Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (155.49 KB, 6 trang )
Hôn mê
(Kỳ 1)
1. Mở đầu.
+ Hôn mê là tình trạng mất ý thức, là một phản ứng tương đối đồng nhất
của não bộ đối với các kích thích nội sinh hoặc ngoại sinh khác nhau như: thiếu
oxy, thay đổi độ pH, hạ đường huyết, rối loạn nước-điện giải… cũng như đối với
các chất độc nội sinh và ngoại sinh.
+ Ở trong tình trạng hôn mê bệnh nhân mất khả năng thức tỉnh, không còn
đáp ứng phù hợp với các kích thích bên ngoài, rối loạn ngôn ngữ toàn bộ, không
có các vận động chủ động có định hướng và có ý nghĩa của các cơ mặt, các cơ ở
chi hoặc cơ thân.
2. Các mức độ hôn mê trên lâm sàng.
2.1. Phân chia hôn mê theo độ (bốn độ):
+ Hôn mê độ I (hôn mê nông- coma stupor):
- Gọi, hỏi, lay kích thích đau không đáp ứng bằng lời nói, không mở mắt.
- Không đáp ứng phù hợp với kích thích đau (khi kích thích mạnh bệnh
nhân chỉ nhăn mặt, kêu rên).
- Phản xạ hắt hơi còn. Phản xạ đồng tử với ánh sáng, phản xạ nuốt còn
nhưng chậm .
- Có rối loạn cơ vòng.
- Chưa có rối loạn hô hấp và tim mạch.
- Trường hợp bệnh nhân vật vã, giãy giụa, kêu la, mê sảng, người ta gọi là
hôn mê thao thức (coma vigil).
+ Hôn mê độ II (hay hôn mê vừa, hôn mê thực sự - coma confirmé):
- Gọi, hỏi, lay, kích thích đau bệnh nhân không trả lời, không đáp ứng mở
mắt.
- Phản xạ đồng tử với ánh sáng mất, phản xạ giác mạc mất hoặc rất trơ.
- Đại tiểu tiện không tự chủ, rối loạn điều hoà thân nhiệt (thường tăng thân
nhiệt).
- Rối loạn nhịp thở (thở kiểu Cheyne Stokes, kiểu Kussmaul hoặc Biot).
Rối loạn chức năng tim mạch (mạch nhanh, nhỏ, huyết áp dao động).