi kỷ niệm, kỷ niệm đường vắng không tên
Hàng cây cao vút như lặng im
Biển tình tơi chết sau một đêm
Phút giây ban đầu
Rồi đi vào thiên thu muôn kiếp bẽ bàng
::: Thanh Sơn :::
Vầng Trán Suy Tư
Tơi đếm thời gian trên ngón tay
Thường suy tư mắt đầy, hỏi lòng bao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Đứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều nghiệt khắc phơi bày thế gian
Em có lần u đương với tơi
Thường lên tiếng gọi đậm đà trên nét mơi
Ngày cưới khốc áo vu qui đành chia ly
Ngỡ tình nhân dối gạt
Rồi từ đó khơng cịn đối mặt
ĐK:
Nâng ly cà phê thật đắng
Vầng trán suy tư tô đậm hằn vết nhăn
Người đã mang cho, đem tình yêu cháy đỏ
Ôi phút giây dại khờ xin cảm ơn suốt đời tôn thờ
Tôi với người chung thân cách xa
Tình theo bước lạ, cuộc đời ta với ta
Cịn nhớ tiếng nói u anh và u em
Nếu hình dung kỷ niệm lịng tuổi trẻ đơi lần muốn tìm
::: Thanh Sơn :::
Xin Trả Lại Thời Gian
Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ
Chợt lên nét suy tư
Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rớt vào tim...
**
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khơn lớn ni chờ mong ơi q dài
Lịng vẫn u hồi thấy chuyện tình đổi thay
Đời ai biết được ai
Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế
Nếu mai sau gặp xin cúi mặt làm ngơ!
Thời gian có ngừng đây bao giờ!
Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ!
Nhiều lúc muốn qn để xóa mờ
Nhưng mỗi lần nhìn đêm về thương nhớ
Người đó ta đây, tình vẫn chia phơi
Biết cuộc đời mình ra sao?
Ơm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than
Một tâm khúc cho người thương, cho tiếng đàn
Đời đã không màng những gì mình mơ ước,
mà sao khó tìm qn!
Xa nhau thì nhớ lúc đêm gần xao xuyến
Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian
(nhạc ...)
(trở lại **...)
Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian
Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian.....
::: Thanh Sơn :::
Yêu Dấu Hà Tiên
Anh trở lại Hà Tiên thăm em, người em dịu hiền
Đường cách trở hai nơi, xa xơi, thương thì tìm tới
Hà Tiên ơi sao vẫn không rời, bước chân gọi mời
Yêu dấu Hà Tiên với biển khơi, gởi nhau mấy lời thương nhớ trong đời
Chuông Cô Tự phù dung ngân vang, gội tan bụi trần
Chiều bóng ngả Tơ Châu, tương tư, hỏi người nào thấu
Hà Tiên ơi, em vẫn tuyệt vời, gió mưa giữa trời
Khơng ước thề xui khiến gặp nhau
Từ giây phút đầu nghe trái tim sầu
ĐK:
Hà Tiên, trông dáng em mỹ miều
Bên bướm hoa dập dìu, em đưa anh về thăm lăng Mạc Cửu
Biển rộng bình an ơm hịn phụ tử
Mênh mơng gió lộng thạch động
Làm xao xuyến, khi về lưu luyến thương quá Hà Tiên
Mai giã biệt Hà Tiên, xa anh, lòng sao bùi ngùi
Đời gối mỏi bơn ba, tha phương nhớ hồi người thương
Thuyền xa bến ôm ấp kỷ niệm với bao nỗi niềm
Năm tháng buồn hiu hắt chờ mong
Hà Tiên vẫn đẹp yêu dấu bên lòng