Tải bản đầy đủ (.pdf) (77 trang)

Tác động của đòn bẫy lên đầu tư bằng chứng thực nghiệm tại việt nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.54 MB, 77 trang )



B GIÁO DCăVẨăẨOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH



NGUYN TH NGC BÍCH

TỄCăNG CAăọNăBYăLểNăUăT
BNG CHNG THC NGHIM TI VIT NAM



LUNăVNăTHCăSăKINHăT






Tp H Chí Minh - 2014


B GIÁO DCăVẨăẨOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH



NGUYN TH NGC BÍCH


TỄCăNG CAăọNăBYăLểNăUăT
BNG CHNG THC NGHIM TI VIT NAM

Chuyên ngành: Tài chính doanh nghip
Mã s: 60340201

LUNăVNăTHCăSăKINHăT

Ngiăhng dn khoa hc:
T.săLêăt Chí


Tp H Chí Minh ậNmă2014


LIăCAMăOAN

Tôi xin cam đoanμ δun vn này là công trình nghiên cu ca cá nhân. Các s
liu và thông tin s dng trong lun vn này là trung thc và đc công b.
Tôi xin chu trách nhim v nghiên cu ca mình.
Hc viên


Nguyn Th Ngc Bích



MC LC

Trang ph bìa

Liăcamăđoan
Mc lc
Danh mc các t vit tt
Danh mc các bng
TÓM TT 1
CHNGăI.ăGII THIU 2
1.1Lý do chn đ tài 2
1.2Mc tiêu nghiên cu 3
1.3Phm vi và phng pháp nghiên cu 3
1.4Kt cu ni dung 4
CHNGăII.ăTNG QUAN NGHIÊN CU 6
CHNGăIII.ăPHNGăPHỄPăNGHIểNăCU 22
3.1 Gi thuyt nghiên cu 22
γ.β εô hình đnh lng 25
γ.γ Phng pháp nghiên cu 31
3.4 D liu và mô t bin 36
CHNGăIV.ăNI DUNG VÀ KT QU NGHIÊN CU 37
4.1 Thng kê mô t bin 37
4.2 Ma trn h s tng quan gia các bin 38


4.3 Kim đnh hin tng t tng quan 40
4.4 Kt qu nghiên cu c bn 41
4.5 C hi tng trng và vai trò ca đòn by 46
4.6 Hi qui hai giai đon - vn đ ni sinh 50
4.7 Kim tra tính vng 52
CHNGăV.ăKT LUN 55
TÀI LIU THAM KHO
PH LC





DANH MC CÁC T VIT TT
MM Modigliani and Miller
NPV Giá tr hin ti thun
Q Tobin’s Q
Pooling Hi quy gp
Fixed Effect Hiu ng c đnh
Random Effect Hiu ng ngu nhiên
OLS Bình phng bé nht
2SLS Hi quy hai giai đon
LR test Kim đnh Likelihood Ratio




DANH MC BNG BIU, HÌNH V

Bng 4.1 Mô t thng kê bin - Trang 37
Bng 4.2 Tng quan gia các bin đc lp - Trang 38
Hình 4.3 Biu đ th hin t tng quan - Trang 40
Bng 4.4 Tng hp kt qu hi quy tác đng ca đòn by lên đu t - Trang 41
Bng 4.5 Tng hp kt qu hi quy tác đng ca đòn by lên đu t  các công
ty có c hi tng trng thp và công ty có c hi tng trng cao -
Trang 46
Bng 4.6 Tng hp kt qu hi quy hai giai đon có s dng bin công c -
Trang 50
Bng 4.7 Tng hp kt qu hi quy tác đng ca đòn by lên đu t  các công
ty sn xut - Trang 52


1

TÓM TT

Trong bài nghiên cu này, tác gi xem xét tác đng ca đòn by tài chính lên
quyt đnh đu t ca các công ty niêm yt ti Vit Nam. Kt qu nghiên cu ch ra
mi tng quan gia đòn by lên quyt đnh đu t là dng và mi tng quan
dng này  các công ty có c hi tng trng cao là mnh hn  các công ty có c
hi tng trng thp. Kt qu này là ngc li vi kt qu các nghiên cu hi quy
trên c s d liu các nc nh Canada, Anh, ε… nhng phù hp vi kt qu
nghiên cu  các nc có nn kinh t nhn đc nhiu s h tr, tr cp ca nhà
nc. Nghiên cu kim đnh tính vng ca kt qu hi quy và s dng bin công c
đ gii quyt vn đ ni sinh vn có trong mi quan h gia đòn by và đu t.

