Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.34 KB, 3 trang )
Sáng kiến kinh nghiệm luật dân sự đại học – bài 1 phương pháp điều chỉnh
của luật dân sự
1. I. PHƯƠNG PHÁP ĐIỀU CHỈNH CỦA LUẬT DÂN SỰ
2. 1. Khái niệm phương pháp điều chỉnh
- Phương pháp điều chỉnh được hiểu là cách thức tác động lên các quan hệ xã
hội do ngành luật đó điều chỉnh. Cách thức tác động này nhằm hướng tới việc điều
chỉnh quan hệ xã hội phát sinh, thay đổi hay chấm dứt sao cho phù hợp với điều
kiện chính trị- kinh tế- xã hội cũng như đặc điểm của nhóm quan hệ xã hội đó.
1. 2. Đặc điểm của các phương pháp điều chỉnh của Luật dân sự
- Phương pháp điều chỉnh của Luật dân sự có đặc điểm đặc trưng là khi điều
chỉnh các quan hệ pháp luật dân sự thì luôn đảm bảo sự bình đẳng về địa vị pháp
lý và độc lập về tổ chức và tài sản.
+ Bình đẳng về địa vị pháp lý: Tức là không có bất kỳ sự phân biệt nào về địa vị
xã hội, tình trạng tài sản, giới tính, dân tộc…giữa các chủ thể.
Ví dụ: Sẽ không có sự phân biệt nào khi một người có chức danh Tổng giám đốc
của một công ty và bảo vệ công ty đó cùng đi mua xe máy tại một cửa hàng bán xe
máy. Vị tổng giám đốc và người bảo vệ sẽ có quyền và nghĩa vụ giống nhau
(quyền và nghĩa vụ của người mua hàng) và cửa hàng bán xe máy sẽ không có sự
phân biệt nào.
+ Độc lập về tổ chức và tài sản:
Tổ chức: không có sự phụ thuộc vào quan hệ cấp trên – cấp dưới, các quan
hệ hành chính khác
Tài sản: Khi tham gia vào quan hệ pháp luật dân sự, cá nhân, tổ chức hoàn
toàn độc lập với nhau, không có sự nhầm lẫn hay đánh đồng giữa tài sản
của cá nhân với tài sản của tổ chức…
+ Các chủ thể trong quan hệ pháp luật dân sự có quyền tự định đoạt và pháp luật
bảo đảm cho họ thực hiện quyền.
Thế nào là tự định đoạt: Tự định đoạt có nghĩa tự do ý chí và thể hiện ý chí
khi tham gia vào các quan hệ pháp luật dân sự.
Biểu hiện của quyền tự định đoạt trong quan hệ pháp luật dân sự là: