Áp dụng Biện pháp khẩn cấp tạm thời trong
việc giải quyết vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ
thẩm
Nguyễn Thị Thủy
Khoa Luật
Luận văn ThS Chuyên ngành: Luật dân sự; Mã số 60 38 30
Người hướng dẫn: TS. Trần Anh Tuấn
Năm bảo vệ: 2013
Abstract. Nghiên cứu làm rõ những vấn đề lý luận cơ bản về áp dụng biện pháp khẩn
cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án. Đánh giá đúng thực trạng
các quy định của pháp luật tố tụng dân sự (TTDS) Việt Nam hiện hành về điều kiện,
thủ tục và cơ chế bảo đảm trong việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải
quyết các vụ án dân sự và việc thực hiện các quy định này tại Tòa án cấp sơ thẩm.
Làm rõ những điểm hạn chế, bất cập trong các quy định của pháp luật TTDS Việt
Nam hiện hành về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân
sự và những vướng mắc trong quá trình thực hiện các quy định đó tại Tòa án cấp sơ
thẩm. Đề xuất những kiến nghị cụ thể nhằm nâng cao hiệu quả của việc áp dụng biện
pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm.
Keywords. Pháp luật Việt Nam; Luật dân sự; Tòa án cấp sơ thẩm; Vụ án dân sự; Biện
pháp khẩn cấp tạm thời.
Content
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của việc nghiên cứu đề tài
Bảo vệ các quyền con người là một trong những nhiệm vụ hàng đầu trong quá trình xây
dựng và ban hành pháp luật. Trong các quyền con người, các quyền về dân sự có vai trò quan
trọng, vì đây là những quyền cơ bản nhất, có phạm vi rộng nhất, các quyền về dân sự được bảo
đảm thì mới có cơ sở để thực hiện các quyền về chính trị, kinh tế, tôn giáo khác…Vì vậy, mặc
dù có sự quy định khác nhau về các quyền dân sự và cơ chế bảo vệ đối với các quyền đó cũng
không giống nhau trong hệ thống pháp luật của mỗi nước, nhưng có thể nhận thấy điểm chung
trong hệ thống pháp luật của các quốc gia trên thế giới, là đều ghi nhận và bảo vệ các quyền dân
sự (một trong những hình thức quyền con người) cho công dân của quốc gia mình.
Tại Điều 9 Bộ luật Dân sự nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam quy đinh : "Tất
cả các quyền dân sự của cá nhân, pháp nhân, chủ thể khác được tôn trọng và được pháp luật
bảo vệ. Khi quyền dân sự của một chủ thể bị xâm phạm thì chủ thể đó có quyển tự bảo vệ
hoặc yêu cầu cơ quan, tổ chức có thẩm quyền can thiệp, bảo vệ ”.
Theo dòng thời gian, các quyền dân sự của con người ngày càng được mở rộng,
theo đó cơ chế để bảo đảm các quyền này được thực thi trên thực tế cũng là một yêu cầu
đối với các cơ quan chức năng. Nhất là trong giai đoạn hiện nay, cùng với sự phát triển
không ngừng của nền kinh tế xã hội, các tranh chấp phát sinh ngày càng đa dạng, phức tạp
do đó đòi hỏi Tòa án phải giải quyết các vụ án dân sự kịp thời, nhanh chóng nhằm ổn định
các quan hệ xã hội và bảo vệ quyền lợi ích hợp pháp của cá nhân, cơ quan, tổ chức. Để
đáp ứng mục tiêu này, trong những trường hợp cần thiết, Tòa án có thể áp dụng các biện
pháp khẩn cấp tạm thời trong quá trình giải quyết vụ án dân sự. Với việc áp dụng biện
pháp khẩn cấp tạm thời, Tòa án có thể kịp thời giải quyết yêu cầu cấp bách của đương sự,
bảo vệ chứng cứ, bảo toàn tình trạng hiện có, tránh gây thiệt hại không thể khắc phục hoặc
đảm bảo thi hành án.
Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời được quy định tại Chương VIII Bộ luật Tố tụng
dân sự 2004 (BLTTDS) từ Điều 99 đến Điều 126 BLTTDS. Đây là cơ sở pháp lý để Toà án
áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời (BPKCTT) được nhanh chóng, chính xác, là phương
tiện để cá nhân, cơ quan, tổ chức bảo vệ các quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Tuy nhiên,
trong thực tiễn áp dụng các quy định về biện pháp khẩn cấp tạm thời còn bộc lộ một số hạn
chế, bất cập, chưa đáp ứng được thực tiễn xét xử mà nguyên nhân của nó xuất phát từ sự quy
định còn những điểm bất hợp lý của pháp luật. Do đó, đã gây khó khăn cho Tòa án trong việc
áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời và trong một số trường hợp đã làm thiệt hại đến quyền
lợi ích hợp pháp của đương sự.
Nhận thức được những hạn chế, bất cập trong các quy định của BLTTDS, từ thực tiễn
áp dụng pháp luật của Toà án, theo sự phân công của Uỷ ban thường vụ Quốc hội, Toà án
nhân dân tối cao chủ trì phối hợp với các cơ quan hữu quan xây dựng Dự án luật sửa đổi, bổ
sung một số điều của BLTTDS. Trong quá trình soạn thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều
BLTTDS đã có nhiều ý kiến đóng góp có giá trị về các quy định của BLTTDS nói chung và
các quy định về các biện pháp khẩn cấp tạm thời nói riêng. Tuy nhiên, Luật sửa đổi, bổ sung
một số điều của BLTTDS được Quốc hội thông qua ngày 29 tháng 3 năm 2011 và bắt đầu có
hiệu lực từ ngày 01 tháng 01 năm 2012 hầu hết vẫn giữ nguyên các quy định cũ còn tồn tại
nhiều bất cập, không phù hợp với yêu cầu của thực tiễn. Trước thực trạng đó, việc nghiên cứu
đề tài "Áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong việc giải quyết vụ án dân sự tại Toà án
cấp sơ thẩm ” là một yêu cầu cấp thiết và có ý nghĩa.
Mặt khác, trong giai đoạn hiện nay khi Đảng và nhà nước ta đang chủ trương đẩy mạnh
công cuộc cải cách tư pháp, theo hướng xây dựng Toà án là trung tâm trong hệ thống tư pháp,
thì hoạt động áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời do Toà án áp dụng càng được coi trọng. Vì
vậy, việc nghiên cứu đề tài trên của tác giả sẽ góp phần đáp ứng một trong các nhiệm vụ của
Công cuộc cải cách tư pháp được đề ra trong Nghị quyết 08 ngày 02 tháng 01 năm 2002 và
Nghị quyết 49 – NQ/TW ngày 02/6/2005 của Bộ chính trị, Ban chấp hành trung ương đảng
khoá XI về chiến lược cải cách tư pháp đến năm 2020: "Tiếp tục hoàn thiện thủ tục TTDS
bảo đảm tính đồng bộ, dân chủ, công khai, minh bạch, tôn trọng và bảo vệ quyền con người”.
2. Tình hình nghiên cứu đề tài
Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân sự là một chế định quan trọng,
xuất phát từ vai trò và ý nghĩa thực tiễn của nó nên nhận được sự quan tâm, đóng góp ý kiến của
nhiều nhà khoa học, nhà nghiên cứu và những người làm công tác thực tiễn Trong thời gian
vừa qua, đã có nhiều công trình nghiên cứu đã đề cập đến các khía cạnh khác nhau dưới các
mức độ khác nhau về biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân sự. Có thể điểm qua một số
công trình nghiên cứu và các bài viết có liên quan đến biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố
tụng dân sự như sau:
Tác giả Trần Anh Tuấn – Tiến sĩ luật học (giảng viên trường đại học luật Hà Nội) đã
có một số bài viết nghiên cứu về vấn đề này gồm: "Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời
trong tố tụng dân sự’’ đăng trên Tạp chí Luật học số đặc san Góp ý Dự thảo Bộ luật tố tụng
dân sự năm 2004 và bài viết "Biện pháp khẩn cấp tạm thời trong BLTTDS và thực tiễn áp
dụng ", Tạp chí dân chủ và pháp luật số 12 (165) năm 2005. Hai công trình nghiên cứu này đã
xây dựng nền tảng lý luận căn bản về biện pháp khẩn cấp tạm thời. Tiếp theo đó, những vấn
đề lý luận về biện pháp khẩn cấp tạm thời được tác giả tiếp tục phát triển và hoàn thiện trong
đề tài khoa học cấp trường "Hoàn thiện pháp luật Việt Nam về thủ tục giải quyết vụ việc dân
sự theo định hướng cải cách tư pháp", bảo vệ tại Đại học Luật Hà Nội năm 2010. Ngoài ra,
còn có một số bài viết có đóng góp về vấn đề này như bài viết "Các biện pháp khẩn cấp tạm
thời trong giải quyết tranh chấp về quyền sở hữu trí tuệ tại Tòa án" của tác giả Nguyễn Bích
Thảo đăng trên tạp chí Nhà nước và pháp luật số 9 năm 2008; bài viết "Áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời trong giải quyết tranh chấp về kinh doanh thương mại tại Tòa án, những
vấn đề đặt ra cho việc hoàn thiện BLTTDS’’ của tác giả Nguyễn Thị Hoài Phương đăng trên
Tạp chí Nhà nước và pháp luật số 3 năm 2010 v.v.