2

CHNGăI.ăGII THIU

1.1 Lý do chnăđ tài
Theo đnh đ 1 ca Modigliani and Miller, trong th trng hoàn ho, đòn by
không có liên quan đn quyt đnh đu t và giá tr ca doanh nghip. Theo đó,chính
sách đu t ca mt công ty ch ph thuc vào các yu t nh nhu cu trong tng
lai, k thut sn xut ca công ty, v c bn, đó là nhng yu t quyt đnh ca li
nhun, dòng tin và giá tr tài sn.Tuy nhiên, mt s lng ln các nghiên cu lý
thuyt và thc nghim đã thách thc nhng mnh đ ca Modigliani and Miller và
tranh cãi rngđòn by có nh hng đn quyt đnh đu ttrongth trng không
hoàn hovì th trng không hoàn ho làm phát sinh chi phí giao dch và thông tin
bt cân xng. Trong th trng không hoàn ho, các vn đ ca công ty là do s
tng tác gia c đông, trái ch và nhà qun lý đã dn đn gia tng đng c đu t

di mc hay đu t vt mc. Vn đ chi phí đi din đc xem nh mt vn đ
mà đu t không đc phn hi đy đ hoc phn hi thái quá đi vi nhng thay
đi trong nn kinh t c bn.
Lý thuyt và thc nghim đã chng minh và đo lng tác đng ca đòn by
lên quyt đnh đu t. Theo lý thuyt trt t phân hng, n vay t ngun tài tr bên
ngoài luôn đc cân nhc vì n vay thng có chi phí thp hn so vi chi phí tài tr
bng vn c phn. Tuy nhiên, s dng đòn by có th dn công ty đn tình trang kit
qu tài chính, do vy xem xét tác đng ca đòn by tài chính lên quyt đnh đu t
ca công ty là vn đ trng tâm ca trong tài chính doanh nghip.
Các nghiên cu trc đây nh ca McConnell and Servaes (1995), Lang và
cng s (1996) s dng phng pháp hi quy gp (Pooling regression) và loi b
nhng tác đng ca công ty riêng l đ ra kt qu hi quy là đòn by có tác đng
ngc chiu đi vi đu t.
3

Nghiên cu ca V.A Aivazian và cng s (2005) m rng nhng phân tích
trc đây bng cách s dng d liu bng đ kim soát tính không đng nht gia
các công ty, gii quyt vn đ ni sinh, kim tra tính vng ca kt qu hi quy. Kt
qu cho thy phng pháphi quy gp (Fixed Effect) là thích hp nht đ kim đnh
tác đng ca đòn by tài chính lên quyt đnh đu t và đòn by là có tng quan
âm vi đu t. εi tng quan âm gia đòn by và đu t là mnh hn  các công
ty có c hi tng trng thp. Cách tip cn bin công c cho thy rng ni sinh
không th là cách đ gii thích cho mi quan h ngc chiu gia đòn by và đu t.
Trong mt s nghiên cu khác li cho thy có mt mi tng quan dng gia
đòn by và đu t hoc mi tng quan gia đòn by và đu t là âm nhng mi
tng quan này yu hn  các công ty có s hu nhà nc.
Vy quyt đnh đu t ca các doanh nghip ti Vit Nam s chu tác đng nh
th nào t quyt đnh tài tr bng vay n ca công ty? Tác gi chn nghiên cu đ
tài “Tác đng ca đòn by lên quyt đnh đu t ca công ty. Bng chng thc
nghim ti Vit Nam” đ thy đc thc t ti Vit Nam, tác đng gia đòn by và

đu t nh th nào.
1.2 Mc tiêu nghiên cu
Tìm hiu tác đng ca đòn by đn đu t ca các doanh nghip ti Vit Nam
là mc tiêu ca bài nghiên cu. Bài nghiên cu s tr li cho các câu hi sau:
- Gia đòn by và quyt đnh đu t ca các công ty niêm yt ti Vit Nam có
mi tng quan nh th nào?
- Mc đ tng quan gia đòn by và đu t  các công ty có c hi tng trng
thp và các công ty có c hi tng trng cao có khác nhau hay không?
1.3 Phm vi và phngăphápănghiênăcu
Bài nghiên cu s dng d liu ca 365 công ty phi tài chính niêm yt trc
nm β010 trên S giao dch chng khoán Hà Ni (HNX) vàS giao dich chng
4

khoán TP H Chí Minh(HOSE). Nghiên cu tác đng ca đòn by lên đu t ca
các công ty trong giai đon 2006 – 2013.
Bài nghiên cu s dng ba phng pháp hi quy d liu bng: hi quy gp
(Pooling regression), hi quy hiu ng c đnh (Fixed Effect), hi quy hiu ng
ngu nhiên (Random Effect) đ kim tra tác đng ca đòn by lên đu t.  xem
xét các tác đng khác nhau ca đòn by lên đu t  các công ty có c hi tng
trng khác nhau, tác gi s dng bin gi D1 (D1=1 nu Tobin’sQ >1, và D1=0
nu Tobin’s Q  1) vào mô hình đ thc hin hi quy.S dng kim đnh Likelihood
Ratio (LR test)vi gi thit H
0
là mô hình hi quy vi hiu ng c đnh là không cn
thit đ kim đnh xem mô hình hi quy vi hiu ng c đnh cho ra kt qu tt hn
phng pháp hi quy gp hay không. S dng kim đnh Hausman test vi gi thit
H
0
là mô hình hi quy vi hiu ng ngu nhiên có hiu qu hn đ la chn phng
pháp hi quy nào là hiu qu hn trong hai phng pháp hi quy hiu ng c đnh

và hi quy hiu ng ngu nhiên.
Tác gi s dng cách tip cn bin công c hi quy hai giai đon đ gii quyt
vn đ ni sinh vn có gia đòn by và đu t.
Tác gi hi quy d liu bng vi mu hn ch là các công ty sn xut đ kim
đnh tính vng ca kt qu hi quy trên toàn mu.
Ngoài ra, tác gi s dng mô hình hi quy Two-test GMM vi các bin công
c đ khc phc hin tng phng sai thay đi, t tng quan ca d liu và vn
đ ni sinh trong mô hình.
1.4 Kt cu ni dung
Bài nghiên cu có 5 phn. Phn I gii thiu v ni dung vn đ nghiên cu và
lý do chn đ tài. Phn II trình bày lý thuyt tng quan và kt qu các nghiên cu
trc đây v tác đng ca đòn by lên đu t. Phn III trình bày phng pháp
nghiên cu bao gm chn lc và x lý s liu, cách thc chy mô hình hi quy.
5

