Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Bạo lực học đường và bệnh vô cảm trong giới trẻ doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.34 KB, 2 trang )

Bạo lực học đường và bệnh vô cảm trong giới trẻ
(Sóng Trẻ) - Bạo lực học đường đang bùng phát và gia tăng đến mức báo động. Mức độ
nghiêm trọng của nó khiến dư luận xã hội phải nhìn nhận bạo lực học đường như một vấn
nạn cần chung tay phòng chống. Chuyện bạo lực trong trường học vô tình làm lộ ra nhiều
lỗ hổng trong tư duy, tình cảm của giới trẻ.
Giới trẻ đang bị vô cảm hóa?

Vài tháng gần đây, nhiều clip quay cảnh nữ sinh đánh nhau được tung lên mạng. Dư luận lên án
hết sức gay gắt tính côn đồ và sự tàn nhẫn trong hành vi báo lực của các nữ sinh. Điều đáng lo
ngại hơn cả là thái độ bàng quan, thờ ơ của những người đứng xem mà phần đông là các bạn trẻ.

Trong đoạn clip quay cảnh nữ sinh trường THPT Trần Nhân Tông đánh bạn ở vườn hoa Lý Thái
Tổ, ngoài cảnh một nữ sinh mặc áo kẻ sẫm màu liên tục túm tóc, kéo lê, dùng chân đi giày đá vào
mặt một bạn gái mặc áo phông trắng, chúng ta còn dễ dàng nhìn thấy ở ghế đá cạnh đó, một số
học sinh đeo cặp sách thản nhiên ngồi xem, một số khác còn xông vào đánh hội đồng, xúm lại ghi
hình.

Trong khi dư luận chưa hết sửng sốt về clip của trường Trần Nhân Tông, một clip ẩu đả khác của
nữ sinh trường THPT Lê Quý Đôn, Hà Đông lại được tung lên mạng. Trong clip này, nữ sinh
hành hung bạn không một chút nương tay. Đánh, tát, giật tóc lôi xềnh xệch từ hành lang vào lớp
học, giẫm đạp lên người nạn nhân bằng giày cao gót Rất đông học sinh đứng xung quanh nhưng
không ai mảy may can ngăn. Thay vào đó là những lời reo hò như cổ vũ. Trong hành động tưởng
như vô tư ấy là sự vô tâm đến mức vô cảm. Sự vô cảm có sức lan truyền, lây nhiễm mạnh mẽ
giữa đám đông. Ít ai có thể ngờ, những gương mặt ngây thơ còn khoác áo trắng đồng phục trên
mình lại có thể thờ ơ đến vậy trước đau đớn của bạn bè, đồng loại.

“Thật khó hiểu khi những cô bé, cậu bé tuổi teen, ngày ngày cắp sách đến trường học bao điều tốt
đẹp lại có thể dửng dưng trước những hành động độc ác như thế. Mình khá bất ngờ vì không một
ai trong các em tỏ ra phẫn nộ, xông vào can ngăn hay gọi người lớn can thiệp. Có lẽ giới trẻ đang
bị “vô cảm hóa” Bạn Nguyễn Thị Bích, SV Học Viện Báo chí Tuyên truyền nhận xét.


Dễ bị tiêm nhiễm bởi cái xấu

Giới trẻ ngày nay dễ dàng tiếp cận với các phương tiện thông tin giải trí hiện đại như Internet,
game online. Những cảnh bạo lực từ đấm đá đến chém giết man rợ đầy rẫy trong các trò chơi điện
tử, trên ti vi, trong truyện tranh- những thú vui giải trí được giới trẻ yêu thích.

“Từ thích thú, tò mò đến mong muốn được “thử”, được khám phá và được “thực hành” ngoài đời
thực là dễ hiểu”- Nguyễn Duy Tuấn, ĐH Ngoại ngữ tâm sự. Tuấn từng có thời gian nghiền game
online nhưng may mắn thoát ra được. Sau khoảng thời gian chìm đắm vào những màn đấu đá áo,
Tuấn ít nhiều hiểu ra rằng: “Mình phải hết sức cảnh giác với cái xấu. Bởi nó có thể xâm nhập vào
đầu óc mình lúc nào không biết. Nhất là khi ngày ngày mình chứng kiến, tiếp xúc thậm chí là trải
nghiệm ảo”.