Tác giả Trần Phương Thảo có 05 bài viết gồm: "Chế định biện pháp khẩn cấp tạm
thời trong TTDS " đăng trên Tạp chí luật học số đặc san về BLTTDS năm 2005; "Bàn về
trách nhiệm do áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng quy định tại Điều 101
BLTTDS " đăng trên Tạp chí Toà án nhân dân số 19 năm 2009 ; "Nguyên tắc áp dụng biện
pháp khẩn cấp tạm thời trong BLTTDS Việt Nam " đăng trên Tạp chí Luật học số 4 năm 2010;
"Một số kiến nghị nhằm hoàn thiện các quy định về thủ tục áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm
thời trong Bộ luật TTDS " đăng trên Tạp chí kiểm sát số 24 năm 2010 và bài viết : "Bàn về
các Biện pháp khẩn cấp tạm thời được quy định trong Bộ luật TTDS" đăng trên Tạp chí Luật
học số 3 năm 2011. Sau khi công bố 05 công trình nghiên cứu nêu trên, tháng 5/2012 tác giả
Trần Phương Thảo tiếp tục bảo vệ thành công luận án tiến sỹ luật học về "Biện pháp khẩn
cấp tạm thời trong tố tụng dân sự ".
Tuy nhiên, trong các công trình này, các tác giả chỉ tập trung nghiên cứu những vấn đề
lý luận và thực tiễn về biện pháp khẩn cấp tạm thời nói chung trong tố tụng dân sự mà không
nghiên cứu chuyên sâu về việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ
án dân sự tại Toà án cấp sơ thẩm với tư cách là hoạt động chuyên biệt của Toà án. Vì vậy, đề
tài "Áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Toà án cấp sơ
thẩm ” là đề tài đầu tiên nghiên cứu chuyên sâu về áp dụng các biện pháp khẩn cấp tạm thời ở
Tòa án cấp sơ thẩm đối với các vụ án dân sự.
3. Mục đích, và nhiệm vụ nghiên cứu của đề tài
a. Mục đích nghiên cứu
- Làm sáng tỏ những vấn đề lý luận cơ bản về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời
trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm;
- Làm rõ những điểm hạn chế, bất cập trong các quy định của pháp luật tố tụng dân sự
Việt Nam hiện hành về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự
và những vướng mắc trong quá trình thực hiện các quy định đó tại Tòa án cấp sơ thẩm.
- Tìm ra những giải pháp cụ thể nhằm nâng cao hiệu quả của việc áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm.
b. Nhiệm vụ nghiên cứu đề tài
Để thực hiện được các mục đích nêu trên, việc nghiên cứu đề tài phải làm rõ những
nhiệm vụ cụ thể sau :
- Nghiên cứu làm rõ những vấn đề lý luận cơ bản về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm
thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án;
- Đánh giá đúng thực trạng các quy định của pháp luật TTDS Việt Nam hiện hành về
điều kiện, thủ tục và cơ chế bảo đảm trong việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong
giải quyết các vụ án dân sự và việc thực hiện các quy định này tại Tòa án cấp sơ thẩm;
- Đề xuất những kiến nghị cụ thể nhằm nâng cao hiệu quả của việc áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
- Đối tượng nghiên cứu:
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là một số vấn đề lý luận về áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại tòa án; các quy định của pháp luật
TTDS Việt Nam hiện hành về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án
dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm; thực tiễn thực hiện các quy định của pháp luật tố tụng dân sự
về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong việc giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp
sơ thẩm trong những năm gần đây.