Phn IV báo cáo kt qu hi quy và tho lun các kt qu đt đc. Phn V: kt lun
v mi tng quan gia đòn by và đu t đi vi các công ty niêm yt ti Vit
Nam, nhng hn ch ca đ tài và hng m rng.

6

CHNGăII.ăTNG QUAN NGHIÊN CU

Mi tng quan gia đòn by và đu t là mt vn đ quan trng trong tài
chính doanh nghip. Modigliani và Miller (1958) cho rng trong th trng hoàn
ho thì chính sách đu t ca công ty không chu tác đng bi quyt đnh tài tr,
chính sách đu t ca mt công ty là ph thuc đc lp vào các nhân t nh nhu cu
trong tng li, k thut sn xut, lãi sut th trng, và yu t quyt đnh c bn
ca li nhuân, dòng tin và giá tr tài sn. Tuy nhiên, nghiên cu lý thuyt và thc
nghim đã ch ra rng, th trng là không hoàn ho dn đn bt cân xng thông tin

và có chi phí giao dch trên th trng. Chi phí đi din xut hin là do tác đng gia
c đông, trái ch và ngi qun lý đã làm xut hin vn đ đu t di mc (under-
investment) và đu t vt mc (over-investment). Các lý thuyt và nghiên cu thc
nghim sau đó đã thách thc kt qu nghiên cu ca Modigliani và Miller (1958).
òn by có th tác đng nghch bin hoc đng bin lên quyt đnh đu t ca
doanh nghip.
Nghiên cu caMyers (1977) da trên lý thuyt chi phí đi din đã tranh cãi
rng đòn by có th có tác đng ngc chiu lên đu t. Chi phí đi din xut hin
do mu thun li ích gia nhà qun lý và các c đông, nhng ngi s hu vn ca
công ty, các nhà qun lý không hành đng thit thc vì li ích tt nht ca các c
đông và các c đông không hành đng thit thc vì li ít tt nht ca các ch n.
Nu ngi qun lý làm vic vì li ích c đông, h có th loi b mt vài d án đu
t có NPV dng vì li ích thu đccacác d án nàyít nht mt phnthuc v trái
ch ch không hoàn toàn thuc v các c đông. Vì vy, nhng công ty có đòn by
cao ít có kh nng đ khai thác c hi phát trin có giá tr so vi công ty có mc đòn
by thp.
Trong nghiên cu, εyers (1λ77) cng đã phân tích trng thái có th đc to
ra bi n trong chin lc đu t ti u ca các c đông (và ca nhà qun lý). Ý
7

kin cho rng đòn by tài chính cao làm gim s liên minh gia c đông – nhà qun
lý trong vic kim soát đu t ca công ty vào các d án có NPV dng, vì li
nhun tích lu, ít nht mt phn thuc v trái ch, vì vy, nhng công ty có đòn by
cao ít có kh nng đ khai thác c hi phát trin có giá tr so vi công ty có mc đòn
by thp. Chính điu này dn đn vn đ “đu t di mc”. Lý thuyt đu t di
mc liên quan tp trung vào tính thanh khon  các công ty có trách nhim n ln
đu t ít chú ý hn vào bn cht ca c hi tng trng.
Vn đ đu t di mc là các nhà qun lý tp trung đu t vào nhng d án
ri ro cao nhng giá tr mang li trong tng lai li không tng xng vi lng vn
và ri ro đó. Trong khi đó các trái ch li mun công ty đu t vào các d án ít ri

ro hn nhng li to đc giá tr cao trong tng lai. Công ty có c hi tng trng
có giá tr phi đi mt vi vn đ mc đ đu t di mc ln hn hay còn gi là
k hn n.Gi thuyt đu t di mc ca εyers(1λ77)cng cung cp ý nghathc
nghimquan trngđi vis tng tácgia đòn by, ngày đáo hnn, vàkt qu đu
ttin nghim. Các cuc tho lun trênminh ha cáchgimđòn byhoc
rút ngn thihn thanh toánncó th giúpgim thiu vn đ đu t di mc. Theo
đó,doanh nghip có thgii quytvn đthiu đu thoàn toàn bng cáchchuyn dch
c cuđòn byvàk hn n ca k trc, công ty có thđ khai tháctt c hi tng
trnghn.Vic s dng nngn hnnày kt thúctrc khimtd án đu tđc thc
hincho phépcác c đôngđt đc li íchđy đtcácd ánmi thông quathng
lng li cáchp đngn, do đó gim thiuvn đđu t di mc. Vn đđu
tdi mc thng xut hin  các công tytng trng cao. Nh vy, nghiên cu
ca εyers (1λ77) đã đa ra bng chng v mi tng quan nghch chiu gia đòn
by và đu t. Công ty càng s dng nhiu đòn by thì càng ít có kh nng đu t
vào các c hi có giá tr và thng có xu hng đu t di mc làm gim giá tr
ca công ty.
8

