Tải bản đầy đủ (.pdf) (78 trang)

Tốc độ điều chỉnh cấu trúc vốn mục tiêu tại các công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán thành phố hồ chí minh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (905.94 KB, 78 trang )





B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH








V THÀNH TRUNG






TC  IU CHNH CU TRÚC VN MC
TIÊU TI CÁC CÔNG TY NIÊM YT TRÊN
TH TRNG CHNG KHOÁN TPHCM




CHUYÊN NGÀNH: TÀI CHÍNH – NGÂN HÀNG

MÃ NGÀNH:


60340201


LUN VN THC S KINH
T






NGI HNG DN KHOA HC:
PGS.TS. H VIT TIN








TP.H CHÍ MINH – NM 2014






LI CAM OAN


Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cu ca riêng tôi. Ni dung
ca lun vn có tham kho và s dng d liu, thông tin đc đng ti trên
các tài liu ting Vit, ting Anh và các trang web theo danh mc tài liu ca
lun vn.

Thành ph H Chí Minh, ngày 3 tháng 05 nm 2014
Tác gi


V THÀNH TRUNG






MC LC
LI CAM OAN
DANH MC CÁC BNG
DANH MC  TH
TÓM TT: 1
CHNG 1: GII THIU 3
1.1. Lý do chn đ tài: 3
1.2. Mc tiêu nghiên cu 4
1.3. Câu hi nghiên cu 4
1.4. B cc lun vn 4
CHNG 2: LÝ THUYT NGHIÊN CU LIÊN QUAN 6
2.1. Lý thuyt v cu trúc vn 6
2.2. Lý thuyt liên quan đn cu trúc vn. 7
2.2.1. Lý thuyt đánh đi cu trúc vn. 7

2.2.2. Lý thuyt trt t phân hng 10
2.2.3. Chí phí la chn đi nghch 11
2.2.4. Lý thuyt tín hiu 14
2.2.5. Gi thuyt đnh thi đim th trng 15
2.3. Các nghiên cu liên quan 16
CHNG 3: D LIU VÀ PHNG PHÁP NGHIÊN CU 20
3.1. Mô hình điu chnh cu trúc vn 20
3.2. Phng pháp c lng mô hình 30




3.3. Mô t d liu nghiên cu 31
CHNG 4: KT QU NGHIÊN CU 33
4.1. Thng kê mô t 33
4.2. Phân tích tng quan các bin 36
4.3. Kt qu nghiên cu 37
4.3.1. Mô hình phân tích các nhân t tác đng đn t l n mc tiêu
(phng trình 3.3) 37
4.3.2. Mô hình điu chnh t l n mc tiêu (phng trình 3.2): 43
4.3.3. Mô hình điu chnh t l n mc tiêu khi doanh nghip có t l
n cao và thp hn so vi mc tiêu (phng trình 3.4) 44
4.3.4. Mô hình điu chnh t l n mc tiêu khi doanh nghip thng d
và thâm ht vn (phng trình 3.6) 45
4.3.5. Mô hình điu chnh t l n mc tiêu khi doanh nghip thng d
hoc thâm ht vn và có cu trúc vn lch khi mc tiêu (phng trình
3.7) 46
CHNG 5: KT LUN 49
DANH MC TÀI LIU THAM KHO
PH LC





DANH MC CÁC BNG
Bng 3.1: Tóm tt các bin trong mô hình 3.3
Bng 3.2: K vng v h s điu chnh phng trình 3.7
Bng 4.1: Khái quát thng kê mô t t l n và các bin liên quan
Bng 4.2: H s tng quan gia các bin:
Bng 4.3: Kt qu c lng phng trình 3.3 theo ba phng pháp Pooled,
FEM và REM:
Bng 4.4: Tác đng ca các nhân t đn t l n mc tiêu
Bng 4.5: Tc đ điu chnh t l n mc tiêu phng trình (3.2) và (3.4)
Bng 4.6: Tc đ điu chnh t l n mc tiêu phng trình (3.6) và (3.7)


DANH MC  TH
 th 4.1: Phân phi t l n ca các doanh nghip niêm yt trên th trng
chng khoán TPHCM.
1



TÓM TT
Mc tiêu nghiên cu phân tích tc đ điu chnh cu trúc vn mc tiêu
ca các doanh nghip Vit Nam và c th là nghiên cu 120 doanh nghip phi
tài chính niêm yt trên th trng chng khoán TPHCM t nm 2008 - 2012.
Bài nghiên cu da theo nn tng nghiên cu ca S.Byoun (2008), áp
dng phân tích tng quan và phng pháp hi qui đa bin theo d liu bng
(Pannel data), s dng phng pháp bình phng nh nht (Pooled regression),

mô mình các nh hng ngu nhiên (REM) và mô hình các nh hng c đnh
(FEM), nhm nghiên cu các yu t tác đng đn cu trúc vn và xác đnh tc
đ điu chnh cu trúc vn mc tiêu.
Mô hình hi qui liên quan đn các yu t tác đng đn cu trúc vn đc
s dng đ c lng giá tr cu trúc vn mc tiêu ca các doanh nghip.
Kt qu nghiên cu cho thy tc đ điu chnh t l n v mc tiêu trung
bình ca các doanh nghip này là 97,47%/nm. Các doanh nghip có t l n
cao hn mc tiêu thì có tc đ điu chnh nhanh hn các doanh nghip có t l
n thp hn mc tiêu.
Kt qu nghiên cu cng cho thy vic thâm ht và thng d ngun vn
khi doanh nghip có t l n cao hay thp hn so vi mc tiêu có tác đng đn
tc đ điu chnh t l n mc tiêu ca các doanh nghip này. C th, doanh
nghip thâm ht vn có tc đ điu chnh t l n v mc tiêu (0,9873) nhanh
hn so vi doanh nghip thng d vn (0,9065). Và trong trng hp doanh
nghip có t l n cao hn so vi mc tiêu thì doanh nghip thâm ht vn
(1,0158) có tc đ điu chnh nhanh hn so vi doanh nghip thng d vn
2



(0,9099), trng hp doanh nghip có t l n thp hn mc tiêu thì tc đ điu
chnh t l n v mc tiêu ca doanh nghip thng d vn (0,8925) chm hn
so vi doanh nghip thâm ht vn (0,9472).
Tóm li, nghiên cu cho thy các doanh nghip điu chnh cu trúc vn
mc tiêu nhanh hn khi thiu ht ngun vn và khi có t l n cao hn t l n
mc tiêu.

T khóa: Cu trúc vn mc tiêu, t l n mc tiêu, thng d và thâm ht ngun
vn, t l n cao hay thp


3



CHNG 1: GII THIU
1.1. Lý do chn đ tài:
N vay, vn c phn và li nhun gi li là nhng công c tài chính quan
trng trong qun tr doanh nghip. Vic quyt đnh cu trúc vn nh th nào s
nh hng đn giá tr cng nh hot đng ca doanh nghip. iu này nói lên
s cn thit ca vic nghiên cu cu trúc vn trong qun tr doanh nghip.
Cu trúc vn là mt trong nhng vn đ ct lõi trong lnh vc qun tr tài
chính và đã thu hút rt nhiu s quan tâm ca các nhà nghiên cu nht là t sau
công trình nghiên cu ca Modigliani và Miller (1958). Hu ht các nghiên cu
tp trung vào ba nhóm lý thuyt, lý thuyt đánh đi ca cu trúc vn, lý thuyt
trt t phân hng trong tài tr và lý thuyt đnh thi đim th trng ca cu
trúc vn.
Lý thuyt đánh đi ca cu trúc vn đa ra khái nim cu trúc vn mc
tiêu mà ti đó doanh nghip cân bng đc chi phí và li ích ca vic tài tr
bng n vay (Kraus và Litzenberger, 1973). Theo đó các doanh nghip s điu
chnh t l n ca mình v t l n mc tiêu nhm mc đích cân bng li ích
và chi phí đ hng đn mc tiêu đi đa hóa giá tr ca doanh nghip.
Các nghiên cu ca các tác gi trên th gii v s điu chnh cu trúc cho
thy các doanh nghip có tc đ điu chnh t l n mc tiêu khong hn
30%/nm (Flanery và Rangan, 2006), Hoc theo mt s nghiên cu khác thì
tc đ này vào khong là 7-17%/nm (Fama và French, 2002; Kayhan và
Titman, 2007; Huang và Ritter, 2009) và Lemmon, Roberts, và Zender (2008)
là 25%/nm Tuy nhiên, hn ch ca nhng nghiên cu trên là gi đnh các
doanh nghip đu có chung mt tc đ điu chnh t l n v mc tiêu duy nht.
4




Cho đn thi đim này vn đ nghiên cu v cu trúc vn cng đã đc
thc hin khá nhiu  Vit Nam. Tuy nhiên, đa phn các nghiên cu này đu
tip cn theo phng pháp phân tích mô hình cu trúc vn tnh hoc đn thun
xem xét các nhân t tác đng đn cu trúc vn, kim tra mi tng quan gia
cu trúc vn và các đc tính ca doanh nghip, cha có nhiu nghiên cu v
vn đ điu chnh cu trúc vn mc tiêu ti Vit Nam.
Vì th, nghiên cu này s phân tích tc đ điu chnh cu trúc vn mc
tiêu ca doanh nghip ti Vit Nam, và c th là ti các doanh nghip niêm yt
trên th trng chng khoán TPHCM.
1.2. Mc tiêu nghiên cu
Mc tiêu ca bài nghiên cu này là xem xét và phân tích tc đ điu chnh
t l n v mc mc tiêu khi doanh nghip thng d/ thâm ht vn và/hoc có
t l n cao/thp so vi t l n mc tiêu ti các doanh nghip niêm yt trên
sàn chng khoán TPHCM.
1.3. Câu hi nghiên cu
 Có tn ti cu trúc vn mc tiêu ti các doanh nghip mà c th là các
doanh nghip niêm yt trên th trng chng khoán TPHCM?
 Tc đ điu chnh cu trúc vn mc tiêu ti các doanh nghip này là nh
th nào?
1.4. B cc lun vn
Ngoài phn li cam đoan, danh mc tài liu tham kho, ph lc, biu mu, bài
nghiên cu gm có 5 chng sau:
5



 Chng 1: Li gii thiu làm rõ lý do chn đ tài, mc tiêu nghiên cu,
các vn đ nghiên cu và b cc ca lun vn.