- Phạm vi nghiên cứu:
Áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp
sơ thẩm là vấn đề chứa đựng các nội dung khác nhau về cả lý luận và thực tiễn. Do đó, để
nghiên cứu chuyên sâu về hoạt động áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các
vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm cộng với việc giới hạn về số trang và thời gian nghiên
cứu, nên trong phạm vi nghiên cứu của đề tài, tác giả chỉ tập trung vào nghiên cứu những vấn
đề chủ yếu sau :
- Luận văn tập trung nghiên cứu về các vấn đề lý luận và thực tiễn áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời trong việc giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm. Những vấn
đề khác như áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời sau khi kết thúc phiên tòa sơ thẩm hoặc tại
giai đoạn phúc thẩm không thuộc phạm vi nghiên cứu của luận văn.
- Trong phần kiến nghị về các giải pháp nâng cao hiệu quả áp dụng biện pháp khẩn
cấp tạm thời tại Tòa án cấp sơ thẩm, tác giả tập trung nghiên cứu giải pháp hoàn thiện pháp
luật về điều kiện, thủ tục và cơ chế bảo đảm trong việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời
và đề xuất một số giải pháp khác như nâng cao năng lực, trình độ của đội ngũ Thẩm Phán,
Hội thẩm; tăng cường công tác tuyên truyền, phổ biến giáo dục pháp luật cho nhân dân về vấn
đề này.
5. Phương pháp luận và phương pháp nghiên cứu
- Phương pháp luận:
Luận văn được nghiên cứu dựa trên cơ sở phương pháp luận của chủ nghĩa Mác –
Lênin về nhà nước và pháp luật, quan điểm của Đảng cộng sản Việt Nam về cải cách tư pháp
và xây dựng nhà nước pháp quyền Việt Nam XHCN. Do đó, các kiến nghị về hoàn thiện pháp
luật đều dựa trên các quan điểm chỉ đạo nêu trên.
- Phương pháp nghiên cứu:
Để nghiên cứu đề tài đạt hiệu quả tác giả đã sử dụng các phương pháp nghiên cứu khoa học
chuyên ngành như phân tích, tổng hợp, thống kê, so sánh, lịch sử
Mỗi phương pháp nghiên cứu khác nhau có tác dụng hỗi trợ, bổ sung lẫn nhau làm cho
đề tài được nghiên cứu một cách đầy đủ, sâu sắc. Phương pháp phân tích làm sáng tỏ các quy
định định của pháp luật hiện hành về các vấn đề nghiên cứu. Phương pháp tổng hợp giúp
người nghiên cứu có cái nhìn tổng quát, toàn diện về các vấn đề nghiên cứu; phương pháp lịch
sử giúp cho tác giả hiểu rõ tinh thần các quy định của pháp luật trong các thời kỳ lịch sử khác
nhau, tìm ra nguyên nhân dẫn đến sự khác biệt đó. Phương pháp so sánh cũng được sử dụng
trong việc nghiên cứu đề tài để làm nổi bật các ưu điểm, hạn chế trong các quy định pháp luật
thuộc nội dung đề tài nghiên cứu. Khi phân tích các quy định của pháp luật tố tụng dân sự về
áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đều có sự so sánh giữa pháp luật thực định với pháp của
một số nước khác nhau, cũng như đặt pháp luật trong mối quan hệ với điều kiện kinh tế, xã
hội, với quá trình cải cách tư pháp và xây dựng nhà nước pháp quyền Việt Nam XHCN trong
bối cảnh hội nhập kinh tế quốc tế.
Phương pháp thống kê được sử dụng khi xử lí các số liệu cụ thể về các yêu cầu áp
dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong thực tiễn giải quyết các vụ án dân sự và được thể
thiện dưới dạng bảng biểu để các vấn đề nghiên cứu được chân thực, có tính thuyết phục cao.
6. Đóng góp mới về khoa học của luận văn
Luận văn là công trình khoa học nghiên cứu một cách chuyên sâu và có hệ thống về áp
dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm.
