Lời đầu tiên cháu muốn gửi tới Đức vua cho phép cháu xưng
“cháu” với ngài. Cháu biết bề dưới phải xưng là vi thần khi
nói chuyện với Đức vua, nhưng xin Đức vua ân chuẩn để
cháu và ngài có thể trò chuyện một cách thân mật, gần gũi
ơn có được không ạ?
Vậy là đã sắp một thiên niên kỉ trôi qua kể từ ngày Đức vua
cho ban chiếu dời Đô rồi thưa ngài. Kể từ ngày đó, thành Đại
La đã bước sang một trang sử mới. Nói như vậy thật không
phóng đại tí nào vì thực sự, sự ảnh hưởng của việc dời đô đó
rất rộng lớn đến sự tồn tại của đất nước thời đó, sự đấu
tranh của đất nước trước đây và sự phát triển của đất nước
bây giờ và cho đến mai sau. Điều đó thật có ý nghĩa phải
không ngài?
Khi dời đô về Đại La, Đức vua đã đổi tên thành thành Thăng
Long. Một cái tên mà không chỉ riêng cháu mà còn hàng vạn
vạn người dân Đại Việt đều cảm thấy thật thiêng liêng với
một ý nghĩa lớn lao. Con rồng thời xưa được so sánh với sự
thịnh vượng, sung túc, sự trường tồn, vương giả. Là tên của
kinh đô nhưng ý nghĩa thì cho cả một đất nước. Và đất nước
Đại Việt sau đã phát triển mạnh mẽ về mọi mặt, hệt như
hình ảnh con rồng vươn mình bay lên bầu trời cao xanh. Đức
vua có cảm thấy vui khi đứng trước thành quả tốt đẹp có
công lao to lớn của mình?
Cháu còn nhớ những bài học lịch sử về kinh đô Thăng Long
thời kì phong kiến. Dân ta đã phải đối mặt với rất nhiều cuộc
xâm chiếm của các thế lực từ phương Bắc tràn xuống. Có áp
bức thì phải có đấu tranh. Những cuộc kháng chiến chống
Tống, chống quân Mông - Nguyên, quân Minh, quân Thanh
với kết quả toàn thắng một cánh oanh liệt, vang dội. Có
được sự chiến thắng đó là nhờ những vị vua, vị tướng tài ba
của đất nước. Họ đã đoàn kết được cả lòng quân và lòng
đân,điều đó tất yếu sẽ lam nên chiến thắng. Và cháu cũng
thấy rằng, địa thế phía bắc của chúng ta khá hiểm trở với
nhiều núi đồi dốc kín và cửa sông, cửa biển, phù hợp với việc
bố trí trận địa mai phục. Yếu tố chủ động, bất ngờ là tiền đề
để ta đánh tan quân xâm lược nhanh chóng khiến chúng
thua nhục nhã và ngỡ ngàng.
Thời đó, những thế lực ngoại xâm đều là những thế lực vô
cùng to lớn, quân đội hùng hậu, vũ khí sắc bén. Ấy vậy mà
quân và dân ta vẫn bền bỉ, kiên trì quyết chiến với quân giặc
để giữ lấy đất nước, giữ lấy mảnh đất tổ tiên để lại. Lớp
người ngã xuống thì lại có lớp người đứng lên để trả thù cho
anh em, đồng đội và cứu lấy quê hương. Những ý chí sắt
thép ấy quân giặc làm sao có thể có được dù chỉ một chút
thôi. Chúng chỉ là một bọn hống hách, nghênh ngang, làm
sao có thể thấu được nỗi nhọc nhặt vất vả, đổ mồ hôi sôi
nước mắt để gây nên cái cơ ngơi này, đất nước này của đân
ta. Điều đó thật đáng tự hào phải không thưa Đức vua.
Rồi khi thực dân Pháp và đế quốc Mĩ sang xâm lược thì đất
nước lại rẽ sang một bước ngoặt khác. Đất nước đã mang
tên Việt Nam, diện mạo thay đổi, con người với tư duy sống
thay đổi nhưng vẫn còn nghèo và yếu. Bọn xâm lược có
trong tay những vũ khí tối tân, hiện đại, nào súng, bom, đại
bác, máy bay, trực thăng, và còn một chất độc ghê gớm đó
là chất độc màu da cam . Hậu quả của nó giờ vẫn còn hiện
hữu ở đâu đây trong căn nhà nhỏ dọc miền đất Việt Nam .
Tất cả chỉ với mục đích: đánh chiếm nước Việt Nam, tàn phá
con người, văn hóa nước Việt Nam. Vậy mà nhân dân ta
đứng trước hai gã khổng lồ đó lại không hề run sợ, không có
ý nghĩa lùi bướ , đầu hàngmà chỉ có ý chí quyết chiến, quyết
thắng. Dưới sự lãnh đạo tài tình, hiệu quả của Đảng và Nhà
nước Việt Nam mà người chèo lái con thuyền cách mạng
chính là vị lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh, vị cha già dân tộc cùng
với ý chí quạt cường, dai dẳng, bền bỉ, đồng lòng chung sức
của quân và dân ta, nước ta đã đánh bật được hai kẻ thù
mạnh nhất trong cuộc đấu tranh bảo vệ Tổ quốc. Từ lúc
quân Pháp bắt đầu vào Việt Nam cho đến khi tên linh Mĩ cuối
cùng phải cút khỏi lãnh thổ nước ta là trong hơn một thế kỉ,
một thế kỉ không ngày nào dân ta ngủ yên với những tên
cướp nước. Đó là những dấu son chói lọi trong trang sử vàng
Việt Nam. Những gì quân và dân ta đã làm được thời bấy giờ
đã làm lay động trái tim cua hang triệu người yêu hòa bình
trên thế giới. Họ đến với Việt Nam, không chỉ để cảm nhận
nỗi đau còn lại ở những người nhiễm chất độc màu da cam,
mà còn để khâm phục sự mạnh mẽ trong tâm hồn của con
người Việt Nam khi họ chấp nhận quá khứ để vươn lên, hòa
nhập với thế giới.
Ngày nay, những lễ hội lịch sử được tổ chức hàng năm như
để nhắc con cháu nhớ về một thời dựng nước và giữ nước vẻ
vang và oanh lệt của cha ông ta. Vì để có được đất nước tươi
đẹp chúng ta sống bây giờ là đã phải đổi bao nhiêu mạng
người, bao nhiêu công sức của những người đi trước. Những
lễ hội đó có rất đông người tham gia, họ sẽ ghi nhớ cho thế
hệ của họ và con cháu họ rằng đất nước ta đã có thời kì là
gian khổ nhưng oanh liệt như thế.
Tạm quên đi những nỗi đau do chiến tranh để lại, Việt Nam
xưa đã thay đổi. Việt Nam giờ đây với những tòa nhà cao
tầng, trung tâm chính trị, kinh tế phát triển, giao lưu với
hàng trăm nước trên thế giới, đóng góp không nhỏ vào nền
khoa học thế giới. Đó là một Việt Nam đang thay da đổi thịt,
vươn lên từng ngày để sánh vai với các cường quốc năm
châu. Để làm được điều đó chúng cháu cần ý thức rõ mục
đích sống của mình, chăm chỉ học tập để có thể cống hiến
cho đất nước ngày càng phát triển. Phải làm cho người dân
trên toàn thế giới biết rằng Việt Nam không chỉ là dân tộc
anh hùng mà còn là một cường quốc manh về mọi mặt, thưa
Đức vua.
Thưa Đức vua, nếu ngài đọc lá thư mà thấy chỗ nào quá ngô
nghê hay chưa kính cẩn mong ngài bỏ qua cho cháu. Hãy coi
như đây chỉ là một bản sớ nhỏ Đức vua đọc trước khi đi ngủ
thôi ạ. Nhưng cháu mong ngài luôn có thể dõi theo từng
bước phát triển của đất nước, từng ngày trưởng thành của
cháu và cổ vũ thầm cho cháu. Cháu xin cảm ơn Đức vua.
Thần dân của Đại Việt