 Chng 2: Tìm him v các lý thuyt liên quan đn cu trúc vn, các
bng chng thc nghim trên th gii nghiên cu v tc đ điu chnh
cu trúc vn.
 Chng 3: Trình bày phng pháp, d liu và mô hình nghiên cu.
 Chng 4: Trình bày ni dung và các kt qu nghiên cu đt đc.
 Chng 5: Nêu lên kt lun ca đ tài, tho lun v các kt qu nghiên
cu, nhng hn ch ca đ tài và đa ra hng nghiên cu tip theo.

6



CHNG 2: LÝ THUYT NGHIÊN CU LIÊN QUAN
2.1. Lý thuyt v cu trúc vn
Cu trúc vn trong bài nghiên cu là t trng gia n vay và vn ch s
hu trong tng ngun vn ca công ty. Các khon n vay hình thành t vic đi
vay các t chc tín dng, phát hành trái phiu,…i vi các công ty s hu t
nhân, vn c phn đc hình thành t ngun vn t có ca cá nhân. i vi
các công ty đi chúng, vn c phn hình thành t vic phát hành c phn.
Theo Damodaran (2003), đim khác bit đu tiên gia n vay và vn c
phn là quyn li đi vi dòng tin ca doanh nghip (phn chi tr lãi vay và
n gc), còn c đông ch có quyn li vi dòng tin ca doanh nghip sau khi
đã gii quyt tt c quyn ca ch n. Th hai là, ch n có quyn li vi dòng
tin ca doanh nghip trong tt c trng hp (có li nhun hay thua l), có
quyn u tiên khi doanh nghip thanh lý tài sn. C đông không có quyn li
gì khi doanh nghip thua l, và không có quyn li u tiên khi doanh nghip
thanh lý tài sn. Th ba là, phn chi tr lãi vay cho ch n đc khu tr thu
và đc thc hin trc khi đóng thu thu nhp doanh nghip. Phn chi tr c
tc cho c đông không đc khu tr thu và ch đc thc hin sau khi doanh
nghip đã đóng thu thu nhp doanh nghip. Th t là, các khon n vay thng

là có k hn thanh toán c đnh đc quy c bi doanh nghip và ch n trong
các hp đng vay n, do đó có thi gian tn ti xác đnh. Ngc li, vn c
phn có tui th không xác đnh. Th nm là, c đông có toàn quyn qun tr
doanh nghip, trong khi đó ch n đóng vai trò rt b đng, thm chí bng
không trong vic qun tr doanh nghip.
7



Mt trong nhng u đim ln nht ca vic dùng n thay cho vn ch
s hu đó là li ích v thu hay còn gi là lá chn thu ca lãi vay, và do đó
tng giá tr doanh nghip. Mt điu cn lu ý, vi nhng nc mà nhà đu t
phi tr thu thu nhp cá nhân vi mc cao thì u đim này ca n s b gim
hay tr thành đim yu. Bên cnh đó, thông thng n r hn vn c phn, vì
lãi sut ngân hàng, hay lãi sut trái phiu thp hn nhiu so vi lãi sut k vng
ca nhà đu t c phn. Do đó khi tng n tc là gim chi phí chi ra trên mt
đng vn và vì th tng cao li nhun cng nh giá tr công ty. Vì tính cht này
mà t s n trên vn c phn còn đc gi là t s đòn by.
2.2. Lý thuyt liên quan đn cu trúc vn.
2.2.1. Lý thuyt đánh đi cu trúc vn.
Lý thuyt đánh đi cho thy s tn ti ca cu trúc vn ti u, ngha là
doanh nghip quyt đnh la chn tài tr bng n và vn c phn nh th nào
là da vào vic cân đi gia li ích (li ích t tm chn thu và lãi vay) và chi
phí ca mi hình thc tài tr (chi phí phá sn và chi phí đi din gia ch s
hu và ch n) nhm ti đa hóa giá tr doanh nghip và ti thiu hóa giá tr s
dng vn.
Lý thuyt này đc Karus và Litzenberger đa ra đu tiên nm 1973,
trong đó đ cp đn vic cân bng gia li ích ca là chn thu và chi phí phá
sn doanh nghip khi la chn cu trúc vn. Khi doanh nghip tng t l n,
ri ro ca doanh nghip tng theo. Do vy, bên cnh li ích gia tng có đc t

vic tài tr bng n thì cng phát sinh mt loi chi phí làm gim li ích này, đó
đc gi là chi phí kit qu tài chính, gm 2 loi chi phí trc tip và chi phí
gián tip. Chi phí trc tip có th xác đnh và quan sát đc nh chi phí tr cho
8



