Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (92 KB, 4 trang )
Xét nghiệm chẩn đoán
lao phổi
Để chẩn đoán lao phổi, bệnh nhân cần thực hiện các xét nghiệm thông
thường như: xét nghiệm đờm, xét nghiệm hình ảnh, phản ứng uberculin, soi
phế quản và các xét nghiệm khác.
1. Xét nghiệm đờm
Xét nghiệm đờm trực tiếp tìm trực khuẩn lao BK (+) là biện pháp
quan trọng nhất, là cách chẩn đoán chắc chắn nhất lao phổi.
Xét nghiệm đờm có thế dùng phương pháp nhuộm Ziehl Neelsen hoặc
phương pháp huỳnh quang dùng ánh sáng cực tím.
Phương pháp nhuộm Ziehl Neelsen phổ biến nhất, rẻ tiền, dễ thực
hiện có thể tiến hành ở mọi nơi, mọi chỗ, rất thích hợp với các nước nghèo,
các nước đang phát triển.
Phương pháp huỳnh quang chỉ có thể tiến hành ở những nơi có đầy đủ
trang bị, kỹ thuật chưa phổ biến ở các nước nghèo, các nước đang phát triển.
Các phương pháp khác chỉ được dùng trong những trường hợp giới
hạn, ở những nơi có điều kiện trang bị kỹ thuật khi mà phương pháp xét
nghiệm đờm trực tiếp không cho được kết quả đầy đủ: phương pháp nuôi
cấy đờm, làm kháng sinh đồ, ngoáy họng, hút dịch dạ dày lấy bệnh phẩm,
soi phế quản, sinh thiết thành phế quản v.v
2. Xét nghiệm hình ảnh (X-quang)
Có một giá trị nhất định trong chẩn đoán lao phổi. Khi kết hợp với xét
nghiệm soi đờm trực tiếp và khi soi đờm đã cho kết quả dương tính, chụp X-
quang phổi cho biết mức độ, độ rộng của tổn thương phổi.
Một mình X-quang phổi không thể cho chẩn đoán lao một cách chắc
chắn.
3. Phản ứng tuberculin
Có giá trị lớn trong đánh giá độ lưu hành bệnh lao trong cộng đồng ở
các nước nghèo có độ lưu hành lao cao, phản ứng này ít có giá trị trong chẩn
đoán.