Khái niệm, các đặc trưng của hoạt động áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong
giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án được phát hiện và phân tích một cách đầy đủ, sâu sắc,
làm cơ sở cho việc luận giải những vấn đề liên quan đến hoạt động áp dụng biện pháp khẩn
cấp tạm thời trong quá trình giải quyết các vụ án dân sự tại Tòa án. Trên cơ sở nghiên cứu các
vấn đề lý luận, thực tiễn áp dụng các biện pháp khẩn cấp tạm thời trong việc giải quyết các vụ
án dân sự, luận văn đã làm sáng tỏ thêm hệ thống lí luận khoa học về việc áp dụng biện pháp
khẩn cấp tạm thời như chủ thể có quyền yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, chủ thể
áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, trình tự, thủ tục yêu cầu, áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm
thời, trách nhiệm của người yêu cầu, người áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng và
việc thay đổi, bổ sung, hủy bỏ quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời Những vấn đề
lý luận này là cơ sở để đánh giá thực trạng pháp luật TTDS về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm
thời cũng như định hướng cho việc kiến nghị các giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả áp dụng
biện pháp khẩn cấp tạm thời.
Luận văn phân tích, đánh giá một cách tương đối toàn diện và sâu sắc các quy định
của pháp luật TTDS Việt Nam về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời và thực tiễn thực hiện
các quy định này trong những năm gần đây. Từ những nghiên cứu này luận văn đã chỉ rõ
những hạn chế, bất cập trong các quy định của TTDS về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm
thời, những vướng mắc trong quá trình áp dụng các biện pháp này tại Tòa án cấp sơ thẩm và
đề xuất giải pháp nâng cao hiệu quả của việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời.
7. Ý nghĩa thực tiễn của luận văn
Kết quả nghiên cứu của luận văn có thể dùng làm tài liệu tham khảo trong việc áp
dụng các quy định của BLTTDS, giúp cho việc áp dụng pháp luật được thống nhất và chính
xác, đồng thời những phát hiện, đóng góp của luận văn cũng là tài liệu có giá trị cho các cơ
quan lập pháp trong quá trình xây dựng, hoàn thiện pháp luật đồng thời cũng là tài liệu tham
khảo cho Tòa án, các Thẩm phán có hiểu biết sâu sắc thêm về việc áp dụng biện pháp khẩn
cấp tạm thời.
Luận văn góp phần vào việc nâng cao nhận thức khoa học về điều kiện, thủ tục và cơ
chế bảo đảm trong việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời tại Tòa án cấp sơ thẩm, những
đóng góp, phát hiện của luận văn có ý nghĩa tham khảo trong công tác nghiên cứu, giảng dạy,
học tập luật TTDS ở Việt Nam.
8. Về bố cục của luận văn
Ngoài phần mở đầu, phần kết luận và danh mục tài liệu tham khảo, luận văn được kết
cấu gồm 3 chương :
Chương 1: Một số vấn đề lý luận về áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải
quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm
Chương 2: Cơ sở pháp lý của việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải
quyết các vụ án dân sự tại Tòa án cấp sơ thẩm
Chương 3: Thực tiễn áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết các vụ án
dân sự tại tòa án cấp sơ thẩm và kiến nghị
Reference
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Bộ luật tố tụng dân sự Cộng Hòa Pháp (1998), Nxb Chính trị quốc gia HN
2. Bộ luật tố tụng dân sự Cộng hòa nhân dân Trung Hoa (2002), Nxb Chính trị quốc
gia HN, bản dịch tiếng Việt Hà Nội
3. Bộ luật TTDS (2004), Nxb chính trị quốc gia, Hà Nội
4. Bộ luật dân sự (2005), Nxb chính trị quốc gia, Hà Nội
5. Bộ luật tố tụng dân sự Liên Bang Nga (2005), Nxb Tư pháp Hà Nội
6. Bộ luật TTDS sửa đổi bổ sung (2011), Nxb chính trị quốc gia, HN
7. Bộ luật tố tụng dân sự Đức (2004), Nxb Tư pháp – Hà Nội
8. Tống Quang Cường (2007), Luật tố tụng dân sự Việt Nam – Nghiên cứu so sánh –
NXB Chính trị quốc gia
9. Thiều Châu (2004), Hán Việt từ điển, Nxb Thanh niên
10. Nguyễn Huy Đẩu (1962), Luật tố tụng dân sự Việt Nam, xuât bản dưới sự bảo trợ
của Bộ tư pháp
11. Lê Thu Hà (2007), “Những điểm mới về biện pháp khẩn cấp tạm thời”, Tạp chí
Tòa án nhân dân (1)
12. Nguyễn Như Hùng (2006), “Biện pháp khẩn cấp tạm thời và xác minh điều kiện
thi hành án”
13. Học viện tư pháp (2007), Giáo trình luật tố tụng dân sự, Nxb Công an nhân dân Hà
Nội
14. Học viện tư pháp (2010), Kỹ năng thi hành quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp
tạm thời của Tòa án, Tập tài liệu dùng cho các lớp đào tạo nghiệp vụ thi hành án
15. Nguyễn Lân (2001), Từ điển từ và ngữ tiếng Việt, Nxb Văn học Hà Nội
16. Vũ Thanh Mai (2010), “Thủ tục áp dụng các biện pháp khẩn cấp tạm thời theo
quy định của Bộ luật tố tụng dân sự”, Khóa luận tốt nghiệp, Hà Nội
17. Phạm Duy Nghĩa (2010), “Biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng trọng tài”,
Tạp chí nghiên cứu lập pháp (23)
18. Nghị quyết số 02/ NQ - HĐTP ngày 27 tháng 04 năm 2005 hướng dẫn thi hành
một số quy định tại chương VIII « Các biện pháp khẩn cấp tạm thời của BLTTDS ».