lut s gii quyt phá sn, chi phí tr cho k toán và nhân vic qun tr doanh
nghip trong quá trình ch phá sn… Còn các chi phí gián tip nh chi phí do
mt khách hàng và nhà cung cp, mt nhân viên gii hay mt đi ban qun tr,…
chúng ta không th quan sát và xác đnh đc.
Các doanh nghip ln nên vay n nhiu hn các doanh nghip nh vì các
doanh nghip ln thng đc đa dng hóa tt hn và ri ro v n thp hn.
Khi doanh nghip lâm vào tình trng khó khn, các tài sn hu hình ít st gim
giá tr hn, do đó các công ty có tài sn hu hình an toàn và nhiu thu nhp
đc khu tr thu nên có t l n mc tiêu cao. Các công ty không sinh li, tài
sn ch yu là vô hình, nhiu ri ro nên da ch yu vào tài tr vn c phn.
Các quan sát thc nghim ca các nhà nghiên cu Rajan và Zingales (1995),
Barclay và các cng s (2006), Frank và Goyal (2007) đã tìm thy các bng
chng ng h cho quan đim trên.
Các doanh nghip thng nhm ti cu trúc vn mc tiêu ca mình,
nhng do có s hin hu ca các chi phí khi điu chnh cu trúc vn, các doanh
nghip không phn ng ngay lp tc vi các thay đi khin h xa ri cu trúc
vn mc tiêu. Vì th chúng ta có th thy các khác bit ngu nhiên trong các
doanh nghip có cùng t l n mc tiêu.( Fama và French, 2002).
Graham và Harvey (2001) kho sát 392 CFOs và kt qu là 45% CFO
tha nhn rng thu đóng mt vai trò quan trng trong các quyt đnh cu trúc
vn ca h. Theo lý thuyt, khi thu tng, doanh nghip nên gia tng vay n.
Khi thu càng cao thì li ích thu đc t tm chn thu càng ln. Do đó, các
doanh nghip phi chu mc thu sut cao nên vay n nhiu và ngc li, mt

doanh nghip có các tm chn thu khác (ngoài n) đáng k, ví d nh khu
hao, thng ít s dng n hn.
9



Kh nng sinh li ca doanh nghip cng nh hng đn mc đòn by.
Các doanh nghip có nhiu li nhun thì nên vay n nhiu hn, do có chi phí
kit qu tài chính thp hn và li ích t tm chn thu cao hn.
Lý thuyt đánh đi cho rng các doanh nghip nên cân bng gia li ích
t tm chn thu và chi phí kit qu tài chính. Nhng nhng quan đim v vn
đ này vn khá phc tp. Miller (1977), Graham (2000) cho rng li ích t tm
chn thu nên ln hn vì chi phí kit qu tài chính trc tip thng rt nh.
Molina (2005), Almeida và Philippon (2007) li cho rng chi phí kit qu tài
chính gián tip thng chim ti 25 - 30% giá tr tài sn, gn ngang bng vi
li ích t n vay. Lý thuyt đánh đi hu ích  mt s khía cnh. Th nht, lí
thuyt này đã gii thích đc s khác nhau trong cu trúc vn gia các ngành.
Th hai, lý thuyt đánh đi cng gii thích loi công ty nào t nhân hóa trong
các mua li bng vn vay (LBO). ó là vic mua li các công ty c phn ca
các nhà đu t t nhân và vic mua li này đc tài tr ch yu bng n. Th
ba, lý thuyt này cng cho rng các công ty vay n quá nhiu nên phát hành c
phn, hn ch c tc hoc bán bt tài sn đ huy đng tin mt nhm cân đi
cu trúc vn.
Tuy nhiên, lý thuyt đánh đi cha gii thích đc mt s hin tng
thc t. Mt nghiên cu ca Welch (2004) cho thy mc đòn by  các doanh
nghip trong ngành gn nh là không đi mc dù thu sut đã thay đi đáng k
qua thi gian. Nhng nghiên cu thc nghim ca Titman và Wessels (1988),
Rajan và Zingales (1995), Fama và French (2002), Frank và Goyal (2007) li
cho thy mi tng quan âm gia mc đòn by và kh nng sinh li. Nhng
phát hin này không bác b lý thuyt đánh đi, mà cn phi có mt lý thuyt

