Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

bai dich

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.74 KB, 2 trang )

1. Political and business leaders around the globe are today more than ever involved in seeking
common solutions to the problem of corruption. Popular theories of the 1970s, which defended
corruption as efficiency-enhancing, or at the very least a necessary evil, have been debunked by a
mountain of research demonstrating its corrosive impacts. These include lost productivity, increased
poverty, skewed public expenditure patterns and a host of other downstream ills.
Ngày nay việc tìm kiếm các giải pháp chung cho vấn đề tham nhũng hơn bao giờ hết cần sự tham gia của
các nhà chính trị và kinh doanh trên toàn thế giới. Lý thuyết phổ biển của những năm 1970 đã biện hộ cho
tham nhũng như việc làm tăng tính hiệu quả của nó hay ít nhất cũng cho đó là 1 tệ nạn hiển nhiên. Tham
nhũng đã bị vạch trần bởi một núi các nghiên cứu mà ở đó người ta đã chỉ ra những tác động tiêu cực của
tham nhũng gồm có năng suất lao động giảm, nạn đói gia tăng, chi tiêu công sai lệch và một loạt các tệ
nạn suy thoái khác.
2. College is an experiment in hope. It’s also a risky investment for us all. Whether it is graduate or
undergraduate school, a two-year program or an eight-year one, we entrust time in our lives to school
for both a new identity and a ticket to the outside world. We come to college with unspoken anticipation
of all that will be done for us. We expect to be made acceptable, valuable, and finally employable in the
eyes of the world. We also hope that magic answers will be revealed to us through academic study,
leading us to guaranteed success in the outside world. By graduation or completion of our chosen
program, we presume everything will be clear; we will be made brilliant, and all knowledge will be
accessible to us.
Trường học là một thử nghiệm trong niềm hi vọng. Nó cũng là một sự đầu tư mạo hiểm đối với tất
cả chúng ta. Cho dù đó là đại học, cao học hay một chương trình đào tạo 2 năm hoặc 8 năm nhưng chúng
ta vẫn dành toàn bộ thời gian của cuộc đời để đến trường, tất cả đều vì một tấm bằng mới và một tấm vé
để bước ra thế giới bên ngoài. Chúng ta đến trường với một niềm hi vọng bất thành văn là điều đó sẽ giúp
ích cho chúng ta. Chúng ta khao khát mình sẽ được chấp nhận, có giá trị và có ích cho xã hội. Chúng ta
cũng hi vọng rằng những câu trả lời kỳ diệu sẽ được bật mí cho chúng ta qua những nghiên cứu hàn lâm
để đưa ta tới thành công xa hơn nữa. Chúng ta cho rằng mọi thứ sẽ trở lên rõ ràng, ta được toả sáng và tiếp
cận được với mọi nguồn tri thức khi chúng ta tốt nghiệp hay hoàn thành một chương trình đào tạo mà ta đã
chọn lựa.
3. Hardly a week goes by without a grim report about some overzealous worker in the prime of his life
who could not just say no to overtime. Not long ago, a 39-year-old police sergeant, Haruo Okada, captured
headlines as a karoshi victim by working double shifts for a month during the enthronement ceremonies


for the nation’s new monarch. There are no reliable figures on the number of victims, but analysts
believe that tens of thousands of Japanese become seriously ill or die from overwork each year.
Despite promises by the government to trim working hours, the average Japanese clocked 2,150 hours in
2001, compared with 1,920 hours for Americans and 1,640 hours for the French.
Hầu như không có một tuần trôi qua nào mà không có một bản tin giật gân về một số nhân viên ở
độ tuổi thanh xuân quá hăng say trong công việc, những người không thể nói không với làm thêm giờ.
Cách đây không lâu, ông Haruo Okada, một trung sĩ 39 tuổi đã lên bảng tin đầu của đài vì trở thành nạn
nhân vì đã làm việc gấp đôi thời gian trong suốt 1 tháng trời diễn ra lễ đăng quang cho vị vua mới của
quốc gia. Không có số liệu đáng tin cậy về số lượng nạn nhân, nhưng các nhà phân tích tin rằng hàng
ngàn người dân Nhật Bản bị bệnh nghiêm trọng hay tử vong trong khi làm thêm giờ mỗi năm. Mặc dù
Chính phủ đã hứa cắt giảm giờ làm nhưng trung bình người dân Nhật Bản trong năm 2001 vẫn làm 2.150
giờ so với 1.920 giờ ở Mỹ và 1.640 giờ ở Pháp.
Tôi lại nhớ đến bữa cơm ngày tết và thế là trong giây lát hào hứng tôi mời tất cả các bạn đến nhà
“ăn Tế” vào thứ bảy tuần sau đó. Lời mời này đã làm cho tôi và Wang Yang phải dành tới hai ngày lang
thang ở Soho và Surray để mua sắm. Cảnh làm cơm thì vui lắm. Chỉ có hai chúng tôi nhưng vẫn là hai
chân trời khác biệt. Thày Brian, cô Susan cùng các bạn tôi đến dự cơm thân mật, nói cười vui vẻ, vừa ăn
vừa khen bữa cơm rất “Việt Nam”, tuy nhiên chẳng biết các bạn ấy lấy cảm giác Việt Nam ở đâu ra khi
chưa từng đặt chân lên đất Việt, nhưng lời khen cũng vẫn làm cho tôi cảm động lắm. Dự tiệc được một lúc
chúng tôi mới thấy Michael lò dò tới, thanh minh rằng anh ta phải tìm mãi mới có chỗ đỗ xe. Một điều bất
ngờ làm cho mọi người reo lên ầm ĩ. Wang Yang và tôi ngạc nhiên, vỗ tay mừng rỡ: đó là cành hoa đào to
trong tay. Một cành hoa đào làm bằng giấy mà Wang Yang cứ tưởng là hoa thật.
Hôm đó, bữa cơm Tết kéo dài đến tận nữa đêm. Tiếng chuông đồng hồ Big Ben đã điểm một tiếng
ngân vang như muốn ru ngủ cả thành phố Luân Đôn cổ kính.
I remember New Year’s meal and it is a moment of excitement I invite all my friends to "ăn Tết"
on Saturday week later. This invitation was made Wang Yang and me spend two days wandering in Soho
and Surray to the shopping. The cooking scene is fun. Only two of us, but there are two distinct horizons.
Master Brian, Miss Susan and my friends went to the intimate dinner, laughing, eating and just praises
meal "Vietnam", but did not know they get a sense of Vietnam where when ever set foot on Vietnamese
soil, but also praise makes me very touched. The party is a time we see Michael arrives and explains that
he had to find a parking. A surprise for everyone cried loudly (a surprise made evryone cried loudly).

Wang Yang and I was surprised, delighted applause: it's peach flowers on his hands. A peach flower made
by paper that Wang Yang thought the flowers were real.
That day, New Year feast lasted until midnight. Big Ben bell has a loud ringing as if to lull the
ancient city of London.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×