Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

tap san 9A2_Thanh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (5.81 MB, 10 trang )











Võ Trọng Vũ

ùa hè qua, tôi có dịp về thăm
trường cũ, trường tiểu học số I
Tây Giang, một cái tên thân thương đã
ăn sâu trong tiềm thức tôi, ẩn chứa biết
bao kỉ niệm sâu sắc của tuổi thơ mà tôi
đã đi qua với bao nhiêu tình cảm cảm
đẹp mà thầy cô, bạn bè đã giành cho
tôi và không bao giờ tôi không thể
quên.
Rời khỏi quốc lộ 19 là con đường
ngang dưới hông chợ Đồng Phó dẫn ta
vào trường, đi chừng hơn mười mét ta
sẽ thấy ngay một biển xanh với dòng
chữ “Trường tiểu học số I Tây Giang”,
mới nhìn t
hoáng thế thôi tự nhiên trong
tôi có một cảm xúc thật khó tả. Bao nỗi
nhớ niềm thương dâng lên, tràn ra trên
khóe mắt khi vào khỏi cổng trường


mới thấy lòng thêm xao xuyến. Sân
trường còn đó, hàng dương xanh, dòng
phượng vĩ đêm hoa đỏ chín vẫn còn
đây, vẫn tiếng ve râm vang ngày nào,
những dãy lớp học không thay đổi
dường như chúng đang ngủ yên như để
chờ một năm học mới. Khi nào đến lớp
5 cũ của tôi hồi đó, hỡi ơi! Tôi không
kiềm được xúc động. Vẫn chiếc cửa
kính, chiếc bàn giáo viên, bảng xanh
với ba dãy ghế. Tất cả như đang nằm
yên như đang chờ tôi vì tôi là một
người bạn rất thân như của chúng. Tất
cả thì còn đây, nhưng bạn cũ thì đâu
rồi! Nỗi n
hớ tràng dâng đến bàng
hoàng, không gian như lắng động.
Những ánh mắt của bè bạn hình như
hiện rõ mòn mọt trong đầu tôi. Đặc biệt
là khi nhìn lên bàn giáo viên. Tôi
không nén nổi cảm xúc khi nhớ lai
gương mặt triều mến và đôn hậu của cô
giáo chủ nhiệm tôi “Cô Cúc” một
gương mặt quá đỗi thân thuộc. Một cô
giáo giàu lòng thương và có trách
nhiệm đối với học trò. Quả thật hình
ảnh và đức tính của cô đã làm
cho tôi
ngưỡng mộ và kính trọng vô cùng,
cũng chính nhờ cô đã chắp cánh cho tôi

lên tầm cao mới.
Thầy cũ, bạn xưa, tất cả đều gợi lại
cho tôi những kỉ niệm với muôn ngàn
nỗi nhớ nhung. Đã nén chân tôi như
không muốn cho tôi về nhà, con người
ai cũng có những kỉ niệm của một thời
thơ ấu, nhưng những kỉ niệm tuổi ấn
thơ của tô
i sao mà sâu sắc quá, đẹp đẽ
quá. Có lẽ đời này, kiếp này tôi không
thể nào quên hình ảnh của thầy cô và
bạn bè trong lớp. Tôi ước sau này, sẽ
có dịp về lại trường xưa thăm mái
trường thân thương một lần nữa…


M
Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 11










Võ Vũ Vinh Vương


Nắng bình minh đã lên rồi thầy ơi
Trên con đường em đón chào ngày mới
Ðầy niềm tin và ươc mơ lớn lao
Thầy mong em trở thành người có ích
Ðể sau này giúp ích được cho đời
Công ơn thầy em không bao giờ quên
Như công cha nghĩa mẹ đấng sinh thành
Lấy gì đây để báo đáp ơn thầy
Học thật tốt để lòng thầy được vui
Ðể tiếp tục trên con đường dẫn dắt
Giúp xây dựng niềm tin v
à hi vọng
Ðể chúng em vững bước trên đường đời
Ðầy khó khăn và gian nan mệt nhọc
Luôn mến thầy với niềm tin cao cả
Thầy là người dưỡng dục thứ hai
Thầy Ơi !



Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 12
















Ô hay đã đến rồi
Ngày hiến chương nhà giáo
Khắp nơi đếu huyên náo
Ði chúc mừng thầy cô

Nào người nào xe cộ
Rồ rã mọi ngã đường
Những đoá hoa ngát hương
Cũng theo người háo hức

Bạn nào cũng đến chúc
Thầy cô được bình an
Chúc thầy cô ngày càng
Trẻ trung và xinh đẹp

Võ Trọng Vũ

Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 13






































Cuối cấp rồi! Cánh cổng trường Trung học
Cơ sở sắp khép lại. Ðã không còn những bỡ
ngỡ, rụt rè năm lớp sáu.Những giọt nước
mắt và cả nụ cười, những bàn ghế, bảng
đen, bụi phấn, những hình bóng thầy cô
trên giảng đường
Tất cả đều đã lấp đầy kí ức về nơi
đây.Trang lưu bút còn thơm mùi giấy mới
nhưng đã nhoè mực tím. Hành trang chúng
tôi mang theo khi rời trường đó là nền tảng
tri thức vững chắc từ công lao của đấng dạy
bảo và cả chân dung những người bạn dưới
mái trường Tây Giang .