mi phù hp hn đ gii thích.
10



2.2.2. Lý thuyt trt t phân hng
Bt cân xng thông tin hiu hu trong tt c các vn đ ca tài chính
doanh nghip và vn đ này khin cho các quyt đnh ca các nhà qun lí tr
nên phc tp. Lý thuyt trt t phân hng da trên s bt cân xng thông tin
gia các giám đc và các nhà đu t. Thông tin bt cân xng này nh hng
đn các la chn gia tài tr ni b và tài tr t bên ngoài, gia phát hành
chng khoán n và vn c phn. iu này đa ti mt “trt t phân hng”, theo
đó ngun vn đu t s đc tài tr trc tiên bng vn c phn ni b, ch
yu là t li nhun tái đu t, ri sau mi đn phát hành n mi, và cui cùng
là bng phát hành vn c phn mi. Phát hành vn c phn mi thng là
phng án cui cùng khi công ty đã s dng ht kh nng vay n, tc là khi
mi đe da ca các chi phí kit qu tài chính làm cho các ch n hin hu cng
nh các giám đc tài chính ca công ty lo âu đn mt ng. Shyam-Sunder và
Myers (1999), Lemmon và Zender (2007) và kt qu cuc kho sát các doanh
nghip trên sàn NYSE ca Kamath (1997) tìm thy các bng chng ng h cho
lý thuyt này. Frank và Goyal (2003) cng tìm thy các bng chng theo lí
thuyt trên  các doanh nghip ln.
Lý thuyt này gii thích đc ti sao các doanh nghip có kh nng sinh
li nht thng vay n ít hn, không phi vì h có các t l n mc tiêu thp
mà do h không cn tin t bên ngoài. Do đó, ngun vn ni b đng th nht
trong tt c các ngun tài tr.
Khi có mt thông báo phát hành c phn, các nhà đu t thng hiu là
giá c phn ca doanh nghip đang đc đnh cao hn giá tr thc ca nó, doanh
nghip phát hành đ hng li t s chênh lch này, các nhà đu t s đnh giá
c phn thp hn mc giá mà doanh nghip công b, gây nên mt s st gim

11



giá c phn. Do đó, n có th hng cao hn trong trt t phân hng. Quan đim
này đc cng c bi các quan sát thc nghim ca Masulis và Korwar (1986),
Antweiler và Frank (2006).
Các lp lun trên không loi b vic phát hành vn c phn thng, vì
thông tin bt cân xng không phi lúc nào cng quan trng mà còn có các lc
khác tác đng. Ví d mt công ty đã vay n quá nhiu, s lâm vào kit qu tài
chính nu vay n thêm, công ty này có lí do tt đ phát hành c phn thng.
Trong trng hp này, công b phát hành c phn thng không hn là tin xu,
tuy nó vn làm st giá c phn nhng vic st gim này không nht thit làm
cho vic phát hành tr thành không khôn ngoan hay không kh thi.
Trong lý thuyt trt t phân hng, không có hn hp n - vn c phn
mc tiêu đc xác đnh rõ vì có hai loi vn c phn thng, ni b và t bên
ngoài, mt  đu và mt  cui ca trt t phân hng. Mi t l n quan sát
đc ca mi doanh nghip phn ánh các nhu cu tích ly ca doanh nghip
đi vi tài tr t bên ngoài. Lý thuyt trt t phân hng cng gii thích đc
mi tng quan nghch gia kh nng sinh li và đòn by tài chính. Vi mt t
l chi tr c tc cho sn và không th linh hot đc thì các doanh nghip sinh
li ít nht s có ít ngun vn ni b hn và phi vay thêm.
2.2.3. Chí phí la chn đi nghch
Chi phí la chn đi nghch (advers selection cost) là yu t chi phi
trong vic ra quyt đnh cu trúc vn (Myers và Majluf, 1984). Tuy nhiên,
Frank và Goyal (2003), Fama và French (2002), Barclay và Smith (2005) cho
rng chi phí la chn đi nghch ch là mt trong nhiu yu t đc các công
ty tính đn khi thc hin quyt đnh tài chính ngay c khi hot đng theo lý
12




thuyt đánh đi ca cu trúc vn. Vì s xut hin ca chi phí la chn đi
nghch nên đa phn các công ty thích tài tr ni b hn. Theo đó, trong s hin
din ca chi phí la chn đi nghch, các công ty có th có mc n mc tiêu
nhng vn thích tài tr ni b hn chi phí bên ngoài (tài tr bên ngoài) (Leary
và Roberts, 2005 và Strebulaev, 2007). Các bng chng khác cng cho thy các
công ty có t l n mc tiêu nhng vn thích ngun tài tr ni b hn ngun
tài tr bên ngoài (Hovakimian, Opler và Titman, 2001 và Hovakimian, và
Tehranian, 2004).
Nu có chi phí giao dch hay chi phí la chn đi nghch , công ty vn
thích tài tr bng ngun ni b hn, điu chnh cu trúc vn có th s din ra
khi các doanh nghip phi đi mt vi tình trng thâm ht hoc thng d vn.
Bng chng phù hp vi lp lun này là các công ty không ngay lp tc điu
chnh cu trúc vn ca mình đ bù đp cng nh tác đng làm thay đi giá tr
th trng ca vn c phn (Baker và Wurgler, 2002) và Welch (2004)). Các
công ty thng phi đi mt vi thâm ht hoc thng d vn, điu này giúp
công ty thun tin trong vic điu chnh cu trúc vn vi chi phí giao dch thp.
Nu chi phí la chn đi nghch hoc chi phí giao dch cao hn vn ch s hu
khi có vay n, các công ty thng d vn có nhiu kh nng gim n hn đ duy
trì kh nng vay n cho các nhu cu tài chính trong tng lai, và tránh chi phí
cao khi phát hành c phn mi. Vì vy, điu chnh hng ti cu trúc vn mc
tiêu có th không cân xng ngha là các doanh nghip s cân nhc bi s tác
đng tích cc và tiêu cc ca t l đòn by t mc tiêu. c bit, u tiên kh
nng vay n cho các nhu cu tài chính tng lai s dn đn mt s điu chnh
chm hn khi t l đòn by thp hn mc tiêu hn là so vi khi nó trên mc
tiêu. Tc đ điu chnh đc mong đi là khác bit gia các điu kin khi có
13




