Tải bản đầy đủ (.ppt) (63 trang)

báo cao chuyên đề

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.74 MB, 63 trang )



PHẦN I
NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG

Thầy, cô có mong đợi gì khi
tham dự lớp tập huấn này ?

MỤC TIÊU CỦA LỚP TẬP HUẤN:
-Hiểu rõ những nội dung cơ bản về việc đổi
mới phương pháp quản lý lớp học bằng các
biện pháp giáo dục kỉ luật tích cực.
-Áp dụng các biện pháp giáo dục kỉ luật
tích cực để giáo dục học sinh trong lớp học,
trường học, gia đình và cộng đồng.
-Tập huấn lại cho đồng nghiệp về việc dổi
mới phương pháp quản lý lớp học bằng các
biện pháp giáo dục kỉ luật tích cực.

NỘI DUNG CỦA LỚP TẬP HUẤN:
Gồm các nội dung sau:
Bai 1: Thực trạng trừng phạt thân thể (TPTT) trẻ
em tại Việt Nam(VN) và nguyên nhân.
Bài 2: Sự cần thiết phải chấm dứt TPTT trẻ em.
Bài 3: Khái niệm và sự cần thiết phải sử dụng các
biện pháp giáo dục kỉ luật tích cực.
Bài 4: Thay đổi quan niệm nhận thức về TPTT trẻ
em.
Bài 5: Một số biện pháp giáo dục kỉ luật tích cực.
Bài 6: Một số gợi ý về hình thức tổ chức các hoạt
động giáo dục kỉ luật tích cực trong nhà


trường.

PHƯƠNG PHÁP TẬP HUẤN:
-Học viên cùng tham gia vào các hoạt
động, cùng chia sẻ các suy nghĩ băn
khoăn và kinh nghiệm của bản thân, cùng
nhau xây dựng và đưa ra những nhận
thức mới.
-Hợp tác giữa học viên với nhau và với
báo cáo viên.

BÀI 1

Bạn hiểu thế nào về sự trừng phạt thân thể
trẻ em?
(Nhớ lại hồi còn nhỏ, mỗi khi mắc lỗi, cha
mẹ thầy cô phạt như thế nào ?)

1.THẾ NÀO LÀ TRỪNG PHẠT
THÂN THỂ TRẺ EM
TPTT trẻ em là các hành vi, thái độ, lời
nói do người lớn hoặc người có quyền
gây ra nhằm giáo dục trẻ nhưng làm tổn
thương các em về thể xác (đánh đập, bắt
quỳ gối,…) và tinh thần (chửi mắng, bỏ
mặc,…)

2.THỰC TRẠNG TPTT TRẺ
EM TẠI VIỆT NAM:
- Mỗi nhóm nêu ít nhất 01 thực trạng TPTT

trẻ em tại Việt Nam (6 nhóm).
- Đại diện các nhóm trình bày kết quả thảo
luận.

* Một số thực trạng TPTT trẻ em ở
Việt Nam:
-Dùng Compa và que tầm vông đánh học sinh.
( Đồng Nai)
-Cô giáo đánh gãy xương mũi học sinh ( Thái
Bình)
-
Cha mẹ vắng họp phụ huynh, học sinh bị phạt
20 roi ( TP.HCM)
-
Cô giáo bắt 47 HH liếm ghế( Đồng Tháp)
- Học sinh xoá sổ đầu bài bị phạt 200 roi (Nghệ
An)

Huỳnh Thị Bé Tý- HS lớp 7-THCS Hòa Bình-
Đồng Tháp tự tử vì bị cô giáo làm nhục


Tạ Duy Khánh
-HS lớp 3a1-Tiểu
học Võ Thị
Sáu –Hải
Phòng bị cô
giáo phạt đi
bằng đầu gối
100 vòng


Nguyễn Việt
Anh-HS lớp
10c-PTDL
TP.HCM bị
cô giáo dùng
roi mây đánh
bầm chân

Cô giáo Lê Thị Vy-Mẫu giáo Thiên Thơ TP.HCM dán keo
miệng HS Đỗ Ngọc Bảo Trân –HS chết bị 3 năm tù

*KẾT LUẬN:
Ở Việt Nam hiện nay, vẫn còn tình trạng
TPTT trẻ em. TPTT trẻ em xảy ra trong gia
đình, ở nhà trường cũng như ngoài xã hội,
dưới nhiều hình thức khác nhau như : đánh,
tát, cấu, véo, sỉ vả, bắt quỳ, liếm ghế,…
Những hiện tượng đó đã gây ra những hậu
quả nặng nề cho trẻ, ảnh hưởng đến sức
khỏe, tính mạng, danh dự, nhân phẩm, học
sút kém, bỏ học, sa vào các tệ nạn xã hội, vi
phạm pháp luật, thậm chí tự tử,…

Câu 1:Nhóm 1,2
Chuyện xảy ra cách đây khá lâu, lúc đó tôi mới vừa ra trường
nhưng tới giờ tôi vẫn còn nhớ mãi…
Hôm đó vào giờ kiểm tra Toán, cả lớp đang chăm chú làm bài, chợt một
giọng nói vang từ cuối lớp- đó là Nam:
-Thưa cô, bạn Mai ăn cắp cây bút của em.

