Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (115.38 KB, 6 trang )
Phòng và trị bệnh sùi mào
gà
Trước kia, sùi mào gà được xem là một bệnh lành
tính. Nhưng hiện nay, các nhà khoa học cho rằng
trong một số trường hợp, bệnh có khuynh hướng trở
thành ác tính, gây ung thư cổ tử cung hoặc dương
vật.
Sùi mào gà chủ yếu lây truyền
qua đường tình dục, qua chỗ sây
sát niêm mạc do loại virus thuộc
nhóm papova gây nên. Lứa tuổi bị bệnh nhiều nhất là 20-
25.
Sau khi nhiễm virus 2-9 tháng, bệnh nhân bắt đầu có
những sùi nhỏ mềm, cao lên như những nhú gai, đường
kính khoảng 1-2 mm; hoặc là những đĩa bẹt tròn nhỏ bề
mặt ráp, màu hồng. Về sau, chúng phát triển thành những
gai hoặc lá, chiều dài có thể đến vài cm, liên kết với nhau
thành một mảng rộng trông giống như mào gà hoặc hoa
súp lơ màu trắng hồng. Bề mặt mềm, mủn ra, ẩm ướt,
giữa các nhú sùi có thể ấn ra một giọt mủ.
Với đàn ông, sùi mào gà thường xuất hiện ở rãnh quy
đầu, bao quy đầu, miệng sáo, phần đầu của niệu đạo
trước, da bìu. Phụ nữ thường có sùi mào gà ở vùng âm
vật, môi lớn, môi bé, âm hộ, cổ tử cung. Có trường hợp
tổn thương bao phủ cả bộ phận sinh dục, các nếp gấp
bẹn, vùng quanh hậu môn và bên trong hậu môn. Một số
trường hợp do vệ sinh kém, kèm theo có thai nghén hoặc
có bệnh lậu kết hợp nên các sùi mào gà phát triển thành
một khối lớn, to bằng nắm tay, màu đỏ tươi, tiết dịch mùi
hôi thối.