s hin din ca thâm ht hoc thng d vn, tc là các doanh nghip thc hin
điu chnh c cu vn nhanh hn nhiu khi phi đi mt vi thâm ht vn và
t l n di mc tiêu hoc thng d vn vi t l n trên mc tiêu hn khi
phi đi mt vi thng d vn và t l n di mc tiêu hoc thâm ht vn vi
n trên mc tiêu. Nhng đng thái điu chnh cu trúc vn không th s dng
bi mt tc đ điu chnh c đnh nh đã đc th hin trong các mô hình điu
chnh đin hình trong nghiên cu trc đây. Các doanh nghip đi din vi chi
phí điu chnh thp hn trong vic gim n t t l n trên mc tiêu hn là phát
hành n vi t l n thp hn mc tiêu, hoc, chi phí ca vic gi t l n trên
mc tiêu có th cao hn nhiu so vi vic gi t l n di mc tiêu.
Xem xét xu hng ca mt doanh nghip thâm ht hoc thng d vn đ
điu chnh cu trúc vn v mc đ n trên hoc di mc tiêu. Nu doanh
nghip thâm ht hoc thng d vn, vic điu chnh nên ph thuc vào nhu cu
ngun vn bên ngoài hoc có thng d vn cng nh chênh lch gia mc n
hin ti và mc n mc tiêu ca nó. Theo đó, s kim tra thâm ht hoc thng
d vn đc kt hp vi nhng thay đi trong n vi điu kin mc n trên và
di mc tiêu. Kt qu cho thy, các doanh nghip có t l n trên mc tiêu s
dng ngun thng d vn ca h đ tr n trong khi các doanh nghip thng d
vn có t l n di mc tiêu thì rút v c vn vay và vn c phn. Các doanh
nghip thâm ht vn ln thng tng n đ điu chnh hng ti mc tiêu,
trong khi đó nhng doanh nghip thng d vn thì có xu hng gim n đ
điu chnh cu trúc vn ti mc tiêu.
Nhng doanh nghip có chi phí điu chnh cao hoc hn ch v vn có nhiu
kh nng hp th nhng cú sc dòng tin trong ni b mà không cn đn ngun
14



vn bên ngoài hn là các doanh nghip có chi phí điu chnh thp hoc ít b hn

ch v vn.
Nhng phát hin ca nghiên cu S.Byoun (2008) cung cp bng chng
hin nhiên rng chi phí giao dch và chi phí la chn đi nghch liên quan đn
thông tin bt cân xng quyt đnh điu chnh cu trúc vn ca doanh nghip.
Vì vy, thông tin liên quan đn thâm ht hoc thng d vn giúp gii thích s
thay đi trong n nhng không theo cách đa ra gi thuyt ca lý thuyt trt t
phân hng trong tài tr. iu này là quan trng và cn phi lu ý bi vì mi
quan h gia s thay đi trong đòn by và thâm ht hoc thng d vn thng
là c s đ nghiên cu lý thuyt trt t phân hng (ví d nh, Shyam-Sunder
và Myers (1999), Fama và French (2002), Frank và Goyal (2003), và Lemmon
và Zender (2008).
2.2.4. Lý thuyt tín hiu
Vic la chn cu trúc vn ca mt doanh nghip có th truyn nhng
du hiu cho nhng nhà đu t bên ngoài v thông tin bên trong doanh nghip.
Lý thuyt này bt ngun t công trình ca Ross (1977) và Lyland, Pyle (1977).
Theo đó nhà qun lý bit rõ hn nhà đu t bên ngoài v trin vng tng lai
ca doanh nghip. Khi doanh nghip đc d báo s có trin vng tt, nhà qun
lý không mun chia s li nhun vi nhng ch s hu mi. Tuy nhiên khi
doanh nghip có d báo trin vng không tt, nhà qun lý li mong mun chia
s nhng ri ro này vi nhng ngi ch mi ca doanh nghip. Do đó khi mt
doanh nghip công b phát hành thêm chng khoán mi, điu này có th đc
coi là đang cung cp mt tín hiu cho th trng tài chính v vic cnh tng
lai ca doanh nghip. Các nghiên cu v thay đi cu trúc vn đu cho rng
15



các cung ng chng khoán mi đa ti giá chng khoán gim. Vic mua li c
phn thng s đa ti các công b li nhun dng t c phn thng ca
doanh nghip. Các hành đng làm tng t l n thng gn vi thu nhp c