Theo mt nghiên cu lý thuyt v chi phí đi din và cu trúc quyn s hu
đc thc hin bi Fama & Jensen (1λ8γ). Nghiên cu này kt lun rng trong mt
công ty có s tách bit gia quyn s hu và kim soát, nói cách khác là ngi s
hu thc s ca công ty không tham gia vào vic qun lý công ty, chi phí đi din s
xut hin vì tình trng bt cân xng thông tin gia nhà qun lý và các c đông. Nhà
qun lý có nhiu thông tin hn v tình hình công ty và h s dùng quyn qun lý đ
trc li cho bn thân h. Chi phí đi din trong mô hình c bn có th giúp ta gii
thích mt s vn đ v thuyt đánh đi, ví d nh ch ngha bo th công n. Nu
mt v đu t sinh ra các khon thu nhp ln thì các c đông chim đc hu ht li
ích. Tuy nhiên, nu v đu t tht bi, các ch n s gánh chu các hu qu. Kt qu,
các c đông có th hng li trong mi v đu t ri ro, ngay c khi chúng có giá tr
gim dn (“hiu ng thay th tài sn”, Jensen và εeckling, 1λ76). Các ch n có th

bit trc mt cách chính xác đng thái tng lai ca các c đông. iu này dn đn
vic gim dn giá tr n và gim bt s nhy cm đi vi vic phát hành n.
Vn đ chi phí đi din còn làm ny sinh mt vn đ đc gi là “đu t quá
mc”. Vn đ này đc nói đn trong nghiên cu ca Jensen (1986), Stulz (1990).
Theo đó, đu t quá mc là tình trng công ty đu t quá nhiu vào các d án, đc
bit là các d án không mang li li ích cho các c đông.  đây xut hin s xung
đt gia nhà qun lý và c đông. u t quá mc có th là hành vi vi phm trách
nhim ca nhà qun lý, đc bit khi li ích ca các nhà qun lý có t c đông. u
t quá mc xy ra khi công ty có dòng tin t do nhiu có th gi là tha thãi tài
chính. Tác gi cho rng nhng công ty có dòng tin t do nhng c hi tng trng
thp hoc không có c hi tng trng có th đu t vt mc vì ngi qun lý có
th nhn các d án có NPV âm. Công ty có c hi tng trng thp nhng li có đòn
by cao, di áp lc tr n, nhà qun lý s gim dn vic đu t dòng tin t do vào
các d án có NPV âm, t đó s làm gim thiu đu t. Vy nên, mt bin pháp có
th gim bt tình trng đu t vt mc là tng mc đ n mà các nhà qun lý cam
9

kt trc phi tr lãi và gc, do đó làm gim dòng tin t do có sn, t đó gim đu
t vào d án mi. C đông có th buc các nhà qun lý thc hin mt chính sách mà
các ngun tài chính b hn ch và phi chp nhn giám sát ca các trái ch. Khi
dòng tin b tht cht, các nhà qun lý phi thn trng trong đu t. Do đó, đòn by
tài chính là mt c ch đ khc phc đu t quá mc, điu này cho thy mt mi
quan h ngc chiu gia n và đu t  các công ty không có hoc có c hi tng
trng thp.

Ngoài ra,Jensen(1986)vàStulz(1990) lp lun rng trong các công tytng
trngthpvidòng tin t do ln,đòn by có thđc s dngnh mt bin pháp đ
hn ch các nhà qun lý đu t quá mc vào các d án ri ro.ng c đu t vt
mc là tách riêng mt cách rõ ràng khi tác đng ca dòng tin t do và s thay th
tài sn (Jensen and Mackling (1976)).

Nh vy, trong nghiên cu ca Myers (1977) quan sát thy rng khi các công
ty gn nh đi đn phá sn trong tng lai gn thì các c đông không h có thin chí
trong vic đóng góp vn mi cho đu t cho nhng d án có giá tr tng dn. Lý do
là các c đông gánh chu toàn b chi phí đu t, nhng thu nhp t vic đu t có
th b các ch n chim gi phn ln (“n treo l lng”). Còn nghiên cu ca
Jensen (1986), Stulz (1990) ng h vic n cao hn. Jensen (1λ86) tranh cãi rng n
ci to tính quy tc ca mt nhà qun lý c h, vic la chn n thay vì vn ch s
hu cho phép gi t trng vn ch s hu trong ni b công ty cao hn, và do đó ci
thin đc tính tích cc ca ngi trong công ty trong công vic vì li tc ca các
c đông. εalmendier và cng s (2005) và Hackbarth (2008) trình bày mô hình
hành vi trong đó mt nhà qun lý quá t tin chn mc n cao hn mt nhà qun lý
chng mc. Và rt khó đnh lng nh hng tng quát ca vn đ chi phí đi din
trên mc n. Và cng nh tm quan trng tng quát ca vn đ thay th tài sn vn
còn đang đc tranh lun (Parrino và Weisbach, 1999).
10