Vốn rất dị ứng với thói xấu này nên không kịp suy nghĩ, tôi gay gắt hỏi
Mai:
-Mai! Tại sao em lấy bút của bạn ?
-Thưa cô, em không lấy, Mai nói.
Tôi cương quyết:
-Không lấy thì tại sao bạn nói? Nếu em lỡ lấy của bạn thì em nên
trả lại, cô sẽ tha lỗi cho em.
Mai rơm rớm nước mắt thò tay vào học bàn lấy ra cây bút. Cả lớp
ồ lên. Nam giật cây bút trong tay bạn và nói:
Tớ không chơi với cậu nữa!
Sau sự việc đó cả lớp không thích chơi với Mai. Mai buồn hẳn, tự khép
mình lại,lặng lẽ và trở nên ít nói, dù trước đây em là một cô bé vui tính.
Tôi đã suy nghĩ thật nhiều, giá như tôi xử sự khéo léo hơn thì…

Câu 2: Nhóm 3,4
Lúc mới đi dạy, tôi “trang bị” cho mình một cây thước
vuông thật dài. Khi giảng bài, tôi thích cầm cây thước đi
qua đi lại trước mặt học sinh cho oai. Khi lớp ồn, tôi gõ một
cái xuống bàn, tự nhiên lớp im phăng phắc càng làm cho tôi
có chút gì đó được “hiệu quả” của cây thước.
Một lần, trong giờ kiểm tra phần bài tập Toán đã làm ở
nhà, đến bàn của Ngân Hà, thấy em cứ che cuốn vở lại, tôi
yêu cầu đưa xem bài làm ở nhà của em. Hà cứ ấp úng mãi.
Bực mình, tôi giật lấy cuốn vở, mở ra và thấy em chưa làm
bài. Quá giận vì nghĩ em không làm bài mà còn không chịu
nói thật, tôi yêu cầu em xòa tay ra để chịu phạt. Bàn tay nhỏ
xíu, xinh xinh và run rẩy, em xòe ra. Dù thoáng chút hơn
chùn lòng nhưng tôi vẫn đánh hai cái thật mạnh vào tay em
với suy nghĩ “Đau sẽ chừa”


Giờ ra chơi hôm ấy, khi tôi đang ngồi chấm bài,
một nhóm học sinh vây quanh tôi để trò chuyện và
xem tôi chấm điểm. Hà đến gần tôi và xin lỗi. Tôi rất
vui vì Hà biết lỗi của mình, nhưng bổng em nói: Cô ơi,
có khi nào cô tự lấy cây thước này đánh mình chưa?
Thật ngạc nhiên, tôi hỏi: Vì sao cô phải tự đánh cô?
-Vì cây thước này đánh đau lắm cô ạ! Hà nói.
Cả nhóm các em khác cũng nói theo:
-Thật đó cô, tụi em sợ cây thước của cô lắm, những
lúc cô gõ bàn, cả lớp bạn nào cũng giật mình hết cả
hồn!
Tôi ngồi ngẩn ngơ với câu nói hồn nhiên của các trò
nhỏ. Nỗi xấu hổ cứ len vào trong tim. Giờ về, lấy cây
thước tôi tự khẻ tay mình một cái. Ôi chao! Sao mà
đau đến thế!

Câu 3: Nhóm 5,6
Trong cuộc đời đi dạy của mình có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên
được câu chuyện đau lòng mà tôi sẽ kể cho các bạn nghe.
Thu Uyên, cô học trò nhỏ của tôi mắt bồ câu đen láy, mái tóc dài
óng mượt. Điều làm tôi chú ý là em hay kêu đau bụng và bố em
thường gửi thuốc cho tôi để nhắc em uống sau giờ ăn. Giờ ra chơi
hôm ấy, khi đang ngồi chấm bài, bổng nghe em khóc và mách tôi:
-Thưa cô gói xôi của em bị các bạn chạy giỡn xô làm rơi xuống
đất rồi ạ!
Đang mệt vì chấm bài, tôi đã la cho em một trận vì trước giờ ra
chơi, tôi đã dặn những em có đồ ăn sáng nên ngồi ăn ở bàn không nên
vừa ăn vừa chạy ra sân chơi như các bạn. Giờ gói xôi rơi mất, em
khóc làm tôi cũng bực mình thêm vì nghĩ em không nghe lời mình.
Nghe tôi la, em rất sợ và không dám khóc nữa.