phn dng và ngc li.
Vì vy, khi mt doanh nghip thc hin quyt đnh thay đi cu trúc vn,
doanh nghip phi chú ý đn các tín hiu có th có v vin cnh thu nhp tng
lai và hin ti ca doanh nghip. Vic thc hin mt cu trúc vn ti u trong
tng giai đon ra sao, quyt đnh t trng n trong cu trúc vn nh th nào
cho hp lý, làm sao đ tác đng tín hiu ra th trng là tt nh mong đi vn
luôn là mt bài toán khó vi các nhà qun lý.
2.2.5. Gi thuyt đnh thi đim th trng
Nhng nm gn đây, gi thuyt đnh thi đim th trng tr thành mt
nhánh nghiên cu khá mi m trong lnh vc tài chính doanh nghip. Nhng
kt lun thc nghim trái chiu nhau đã to nên nhiu tranh cãi, đc bit là đi
vi lý thuyt cu trúc vn truyn thng. Gi thuyt đnh thi đim th trng
cho rng, nhà qun tr tn dng li th v thông tin ni b doanh nghip, da
trên sai lch giá th trng so vi giá tr thc ca c phn, s tin hành điu
chnh thi đim phát hành vn c phn. T đó, các n lc điu chnh thi đim
phát hành chng khoán trong quá kh đóng vai trò quan trng trong vic xây
dng cu trúc vn hin ti.
Gi thuyt này cho rng các doanh nghip đc đnh giá cao s phát hành
vn c phn. Các doanh nghip b đnh di giá s ch cho đn khi các li ích
mà các d án mi mang li ln hn thit hi do đnh giá sai ri mi phát hành.
Các bng chng thc nghim cng ng h cho quan đim rng giá c đóng vai
16



trò quan trng trong vic phát hành vn c phn mi (Rajan và Zingales (1995),
Baker và Wurgler (2002), Kamath’s (1997), Graham và Harvey (2001)). Mt
vài nhà nghiên cu (Baker và Wurgler (2002), Teoh, Welch, và Wong (1998)
thy rng các nhà đu t có xu hng quá lc quan, các d báo ca các nhà
phân tích thng cao hn so vi thc t và các nhà qun lí thng bóp méo thu

nhp bng các th thut k toán trc khi công b.
Nu các c hi tng trng đc lp vi giá c trong quá kh, các doanh
nghip đc đnh giá cao s có thu nhp  mc trung bình trc khi phát hành
vn c phn, các doanh nghip b đnh di giá s có thu nhp vt trên mc
trung bình, vì h ch đi giá tng trc khi phát hành c phn. Do đó, nu xét
trung bình thì các thu nhp bt thng s dng trc khi phát hành c phn.
D đoán này đc cng c bi các nghiên cu ca Korajczyk, Lucas,
McDonald (1990), Loughran và Ritter (1995). Ngoài ra, còn nhiu bài nghiên
cu mang đn kt lun khá thuyt phc: doanh nghip điu chnh thi đim
phát hành (mua li) c phn trong nhng thi đim thích hp, dn đn thu nhp
bt thng có kt qu âm (hoc dng) sau thi đim đó
2.3. Các nghiên cu liên quan
Nghiên cu ca Wolfgang Drobetz and Gabrielle Wanzenried 2004 (Các
nhân t quyt đnh tc đ điu chnh cu trúc vn ca doanh nghip, Journal of
Financial Economics, Vol 16(13), 941-958). Tác gi s dng mô hình điu
chnh đng và phng pháp d liu bng cho mu gm 90 doanh nghip Thy
S trong thi k 1991 – 2001, tác gi đã có nhng phát hin đáng chú ý: (i)
nhng yu t tác đng đn cu trúc vn ti u và (ii) nhng yu t tác đng đn
tc đ điu chnh. C th, tác gi phân tích nh hng ca nhng nhân t đc
17



thù ca doanh nghip và nh hng ca nhng yu t v mô lên tc đ điu
chnh v mc đòn by mc tiêu. Tác gi cho thy rng nhng công ty tng
trng nhanh và nhng công ty lch xa khi cu trúc vn mc tiêu có tc đ
điu chnh nhanh hn.
Nghiên cu ca Soku Byoun, 2008 (Khi nào và bng cách nào doanh
nghip điu chnh cu trúc vn đn mc mc tiêu?, The Journal of Finance, Vol
LXIII, No.6) trong giai đon t 1971 – 2003, nghiên cu tng cng 509 doanh