Những năm gần đây rất nhiều câu chuyện thương tâm đã xảy ra mà nguyên nhân sâu xa tìm thấy
đều bắt nguồn từ game online. Đọc những cái tít báo thôi cũng đủ khiến nhiều người rùng mình:
9x giết bạn vì game, giết người để cướp tiền chơi game, sát thủ 16 tuổi chém bạn game, con chém
chết bố vì bị mắng chơi game, sát nhân nhí mê game. Thái độ bàng quan, vô cảm dường như
không chọn tuổi. Càng trẻ, các bạn càng khó sàng lọc, chống đỡ với cái xấu. Những suy nghĩ lệch
lạc tất yếu dẫn đến những hành vi lệch lạc.

Tuy nhiên, không thể chỉ đổ lỗi giới trẻ bị tiêm nhiễm, lây truyền cái xấu từ truyền thông, từ thế
giới mạng. Những hành động xấu, lối cư xử không đúng chuẩn mực của người lớn vẫn ngày ngày
diễn ra trước mắt các em. Cảnh bạo lực ở khắp nơi, khắp các lĩnh vực: cầu thủ đánh nhau trên sân
cỏ, cổ động viên choảng nhau trên khán đài, xe taxi húc cảnh sát, lâm tặc tấn công kiểm lâm, học
sinh tạt axit vào thầy giáo…

Từ xưa đến nay, với truyền thống “tôn sư trọng đạo" của dân tộc ta, người thầy luôn được xem
như tấm gương mẫu mực cả về tri thức và nhân cách để các em noi theo. Bên cạnh những thầy cô
mẫu mực, vẫn còn đó những thầy cô chưa hoàn thiện nhân cách.


Cách đây không lâu, tháng 10/2009, một thầy giáo tiểu học ở Hà Tĩnh cưỡng bức học sinh ngay
tại trường bị phát giác. Cũng trong năm 2009, một thầy giáo dạy lịch sử của trường THPT Bán
công Nguyễn Khuyến ở Quảng Nam đánh học sinh trọng thương phải nhập viện vì học sinh này
thuộc bài mà không chịu phát biểu.

Chúng ta không khó bắt gặp trên các diễn đàn những lời than vãn của các em học sinh về cách cư
xử của thầy cô mình. Có thầy cô gọi học sinh là mày xưng tao, có thầy cô chêm cả những câu
chửi tục vào lời nói của mình, có thầy cô quát mắng học sinh như kiểu dân chợ búa,…Chính các
em đã phải thốt lên rằng “giáo viên ăn nói thô lỗ, vô văn hóa như vậy thì trách sao học sinh không
bắt chước”.

Những hành động đó ít nhiều xâm nhập vào thế giới quan của các bạn trẻ, dần dà hình thành lối
hành xử thô bạo, thiếu tình thương. Sự vô cảm lẽ nào còn bắt nguồn từ đó?

“Nói ra lại bị đánh, mà có nói, chưa chắc người lớn đã giải quyết được triệt để… Nên nhiều khi
chúng em chọn cách im lặng.” Nguyễn Tiến Dũng, Lớp 9 trường THPT Lômônôxốp thật thà tâm
sự.

Thiếu tinh thần đấu tranh, thiếu sự kiên quyết chống lại cái xấu, cái tiêu cực, một bộ phận giới trẻ
đã và đang chấp nhận sống chung với cái xấu.

Giáo dục sẽ phải cải cách để tăng cường đạo đức, nhân cách cho cách em, dạy chữ và dạy người
phải được xem trọng như nhau. “Nếu người lớn có trách nhiệm và quan tâm hơn tới con cái, hành
động và cư xử đúng đắn hơn để làm tấm gương cho các em thì sự vô cảm có lẽ đã không lan
nhanh và mạnh như thế”- Bác Nguyễn Thị Cử- Nghĩa Tân bày tỏ suy nghĩ.

Dù vậy, chính giới trẻ mới là người quyết định tiếp thu hay không tiếp thu những gì được gia đình
và nhà trường giáo dục. Chính giới trẻ mới là người quyết định ngoảnh mặt làm ngơ hay dũng
cảm bài trừ cái xấu.

×