Có nhiu nghiên cu tip theo v mi quan h gia đòn by và hot đng đu
t đã chng minh cho nhng lp lun trên, tc là có mi quan h nghch bin gia
đòn by và đu t  c công ty có c hi tng trng cao và các công ty có c hi
tng trng thp.
Nghiên cu ca Grossman và Hart (1982)đã phát trin mtlý thuytđ gii
thíchvic s dng nnhmtcông ctài chính và có mi tng quan âm gia đòn
by và đu t.Lý thuyt nàydatrên ý tng rngcác nhà qun lýcamt công tymà
ch yu tài tr bng vn ch s hukhông có mtđng lc mnh mđti đa hóali
nhun,đc bit, vì không có n nên phá sn khôngxy ra,các nhà qun lýxukhôngb
trng phttrong trng hpli nhunthp.Do đó,mt s công tynh vy scómt giá
tr thptrênth trng chng khoán. Tác giđã lp lun rng qun lýcó th s
dngnđcam kt trc chochính nó trong mtcách nh vy mànhà qun lýcó th
tránh mtv trí ca hch bng cáchhiu qu hn.Do đó,nlàm tnggiá tr th
trngca công ty.Tác gi cng đãphân tíchyu t quyt đnhmc đti ucanđ

qun lý.
Cácmô hìnhphát trintrong bài vit nàycng datrên ý tng rng, vì
lý dođng c, k hoch sn xutca mt công tys ph thuc vàoc cu tài chính
ca công ty. Tuy nhiên,tác giđã gi đnh rngqun lý không có hoc có rt ít (gn
bng không)c phntrong công ty.Kt qu là,mtthay đi ttài tr n sang tài tr
vn ch s hu không làm thay đili ích biên ca nhà qun lýts gia tngli
nhuntrc tip. Thay vào đó,tác dngkhuyn khíchkhôngxut phát tmong
muntránh phá sn. Vì vy, đc bit, trong khimt s thay đihình pht phá sns
không cótác đng đáng ktrong mô hình nghiên cu ca tác gi.
Trong nghiên cu ca mình, McConnell and Servaes (1995) ng h c lý
thuyt đu t di mc và đu t vt mc trong các nghiên cu thc nghim.
Nghiên cu này xem xét mu các công ty phi tài chính  M các nm 1876, 1λ86,
11

1988. Trong mi nm, nghiên cu tách riêng mu ra thành 2 nhóm, nhng công ty
có c hi tng trng mnh và nhng công ty có c hi tng trng yu. Nghiên
cu ch ra rng giá tr công ty là tng quan âm vi đòn by  nhng công ty có c
hi tng trng cao (Tobin’s Q cao) và tng quan dng vi đòn by  nhng
công ty có c hi tng trng thp (Tobin’s Q thp). Kt qu cng phù hp vi lý
thuyt rng đòn by tài chính gây ra vn đđu t di mc và gim giá tr công ty,
cng nh đòn by làm yu đi vn đ đu t quá mc và tng giá tr công ty.
Lang và cng s (1996)phân tích mt mu ln gm 640 doanh nghip trong
ngành công nghip ca M trong giai đon 1λ70 đn 1989 và nhn thy có mi quan
h ngc chiu mnh tn ti gia đòn by và đu t.Nhng ch có mi quan h
nghch chiu gia đòn by và đu t  các công ty có ch s Tobin’s Q thp nhng
không thy mi quan h nghch chiu gia các công ty có Tobin’s Q cao. Vì vy đòn
by không nh hng đn tng trng ca các công ty có c hi đu t tt, nhng
có quan h nghch chiu đn tng trng các công ty không đ kh nng khc phc
nh hng ca n. Kt qu là phù hp vi lý thuyt rng đòn by tài chính làm yu
đi đng lc đu t vào các d án kém.  gii quyt vn đ ni sinh, đòn by có th

là đi din cho c hi phát trin, Lang (1996) phân bit gia nhân t ca đòn by
trong công ty tp trung vào hot đng kinh doanh chính (core) và công ty khác (non
– core). Nghiên cu ch ra rng nu đòn by là đi din cho c hi phát trin thì tác
đng ca nó lên đu t  các công ty tp trung vào hot đng kinh doanh chính là
d nhn thy hn các công ty khác. Tuy nhiên, nghiên cu cng tìm ra rng tác đng
ca đòn by lên s phát trin có xu hng không khác nhau nhiu gia công ty tp
trung vào hot đng kinh doanh chính và các công ty khác, điu này ng ý rng đòn
by không đn gin là mt đi din cho c hi phát trin.
Nhng khác bit tn ti trong kt qu thc nghim  công ty có Tobin’s Q
cao và Tobin’s Q thp có th dn đn Tobin’s Q đc xem nh đi din cho kh
12