Hôm sau và những hôm sau nữa Thu Uyên không đến lớp. Tôi
gọi điện thoại cho bố em và biết được em đã được đưa vào trung tâm
ung bướu vì bị ung thư giai đoạn cuối và phải vô hóa trị thuốc. Tôi
lặng người, đầu óc như tê dại. Vào trung tâm thăm em, tôi như không
tin ở mắt mình. Em nằm đó, mái tóc đen nhánh của những ngày đầu
năm bây giờ không còn nữa bởi những lều thuốc hóa trị. Em nhìn tôi

nụ cười khô héo. Nước mắt ràn rựa, tôi nắm lấy bàn tay
nhăn nhúm chỉ còn da bọc xương của em, tôi động viên
em phải cố gắng vượt qua bệnh tật để cùng tôi đến lớp,
các bạn đang chờ em! Nhưng số phận đã thật khắc
nghiệt với em, vài hôm sau em đã mất vì cơ thể nhỏ bé
ấy không chịu nổi những lều thuốc độc hóa trị được tiêm
vào cơ thể nhỏ bé của em…
Uyên ơi! Cô chưa kịp nói lời phân tích cho em hiểu
vì sao cô lại la em. Thật lòng cô muốn xin lỗi em! Chỉ vì
có những lúc bực mình mà cô đã cáu gắt với học trò của
mình, những đứa trẻ thơ ngây, dễ thương.

Câu 4: Nhóm 7,8
Năm lớp ba, Sơn học lớp một cô Mai. Trong lớp, Sơn rất
có “cảm tình” với bạn Tú Uyên vì bạn học rất giỏi, tính
rất hiền, ngoan và cũng thật là xinh xắn. Một hôm, trong
giờ Tiếng Việt, khi cô Mai đang giảng bài, Sơn không
chú ý nghe mà còn hí háy viết một lá thư để gửi cho Tú
Uyên với nội dung hết sức trẻ con:”Tớ rất thích chơi với
cậu, Uyên ạ! Kí tên Sơn” .Cô Mai phát hiện ra, cô tịch
thu mãnh giấy từ tay Sơn và cau mặt đọc nội dung bức
thư. Trước đó, Sơn hết sức bối rối nhưng trong suy nghĩ
em không cho đó là vấn đề nghiêm trọng nhưng đến khi

thấy nét mặt của cô, em đã lo sợ thật sự. Cô Mai yêu
cầu Sơn đứng lên và thú nhận việc em thích bạn Uyên
là không tốt với một học sinh lớp Ba. Và hơn nữa, cô
yêu cầu Sơn phải đọc to những dòng chữ mình viết lên
cho cả lớp nghe

Thật xấu hổ, Sơn vừa đọc vừa khóc. Cả lớp
cười thật to làm Sơn cảm thấy xấu hổ nhiều
hơn. Tội nghiệp cho Tú Uyên, bạn ấy cũng cúi
gầm mặt xuống bàn không dám ngước lên nhìn
ai. Cô Mai đã yêu cầu Sơn viết bản kiểm điểm.
Ngay tối hôm đó Sơn về nhà bị sốt cao, bị
hoảng loạn, sợ tiếp xúc với cô Mai và các bạn
trong lớp, kể cả với Tú Uyên.ba mẹ Sơn đã cho
em điều trị ở bệnh viện một thời gian. Sau đó
sức học của Sơn kém hẳn mặc dù trước đó em
học rất khá…

*KẾT LUẬN:
TPTT trẻ em ở Việt Nam nói chung và TPTT trẻ
em trong nhà trường Việt Nam nói riêng là do nhiều
nguyên nhân:
-Xã hội Việt Nam còn chịu ảnh hưởng của tư tưởng
phong kiến, của giáo dục Nho giáo;
-Nhận thức còn hạn chế của những người lớn;
-Do giáo viên chưa có phương pháp giáo dục trẻ
phù hợp; do đạo đức giáo viên, do giáo viên bị căng
thẳng, do phải chịu áp lực, giáo viên còn thiếu kinh
nghiệm sống, gv muốn “ra oai” trước học sinh.
-Học sinh có những khó khăn và rào cản trong học

tập, do những khó khăn về xã hội như bị ngược đãi,
bức xúc về gia đình,…

1.HẬU QUẢ CỦA VIỆC SỬ DỤNG CÁC
BIỆN PHÁP TPTT ĐỚI VỚI TRẺ EM, GIA
ĐÌNH VÀ XÃ HỘI:
TPTT là một hình thức kỉ luật mang tính bạo lực, khiến
cho trẻ bị tổn thương không chỉ về thể xác mà cả tinh thần.
TPTT trẻ ảnh hưởng tới:
-Sự phát triển trí tuệ và nhân cách của trẻ. (Sức khỏe bị
tổn hại, phát triển không bình thường…).
-Mối quan hệ giữa người lớn/giáo viên và trẻ em/học sinh.
(Trẻ hận giáo viên, mất lòng tin với giáo viên, tạo ra khoảng
cách giữa giáo viên và học sinh).
-Chất lượng giáo dục.(Trẻ chán học, bỏ học).
-Gia đình, nhà trường và xã hội. (Trẻ em bỏ nhà đi, gia
tăng tệ nạn xã hội và vi phạm pháp luật).

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×