19. Nguyễn Thị Hoài Phương (2010), “Áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong
giải quyết tranh chấp về kinh doanh thương mại tại Tòa án”, những vấn đề đặt ra cho việc
hoàn thiện bộ luật tố tụng dân sự”, Tạp chí nhà nước và pháp luật (3)
20. Nguyễn Văn Pha (1997), “Biện pháp khẩn cấp tạm thời trong pháp luật tố tụng
dân sự Việt Nam”, Luận văn thạc sỹ luật học, Hà Nội
21. Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án dân sự (1989), Nxb Chính trị quốc gia, Hà
Nội
22. Pháp lệnh thủ tục giải quyết các tranh chấp lao động (1996), Nxb Chính trị quốc
gia, Hà Nội
23. Quách Mạnh Quyết (2010), “Phát triển tính tranh tụng trong mô hình tố tụng dân
sự Việt Nam hiện nay”, Công trình nghiên cứu khoa học đạt giải khuyến khích do Bộ tư pháp
tổ chức năm 2009
24. Nguyễn Bích Thảo (2008), “Các biện pháp khẩn cấp tạm thời trong giải quyết
tranh chấp về quyền sở hữu trí tuệ tại Tòa án”. Tạp chí nhà nước và pháp luật (9)
25. TANDTC (2005), Nghị quyết của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao
hướng dẫn thi hành một số quy định tại chương 8 “Các biện pháp khẩn cấp tạm thời” của Bộ
luật tố tụng dân sự ngày 27/4/2005, Hà Nội
26. TANDTC (2009), “Một số vướng mắc của Bộ luật tố tụng dân sự cần tập trung
thảo luận và đề xuất, kiến nghị, xây dựng luật sửa đổi, bổ sung một số Điều của Bộ luật tố
tụng dân sự”
27. Trần Phương Thảo (2012), “Các biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân
sự”, Luận văn tiến sĩ, Hà Nội
28. Trần Anh Tuấn (2004), “Chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời trong bộ luật tố
tụng dân sự Việt Nam”, Tạp chí luật học đặc san góp ý dự thảo Bộ luật tố tụng dân sự
29. Trần Anh Tuấn (2005), “Thủ tục áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố
tụng dân sự Pháp và Việt Nam”
30. Trần Anh Tuấn (2007), “Luật so sánh và thực tiễn xây dựng Bộ luật tố tụng dân sự
Việt Nam”, Tạp chí luật học
31. Trần Anh Tuấn (2009), “Pháp luật tố tụng dân sự Việt Nam trong tiến trình hội
nhập kinh tế quốc tế”
32. Trần Anh Tuấn (2010), “Một số vấn đề cần sửa đổi, bổ sung trong Bộ luật tố tụng
dân sự”, Tham luận tại chương trình tọa đàm về Dự thảo luật sửa đổi, bổ sung một số điều
của Bộ luật tố tụng dân sự ngày 29, 30/1/2010
33. Trần Anh Tuấn (2010) “Hoàn thiện pháp luật Việt Nam về thủ tục giải quyết vụ
việc dân sự theo định hướng cải cách tư pháp”. Đề tài nghiên cứu khoa học cấp trường, Mã số
LH – 09 – 04/ĐHL – HN, Hà Nội
34. Trường đại học Luật Hà Nội (2004), Giáo trình lý luật chung về nhà nước và pháp
luật – Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội
35. Các tài liệu tham khảo khác