nng d dàng tip cn th trng vn. Công ty có Tobin’s Q cao có s k vng v
dòng tin, giá tr tài sn cao hn, và điu này có th gim ri ro đo đc và la chn
nhng vn đ tiêu cc vn có trong vic cung cp tín dng cho công ty trên th
trng vn. Mi công ty, đòn by là ít hn ch lên đu t vì mt công ty có trin
vng tng trng mnh có th d dàng tái cp vn và tái c cu vn trên th trng
vn.Vi nhng công ty có Tobin’s Q thp, đòn by tài chính có th là ràng buc cht
ch gii hn đu t, vì công ty s nhn ra nó khó đ tái c cu vn cho trin tng
trng yu ca h. Tuy nhiên, tranh cãi này không gi thích đc s liên hp dng
gia đòn by và đu t cho công ty có Tobin’s Q thp.
Tip theo đó, trong mt nghiên cu ca VA. Aivazian và cng s (2005) xem
xét quyt tác đng ca đòn by lên đu t, s dng d liu ca 1035 công ty công
nghip chính ti Canada trong giai đon 1982 – 1999. Nghiên cu này cung cp mt
bng chng mi trong mi quan h gia đòn by và đu t, m rng lý thuyt trc
đây trong nhiu vn đ quan trng bao gm gii quyt vn đ ni sinh gia đòn by
và đu t. Tác gi s dng phng pháp hi quy bin công c kt hp vi mô hình
hi quy hiu ng c đnh (Fixed Effect) hoc mô hình hi quy hiu ng ngu nhiên
(Random Effect) đ đa ra c lng đáng tin cy hn. ây là nghiên cu đu tiên
s dng bin công c đ gii quyt vn đ ni sinh gn lin vi mi quan h gia

đòn by và đu t. Tác gi s dng phng pháp d liu bng đ kim soát tính
không đng nht gia các công ty, kim tra tính vng ca kt qu hi quy bng cách
kim đnh mô hình thc nghim.
Kt qu nghiên cu cho thy mi tng quan âm gia đòn by và đu t ca
các công ty trên toàn mu. Mi quan h này là vng và có ý ngha thng kê. Ngoài
ra, kt qu hi quy cho thy đòn by tác đng ngc chiu lên đu t  các công ty
có c hi tng trng thp là ln hn  các công ty có c hi tng trng cao. Kt
13

qu hi quy hai giai đon s dng bin công c cho thy hin tng ni sinh không
th gii thích mi quan h ngc chiu gia đòn by và đu t.
Bng cách s dng trung bình ngành đ điu chnh bin trong phng trình
đu t, kim soát tác đng ca ngành, tác gi thc hin hi quy tác đng ca đòn
by lên đu t và cho ra kt qu là tng t vi kt qu hi quy trc điu chnh. H
s c lng ca bin sau khi điu chnh theo ngành là khá nh hn so vi trng
hp không điu chnh nhng các du tng quan và mc ý ngha thng kê là không
đi.Nghiên cu cng thc hin hi quy vi mu hn ch là các công ty sn xut. Kt
qu hi quy trên mu hn ch là tng t vi kt qu hi quy trên toàn mu.
Cùng nm, Evgeny Lyandres và Alexei Zhdanov (2005) nghiên cu phn
ng đu t di mc và đu t vt mc trong thi k 1951 – 2002 ca các công ty
có mã ngành t β000 đn 5999 trong b d liu Compustat Annual Industrial.
Trong nghiên cu này, tác gi phát trin mt mô hình chng minh rng lý
thuyt ca Myer (1977) v tác đng ca đu t di mc ch phn ánh đc mt
phn ca xung đt gia trái ch và c đông. Bài nghiên cu ch ra rng có s tác
đng ngc li dn đn mi tng quan dng gia đòn by và đu t. Tác gi cng
ch ra rng có mt tác đng b sung – tác đng tng tc đu t, hay còn gi là đu t
quá mc, bt buc các c đông ca công ty n đu t mnh m hn. Quan trng là
tác đng ca đu t di mc và đu t vt mc là ngc nhau. Trong khi đu t
di mc là nguyên nhân gây ra tình trng mt công ty có đòn by t chi d án có
NPV dng và đu t ít hn mt công ty tng t nhng không có đòn by thì đu

t quá mc là nguyên nhân mt công ty đu t nhiu hn mt công ty đi tác không
có đòn by. ng c đu t vt mc là tách riêng mt cách rõ ràng khi tác đng
ca dòng tin t do (Jensen – 1986) và s thay th tài sn (Jensen and Mackling
(1λ76)). ng c đu t vt mc cng không phi do ch s hu b hn ch vào tài
chính.
14

 đo lng đ ln mi quan h ca tác đng đu t di mc và đu t vt
mc, tác gi thc hin hai loi hi quy. u tiên, tác gi hi quy d liu thu đc
bng phng pháp Gεε và đo lng li phù hp đ chng minh rng mi quan h
gia đòn by và đu t là không rõ ràng. Th hai, tác gi kim đnh s thay đi
trong mc đ đu t ca công ty theo ngun tài tr bng cách phát hành vn c phn
(public equity) và n và tìm ra kt qu rng công ty tài tr đu t bng cách phát
hành c phiu có xu hng tng (gim) đu t ca h ít hn các công ty tài tr đu
t bng cách phát hành n. iu này có ngha là tác đng ca đu t vt mc
chim u th hn tác đng ca đu t di mc trong d liu này
u t quá mc là đn gin đ nhn ra. Trong mt thit lp đng, mt công ty
có th trì hoãn mt cách ti u mt s đu t vào d án dng nu vic trì hoãn làm
gia tng giá tr ca c hi đu t. εt khác, giá tr ca vic la chn ch đi đu t
phi đc ghi nhn vào tài khon khi tip cn li nhun ca đu t. Thi đim ti u
ca mt d án đc xác đnh bi s đánh đi gia giá tr ca dòng tin hin ti khi
s đu t và s đánh mt ca s la chn đ ch đi. Giá tr ca s la chn ch đi
b nh hng bi xác sut ca la chn đu t s đc thc hin ti mt thi đim
trong tng lai. Nó s không đc thc hin nu giá tr ca dòng tin trong tng lai
tr nên đ thp, và c đông s tt hn nu thanh lý công ty và ct l. Mc đ n cao
hn tng xác sut v n. Vì vy s xut hin ca n làm la chn ch đi gim bt
giá tr. iu này vn kéo dài cho đn khi s đánh đi trên theo hng thc hin la
chn đu t sm hn và tp trung vn ch s hu đ tng tc đu t. iu này là
đúng bt k liu v n là ngoi sinh hay ni sinh. Tác gi ch ra rng tc đ ca đu
t chuyn sang mt t l đu t cao hn. Vì vy tác đng ca đu t quá mc là