nghip, kt qu cho thy rng hu ht điu chnh xy ra khi các doanh nghip
có n trên mc tiêu vi thng d vn hoc khi có n di mc tiêu vi thâm
ht vn. Nhng kt qu này cho thy rng các công ty di chuyn ti cu trúc
vn mc tiêu khi phi đi mt vi thâm ht hoc thng d vn nhng không
ging nh trong lý thuyt trt t phân hng trong tài tr.
Nghiên cu ca Rongbing Huang và Jay R. Ritter, 2009, tác gi s dng
chui thi gian cho mu t nm 1963 – 2001 thy rng các công ty có tc đ
điu chnh đòn by tài chính  mc va phi (17%), tc là quá trình điu chnh
t l n v mc tiêu ca các doanh nghip mt khon 3.7 nm. Mt khác, nghiên
cu ca Mark J. Flannery, Kasturi P. Rangan, 2006 vi mu gm 12.919 công
ty trong khong thi gian 1965 – 2001 li cho thy rng tc đ điu chnh t l
n v mc tiêu là 34,2% và quá trình điu chnh là 1.7 nm.
Nghiên cu ca Faulkender, M., Flannery, M., Hankins, K. and J. Smith,
2012 (Dòng tin và s điu chnh đòn by, Journal of Financial Economics
103(3), 632-646) kim tra gi thuyt rng các doanh nghip s có tc đ điu
chnh cao hn khi đ lch tuyt đi gia đòn by thc t và mc tiêu là thp
hn so vi kt qu dòng tin tuyt đi ca h. Ý tng là nhng doanh nghip
này s tham gia vào các giao dch tài chính theo cách nào đó, do vy h có c
18



hi đ la chn mt s kt hp các chng khoán mà qua đó h s di chuyn
đn gn hn vi mc tiêu ca mình.
Nghiên cu ca Welch, 2004 (Cu trúc vn và li nhun chng khoán)
đã phát hin ra s thay đi v giá tr vn ch s hu có tác đng lên cu trúc
vn dài hn, bng cách nhn ra s hin din ca vic điu chnh giá có nh
hng đn t l n trong dài hn. Bài nghiên cu cho rng quán tính trong qun
lý to điu kin thay đi trong giá c phn s tác đng đáng k đn t l n theo
giá tr th trng và lp lun rng trong khuôn kh dài hn hp lý, nh hng

ca giá c phn tr nên thc s quan trng trong vic gii thích cu trúc vn.
Qua kim tra thc nghim Welch (2004) cho thy rng có s tn tài ca chi phí
điu chnh khi điu chnh t l n, tác đng thuyt thi đim th trng ca
Baker và Wurgler (2004) làm gim đáng k chi phí điu chnh, chi phí điu
chnh xut hin nh hng lên tc đ điu chnh t l n ca doanh nghip khi
có s thay đi giá. Do đó, nhng cú sc trong giá chng khoán to ra mt hiu
ng kéo dài trong cu trúc vn và các quyt đnh tài tr ca doanh nghip, li
nhun c phiu cng là yu t quyt đnh tc đ điu chnh cu trúc vn.
Tóm li, theo quan đim ca lý thuyt đánh đi đc đa ra bi Bradley,
M., G. Jarrell, and E. H. Kim (1984) cho rng t l đòn by ti u là s cân
bng gia li ích và chi phí ca n vay, nhng nhà qun tr tin rng h s tìm
đc mt cu trúc vn ti u nm ti đa hóa giá tr doanh nghip. Tuy nhiên,
lý thuyt đánh đi cha gii thích đc mt s hin tng thc t. Nghiên cu
ca Welch (2004) cho thy mc đòn by  các doanh nghip trong ngành gn
nh là không đi mc dù thu sut đã thay đi đáng k qua thi gian. Và nghiên
cu ca Flanery và Rangan (2006) cho thy các doanh nghip có tc đ điu
chnh t l n mc tiêu hn 30%/nm, trong khi đó các nghiên cu khác thì tc
19



đ điu chnh t l n mc tiêu là 7-17%/nm (Fama và French, 2002; Kayhan
và Titman, 2007; Huang và Ritter, 2009) và Lemmon, Roberts, và Zender
(2008) là 25%/nm. Hn ch ca nhng nghiên cu trên là gi đnh các doanh
nghip đu có chung mt tc đ điu chnh t l n v mc tiêu duy nht. ó
là lý do cn thit đ thc hin nghiên cu ti Vit Nam khi doanh nghip có t
l n thc t cao hay thp hn t l n mc tiêu và s không cân bng ca dòng
tin ca doanh nghip, ngha là s thng d và thâm ht vn ca doanh nghip
cng tác đng đn tc đ điu chnh t l n v mc mc tiêu.


20



CHNG 3: D LIU VÀ PHNG PHÁP NGHIÊN CU
Chng 3 trình bày d liu nghiên cu, phng pháp đo lng các bin s dng
trong mô hình, phng pháp c lng mô hình cu trúc vn mc tiêu và mô
hình điu chnh cu trúc vn.
3.1. Mô hình điu chnh cu trúc vn
Mô hình điu chnh cu trúc vn riêng phn
Mô hình điu chnh cu trúc vn riêng phn v mc tiêu có dng nh sau (Theo
nghiên cu ca S. Byoun, 2008):




= 









(3.1.)
Trong đó:



: Tng n ti thi đim t


: Tng tài sn ti thi đim t






: T l n mc tiêu ti thi đim t
Chia hai v phng trình (1) cho 

ta có:




=  + 

+ 

(3.2)
Trong đó:


= 












 : H s chn
 : Tc đ điu chnh cu trúc vn mc tiêu


: Là sai s

×