NGUYỄN THÁI BẢO TRÂM





Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 14











Đã qua rồi nhừng ngày hè lớp tám
Bước lên lớp mà lòng cứ bồi hồi
Năm cuối cấp rồi lòng mình buồn lắm
Muốn thời gian này ngưng lại mãi thôi

Thời gian dừng lại để gặp lại bạn xưa
Gặp lại thầy cô bên dưới mái trường
Ôn lại kỉ niệm ngày thơ ấu ấy
Để cùng nhau xây dựng tương lai

Thời gian dừng lại để ta cảm thấy
Tình bạn thân yêu gắn bó càng sâu
Tình thầy trò càng thêm đằm thắm
Để mái trường luôn ở mãi trong tim

HÀ QUỐC H
UY




Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 15











Tiếng ve tưng bừng báo mùa hè tới
Mà sao giọng thầy trầm xuống mãi thôi
Lòng bâng khuân mãi sao thầy buồn thế
Ngồi đây suy ngẫm tâm trạng của thầy
Ngồi dưới lớp nhìn lên bụt giản
Trông người thầy có vẻ đã già thêm
Thầy già thêm một phần vì bụi phấn
Phần còn lại vì lỗi của chúng em
Bao lâu nay đã không hiểu lòng thầy
Những nhọc nhằn vì ngày đêm lo nghĩ
Ðể giúp chúng em vững bước vào đời
Thầy ơi thầy ! cho chúng em xin lỗi
Bao lâu nay đã phụ lòng thầy
Chúng em hứa sẽ học hành thật giỏi
Ðể lòng thầy được một khoảng bình yên
Tùng…tùng…tùng và buổi học đã hết
Thầy tạm biệt với những chữ nghẹn ngào
Thôi các em đây là bữa cuối
Chúc các em thi cử thành công
Những lời thầy thốt ra đầy xúc động
Nước mắt tôi như muốn rớt khỏi mi
Và lòng tôi cũng xúc động bồi hồi
Lớp lạng đi không giống như ngày khác
Tình thầy trò của chúng tôi vậy đó
Một tình cảm rất đỗi thiên liêng.

Nguyễn Sỹ Thiện




Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 16










Lại một tuần trôi qua
Lòng tôi bỗng đứng lại
Nuối tiếc những ngày qua
Chẳng làm gì cho lớp

Lớp thì cứ di xuống
Chẳng tiến bộ tí nào
Tôi thì hay vi phạm
Sổ đầu bài khắc tên

Công ơn thầy dạy dỗ
Trong suốt những ngày qua
Mồ hôi thầy đẫm trán
Nhưng tôi không nghe giảng

Tôi đã thấy hối hận

Sẽ quyết tâm học tập
Đầu bài chẳng còn tên
Và cả lớp đi lên .

Hồ Anh Phú





Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 17










Năm nay năm lớp chín Ta nhớ những ngày mưa
Là năm học cuối cùng Gió từng cơn lạnh buốt
Lòng ta sao câm nín Nhớ cả những ngày hè
Tiếc những ngày bên nhau Phượng nở cùng tiếng ve

Hết năm nay nữa thôi Ta nhớ ngày xưa ấy
Ta đã lên lớp mười Cùng đùa giỡn bên nhau
Sẽ xa bạn xa bè Dưới hàng me rợp bóng
Xa thầy cô kính mến Âm vang những tiếng ve


Nhưng bạn ơi hãy nhớ Tiếng lá thu xào xạc
Dù ở tận nơi xa Nhớ những kỉ niệm xưa
Trong lòng luôn ghi mãi Ngồi bên trang giấy trắng
Bóng dáng một ngôi trường Say xưa nghe giảng bài

Nhớ bạn bè than thương Nhưng chỉ còn năm nay
Nhớ thầy cô kính mến Năm học cuối cùng này
Nhớ hàng me xanh mướt Ta còn học ở đây
Và nhớ cả ngôi trường Trường cấp hai yêu dấu

Trương Hoàng Nam


Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 18


















Em là giọt nước trong dòng sông nhỏ
Tri thức kia,vốn là một đại dương
Chảy về đâu khi em còn ngây thơ
Thầy dịu dàng cho em một con đường

Ngày gặp thầy em chờ nghe giọng nói
Tiếng nói ấy như ngày nào đã gọi
Mái tóc thầy nay sao đã bạc phơ
Khác hẳn đi sau lúc ngày gặp gỡ

Ngày gặp thầy tình cảm vẫn như xưa
Chưa phai nhoà,tình yêu thương chan chứa
Mong nhỏ lại được thầy dạy chút nữa
Cho nỗi nhớ buồn vơi giữa nắng trưa

NGUYỄN HÀ GIA BẢO















Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 19















Em sững sờ sao thầy lại ra đi?
Khi chúng em không hề muốn vậy
Sao thầy lại nói lời chia tay
Khi lòng em không nghĩ chuyện phân li
Vào phút chót của giờ học cuối cùng
"Các em yên lặng nghe thầy nói vài điều
Em tự hỏi có điều gì vậy nhỉ?
Mà trông thầy thoáng vẻ trầm tư
Và giọng thầy cất lên như mọi khi
Nhưng hơn nữa,có gì như trầm lắng
Thầy chuyển công tác em nghe lòng chết lặng
Bâng học hành cho ngoan cho giỏi

Lời khuyên thấm đượm giữa lòng em
Và em sẽ mang theo suốt tháng ngày còn lại
Rồi từ đâ
y_ngày sau và mãi mãi

TRẦN THỊ PHƯỢNG






Lớp 9A2 GVCN: Phan Hữu Thanh 20

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×