ngc li vi tác đng đu t di mc đc nghiên cu ca Myer (1977). Toàn b
kt qu ca xung đt đi din gia c đông và trái ch lên bin dng đu t thun
bi đ ln tng quan ca đng lc đu t di mc và đu t vt mc.
15

Mt chú ý quan trng rng tác đng ca đu t di mc da trên gi đnh
đu t mi là đc tài tr bi vn ch s hu. Tuy nhiên, nu c đông tài tr đu t
đc bit bng n, ví d, đ c gng duy trì mc tiêu ch s n, sau đó tác đng ca
đu t di mc là đc gim thiu và có kh nng loi b hoàn toàn. Vì vy, tác
đng ca đu t vt mc mô t  trên có th vt tri hn tác đng ca đu t di
mc trong nhiu trng hp thc t.
Tác đng ca đu t quá mc tác gi tp trung hoàn toàn khác vi tranh cãi
dòng tin t do ca Jensen (1986).Theo lý thuyt dòng tin t do ca Jensen (1986),
gia tng chi tr c tc cho c đông s làm gim s đu t quá mc ca các nhà qun
lý. Nhà qun lý kim soát công ty, do đó h có th s đu t tin mt t do vào
nhng d án NPV âm nhng mang li li ích cho h. Kt qu ca đu t quá mc
do nhà qun lý ca công ty. Nu mt chính sách c tc làm gim dòng tin t do s
làm gim đc vic đu t quá mc. Tuy nhiên, không ging nh đu t quá mc,
tranh cãi dòng tin t do d đoán rng, mi cái khác không đi, mi quan h gia n
và đu t đc mong ch là mi tng quan âm. Trong mô hình ca tác gi, d
đoán mt mi tng quan dng gia đòn by và đu t.
Trong bài nghiên cu, tác gi tranh cãi vi εyers (1λ77) tác đng đu t di
mc, vì có 1 tác đng bù tr - mt tác đng đu t đc tng tc - đc gi là đu t
vt mc. Tác đng sau đó bt buc c đông ca công ty n đu t nhanh hn. Tác
đng này có th ch đc nm bt  thit lp đng, mà n tác đng đn giá tr ca
la chn thi đim ca công ty. N là quan h dng vi xác sut phá sn. Vì vy,
n làm cho la chn ch đi gim giá tr và bt buc c đông tng tc đu t, dn
đn mi tng quan dng gia n và đu t. Toàn b kt qu ca s phi hp gia
đu t quá mc và đu t di mc lên đu t thun chim u th đc xác đnh bi
đ ln ca hai tác đng này.

16

Nghiên cu này kt lun rng:khi mt khon đu t mi đc tri tr bi n
vay, tác đng ca đu t di mc to ra đ vt tri tác đng ca đu t vt mc.
Tuy nhiên, khi mt khon đu t đc tài tr bi n, đng c đu t di mc b
gim hoc bin mt, và tác đng đu t quá mc đóng vai trò vt tri trong quyt
đnh đu t ca ch s hu. Vì gi đnh rng đu t mi đc tài tr hoàn toàn bi
vn c phn là vn đ thc nghim tt nht, tác đng đu t vt mc là vt tri
hn tác đng đu t di mc trong d liu nghiên cu ca tác gi. Giá tr th
trng ca đòn by là tng quan dng vi đu t, trong khi đó mi tng quan
gia giá tr s sách ca n vi đu t nhìn chung là tng quan âm.
Trong nghiên cu ca tác gi Viet A. Dang (2010)xem xét thêm tác đng ca
yu t k hn n khi nghiên cu mi tng quan gia đòn by và đu t.Tác gi s
dng d liu bng các công ty  Anh trong giai đon 1996- β00γ đ xem xét
cáctng táctim nng gia tài chính doanh nghipvàquyt đnh đu ttrongs hin
dinca các vn đ đng lcđ gii quytcâu hi nghiên cu chính. Làm th nào
đmtcông tyto ra mts kt hp chungvđòn byvàngày đáo hnnđ gim
btcácvn đđu t ítri rogây ra bi dn. Các công ty màđòn bythpvà /hocrút
ngnk hn n c đc mong ch s làm tng đu t k trc. Ngc li, nhng
công ty có đòn by thp và k hn n dài s không khai thác hoc ít có kh nng
khai thác các c hi tng trng, vì vy du k vng ca h s đòn by và k hn n
là âm. Nh vy, vn đđu tdi mc đc phân tíchtrong trong các công tytng
trng cao,trong khicácvn đđu t quá mccó nhiu kh nngphát sinhtrong các
công tytng trngthp.
Kt qu nghiên cu cho thy rngtrong khi các doanh nghip Anhthông qua
mtchin lcđòn bythpđ gim đng c đu t di mc thì có mt vàibng
chng cho thychin lc này giúpcác doanh nghip khai tháctt hn các c hi đu
tcó giá tr.Ngc li,kt qucho thy rngđòn byto nên mttác đng ngc
17


chiuvi đu t. iu này có thgii thích làđòn by thpkhônghoàn toànlàm gim
bt đng c đu t di chun; kt qu là, các khon n đã ct gim đu t trong k
trc. Kt qu nàylà phù hpnht vigi thuyt đu t quá mctha nhnvai tròx
lý k thut cađòn by  các công tycó c hi tng trng hn ch.Cui cùng,kt
qu cho thyrng trong khik hn thanh toánnkhông có bt ktác đng trc tip
đnđu t thì cók hn can dài hnxut hinđ ngn cncác công ty khai thácc
hi tng trngcó giá tr vàto ravic đu tdi mc c trong k trc.
Ngoài các nghiên cu phn ln đã ch ra đc kt qu có mi tng quan âm
gia đòn by và đu t thì còn có các nghiên cu chng minh rng, có tn ti mt
mi tng quan cùng chiu gia đòn by và đu t. Nghiên cu tiêu biu cho kt
qu tng quan cùng chiu gia đòn by và đu t là nghiên cu ca nhà kinh t hc
János Kornai ngi Hungarit nhng nm 1λ75-1980. János Kornai đã đa ra
thut ng “ràng buc ngân sách linh hot” – soft budget constraint. Ràng buc ngân
sách mm có ngha là Nhà nc thông qua tr cp, min gim thu, n đnh giá đu
vào, n đnh giá đu ra, tín dng u đãi hoc tín chp đ giúp to ra tng trng
“gi to” cho các doanh nghip nhà nc (tng trng ca doanh nghip không h
liên quan đn tình hình tài chính  hin ti và tng lai ca doanh nghip) và cu
vt các doanh nghip này khi thua l và phá sn vi bt k giá nào. Các lãnh đo
ca doanh nghip không có đng lc đ thay đi công ngh và sáng to đ đa dng
sn phm, nâng cao cht lng và đu t ngc dòng vào các sn phm và dch v
đu vào cho sn xut đòi hi nhiu công sc, thi gian đu t lâu và thu li chm.
Thay vì đó, đ đt đc các k hoch nh cp qun lý trên đ ra, các doanh nghip
này đu t liên tc vào nhng nhà máy và công ngh hin có đ tng sn xut mt
s ít các sn phm cui cùng. Các k hoch li thng vin vông đ theo đui mc
tiêu công nghip hóa và trc tip gim tình trng thiu thn trong nn kinh t. Tình
trng thiu thn càng gay gt, các doanh nghip càng có lý do đ xin Nhà nc
nhiu vn đ đu t, điu mà Kornai gi là “đói đu t”. ây là hin tng thng
18

thy trong nn kinh t xã hi ch ngha khi các ràng buc vi các đn v kinh t tr

nên linh hot – soft. Tình trng “ràng buc ngân sách linh hot” thng liên quan
đn chính sách ph mu ca nhà nc đi vi các t chc kinh t do nhà nc s
hu.Theo đó, tác gi đã ch ra nguyên nhân chính khin các nn kinh t k hoch
hóa tp trung sn xut không có hiu qu, lâm vào tình trng thiu thn trin miên
và siêu lm phát, đó chính là tình trng ràng buc ngân sách mm (soft budget
constraints) đi vi các doanh nghip nhà nc và đói đu t (investment hunger)
ca các doanh nghip này.Qua nghiên cu mô hình “ch ngha xã hi th trng” ti
Hungary, Kornai thy rng, nu doanh nghip nhà nc b l và lâm vào n nn thì
luôn có mt hành đng gii cu kiu nào đó nh s cu tr t ngân sách nhà nc,
hay ngân hàng quc doanh cho vay thêm dù ít hy vng là khon vay s đc hoàn
tr đy đ. Da vào kinh nghim ca mình v các hot đng gii cu lp đi lp li,
các giám đc ít nhiu có th trông đi vào Nhà nc s cu vt s sng sót ca
doanh nghip mình. Vy vì sao phi lo lng quá nhiu v ct gim chi phí hay đi
mi nu không có đe da v v n? Tình trng tài chính ca doanh nghip đã không
đt mt ràng buc thc s lên vic chi tiêu, vay mn hay bành trng ca nó. y
là trng thái mà Kornai gi là “ràng buc ngân sách mm - soft budget constraint”
(SBC).
Chính vì đc u đãi trong quá trình hot đng nên các công ty này thng
không quan tâm đn tính hiu qu khi s dng khon vay đ đu t, vì vy mi quan
h gia vay n và đu t là thun chiu nhau.
Trong bài nghiên cu “Soft Budget Constraint in China” ca Clement K.W
Chow cùng các cng s (2010)đi vi các công ty niêm yt ti Trung Quc trong
giai đon 1997-2003 cho thy đu t và dòng tin có đ nhy cm hn  các công ty
có vn nhà nc so vi các công ty có ít hoc không có yu t s hu nhà nc.

×